Thời gian qua rất mau, thời gian Trương Hiểu Vũ trở lại Huyền Âm Môn đã được hơn hai tháng, trong hai tháng này trên cơ bản hắn đều tu luyện thân thể và Lôi nguyên lực.
Một ngày kia, Trương Hiểu Vũ đột nhiên cảm giác được một tia dị dạng không đến từ ngoại giới mà là từ trong cơ thể, đến từ sự biến hóa của nguyên lực và thân thể.
Lập tức tập trung tinh thần, Trương Hiểu Vũ đi tới đại trận trong núi, sau đó cả người ngồi xếp bằng trên hư không bắt đầu tu luyện Lôi nguyên lực.
Lam sắc Lôi nguyên lực hơn một năm trước đã rất tinh thuần, nó lưu chuyển trong kinh mạch như dòng nước trong suốt và có tính công kích cường liệt nhưng ngày hôm nay Lôi nguyên lực bắt đầu xao động, tựa hồ sắp có đại sự phát sinh.
Không biết bao lâu sau, bầu trời trong phương viên trăm dặm chợt tối sầm xuống, mây đen đông nghịt từ tứ phương kéo tới bao phủ phía trên núi, địa phương này tựa hồ đã biến thành một thế giới khác.
Ầm ầm!
Một tiếng sấm nặng nề vang lên, trong mây đen mơ hồ có quang mang lóe ra, phảng phất như chuẩn bị có đại sự kinh thiên động địa xảy ra.
Đối với những biến hóa bên ngoài, Trương Hiểu Vũ không cảm giác được chút nào, lúc này trong cơ thể hắn tốc độ lưu chuyển của Lôi nguyên lực càng lúc càng nhanh, lúc mới bắt đầu còn có thể hơi khống chế được nhưng phía sau đã không thể, Lôi nguyên lực phảng phất như có ý thức của riêng mình vậy, nó tràn ngập tứ chi bách mạch quanh thân.
Nếu đã vô pháp nắm trong tay thì Trương Hiểu Vũ cũng không cố nữa, chỉ là trong lòng hắn nghi vấn, lẽ nào Lôi nguyên lực rốt cục muốn tiến giai, thế nhưng lúc này mới được mười lăm tháng, cách thời gian năm năm khá nhiều.
Ầm ầm, ầm ầm...
Trên bầu trời, tiếng sấm chợt nổi lên gấp gáp, bầu không khí cũng càng ngày càng nặng nề làm cho hô hấp khó khăn. Sau cửu cửu tám mươi mốt vòng tuần hoàn, hết thảy Lôi nguyên lực đều co rút lại trong đan điền, ngưng tụ tại trung ương. Rất khó tưởng tượng được nhiều Lôi nguyên lực như vậy tụ tập cùng một chỗ thì như thế nào.
Không đợi Trương Hiểu Vũ có phản ứng, Lôi nguyên lực vừa ngưng tụ lại đột nhiên nổ tung, lam sắc quang mang cường liệt hầu như là trong nháy mắt tràn ngập thân thể.
Tạp sát!
Lúc này, trong mây đen có một đạo thiểm điện kinh khủng bắn ra, tuy nhiên nó không giống những đạo thiểm điện khác, đó là đạo thiểm điện này tuy cũng là lam sắc nhưng lại tinh thuần giống như là lam sắc thủy tinh vậy, toàn thân trong suốt như thực chất vậy lao vào trên người Trương Hiểu Vũ.
Thân thể run lên, trên người Trương Hiểu Vũ y phục trong nháy mắt hóa thành tro tàn, lam sắc hồ quang tinh mịn bao phủ toàn thân trên dưới, từ làn da chui vào ra, nhiệt độ cao có thể khiến không khí xung quanh bị thiêu đốt thành hư vô rồi hiện ra một vòng quầng sáng màu xanh nhạt.
Thân thể tuy thống khổ không ngớt thế nhưng Trương Hiểu Vũ lại dị thường hưng phấn, hắn đã xác định, lúc này Lôi nguyên lực đang tiến giai. Hắn đã nghe Hắc Nguyệt tôn giả nói qua, khi Võ tông tiến giai thành Võ tôn sẽ có rất nhiều tinh thuần năng lượng tới để rèn luyện nguyên lực, như Ám nguyên lực tiến giai thì sẽ có một viên Hắc ám quang cầu đem hắn bao phủ ở bên trong, giúp đỡ hắn rèn luyện Ám nguyên lực. Theo đó, nếu Lôi nguyên lực tiến giai thì khẳng định là trên bầu trời lôi điện sẽ đến mà rèn luyện nguyên lực của hắn.
Lam sắc thiểm điện trong suốt mỗi một đoạn thời gian sẽ rơi vào trên người Trương Hiểu Vũ, sau mười tám lần như vậy, lôi điện năng lượng tích súc trong mây đen tựa hồ đã dùng hết, đã không còn thấy phản ứng gì nữa.
Phía dưới mây đen là một đoàn lam sắc điện cầu trong suốt, trong điện cầu có một cái bóng người, cả người đầy cơ bắp, tỉ lệ hoàn mỹ cân xứng, giống như cương kiêu thiết chú vậy.
Sau ba canh giờ, nhân ảnh trong điện cầu chậm rãi đứng thẳng lên, trong khoảnh khắc đó, điện cầu bao phủ quanh thân bỗng nhiên bắn ra, vô số đạo thiểm điện thô to bằng cánh tay ngoằn ngoèo lao ra đâm vào ngọn núi khiến nó nứt toạc ra, nó xẹt qua mặt hồ thì cả hồ nước khô cạn, kích lên trời thì mây đen nát bấy, hủy diệt cả khí tức sấm sét bát phương, kinh thiên động địa.
Không mở mắt ra, Trương Hiểu Vũ phảng phất như đang ở trong tinh không, huyệt khiếu toàn thân đối ứng với vũ trụ Tinh Thần, có loại cảm giác thiên nhân hợp nhất, trong lòng hắn biết này đó là ảo diệu của Võ tôn thân, dù sao thứ có thể làm cho vạn năm bất hủ gì đó khẳng định là có liên quan đến một bộ phận quy luật của vũ trụ.
So sánh một chút thì Võ tôn thân của Trương Hiểu Vũ hiện nay và phương diện tu luyện thân thể có một bộ phận tương tự, đều đem thân mình trở thành một cái tiểu vũ trụ, thế nhưng bất đồng ở chỗ, Võ tôn thân là đem tự thân trở thành cái lọ dùng để chứa đựng năng lượng trong thiên địa còn tu luyện thân thể là đem thân mình trở thành tiểu vũ trụ, khi đó không cần mượn dùng năng lượng ngoại giới nữa.
Từ giờ khắc này, Trương Hiểu Vũ đã chính thức trở thành Võ tôn, có thể sống dài dằng dặc hơn một vạn năm, trên cơ bản đã thoát ly khỏi tấm thân tầm thường của thường nhân, có hi vọng đạt được đại đạo.
Tiến giai Võ tôn đối với việc tu luyện thân thể cũng có chỗ tốt rất lớn, Trương Hiểu Vũ có thể cảm thụ được tại phương diện thân thể tuy rằng mình không có mạnh lên thế nhưng trong thân thể mỗi tế bào tựa hồ như được tối ưu hoá không nhỏ, nếu như lúc trước mỗi tế bào là một binh lính bình thường thì hiện tại mỗi tế bào chính là một chiến sĩ tinh nhuệ, tiến lên một đẳng cấp khác.
Không chỉ có như vậy, thân thể Trương Hiểu Vũ vốn là còn kém nửa bước liền có thể bước vào đến Thể chi đạo đệ nhị trọng, hiện tại cảm giác được huyệt khiếu đối ứng với Tinh Thần thì chân lực quanh thân tự động vận chuyển, tế bào cũng tùy theo đó mà phân bố tân chân lực, hầu như là trong chớp mắt công phu hắn đã đến tiêu chuẩn năm mươi, oanh oanh liệt liệt bước vào đến Thể chi đạo đệ nhị trọng, quan hệ giữa các tế bào tựa hồ đều càng thêm chặt chẽ, mỗi cái đều có thể đem tế bào phụ cận ghi nhận lại, muốn quên cũng không thể quên được.
Hồn lực ở giữa ngực vốn là hồng sắc tinh thể nay đã biến hóa thành vật như kim cương màu hồng, Trương Hiểu Vũ có thể nhận thấy được bên trong ẩn chứa số lượng chân lực đạt đến tiêu chuẩn một trăm, hơn nữa mức độ tinh thuần và uy lực gia tăng rất nhiều.
Mở mắt ra, Trương Hiểu Vũ phun ra một trận gió, trên mặt đầy vẻ tiếu ý. Bây giờ mình sợ là có thể so chiêu với Tự nhiên chi đạo đệ nhị trọng Võ tôn cao thủ bình thường rồi, nếu thi triển Tinh Thần phá thì đối mặt với đệ nhị trọng đỉnh Võ tôn cũng có lực đánh một trận, về phần nếu toàn lực sử dụng Tinh Thần phá thì hừ hừ...
Phất tay đánh tan mây đen tụ tập trên bầu trời, Trương Hiểu Vũ nhoáng cái đã bay về Huyền Âm Môn.
Vừa trở lại Huyền Âm Môn thì liền có đệ tử Huyền Âm Môn đến thông báo: "Môn chủ, Hắc Nguyệt tôn giả đang ở phòng khách cầu kiến”.
Nghe vậy, Trương Hiểu Vũ gật đầu nói: "Ta đã biết rồi”. Hắc Nguyệt tôn giả tự mình đến sợ là có đại sự phát sinh, lẽ nào...
Trương Hiểu Vũ lập tức hướng về đại thính của Huyền Âm Môn bước đi. Khi vào phòng khách, Hắc Nguyệt tôn giả từ trên ghế đứng lên cười khổ nói: "Trương Môn chủ, gặp được ngươi thật không dễ dàng! Ôi chao! Không có khả năng, ngươi đã tiến giai Võ tôn rồi ư”.
Đã tiến giai lên Võ tôn hay không chỉ cần liếc mắt một cái là liền có thể thấy được, dù sao Võ tôn thân chính là thiên nhân hợp nhất, người ở loại cảnh giới này khí cơ và thiên địa thập phần phù hợp nên căn bản là vô pháp che giấu được, chí ít là hiện nay còn chưa có ai có thể che giấu được thiên nhân khí cơ của mình.
"Mặc tôn giả, việc này nói ra cũng dài, ta cũng có chút kỳ quái”. Trương Hiểu Vũ mơ hồ cảm giác được việc này và khối ngọc bài kia có quan hệ thế nhưng loại chuyện này tự nhiên là không thể nói ra được.
Hắc Nguyệt tôn giả vuốt chòm râu ánh mắt lóe ra nói: "Xem ra, thể chất của Trương Môn chủ hẳn là Thiên nhân thể chất trong truyền thuyết rồi, cho nên mới có thể trong khoảng thời gian ngắn như vậy tiến giai lên Võ tôn, không phải, thế gian không thể có cái gì có thể rút ngắn thời gian tiến giai Võ tôn”.
"Thiên nhân thể chất?".
"So với thuộc tính linh thể thì còn cao hơn một tầng, đó là Thiên nhân thể chất, hơn nữa Thiên nhân thể chất cũng không có thuộc tính bởi vì nó thích hợp với tất cả các thuộc tính, người có thể chất này tốc độ tu luyện so với người thường thì nhanh hơn gấp mười lần. Thảo nào Trương Môn chủ tuổi còn trẻ mà đã thành tựu Võ tôn rồi, nguyên lai là có Thiên nhân thể chất”. Hắc Nguyệt tôn giả tin tưởng vào phỏng đoán của mình, hắn vẫn chấn động về thiên phú và ngộ tính của Trương Hiểu Vũ, hơn nữa nhanh như vậy đã tiến giai Võ tôn, ngoại trừ Thiên nhân thể chất ra thì không có cách giải thích nào khác.
Trương Hiểu Vũ trong lòng cười khổ, hắn khẳng định mình cũng không có loại Thiên nhân thể chất gì, bất quá đã đâm lao thì phải theo lao, cứ để cho người khác nghĩ rằng mình có Thiên nhân thể chất cũng giảm được rất nhiều phiền phức. Dù sao trên người Trương Hiểu Vũ kỳ tích phát sinh cũng không ít, một ngày nào đó sẽ bị người ta phát hiện ra.
Không muốn tiếp tục thảo luận về phương diện này, Trương Hiểu Vũ hỏi: "Mặc tôn giả, không biết lần này có chuyện gì phát sinh hả”.
Thần tình thu liễm, Hắc Nguyệt tôn giả trầm giọng nói: "Nhóm Võ tôn cao thủ thứ hai của Đại Tự Tại Cung đã tới Nam vực, bất quá chúng không tức tới tìm chúng ta, không biết là đang có chủ ý gì”.
Nhóm cao thủ thứ hai của Đại Tự Tại Cung, Trương Hiểu Vũ cũng hơi nhíu mày, tuy nói hắn bây giờ có thể địch nổi Tự nhiên chi đạo đệ nhị trọng Võ tôn cao thủ thế nhưng chưa đánh thì cũng không ai biết được cụ thể, huống chi nhóm Võ tôn cao thủ thứ hai này lại không ít, mình, Tiểu Hắc cùng với Hắc Nguyệt tôn giả, thực lực ba người sợ rằng rất khó khăn.
Một ngày kia, Trương Hiểu Vũ đột nhiên cảm giác được một tia dị dạng không đến từ ngoại giới mà là từ trong cơ thể, đến từ sự biến hóa của nguyên lực và thân thể.
Lập tức tập trung tinh thần, Trương Hiểu Vũ đi tới đại trận trong núi, sau đó cả người ngồi xếp bằng trên hư không bắt đầu tu luyện Lôi nguyên lực.
Lam sắc Lôi nguyên lực hơn một năm trước đã rất tinh thuần, nó lưu chuyển trong kinh mạch như dòng nước trong suốt và có tính công kích cường liệt nhưng ngày hôm nay Lôi nguyên lực bắt đầu xao động, tựa hồ sắp có đại sự phát sinh.
Không biết bao lâu sau, bầu trời trong phương viên trăm dặm chợt tối sầm xuống, mây đen đông nghịt từ tứ phương kéo tới bao phủ phía trên núi, địa phương này tựa hồ đã biến thành một thế giới khác.
Ầm ầm!
Một tiếng sấm nặng nề vang lên, trong mây đen mơ hồ có quang mang lóe ra, phảng phất như chuẩn bị có đại sự kinh thiên động địa xảy ra.
Đối với những biến hóa bên ngoài, Trương Hiểu Vũ không cảm giác được chút nào, lúc này trong cơ thể hắn tốc độ lưu chuyển của Lôi nguyên lực càng lúc càng nhanh, lúc mới bắt đầu còn có thể hơi khống chế được nhưng phía sau đã không thể, Lôi nguyên lực phảng phất như có ý thức của riêng mình vậy, nó tràn ngập tứ chi bách mạch quanh thân.
Nếu đã vô pháp nắm trong tay thì Trương Hiểu Vũ cũng không cố nữa, chỉ là trong lòng hắn nghi vấn, lẽ nào Lôi nguyên lực rốt cục muốn tiến giai, thế nhưng lúc này mới được mười lăm tháng, cách thời gian năm năm khá nhiều.
Ầm ầm, ầm ầm...
Trên bầu trời, tiếng sấm chợt nổi lên gấp gáp, bầu không khí cũng càng ngày càng nặng nề làm cho hô hấp khó khăn. Sau cửu cửu tám mươi mốt vòng tuần hoàn, hết thảy Lôi nguyên lực đều co rút lại trong đan điền, ngưng tụ tại trung ương. Rất khó tưởng tượng được nhiều Lôi nguyên lực như vậy tụ tập cùng một chỗ thì như thế nào.
Không đợi Trương Hiểu Vũ có phản ứng, Lôi nguyên lực vừa ngưng tụ lại đột nhiên nổ tung, lam sắc quang mang cường liệt hầu như là trong nháy mắt tràn ngập thân thể.
Tạp sát!
Lúc này, trong mây đen có một đạo thiểm điện kinh khủng bắn ra, tuy nhiên nó không giống những đạo thiểm điện khác, đó là đạo thiểm điện này tuy cũng là lam sắc nhưng lại tinh thuần giống như là lam sắc thủy tinh vậy, toàn thân trong suốt như thực chất vậy lao vào trên người Trương Hiểu Vũ.
Thân thể run lên, trên người Trương Hiểu Vũ y phục trong nháy mắt hóa thành tro tàn, lam sắc hồ quang tinh mịn bao phủ toàn thân trên dưới, từ làn da chui vào ra, nhiệt độ cao có thể khiến không khí xung quanh bị thiêu đốt thành hư vô rồi hiện ra một vòng quầng sáng màu xanh nhạt.
Thân thể tuy thống khổ không ngớt thế nhưng Trương Hiểu Vũ lại dị thường hưng phấn, hắn đã xác định, lúc này Lôi nguyên lực đang tiến giai. Hắn đã nghe Hắc Nguyệt tôn giả nói qua, khi Võ tông tiến giai thành Võ tôn sẽ có rất nhiều tinh thuần năng lượng tới để rèn luyện nguyên lực, như Ám nguyên lực tiến giai thì sẽ có một viên Hắc ám quang cầu đem hắn bao phủ ở bên trong, giúp đỡ hắn rèn luyện Ám nguyên lực. Theo đó, nếu Lôi nguyên lực tiến giai thì khẳng định là trên bầu trời lôi điện sẽ đến mà rèn luyện nguyên lực của hắn.
Lam sắc thiểm điện trong suốt mỗi một đoạn thời gian sẽ rơi vào trên người Trương Hiểu Vũ, sau mười tám lần như vậy, lôi điện năng lượng tích súc trong mây đen tựa hồ đã dùng hết, đã không còn thấy phản ứng gì nữa.
Phía dưới mây đen là một đoàn lam sắc điện cầu trong suốt, trong điện cầu có một cái bóng người, cả người đầy cơ bắp, tỉ lệ hoàn mỹ cân xứng, giống như cương kiêu thiết chú vậy.
Sau ba canh giờ, nhân ảnh trong điện cầu chậm rãi đứng thẳng lên, trong khoảnh khắc đó, điện cầu bao phủ quanh thân bỗng nhiên bắn ra, vô số đạo thiểm điện thô to bằng cánh tay ngoằn ngoèo lao ra đâm vào ngọn núi khiến nó nứt toạc ra, nó xẹt qua mặt hồ thì cả hồ nước khô cạn, kích lên trời thì mây đen nát bấy, hủy diệt cả khí tức sấm sét bát phương, kinh thiên động địa.
Không mở mắt ra, Trương Hiểu Vũ phảng phất như đang ở trong tinh không, huyệt khiếu toàn thân đối ứng với vũ trụ Tinh Thần, có loại cảm giác thiên nhân hợp nhất, trong lòng hắn biết này đó là ảo diệu của Võ tôn thân, dù sao thứ có thể làm cho vạn năm bất hủ gì đó khẳng định là có liên quan đến một bộ phận quy luật của vũ trụ.
So sánh một chút thì Võ tôn thân của Trương Hiểu Vũ hiện nay và phương diện tu luyện thân thể có một bộ phận tương tự, đều đem thân mình trở thành một cái tiểu vũ trụ, thế nhưng bất đồng ở chỗ, Võ tôn thân là đem tự thân trở thành cái lọ dùng để chứa đựng năng lượng trong thiên địa còn tu luyện thân thể là đem thân mình trở thành tiểu vũ trụ, khi đó không cần mượn dùng năng lượng ngoại giới nữa.
Từ giờ khắc này, Trương Hiểu Vũ đã chính thức trở thành Võ tôn, có thể sống dài dằng dặc hơn một vạn năm, trên cơ bản đã thoát ly khỏi tấm thân tầm thường của thường nhân, có hi vọng đạt được đại đạo.
Tiến giai Võ tôn đối với việc tu luyện thân thể cũng có chỗ tốt rất lớn, Trương Hiểu Vũ có thể cảm thụ được tại phương diện thân thể tuy rằng mình không có mạnh lên thế nhưng trong thân thể mỗi tế bào tựa hồ như được tối ưu hoá không nhỏ, nếu như lúc trước mỗi tế bào là một binh lính bình thường thì hiện tại mỗi tế bào chính là một chiến sĩ tinh nhuệ, tiến lên một đẳng cấp khác.
Không chỉ có như vậy, thân thể Trương Hiểu Vũ vốn là còn kém nửa bước liền có thể bước vào đến Thể chi đạo đệ nhị trọng, hiện tại cảm giác được huyệt khiếu đối ứng với Tinh Thần thì chân lực quanh thân tự động vận chuyển, tế bào cũng tùy theo đó mà phân bố tân chân lực, hầu như là trong chớp mắt công phu hắn đã đến tiêu chuẩn năm mươi, oanh oanh liệt liệt bước vào đến Thể chi đạo đệ nhị trọng, quan hệ giữa các tế bào tựa hồ đều càng thêm chặt chẽ, mỗi cái đều có thể đem tế bào phụ cận ghi nhận lại, muốn quên cũng không thể quên được.
Hồn lực ở giữa ngực vốn là hồng sắc tinh thể nay đã biến hóa thành vật như kim cương màu hồng, Trương Hiểu Vũ có thể nhận thấy được bên trong ẩn chứa số lượng chân lực đạt đến tiêu chuẩn một trăm, hơn nữa mức độ tinh thuần và uy lực gia tăng rất nhiều.
Mở mắt ra, Trương Hiểu Vũ phun ra một trận gió, trên mặt đầy vẻ tiếu ý. Bây giờ mình sợ là có thể so chiêu với Tự nhiên chi đạo đệ nhị trọng Võ tôn cao thủ bình thường rồi, nếu thi triển Tinh Thần phá thì đối mặt với đệ nhị trọng đỉnh Võ tôn cũng có lực đánh một trận, về phần nếu toàn lực sử dụng Tinh Thần phá thì hừ hừ...
Phất tay đánh tan mây đen tụ tập trên bầu trời, Trương Hiểu Vũ nhoáng cái đã bay về Huyền Âm Môn.
Vừa trở lại Huyền Âm Môn thì liền có đệ tử Huyền Âm Môn đến thông báo: "Môn chủ, Hắc Nguyệt tôn giả đang ở phòng khách cầu kiến”.
Nghe vậy, Trương Hiểu Vũ gật đầu nói: "Ta đã biết rồi”. Hắc Nguyệt tôn giả tự mình đến sợ là có đại sự phát sinh, lẽ nào...
Trương Hiểu Vũ lập tức hướng về đại thính của Huyền Âm Môn bước đi. Khi vào phòng khách, Hắc Nguyệt tôn giả từ trên ghế đứng lên cười khổ nói: "Trương Môn chủ, gặp được ngươi thật không dễ dàng! Ôi chao! Không có khả năng, ngươi đã tiến giai Võ tôn rồi ư”.
Đã tiến giai lên Võ tôn hay không chỉ cần liếc mắt một cái là liền có thể thấy được, dù sao Võ tôn thân chính là thiên nhân hợp nhất, người ở loại cảnh giới này khí cơ và thiên địa thập phần phù hợp nên căn bản là vô pháp che giấu được, chí ít là hiện nay còn chưa có ai có thể che giấu được thiên nhân khí cơ của mình.
"Mặc tôn giả, việc này nói ra cũng dài, ta cũng có chút kỳ quái”. Trương Hiểu Vũ mơ hồ cảm giác được việc này và khối ngọc bài kia có quan hệ thế nhưng loại chuyện này tự nhiên là không thể nói ra được.
Hắc Nguyệt tôn giả vuốt chòm râu ánh mắt lóe ra nói: "Xem ra, thể chất của Trương Môn chủ hẳn là Thiên nhân thể chất trong truyền thuyết rồi, cho nên mới có thể trong khoảng thời gian ngắn như vậy tiến giai lên Võ tôn, không phải, thế gian không thể có cái gì có thể rút ngắn thời gian tiến giai Võ tôn”.
"Thiên nhân thể chất?".
"So với thuộc tính linh thể thì còn cao hơn một tầng, đó là Thiên nhân thể chất, hơn nữa Thiên nhân thể chất cũng không có thuộc tính bởi vì nó thích hợp với tất cả các thuộc tính, người có thể chất này tốc độ tu luyện so với người thường thì nhanh hơn gấp mười lần. Thảo nào Trương Môn chủ tuổi còn trẻ mà đã thành tựu Võ tôn rồi, nguyên lai là có Thiên nhân thể chất”. Hắc Nguyệt tôn giả tin tưởng vào phỏng đoán của mình, hắn vẫn chấn động về thiên phú và ngộ tính của Trương Hiểu Vũ, hơn nữa nhanh như vậy đã tiến giai Võ tôn, ngoại trừ Thiên nhân thể chất ra thì không có cách giải thích nào khác.
Trương Hiểu Vũ trong lòng cười khổ, hắn khẳng định mình cũng không có loại Thiên nhân thể chất gì, bất quá đã đâm lao thì phải theo lao, cứ để cho người khác nghĩ rằng mình có Thiên nhân thể chất cũng giảm được rất nhiều phiền phức. Dù sao trên người Trương Hiểu Vũ kỳ tích phát sinh cũng không ít, một ngày nào đó sẽ bị người ta phát hiện ra.
Không muốn tiếp tục thảo luận về phương diện này, Trương Hiểu Vũ hỏi: "Mặc tôn giả, không biết lần này có chuyện gì phát sinh hả”.
Thần tình thu liễm, Hắc Nguyệt tôn giả trầm giọng nói: "Nhóm Võ tôn cao thủ thứ hai của Đại Tự Tại Cung đã tới Nam vực, bất quá chúng không tức tới tìm chúng ta, không biết là đang có chủ ý gì”.
Nhóm cao thủ thứ hai của Đại Tự Tại Cung, Trương Hiểu Vũ cũng hơi nhíu mày, tuy nói hắn bây giờ có thể địch nổi Tự nhiên chi đạo đệ nhị trọng Võ tôn cao thủ thế nhưng chưa đánh thì cũng không ai biết được cụ thể, huống chi nhóm Võ tôn cao thủ thứ hai này lại không ít, mình, Tiểu Hắc cùng với Hắc Nguyệt tôn giả, thực lực ba người sợ rằng rất khó khăn.
/545
|