Bất quá, người do do dự dự, chủ ý bất định, hoặc là không hề có hành động vẫn còn rất nhiều. Hứa hẹn của Phong Bạo lão tổ mặc dù không tệ, nhưng đó cũng là thành lập dưới tình huống khi hắn đắc thủ, nếu như không đắc thủ, đó chính là bằng trắng trợn trêu chọc một số người căm hận, hơn nữa Phong Bạo lão tổ cũng không thừa nhận cái nhân tình kia.
Dù sao, hắn nói nhưng là sau khi thành công đạt được Tiên thiên phong bạo thánh thai.
- Lão tổ, thực lực của ta quá thấp, sợ rằng có lòng không đủ lực.
- Lão tổ, ta lần trước bị thương còn chưa điều dưỡng tốt, cho dù đi sợ rằng cũng không giúp được ngươi cái gì, cho nên...
- Gần đây ta phải đi Bắc Hải, săn bắt một đầu cự thú biển sâu, tăng lên cảnh giới, thời gian không đủ, sợ rằng không giúp được lão tổ rồi.
... Một nhóm người mặt hiện nên vẻ lúng túng, thôi đẩy lẫn nhau, có người nói trực tiếp hơn:
- Lão tổ, ngươi tìm Càn Nguyên tán nhân đi, thực lực của hắn so với ta mạnh hơn, ta sẽ không đi, hắn đi so với ta thì tốt hơn.
... ... Nhìn về đám người liên tục cự tuyệt phía dưới, Phong Bạo lão tổ cũng là khó coi.
Bất quá tốt một điểm là hắn căn bản cũng không nghĩ tới tất cả mọi người sẽ đi theo hắn, cho nên cũng không phát tác tại chỗ.
Người không đi rất nhiều, nhưng muốn đi nhìn một chút cũng không ít.
- Lão tổ, lúc nào hành động thì nói với ta một tiếng đi!
- Cầu phú quý trong nguy hiểm, lão tổ ngươi cuối cùng cũng hiểu điểm này.
- Không có gì là không thể, giao tình bao nhiêu năm, đến lúc đó tính ta một người là được.
... ... Trong đám người, ngồi nghiêm chính, mặt không đổi sắc có số lượng cũng không ít. Những người này khí tức như nước thủy triều, đứng ở trong đám người cũng là hạc giữa bầy gà, ánh mắt quét qua, phần lớn cũng là cường giả Tiên Đạo nhất trọng Thuần Dương cảnh, một số ít là Thánh Vương.
Thực lực đạt tới Thuần Dương cảnh, khí độ, thực lực, tự tin cùng với trước kia không thể so sánh nổi. Lấy một câu nói mà nói, cá chép vượt long môn, tu thành cự long rồi, vậy nên có khí độ của cự long, nếu không cùng với cá thì có gì khác nhau?
Cướp đoạt Tiên thiên phong bạo thánh thai, người khác sợ, nhưng bọn họ không sợ.
- Tốt, có những lời này của các ngươi là đủ rồi! Đến lúc đó ta sẽ thông báo cho các ngươi!
Phong Bạo lão tổ mừng rỡ, ánh mắt sáng như tuyết, bàn tay vỗ ra một cái, giải quyết dứt khoát.
Yến hội kết thúc, tiến vào tẩm cung của Lý Tuyết Cơ ở chỗ sâu sơn quật cung điện, Lâm Hi tung mình một cái liền nhảy ra khỏi Tiểu động thiên pháp khí.
- Tiên thiên phong bạo thánh thai kia rốt cuộc là thứ gì?
Lâm Hi hỏi, ánh mắt lấp lánh.
Hắn vận khởi Quy tức chi thuật, ẩn nặc khí tức của mình, lại có trên pháp bào bên ngoài thân tạo thành một cái cấm chế kề sát thân thể, trừ phi là tu vi của Phong Bạo lão tổ so với hắn cao hơn hai cái cảnh giới, nếu không mà nói, chỉ sợ Đại Thiên cảnh cũng không thể phát hiện ra hắn.
Lý Tuyết Cơ cũng không chậm trễ, rõ ràng rành mạch đem tim tức liên quan đến Tiên thiên phong bạo thánh thai nói cho Lâm Hi. Trong khoảng thời gian này ở chung với Lâm Hi, nàng đã hình thành thói quen, chỉ cần tin tức không phải liên quan đến việc lớn, nàng cũng sẽ không giấu diếm.
Nghe được lời nói của Lý Tuyết Cơ, Lâm Hi chậm rãi ngồi xuống dưới đất, khẽ cau mày, lâm vào trầm tư.
Cảnh giới bây giờ của hắn là Tiên Đạo nhất trọng Thuần Dương cảnh, một thân chân khí chí dương chí cương, là Thuần Dương thân thể không hơn không kém. Bất quá theo đuổi cảnh giới cao hơn vốn chính là bản năng của cường giả tiên đạo.
Từ Tiên Đạo nhất trọng Thuần Dương cảnh đến Tiên Đạo nhị trọng Đại Thiên cảnh, thực lực của Lâm Hi ngược lại là không chênh lệch, mấu chốt chính là tinh thần lực.
Cường giả Tiên Đạo nhị trọng, tinh thần lực to lớn, thấm nhuần hư không, được xưng là tế trí nhập vi. Cảnh giới nàêu cầu lớn nhất đối với tu sĩ chính là tinh thần lực, thậm chí còn xa xa vượt qua lực lượng.
Trong vũ trụ, có vô số thế giới, vô số tiên thuật tuyệt học có một không hai tăng cường lực lượng, nhưng mà đồ vật có thể tăng cường tinh thần lực, bất kể là tiên đạo đại thế giới hay là Phong Bạo đại thế giới đều là khan hiếm giống nhau.
Phong Bạo lão tổ 1500 tuổi còn là Tiên Đạo nhị trọng Đại Thiên cảnh, thiếu không phải là lực lượng, không phải là nguyên khí, mà là lực lượng tinh thần khổng lồ. Đề thăng tinh thần cường độ, nếu như không có kỳ ngộ hết sức đặc thù, căn bản không giống như là chân khí có thể một đường đột phi mãnh trướng, trong khoảng thời gian ngắn đạt tới một cái độ cao kinh người.
Trong lời nói của Phong Bạo lão tổ, để cho Lâm Hi để ý nhất chính là câu 'Có thể đề cao lực lượng cùng tinh thần'. Đồ vật có thể đề cao tinh thần lực giá trị nhưng là vượt xa đan dược tăng lên lực lượng.
Trong lúc nhất thời, trong lòng Lâm Hi tim đập thình thịch:
- Hừ! Ngươi là đang đánh chủ ý đến Tiên thiên phong bạo thánh thai!
Lý Tuyết Cơ lạnh lùng nói, nàng một mực chú ý đến vẻ mặt của Lâm Hi. Tâm lý của Lâm Hi nàng há lại không biết. Trên thực tế, Tiên thiên phong bạo thánh thai chỉ cần là người thì đều sẽ động tâm, mấu chốt là ngươi có năng lực như thế hay không.
Thật bất hạnh, lực lượng của Lâm Hi gấp mười Thuần Dương cảnh, liền có loại tư cách này.
- Ta khuyên ngươi vẫn là càng sớm càng tốt chết cái tâm này.
Lý Tuyết Cơ không chút nào khách khí nói:
- Đây không phải là thứ mà ngươi có thể nhúng chàm.
- Ha ha, không sai, ta thừa nhận, ta đúng là đánh chủ ý lên Tiên Thiên phong bạo thánh thai, bất quá ngươi là đang thay sư phụ ngươi lo lắng sao? Vội vội vàng vàng muốn thay lão giảm bớt một cái đối thủ cạnh tranh?
Lâm Hi nở nụ cười.
- Hừ, ngươi không nên đem ai cũng nghĩ là giống nhau, ta một mảnh hảo tâm, ngươi nếu là muốn chết ta cũng không ngăn cản. Ngươi không thể nào là đối thủ của sư phụ ta, nếu là bị lão phát hiện, ngươi liền là một con đường chết.
Lý Tuyết Cơ hung hăng nói.
- Là vậy sao? Nếu là như vậy, vừa mới rồi rõ ràng có cơ hội tại sao ngươi không hướng sư phụ ngươi mật báo, nói cho lão biết chân tướng?
Lâm Hi thản nhiên nói.
Lý Tuyết Cơ thần sắc cứng lại, sắc mặt hơi tái nhợt, nhất thời nói không ra lời. Cẩn thận hồi tưởng lại, ngay cả chính nàng cũng không biết rõ, tại sao mình ở trước mặt sư phụ lại không nói ra bí mật.
Lâm Hi không thể nào là đối thủ của sư phụ mình, nhưng mà tại sao mình lại có bất an mãnh liệt như vậy?
- Đã nói đến nước này, nghĩ như thế nào là chuyện của ngươi. Đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, ngay cả sư phụ ta là cường giả Đại Thiên cảnh cũng không có nắm chắc, phải mời bằng hữu họp mặt trợ trận, có thể thử nghĩ xem, đến lúc đó cướp đoạt Tiên thiên phong bạo thánh thai đều là những người nào. Ngươi nếu quả thật muốn chết liền đi chết đi.
Lý Tuyết Cơ nổi giận đùng đùng nói.
Nói xong một câu này, trong nội tâm nàng nhất thời sinh ra hối hận mãnh liệt. Chết tiệt, tại sao mình nói với hắn những lời này, nếu là hắn đi, chết ở trong đó, đối với mình chẳng phải là tốt hơn sao.
Thanks
Dù sao, hắn nói nhưng là sau khi thành công đạt được Tiên thiên phong bạo thánh thai.
- Lão tổ, thực lực của ta quá thấp, sợ rằng có lòng không đủ lực.
- Lão tổ, ta lần trước bị thương còn chưa điều dưỡng tốt, cho dù đi sợ rằng cũng không giúp được ngươi cái gì, cho nên...
- Gần đây ta phải đi Bắc Hải, săn bắt một đầu cự thú biển sâu, tăng lên cảnh giới, thời gian không đủ, sợ rằng không giúp được lão tổ rồi.
... Một nhóm người mặt hiện nên vẻ lúng túng, thôi đẩy lẫn nhau, có người nói trực tiếp hơn:
- Lão tổ, ngươi tìm Càn Nguyên tán nhân đi, thực lực của hắn so với ta mạnh hơn, ta sẽ không đi, hắn đi so với ta thì tốt hơn.
... ... Nhìn về đám người liên tục cự tuyệt phía dưới, Phong Bạo lão tổ cũng là khó coi.
Bất quá tốt một điểm là hắn căn bản cũng không nghĩ tới tất cả mọi người sẽ đi theo hắn, cho nên cũng không phát tác tại chỗ.
Người không đi rất nhiều, nhưng muốn đi nhìn một chút cũng không ít.
- Lão tổ, lúc nào hành động thì nói với ta một tiếng đi!
- Cầu phú quý trong nguy hiểm, lão tổ ngươi cuối cùng cũng hiểu điểm này.
- Không có gì là không thể, giao tình bao nhiêu năm, đến lúc đó tính ta một người là được.
... ... Trong đám người, ngồi nghiêm chính, mặt không đổi sắc có số lượng cũng không ít. Những người này khí tức như nước thủy triều, đứng ở trong đám người cũng là hạc giữa bầy gà, ánh mắt quét qua, phần lớn cũng là cường giả Tiên Đạo nhất trọng Thuần Dương cảnh, một số ít là Thánh Vương.
Thực lực đạt tới Thuần Dương cảnh, khí độ, thực lực, tự tin cùng với trước kia không thể so sánh nổi. Lấy một câu nói mà nói, cá chép vượt long môn, tu thành cự long rồi, vậy nên có khí độ của cự long, nếu không cùng với cá thì có gì khác nhau?
Cướp đoạt Tiên thiên phong bạo thánh thai, người khác sợ, nhưng bọn họ không sợ.
- Tốt, có những lời này của các ngươi là đủ rồi! Đến lúc đó ta sẽ thông báo cho các ngươi!
Phong Bạo lão tổ mừng rỡ, ánh mắt sáng như tuyết, bàn tay vỗ ra một cái, giải quyết dứt khoát.
Yến hội kết thúc, tiến vào tẩm cung của Lý Tuyết Cơ ở chỗ sâu sơn quật cung điện, Lâm Hi tung mình một cái liền nhảy ra khỏi Tiểu động thiên pháp khí.
- Tiên thiên phong bạo thánh thai kia rốt cuộc là thứ gì?
Lâm Hi hỏi, ánh mắt lấp lánh.
Hắn vận khởi Quy tức chi thuật, ẩn nặc khí tức của mình, lại có trên pháp bào bên ngoài thân tạo thành một cái cấm chế kề sát thân thể, trừ phi là tu vi của Phong Bạo lão tổ so với hắn cao hơn hai cái cảnh giới, nếu không mà nói, chỉ sợ Đại Thiên cảnh cũng không thể phát hiện ra hắn.
Lý Tuyết Cơ cũng không chậm trễ, rõ ràng rành mạch đem tim tức liên quan đến Tiên thiên phong bạo thánh thai nói cho Lâm Hi. Trong khoảng thời gian này ở chung với Lâm Hi, nàng đã hình thành thói quen, chỉ cần tin tức không phải liên quan đến việc lớn, nàng cũng sẽ không giấu diếm.
Nghe được lời nói của Lý Tuyết Cơ, Lâm Hi chậm rãi ngồi xuống dưới đất, khẽ cau mày, lâm vào trầm tư.
Cảnh giới bây giờ của hắn là Tiên Đạo nhất trọng Thuần Dương cảnh, một thân chân khí chí dương chí cương, là Thuần Dương thân thể không hơn không kém. Bất quá theo đuổi cảnh giới cao hơn vốn chính là bản năng của cường giả tiên đạo.
Từ Tiên Đạo nhất trọng Thuần Dương cảnh đến Tiên Đạo nhị trọng Đại Thiên cảnh, thực lực của Lâm Hi ngược lại là không chênh lệch, mấu chốt chính là tinh thần lực.
Cường giả Tiên Đạo nhị trọng, tinh thần lực to lớn, thấm nhuần hư không, được xưng là tế trí nhập vi. Cảnh giới nàêu cầu lớn nhất đối với tu sĩ chính là tinh thần lực, thậm chí còn xa xa vượt qua lực lượng.
Trong vũ trụ, có vô số thế giới, vô số tiên thuật tuyệt học có một không hai tăng cường lực lượng, nhưng mà đồ vật có thể tăng cường tinh thần lực, bất kể là tiên đạo đại thế giới hay là Phong Bạo đại thế giới đều là khan hiếm giống nhau.
Phong Bạo lão tổ 1500 tuổi còn là Tiên Đạo nhị trọng Đại Thiên cảnh, thiếu không phải là lực lượng, không phải là nguyên khí, mà là lực lượng tinh thần khổng lồ. Đề thăng tinh thần cường độ, nếu như không có kỳ ngộ hết sức đặc thù, căn bản không giống như là chân khí có thể một đường đột phi mãnh trướng, trong khoảng thời gian ngắn đạt tới một cái độ cao kinh người.
Trong lời nói của Phong Bạo lão tổ, để cho Lâm Hi để ý nhất chính là câu 'Có thể đề cao lực lượng cùng tinh thần'. Đồ vật có thể đề cao tinh thần lực giá trị nhưng là vượt xa đan dược tăng lên lực lượng.
Trong lúc nhất thời, trong lòng Lâm Hi tim đập thình thịch:
- Hừ! Ngươi là đang đánh chủ ý đến Tiên thiên phong bạo thánh thai!
Lý Tuyết Cơ lạnh lùng nói, nàng một mực chú ý đến vẻ mặt của Lâm Hi. Tâm lý của Lâm Hi nàng há lại không biết. Trên thực tế, Tiên thiên phong bạo thánh thai chỉ cần là người thì đều sẽ động tâm, mấu chốt là ngươi có năng lực như thế hay không.
Thật bất hạnh, lực lượng của Lâm Hi gấp mười Thuần Dương cảnh, liền có loại tư cách này.
- Ta khuyên ngươi vẫn là càng sớm càng tốt chết cái tâm này.
Lý Tuyết Cơ không chút nào khách khí nói:
- Đây không phải là thứ mà ngươi có thể nhúng chàm.
- Ha ha, không sai, ta thừa nhận, ta đúng là đánh chủ ý lên Tiên Thiên phong bạo thánh thai, bất quá ngươi là đang thay sư phụ ngươi lo lắng sao? Vội vội vàng vàng muốn thay lão giảm bớt một cái đối thủ cạnh tranh?
Lâm Hi nở nụ cười.
- Hừ, ngươi không nên đem ai cũng nghĩ là giống nhau, ta một mảnh hảo tâm, ngươi nếu là muốn chết ta cũng không ngăn cản. Ngươi không thể nào là đối thủ của sư phụ ta, nếu là bị lão phát hiện, ngươi liền là một con đường chết.
Lý Tuyết Cơ hung hăng nói.
- Là vậy sao? Nếu là như vậy, vừa mới rồi rõ ràng có cơ hội tại sao ngươi không hướng sư phụ ngươi mật báo, nói cho lão biết chân tướng?
Lâm Hi thản nhiên nói.
Lý Tuyết Cơ thần sắc cứng lại, sắc mặt hơi tái nhợt, nhất thời nói không ra lời. Cẩn thận hồi tưởng lại, ngay cả chính nàng cũng không biết rõ, tại sao mình ở trước mặt sư phụ lại không nói ra bí mật.
Lâm Hi không thể nào là đối thủ của sư phụ mình, nhưng mà tại sao mình lại có bất an mãnh liệt như vậy?
- Đã nói đến nước này, nghĩ như thế nào là chuyện của ngươi. Đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, ngay cả sư phụ ta là cường giả Đại Thiên cảnh cũng không có nắm chắc, phải mời bằng hữu họp mặt trợ trận, có thể thử nghĩ xem, đến lúc đó cướp đoạt Tiên thiên phong bạo thánh thai đều là những người nào. Ngươi nếu quả thật muốn chết liền đi chết đi.
Lý Tuyết Cơ nổi giận đùng đùng nói.
Nói xong một câu này, trong nội tâm nàng nhất thời sinh ra hối hận mãnh liệt. Chết tiệt, tại sao mình nói với hắn những lời này, nếu là hắn đi, chết ở trong đó, đối với mình chẳng phải là tốt hơn sao.
Thanks
/1561
|