Lạc Anh Tiên Tử vốn trong cơ thể ma khí bốn phía, tràn ngập khắp mạch máu, kinh mạch. Bất luận dùng đan dược gì, dược lực rót vào mạch máu, lập tức sẽ ma khí ăn mòn.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao đan dược đối với nàng không có có tác dụng gì.
Bất quá hiện giờ, Lâm Hi đã lợi dụng Thái Cổ Long Cương , khu trừ ma khí trong các bộ vị thân thể nàng, dược lực rót vào mạch máu, kinh mạch, hoàn toàn có thể đủ hấp thu, bổ dưỡng thân thể Lạc Anh Tiên Tử rồi, không hề giống lúc trước.
- Ta ở đây có mấy viên Tiên Cơ Đan và Quỳnh Tiên Đan, sư tỷ, ngươi lập tức luyện hóa đi.
Lâm Hi đưa tới mấy miếng liệu thương thánh dược Tiên Đạo Cảnh.
- Ân, sư đệ, cám ơn ngươi.
Lạc Anh Tiên Tử tiếp nhận đan dược của Lâm Hi, trong đôi mắt đẹp dịu dàng hiện lên một tia ánh sáng.
Lâm Hi chỉ cười cười:
- Tốt rồi, sư tỷ, ngươi nghỉ ngơi đi.
Hắn liền đứng dậy, đi tới biên giới động quật ngồi xuống.
- Tiểu tử, làm không tệ.
Một thanh âm như muỗi kêu từ bên tai truyền đến. Vẫn là câu Tiểu tử trước kia, nhưng hương vị bên trong lại hoàn toàn không giống với lúc trước.
- Tô sư tỷ.
Lâm Hi nhìn thoáng qua Tô Tự cách đó không xa. Nàng cũng ngồi ở biên giới động quật, khuôn mặt đầy quan tâm nhìn Lạc Anh Tiên Tử đang khoanh chân vận công.
Tô Tự quả thật rất hài lòng đối với Lâm Hi, mặc dù tu vi chỉ là Luyện Khí Cảnh nhưng tác dụng của Lâm Hi còn lớn với Chân truyền đệ tử như nàng làm hai mười ngày trước nhiều. Ít nhất, Lạc Anh Tiên Tử đã khôi phục được chút nguyên khí rồi.
- Bất quá, tiểu tử, ngươi như vậy chỉ là trị phần ngọn không trị được gốc.
Tô Tự xoay đầu lại, cách hư không, ánh mắt nhìn qua Lâm Hi, truyền âm nhập mật nói:
- Yêu ma huyết nhục trong cơ thể nàng chưa trừ diệt, ma khí sẽ liên tục không ngừng. Không được bao lâu, tiên khí ngươi bổ sung cho nàng sẽ lại bị ma khí ăn mòn hầu như không còn, đến lúc đó, thương thế của nàng sẽ lần nữa chuyển biến xấu. Như vậy, ngươi chỉ có thể liên tục không ngừng chuyển vận chân khí cho nàng thôi, rất mệt mỏi.
Tô Tự rốt cục nói ra lời trong lòng. Nàng và Lạc Anh Tiên Tử ở cùng lâu như vậy, đối với tình huống của nàng rất là quen thuộc.
Lâm Hi sau khi trị liệu cho nàng thì thoạt nhìn khí sắc đã khá nhiều, nhưng đây chỉ là biểu hiện. Một khi khôi Yêu ma huyết nhục trong cơ thể nàng phát tác, Lạc Anh Tiên Tử sẽ bị đánh về nguyên hình, thậm chí còn kém hơn nữa.
Tình huống hiện giờ của Lạc Anh Tiên Tử chỉ là phù dung sớm nở tối tàn thôi.
Chuyện này rất khiến Tô Tự lo lắng.
- Những cái ngươi nói ta cũng biết.
Lâm Hi cười cười, dùng truyền âm nhập mật nói.
- Ngươi biết? !
Tô Tự rốt cục nhịn không được mở to mắt trợn, giật mình nhìn Lâm Hi.
- A, nếu như là mười ngày trước kia, ta quả thật không có biện pháp. Chỉ có thể tạm thời giúp Lạc Anh sư tỷ ổn định thương thế như vậy.
Lâm Hi cười cười, quay đầu nhìn về phía Lạc Anh Tiên Tử đang dốc toàn bộ tinh thần tu luyện, toàn thân hơi đằng đằng. Nàng rõ ràng không chú ý tới Lâm Hi và Tô Tự nói chuyện với nhau, đang chìm đắm trong tu luyện.
Lâm Hi dừng một chút, nói tiếp:
- Bất quá hiện giờ, ta đã có biện pháp giúp nàng diệt trừ khối yêu ma huyết nhục trong cơ thể, triệt để loại trừ tai họa trong người nàng rồi.
- Vậy ngươi còn không mau ra tay đi ?!
Tô Tự nhịn không được kích động nói.
Tên này đang làm trò gì thế? Đã có thể trị tốt, vì sao không làm đi?
Tên này, quả thật khiến người nhịn không được muốn đánh hắn mà!
- Ha ha, sư tỷ ngươi đã hiểu lầm.
Lâm Hi lắc đầu:
- Không phải ta không giúp nàng triệt để chữa tốt. Mà là tình huống của nàng hiện giờ là bệnh lâu mới khỏi. Căn bản không chịu được loại phương pháp chữa thương cương mãnh của ta. Đợi qua mấy ngày nữa, thân thể nàng đỡ hơn một ít ta tự nhiên sẽ thay nàng luyện hóa khối yêu ma huyết nhục kia.
- Liệu pháp cương mãnh?
Tô Tự nhịn không được mở trừng hai mắt, trong đầu suy nghĩ miên man, cũng không biết nghĩ tới điều gì, trên mặt đột nhiên hiện lên một tia đỏ ửng, bất quá rất nhanh đã bị nàng thở sâu.
- Lạc Anh sư muội là tiên lữ của ngươi, đây là chưởng môn hai phái cùng nhau thương lượng. Ta tin tưởng ngươi sẽ không hại nàng. Chuyện này giao cho ngươi xử lý đi.
Tô Tự dứt lời nhẹ nhàng thở ra, không nói thêm gì nữa.
- Ân.
Lâm Hi nhẹ gật đầu, cũng không chú ý tới thần sắc khác thường của Tô Tự.
... Thời gian chậm rãi qua di, bên ngoài sơn động, các đôi mắt đều chằm chằm vào đường hành lang bên trong, tràn ngập chờ mong.
Từ khi Lâm Hi bang giúp chúng đệ tử Tiên La Phái bổ sung đầy chân khí, sau đó đi vào bên trong thì tất cả mọi người đều đang ẩn ẩn chờ mong điều gì đó.
- Các ngươi nói, vị Lâm sư huynh của Thần Tiêu Tông này đến cùng có thể chữa tốt cho Lạc Anh sư tỷ không?
Trong yên tĩnh, một gã đệ tử cao tầng của Tiên La Phái nhìn chăm chú lên đường hành lang đen sì, nhịn không được nói.
- Có lẽ không có vấn đề a. Chân khí của hắn liên tục không ngừng, có lẽ có thể thay Lạc Anh sư tỷ các nàng bổ túc chân khí. Chân truyền đệ tử phi thường cường đại, chỉ cần có đầy đủ chân khí chèo chống, có thể rất nhanh khôi phục. Không có vấn đề gì đâu!
Một gã Hư Tiên Tiên La Phái do dự nói.
- Không phải đơn giản như vậy, ngày đó, ta tận mắt thấy Lạc Anh sư tỷ bị đầu yêu ma kia đánh cho một chưởng. Hơn nữa, nếu như Lạc Anh sư tỷ chỉ là khuyết thiếu tiên khí... vậy thì sao hiện giờ còn chưa đi ra?
Một tên đệ tử Tiên La Phái khác nói.
Tất cả mọi người trầm mặc, nguyên một đám lộ ra thần sắc lo lắng.
Tình huống của Lạc Anh sư tỷ không hề lạc quan, đây là chuyện mỗi người đều biết. Trong lúc nhất thời, trong nội tâm tâm thần bất định, đều có chút bất an.
- Không phải đâu, ngay cả hắn cũng không trị được cho Lạc Anh sư tỷ sao?
Trong đầu mọi người xẹt qua một ý niệm bất an.
Đát đát!
Trong yên tĩnh, đột nhiên đợt tiếng bước chân rõ ràng từ trong đường hành lang vọng tới. Trong lòng mọi người chấn động, cùng nhau nhìn qua.
Bóng người lóe lên, nơi cửa vào đường hành lang đột nhiên xuất hiện ba bóng người.
- Sư tỷ!
- Sư tỷ!
- Lạc Anh sư tỷ!
...
Trông thấy Lạc Anh Tiên Tử từ trung ương đi ra, mọi người vui mừng quá đỗi, nguyên một đám hoan hô lên. Có vài nữ đệ tử thậm chí bước nhanh tới nghênh đón, nhào vào trong ngực Lạc Anh Tiên Tử.
- Sư tỷ, ngươi rốt cục tốt rồi.
Bộ dạng nàng như muốn phát khóc vậy. So với nam tử, giữa nữ tử thưởng cảm tính hơn nhiều lắm.
- Ân. Tốt hơn nhiều.
Lạc Anh Tiên Tử cười nói, trải qua Lâm Hi trị liệu, nàng quả thật đã tốt hơn rất nhiều.
- Sư muội, thật tốt quá.
Công Thâu Mộ Long và Tôn Vĩ Tín trông thấy Lạc Anh Tiên Tử, cũng đứng lên, mặt mũi tràn đầy mừng rỡ.
Trong khoảng thời gian này, bởi vì thân phận nữ tính của Lạc Anh Tiên Tử, lại thêm vào hôn sự do cao tầng tông phái lập thành nên Công Thâu Mộ Long và Tôn Vĩ Tín vì tránh hiềm nghi vẫn một mực không tiến vào bên trong.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao đan dược đối với nàng không có có tác dụng gì.
Bất quá hiện giờ, Lâm Hi đã lợi dụng Thái Cổ Long Cương , khu trừ ma khí trong các bộ vị thân thể nàng, dược lực rót vào mạch máu, kinh mạch, hoàn toàn có thể đủ hấp thu, bổ dưỡng thân thể Lạc Anh Tiên Tử rồi, không hề giống lúc trước.
- Ta ở đây có mấy viên Tiên Cơ Đan và Quỳnh Tiên Đan, sư tỷ, ngươi lập tức luyện hóa đi.
Lâm Hi đưa tới mấy miếng liệu thương thánh dược Tiên Đạo Cảnh.
- Ân, sư đệ, cám ơn ngươi.
Lạc Anh Tiên Tử tiếp nhận đan dược của Lâm Hi, trong đôi mắt đẹp dịu dàng hiện lên một tia ánh sáng.
Lâm Hi chỉ cười cười:
- Tốt rồi, sư tỷ, ngươi nghỉ ngơi đi.
Hắn liền đứng dậy, đi tới biên giới động quật ngồi xuống.
- Tiểu tử, làm không tệ.
Một thanh âm như muỗi kêu từ bên tai truyền đến. Vẫn là câu Tiểu tử trước kia, nhưng hương vị bên trong lại hoàn toàn không giống với lúc trước.
- Tô sư tỷ.
Lâm Hi nhìn thoáng qua Tô Tự cách đó không xa. Nàng cũng ngồi ở biên giới động quật, khuôn mặt đầy quan tâm nhìn Lạc Anh Tiên Tử đang khoanh chân vận công.
Tô Tự quả thật rất hài lòng đối với Lâm Hi, mặc dù tu vi chỉ là Luyện Khí Cảnh nhưng tác dụng của Lâm Hi còn lớn với Chân truyền đệ tử như nàng làm hai mười ngày trước nhiều. Ít nhất, Lạc Anh Tiên Tử đã khôi phục được chút nguyên khí rồi.
- Bất quá, tiểu tử, ngươi như vậy chỉ là trị phần ngọn không trị được gốc.
Tô Tự xoay đầu lại, cách hư không, ánh mắt nhìn qua Lâm Hi, truyền âm nhập mật nói:
- Yêu ma huyết nhục trong cơ thể nàng chưa trừ diệt, ma khí sẽ liên tục không ngừng. Không được bao lâu, tiên khí ngươi bổ sung cho nàng sẽ lại bị ma khí ăn mòn hầu như không còn, đến lúc đó, thương thế của nàng sẽ lần nữa chuyển biến xấu. Như vậy, ngươi chỉ có thể liên tục không ngừng chuyển vận chân khí cho nàng thôi, rất mệt mỏi.
Tô Tự rốt cục nói ra lời trong lòng. Nàng và Lạc Anh Tiên Tử ở cùng lâu như vậy, đối với tình huống của nàng rất là quen thuộc.
Lâm Hi sau khi trị liệu cho nàng thì thoạt nhìn khí sắc đã khá nhiều, nhưng đây chỉ là biểu hiện. Một khi khôi Yêu ma huyết nhục trong cơ thể nàng phát tác, Lạc Anh Tiên Tử sẽ bị đánh về nguyên hình, thậm chí còn kém hơn nữa.
Tình huống hiện giờ của Lạc Anh Tiên Tử chỉ là phù dung sớm nở tối tàn thôi.
Chuyện này rất khiến Tô Tự lo lắng.
- Những cái ngươi nói ta cũng biết.
Lâm Hi cười cười, dùng truyền âm nhập mật nói.
- Ngươi biết? !
Tô Tự rốt cục nhịn không được mở to mắt trợn, giật mình nhìn Lâm Hi.
- A, nếu như là mười ngày trước kia, ta quả thật không có biện pháp. Chỉ có thể tạm thời giúp Lạc Anh sư tỷ ổn định thương thế như vậy.
Lâm Hi cười cười, quay đầu nhìn về phía Lạc Anh Tiên Tử đang dốc toàn bộ tinh thần tu luyện, toàn thân hơi đằng đằng. Nàng rõ ràng không chú ý tới Lâm Hi và Tô Tự nói chuyện với nhau, đang chìm đắm trong tu luyện.
Lâm Hi dừng một chút, nói tiếp:
- Bất quá hiện giờ, ta đã có biện pháp giúp nàng diệt trừ khối yêu ma huyết nhục trong cơ thể, triệt để loại trừ tai họa trong người nàng rồi.
- Vậy ngươi còn không mau ra tay đi ?!
Tô Tự nhịn không được kích động nói.
Tên này đang làm trò gì thế? Đã có thể trị tốt, vì sao không làm đi?
Tên này, quả thật khiến người nhịn không được muốn đánh hắn mà!
- Ha ha, sư tỷ ngươi đã hiểu lầm.
Lâm Hi lắc đầu:
- Không phải ta không giúp nàng triệt để chữa tốt. Mà là tình huống của nàng hiện giờ là bệnh lâu mới khỏi. Căn bản không chịu được loại phương pháp chữa thương cương mãnh của ta. Đợi qua mấy ngày nữa, thân thể nàng đỡ hơn một ít ta tự nhiên sẽ thay nàng luyện hóa khối yêu ma huyết nhục kia.
- Liệu pháp cương mãnh?
Tô Tự nhịn không được mở trừng hai mắt, trong đầu suy nghĩ miên man, cũng không biết nghĩ tới điều gì, trên mặt đột nhiên hiện lên một tia đỏ ửng, bất quá rất nhanh đã bị nàng thở sâu.
- Lạc Anh sư muội là tiên lữ của ngươi, đây là chưởng môn hai phái cùng nhau thương lượng. Ta tin tưởng ngươi sẽ không hại nàng. Chuyện này giao cho ngươi xử lý đi.
Tô Tự dứt lời nhẹ nhàng thở ra, không nói thêm gì nữa.
- Ân.
Lâm Hi nhẹ gật đầu, cũng không chú ý tới thần sắc khác thường của Tô Tự.
... Thời gian chậm rãi qua di, bên ngoài sơn động, các đôi mắt đều chằm chằm vào đường hành lang bên trong, tràn ngập chờ mong.
Từ khi Lâm Hi bang giúp chúng đệ tử Tiên La Phái bổ sung đầy chân khí, sau đó đi vào bên trong thì tất cả mọi người đều đang ẩn ẩn chờ mong điều gì đó.
- Các ngươi nói, vị Lâm sư huynh của Thần Tiêu Tông này đến cùng có thể chữa tốt cho Lạc Anh sư tỷ không?
Trong yên tĩnh, một gã đệ tử cao tầng của Tiên La Phái nhìn chăm chú lên đường hành lang đen sì, nhịn không được nói.
- Có lẽ không có vấn đề a. Chân khí của hắn liên tục không ngừng, có lẽ có thể thay Lạc Anh sư tỷ các nàng bổ túc chân khí. Chân truyền đệ tử phi thường cường đại, chỉ cần có đầy đủ chân khí chèo chống, có thể rất nhanh khôi phục. Không có vấn đề gì đâu!
Một gã Hư Tiên Tiên La Phái do dự nói.
- Không phải đơn giản như vậy, ngày đó, ta tận mắt thấy Lạc Anh sư tỷ bị đầu yêu ma kia đánh cho một chưởng. Hơn nữa, nếu như Lạc Anh sư tỷ chỉ là khuyết thiếu tiên khí... vậy thì sao hiện giờ còn chưa đi ra?
Một tên đệ tử Tiên La Phái khác nói.
Tất cả mọi người trầm mặc, nguyên một đám lộ ra thần sắc lo lắng.
Tình huống của Lạc Anh sư tỷ không hề lạc quan, đây là chuyện mỗi người đều biết. Trong lúc nhất thời, trong nội tâm tâm thần bất định, đều có chút bất an.
- Không phải đâu, ngay cả hắn cũng không trị được cho Lạc Anh sư tỷ sao?
Trong đầu mọi người xẹt qua một ý niệm bất an.
Đát đát!
Trong yên tĩnh, đột nhiên đợt tiếng bước chân rõ ràng từ trong đường hành lang vọng tới. Trong lòng mọi người chấn động, cùng nhau nhìn qua.
Bóng người lóe lên, nơi cửa vào đường hành lang đột nhiên xuất hiện ba bóng người.
- Sư tỷ!
- Sư tỷ!
- Lạc Anh sư tỷ!
...
Trông thấy Lạc Anh Tiên Tử từ trung ương đi ra, mọi người vui mừng quá đỗi, nguyên một đám hoan hô lên. Có vài nữ đệ tử thậm chí bước nhanh tới nghênh đón, nhào vào trong ngực Lạc Anh Tiên Tử.
- Sư tỷ, ngươi rốt cục tốt rồi.
Bộ dạng nàng như muốn phát khóc vậy. So với nam tử, giữa nữ tử thưởng cảm tính hơn nhiều lắm.
- Ân. Tốt hơn nhiều.
Lạc Anh Tiên Tử cười nói, trải qua Lâm Hi trị liệu, nàng quả thật đã tốt hơn rất nhiều.
- Sư muội, thật tốt quá.
Công Thâu Mộ Long và Tôn Vĩ Tín trông thấy Lạc Anh Tiên Tử, cũng đứng lên, mặt mũi tràn đầy mừng rỡ.
Trong khoảng thời gian này, bởi vì thân phận nữ tính của Lạc Anh Tiên Tử, lại thêm vào hôn sự do cao tầng tông phái lập thành nên Công Thâu Mộ Long và Tôn Vĩ Tín vì tránh hiềm nghi vẫn một mực không tiến vào bên trong.
/1561
|