- Anh uống gì để em gọi cho?
- Gì cũng được.
- Cô ơi, cho chúng tôi hay ly Yogurt nhé.
Tôi giật mình quên mất là mình phải gọi món cho hắn, thế mà lại cứ buộc miệng gọi Yogurt khi đi cà phê với hai đứa kia vậy. Tôi thở dài, chết chắc nhưng tôi lại lười gọi lại phục vụ.
- Em quên, em gọi món khác cho anh nhé. Em uống 2 cốc cũng được. He he. – nụ cười vô cùng khả ố của tôi vang lên.
- Em rất thích món này à?
- Dạ, vừa ngon vừa rẻ…- tới đây thì giọng tôi nhỏ lại, tôi quên, tôi quên mình đang ngồi trước mặt một đại gia mà đại gia này cực kì ghét tôi dùng từ “rẻ” trước mặt hắn – vừa ngon vừa đẹp da. Em rất thích.
- Vậy để tôi uống thử, không sao.
- Đàn ông mà uống yogurt sao? – tôi ngạc nhiên mở to mắt hỏi hắn.
- Không được sao?
- Không ạ, chỉ là em thấy nó không tự nhiên lắm.
- Không tự nhiên chỗ nào?
Tên này sao hôm nay xoắn tôi lắm thế không biết, bình thường có thèm hỏi quá hai câu đâu. Mà tính tôi xưa nay toàn xoắn người ta thì làm thế nào chịu đựng để người ta chơi lại mình thế kia, \ quá vi phạm đạo đức nghề nghiệp đi mà.
- Thì em thấy đàn ông con “dzai” thường gọi cà phê thôi, chứ ai lại đi gọi món của phụ nữ bao giờ.
- Em rành về đàn ông quá nhỉ. – Hắn liếc mắt đưa thù với tôi.
- Em có rành cũng không bằng anh – tôi ghét hắn, nghiến răng đáp, tôi rất thông minh, và quên là hắn còn thông minh hơn tôi, câu vừa rồi của tôi có vẻ mơ hồ nhỉ – không ạ, ý em là anh là đàn ông tất nhiên hiểu đàn ông hơn em.
- …
Từ đấy về sau, cứ mỗi lúc ở nhà tôi tự làm yogurt cho mình, thì tiện thể làm luôn cho hắn một cốc, mà hắn cũng không hề có ý từ chối.
- Ngon lắm, đúng không anh, em làm mà. Hô hô.
- Không phải em chỉ mua đồ có sẵn, về thêm đá cho tôi ăn à?
- Không hề, không hề nhé, em không những thêm đá mà còn giúp anh khuấy lên cơ đấy, cho cả thìa vào. Công việc vô cùng cực nhọc đấy nhé.
- Lại đây!
- Dạ?
Tôi nói sai gì sao? Tôi xị mặt xuống. Tên này, sao có thể tìm ra lỗi ngữ pháp trong một câu nói hết sức thận trọng kia của tôi thế chứ. Tôi nghi hoặc bước lại gần hắn, trên đoạn đường ra pháp trường ấy, vẫn không quên hút vài lần yogurt lỡ có chết yểu thì cũng không hối hận.
Vừa đến gần bàn làm việc của hắn, thì eo tôi bị người đó ôm lại, siết chặt kéo đến trước mặt hắn. Người ngồi, kẻ đứng thế này, có chút không tự nhiên lắm, tôi đang định giãy ra thì hắn càng siết chặt hơn, ngửa mặt lên nhìn tôi, và truyền thánh chỉ:
- Hôn tôi.
- Dạ?
- Tôi bảo em hôn tôi.
- …
Hôm nay có lẽ vì yogurt ngon, nên tâm trạng của tôi rất vui, tôi cảm thấy người đàn ông trước mặt mình không như ngày thường, lúc này không hiểu sao, tôi thực sự muốn hôn hắn. Tôi cúi đầu, đưa nhẹ môi ra trước, chạm nhẹ vào môi hắn, chưa đủ lâu để dứt ra thì hắn hôn tôi. Một nụ hôn nhẹ nhàng, vô cùng nhẹ nhàng. Tôi đưa tay vòng qua cổ hắn, cũng đáp trả lại nụ hôn của hắn, có lẽ đây là lần đầu tiên và cũng là lần duy nhất tôi hôn hắn một cách tự nguyện.
- Yogurt rất ngon ! – hắn thản nhiên nói với tôi. Nhưng mà cái ly tôi vừa đem vào hắn ta có nếm ngụm nào đâu cơ chứ.
- Gì cũng được.
- Cô ơi, cho chúng tôi hay ly Yogurt nhé.
Tôi giật mình quên mất là mình phải gọi món cho hắn, thế mà lại cứ buộc miệng gọi Yogurt khi đi cà phê với hai đứa kia vậy. Tôi thở dài, chết chắc nhưng tôi lại lười gọi lại phục vụ.
- Em quên, em gọi món khác cho anh nhé. Em uống 2 cốc cũng được. He he. – nụ cười vô cùng khả ố của tôi vang lên.
- Em rất thích món này à?
- Dạ, vừa ngon vừa rẻ…- tới đây thì giọng tôi nhỏ lại, tôi quên, tôi quên mình đang ngồi trước mặt một đại gia mà đại gia này cực kì ghét tôi dùng từ “rẻ” trước mặt hắn – vừa ngon vừa đẹp da. Em rất thích.
- Vậy để tôi uống thử, không sao.
- Đàn ông mà uống yogurt sao? – tôi ngạc nhiên mở to mắt hỏi hắn.
- Không được sao?
- Không ạ, chỉ là em thấy nó không tự nhiên lắm.
- Không tự nhiên chỗ nào?
Tên này sao hôm nay xoắn tôi lắm thế không biết, bình thường có thèm hỏi quá hai câu đâu. Mà tính tôi xưa nay toàn xoắn người ta thì làm thế nào chịu đựng để người ta chơi lại mình thế kia, \ quá vi phạm đạo đức nghề nghiệp đi mà.
- Thì em thấy đàn ông con “dzai” thường gọi cà phê thôi, chứ ai lại đi gọi món của phụ nữ bao giờ.
- Em rành về đàn ông quá nhỉ. – Hắn liếc mắt đưa thù với tôi.
- Em có rành cũng không bằng anh – tôi ghét hắn, nghiến răng đáp, tôi rất thông minh, và quên là hắn còn thông minh hơn tôi, câu vừa rồi của tôi có vẻ mơ hồ nhỉ – không ạ, ý em là anh là đàn ông tất nhiên hiểu đàn ông hơn em.
- …
Từ đấy về sau, cứ mỗi lúc ở nhà tôi tự làm yogurt cho mình, thì tiện thể làm luôn cho hắn một cốc, mà hắn cũng không hề có ý từ chối.
- Ngon lắm, đúng không anh, em làm mà. Hô hô.
- Không phải em chỉ mua đồ có sẵn, về thêm đá cho tôi ăn à?
- Không hề, không hề nhé, em không những thêm đá mà còn giúp anh khuấy lên cơ đấy, cho cả thìa vào. Công việc vô cùng cực nhọc đấy nhé.
- Lại đây!
- Dạ?
Tôi nói sai gì sao? Tôi xị mặt xuống. Tên này, sao có thể tìm ra lỗi ngữ pháp trong một câu nói hết sức thận trọng kia của tôi thế chứ. Tôi nghi hoặc bước lại gần hắn, trên đoạn đường ra pháp trường ấy, vẫn không quên hút vài lần yogurt lỡ có chết yểu thì cũng không hối hận.
Vừa đến gần bàn làm việc của hắn, thì eo tôi bị người đó ôm lại, siết chặt kéo đến trước mặt hắn. Người ngồi, kẻ đứng thế này, có chút không tự nhiên lắm, tôi đang định giãy ra thì hắn càng siết chặt hơn, ngửa mặt lên nhìn tôi, và truyền thánh chỉ:
- Hôn tôi.
- Dạ?
- Tôi bảo em hôn tôi.
- …
Hôm nay có lẽ vì yogurt ngon, nên tâm trạng của tôi rất vui, tôi cảm thấy người đàn ông trước mặt mình không như ngày thường, lúc này không hiểu sao, tôi thực sự muốn hôn hắn. Tôi cúi đầu, đưa nhẹ môi ra trước, chạm nhẹ vào môi hắn, chưa đủ lâu để dứt ra thì hắn hôn tôi. Một nụ hôn nhẹ nhàng, vô cùng nhẹ nhàng. Tôi đưa tay vòng qua cổ hắn, cũng đáp trả lại nụ hôn của hắn, có lẽ đây là lần đầu tiên và cũng là lần duy nhất tôi hôn hắn một cách tự nguyện.
- Yogurt rất ngon ! – hắn thản nhiên nói với tôi. Nhưng mà cái ly tôi vừa đem vào hắn ta có nếm ngụm nào đâu cơ chứ.
/56
|