Lôi nguyên lực áp súc năm lần thì uy lực tăng chí ít gấp mười lần, căn bản là không cũng một đẳng cấp, huống chi được Hồn lực khống chế nên nó có thể từ nhiều góc độ mà tiến hành công kích, địch nhân khó lòng phòng bị. Bởi vậy nên nói, sau khi lĩnh ngộ Lôi chi đạo thì vũ kỹ có thể bỏ đi, lúc này còn lại là cảnh giới và Hồn lực. Cảnh giới càng cao thì đối với các loại thuộc tính càng thêm quen thuộc, có thể làm ít công to, mà Hồn lực càng cao thì khống chế lại càng dễ, hai cái thiếu một thứ cũng không được, là cả hai hỗ trợ lẫn nhau.
Mà hiện nay muốn cảnh giới đột phá nữa là chuyện không có khả năng, chỉ có trước tiên làm cho Hồn lực đề thăng, tranh thủ tại phương diện vượt qua người khác, may mà Trương Hiểu Vũ còn có bốn khỏa Hồn tinh nữa, đây là ưu thế của hắn.
Ngồi xếp bằng trên mặt đất, Trương Hiểu Vũ lấy từ nguyên giới ra một viên Hồn tinh để chuẩn bị tu luyện Hồn lực, hiện nay đề thăng thực lực càng nhanh càng tốt, qua hai tháng nữa sẽ không còn cơ hội.
Hồn hải tuy rằng được gọi là hải thế nhưng trong đó còn có thêm vài khí thể màu xám bạc, mà trước khi chưa lĩnh ngộ Lôi chi đạo thì bên trong đó khí thể màu sắc là mờ mịt đồng thời thập phần nồng đậm, hầu như là tràn ngập toàn bộ Hồn hải. Còn lúc này có thể thấy được, từ màu sắc bắt đầu nhìn thì tựa hồ rất nhiều khí thể mờ mịt kia đã chuyển biến thành khí thể màu xám bạc cao cấp.
Theo sự tác động của lực lượng thần bí vào Hồn hải, bằng mắt thường có thể thấy được bên trong khí thể màu xám bạc đang từ từ tăng lên, mỗi lần ba động đều sinh ra một lũ khí thể màu xám bạc.
Nửa tháng trôi qua.
Trong Hồn hải hoàn toàn đã bị khí thể màu xám bạc chiếm đầy, mãi đến khi bên trong vô pháp gia tăng mảy may thì hết thảy khí thể màu xám bạc bắt đầu quay về áp súc mà hình thành một giọt dịch thể màu xám bạc huyền phù tại trung tâm Hồn hải, mà xung quanh đã hoàn toàn trống rỗng, không còn bất luận khí thể nào tồn tại nữa.
"Đây là chuyện gì vậy, sao khí thể lại biến thành dịch thể”. Trương Hiểu Vũ mở mắt, trong ánh mắt lóe ra vẻ suy tư.
Chuyện kế tiếp càng làm cho Trương Hiểu Vũ kinh ngạc là hiện tại hắn có thể đem Lôi nguyên lực áp súc gấp bảy lần, thoáng cái đã gấp hai lần trước đây, hơn nữa có thể khống chế được lôi điện từ ngoài khoảng cách hơn mười lăm dặm.
Ngưng tụ một giọt dịch thể, sức chiến đấu đề thăng một tầng thứ, như vậy ngưng tụ đệ nhị giọt dịch thể thì như thế nào? Trương Hiểu Vũ tiếp tục tu luyện Hồn lực, ngưng tụ một giọt dịch thể mới dùng hết một viên Hồn tinh, còn lại ba khỏa Hồn tinh cũng đủ cho hắn tu luyện rồi.
Một tháng trôi qua, Trương Hiểu Vũ mở mắt ra rồi cười khổ. Đệ nhị giọt dịch thể màu xám bạc đã ngưng tụ thành công thế nhưng lại tiêu hao mất hai khỏa Hồn tinh, hiện tại còn sót lại một khỏa Hồn tinh cuối cùng thì hắn quyết định không sử dụng tới, bởi vì một viên Hồn tinh đối với hắn đã không còn nhiều tác dụng, nên giữ cho Thôn Kình Long Xà gần tiến giai sử dụng thì có lợi hơn.
Hiện tại hắn có thể đem Lôi nguyên lực áp súc gấp mười lần, cự ly khống chế cũng đạt tới hơn hai mươi ba dặm, thực lực so với một nửa tháng trước lại có bất đồng rất lớn, rất khó tưởng tượng ra tác dụng của Hồn tinh lại lớn như vậy, thảo nào mà khiến cho nhiều Võ tôn đều liều mạng chạy tới đại lục này như vậy.
Trong vòng nửa tháng này, Trương Hiểu Vũ cũng không phải cả ngày tu luyện Hồn lực mà hắn còn đồng thời cũng dành nhiều thời gian tu luyện cơ bản độn thuật: Lôi độn áo nghĩa, hiện tại không sai biệt lắm đã sắp tu luyện thành.
Trong đại thính Huyền Âm Môn, Lạc Hành Không đang mở hội nghị: "Các vị, còn nửa tháng nữa cấm chế sẽ mở ra, khi đó các cường giả ngoài cấm chế sẽ lục tục tới Đằng Vân đại lục, so với những Võ tôn này Võ tông cao thủ chúng ta cũng bất quá là một con châu chấu hơi to mà thôi, căn bản là không có thực lực chống lại”. Lạc Hành Không nhìn thoáng qua các vị cao tầng trong đại sảnh lanh lảnh nói.
Huyền Âm Môn thập tam trường lão gật đầu nói: "Phó môn chủ nói không sai, qua một quyển sách cổ có giới thiệu về Võ tôn, bên trong viết rằng một vị cường đại Võ tôn cách xa trăm dặm có thể giết chết cả một môn phái, hơn nữa chỉ cần ý niệm khẽ động là thậm chí có thể dùng vô hình lực lượng dọn sạch cả một toà núi nhỏ”.
Tôn Tùng tự hỏi một chút rồi nói: "Đây là Hồn lực diễn biến tới cực hạn rồi, có thể cách không khống vật, Hồn lực của Võ tôn ít nhất cũng gấp chúng ta hơn mười lần”.
Trong đại sảnh, những người đã là Võ tông có Lạc Hành Không, Mộc Không cùng với Thi Đại Nguyên đều gật đầu, Hồn lực khi cường đại đến cảnh giới nhất định thì xác thực có thể cách không khống vật, ảnh hưởng đến vật thể thực chất, mà Hồn lực của bọn họ thì chỉ có thể ảnh hưởng đến thứ hư vô gì đó như như Hồn lực của đối phương.
Lạc Hành Không nói: "May mà Huyền Âm Môn chúng ta có đại trận bảo hộ nên chỉ cần chúng ta không đi ra ngoài thì vẫn bình yên vô sự, hiện tại ta tuyên bố bắt đầu cấm mở ra lệnh cấm đi ra khỏi Huyền Âm Môn”.
"Đệ nhất, không được phê chuẩn thì bất luận kẻ nào cũng không được đi ra ngoài, tại các cửa đại trận sẽ có võ giả thủ hộ, nếu bị phát hiện, giết không tha”.
"Đệ nhị, đội ngũ phụ trách đi các thành thị vận chuyển ngân lượng trở về cần phải có lệnh bài của ta hoặc Môn chủ thì mới có thể xuất nhập”. Huyền Âm Môn tuy rằng đã đem thế lực tại các địa phương thu trở về thế nhưng việc buôn bán lại đều ở trong thành thị, dù sao bọn họ đều là người buôn bán mà không phải là võ giả, hơn nữa Huyền Âm Môn lớn như vậy môn phái cũng có thể miệng ăn núi lở.
Có người nhịn không được hỏi một câu: "Nhưng chúng ta không thể cả đời ở trong đại trận chứ, thỉnh thoảng cũng phải đi ra ngoài một chút tổng chứ!".
Lạc Hành Không cười nói: "Yên tâm đi, cứ hai tháng có thể đi ra ngoài một lần và ta sẽ phê chuẩn việc này, bất quá an toàn của các ngươi sẽ do bản thân tự phụ trách”.
"Hắc hắc, chúng ta chỉ là tiểu nhân vật thôi, giết chúng ta cũng vô dụng mà”.
……..
"Lôi độn”, cả người Trương Hiểu Vũ biến thành một đạo lôi điện nhanh hơn âm thanh bay vút ra ngoài, tốc độ tựa hồ đã nhanh hơn một bậc.
Dừng lại trên một tòa núi lớn, Trương Hiểu Vũ lắc đầu, vẫn không được, vô pháp làm hoàn mỹ, như vậy không chỉ tốc độ vẫn chậm mà còn cực kỳ hao tổn nguyên lực, căn bản là chi trì không được bao lâu, nhất là hiện nay nguyên lực tu vi của hắn ới gần là đỉnh Võ tông mà vẫn chưa tiến giai đến Võ tôn.
Chẳng lẽ còn thiếu khuyết cái gì, Lôi độn có ý tứ là độn trong lôi quang phát huy ra tốc độ của lôi điện thế nhưng người đang trong lôi điện thì làm như thế nào mới có thể phát huy được tốc độ của lôi điện.
"Tiểu Hỏa, nếm ta một đại hỏa cầu”. Bên kia, Thôn Kình Long Xà mở miệng rộng phun ra một cái hỏa cầu thật lớn, thoáng cái đã đem tiểu Hỏa hất bay ra ngoài.
Công kích, bay vút! Bay vút, công kích!
"Ta hiểu được rồi!" Trương Hiểu Vũ vỗ đầu một chút, tay phải giương lên, một cái lồng lôi điện chụp lấy Trương Hiểu Vũ ở bên trong mà bay vụt ra ngoài.
Thân thể bị bao vây trong lồng lôi điện, Trương Hiểu Vũ có thể cảm nhận được lúc này tốc độ nhanh bao nhiêu, cự ly một nghìn thước hầu như một cái hô hấp là tới, nói cách khác tốc độ của hắn hiện nay đã gấp ba lần âm thanh, xa so với lúc trước là gấp hai lần thì nhanh hơn rất nhiều.
Hạ xuống một đỉnh ngọn núi, Trương Hiểu Vũ khóe miệng lộ ra tiếu ý mà thầm nghĩ: nguyên lai Lôi độn tương đương với việc đem tự mình bao vây ở bên trong mà công kích ra ngoài, sử dụng tốc độ của lôi điện để di chuyển mình mà không phải ngu ngốc sử dụng phương pháp phổ thông đi thôi động lôi điện.
Như vậy mà nói thì Lôi độn còn có thể mang theo những người khác bay cùng, xem ra rất thực dụng. Theo lời Vũ Hoàng nói thì về cơ bản tốc độ độn thuật đều hơn xa tốc độ âm thanh, mà trên cơ bản thì đều gấp hai lần tốc độ âm thanh, nhất là trong đó có vài loại còn gấp ba lần âm thanh, như Lôi độn của hắn hiện nay trên cơ bản đã đạt đến gấp ba lần âm thanh rồi, càng không nói đến Ám, Quang hai thuộc tính hi hữu kia.
Hiện nay điều làm Trương Hiểu Vũ lăn tăn là Lôi độn tiêu hao rất nhiều nguyên lực, cho dù Trương Hiểu Vũ là đỉnh Võ tông mà nguyên lực và tu vi vẫn có chút không thể chịu được.
Dù sao đến lúc đó sẽ có mâu thuẫn là hai bên đều là Võ tôn cao thủ, nhân gia không có khả năng nhìn thấy ngươi chạy mà không truy theo, đối với Võ tôn cao thủ mà nói, cự ly mấy vạn dặm đều chỉ là bình thường.
Chỉ là hiện nay tại Đằng Vân đại lục, Hồi Nguyên Đan tối cao cấp cũng chỉ bất quá là ngũ giai mà thôi, xem ra chỉ đủ hiện này mà sau này đối mặt với Võ tôn cao thủ thì ngũ giai Hồi Nguyên Đan căn bản là không kịp bổ sung nguyên lực,... ít nhất... cũng phải có lục giai Hồi Nguyên Đan mới có thể có tác dụng.
Mặc kệ, nói không chừng sau này sẽ có biện pháp giải quyết, hiện tại có lo lắng cũng vô dụng.
Mà hiện nay muốn cảnh giới đột phá nữa là chuyện không có khả năng, chỉ có trước tiên làm cho Hồn lực đề thăng, tranh thủ tại phương diện vượt qua người khác, may mà Trương Hiểu Vũ còn có bốn khỏa Hồn tinh nữa, đây là ưu thế của hắn.
Ngồi xếp bằng trên mặt đất, Trương Hiểu Vũ lấy từ nguyên giới ra một viên Hồn tinh để chuẩn bị tu luyện Hồn lực, hiện nay đề thăng thực lực càng nhanh càng tốt, qua hai tháng nữa sẽ không còn cơ hội.
Hồn hải tuy rằng được gọi là hải thế nhưng trong đó còn có thêm vài khí thể màu xám bạc, mà trước khi chưa lĩnh ngộ Lôi chi đạo thì bên trong đó khí thể màu sắc là mờ mịt đồng thời thập phần nồng đậm, hầu như là tràn ngập toàn bộ Hồn hải. Còn lúc này có thể thấy được, từ màu sắc bắt đầu nhìn thì tựa hồ rất nhiều khí thể mờ mịt kia đã chuyển biến thành khí thể màu xám bạc cao cấp.
Theo sự tác động của lực lượng thần bí vào Hồn hải, bằng mắt thường có thể thấy được bên trong khí thể màu xám bạc đang từ từ tăng lên, mỗi lần ba động đều sinh ra một lũ khí thể màu xám bạc.
Nửa tháng trôi qua.
Trong Hồn hải hoàn toàn đã bị khí thể màu xám bạc chiếm đầy, mãi đến khi bên trong vô pháp gia tăng mảy may thì hết thảy khí thể màu xám bạc bắt đầu quay về áp súc mà hình thành một giọt dịch thể màu xám bạc huyền phù tại trung tâm Hồn hải, mà xung quanh đã hoàn toàn trống rỗng, không còn bất luận khí thể nào tồn tại nữa.
"Đây là chuyện gì vậy, sao khí thể lại biến thành dịch thể”. Trương Hiểu Vũ mở mắt, trong ánh mắt lóe ra vẻ suy tư.
Chuyện kế tiếp càng làm cho Trương Hiểu Vũ kinh ngạc là hiện tại hắn có thể đem Lôi nguyên lực áp súc gấp bảy lần, thoáng cái đã gấp hai lần trước đây, hơn nữa có thể khống chế được lôi điện từ ngoài khoảng cách hơn mười lăm dặm.
Ngưng tụ một giọt dịch thể, sức chiến đấu đề thăng một tầng thứ, như vậy ngưng tụ đệ nhị giọt dịch thể thì như thế nào? Trương Hiểu Vũ tiếp tục tu luyện Hồn lực, ngưng tụ một giọt dịch thể mới dùng hết một viên Hồn tinh, còn lại ba khỏa Hồn tinh cũng đủ cho hắn tu luyện rồi.
Một tháng trôi qua, Trương Hiểu Vũ mở mắt ra rồi cười khổ. Đệ nhị giọt dịch thể màu xám bạc đã ngưng tụ thành công thế nhưng lại tiêu hao mất hai khỏa Hồn tinh, hiện tại còn sót lại một khỏa Hồn tinh cuối cùng thì hắn quyết định không sử dụng tới, bởi vì một viên Hồn tinh đối với hắn đã không còn nhiều tác dụng, nên giữ cho Thôn Kình Long Xà gần tiến giai sử dụng thì có lợi hơn.
Hiện tại hắn có thể đem Lôi nguyên lực áp súc gấp mười lần, cự ly khống chế cũng đạt tới hơn hai mươi ba dặm, thực lực so với một nửa tháng trước lại có bất đồng rất lớn, rất khó tưởng tượng ra tác dụng của Hồn tinh lại lớn như vậy, thảo nào mà khiến cho nhiều Võ tôn đều liều mạng chạy tới đại lục này như vậy.
Trong vòng nửa tháng này, Trương Hiểu Vũ cũng không phải cả ngày tu luyện Hồn lực mà hắn còn đồng thời cũng dành nhiều thời gian tu luyện cơ bản độn thuật: Lôi độn áo nghĩa, hiện tại không sai biệt lắm đã sắp tu luyện thành.
Trong đại thính Huyền Âm Môn, Lạc Hành Không đang mở hội nghị: "Các vị, còn nửa tháng nữa cấm chế sẽ mở ra, khi đó các cường giả ngoài cấm chế sẽ lục tục tới Đằng Vân đại lục, so với những Võ tôn này Võ tông cao thủ chúng ta cũng bất quá là một con châu chấu hơi to mà thôi, căn bản là không có thực lực chống lại”. Lạc Hành Không nhìn thoáng qua các vị cao tầng trong đại sảnh lanh lảnh nói.
Huyền Âm Môn thập tam trường lão gật đầu nói: "Phó môn chủ nói không sai, qua một quyển sách cổ có giới thiệu về Võ tôn, bên trong viết rằng một vị cường đại Võ tôn cách xa trăm dặm có thể giết chết cả một môn phái, hơn nữa chỉ cần ý niệm khẽ động là thậm chí có thể dùng vô hình lực lượng dọn sạch cả một toà núi nhỏ”.
Tôn Tùng tự hỏi một chút rồi nói: "Đây là Hồn lực diễn biến tới cực hạn rồi, có thể cách không khống vật, Hồn lực của Võ tôn ít nhất cũng gấp chúng ta hơn mười lần”.
Trong đại sảnh, những người đã là Võ tông có Lạc Hành Không, Mộc Không cùng với Thi Đại Nguyên đều gật đầu, Hồn lực khi cường đại đến cảnh giới nhất định thì xác thực có thể cách không khống vật, ảnh hưởng đến vật thể thực chất, mà Hồn lực của bọn họ thì chỉ có thể ảnh hưởng đến thứ hư vô gì đó như như Hồn lực của đối phương.
Lạc Hành Không nói: "May mà Huyền Âm Môn chúng ta có đại trận bảo hộ nên chỉ cần chúng ta không đi ra ngoài thì vẫn bình yên vô sự, hiện tại ta tuyên bố bắt đầu cấm mở ra lệnh cấm đi ra khỏi Huyền Âm Môn”.
"Đệ nhất, không được phê chuẩn thì bất luận kẻ nào cũng không được đi ra ngoài, tại các cửa đại trận sẽ có võ giả thủ hộ, nếu bị phát hiện, giết không tha”.
"Đệ nhị, đội ngũ phụ trách đi các thành thị vận chuyển ngân lượng trở về cần phải có lệnh bài của ta hoặc Môn chủ thì mới có thể xuất nhập”. Huyền Âm Môn tuy rằng đã đem thế lực tại các địa phương thu trở về thế nhưng việc buôn bán lại đều ở trong thành thị, dù sao bọn họ đều là người buôn bán mà không phải là võ giả, hơn nữa Huyền Âm Môn lớn như vậy môn phái cũng có thể miệng ăn núi lở.
Có người nhịn không được hỏi một câu: "Nhưng chúng ta không thể cả đời ở trong đại trận chứ, thỉnh thoảng cũng phải đi ra ngoài một chút tổng chứ!".
Lạc Hành Không cười nói: "Yên tâm đi, cứ hai tháng có thể đi ra ngoài một lần và ta sẽ phê chuẩn việc này, bất quá an toàn của các ngươi sẽ do bản thân tự phụ trách”.
"Hắc hắc, chúng ta chỉ là tiểu nhân vật thôi, giết chúng ta cũng vô dụng mà”.
……..
"Lôi độn”, cả người Trương Hiểu Vũ biến thành một đạo lôi điện nhanh hơn âm thanh bay vút ra ngoài, tốc độ tựa hồ đã nhanh hơn một bậc.
Dừng lại trên một tòa núi lớn, Trương Hiểu Vũ lắc đầu, vẫn không được, vô pháp làm hoàn mỹ, như vậy không chỉ tốc độ vẫn chậm mà còn cực kỳ hao tổn nguyên lực, căn bản là chi trì không được bao lâu, nhất là hiện nay nguyên lực tu vi của hắn ới gần là đỉnh Võ tông mà vẫn chưa tiến giai đến Võ tôn.
Chẳng lẽ còn thiếu khuyết cái gì, Lôi độn có ý tứ là độn trong lôi quang phát huy ra tốc độ của lôi điện thế nhưng người đang trong lôi điện thì làm như thế nào mới có thể phát huy được tốc độ của lôi điện.
"Tiểu Hỏa, nếm ta một đại hỏa cầu”. Bên kia, Thôn Kình Long Xà mở miệng rộng phun ra một cái hỏa cầu thật lớn, thoáng cái đã đem tiểu Hỏa hất bay ra ngoài.
Công kích, bay vút! Bay vút, công kích!
"Ta hiểu được rồi!" Trương Hiểu Vũ vỗ đầu một chút, tay phải giương lên, một cái lồng lôi điện chụp lấy Trương Hiểu Vũ ở bên trong mà bay vụt ra ngoài.
Thân thể bị bao vây trong lồng lôi điện, Trương Hiểu Vũ có thể cảm nhận được lúc này tốc độ nhanh bao nhiêu, cự ly một nghìn thước hầu như một cái hô hấp là tới, nói cách khác tốc độ của hắn hiện nay đã gấp ba lần âm thanh, xa so với lúc trước là gấp hai lần thì nhanh hơn rất nhiều.
Hạ xuống một đỉnh ngọn núi, Trương Hiểu Vũ khóe miệng lộ ra tiếu ý mà thầm nghĩ: nguyên lai Lôi độn tương đương với việc đem tự mình bao vây ở bên trong mà công kích ra ngoài, sử dụng tốc độ của lôi điện để di chuyển mình mà không phải ngu ngốc sử dụng phương pháp phổ thông đi thôi động lôi điện.
Như vậy mà nói thì Lôi độn còn có thể mang theo những người khác bay cùng, xem ra rất thực dụng. Theo lời Vũ Hoàng nói thì về cơ bản tốc độ độn thuật đều hơn xa tốc độ âm thanh, mà trên cơ bản thì đều gấp hai lần tốc độ âm thanh, nhất là trong đó có vài loại còn gấp ba lần âm thanh, như Lôi độn của hắn hiện nay trên cơ bản đã đạt đến gấp ba lần âm thanh rồi, càng không nói đến Ám, Quang hai thuộc tính hi hữu kia.
Hiện nay điều làm Trương Hiểu Vũ lăn tăn là Lôi độn tiêu hao rất nhiều nguyên lực, cho dù Trương Hiểu Vũ là đỉnh Võ tông mà nguyên lực và tu vi vẫn có chút không thể chịu được.
Dù sao đến lúc đó sẽ có mâu thuẫn là hai bên đều là Võ tôn cao thủ, nhân gia không có khả năng nhìn thấy ngươi chạy mà không truy theo, đối với Võ tôn cao thủ mà nói, cự ly mấy vạn dặm đều chỉ là bình thường.
Chỉ là hiện nay tại Đằng Vân đại lục, Hồi Nguyên Đan tối cao cấp cũng chỉ bất quá là ngũ giai mà thôi, xem ra chỉ đủ hiện này mà sau này đối mặt với Võ tôn cao thủ thì ngũ giai Hồi Nguyên Đan căn bản là không kịp bổ sung nguyên lực,... ít nhất... cũng phải có lục giai Hồi Nguyên Đan mới có thể có tác dụng.
Mặc kệ, nói không chừng sau này sẽ có biện pháp giải quyết, hiện tại có lo lắng cũng vô dụng.
/545
|