Lão phu ứng lời mời của Chấp pháp trưởng lão mà tới, đến Thần Tiêu Tông làm khách, còn không cần phải giải thích với các ngươi. Nếu như Thần Tiêu Tông có ý kiến thì gọi chưởng môn các ngươi ra mà nói chuyện, còn chưa tới phiên mấy ‘ tiểu bối ’ các ngươi làm khó dễ.
Thần sắc Ma Kiếm trưởng lão âm lãnh, cao ngạo, căn bản khinh thường giải thích. Hắn là cường giả Tiên Đạo thành danh nhiều năm, luận thanh danh, địa vị, tuổi, Lý Thu Bạch còn kém hơn hắn nhiều, kêu một tiếng Tiểu bối cũng không quá đáng.
Đúng như hắn nói, là tiền bối Tiên Đạo thì không cần giải thích với tiểu bối, hơn nữa tính cách của Ma Kiếm trưởng lão cũng không cần giải thích chuyện mình làm.
Chấp pháp trưởng lão chắp tay sau lưng, không để ý đến Lý Thu Bạch và Ma Kiếm trưởng lão làm khó dễ, híp mắt, đưa mắt nhìn qua tên cường giả Tiên Đạo ngũ trọng thần bí kia.
- Bạch Long, ngươi ở Quang Minh Đại Thế Giới cùng thần tử trấn áp thiên sứ nhất tộc, không có lệnh của tông môn mà ngươi dám tự ý rời bỏ cương vị sao?
Chấp pháp trưởng lão trầm giọng nói.
- Ha ha, Hình trưởng lão, chuyện ở Quang Minh Đại Thế Giới do thần tử quyết đoán tiết chế. Tuy ngươi là trưởng lão tông phái, chỉ sợ cũng không cách nào nhúng tay a? Đương nhiên nếu ngươi muốn làm khó thì có thể báo các đại trưởng lão trách cứ đi, tin tưởng bọn họ sẽ cho ngươi câu trả lời thỏa đáng.
Tên thanh niên thứ hai sau lưng Lý Thu Bạch mặc áo trắng, mặt mày thon dài, lớn lên cực kỳ cao lớn, hai tay áo bồng bềnh, đón gió phất phới, tiêu sái nói không nên lời.
Nếu như chỉ nhìn bề ngoài thì đây là công tử thi từ phong độ nhẹ nhàng, nhưng mà có Lục dương tiên khí chấn động hủy thiên diệt địa, lại công bố thân phận chân chính của hắn, Bạch Long Tiên Quân Triệu Bạch Long, người hầu cận của Thần tử ở Quang Minh Đại Thế Giới, thực lực cường hãn, cực kỳ được tín nhiệm, mà ở Thần Tiêu Tông cùng Quang Minh chiến đấu với thiên sứ nhất tộc chém giết vô số thiên sứ cường đại, có uy danh hiển hách ở chiến trường Quang Minh Đại Thế Giới.
Khác với Chiến Hỏa , Ám Long , Bạch Long Tiên Quân có địa vị trong lòng thần tử caon hơn nhiều, không có chuyện đặc thù cũng không dễ dàng rời khỏi thần tử.
Bởi vì được tín nhiệm, hơn nữa là cường giả Tiên Đạo ngũ trọng chân chính, đột nhiên không để ý chiến đấu ở Quang Minh Đại Thế Giới mà quay về Thần Tiêu Sơn cũng là có chuyện trong đó.
Tâm của mọi người sáng rõ, biết rõ Bạch Long trở về rất có thể là có quan hệ tới Lâm Hi . Nhưng mà Bạch Long không thừa nhận, dù ai cũng không có biện pháp làm gì.
- Chờ một chút!
Tỷ thí trưởng lão đừng giữa mọi người, mở hai tay ra và vẻ mặt cười khổ:
- Nghe ta nói một câu được chứ? Trong tông phái nhiều đệ tử nhìn như thế, nếu các ngươi chiến đấu tàn nhẫn với nhau thì các đệ tử sẽ nghĩ gì. Chưởng môn không có mặt, xem mặt mũi của ta lui một bước đi, thu tay được chứ?
Kỳ thật trong lòng tỷ thí trưởng lão cũng có chút bất đắc dĩ, tuy hắn là trưởng lão trong tông phái, nhưng cũng chỉ là Tiên Đạo tứ trọng Hư không cảnh , chức trách chủ yếu là chuản bị và giám sát tỷ thí mà thôi.
Các loại chiến đấu, tỷ thí hay chém giết sinh tử cũng là xem thực lực tỷ thí trưởng lão, tuy nói trưởng lão rất có địa vị, nhưng mà địa vị còn kém hơn Lý Thu Bạch.
Trường phong ba này kỳ thật ngay từ đầu hắn đã chú ý tới, nhưng mà chú ý tới cũng không có nghĩa hắn sẽ ngăn cnar Lý Thu Bạch . Thực lực chưa đủ nếu thất bại còn rước lấy nhục.
Danh tiếng của Trưởng lão đối với Đệ tử chân truyền ảnh hưởng có hạn. Những Đệ tử chân truyền thành tựu tương lai không nói trước, cho nên không thể dùng Đệ tử mà cân nhắc, chẳng quan tới là chuyện bình thường!
Nhưng mà vì thân phận Trưởng lão này, nếu như thua trong tay Đệ tử chân truyền , vạn chúng chú mục thì thật nhục nhã!
Tỷ thí trưởng lão vẫn chờ tới bây giờ mới tìm được cơ hội phù hợp ngăn cản trận chiến đấu này!
- Tu sĩ Tiên Đạo Cảnh phải chú ý thể diện, mọi người bỏ qua đi.
Tỷ thí trưởng lão thở dài nói ra.
Hắn cũng chính tận nhân sự, có nguyện ý hay không vẫn phải xem hai đội ngũ này.
- Sư phụ...
Thân hình Lâm Hi nhoáng một cái, thối lui đến bên cạnh Chấp pháp trưởng lão cùng Ma Kiếm trưởng lão. Nếu không phải hai người tới kịp thời, chỉ sợ hắn đúng là không phải đối thủ.
- Trước nhìn một chút, nếu như có thể không động thủ thì tốt nhất không nên động thủ.
Chấp pháp trưởng lão cũng không quay đầu lại, vẫn bảo trì tư thái cảnh giác.
Mà chuyện này cũng phải nhìn tâm tính của Lý Thu Bạch, Triệu Bạch Long cùng với hộ pháp trưởng lão, Chấp pháp trưởng lão cùng Ma Kiếm trưởng lão hai cường giả kiếm đạo uy hiếp không nhỏ, hai đội ngũ đều có băn khoăn, không có nắm chắc tất thắng.
- A! Tất nhiên trưởng lão ra mặt, chúng ta không có khả năng không nể tình.
Triệu Bạch Long quét mắt nhìn qua đám người bên dưới, cười cười, thu hồi ánh mắt, nhìn về phía đối diện:
- Ma Kiếm trưởng lão, lĩnh giáo, quả nhiên danh bất hư truyền.
- Hừ!
Ma Kiếm trưởng lão chỉ hừ lạnh một tiếng, cũng không nói lời nào.
- Ha ha, luận bàn hôm nay dừng ở đây, Lý huynh, chúng ta đi!
Triệu Bạch Long cũng lơ đễnh, vung tay lên nói.
- Ân.
Lý Thu Bạch gật gật đầu, nhưng cũng không có lập tức rời đi, mà nhìn qua dưới chân quan sát Lâm Hi, lạnh lùng nói:
- Lần này xem như số ngươi gặp may, không nghĩ tới sư phụ ngươi ra ngoài lại kéo người về đây. Nhưng mà ngươi tốt nhất nên thông minh một chút, thu hồi nhuệ khí, cụp đuôi làm người cho ta. Trong tông các sư huynh chân truyền còn mạnh hơn ngươi quá nhiều, trước kia ta không biết, nhưng mà hiện tại có ta tọa trấn còn chưa tới phiên ngươi giương oai.
Lời này chẳng khách khí, không có chút quan tâm mặt mũi Chấp pháp trưởng lão cùng Ma Kiếm trưởng lão trước mặt, uy hiếp mười phần.
Chấp pháp trưởng lão cùng Ma Kiếm trưởng lão nhao nhao biến sắc, Lý Thu Bạch nời lời này là khiêu khích trần trụi.
Lý Thu Bạch không nói nhiều, nói xong xoau người rời đi, đột nhiên...
- Đứng lại! --
Một tiếng hét to truyền ra bốn phía, hai mắt Lâm Hi phóng hỏa, trong nội tâm giận tím mặt.
Hắn vốn còn muốn tránh một chút, nhưng Lý Thu Bạch lại ỷ vào thực lực hư không cảnh liên tục chèn ép hắn, cũng kích thích tức giận trong lòng. Đệ tử thiên tài làm sao chịu được áp bách như thế?
- Lý Thu Bạch, chẳng lẽ chỉ có chút bổn sự ấy sao? --
Lâm Hi nhìn qua không trung, lạnh lùng nói.
- Ah?
Lý Thu Bạch dừng bước lại, xoay người lại nhìn qua Lâm Hi, cười rộ lên, vẻ mặt trêu tức:
- Như thế nào? Muốn làm cái gì? Ngươi còn có thể lưu lại ta sao?
Phanh!
Lâm Hi bước lên trước một bước, hư không chấn động, phát ra tiếng sấm sét ù ù, sát khí tỏa ra ngoài.
- Lý Thu Bạch, ngươi có dám chiến một trận với ta không?
Âm thanh ù ù, kinh thiên động địa.
- Cái gì? !
Chấp pháp trưởng lão, Ma Kiếm trưởng lão chấn động, Lâm Hi làm ra cử động này quá đột ngột.
- Đồ nhi, ngươi muốn làm gì, ngươi điên rồi!
Chấp pháp trưởng lão sắc mặt đột biến, ngu thật. Nhìn ra được Lâm Hi trong khoảng thời gian này thực lực tăng lên nhiều, đã không thể khinh thường, nhưng cũng không phải đối thủ của Lý Thu Bạch.
Thần sắc Ma Kiếm trưởng lão âm lãnh, cao ngạo, căn bản khinh thường giải thích. Hắn là cường giả Tiên Đạo thành danh nhiều năm, luận thanh danh, địa vị, tuổi, Lý Thu Bạch còn kém hơn hắn nhiều, kêu một tiếng Tiểu bối cũng không quá đáng.
Đúng như hắn nói, là tiền bối Tiên Đạo thì không cần giải thích với tiểu bối, hơn nữa tính cách của Ma Kiếm trưởng lão cũng không cần giải thích chuyện mình làm.
Chấp pháp trưởng lão chắp tay sau lưng, không để ý đến Lý Thu Bạch và Ma Kiếm trưởng lão làm khó dễ, híp mắt, đưa mắt nhìn qua tên cường giả Tiên Đạo ngũ trọng thần bí kia.
- Bạch Long, ngươi ở Quang Minh Đại Thế Giới cùng thần tử trấn áp thiên sứ nhất tộc, không có lệnh của tông môn mà ngươi dám tự ý rời bỏ cương vị sao?
Chấp pháp trưởng lão trầm giọng nói.
- Ha ha, Hình trưởng lão, chuyện ở Quang Minh Đại Thế Giới do thần tử quyết đoán tiết chế. Tuy ngươi là trưởng lão tông phái, chỉ sợ cũng không cách nào nhúng tay a? Đương nhiên nếu ngươi muốn làm khó thì có thể báo các đại trưởng lão trách cứ đi, tin tưởng bọn họ sẽ cho ngươi câu trả lời thỏa đáng.
Tên thanh niên thứ hai sau lưng Lý Thu Bạch mặc áo trắng, mặt mày thon dài, lớn lên cực kỳ cao lớn, hai tay áo bồng bềnh, đón gió phất phới, tiêu sái nói không nên lời.
Nếu như chỉ nhìn bề ngoài thì đây là công tử thi từ phong độ nhẹ nhàng, nhưng mà có Lục dương tiên khí chấn động hủy thiên diệt địa, lại công bố thân phận chân chính của hắn, Bạch Long Tiên Quân Triệu Bạch Long, người hầu cận của Thần tử ở Quang Minh Đại Thế Giới, thực lực cường hãn, cực kỳ được tín nhiệm, mà ở Thần Tiêu Tông cùng Quang Minh chiến đấu với thiên sứ nhất tộc chém giết vô số thiên sứ cường đại, có uy danh hiển hách ở chiến trường Quang Minh Đại Thế Giới.
Khác với Chiến Hỏa , Ám Long , Bạch Long Tiên Quân có địa vị trong lòng thần tử caon hơn nhiều, không có chuyện đặc thù cũng không dễ dàng rời khỏi thần tử.
Bởi vì được tín nhiệm, hơn nữa là cường giả Tiên Đạo ngũ trọng chân chính, đột nhiên không để ý chiến đấu ở Quang Minh Đại Thế Giới mà quay về Thần Tiêu Sơn cũng là có chuyện trong đó.
Tâm của mọi người sáng rõ, biết rõ Bạch Long trở về rất có thể là có quan hệ tới Lâm Hi . Nhưng mà Bạch Long không thừa nhận, dù ai cũng không có biện pháp làm gì.
- Chờ một chút!
Tỷ thí trưởng lão đừng giữa mọi người, mở hai tay ra và vẻ mặt cười khổ:
- Nghe ta nói một câu được chứ? Trong tông phái nhiều đệ tử nhìn như thế, nếu các ngươi chiến đấu tàn nhẫn với nhau thì các đệ tử sẽ nghĩ gì. Chưởng môn không có mặt, xem mặt mũi của ta lui một bước đi, thu tay được chứ?
Kỳ thật trong lòng tỷ thí trưởng lão cũng có chút bất đắc dĩ, tuy hắn là trưởng lão trong tông phái, nhưng cũng chỉ là Tiên Đạo tứ trọng Hư không cảnh , chức trách chủ yếu là chuản bị và giám sát tỷ thí mà thôi.
Các loại chiến đấu, tỷ thí hay chém giết sinh tử cũng là xem thực lực tỷ thí trưởng lão, tuy nói trưởng lão rất có địa vị, nhưng mà địa vị còn kém hơn Lý Thu Bạch.
Trường phong ba này kỳ thật ngay từ đầu hắn đã chú ý tới, nhưng mà chú ý tới cũng không có nghĩa hắn sẽ ngăn cnar Lý Thu Bạch . Thực lực chưa đủ nếu thất bại còn rước lấy nhục.
Danh tiếng của Trưởng lão đối với Đệ tử chân truyền ảnh hưởng có hạn. Những Đệ tử chân truyền thành tựu tương lai không nói trước, cho nên không thể dùng Đệ tử mà cân nhắc, chẳng quan tới là chuyện bình thường!
Nhưng mà vì thân phận Trưởng lão này, nếu như thua trong tay Đệ tử chân truyền , vạn chúng chú mục thì thật nhục nhã!
Tỷ thí trưởng lão vẫn chờ tới bây giờ mới tìm được cơ hội phù hợp ngăn cản trận chiến đấu này!
- Tu sĩ Tiên Đạo Cảnh phải chú ý thể diện, mọi người bỏ qua đi.
Tỷ thí trưởng lão thở dài nói ra.
Hắn cũng chính tận nhân sự, có nguyện ý hay không vẫn phải xem hai đội ngũ này.
- Sư phụ...
Thân hình Lâm Hi nhoáng một cái, thối lui đến bên cạnh Chấp pháp trưởng lão cùng Ma Kiếm trưởng lão. Nếu không phải hai người tới kịp thời, chỉ sợ hắn đúng là không phải đối thủ.
- Trước nhìn một chút, nếu như có thể không động thủ thì tốt nhất không nên động thủ.
Chấp pháp trưởng lão cũng không quay đầu lại, vẫn bảo trì tư thái cảnh giác.
Mà chuyện này cũng phải nhìn tâm tính của Lý Thu Bạch, Triệu Bạch Long cùng với hộ pháp trưởng lão, Chấp pháp trưởng lão cùng Ma Kiếm trưởng lão hai cường giả kiếm đạo uy hiếp không nhỏ, hai đội ngũ đều có băn khoăn, không có nắm chắc tất thắng.
- A! Tất nhiên trưởng lão ra mặt, chúng ta không có khả năng không nể tình.
Triệu Bạch Long quét mắt nhìn qua đám người bên dưới, cười cười, thu hồi ánh mắt, nhìn về phía đối diện:
- Ma Kiếm trưởng lão, lĩnh giáo, quả nhiên danh bất hư truyền.
- Hừ!
Ma Kiếm trưởng lão chỉ hừ lạnh một tiếng, cũng không nói lời nào.
- Ha ha, luận bàn hôm nay dừng ở đây, Lý huynh, chúng ta đi!
Triệu Bạch Long cũng lơ đễnh, vung tay lên nói.
- Ân.
Lý Thu Bạch gật gật đầu, nhưng cũng không có lập tức rời đi, mà nhìn qua dưới chân quan sát Lâm Hi, lạnh lùng nói:
- Lần này xem như số ngươi gặp may, không nghĩ tới sư phụ ngươi ra ngoài lại kéo người về đây. Nhưng mà ngươi tốt nhất nên thông minh một chút, thu hồi nhuệ khí, cụp đuôi làm người cho ta. Trong tông các sư huynh chân truyền còn mạnh hơn ngươi quá nhiều, trước kia ta không biết, nhưng mà hiện tại có ta tọa trấn còn chưa tới phiên ngươi giương oai.
Lời này chẳng khách khí, không có chút quan tâm mặt mũi Chấp pháp trưởng lão cùng Ma Kiếm trưởng lão trước mặt, uy hiếp mười phần.
Chấp pháp trưởng lão cùng Ma Kiếm trưởng lão nhao nhao biến sắc, Lý Thu Bạch nời lời này là khiêu khích trần trụi.
Lý Thu Bạch không nói nhiều, nói xong xoau người rời đi, đột nhiên...
- Đứng lại! --
Một tiếng hét to truyền ra bốn phía, hai mắt Lâm Hi phóng hỏa, trong nội tâm giận tím mặt.
Hắn vốn còn muốn tránh một chút, nhưng Lý Thu Bạch lại ỷ vào thực lực hư không cảnh liên tục chèn ép hắn, cũng kích thích tức giận trong lòng. Đệ tử thiên tài làm sao chịu được áp bách như thế?
- Lý Thu Bạch, chẳng lẽ chỉ có chút bổn sự ấy sao? --
Lâm Hi nhìn qua không trung, lạnh lùng nói.
- Ah?
Lý Thu Bạch dừng bước lại, xoay người lại nhìn qua Lâm Hi, cười rộ lên, vẻ mặt trêu tức:
- Như thế nào? Muốn làm cái gì? Ngươi còn có thể lưu lại ta sao?
Phanh!
Lâm Hi bước lên trước một bước, hư không chấn động, phát ra tiếng sấm sét ù ù, sát khí tỏa ra ngoài.
- Lý Thu Bạch, ngươi có dám chiến một trận với ta không?
Âm thanh ù ù, kinh thiên động địa.
- Cái gì? !
Chấp pháp trưởng lão, Ma Kiếm trưởng lão chấn động, Lâm Hi làm ra cử động này quá đột ngột.
- Đồ nhi, ngươi muốn làm gì, ngươi điên rồi!
Chấp pháp trưởng lão sắc mặt đột biến, ngu thật. Nhìn ra được Lâm Hi trong khoảng thời gian này thực lực tăng lên nhiều, đã không thể khinh thường, nhưng cũng không phải đối thủ của Lý Thu Bạch.
/1561
|