Thần Ấn Vương Tọa

Chương 4: Lão Sư Đến Từ Địa Ngục?

/334


Thanh âm của Tinh Vũ lại truyền đến lần nữa, nhưng hắn chẳng qua là nhắc nhở mấy câu đơn giản về kỹ xảo vận kiếm rồi không nói gì nữa.

Long Hạo Thần chỉ có chín tuổi, hoàn toàn muốn một mình đối mặt với huyệt động tối om, với kiêu nghĩ điên cuồng, còn có đau đớn kịch liệt kia không có lúc nào là không truyền đến.

Bởi vì đau nhức, tốc độ của hắn một lần lại một lần chậm lại, nhưng là, chỉ cần hắn vừa nghĩ tới mẹ mình, trong lòng sẽ nảy sinh ra dũng khí.

Kiêu nghĩ mang cho hắn chẳng qua là đau nhức, cắn răng cố nén thống khổ, hắn một lần lại một lần huy vũ trúc kiếm trong tay ra chém.

Tinh Vũ tựu đứng ở bên ngoài huyệt động cảm thụ được thời gian từng giây từng phút trôi qua, thần sắc trên mặt hắn động dung mấy lần. Không chỉ một lần giơ tay lên nghĩ muốn đẩy cự thạch trước mặt ra, nhưng vẫn còn nhịn được.

Nếu như đổi bất kỳ một cái hài tử nào khác ở Áo Đinh Tử Điện, sợ rằng khi vừa tiến vào huyệt động kia không lâu sau đó cũng sẽ bị dọa ngất đi. Nhưng mà Long Hạo Thần vẫn còn một mực thanh tỉnh , vẫn cố gắng cùng kiêu nghĩ chiến đấu . Kiêu nghĩ không độc, nhưng rất dễ dàng làm cho người ta mang đến thống khổ kịch liệt, những con vật kia thân dài gần tấc chẳng những thân thể cực kỳ cứng rắn mà hơn nữa có lực công kích cường hãn.

Ánh mắt Tinh Vũ không ngừng biến hóa , hắn chọn lựa phương pháp huấn luyện Long Hạo Thần rất cực đoan. Nhưng mà hắn lại hiểu rất rõ ràng loại phương thức cực đoan này sẽ mang tới những chỗ cực tốt, chỉ cần Long Hạo Thần có thể kiên trì ở trong đó, như vậy, hắn sẽ khác hẳn với thường nhân, tinh thần lực của hắn sẽ lấy tốc độ nhanh nhất mà kích phát rai. Hơn nữa sau đó còn có rất nhiều những chỗ tốt khác.Mà điều kiện tiên quyết là tâm chí của không thể sụp đổ.

Nửa canh giờ, suốt nửa canh giờ, đối với Long Hạo Thần mà nói dài giống như là vượt qua một thế kỷ vậy, khi hắn toàn thân đã bởi vì đau đớn mà chết lặng, rốt cục cũng không thể huy vũ trúc kiếm trong tay được nữa , thân thể mềm nhũn, lâm vào hôn mê.

Cũng ở nơi này vào thời khắc này, tảng đá đỉnh động đã mở ra, một cỗ cường lực đem thân thể của hắn bay lên lên, vô số kiêu nghĩ bị một cỗ lực lượng thần kỳ trấn áp trong huyệt động không cách nào bay ra.

Cho dù là đây hết thảy cũng là do Tinh Vũ an bài , nhưng khi hắn nhìn đến Long Hạo Thần lúc này, cũng như cũ hít sâu một hơi, trong mắt toát ra một tia không đành lòng.

Lúc này Long Hạo Thần, toàn thân y phục cũng đã tổn hại không còn, cả người cơ hồ sưng lên một vòng, vốn là khuôn mặt nhỏ bé tuấn tú đã căn bản nhìn chưa ra liễu. Ngay cả bên trên một đôi trúc kiếm này đều có được rất nhiều dấu vết bị kiêu nghĩ đốt.

Tinh Vũ Phi nhanh chóng nhét vào trong miệng Long Hạo Thần một khỏa đan dược, quang ảnh chợt lóe lên, tốc độ lúc này không biết nhanh gấp bao nhiêu lần tốc độ khi trước, cơ hồ là sau một khắc để cho hắn mang theo Long Hạo Thần trở lại căn mộc ốc.

Mộc ốc tổng cộng có ba gian, trừ thầy trò hai người bọn họ riêng mình ở lại một gian ở ngoài ra, còn có một gian là lúc nãy Long Hạo Thần không có đi qua . Lúc này, Tinh Vũ chính là mang theo hắn đi vào gian mộc ốc này.

Vừa vào mộc ốc, chính là một cỗ nồng nặc nhiệt khí đập vào mặt.

Ở nơi này trên mặt đất gian mộc ốc, có một cái tiểu hồ được đào ra trên tảng đá, nói chuẩn xác, hẳn là cái tiểu hồ này đã có trước, sau đó có người ở phía trên xây dựng gian mộc ốc này mới đúng.

Nước ao là gần như tràn đầy , bên trong nước ao có màu nâu, đông đảo dược vật đang nổi lơ lửng.

Tinh Vũ nhanh chóng cởi y phục tổn hại trên người Long Hạo Thần ra, đem thân thể của hắn cẩn thận đưa vào trong nước hồ nóng hôi hổi kia. Để cho hắn chỉ có miệng và mũi nổi lên trên.

Nơi này là một chỗ Ôn Tuyền, Tinh Vũ là ở mạch nước suối đào ra cái tiểu hồ này, Long Hạo Thần đã hôn mê nên cũng không biết, ở trong nước hồ ngâm những dược liệu này, coi như là giá trị của một vạn bình bồi nguyên dịch cũng không so sánh được với nó.

Sau nửa canh giờ,sau khi Tinh Vũ thấy vết sưng trên người Long Hạo Thần dần dần biến mất mới đi ra khỏi gian mộc ốc.

Ánh dương quang dần dần bị bóng đêm bao phủ, bất tri bất giác, hoàng hôn đã tới.

"Đau quá. Ô ——" Long Hạo Thần đang ngâm ở trong ôn tuyền chợt quát to một tiếng, từ trong hôn mê thanh tỉnh lại.

Thân thể vừa động, dĩ nhiên là không giữ vững được thăng bằng, cái tiểu hồ này mặc dù không sâu, nhưng hắn vẫn bị sặc nước, Rầm " Ào Ào "một tiếng, tiếng nước chảy, từ trong ao giãy dụa đi ra ngoài, lớn tiếng ho khan.

Đây là nơi nào? Long Hạo Thần mờ mịt nhìn hơi nước chung quanh còn có mình tại sao lại ở trong tiểu hồ?. Vốn là một thân đau nhức đã không còn sót lại chút gì nữa, ngoại trừ toàn thân sạch sẽ bóng bẩy không có bất kỳ che đậy ở ngoài, tựa hồ hết thảy cũng rất bình thường.

Cửa mở ra, Tinh Vũ cầm lấy y phục từ bên ngoài đi vào.

"Mặc quần áo vào đi ra ngoài." Đơn giản nói một câu, hắn đã đi ra ngoài. Bạn đang đọc truyện được lấy tại


/334

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status