Thác Loạn Điên Cuồng Ngoài Đảo

CHƯƠNG 18

/344


CHƯƠNG 18 

 

Sáng sớm xuất phát, một đường thuyền xe mệt nhọc cộng thêm say sóng, Vu Thiển Vân lúc này cực kỳ mệt mỏi. Cô đặt hành lý xuống, thoải mái tắm rửa, sau đó lên giường một giấc thật ngon.

 

Sau khi tỉnh giấc, cô cuối cùng cũng khôi phục sức sống, sắc mặt cũng khôi phục sắc hồng hào.

 

Vu Thiển Vân đẩy cửa ban công lầu hai ra, đập vào mắt cô là một bãi biển trắng bạc cùng làn nước biển xanh biếc mênh mông vô tận.

 

Lúc này chính là lúc hoàng hôn buông xuống, vô số làn sóng ánh sáng màu vàng nhảy nhót trên bờ biển, mây trên bầu trời phủ lên một màu hồng phấn rực rỡ, đẹp không gì sánh được.

 

Vì thế Vu Thiển Vân nghĩ, không bằng giống như cá muối ở bãi biển xinh đẹp này nằm qua kỳ nghỉ, cũng không cần đi đâu hết, ngược lại là rất đẹp.

 

Bất quá, ý muốn nằm lười ở đây của cô tan vỡ, rất nhanh đã có nhân viên phục vụ khách sạn tới, nhắc nhở bọn họ thay quần áo đi dùng cơm, mà địa điểm ăn tối, chính là ở bãi cát cách đó không xa.

 

Vu Thiển Vân trang điểm nhẹ nhàng, mặc một chiếc váy cúp ngực màu trắng, phối với vòng cổ ngọc trai trắng cùng mẫu bông tai, mái tóc dài xoăn nhẹ buông xuống hai vai, làm nổi bật bộ ngực đầy đặn cùng đường cong mềm mại gợi cảm.

 

Lúc ở nhà cô đều ăn mặc rất tùy ý, áo thun cỡ lớn, để mặt mộc suốt ngày, đi làm mặc tới mặc lui cũng chỉ có mấy bộ trang phục chuyên ngành như vậy. Sở Mộ đã rất lâu không thấy cô ăn mặc xinh đẹp như vậy, ánh mắt không khỏi sáng lên, bất quá nghĩ đến có lẽ sẽ có người đàn ông khác tham gia tiệc tối, nhìn thấy dáng người gợi cảm mê người như vậy của cô, trong lòng lại sinh ra vài phần không vui.

 

Vu Thiển Vân mới lười để ý đến anh ta, trước kia chính là quá kiêng dè đến suy nghĩ của anh, biết anh không thích mình ăn mặc quá gợi cảm, cho nên cô mỗi ngày đều ăn mặc bảo thủ giống như một bà cô.

 

Chiếc váy cúp ngực này là lần trước khi đi dạo phố với Tô Mạn Chi, bị xếp trong tủ quần áo đã nhiều năm, đây là lần đầu tiên cô mặc nó. Bây giờ cô không cần phải lo lắng về suy nghĩ của người khác, muốn mặc cái gì thì mặc cái đó, cảm thấy thật quá thoải mái

 

Bọn họ được dẫn dắt bởi người phục vụ, đi đến địa điểm ăn uống được chỉ định.

 

Trên bãi cát đặt một cái bàn dài xa hoa, trên bàn trải khăn trắng tinh, chén đĩa tinh xảo cùng ly rượu thủy tinh được bày biện chỉnh tề, giá nến kiểu châu Âu được thắp sáng, hoa hồng đang vương những giọt sương cắm vào bình.

 

Bên kia bàn, bày hai mươi đến ba mươi bộ đồ dùng màu bạc đựng thức ăn, một hàng bồi bàn mặc quần áo đuôi én đeo găng tay trắng, mắt không chớp đứng đó chờ đợi.

 

Vu Thiển Vân ngoài ý muốn chớp chớp mắt, vốn tưởng rằng đây chỉ là một bữa tiệc buffet bình thường mà thôi, không ngờ lại là bữa tối kiểu Tây cao cấp như vậy.

 

Cô không khỏi cúi đầu nhìn thoáng qua quần áo có chút tùy ý của mình, bất quá đi ra ngoài du lịch, cô căn bản không nghĩ tới phải mang theo lễ phục dạ hội chỉnh tề, bởi vậy cho dù thất lễ cũng không có cách nào khác.

 

Những vị khách khác đều đã đến, chỗ ngồi đã được sắp xếp trước, đặt bảng tên của mỗi người, chỉ cần đối chiếu rồi ngồi vào là được.

 

Vu Thiển Vân hơi cẩn trọng, cùng Sở Mộ trước sau ngồi xuống.

 

Cô nhanh chóng quan sát xung quanh một chút, cùng bàn với bọn họ tổng cộng có năm nam năm nữ, tuổi đều ở trong khoảng hai mươi, ba mươi tuổi, hơn nữa hình như đều là vợ chồng hoặc là đôi tình nhân. Mỗi couple đều ngồi đối diện nhau, nam nữ ngồi cách nhau một bàn.

 

Lúc Vu Thiển Vân và Sở Mộ yêu đương, người khác thấy cũng không khỏi khen một câu "Trai tài gái sắc", nhưng những tân khách tối hôm nay, ngoại hình hoàn toàn không thua kém gì bọn họ, khí chất và khí thế thậm chí còn hơn một bậc, ăn mặc vô cùng cầu kỳ, nhìn không giống người bình thường.

 

Cô cũng chú ý tới, mỗi cặp đôi đều không trò chuyện với các cặp đôi khác, có lẽ là không quen biết nhaụ

 

Giống như buổi sáng khi lên thuyền, một tia bất an kia lại ập tới, Vu Thiển Vân trong lòng nghi hoặc nghĩ  Vì sao trang viên này lại sắp xếp một bữa tiệc tối long trọng như vậy, để cho mười hai người xưa nay không quen biết ngồi cùng một bàn ăn cơm?

 

Cô không kịp suy nghĩ nhiều, bữa tiệc tối chính thức bắt đầụ

 

Ngồi bên cạnh Sở Mục, gần đối viện với cô, người đàn ông mặc áo sơ mi màu hồng, khuôn mặt anh tuấn không thể kìm được hương vị đàn ông đứng lên, làm chủ nhân phát biểu bắt đầu buổi tiệc.

 

"Các vị phu nhân, các vị tiên sinh, chào buổi tối  Tôi là chủ sở hữu của trang viên Diệp Hoan, chào mừng mọi người đến khu vui chơi đảo Thiên Đường, tiếp theo tôi mong rằng chúng ta sẽ có một khoảng thời gian tuyệt vời và đáng nhớ ngay tại nơi này ”

 

Đoạn mở đầu này coi như là bình thường, trong tiếng vỗ tay lễ phép của các vị khách, đoạn tiếp theo của Diệp Hoan lại khiến Vu Thiển Vân kinh ngạc đến mặt mày biến sắc.

 

 


/344

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status