Thần Ấn Vương Tọa

Chương 55: Quyết chiến Dương Văn Chiêu! [1+2+3]

/334


Giờ phút này, mọi người đều đã quên sự kiện Thải Nhi chịu thua. Mặc kệ là Long Hạo Thần hay là Dương Văn Chiêu, đều biểu hiện ra sức mạnh vượt xa đa số thí sinh. Hơn nữa từ lúc bắt đầu trận đấu đến nay, bọn họ thậm chí không triệu hoán tọa kỵ.

Ánh sáng khổng lồ màu vàng, trắng, xanh ở giữa không trung liên tục phát ra. Rốt cuộc hai thân hình từ trên trời giáng xuống.

Thánh Linh giáp của Long Hạo Thần có một số nơi lõm xuống, hiển nhiên là bị Tinh Hải Linh Lô công kích, nhưng vẫn không thể phá lực phòng ngự của hắn.

Bên kia, Dương Văn Chiêu chật vật hơn nhiều. Hôm nay gã mặt giáp vàng, có thể thấy rõ ràng trên áo giáp ít nhất có mười vết kiếm. Đặc biệt vị trí bả vai trái, rõ ràng bị chém hở ra bên trong tuôn trào máu tươi.

"Oa…" Một tiếng, Long Hạo Thần phun ra một búng máu. Hắn bị thương không nhẹ hơn Dương Văn Chiêu. Tinh Hải Linh Lô uy lực gây ra không thua gì vết nứt trên vai gã. Nhưng hắn phun máu xong, lại hướng Dương Văn Chiêu phát động Đột Kích.

Tên này thật là kẻ điên, chẳng lẽ hắn không cần thời gian nghỉ ngơi sao? Dương Văn Chiêu nhìn Long Hạo Thần lần nữa xông tới, trong lòng sinh ra cảm giác bất đắc dĩ.

Đôi mắt Long Hạo Thần tràn ngập chiến ý, nhưng đáy mắt hắn lại cực kỳ trầm tĩnh. Hai loại khí chất có thể hoàn mỹ kết hợp, đây là sự tồn tại đáng sợ tới cỡ nào!

Kỳ thật, Dương Văn Chiêu không biết. Bởi ngoại giới kích thích, thể chất quang minh của Long Hạo Thần dần dung nhập vào trong chiến đấu. Thể chất quang minh cho hắn bẩm sinh đã có năng lực Quang Minh Tâm. Dưới tác dụng của Quang Minh Tâm, dù đối diện bất cứ tình huống nào, lực phán đoán của hắn đều sẽ không bị cảm xúc ảnh hưởng. Là một kỵ sĩ mạnh mẽ có thiên phú bẩm sinh, tác dụng của quang minh từng chút một bị Long Hạo Thần khám phá ra.

Cắn chặt răng, Dương Văn Chiêu không chọn cùng Long Hạo Thần đánh bừa nữa. Thằng nhóc điên này, nếu đụng độ có khả năng sẽ là hai bên cùng trọng thương. Hơn nữa, trước khí thế mạnh mẽ có khả năng sẽ khiến gã thành kẻ bại trận.

Bởi vậy lúc này Dương Văn Chiêu cố gắng khiến mình bình tĩnh lại. Gã lựa chọn lùi ra sau, động thời huy song trọng kiếm, nhanh chóng vẽ ra pháp trận triệu hoán.

Chỉ có triệu hoán ra Tinh Diệu Độc Giác Thú, như vậy trận chiến này tỷ lệ thắng trận của gã như cũ khá cao.

Dương Văn Chiêu lui ra sau đương nhiên không phải có ý lùi bước. Nếu là vậy, gã căn bản không có khả năng tránh tốc độ Đột Kích của Long Hạo Thần. Gã lựa chọn cũng là Đột Kích. Chẳng qua là hướng chỗ khác, cả người mau chóng lao sang bên cạnh đồng thời phát động pháp trận triệu hoán. Có thể nói gã đem sau lưng cho Long Hạo Thần.

Cùng lúc đó, ánh sáng xanh lấp lánh từ ngực gã phát ra, mau chóng lan khắp toàn thân, hòa làm một với áo giáp. Đích thị là năng lực tiến hóa của Tinh Hải Linh Lô, Tinh Linh Giáp.

Có phòng ngự này, coi như có thể chống đỡ mấy đợt công kích từ xa của Long Hạo Thần. Dương Văn Chiêu tin chắc sẽ không chịu thương nặng.

Nhưng ngay lúc đó, ngoài sân khu nghỉ ngơi vang lên tiếng kinh hô.

Đáng tiếc Dương Văn Chiêu không nghe thấy tiếng kêu này. Màn hào quang mép sân không chỉ ngăn cách các loại kỹ năng bên trong, đồng thời cũng che chắn những quấy nhiễu đến từ bên ngoài.

Các thi sinh ngồi ở khu nghỉ ngơi chỉ thấy ánh sáng tím chợt lóe, dưới thân Long Hạo Thần đã xuất hiện một sinh vật khổng lồ, ba cái đầu ngạo nghễ ngẩng cao, đích thị là Hạo Nguyệt.

Hắn, hắn không cần sử dụng chú ngữ triệu hoán hoặc phù văn nào mà đã hoàn thành triệu hoán? Sao có thể được? Cảm thấy kinh ngạc nhất chính là nhóm triệu hoán sư của Linh Hồn Thánh Điện.

Nhưng mặc kệ trong lòng họ suy đoán cái gì, Long Hạo Thần đúng là trong chớp mắt hoàn thành.

Khoảnh khắc Hạo Nguyệt xuất hiện, ba ma pháp hầu như là đồng thời phóng ra.

Một luồng sáng nồng đậm màu xanh bỗng bao trùm thân thể Long Hạo Thần, khiến cả người hắn tỏa ánh sáng xanh. Một luồng ánh sáng đỏ khủng bố thì từ miệng Tiểu Hỏa phun ra.

Một đạo ánh sáng vàng thì nháy mắt chiếu rọi trên Lam Vũ, Quang Phù Dung trong tay Long Hạo Thần.

Ba kỹ năng liên tục phát ra, Hạo Nguyệt xuất hiện vừa lúc đứng trước Long Hạo Thần, để hắn vừa vặn ngồi trên đuôi nó.

Bởi vậy khi Tiểu Thanh, Tiểu Hỏa, Tiểu Quang phát kỹ năng, thân thể dài bốn mét của Hạo Nguyệt cũng hoàn thành động tác vặn người vung đuôi. Nháy mắt quăng Long Hạo Thần ra xa biến đổi phương hướng Đột Kích của hắn, bay thẳng hướng Dương Văn Chiêu.

Một hỏa cầu đường kính một mét bay gần Long Hạo Thần, hoàn toàn che chắn cho hắn. Đó là luồng sáng đỏ mà Tiểu Hỏa vừa mới phun ra.

Siêu cấp bạo liệt hỏa cầu, ma pháp hỏa hệ cấp năm. Bản thân là ma pháp đơn thể, nhưng một khi bạo tạc, thậm chí có uy lực ma pháp quần thể. Đây là một trong số vài cái ma pháp hỏa hệ lực công kích mạnh nhất.

Dương Văn Chiêu đang triệu hoán thì đột nhiên cảm giác sau lưng nóng bỏng.

Vì sao có cảm giác nóng? Gã sắp hoàn thành phù văn triệu hoán, nếu lúc này bị cắt đứt, có khả năng rơi vào cục diện bị động.

Bởi vậy, Dương Văn Chiêu cắn răng một cái, áo giáp phát ra hào quang lấp lánh. Một tầng ánh sáng đỏ vàng nháy mắt bộc phát, là Thái Dương Hỏa. Nhưng đây không phải Thái Dương Hỏa gã tự mình phóng thích, mà là dựa vào áo giáp, chỉ có thể liên tục ba giây. Áo giáp của gã lại là trang bị linh ma cấp.

*Oành!*

Siêu cấp bạo liệt hỏa cầu mạnh đụng thân thể Dương Văn Chiêu. Đây là ma pháp cấp năm, làm sao một trang bị thêm kỹ năng phụ có thể ngăn chặn. Thái Dương Hỏa nháy mắt nổ tung, lực bạo tạc gây tổn lại bên ngoài Tinh Linh Giáp. Nổ ra một vết nứt to.

Nhưng lúc này Dương Văn Chiêu ngược lại thầm nhẹ nhõm. Rốt cuộc đã chống cự được đòn đó, phù văn của gã khoảnh khắc hoàn thành. Sao sáu cánh ánh sáng vàng đậm đặc lấp lánh trước mặt gã. Chỉ cần một bước lên Tinh Diệu Độc Giác Thú, trận thi đấu này sẽ lần nữa bắt đầu.

Nhưng ngay giây phút này, một linh cảm nguy cơ chưa từng có khiến Dương Văn Chiêu sởn cả gai ốc. Gã căn bản không kịp làm ra phản ứng gì, cố gắng xoay người, song kiếm chém sau lưng.

*Phốc!*

Hai ánh sáng trắng giao nhau mà thành, Thập Tự Trảm va chạm song kiếm của Dương Văn Chiêu.

Tiếng kim thiết cọ xát chói tai vang trên không trung. Song trọng kiếm của Dương Văn Chiêu bị gãy ngang, ánh sáng trắng quang trảm mạnh đập vào người gã, xé tan Tinh Linh Giáp, cũng xé nát áo giáp trên người gã. Lực công kích khủng bố quăng Dương Văn Chiêu bay ra xa.

Máu tươi tuôn trào, lúc này Dương Văn Chiêu chỉ có một ý nghĩ. "Làm sao có thể?"

Ánh sáng trắng lấp lánh, lực kéo đem Dương Văn Chiêu trọng thương kéo giật ngược ra sau.

"Hí í í í!!!"

Trong tiếng hí dài, Tinh Diệu Độc Giác Thú rốt cuộc ra trận. Dựa vào liên hệ khế ước bình đẳng, nó lập tức cảm giác ra Dương Văn Chiêu gặp nguy, hai cánh giương ra, không chút do dự đuổi theo Dương Văn Chiêu.

Nhưng cùng lúc đó, luồng sáng trắng lóe lên, lần này mục tiêu là Tinh Diệu Độc Giác Thú. Nó vốn chạy tới chỗ Dương Văn Chiêu nay không thể không xoay hướng Long Hạo Thần.

Thần Ngự Thuẫn, song kiếm giao nhau, Long Hạo Thần chống đỡ trùng kích của Tinh Diệu Độc Giác Thú. Tuy cả người bị đụng văng xa hơn mười mét, nhưng Tinh Diệu Độc Giác Thú cũng bị lực phản chấn đẩy lui mấy bước, không thể phát động liên tục trùng kích.

"Dừng tay. Ta không muốn thương tổn hắn." Long Hạo Thần lớn giọng nói với Tinh Diệu Độc Giác Thú.

Tinh Diệu Độc Giác Thú thật nghe lời, đột ngột dừng bước chân xông tới trước, đôi mắt to trong suốt tràn đầy sốt ruột.

Cũng khó trách nó không dám lần nữa tấn công, đích thực là ném chuột sợ vỡ đồ! Bên kia Dương Văn Chiêu ở gần Hạo Nguyệt, Tiểu Thanh không khách sáo một ngụm cắn cổ Dương Văn Chiêu, khiến gã không dám động đậy. Nhưng miệng mũi không ngừng trào máu tươi, có thể thấy gã bị thương rất nặng.

Toàn sân đấu tĩnh lặng. Thi đấu tiến hành đến đây, đã phân rõ thắng bại.

Trước khi vòng bán kết hôm nay bắt đầu, những thí sinh đều suy đoán thứ hạng chung kết. Theo bọn họ thấy, có hy vọng đạt được vô địch chính là Thích Khách Thánh Điện Thải Nhi. Thải Nhi biểu lộ thực lực quá mạnh mẽ, ở trước mặt nàng, căn bản không một ai chịu được một phút đồng hồ. Hơn nữa không ai có thể ép nàng lộ ra thực lực chân chính. Càng thần bí càng cường đại, đây là quan điểm tất cả mọi người đều công nhận.

Sau Thải Nhi, người tiếp theo có khả năng vô địch hẳn là Dương Văn Chiêu. Gã có Tinh Diệu Độc Giác Thú, bản thân là Trừng Giới kỵ sĩ cấp năm. Tu vi mạnh mẽ, trang bị, lại thêm vào Tinh Diệu Độc Giác Thú hỗ trợ, nếu cùng với Thải Nhi thì có thể ra vài chiêu. Rốt cuộc lộc thuộc về ai còn khó đoán biết.

Riêng Long Hạo Thần thì bị xếp thứ ba. Trong mắt nhiều người, Long Hạo Thần làm một kỵ sĩ vẫn còn quá trẻ tuổi. Tuy hắn có thiên phú không tệ, nhưng tọa kỵ quái dị của hắn so sánh với Tinh Diệu Độc Giác Thú thì hơi chênh lệch chút. Tu vi của hắn cũng không bằng Dương Văn Chiêu. Nếu không phải giữa hắn và Thải Nhi có quan hệ, sợ rằng được đến chú ý không bằng hai người trước.

Về Mục Ninh thì…hầu như không ai nghĩ tới gã có thể vào ba hạng đầu.

Mà hôm nay khi bắt đầu thi đấu, phát sinh mọi chuyện đảo điên quan điểm của mọi người. Thải Nhi trực tiếp bỏ thi, người ta coi trọng nàng thì thành hạng thứ bốn, Mục Ninh lại vận *** chó lụm hạng ba.

Nhưng trận chiến giữa Dương Văn Chiêu và Long Hạo Thần, xem ra Dương Văn Chiêu như cũ chiếm ưu thế lớn.

Thật sự là bởi vì hào quang Tinh Diệu Độc Giác Thú quá chói lọi.

Trong trận đấu, Dương Văn Chiêu cũng chứng minh thực lực cường đại của gã. Chẳng những có Tinh Hải Linh Lô công phòng một thể, còn là linh lô đã tiến hóa một lần.

Tuy họ đoán đúng thực lực của Dương Văn Chiêu nhưng không đoán trúng kết quả chung kết.

Cho dù tại lúc này, trong mắt họ thì tổng thể sức mạnh của Long Hạo Thần vẫn thua Dương Văn Chiêu. Chỉ là, kết quả lại là hắn, Long Hạo Thần chiến thắng.

Từ đầu đến cuối hắn hoàn toàn áp chế Dương Văn Chiêu, không hề cho gã một cơ hội phản công. Nhất chiến công thành. Đạt được chiến thắng cuối cùng.

Thời gian trở lại vài phút trước.

Dương Văn Chiêu lập kế hoạch không thể nói là sai, sai sót lớn nhất của gã chính là phán đoán về Hạo Nguyệt.

Long Hạo Thần và Hạo Nguyệt là quan hệ huyết khế, huyết mạch liên thông, dù có ở chỗ nào cũng vẫn cảm ứng được đối phương. Nên khi phát giác ra người kia gặp nguy hiểm, họ có thể ngay lập tức truyền tống đến bên cạnh đối phương.

Dưới tình huống này, Long Hạo Thần không cần dựa vào bất cứ chú ngữ triệu hoán hoặc phù văn nào, có thể dễ dàng triệu hoán Hạo Nguyệt. Hơn nữa hắn thậm chí đã dùng tâm linh liên hệ thông báo Hạo Nguyệt chuẩn bị tốt kỹ năng. Đây cũng là lý do vì sao khi Hạo Nguyệt vừa xuất hiện, lập tức phóng ra ba ma pháp. Chính là ba ma pháp kỹ năng này, cho Long Hạo Thần cơ hội trước khi Tinh Diệu Độc Giác Thú xuất hiện, một kích trúng chiêu, chiến thắng Dương Văn Chiêu.

Ma pháp thứ nhất là Phiêu Phù Thuật của Tiểu Thanh, nháy mắt giảm bớt thể trọng của Long Hạo Thần. Nên biết, Long Hạo Thần tuy rằng chỉ mới mười bốn tuổi không nặng bao nhiêu ký, nhưng trên người hắn có áo giáp cộng thêm hai thanh trọng kiếm không nhẹn. Giảm trọng lượng khiến Hạo Nguyệt cái đuôi trở thành vật đẩy hắn bay ra, tốc độ gia tốc, Đột Kích trúng Dương Văn Chiêu.

Ma pháp thứ hai chính là siêu cấp bạo liệt đại hỏa cầu của Tiểu Hỏa. Chính là vật này nổ tung hơn phân nửa lực phòng ngự của Dương Văn Chiêu, ngay cả Tinh Linh Giáp đều nứt.

Tiểu Thanh phát động ma pháp thứ ba chính là loại tăng quang hệ, hơi giống Quang Diệu Thiên Địa, nhưng cũng khác biệt. Nó một lần chúc phúc sẽ nâng cao độ đậm đặc quang nguyên tố. Bởi vì Long Hạo Thần và Hạo Nguyệt có huyết khế, máu thịt liên thông cho hắn trực tiếp sử dụng bộ phận quang nguyên tố, nháy mắt huyễn hóa ra hai thánh kiếm.

Hai thánh kiếm bỗng nhiên phát ra Thập Tự Trảm trở thành đòn tất sát cuối cùng đánh bại Dương Văn Chiêu.

Long Hạo Thần đã nương tay, không phát huy toàn bộ uy lực của thánh kiếm. Nếu không, chỉ sợ thân thể Dương Văn Chiêu đã bị cắt thành bốn khối.

Triệt để đánh gục Dương Văn Chiêu, sau đó đơn giản phát động Khiên Dẫn của Thánh Dẫn Linh Lô, quăng Dương Văn Chiêu không còn lực phản kháng cho Hạo Nguyệt. Khi sinh mệnh Dương Văn Chiêu bị uy hiếp, cho dù Tinh Diệu Độc Giác Thú có mạnh tới đâu cũng không thể xoay chuyển tình thế.

Dương Văn Chiêu phán đoán không sai. Thực lực của Tinh Diệu Độc Giác Thú đúng là vượt qua Hạo Nguyệt, phương diện tăng phúc quang hệ thì Hạo Nguyệt không thể sánh bằng. Nhưng gã tính sai độ phù hợp giữa đồng bạn. Gã và Tinh Diệu Độc Giác Thú khế ước bình đẳng, sao có thể so sánh với huyết khế của Long Hạo Thần và Hạo Nguyệt?

Nếu hai bên ngay từ đầu triệu hoán ma thú đồng bạn tiến hành chiến đấu, kết quả cuối cùng có lẽ là lưỡng bại câu thương. Dương Văn Chiêu là Thiên Không kỵ sĩ, cơ hội thắng lớn hơn chút. Nhưng nhờ ba chúc phúc của Hạo Nguyệt phụ trợ, Long Hạo Thần cũng không phải không có cơ hội.

Đáng tiếc, thắng bại trong chiến đấu bình thường không thể dùng thực lực tuyệt đối để tính toán. Trong quá trình tranh đấu có khả năng phát sinh biến hóa nhỏ. Trong đó, dễ dàng biến đổi nhất chính là chiến thuật.

"Long Hạo Thần chiến thắng."

Trọng tài tuyên bố xong, ngay sau đó Long Hạo Thần đi tới trước mặt Dương Văn Chiêu.

Long Hạo Thần ra hiệu, Tiểu Thanh nhả miệng thả Dương Văn Chiêu ra.

Một đạo lại một đạo thánh quang trắng lấp lánh bao phủ cả người Dương Văn Chiêu, trị liệu vết thương khá nặng của gã. Trừ trọng tài, còn có Tinh Diệu Độc Giác Thú, lúc này nó vội chạy đến bên cạnh Dương Văn Chiêu, thỉnh thoảng nhìn Hạo Nguyệt đứng không xa, rõ ràng lộ ra địch ý.

Long Hạo Thần trước tiên phóng thích Thánh Quang Tráo từ Linh Quang bao tay, đồng thời trong tay Lam Vũ, Quang Phù Dung cũng phát ra ánh sáng xanh nhạt, đây là thủy hệ Cam Sương Thuật.

Ma pháp quang hệ và thủy hệ đều có tác dụng trị liệu. Quang hệ kích phát tiềm năng cơ thể tự lành lặn, thủy hệ thì lấp đầy miệng vết thương dùng sinh cơ dung hợp. Nếu đồng thời sử dụng hai cái, hỗ trợ lẫn nhau, sẽ gia tăng hiệu quả chữa trị.

Một trận chiến này, nhìn thì Long Hạo Thần hoàn toàn áp chế Dương Văn Chiêu, nhưng trên thực tế, hắn chịu đựng áp lực không nhẹ. Từ đầu đến cuối hắn không tạm ngừng công kích. Nếu không lấy tu vi của Dương Văn Chiêu, sao có thể không cách nào triệu hoán ra Tinh Diệu Độc Giác Thú? Liên tục ra đòn khiến thân thể hắn nhận áp lực cực lớn. Trong thời điểm này, một ít ưu thế người ngoài không nhìn thấy dần hiện ra, đó chính là ngoại linh lực của Long Hạo Thần.

Về phương diện linh lực, Long Hạo Thần là cấp một Đại Địa kỵ sĩ, chắc hẳn là thua cấp ba Thiên Không kỵ sĩ Dương Văn Chiêu. Nhưng ngoại linh lực của hắn thì Dương Văn Chiêu không thể sánh bằng. Hạo Nguyệt trước sau hai lần tiến hóa đã thúc đẩy ngoại linh lực của Long Hạo Thần và huyết mạch biến hóa tăng cao. Thanh kiếm thần kỳ Lam Vũ, Quang Phù Dung thì không ngừng tẩm bổ thân thể hắn. Ngoại linh lực của Dương Văn Chiêu có lẽ chỉ khoảng hơn trăm, tuyệt đối không hơn. Nhưng Long Hạo Thần có ngoại linh lực chỉ sợ không ít hơn bốn trăm. Chỉ là không qua khí cụ ma pháp chuyên môn kiểm nghiệm, ngay cả hắn cũng không biết ngoại linh lực của mình nhiều hay ít.

Ngoại linh lực cường đại khiến sức đề kháng của Long Hạo Thần hơn xa Dương Văn Chiêu. Tuy liên tục cưỡng bức sử dụng kỹ năng nên bị thương, nhưng vẫn nằm trong phạm vi hắn có thể chịu đựng.

Nhìn Lam Vũ, Quang Phù Dung phát ra ánh sáng, Long Hạo Thần thầm nghĩ, nếu thánh kiếm Thập Tự Trảm kia không thể đánh bại Dương Văn Chiêu, có lẽ mình sẽ thật sự sử dụng kỹ năng của thanh kiếm này. Chỉ là sợ rằng sẽ mang đến tổn thương không thể chữa trị.

Cột sáng trắng khổng lồ bao phủ thân thể Dương Văn Chiêu. Trọng tài dáng người cao to dùng kỹ năng tuyên bố thực lực của chính gã.

Thánh Dũ Thuật, kỹ năng cấp tám của Thủ Hộ kỵ sĩ. Vị trọng tài chung kết này rõ ràng là thánh kỵ sĩ cấp tám.

Dưới tác dụng của Thánh Dũ Thuật, vết thương to lớn sau lưng Dương Văn Chiêu lấy tốc độ kinh người khép lại. Gã nhờ có trọng tài trợ giúp chậm rãi đứng lên.

Nhìn Long Hạo Thần, Dương Văn Chiêu đáy mắt lóe tia sáng phức tạp. Gã không nghĩ rằng chính mình thật sự thua, thua thiếu niên nhỏ tuổi hơn mình rất nhiều.

Lần đầu tiên gặp Long Hạo Thần, hắn chỉ mới là Giáp kỵ sĩ cấp bốn. Khi đó tuy rằng hắn biểu hiện tài hoa, nhưng trước mặt mình lại không có một chút cơ hội nào. Nhưng mà không tới một tháng hắn đã trực diện đánh bại mình. Thua là thua. Dương Văn Chiêu sẽ không tìm lý do cho mình. Nếu đối diện là ma tộc, hiện tại gã đã là một cái xác không hồn.

Hít sâu một hơi, Dương Văn Chiêu hướng trọng tài gật gật đầu, ý bảo mình có thể tự cử động. Thánh kỵ sĩ thả lỏng bàn tay dìu gã.

Dương Văn Chiêu từng bước một đi hướng Long Hạo Thần. Sắc mặt gã tái nhợt nhưng đáy mắt phức tạp dần bình tĩnh.

Hắn có lời muốn nói với mình? Long Hạo Thần thấy Dương Văn Chiêu đi lung lay, bước nhanh tới nghênh đón.

"Cậu thắng." Dương Văn Chiêu suy yếu nói.

"May mắn thôi." Lúc này Long Hạo Thần trong con ngươi vàng chiến ý đã biến mất, khuôn mặt tuấn tú như cũ có mấy phần tinh nghịch và đơn thuần. Nét mặt hắn hơi ngượng ngùng và nở nụ cười sáng sủa.

Nhìn mặt hắn, Dương Văn Chiêu hơi ngơ ngẩn. Chính là một thiếu niên như vậy đánh thắng chính mình. Bạn đang đọc truyện tại


/334

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status