Sở Vương đài ở hoàng thành có diện tích mênh mông. Hàng nghìn hàng vạn quân sĩ canh gác tám phương, trong ngày thường không ai được đặt chân đến.
Ở khu Sở Vương đài bao la này liếc nhìn một cái là có thể trông thấy chín tòa đài cao xếp thành hình tam giác. Một tòa xếp đầu tiên, ba tòa ở giữa, năm tòa xếp sau, phân chia khá rõ.
Hai bên chín tòa đài cao có hai phần khán đài có cầu thang, phía trên có nghìn vạn ghế đá. Thậm chí phía trước ghế đá còn có bàn dài làm bằng đá phân bố đều đặn ljá tinh tế, có thể tổ chức cả một buổi yến hội long trọng.
Về phần đài cao xếp trước nhất, ngọc thạch thanh long chạm khắc hoàn toàn thành cầu thang lộ ra khí thế đế vương tôn quý cao cao tại thượng. Trên cầu thang bằng ngọc thạch thanh long có một vương tọa làm bằng ngọc
Ngày trước khi nước Sở kiến quốc đã để cho quân vương ngồi trên long ỷ thanh ngọc nơi này mở tiệc chiêu đãi chư hầu khắp nơi, quý khách tám phương, đồng thời điểm tướng điểm binh.
Dường như hình ảnh chín nhánh quân đoàn khi xưa vẫn còn thấp thoáng trên chín tòa đài cao kia.
Toàn bộ Sở Vương đài này tràn đầy vẻ tôn quý của hoàng quyền, về sau Sở Vương đài này cũng trở thành nơi tổ chức Quân Lâm yến.
Quân Lâm yến, quân vương đích thân tới, mở tiệc chiêu đãi chư hầu quyền quý.
Chỉ là chín tòa đài cao kia đã không còn dùng để điểm tướng mà trở thành chiến đài vinh quang cho đệ tử thiên tài nước Sở thi triển tài năng.
Ngày hôm nay, ánh mặt trời ấm áp chiếu xuống cả hoàng thành nước Sở, toàn bộ hoàng thành trở nên sôi trào. Những nơi xung quanh Sở Vương đài từng dòng người đông nghịt hội tụ, vô số người ở hoàng thành đến chỗ này, dừng chân nơi Sở Vương đài mong ngóng, thậm chí người ở khu vực ngoài nước Sở cũng đạp qua trăm núi nghìn sông đi tới hoàng thành chỉ để tận mắt nhìn thấy thịnh yến Quân Lâm.
Sáng mai chính là ngày Quân Lâm yến chính thức bắt đầu, đã có người bắt đầu chiếm trước vị trí có tầm nhìn tốt nhất, có thể nhìn thấy chín tòa chiến đài giao phong.
Một vài tửu lâu xa xa Sở Vương đài đều xây cực cao bởi vì như thế liền có tầm nhìn, có thể nhìn thấy tất cả những gì xảy ra ở Sở Vương đài. Hiện những tửu lâu kia sớm đã kín người hết chỗ.
Quân Lâm yến chính là việc long trọng nhất mỗi năm ở hoàng thành nước Sở, không việc gì sánh bằng. Ngày hôm nay nhiệt huyết của người nước Sở tăng vọt trước nay chưa từng có, loại tinh thần hướng võ này cũng kịch liệt đẩy từng đời người nước Sở đi về phía trước.
- Nghe nói lần Quân Lâm yến này là lần long trọng nhất trong mấy thập niên gần đây, hy vọng có thể lại được nhập vào sử sách.
- Đúng vậy, không ngờ nước Tuyết Vân lại và nước Sở liên hợp tổ chức Quân Lâm yến lần này. Hiện tại thất dạ, tam kiếm, song kiêu của nước Tuyết Vân đều đã đến hoàng thành nước Sở, đang ở trong hoàng cung. Mà nước Sở ta có kinh thành thập tú cộng thêm đám nhân tài Lạc Thiên Thu, Âu Thần mới xuất hiện. Còn có các đệ tử thiên tài từ các học viện võ phủ, Quân Lâm yến lần này sẽ đặc sắc trước nay chưa từng có.
Mọi người đều đang mong đợi.
Người nước Sở đương nhiên cũng biết nhân tài nào được chú ý nhất Quân Lâm yến lần này, tình báo của phường Thiên Diệu lợi hại bực nào. Chỉ cần nhìn tỷ lệ cược ở phường Thiên Diệu ;à có thể dễ dàng hiểu được lần này là những ai được xem trọng nhất Quân Lâm yến.
Trong tỷ lệ cược không có tên của Diệp Vô Khuyết, Túy Tửu Tiên, điều này có nghĩa gì mọi người đương nhiên biết rõ. Túy Tửu Tiên và Diệp Vô Khuyết đều đã không còn là Luân Mạch cảnh.
Nhóm người được coi trọng nhất kia, ngoại trừ Lạc Thiên Thu, đương nhiên chính là một trong song kiêu của nước Tuyết Vân, Tư Không Minh Nguyệt. Người này và với Thái tử nước Tuyết Vân được gọi là song kiêu.
Trừ hai người bọn họ ra, kinh thành thập tú và thất dạ và tam kiếm nước Tuyết Vân đều là cường giả trong Luân Mạch. Hơn nữa những vị thanh niên cường giả của học viện Đế Tinh, học viện Hoàng gia, võ phủ Thần Tướng cũng là nhóm người được xem trọng nhất lần này.
Trong hoàng thành có không ít người đã đem tính mạng bản thân và gia đình đều đặt trong phường Thiên Diệu. Đương nhiên cũng có người giờ vẫn đang chờ xem xét, và đợi lúc Quân Lâm yến bắt đầu xem thử biểu hiện của những người đó ra sao, có điều lúc đó tỉ lệ cược đương nhiên cũng sẽ điều chỉnh tùy theo thay đổi.
Bây giờ trong ngoài hoàng thành, mọi người đều chú ý tới tình hình bên Sở Vương đài kia.
Mặc dù là trong học viện Đế Tinh cũng có vẻ vắng lặng. Chỉ là thỉnh thoảng có lác đác mấy người đi trên đường, đại đa số người đều đã rời khỏi học viện Đế Tinh đi tới Sở Vương đài.
Trong đó thậm chí bao gồm các trưởng lão học viện Đế Tinh.
Tuy rằng hoàng thất và học viện Đế Tinh ngầm phân cao thấp cũng không hữu hảo ra sao nhưng trên mặt nổi vẫn sẽ cho nhau đủ thể diện. Vì vậy chỉ cần là trưởng lão học viện Đế Tinh đều có thể thu được một chỗ ngồi trên bậc thang chung quanh Sở Vương đài.
Không chỉ học viện Đế Tinh như vậy, hàng năm các trưởng lão của chín học viện và võ phủ lớn ở hoàng thành đều được mời đến, suy cho và nhân vật chính trong Quân Lâm yến đều là thanh niên tuấn kiệt trong các học viện võ phủ lớn.
Đến hoàng hôn, đệ tử còn thừa lại ở học viện Đế Tinh cũng đều lục tục rời đi, dù sao sáng sớm ngày mai Quân Lâm yến sẽ chính thức tổ chức.
Học viên học viện Đế Tinh sớm đã quên mất Tần Vấn Thiên đang nhắm mắt tu hành ở trong Thiên Hà điện rồi.
Nhiều ngày như vậy, đã rất ít người còn quan tâm đến Tần Vấn Thiên. Mọi người luôn dễ dàng bị thu hút bởi chuyện khác, nhất là tại thời điểm có chuyện lớn sắp diễn ra.
Nhược Hoan, Đại Sơn và Phàm Nhạc đứng bên ngoài Thiên Hà điện nhìn bóng dáng ở tầng thứ tư kia, không khỏi liên tục cười khổ.
- Tên khốn này còn không ra nữa thì sẽ bỏ lỡ Quân Lâm yến năm nay mất! Tuy nói lần này chưa chắc có thể có thành tích gì nhưng cũng là một cơ hội rèn luyện mà.
Nhược Hoan tức giận mắng mỏ, có phần bất đắc dĩ.
- Tần sư đệ có thể ở tầng thứ tư ngây người lâu như vậy có thể thấy được năng lực thừa nhận áp lực của hắn không phải những người khác có thể sánh bằng, không hổ là người kết nối ngôi sao Võ Mệnh ở tầng trời thứ tư. Để hắn ở thêm chút thời gian, ý thức cảm nhận của hắn sau này có thể lưu lại tầng trời thứ tư càng lâu, lựa chọn ngôi sao Võ Mệnh tốt hơn.
Đại Sơn tựa như sợ Nhược Hoan quấy rầy Tần Vấn Thiên, mở miệng nói.
- Cần ngươi nhắc nhở chắc.
Nhược Hoan trừng Đại Sơn một cái, nói:
- Đi thôi, chúng ta cũng nên xuất phát rồi.
- Ừ.
Đại Sơn gật đầu, lần này hắn và Nhược Hoan đều muốn tham gia Quân Lâm yến.
- Sư tỷ, hai người đi trước đi, ta chờ một chút xem sao.
Phàm Nhạc cười nói với hai người. Nhược Hoan và Đại Sơn không nói gì rời khỏi nơi này để Phàm Nhạc lại, chỉ thấy ánh mắt hắn nhìn về phía tầng thứ tư Thiên Hà điện, đôi mắt không ngừng lóe lên, sờ sờ cằm thầm nói:
- Lấy tính cách của ngươi hẳn là sẽ không bỏ qua lần Quân Lâm yến này mới đúng.
Nếu nói người hiểu rõ Tần Vấn Thiên nhất ở học viện Đế Tinh này thì chắc chắn là hai người Phàm Nhạc và Tần Dao.
Phàm Nhạc luôn cảm giác tên gia hỏa chết bầm này sẽ ra ngoài trước khi Quân Lâm yến bắt đầu.
Tần Vấn Thiên cũng không phải là không thể phá vỡ ràng buộc của tầng thứ tư Thiên Hà điện, tuy rằng tầng này cho hắn áp lực không nhỏ, nhưng theo thời gian trôi qua hắn sớm đã quen rồi. Lúc này hắn đang cẩn thận lĩnh ngộ một vài thứ.
Hắn phát hiện mỗi một tầng trời sao trong Thiên Hà điện, sao trời vô tận đều hội tụ thành từng văn lộ, tiếp đó văn lộ kia hội tụ thành thần thông hóa thành công kích vô hình, cũng chính là áp lực, chính loại lực lượng vô hình này giống như áp lực của chín tầng trời trong ngân hà thật sự, vô cùng kỳ diệu.
Lúc này đây Tần Vấn Thiên đang nghĩ, áp lực ở tầng thứ tư này quả thực giống hệt áp lực của tầng trời thứ tư thật sự, vậy tầng thứ năm, tầng thứ sáu hay tầng thứ chín thì sao đây?
E rằng dù là người sáng lập học viện Đế Tinh cũng không có khả năng mô phỏng áp lực tầng thứ chín đâu nhỉ. Trừ khi người nọ đã đạt đến cảnh giới kết nối ngôi sao Võ Mệnh ở tầng trời thứ chín, nhưng điều này hiển nhiên không có khả năng cho lắm. Chí ít Tần Vấn Thiên không tin người lập ra học viện Đế Tinh lại có thực lực thông thiên như vậy.
Hơn nữa bây giờ văn lộ Tần Vấn Thiên nhìn thấy vẫn hội tụ thành ánh sáng hình quyền, trong trời đêm tựa như có bốn lớp không gian bất đồng, mỗi một lớp không gian đều đồng thời lưu động ở đây, ngay sau đó liền hội tụ xuống, dần dần hóa thành một vòng xoáy đáng sợ. Tầng tầng lớp lớp tiến dần lên, một nắm đấm thẳng tấp từ lỗ đen trong vòng xoáy đánh ra.
Trong nháy mắt đánh ra kia, dường như không còn là một lần công kích mà hòa thành quyền ảnh đầy trời, có vô số lần công kích đồng thời ngưng tụ và một chỗ, có phần giống với Thiên Thủ ấn trong Luân Hải ấn. Từng vòng từng vòng sóng lớn hội tụ, thế nhưng lại càng huyền diệu, uy lực cũng càng mạnh hơn.
“Ta phải đến tầng thứ năm xem sao.”
Tần Vấn Thiên thầm nghĩ trong lòng, hắn lập tức đứng dậy, ý chí cứng cỏi vô cùng đánh về phía lỗ đen trong vòng xoáy, từng vòng từng vòng ánh sáng hình quyền đánh xuống nhưng không cách nào phá hủy ý niệm của hắn, hào quang nhấp nháy, thân thể hắn biến mất ngay tại chỗ.
Lúc này đã là buổi tối nhưng bên ngoài Thiên Hà điện ánh sáng vẫn rực rỡ như trước, Phàm Nhạc mập mạp tùy ý ngồi dưới đất, đúng lúc này hắn cảm giác có chút chói mắt, không khỏi mở mắt ra nhìn. Trời sao càng thêm sáng chói in vào mi mắt, rực rỡ không gì sánh được, ánh mắt Phàm Nhạc cứng ngắc ở nơi đó, nhìn chằm chằm Thiên Hà điện không chớp lấy một cái.
- Tầng thứ năm, cái tên trâu bò!
Phàm Nhạc há miệng, trên mặt lộ ra vẻ rung động. Tên biến thái, cầm thú, trời đánh kia vậy mà thật sự bước chân vào không gian tầng thứ năm Thiên Hà điện.
- Điều này có nghĩa là hắn có cơ hội kết nối với ngôi sao Võ Mệnh ở tầng trời thứ năm?
Mắt Phàm Nhạc chớp chớp, liếc nhìn chung quanh, lúc này học viện Đế Tinh cực kỳ yên tĩnh, việc này khiến Phàm Nhạc cảm thấy có chút thất vọng, nhìn ánh sao đầy trời kia, Phàm Nhạc thầm nói:
- Ánh sao rực rỡ như vậy, đáng tiếc không có khán giả.
- Cái tên nhà ngươi sao biết chọn thời gian vậy hả, thật muốn xem Thu Mạc và Giang Tú thấy một màn như vậy sẽ là vẻ mặt thế nào quá đi mất.
Phàm Nhạc đứng dậy đi tới đi lui, cảm giác rất khó chịu. Cơ hội khoe khoang tốt như vậy lại vừa lúc gặp ngay một đêm trước Quân Lâm yến, không ai chứng chiến... Buồn bực chết mập mạp rồi.
Lúc này, lão nhân thủ điện Thiên Hà điện đang ngồi ở một góc hẻo lánh. Nhìn thấy ánh sáng tầng thứ năm sáng lên, đôi mắt đục ngầu kia của ông lóe lên một tia sáng, cơ thể hơi run rẩy.
“Còn nhỏ tuổi mà đã bước lên tầng thứ năm Thiên Hà điện.” Trong lòng ông lão thì thầm một tiếng, nội tâm sinh ra cảm giác kinh hỉ.
- Oong!
Đúng lúc này, một luồng ánh sao chói mắt lấy Thiên Hà điện làm trung tâm bộc phát ra, bắn ra toàn bộ học viện Đế Tinh. Ánh sao rực rỡ kia giống như chân thực, lão nhân đầu tiên là sửng sốt một chút, ngay sau đó thân thể đột nhiên run rẩy dữ dội.
- Làm sao có thể, điều này sao có thể.
Lão nhân nhìn chằm chằm ánh sao đầy trời kia lộ ra vẻ không dám tin. Trong nháy mắt này, ánh sao tựa như thắp sáng cả học viện Đế Tinh, vô số người ngẩng đầu lên, bọn họ dường như thấy được hai phiến trời sao.
Phàm Nhạc mập mạp đang đi qua đi lại há hốc mồm, vẫn cứ ngẩn người ra đó, con ngươi tựa như không hề chuyển động.
- Đệch!
Trong trời đêm phát ra một tiếng mắng thô tục, ngay sau đó ánh sáng trên bầu trời tắt ngấm. Mà giờ khắc này tất cả những người còn lại trong học viện Đế Tinh đều ngẩng đầu nhìn ánh sáng biến mất kia lộ ra vẻ khó hiểu.
Là ai đã thắp sáng lên bầu trời sao thứ hai!
Ở khu Sở Vương đài bao la này liếc nhìn một cái là có thể trông thấy chín tòa đài cao xếp thành hình tam giác. Một tòa xếp đầu tiên, ba tòa ở giữa, năm tòa xếp sau, phân chia khá rõ.
Hai bên chín tòa đài cao có hai phần khán đài có cầu thang, phía trên có nghìn vạn ghế đá. Thậm chí phía trước ghế đá còn có bàn dài làm bằng đá phân bố đều đặn ljá tinh tế, có thể tổ chức cả một buổi yến hội long trọng.
Về phần đài cao xếp trước nhất, ngọc thạch thanh long chạm khắc hoàn toàn thành cầu thang lộ ra khí thế đế vương tôn quý cao cao tại thượng. Trên cầu thang bằng ngọc thạch thanh long có một vương tọa làm bằng ngọc
Ngày trước khi nước Sở kiến quốc đã để cho quân vương ngồi trên long ỷ thanh ngọc nơi này mở tiệc chiêu đãi chư hầu khắp nơi, quý khách tám phương, đồng thời điểm tướng điểm binh.
Dường như hình ảnh chín nhánh quân đoàn khi xưa vẫn còn thấp thoáng trên chín tòa đài cao kia.
Toàn bộ Sở Vương đài này tràn đầy vẻ tôn quý của hoàng quyền, về sau Sở Vương đài này cũng trở thành nơi tổ chức Quân Lâm yến.
Quân Lâm yến, quân vương đích thân tới, mở tiệc chiêu đãi chư hầu quyền quý.
Chỉ là chín tòa đài cao kia đã không còn dùng để điểm tướng mà trở thành chiến đài vinh quang cho đệ tử thiên tài nước Sở thi triển tài năng.
Ngày hôm nay, ánh mặt trời ấm áp chiếu xuống cả hoàng thành nước Sở, toàn bộ hoàng thành trở nên sôi trào. Những nơi xung quanh Sở Vương đài từng dòng người đông nghịt hội tụ, vô số người ở hoàng thành đến chỗ này, dừng chân nơi Sở Vương đài mong ngóng, thậm chí người ở khu vực ngoài nước Sở cũng đạp qua trăm núi nghìn sông đi tới hoàng thành chỉ để tận mắt nhìn thấy thịnh yến Quân Lâm.
Sáng mai chính là ngày Quân Lâm yến chính thức bắt đầu, đã có người bắt đầu chiếm trước vị trí có tầm nhìn tốt nhất, có thể nhìn thấy chín tòa chiến đài giao phong.
Một vài tửu lâu xa xa Sở Vương đài đều xây cực cao bởi vì như thế liền có tầm nhìn, có thể nhìn thấy tất cả những gì xảy ra ở Sở Vương đài. Hiện những tửu lâu kia sớm đã kín người hết chỗ.
Quân Lâm yến chính là việc long trọng nhất mỗi năm ở hoàng thành nước Sở, không việc gì sánh bằng. Ngày hôm nay nhiệt huyết của người nước Sở tăng vọt trước nay chưa từng có, loại tinh thần hướng võ này cũng kịch liệt đẩy từng đời người nước Sở đi về phía trước.
- Nghe nói lần Quân Lâm yến này là lần long trọng nhất trong mấy thập niên gần đây, hy vọng có thể lại được nhập vào sử sách.
- Đúng vậy, không ngờ nước Tuyết Vân lại và nước Sở liên hợp tổ chức Quân Lâm yến lần này. Hiện tại thất dạ, tam kiếm, song kiêu của nước Tuyết Vân đều đã đến hoàng thành nước Sở, đang ở trong hoàng cung. Mà nước Sở ta có kinh thành thập tú cộng thêm đám nhân tài Lạc Thiên Thu, Âu Thần mới xuất hiện. Còn có các đệ tử thiên tài từ các học viện võ phủ, Quân Lâm yến lần này sẽ đặc sắc trước nay chưa từng có.
Mọi người đều đang mong đợi.
Người nước Sở đương nhiên cũng biết nhân tài nào được chú ý nhất Quân Lâm yến lần này, tình báo của phường Thiên Diệu lợi hại bực nào. Chỉ cần nhìn tỷ lệ cược ở phường Thiên Diệu ;à có thể dễ dàng hiểu được lần này là những ai được xem trọng nhất Quân Lâm yến.
Trong tỷ lệ cược không có tên của Diệp Vô Khuyết, Túy Tửu Tiên, điều này có nghĩa gì mọi người đương nhiên biết rõ. Túy Tửu Tiên và Diệp Vô Khuyết đều đã không còn là Luân Mạch cảnh.
Nhóm người được coi trọng nhất kia, ngoại trừ Lạc Thiên Thu, đương nhiên chính là một trong song kiêu của nước Tuyết Vân, Tư Không Minh Nguyệt. Người này và với Thái tử nước Tuyết Vân được gọi là song kiêu.
Trừ hai người bọn họ ra, kinh thành thập tú và thất dạ và tam kiếm nước Tuyết Vân đều là cường giả trong Luân Mạch. Hơn nữa những vị thanh niên cường giả của học viện Đế Tinh, học viện Hoàng gia, võ phủ Thần Tướng cũng là nhóm người được xem trọng nhất lần này.
Trong hoàng thành có không ít người đã đem tính mạng bản thân và gia đình đều đặt trong phường Thiên Diệu. Đương nhiên cũng có người giờ vẫn đang chờ xem xét, và đợi lúc Quân Lâm yến bắt đầu xem thử biểu hiện của những người đó ra sao, có điều lúc đó tỉ lệ cược đương nhiên cũng sẽ điều chỉnh tùy theo thay đổi.
Bây giờ trong ngoài hoàng thành, mọi người đều chú ý tới tình hình bên Sở Vương đài kia.
Mặc dù là trong học viện Đế Tinh cũng có vẻ vắng lặng. Chỉ là thỉnh thoảng có lác đác mấy người đi trên đường, đại đa số người đều đã rời khỏi học viện Đế Tinh đi tới Sở Vương đài.
Trong đó thậm chí bao gồm các trưởng lão học viện Đế Tinh.
Tuy rằng hoàng thất và học viện Đế Tinh ngầm phân cao thấp cũng không hữu hảo ra sao nhưng trên mặt nổi vẫn sẽ cho nhau đủ thể diện. Vì vậy chỉ cần là trưởng lão học viện Đế Tinh đều có thể thu được một chỗ ngồi trên bậc thang chung quanh Sở Vương đài.
Không chỉ học viện Đế Tinh như vậy, hàng năm các trưởng lão của chín học viện và võ phủ lớn ở hoàng thành đều được mời đến, suy cho và nhân vật chính trong Quân Lâm yến đều là thanh niên tuấn kiệt trong các học viện võ phủ lớn.
Đến hoàng hôn, đệ tử còn thừa lại ở học viện Đế Tinh cũng đều lục tục rời đi, dù sao sáng sớm ngày mai Quân Lâm yến sẽ chính thức tổ chức.
Học viên học viện Đế Tinh sớm đã quên mất Tần Vấn Thiên đang nhắm mắt tu hành ở trong Thiên Hà điện rồi.
Nhiều ngày như vậy, đã rất ít người còn quan tâm đến Tần Vấn Thiên. Mọi người luôn dễ dàng bị thu hút bởi chuyện khác, nhất là tại thời điểm có chuyện lớn sắp diễn ra.
Nhược Hoan, Đại Sơn và Phàm Nhạc đứng bên ngoài Thiên Hà điện nhìn bóng dáng ở tầng thứ tư kia, không khỏi liên tục cười khổ.
- Tên khốn này còn không ra nữa thì sẽ bỏ lỡ Quân Lâm yến năm nay mất! Tuy nói lần này chưa chắc có thể có thành tích gì nhưng cũng là một cơ hội rèn luyện mà.
Nhược Hoan tức giận mắng mỏ, có phần bất đắc dĩ.
- Tần sư đệ có thể ở tầng thứ tư ngây người lâu như vậy có thể thấy được năng lực thừa nhận áp lực của hắn không phải những người khác có thể sánh bằng, không hổ là người kết nối ngôi sao Võ Mệnh ở tầng trời thứ tư. Để hắn ở thêm chút thời gian, ý thức cảm nhận của hắn sau này có thể lưu lại tầng trời thứ tư càng lâu, lựa chọn ngôi sao Võ Mệnh tốt hơn.
Đại Sơn tựa như sợ Nhược Hoan quấy rầy Tần Vấn Thiên, mở miệng nói.
- Cần ngươi nhắc nhở chắc.
Nhược Hoan trừng Đại Sơn một cái, nói:
- Đi thôi, chúng ta cũng nên xuất phát rồi.
- Ừ.
Đại Sơn gật đầu, lần này hắn và Nhược Hoan đều muốn tham gia Quân Lâm yến.
- Sư tỷ, hai người đi trước đi, ta chờ một chút xem sao.
Phàm Nhạc cười nói với hai người. Nhược Hoan và Đại Sơn không nói gì rời khỏi nơi này để Phàm Nhạc lại, chỉ thấy ánh mắt hắn nhìn về phía tầng thứ tư Thiên Hà điện, đôi mắt không ngừng lóe lên, sờ sờ cằm thầm nói:
- Lấy tính cách của ngươi hẳn là sẽ không bỏ qua lần Quân Lâm yến này mới đúng.
Nếu nói người hiểu rõ Tần Vấn Thiên nhất ở học viện Đế Tinh này thì chắc chắn là hai người Phàm Nhạc và Tần Dao.
Phàm Nhạc luôn cảm giác tên gia hỏa chết bầm này sẽ ra ngoài trước khi Quân Lâm yến bắt đầu.
Tần Vấn Thiên cũng không phải là không thể phá vỡ ràng buộc của tầng thứ tư Thiên Hà điện, tuy rằng tầng này cho hắn áp lực không nhỏ, nhưng theo thời gian trôi qua hắn sớm đã quen rồi. Lúc này hắn đang cẩn thận lĩnh ngộ một vài thứ.
Hắn phát hiện mỗi một tầng trời sao trong Thiên Hà điện, sao trời vô tận đều hội tụ thành từng văn lộ, tiếp đó văn lộ kia hội tụ thành thần thông hóa thành công kích vô hình, cũng chính là áp lực, chính loại lực lượng vô hình này giống như áp lực của chín tầng trời trong ngân hà thật sự, vô cùng kỳ diệu.
Lúc này đây Tần Vấn Thiên đang nghĩ, áp lực ở tầng thứ tư này quả thực giống hệt áp lực của tầng trời thứ tư thật sự, vậy tầng thứ năm, tầng thứ sáu hay tầng thứ chín thì sao đây?
E rằng dù là người sáng lập học viện Đế Tinh cũng không có khả năng mô phỏng áp lực tầng thứ chín đâu nhỉ. Trừ khi người nọ đã đạt đến cảnh giới kết nối ngôi sao Võ Mệnh ở tầng trời thứ chín, nhưng điều này hiển nhiên không có khả năng cho lắm. Chí ít Tần Vấn Thiên không tin người lập ra học viện Đế Tinh lại có thực lực thông thiên như vậy.
Hơn nữa bây giờ văn lộ Tần Vấn Thiên nhìn thấy vẫn hội tụ thành ánh sáng hình quyền, trong trời đêm tựa như có bốn lớp không gian bất đồng, mỗi một lớp không gian đều đồng thời lưu động ở đây, ngay sau đó liền hội tụ xuống, dần dần hóa thành một vòng xoáy đáng sợ. Tầng tầng lớp lớp tiến dần lên, một nắm đấm thẳng tấp từ lỗ đen trong vòng xoáy đánh ra.
Trong nháy mắt đánh ra kia, dường như không còn là một lần công kích mà hòa thành quyền ảnh đầy trời, có vô số lần công kích đồng thời ngưng tụ và một chỗ, có phần giống với Thiên Thủ ấn trong Luân Hải ấn. Từng vòng từng vòng sóng lớn hội tụ, thế nhưng lại càng huyền diệu, uy lực cũng càng mạnh hơn.
“Ta phải đến tầng thứ năm xem sao.”
Tần Vấn Thiên thầm nghĩ trong lòng, hắn lập tức đứng dậy, ý chí cứng cỏi vô cùng đánh về phía lỗ đen trong vòng xoáy, từng vòng từng vòng ánh sáng hình quyền đánh xuống nhưng không cách nào phá hủy ý niệm của hắn, hào quang nhấp nháy, thân thể hắn biến mất ngay tại chỗ.
Lúc này đã là buổi tối nhưng bên ngoài Thiên Hà điện ánh sáng vẫn rực rỡ như trước, Phàm Nhạc mập mạp tùy ý ngồi dưới đất, đúng lúc này hắn cảm giác có chút chói mắt, không khỏi mở mắt ra nhìn. Trời sao càng thêm sáng chói in vào mi mắt, rực rỡ không gì sánh được, ánh mắt Phàm Nhạc cứng ngắc ở nơi đó, nhìn chằm chằm Thiên Hà điện không chớp lấy một cái.
- Tầng thứ năm, cái tên trâu bò!
Phàm Nhạc há miệng, trên mặt lộ ra vẻ rung động. Tên biến thái, cầm thú, trời đánh kia vậy mà thật sự bước chân vào không gian tầng thứ năm Thiên Hà điện.
- Điều này có nghĩa là hắn có cơ hội kết nối với ngôi sao Võ Mệnh ở tầng trời thứ năm?
Mắt Phàm Nhạc chớp chớp, liếc nhìn chung quanh, lúc này học viện Đế Tinh cực kỳ yên tĩnh, việc này khiến Phàm Nhạc cảm thấy có chút thất vọng, nhìn ánh sao đầy trời kia, Phàm Nhạc thầm nói:
- Ánh sao rực rỡ như vậy, đáng tiếc không có khán giả.
- Cái tên nhà ngươi sao biết chọn thời gian vậy hả, thật muốn xem Thu Mạc và Giang Tú thấy một màn như vậy sẽ là vẻ mặt thế nào quá đi mất.
Phàm Nhạc đứng dậy đi tới đi lui, cảm giác rất khó chịu. Cơ hội khoe khoang tốt như vậy lại vừa lúc gặp ngay một đêm trước Quân Lâm yến, không ai chứng chiến... Buồn bực chết mập mạp rồi.
Lúc này, lão nhân thủ điện Thiên Hà điện đang ngồi ở một góc hẻo lánh. Nhìn thấy ánh sáng tầng thứ năm sáng lên, đôi mắt đục ngầu kia của ông lóe lên một tia sáng, cơ thể hơi run rẩy.
“Còn nhỏ tuổi mà đã bước lên tầng thứ năm Thiên Hà điện.” Trong lòng ông lão thì thầm một tiếng, nội tâm sinh ra cảm giác kinh hỉ.
- Oong!
Đúng lúc này, một luồng ánh sao chói mắt lấy Thiên Hà điện làm trung tâm bộc phát ra, bắn ra toàn bộ học viện Đế Tinh. Ánh sao rực rỡ kia giống như chân thực, lão nhân đầu tiên là sửng sốt một chút, ngay sau đó thân thể đột nhiên run rẩy dữ dội.
- Làm sao có thể, điều này sao có thể.
Lão nhân nhìn chằm chằm ánh sao đầy trời kia lộ ra vẻ không dám tin. Trong nháy mắt này, ánh sao tựa như thắp sáng cả học viện Đế Tinh, vô số người ngẩng đầu lên, bọn họ dường như thấy được hai phiến trời sao.
Phàm Nhạc mập mạp đang đi qua đi lại há hốc mồm, vẫn cứ ngẩn người ra đó, con ngươi tựa như không hề chuyển động.
- Đệch!
Trong trời đêm phát ra một tiếng mắng thô tục, ngay sau đó ánh sáng trên bầu trời tắt ngấm. Mà giờ khắc này tất cả những người còn lại trong học viện Đế Tinh đều ngẩng đầu nhìn ánh sáng biến mất kia lộ ra vẻ khó hiểu.
Là ai đã thắp sáng lên bầu trời sao thứ hai!
/1935
|