Ba...mẹ...Đừng bỏ con mà!!Đừng bỏ Tiểu Tuyết mà!!Đừng rời xa Tiểu Tuyết mà!! Câu nói buồn bã được nói trong cơn mê.Một thiếu nữ xinh đẹp người toát đầy mồ hôi...hình như cô ấy đang gặp phải một giấc mơ xấu.Bỗng dưng người cô gái bật dậy nước mắt tràn ra....Người con gái đó không ai khác chính là Trương Mỹ Tuyết-nhân vật chính của truyện.Cô gặp phải một ác mộng một ác mộng khiến cơn thịnh nộ của cô bộc phát,sự căm giận lẫn trả thù của cô càng cao....Mối thù mà họ đã giết chết ba mẹ cô,Trương Mỹ Tuyết-cô nhất định phải trả!!
----------Sáng Hôm Sau-----------
Tại biệt thự Trương gia.
Tiểu Tuyết!!Theo ta là cháu không nên tới đó!! Chú Đường-trợ lí ba cô ngày trước nói.
Cháu về nước vào hôm qua mà không diện kiến hỏi thăm người nhà thì đâu có được!! Cô nhếch môi âm thanh băng lãnh bộc phát.
Thôi được!!Nhưng cháu hãy cẩn thận... Chú Đường nói.
Cô bước vào biệt thự Trương Gia cơ mà cái cảm giác vui mừng khi đặt chân tới ngôi biệt thự này đã không còn ở trong cô rồi đã lâu lắm rồi giờ nó chỉ có bốn chữ Hận-Thù và Trả-Thù thôi.Nhìn mọi người trong nhà đặc biệt là hai người đang ngồi ở cái ghế quyền lực tại bàn ăn kia,cô hận họ!!
Xin chào cả nhà...Lâu rồi không gặp mọi người vẫn như vậy nhỉ?? Cô cười đểu lạnh lùng nói.
Mọi người trong nhà bắt đầu nhìn về phía cô,ai cũng đều vui khi nhìn thấy cô đã trở về nhưng duy chỉ có hai người không vui đó chính là chú và thím cô.Mặt của cả hai hết co lại rồi dãn ra,cô biết chứ...chắc là họ đang tức điên khi kế hoạch đang sắp thành mà cô lại về chứ gì.
Chú...thím sao hai người lại tỏ thái độ như vậy???Bộ...hai người không thích con trở về à? Cô giả vờ ngây thơ hỏi.
Không....đương nhiên là vui rồi!! Chú cô đang trong gương mặt khó hiểu thì bỗng nhiên lại nở nụ cười giả tạo nói.
Chú vẫn như ngày nào nhỉ?Vẫn giả tạo như xưa!! Cô khinh bỉ nói.
Cháu gái yêu quý....có vẻ càng lớn cháu càng ranh mảnh hơn nhỉ? Thím cô nói.
Ô...thím quá khen rồi!!Cũng phải công nhận vợ chồng thím lâu ngày không gặp hai người càng giả tạo và mưu mô độc đoán hơn xưa nhỉ! Cô cười đểu.
Cả nhà đều giữ im lặng không dám lên tiếng chỉ chực chờ nghe cả ba người họ người nói qua người đáp lại và chảng hiểu họ đang nói cái gì.
Tiểu Tuyết hiếm khi cháu tới đây hay là cháu ở lại ăn bữa trưa rồi về!! Cô út cô nói.
Cô nhỏ...cháu xin lỗi....hãy để chuyện đó sau đi.Giờ cháu phải về nhà!!Chứ một giờ một giây cháu ở lại đây thì cái giả tạo của một ai đó khiến cháu ghê tởm lắm!! Cô nói rồi nhìn về chú thím cười lạnh một cái rồi quay lưng đi về.
Cô bước ra ngoài nơi chú Đường và mọi người đang chờ đợi nhưng trong lòng cô cảm thấy có chút gì đó thật kinh tởm.Chú Đường nhìn thấy cô vội chạy lại chú thực sự rất lo lắng cho cô vì chú không muốn người duy nhất kế thừa gia sản của nhà họ Trương có một chút mệnh hệ gì cả.
Cháu.. Chú Đường chưa kịp nói hết câu thì đã bị cô cướp lời.
Chú Đường cháu thực không sao!!Đối phó với mấy loại người đáng kinh tởm như vậy thì chẳng có hề hấn gì đâu!! Cô lạnh lùng nói.
Giờ cháu... Lại một lần nữa cô lại cướp lời chú Đường.
Cháu muốn đến công ty!! Cô nói.
Chú Đường gật đầu đưa cô tới công ty.Ông thật công nhận cô nhóc này đúng là không muốn người khác lo lắng cho mình mà....những lời khi nãy ông đều muốn hỏi han cô nhóc một chút thôi nhưng lại bị cô chặn lời rồi!!Vả lại nhiều năm cô học hỏi ở nước ngoài nên kinh nghiệm của cô cũng cho là có thực lực và tài năng.
Tới công ty,cô kiêu ngạo bước đi nhiều người còn không biết tại sao một cô nhóc lại đi đến một công ty tập đoàn lớn để làm gì!!
*Phòng Chủ Tịch*
Cảm ơn chú đã luôn giúp cháu giữ chiếc ghế này!! Cô ngồi xuống chiếc ghế quyền lực nhìn chú Đường đầy cảm kích.
Không có gì vì lão Trương chú có thể làm tất cả!! Chú Đường nói.
Có vẻ chiếc ghế này lão Trương Lãnh Khiêm đã mong muốn bấy lâu nay! Cô vuốt ve chiếc ghế ngữ giọng băng lãnh.
Cháu tính bước tiếp theo sẽ làm gì? Chú Đường hỏi.
Bước tiếp theo à??...Để xem...Giờ cháu nên tìm kiếm vị hôn phu của mình trước đã...nhờ chú điều tra nơi ở của họ...và cả người có tên Dịch Dương Thiên Tỉ hộ cháu!!Anh ta sẽ là người quan trọng giúp cháu thực hiện tốt cuộc trả thù này! Cô nói.
------------
Cho nhận xét nhé!!!Sẵn đây nhóm viết truyện Tứ Diệp Thảo của bọn mình đang tuyển thêm thành viên nên bạn nào muốn thử tài viết truyện của mình thì hãy kết bạn và inbox cho mình nhé:
Link Facebook: https://www.facebook.com/profile.php?id=100011355025997
----------Sáng Hôm Sau-----------
Tại biệt thự Trương gia.
Tiểu Tuyết!!Theo ta là cháu không nên tới đó!! Chú Đường-trợ lí ba cô ngày trước nói.
Cháu về nước vào hôm qua mà không diện kiến hỏi thăm người nhà thì đâu có được!! Cô nhếch môi âm thanh băng lãnh bộc phát.
Thôi được!!Nhưng cháu hãy cẩn thận... Chú Đường nói.
Cô bước vào biệt thự Trương Gia cơ mà cái cảm giác vui mừng khi đặt chân tới ngôi biệt thự này đã không còn ở trong cô rồi đã lâu lắm rồi giờ nó chỉ có bốn chữ Hận-Thù và Trả-Thù thôi.Nhìn mọi người trong nhà đặc biệt là hai người đang ngồi ở cái ghế quyền lực tại bàn ăn kia,cô hận họ!!
Xin chào cả nhà...Lâu rồi không gặp mọi người vẫn như vậy nhỉ?? Cô cười đểu lạnh lùng nói.
Mọi người trong nhà bắt đầu nhìn về phía cô,ai cũng đều vui khi nhìn thấy cô đã trở về nhưng duy chỉ có hai người không vui đó chính là chú và thím cô.Mặt của cả hai hết co lại rồi dãn ra,cô biết chứ...chắc là họ đang tức điên khi kế hoạch đang sắp thành mà cô lại về chứ gì.
Chú...thím sao hai người lại tỏ thái độ như vậy???Bộ...hai người không thích con trở về à? Cô giả vờ ngây thơ hỏi.
Không....đương nhiên là vui rồi!! Chú cô đang trong gương mặt khó hiểu thì bỗng nhiên lại nở nụ cười giả tạo nói.
Chú vẫn như ngày nào nhỉ?Vẫn giả tạo như xưa!! Cô khinh bỉ nói.
Cháu gái yêu quý....có vẻ càng lớn cháu càng ranh mảnh hơn nhỉ? Thím cô nói.
Ô...thím quá khen rồi!!Cũng phải công nhận vợ chồng thím lâu ngày không gặp hai người càng giả tạo và mưu mô độc đoán hơn xưa nhỉ! Cô cười đểu.
Cả nhà đều giữ im lặng không dám lên tiếng chỉ chực chờ nghe cả ba người họ người nói qua người đáp lại và chảng hiểu họ đang nói cái gì.
Tiểu Tuyết hiếm khi cháu tới đây hay là cháu ở lại ăn bữa trưa rồi về!! Cô út cô nói.
Cô nhỏ...cháu xin lỗi....hãy để chuyện đó sau đi.Giờ cháu phải về nhà!!Chứ một giờ một giây cháu ở lại đây thì cái giả tạo của một ai đó khiến cháu ghê tởm lắm!! Cô nói rồi nhìn về chú thím cười lạnh một cái rồi quay lưng đi về.
Cô bước ra ngoài nơi chú Đường và mọi người đang chờ đợi nhưng trong lòng cô cảm thấy có chút gì đó thật kinh tởm.Chú Đường nhìn thấy cô vội chạy lại chú thực sự rất lo lắng cho cô vì chú không muốn người duy nhất kế thừa gia sản của nhà họ Trương có một chút mệnh hệ gì cả.
Cháu.. Chú Đường chưa kịp nói hết câu thì đã bị cô cướp lời.
Chú Đường cháu thực không sao!!Đối phó với mấy loại người đáng kinh tởm như vậy thì chẳng có hề hấn gì đâu!! Cô lạnh lùng nói.
Giờ cháu... Lại một lần nữa cô lại cướp lời chú Đường.
Cháu muốn đến công ty!! Cô nói.
Chú Đường gật đầu đưa cô tới công ty.Ông thật công nhận cô nhóc này đúng là không muốn người khác lo lắng cho mình mà....những lời khi nãy ông đều muốn hỏi han cô nhóc một chút thôi nhưng lại bị cô chặn lời rồi!!Vả lại nhiều năm cô học hỏi ở nước ngoài nên kinh nghiệm của cô cũng cho là có thực lực và tài năng.
Tới công ty,cô kiêu ngạo bước đi nhiều người còn không biết tại sao một cô nhóc lại đi đến một công ty tập đoàn lớn để làm gì!!
*Phòng Chủ Tịch*
Cảm ơn chú đã luôn giúp cháu giữ chiếc ghế này!! Cô ngồi xuống chiếc ghế quyền lực nhìn chú Đường đầy cảm kích.
Không có gì vì lão Trương chú có thể làm tất cả!! Chú Đường nói.
Có vẻ chiếc ghế này lão Trương Lãnh Khiêm đã mong muốn bấy lâu nay! Cô vuốt ve chiếc ghế ngữ giọng băng lãnh.
Cháu tính bước tiếp theo sẽ làm gì? Chú Đường hỏi.
Bước tiếp theo à??...Để xem...Giờ cháu nên tìm kiếm vị hôn phu của mình trước đã...nhờ chú điều tra nơi ở của họ...và cả người có tên Dịch Dương Thiên Tỉ hộ cháu!!Anh ta sẽ là người quan trọng giúp cháu thực hiện tốt cuộc trả thù này! Cô nói.
------------
Cho nhận xét nhé!!!Sẵn đây nhóm viết truyện Tứ Diệp Thảo của bọn mình đang tuyển thêm thành viên nên bạn nào muốn thử tài viết truyện của mình thì hãy kết bạn và inbox cho mình nhé:
Link Facebook: https://www.facebook.com/profile.php?id=100011355025997
/20
|