Tác giả nhắn lại:
Doãn Quân Tường rất sủng Tiếu Tiếu, ở trong mắt Điền Mật, hai người bọn họ rất xứng đôi, hẳn là nên sớm cùng một chỗ
Hôm nay Đinh Tiêu Tiếu rất vui vẻ, thấy Bùi Trạch Viễn có diễn cảm ngoài ý muốn làm cô rất đắc ý. Buổi chiều đến công ty cũ tiếp tục bàn giao công việc bữa cuối, dặn dò nếu còn có việc gì thì gọi điện thoại liên hệ với cô. Đinh Tiêu Tiếu cao hứng gọi điện thoại cho Điền Mật, hai ngày nay chưa nhìn thấy A Mật, nhớ…quá, hẹn cô ấy buổi tối cùng nhau ăn cơm chiều.
Điền Mật vừa nghe miệng đáp ứng ngay, cô cũng rất muốn biết hai ngày nay Tiếu Tiếu thế nào?
Hai người cùng đi quán ăn Bàng Tử ở ngã tư phố Hoàng Pha. Đinh Tiêu Tiếu không bao giờ từ chối đồ ăn ngon, hoàn cảnh không quan trọng, chỉ cần đồ ăn ngon, quán ven đường cô cũng sẽ không để ý. Cô thích cùng Điền Mật chia sẽ đồ ăn ngon.
Hai người ngồi ở trong quán ăn, xếp xung quanh là những bàn ăn khác, thấy quán ăn hôm nay buôn bán cũng rất khá. May là buổi chiều Đinh Tiêu Tiếu có lại đây đặt chỗ trước, bằng không, đến sáu giờ thì sẽ rất đông, nhất định không có chỗ ngồi. Thấy một đoàn người đang đợi bàn bên ngoài, Đinh Tiêu Tiếu vui vẻ cười với Điền Mật, “Thấy không, mình rất sáng suốt, tới đặt bàn trước, bằng không lại phải chờ cả buổi.”
Điền Mật cười khẽ, nhìn thấy cô vẫn như cũ, không có gì thay đổi, không biết gần đây chuyện đó tiến triển thế nào? “Hôm nay cậu có chuyện gì mà vui vẻ như vậy? Sẽ không lại là vì hắn chứ?”
Đinh Tiêu Tiếu cười ngọt ngào, chớp chớp mắt, giống như một đôi trăng lưỡi liềm. “Cũng không có gì, chỉ là, hôm nay mình chính thức trở thành đồng sự của hắn.” Tiếu Tiếu nhớ lại diễn cảm kinh ngạc của hắn, trong lòng lại một trận vui vẻ, “Cậu biết không, nếu thấy diễn cảm của hắn khi thấy mình mới thấy thích thú.” Điền Mật suy đoán, người đàn ông kia sẽ có diễn cảm gì?
“Hắn tên là Bùi Trạch Viễn, tên này nghe rất hay.” Đinh Tiêu Tiếu nghĩ đến mặt của hắn, ánh mắt cũng trở nên thâm thúy. Điền Mật nhìn thấy Tiếu Tiếu còn mãi suy nghĩ, trong lòng lại lo lắng có phải Tiếu Tiếu quá mức chú tâm vào… người tên Bùi Trạch Tiễn này hay không. Tuy cô biết Tiếu Tiếu có hứng thú với chuyện gì thì sẽ chú tâm dốc sức đi làm. Chỉ là, một thời gian sau, cô thường sẽ không nhiệt tình như vậy, giống như đã bị hao mòn, khi đó, cô lại có hứng thú với thứ khác, quên đi đã từng chấp nhất như vậy.
Điền Mật cười khẽ, nhìn thấy ánh mắt Đinh Tiêu Tiếu trầm tư, không biết lần này, cô lại muốn chấp nhất bao lâu?
Một bên vừa ăn, Đinh Tiêu Tiếu một bên nói với cô về việc gặp Bùi Trạch Viễn ở thang máy. Điền Mật nghe được cô lại để cho Bùi Trạch Viễn tiến vào phòng riêng của cô, trừng mắt, “Không phải cậu nói sẽ không để cho đàn ông vào phòng riêng của cậu sao?” Điền Mật còn nhớ rõ Tiếu Tiếu đã nói qua như vậy, trừ mình ra và người chồng tương lai duy nhất, ai cũng không thể bước vào không gian riêng tư của cô, cho dù là cha mẹ cho tới bây giờ cũng chưa từng vào được nơi đó của cô. Cho nên, A Mật là người duy nhất có may mắn thưởng thức qua chân dung của Tiếu Tiếu.
Đinh Tiêu Tiếu nghiêng nghiêng đầu, nghĩ nghĩ, đúng vậy, hình như là có nói qua. “Hình như là có,” cô cũng không tự hỏi tại sao mình lại nguyện ý cho hắn vào phòng của mình? “À, tại vì lúc ấy cảm thấy được như vậy thích thú a, ai kêu hắn luôn bày ra bộ mặt ngụy quân tử kia khiến cho người ta muốn nghiến răng nghiến lợi!” Đinh Tiêu Tiếu căm giận tự tìm lý do, đúng, chính là thấy hắn khó chịu như vậy, mới càng muốn chơi hắn, nghĩ đến thế nào, cuối cùng chính mình lại bị tức chết đi được.
Điền Mật bán tín bán nghi nhìn chằm chằm Tiếu Tiếu, cô gái này hẳn là rất chán ghét người đó, chứ sao thoạt nhìn lại thấy như là có bộ dáng hưởng thụ tra tấn hắn?
Đinh Tiêu Tiếu nhìn thấy Điền Mật nhìn chằm chằm chính mình, nhanh chóng làm nũng, “Ai nha, A Mật, không nói tới hắn nữa, nhớ tới hắn liền bực mình. Gần nhất có cái gì vui không? Haiz, không biết Tường Tường gần đây đang làm cái gì? Như thế nào lại không gọi điện thoại cho ta a.” Nói sang chuyện khác là sáng suốt nhất, không nghĩ tán gẫu cái kia làm cô phiền lòng, hôm nay cảm thấy vui vẻ thế nào cũng không bù lại được sự buồn bực ngày hôm qua.
Điền Mật nghe cô nhắc tới Doãn Quân Tường, trong mắt hơi nghi ngờ, lúc này Tiếu Tiếu thật nhớ tới anh ta, mỗi lần nhàm chán thì cô liền nhớ tới tìm Doãn Quân Tường, mà Doãn Quân Tường cũng chưa bao giờ làm Tiếu Tiếu thất vọng. Đúng vậy, Doãn Quân Tường còn ước gì Tiếu Tiếu có thể mỗi ngày kề cận hắn.
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến! Doãn Quân Tường đã gọi điện thoại tới, Đinh Tiêu Tiếu nhìn thấy tên của anh ấy trên điện thoại di động, nháy mắt với Điền Mật mấy cái, hôm nay buổi tối không lo không có tiết mục.
“Alo,” Đinh Tiêu Tiếu dịu dàng – thanh âm, Tường Tường nhận được điện mà vui vẻ.
“Tiếu Tiếu, đêm nay đi ra ngoài chơi không?” Doãn Quân Tường mời, nghĩ Đinh Tiêu Tiếu lần trước chơi cũng không được tận hứng lắm.
Đinh Tiêu Tiếu nhìn Điền Mật, mỉm cười, “Ừ, cũng đang hơi chán? Buổi tối đi đâu?”
“Đêm nay đi Tô Hà, thế nào?” Doãn Quân Tường đề nghị đi nhảy, có thể kêu mấy huynh đệ cùng nhau đi chơi một chút.
Đinh Tiêu Tiếu lại do dự, cô không phải rất muốn đi, hơn nữa chân vẫn chưa hoàn toàn ổn, không thích hợp đi nhảy. “Sao? Lại là nhảy a, hôm nay không muốn đi, không có đi đâu khác được à?”
“Sao, Đinh Tiêu Tiếu lại không hứng thú với khiêu vũ à? Thực ngạc nhiên đó!” Doãn Quân Tường cười khẽ trêu ghẹo cô, Đinh Tiêu Tiếu rất ít khi đối với khiêu vũ mà không thấy hứng thú.
“Người ta bị thương mà, chân còn đang đau a! Anh cũng không quan tâm gì tới người ta hết!” Đinh Tiêu Tiếu vờ tức giận oán trách.
“Chân bị thương? Sao lại thế này? Nghiêm trọng không?” Doãn Quân Tường giọng nói ân cần-xuyên thấu qua ống nghe truyền tới. Mới hai ngày không gặp cô, như thế nào đã bị thương rồi, không biết hôm trước cô có vui hay không?
“À, không sao, đã không có gì.” Đinh Tiêu Tiếu nghe giọng nói lo lắng của Doãn Quân Tường, trong lòng cũng vui vẻ hẳn lên, “Nhìn anh quan tâm đến người ta như vậy, thôi thì tha thứ cho anh đấy, có điều, đêm nay anh đưa bọn em đi chơi cái gì đó vui nha.” Đinh Tiêu Tiếu nháy mắt cười trộm với Điền Mật, đàn ông thật sự rất dễ dỗ ngọt.
Điền Mật vẫn nghe cô làm nũng cùng Doãn Quân Tường, thản nhiên ngồi ở bên cạnh cười, không nói được lời nào.
“Ừ, không muốn đi khiêu vũ, chúng ta đi xướng K cũng được lắm. Đi Mễ Nhạc Tinh được không?” Doãn Quân Tường biết Tiếu Tiếu cũng thích ca hát.
“Được đó,” Đinh Tiêu Tiếu hưng phấn gật đầu, à phải, cũng đã lâu không đi ca, cô bịt di động, dùng khẩu ngữ nói với Điền Mật đi ca, thấy Điền Mật gật đầu, mới nói với Doãn Quân Tường, “Vậy amh nhanh đặt phòng đi, bằng không, chậm sẽ không còn phòng.”
“Không thành vấn đề.” Loại vấn đề này không làm khó được Doãn Quân Tường, “Em ăn chưa? Lại chỗ này cùng ăn đi!”
“Không cần, em đang ăn cùng Điền mật. Buổi tối hai người bọn em cùng đi.” Đinh Tiêu Tiếu nhìn Điền Mật, cố ý hạ giọng nói với Doãn Quân Tường, “Anh biết nên làm gì chứ.”
Doãn Quân Tường nghe Đinh Tiêu Tiếu cố ý nói như vậy, hắn liền hiểu ra, khẳng định lại kêu hắn gọi mấy tên dễ nhìn tới. Tiếu Tiếu chính là như vậy, mỗi lần đi chơi, nhất định sẽ không quên cái kia mật ngọt. “Anh sẽ sắp xếp.”
Đinh Tiêu Tiếu vui vẻ cười rộ lên, “Tường Tường luôn thông minh, em thích!”
Doãn Quân Tường ở bên kia nghe được lời nói vui vẻ của cô, không nhịn được bị cuốn theo cô, cố ý khiêu khích lại, “Thích, vậy tỏ thành ý một chút đi.”
Đinh Tiêu Tiếu cười càng vui vẻ, “Muốn tỏ thành ý thế nào? Chẳng lẽ muốn em lấy thân báo đáp sao?”
“Nếu em nguyện ý, anh đương nhiên là cầu còn không được a!” Doãn Quân Tường cũng không khách khí. Hắn vẫn luôn tôn trọng Đinh Tiêu Tiếu, tuy rằng cô rất mê người, nhưng cũng không tùy tiện để đàn ông ôm ấp.
“Anh hiểu thì tốt.” Đinh Tiêu Tiếu nhẹ nhàng cười, “Trừ phi anh có khả năng giúp đỡ A Mật tìm một tấm chồng tốt, nói không chừng em sẽ cân nhắc một chút.” Vui vẻ cười ngoắt nghẻo mắt nhìn Điền Mật, thấy Điền Mật nghe được lời của cô, nghệch ra một chút rồi vỗ nhẹ tay cô trách cứ, trách cô lại nói linh tinh.
Doãn Quân Tường cũng thấp giọng cười khẽ, “Chẳng lẽ cô ấy không kết hôn thì em sẽ không nói chuyện yêu đương sao?” Hai người này không thân thiết với nhau đến như vậy đi.
“Chỉ là, em tin tưởng A Mật nhất định sẽ kết hôn trước em.” Đinh Tiêu Tiếu rất tin tưởng, A Mật là một cô gái tốt như vậy, khẳng định sẽ kết hôn trước cô, hiện tại cô hoàn toàn không nghĩ sẽ bị người khác quản, làm sao suy nghĩ chuyện kết hôn. Mà Điền Mật thì khác, từ phòng khách cho đến phòng bếp, cô đều giỏi, phụ nữ như vậy người đàn ông nào không muốn có, chỉ cần A Mật không cự người ngàn dậm, sớm đã có một xe tải sứ giả hộ hoa.
Điền Mật rốt cục chịu không nổi mở miệng, “Tiếu Tiếu!” Tuy không biết cô với Doãn Quân Tường đang nói cái gì, nhưng mà có tên mình bị nhắc tới, trong lòng có chút khác thường, cùng Doãn Quân Tường có cái gì tốt làm cho cô.
Đinh Tiêu Tiếu thấy Điền Mật mặt sa sầm, nhanh chóng ngừng lại, nói thêm gì nữa, A Mật khẳng định sẽ giận. “Được rồi, không nói nữa, bọn em ăn xong sẽ gọi điện thoại cho anh.” Vội vàng cúp điện thoại.
Thấy ánh mắt Điền Mật hơi tức giận, Đinh Tiêu Tiếu vội vàng cười dỗ ngọt cô, “A Mật đừng nóng giận, đều do Tường Tường đáng ghét. Hắn lại có thể ghen với hai người chúng ta, à, nói hai người chúng ta thân thiết quá.”
“Hắn còn ghen cái gì? Bên cạnh cậu có người đàn ông nào có thể giống hắn cho cậu niềm vui như vậy?” Điền Mật nhẹ giọng oán trách, không hiểu người đàn ông này ra sao cả, nếu muốn quấn chặt Tiếu Tiếu, thì tích cực một chút đi, mình thì có thể gây ngại gì cho hắn.
Đinh Tiêu Tiếu thấy A Mật thật sự thấy khó chịu Tường Tường, vỗ vai A Mật. “Được rồi, được rồi, đừng nóng giận. Chúng ta rất thân thiết đến độ làm cho đàn ông đều đố kỵ. Bởi vì mình yêu nhất đúng là A Mật!” Dỗ ngọt Điền Mật, cho cô ấy đừng tức giận.
Điền Mật nghe miệng cô đầy lời ngon tiếng ngọt, rốt cục cười khẽ ra tiếng, cô gái này a, mở miệng là ngọt đến làm người ta chịu không nổi. Cơ mà, cô lại thích, bởi vì cô cũng yêu nhất là Tiếu Tiếu.
Các cô nhất định sẽ không vì đàn ông mà trở mặt, nhất định sẽ không.
Doãn Quân Tường rất sủng Tiếu Tiếu, ở trong mắt Điền Mật, hai người bọn họ rất xứng đôi, hẳn là nên sớm cùng một chỗ
Hôm nay Đinh Tiêu Tiếu rất vui vẻ, thấy Bùi Trạch Viễn có diễn cảm ngoài ý muốn làm cô rất đắc ý. Buổi chiều đến công ty cũ tiếp tục bàn giao công việc bữa cuối, dặn dò nếu còn có việc gì thì gọi điện thoại liên hệ với cô. Đinh Tiêu Tiếu cao hứng gọi điện thoại cho Điền Mật, hai ngày nay chưa nhìn thấy A Mật, nhớ…quá, hẹn cô ấy buổi tối cùng nhau ăn cơm chiều.
Điền Mật vừa nghe miệng đáp ứng ngay, cô cũng rất muốn biết hai ngày nay Tiếu Tiếu thế nào?
Hai người cùng đi quán ăn Bàng Tử ở ngã tư phố Hoàng Pha. Đinh Tiêu Tiếu không bao giờ từ chối đồ ăn ngon, hoàn cảnh không quan trọng, chỉ cần đồ ăn ngon, quán ven đường cô cũng sẽ không để ý. Cô thích cùng Điền Mật chia sẽ đồ ăn ngon.
Hai người ngồi ở trong quán ăn, xếp xung quanh là những bàn ăn khác, thấy quán ăn hôm nay buôn bán cũng rất khá. May là buổi chiều Đinh Tiêu Tiếu có lại đây đặt chỗ trước, bằng không, đến sáu giờ thì sẽ rất đông, nhất định không có chỗ ngồi. Thấy một đoàn người đang đợi bàn bên ngoài, Đinh Tiêu Tiếu vui vẻ cười với Điền Mật, “Thấy không, mình rất sáng suốt, tới đặt bàn trước, bằng không lại phải chờ cả buổi.”
Điền Mật cười khẽ, nhìn thấy cô vẫn như cũ, không có gì thay đổi, không biết gần đây chuyện đó tiến triển thế nào? “Hôm nay cậu có chuyện gì mà vui vẻ như vậy? Sẽ không lại là vì hắn chứ?”
Đinh Tiêu Tiếu cười ngọt ngào, chớp chớp mắt, giống như một đôi trăng lưỡi liềm. “Cũng không có gì, chỉ là, hôm nay mình chính thức trở thành đồng sự của hắn.” Tiếu Tiếu nhớ lại diễn cảm kinh ngạc của hắn, trong lòng lại một trận vui vẻ, “Cậu biết không, nếu thấy diễn cảm của hắn khi thấy mình mới thấy thích thú.” Điền Mật suy đoán, người đàn ông kia sẽ có diễn cảm gì?
“Hắn tên là Bùi Trạch Viễn, tên này nghe rất hay.” Đinh Tiêu Tiếu nghĩ đến mặt của hắn, ánh mắt cũng trở nên thâm thúy. Điền Mật nhìn thấy Tiếu Tiếu còn mãi suy nghĩ, trong lòng lại lo lắng có phải Tiếu Tiếu quá mức chú tâm vào… người tên Bùi Trạch Tiễn này hay không. Tuy cô biết Tiếu Tiếu có hứng thú với chuyện gì thì sẽ chú tâm dốc sức đi làm. Chỉ là, một thời gian sau, cô thường sẽ không nhiệt tình như vậy, giống như đã bị hao mòn, khi đó, cô lại có hứng thú với thứ khác, quên đi đã từng chấp nhất như vậy.
Điền Mật cười khẽ, nhìn thấy ánh mắt Đinh Tiêu Tiếu trầm tư, không biết lần này, cô lại muốn chấp nhất bao lâu?
Một bên vừa ăn, Đinh Tiêu Tiếu một bên nói với cô về việc gặp Bùi Trạch Viễn ở thang máy. Điền Mật nghe được cô lại để cho Bùi Trạch Viễn tiến vào phòng riêng của cô, trừng mắt, “Không phải cậu nói sẽ không để cho đàn ông vào phòng riêng của cậu sao?” Điền Mật còn nhớ rõ Tiếu Tiếu đã nói qua như vậy, trừ mình ra và người chồng tương lai duy nhất, ai cũng không thể bước vào không gian riêng tư của cô, cho dù là cha mẹ cho tới bây giờ cũng chưa từng vào được nơi đó của cô. Cho nên, A Mật là người duy nhất có may mắn thưởng thức qua chân dung của Tiếu Tiếu.
Đinh Tiêu Tiếu nghiêng nghiêng đầu, nghĩ nghĩ, đúng vậy, hình như là có nói qua. “Hình như là có,” cô cũng không tự hỏi tại sao mình lại nguyện ý cho hắn vào phòng của mình? “À, tại vì lúc ấy cảm thấy được như vậy thích thú a, ai kêu hắn luôn bày ra bộ mặt ngụy quân tử kia khiến cho người ta muốn nghiến răng nghiến lợi!” Đinh Tiêu Tiếu căm giận tự tìm lý do, đúng, chính là thấy hắn khó chịu như vậy, mới càng muốn chơi hắn, nghĩ đến thế nào, cuối cùng chính mình lại bị tức chết đi được.
Điền Mật bán tín bán nghi nhìn chằm chằm Tiếu Tiếu, cô gái này hẳn là rất chán ghét người đó, chứ sao thoạt nhìn lại thấy như là có bộ dáng hưởng thụ tra tấn hắn?
Đinh Tiêu Tiếu nhìn thấy Điền Mật nhìn chằm chằm chính mình, nhanh chóng làm nũng, “Ai nha, A Mật, không nói tới hắn nữa, nhớ tới hắn liền bực mình. Gần nhất có cái gì vui không? Haiz, không biết Tường Tường gần đây đang làm cái gì? Như thế nào lại không gọi điện thoại cho ta a.” Nói sang chuyện khác là sáng suốt nhất, không nghĩ tán gẫu cái kia làm cô phiền lòng, hôm nay cảm thấy vui vẻ thế nào cũng không bù lại được sự buồn bực ngày hôm qua.
Điền Mật nghe cô nhắc tới Doãn Quân Tường, trong mắt hơi nghi ngờ, lúc này Tiếu Tiếu thật nhớ tới anh ta, mỗi lần nhàm chán thì cô liền nhớ tới tìm Doãn Quân Tường, mà Doãn Quân Tường cũng chưa bao giờ làm Tiếu Tiếu thất vọng. Đúng vậy, Doãn Quân Tường còn ước gì Tiếu Tiếu có thể mỗi ngày kề cận hắn.
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến! Doãn Quân Tường đã gọi điện thoại tới, Đinh Tiêu Tiếu nhìn thấy tên của anh ấy trên điện thoại di động, nháy mắt với Điền Mật mấy cái, hôm nay buổi tối không lo không có tiết mục.
“Alo,” Đinh Tiêu Tiếu dịu dàng – thanh âm, Tường Tường nhận được điện mà vui vẻ.
“Tiếu Tiếu, đêm nay đi ra ngoài chơi không?” Doãn Quân Tường mời, nghĩ Đinh Tiêu Tiếu lần trước chơi cũng không được tận hứng lắm.
Đinh Tiêu Tiếu nhìn Điền Mật, mỉm cười, “Ừ, cũng đang hơi chán? Buổi tối đi đâu?”
“Đêm nay đi Tô Hà, thế nào?” Doãn Quân Tường đề nghị đi nhảy, có thể kêu mấy huynh đệ cùng nhau đi chơi một chút.
Đinh Tiêu Tiếu lại do dự, cô không phải rất muốn đi, hơn nữa chân vẫn chưa hoàn toàn ổn, không thích hợp đi nhảy. “Sao? Lại là nhảy a, hôm nay không muốn đi, không có đi đâu khác được à?”
“Sao, Đinh Tiêu Tiếu lại không hứng thú với khiêu vũ à? Thực ngạc nhiên đó!” Doãn Quân Tường cười khẽ trêu ghẹo cô, Đinh Tiêu Tiếu rất ít khi đối với khiêu vũ mà không thấy hứng thú.
“Người ta bị thương mà, chân còn đang đau a! Anh cũng không quan tâm gì tới người ta hết!” Đinh Tiêu Tiếu vờ tức giận oán trách.
“Chân bị thương? Sao lại thế này? Nghiêm trọng không?” Doãn Quân Tường giọng nói ân cần-xuyên thấu qua ống nghe truyền tới. Mới hai ngày không gặp cô, như thế nào đã bị thương rồi, không biết hôm trước cô có vui hay không?
“À, không sao, đã không có gì.” Đinh Tiêu Tiếu nghe giọng nói lo lắng của Doãn Quân Tường, trong lòng cũng vui vẻ hẳn lên, “Nhìn anh quan tâm đến người ta như vậy, thôi thì tha thứ cho anh đấy, có điều, đêm nay anh đưa bọn em đi chơi cái gì đó vui nha.” Đinh Tiêu Tiếu nháy mắt cười trộm với Điền Mật, đàn ông thật sự rất dễ dỗ ngọt.
Điền Mật vẫn nghe cô làm nũng cùng Doãn Quân Tường, thản nhiên ngồi ở bên cạnh cười, không nói được lời nào.
“Ừ, không muốn đi khiêu vũ, chúng ta đi xướng K cũng được lắm. Đi Mễ Nhạc Tinh được không?” Doãn Quân Tường biết Tiếu Tiếu cũng thích ca hát.
“Được đó,” Đinh Tiêu Tiếu hưng phấn gật đầu, à phải, cũng đã lâu không đi ca, cô bịt di động, dùng khẩu ngữ nói với Điền Mật đi ca, thấy Điền Mật gật đầu, mới nói với Doãn Quân Tường, “Vậy amh nhanh đặt phòng đi, bằng không, chậm sẽ không còn phòng.”
“Không thành vấn đề.” Loại vấn đề này không làm khó được Doãn Quân Tường, “Em ăn chưa? Lại chỗ này cùng ăn đi!”
“Không cần, em đang ăn cùng Điền mật. Buổi tối hai người bọn em cùng đi.” Đinh Tiêu Tiếu nhìn Điền Mật, cố ý hạ giọng nói với Doãn Quân Tường, “Anh biết nên làm gì chứ.”
Doãn Quân Tường nghe Đinh Tiêu Tiếu cố ý nói như vậy, hắn liền hiểu ra, khẳng định lại kêu hắn gọi mấy tên dễ nhìn tới. Tiếu Tiếu chính là như vậy, mỗi lần đi chơi, nhất định sẽ không quên cái kia mật ngọt. “Anh sẽ sắp xếp.”
Đinh Tiêu Tiếu vui vẻ cười rộ lên, “Tường Tường luôn thông minh, em thích!”
Doãn Quân Tường ở bên kia nghe được lời nói vui vẻ của cô, không nhịn được bị cuốn theo cô, cố ý khiêu khích lại, “Thích, vậy tỏ thành ý một chút đi.”
Đinh Tiêu Tiếu cười càng vui vẻ, “Muốn tỏ thành ý thế nào? Chẳng lẽ muốn em lấy thân báo đáp sao?”
“Nếu em nguyện ý, anh đương nhiên là cầu còn không được a!” Doãn Quân Tường cũng không khách khí. Hắn vẫn luôn tôn trọng Đinh Tiêu Tiếu, tuy rằng cô rất mê người, nhưng cũng không tùy tiện để đàn ông ôm ấp.
“Anh hiểu thì tốt.” Đinh Tiêu Tiếu nhẹ nhàng cười, “Trừ phi anh có khả năng giúp đỡ A Mật tìm một tấm chồng tốt, nói không chừng em sẽ cân nhắc một chút.” Vui vẻ cười ngoắt nghẻo mắt nhìn Điền Mật, thấy Điền Mật nghe được lời của cô, nghệch ra một chút rồi vỗ nhẹ tay cô trách cứ, trách cô lại nói linh tinh.
Doãn Quân Tường cũng thấp giọng cười khẽ, “Chẳng lẽ cô ấy không kết hôn thì em sẽ không nói chuyện yêu đương sao?” Hai người này không thân thiết với nhau đến như vậy đi.
“Chỉ là, em tin tưởng A Mật nhất định sẽ kết hôn trước em.” Đinh Tiêu Tiếu rất tin tưởng, A Mật là một cô gái tốt như vậy, khẳng định sẽ kết hôn trước cô, hiện tại cô hoàn toàn không nghĩ sẽ bị người khác quản, làm sao suy nghĩ chuyện kết hôn. Mà Điền Mật thì khác, từ phòng khách cho đến phòng bếp, cô đều giỏi, phụ nữ như vậy người đàn ông nào không muốn có, chỉ cần A Mật không cự người ngàn dậm, sớm đã có một xe tải sứ giả hộ hoa.
Điền Mật rốt cục chịu không nổi mở miệng, “Tiếu Tiếu!” Tuy không biết cô với Doãn Quân Tường đang nói cái gì, nhưng mà có tên mình bị nhắc tới, trong lòng có chút khác thường, cùng Doãn Quân Tường có cái gì tốt làm cho cô.
Đinh Tiêu Tiếu thấy Điền Mật mặt sa sầm, nhanh chóng ngừng lại, nói thêm gì nữa, A Mật khẳng định sẽ giận. “Được rồi, không nói nữa, bọn em ăn xong sẽ gọi điện thoại cho anh.” Vội vàng cúp điện thoại.
Thấy ánh mắt Điền Mật hơi tức giận, Đinh Tiêu Tiếu vội vàng cười dỗ ngọt cô, “A Mật đừng nóng giận, đều do Tường Tường đáng ghét. Hắn lại có thể ghen với hai người chúng ta, à, nói hai người chúng ta thân thiết quá.”
“Hắn còn ghen cái gì? Bên cạnh cậu có người đàn ông nào có thể giống hắn cho cậu niềm vui như vậy?” Điền Mật nhẹ giọng oán trách, không hiểu người đàn ông này ra sao cả, nếu muốn quấn chặt Tiếu Tiếu, thì tích cực một chút đi, mình thì có thể gây ngại gì cho hắn.
Đinh Tiêu Tiếu thấy A Mật thật sự thấy khó chịu Tường Tường, vỗ vai A Mật. “Được rồi, được rồi, đừng nóng giận. Chúng ta rất thân thiết đến độ làm cho đàn ông đều đố kỵ. Bởi vì mình yêu nhất đúng là A Mật!” Dỗ ngọt Điền Mật, cho cô ấy đừng tức giận.
Điền Mật nghe miệng cô đầy lời ngon tiếng ngọt, rốt cục cười khẽ ra tiếng, cô gái này a, mở miệng là ngọt đến làm người ta chịu không nổi. Cơ mà, cô lại thích, bởi vì cô cũng yêu nhất là Tiếu Tiếu.
Các cô nhất định sẽ không vì đàn ông mà trở mặt, nhất định sẽ không.
/64
|