Thần Ấn Vương Tọa

Chương 129: Ba cái linh lô [1+2]

/334


Nghe tới bốn chữ vương miện truyền thừa, thanh niên áo đen rốt cuộc biến sắc mặt, âm trầm nói.

"Ngươi giết ai?"

Long Hạo Thần nhìn y biến sắc mặt, không nhanh không chậm mỉm cười nói.

"Chính là tên to con nhất trong các ngươi. Nếu ta đoán không sai, chắc hắn là một trong người thừa kế của Ác Ma Quân Chủ, Tát Mễ Cơ Nạp? Vậy còn ngươi? Có thể trở thành đầu lĩnh lần này, chắc thân phận so với tên kia càng cao. Tát Mễ Cơ Nạp mà thứ bốn Trụ Ma Thần, như vậy thân phận của ngươi chỉ có thể là người thừa kế Ma Thần Hoàng. Ta nên xưng hô như thế nào đây? Nhưng mà tên của ngươi trẻ con thật, A Bảo."

"Ngươi thật thông minh, nhưng người thông minh sẽ chết rất nhanh." Bước ra một bước, quanh thân A Bảo khuếch tán một tầng sáng xanh bao phủ Long Hạo Thần.

Long Hạo Thần mắt sáng ngời, trong phút chốc Quang Vũ, Lam Phù Dung giơ cao quá đầu, đáy mắt lóe tia sáng. Quang mang vàng đậm bỗng chốc hóa thành nhát chém sắc bén nhất, bộc phát Tu La Trảm.

Tiếng kêu to chói tai vang lên. Sau khi không ngừng tu luyện, Long Hạo Thần phát ra không đơn giản là Tu La Trảm, mà là dựa vào thánh kiếm, thêm Quang Chi Đãng Dạng tăng cường. Tuy lúc này hắn không có thời gian tích súc, nhưng dù là vậy, uy lực của Tu La Trảm có thể dùng từ khủng bố để hình dung.

Đặc điểm lớn nhất của Tu La Trảm không phải tổng số công kích, mà là nó sắc bén. Đem tất cả lực công kích tập trung vào ngọn gió, còn có kiềm chế tất cả năng lượng xung quanh. Thanh âm xé rách bộc phát trên không trung, mặc dù Long Hạo Thần cảm thụ được lực cản, nhưng lực công kích mạnh mẽ của Tu La Trảm vẫn đem đến tác dụng lớn. Linh lực hắc ám đan thành vòng lớn chợt bị chém thành hai nửa. Cùng lúc đó, Long Hạo Thần dùng lại chiêu cũ, sau lưng đôi cánh vàng bỗng vỗ đập, cả người tăng tốc độ mau nhất, tiếp theo chiêu Tu La Trảm, Tu La Thứ nháy mắt phát động.

Liên chiêu của hắn nhìn như đơn giản, nhưng không biết luyện qua bao nhiêu lần, liên tiếp cực kỳ chặt chẽ. Đặc biệt là từ khi đạt đến tu vi cấp sáu, dựa vào linh cánh gia tốc, một kích kia uy lực đương nhiên sẽ gia tăng đến cực độ.

Cho dù ngươi có ngoại linh lực hai vạn thì thế nào, có thể ngăn được Tu La Thứ tất cả lực công kích tập trung một điểm bạo phát?

"Ừm?" Nhìn Tu La Thứ cường thế bộc phát, A Bảo cũng hơi ngẩn ra. Nguyên bản trong mắt y đối thủ cực nhỏ bé chỉ có chút thông minh đột nhiên biến khó gặm.

Nhưng mà y không quá để tâm. Đối diện Tu La Thứ của Long Hạo Thần, đáy mắt y lóe một tầng sáng tím mông lung. Đôi mắt đen đột nhiên biến thành tím, dùng phương thức Long Hạo Thần không tưởng được nghênh đón công kích của Tu La Thứ.

Chỉ là nâng lên tay phải, ngón trỏ điểm đằng trước, tại một chớp mắt, ngón trỏ của hắn đã hoàn toàn biến thành màu tím trong suốt. Có thể thấy quanh tay y, từng tầng sáng tím chui vào trong. Uy lực này làm trong không khí Quang Chi Đãng Dạng xuất hiện một loạt dấu vết rạn nứt.

*Phập*

Tu La Thứ và ngón trỏ của A Bảo va chạm một chỗ, quang và ám, hai loại linh lực tương phản đột nhiên bùng phát.

Long Hạo Thần chỉ cảm thấy Tu La Thứ dường như đâm trúng một tầng bình phong không thể vượt qua. Cực đại lực phản chấn hoàn toàn nuốt hết lực công kích của hắn. Năng lượng hắc ám khủng bố đột ngột tàn phá quét tới thân thể hắn.

Nhưng bên kia A Bảo cũng không thoải mái gì. Hiển nhiên y xem thường một kích của Long Hạo Thần. Tu La Thứ có thể nói là kỹ năng đơn thể mạnh nhất hiện nay của Long Hạo Thần. Chỉ luận cường độ công kích thì vượt qua cả Quang Vũ Song Long Dẫn. Một kích này sao có thể ngăn cản dễ dàng?

Huống chi, Quang Vũ, Lam Phù Dung vốn là vũ khí khá ghê gớm, mặc dù chưa tiến hóa đến trình độ cấp truyền thuyết. Nhưng sự sắc bén hợp với Tu La Thứ, vẫn là bộc phát ra lực công kích cực mạnh.

Tiếng nổ đì đùng quanh quẩn trong không khí. Trong tiếng kêu rên, A Bảo bỗng chốc lùi ra sau, tay phải theo đó gãy xương. Tu La Thứ mang đến linh lực sắc bén cũng khiến sắc mặt y biến đổi, toàn thân bộc phát vầng sáng tím đậm, thế này mới ép linh lực sắc bén ra khỏi thân thể.

Từ cách ứng phó nhất kích tuyệt sát của Long Hạo Thần có thể nhìn ra, thực lực A Bảo đã vượt rất xa Thanh niên Ác Ma, mấu chốt đương nhiên là y có ngoại linh lực trên hai vạn.

Long Hạo Thần cũng là lần đầu tiên biết, ngoại linh lực đạt tới trình độ nhất định sẽ khủng bố như vậy. Nhưng công kích của hắn không bởi vì vậy mà đứt đoạn. Một ngụm máu tươi phun ra từ miệng Long Hạo Thần, tiếng rồng ngâm to rõ vang lên. Tu La Thứ tuy rằng bị đẩy lui, nhưng Quang Vũ, Lam Phù Dung trong tay hắn nháy mắt biến thành hai con rồng quang và thủy lao thẳng tới đối thủ.

Long Hạo Thần suy nghĩ rất đơn giản, đối diện đối thủ mạnh như vậy, dựa vào tiêu hao là không thể chiến thắng. Đối phương giết mình chỉ là vấn đề thời gian. Cơ hội duy nhất của hắn ở chỗ bộc phát sức bật trong chốc lát đem toàn bộ kỹ năng bài tẩy lấy ra hết, ít nhất phải trọng thương đối thủ.

Ở trong Mộng Huyễn Thiên Đường, tốc độ hồi phục linh lực của Long Hạo Thần nhanh hơn người khác không biết bao nhiêu lần. Coi như là A Bảo, Long Hạo Thần cũng có nắm chắc linh lực mình hồi phục mạnh hơn y. Dưới tình huống như vậy, hắn không sợ nhất chính là so tiêu hao. Nếu có thể khiến A Bảo bị thương, như vậy cứ tiếp tục tiêu hao, mình chưa chắc không có cơ hội.

A Bảo quả nhiên không nghĩ tới Long Hạo Thần còn đánh nữa, hơn nữa là một đòn cực mạnh.

Long Hạo Thần phun ra một ngụm máu tươi, không phải bị công kích của A Bảo gây tổn thương, mà là hắn liên tiếp bộc phát kỹ năng mạnh nhất của mình, kinh mạch có chút chịu không nổi mới phun huyết. Nhưng dưới tình huống như vậy, Quang Vũ Song Long Dẫn rốt cuộc vẫn bị hắn phóng ra.

Trong tiếng gầm kịch liệt, A Bảo lần nữa kêu rên, thân thể lùi xa. Hơn nữa hai con rồng nhỏ màu xanh và vàng quấn chặt thân thể y.

Long Hạo Thần đứng nguyên tại chỗ, không cho mình cơ hội thở dốc, sương mù vàng bỗng chốc dâng lên quanh người hắn, Súc Thế!

Toàn bộ nội linh lực của hắn chỉ khoảng sáu ngàn, nay liên tục công kích ba lần, tiêu hao hơn năm ngàn linh lực. Cũng chính là nói, linh lực còn dư không đủ phóng ra Tu La Thứ thứ hai.

Nhưng trong Mộng Huyễn Thiên Đường, có Quang nguyên tố tinh linh Nhã Đình trợ giúp, Long Hạo Thần lại thật sự có năng lực phóng ra Tu La Thứ lần thứ hai.

Quang Phạt đã thay thế Quang Vũ, Lam Phù Dung, Long Hạo Thần nhịn không được phun ra búng máu. Bởi vì hắn đã đem năng lực Súc Thế tăng tới cực hạn. Trong không khí, thậm chí có thể thấy từng đoàn sương mù vàng tập trung hướng Long Hạo Thần, không có hồi phục linh lực cho hắn, mà là trực tiếp nhập vào thân thể hắn biến thành lực lượng tích súc Tu La Thứ.

Tên này là kẻ điên. Đây là ý niệm duy nhất trong lòng A Bảo.

Từ khi Long Hạo Thần phát động Tu La Trảm, công kích liên tục không hề tạm dừng, hơn nữa hầu như mỗi lần công kích, đều lấy thân thể có khả năng thừa nhận cực hạn phóng ra. Không cho mình cơ hội thở dốc nửa phần. Có thể nói, từ Quang Vũ Song Long Dẫn bắt đầu, hắn đang dùng hết lực lượng của mình. Hơn nữa là trực tiếp thương tổn bản thân, cho dù có năng lực Linh Hồn Xiềng Xích sinh mệnh cùng chung, đều không thể chia sẻ cách chiến đấu tự ngược như vậy.

Không chỉ thế, một đoàn sáng đỏ xuất hiện trên người A Bảo, chính là kỹ năng Tỏa Định của Trừng Giới kỵ sĩ. Quang mang đỏ tương tự cũng xuất hiện trên người Long Hạo Thần, kỹ năng hy sinh phát động.

Liều mạng! Nhưng đây cũng là hắn tìm đến thời cơ tốt nhất để liều mạng.

Cho dù lấy thực lực như A Bảo, đều nhịn không được vì Long Hạo Thần trạng thái liều mạng mà bỡ ngỡ. Loại công kích điên cuồng không quan tâm hậu quả, thật có thể trọng thương y.

Ngay lúc này, A Bảo không lưu giữ thực lực nữa. Khí thế áp bách tràn ngập hơi thở xa xưa từ người y bùng nổ. Nguyên bản y phóng ra linh lực đen thì giờ biến màu tím đen, ngay cả hai mắt cũng triệt để biến thành tím đen.

Một đôi cánh rồng đen từ sau lưng y giãn ra, làn da trắng tràn đây vảy rồng tím đậm. Hai tay dùng sức kéo, ngang nhiên phá hỏng trói buộc của Quang Vũ Song Long Dẫn.

Trong khi y lôi kéo, thì Tu La Thứ Long Hạo Thần tích súc cùng lúc phát động.

Tiếng kêu to chói tai, không khí xung quanh kịch liệt vặn vẹo. Dưới tác dụng của kỹ năng hy sinh, Long Hạo Thần một kích kia trực tiếp xé rách không khí. Càng thêm quái dị là, xung quanh người hắn bỗng mất đi linh lực dao động. Trong nháy mắt này tất cả sinh ra cảm giác quái dị.

Linh lực kiềm chế, hoàn toàn tập trung vào một điểm.

A Bảo sắc mặt trầm trọng càng thêm biến khó coi. Tay phải lật ra, một thanh kiếm nhảy vào lòng bàn tay y, mũi kiếm chỉ hướng trước, trực tiếp nghênh hướng Tu La Thứ của Long Hạo Thần.

*Đinh!*

Trong tiếng nổ điếc tai, A Bảo lần nữa kêu rên. Y rốt cuộc phun ra ngụm máu tím đen, toàn thân phóng tia sáng tím, dưới sự công kích của Long Hạo Thần, nhưng lại trực tiếp bay xa hơn mười mét. Thanh kiếm dài trong tay nứt rạn, cứ như vậy vỡ nát.

Nhưng Long Hạo Thần hoàn thành một kích kia, cũng rơi xuống đất, thở hồng hộc. Ném vào trong miệng một viên Đại Hồi Linh Đan, khí thế toàn thân lấy tốc độ kinh người rút lui.

Mắt A Bảo đã thiêu đốt lửa giận. Bị thương, chính mình lại trước sau hai lần bị thương vào tay nhân loại xa xa không bằng mình. Nếu hắn là người điên, vậy cứ để hắn điên cuồng đi chết đi.

Thân thể A Bảo bỗng biến cường tráng, hai tay hoàn toàn biến thành vuốt rồng. Từng đạo điện xẹt tím đen quanh quẩn xung quanh người y.

Nhưng cũng trong khoảnh khắc này, một luồng sát ý băng lãnh bỗng chốc xuất hiện trong không khí. Xung quanh tùy theo biến ảm đạm, dường như trong nháy mắt này, Mộng Huyễn Thiên Đường đột nhiên biến thành màu xám.

Một bóng đen lặng yên không tiếng động xuất hiện bên người Long Hạo Thần, trầm lặng nhìn A Bảo ở không xa. Tay trái nàng chậm rãi nâng lên, sau lưng nàng, quang mang xám to lớn dần biến chân thật. Đó là hình dáng thanh kiếm, sát ý điên cuồng bỗng chốc tăng lên đến đỉnh.

"Có lẽ, ta không thể chiến thắng ngươi, nhưng ta có thể kéo ngươi cùng chết chung." Thải Nhi thanh âm băng lãnh ở trong không khí quanh quẩn. Nàng không nhìn Long Hạo Thần, nhưng sát khí đã tăng lên tới trạng thái cao nhất.

Luân Hồi Linh Lô và Luân Hồi kiếm bộc phát ra sát khí cho người cảm giác hủy thiên diệt địa. Cho dù là Long Hạo Thần cũng rõ ràng cảm giác được Luân Hồi Linh Lô của Thải Nhi hẳn là xuất hiện biến hóa, sát khí so với lúc trước càng thêm thực chất.

Nguyên bản sát khí Luân Hồi Linh Lô tứ tán xung quanh, nhưng lần này lại trực tiếp nhốt chặt người A Bảo, cũng chỉ tập trung một mình y.

"Bảo ca, cẩn thận, đó là Luân Hồi Linh Lô và Luân Hồi kiếm!" Nguyệt Dạ hét lên, sau đó cô và Lãnh Tiêu cùng với hai cường giả ma tộc mau chóng xuất hiện sau lưng A Bảo.

Trong bốn người, ma pháp sư màu cam lúc trước cực kỳ kiêu ngạo lúc này sắc mặt uể oải, thoạt nhìn là trọng thương nặng. Một người khác tiến vào nơi này trực tiếp xuất hiện sau lưng A Bảo, cũng chính là người đứng thứ hai trong mười ma tộc vào đây. Đó là một thanh niên mặc áo choàng tím. Hiển nhiên chính gã ra tay, đánh chết một ma pháp sư Liệp ma giả, suýt nữa cải biến tình thế.

Thải Nhi xuất hiện, cùng lúc sau lưng Long Hạo Thần hiện ra các thành viên Liệp ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu. Cùng họ còn có Trương Phóng Phóng. Nhưng không hơn.

Chính là nói, một chiến sĩ Liệp ma giả khác đã chết trong trận chiến đó.

Long Hạo Thần và A Bảo chiến đấu bộc phát ra linh lực mạnh cỡ nào, đám ma tộc có thể cảm thụ được thì đương nhiên Thải Nhi cũng phát hiện. Bạn đang đọc truyện tại


/334

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status