Khanh khách, tiểu sư đệ. Cho dù ngươi nói là sự thật, nhưng sư tỷ cũng nghĩ không ra được, ta có lý do gì phải trợ giúp ngươi? Dù sao ngươi thế nhưng mà cự tuyệt ta nha.
Cổ tay của Đệ ngũ Thần phi hơi lắc, khóe miệng lại cười nói.
- Ha ha, chuyện này sư tỷ hẳn là lòng dạ biết rõ đi. Bất quá nhất định phải có lý do sao? Không tệ, giúp ta xác thực không có chỗ tốt gì, bất quá không giúp ta, khẳng định sẽ có chỗ hỏng. Chẳng lẽ lưu ta sống, đối với Long Băng Nhan cùng với uy tín của nàng ta, không là một loại uy hiếp sao? Chẳng lẽ sư tỷ liền nguyện ý vị trí của nàng ta ở trong lòng Thần tử từng bước nâng cao, một người độc sủng sao?
Lâm Hi híp mắt, mỉm cười nói.
Đệ ngũ Thần phi im lặng không nói, tựa hồ là đang suy nghĩ lời nói của Lâm Hi.
Một lát sau.
- Hừ, tiểu sư đệ, ngươi thật đúng là biết nói a. Rõ ràng là chuyện có lợi đối với ngươi, giống như biến thành đối với ta càng trọng yếu hơn.
Đệ ngũ Thần phi khẽ hừ một tiếng, bất quá vẫn là nhịn không được bật cười lên:
- Nói đi, tên giảo hoạt, đến cùng muốn ta phối hợp với ngươi làm cái gì.
Trong nội tâm Lâm Hi rung động, nghe Đệ ngũ Thần phi nói chuyện giống như là tán tỉnh. Bất quá hắn vẫn nhịn được hấp dẫn ở trong lòng. Đệ ngũ Thần phi tựa như một cây hoa hồng có gai, thoạt nhìn đẹp mắt nhưng thực có can đảm động vào mà nói..., liền phải trả giá bằng máu.
- Ta có lòng tin đối phó với Long Băng Nhan, nhưng mà Đệ tử chân truyền lại không được tính vào trong đó. Hành vi của Long Băng Nhan đã phá vỡ cân đối, cho nên ta hy vọng sư tỷ lợi dụng thân phận của mình gây ảnh hưởng, uy hiếp đám người Long Băng Nhan, ngăn cản bọn hắn trở về.
Lâm Hi nói.
Đệ ngũ Thần phi chỉ là hơi suy nghĩ, liền gật đầu, thanh âm giống như là châu rơi khay ngọc:
- Cái này ngược lại là ta có thể đáp ứng. Đệ tử chân truyền là nghiêm cấm tham gia nội đấu trong tông môn đấy, đặc biệt là nhúng tay vào tranh đấu trong đệ tử nội môn. Hành vi của Long Băng Nhan đã đụng chạm nghiêm trọng đến giới hạn cuối cùng của tông phái. Cho dù ta không nhúng tay vào, bên phía tông phái cũng sẽ có ý kiến. Bất quá tên Đệ tử chân truyền kia thật sự là bị đánh chạy à...
Đệ ngũ Thần phi xuất kỳ bất ý, đột nhiên lườm Lâm Hi một cái, muốn từ trong phản ứng của hắn nhìn ra manh mối gì đó.
Trong nội tâm Lâm Hi có chút khiếp sợ, có chút cúi đầu xuống, né qua ánh mắt của Đệ ngũ Thần phi, lặng lẽ nói:
- Ta chẳng qua chỉ là một Luyện Khí cảnh đệ tử, loại chuyện này nào đâu biết được. Sư tỷ, ngươi đoán xem sao?
Câu nói sau cùng, mang theo ẩn ý.
Tâm thần Đệ ngũ Thần phi chấn động, đã ngầm hiểu.
Tranh đấu ở tiên đạo đại thế giới, đại bộ phận đều là lấy một bên tử vong làm đại giá, nào có loại chuyện tốt này, gần kề chỉ là đánh chạy mà thôi. Mấy câu này của Lâm Hi tương đương với biến tướng thừa nhận hạ lạc của tên Đệ tử chân truyền kia.
- Ta hiểu được, Lâm sư đệ, ngươi trở về đi. Chuyện này ta sẽ xử lý.
Đệ ngũ Thần phi thản nhiên nói.
Lâm Hi gật gật đầu, cũng không giống như trước kia lưu lại quá lâu.
Sự tình của Đệ tử chân truyền không phải là chuyện đùa. Lâm Hi cũng nhìn ra được, tâm thần của Đệ ngũ Thần phi không yên, đều muốn tra xét chuyện này.
Bạch!
Thân hình Lâm Hi lóe lên, rất nhanh biến mất không còn tăm tích.
Chờ đến sau khi Lâm Hi biến mất, Đệ ngũ Thần phi thu liễm dáng vẻ tươi cười, khuôn mặt lộ ra vẻ ngưng trọng.
- Long Băng Nhan triệu hồi Đệ tử chân truyền đến, thậm chí ngay cả ta đều lừa gạt được. Nếu như Lâm Hi thực sự nói thật, chuyện này không phải chuyện đùa.
Bá!
Cổ tay giương lên, Đệ ngũ Thần phi run tay một cái, lập tức phát ra năm, sáu đạo kim hồng sắc pháp phù, từng cái hóa thành hồng qua chui vào hư không, biến mất không thấy đâu nữa.
Chuyện của Ngũ Lôi sơn cũng đã trôi qua một tháng. Thời gian lâu như vậy, là ai vụng trộm chạy về Thần Tiêu sơn, tra một cái liền biết.
Đệ tử chân truyền trong miệng Lâm Hi rất nhanh liền thấy rõ ràng.
Vèo!
Một đạo pháp phù đen kịt, trầm trọng như núi, vèo một cái xé rách hư không bay tới.
Năm ngón tay của Đệ ngũ Thần phi bắt tới, lập tức tiếp vào trong tay.
- Lại là Ám Long!
Thân thể mềm mại của Đệ ngũ Thần phi chấn động, trong đôi mắt đẹp lộ ra vẻ chấn kinh.
Pháp phù là của một gã Đệ tử chân truyền ở Địa ngục đại thế giới truyền tới. Chuyện Ám Long phản hồi Thần Tiêu sơn tuy đã che giấu, nhưng từ lâu sớm đã lộ ra ngoài.
Trong pháp phù đề cập, Ám Long đến bây giờ còn chưa phản hồi Địa ngục đại thế giới, thuận tiện hỏi thăm Đệ ngũ Thần phi về động tĩnh của Ám Long.
Đệ ngũ Thần phi ở lại trong Thần Tiêu sơn căn bản chưa từng nghe nói tới Ám Long.
Lấy lời nói của Lâm Hi, Ám Long chỉ sợ là dữ nhiều lành ít.
Trong đầu Đệ ngũ Thần phi lướt qua hình ảnh một người. Ám Long tuy biểu hiện tùy tiện, lực đại trí thô, nhưng Đệ ngũ Thần phi luôn cảm giác người này không đơn giản.
Ở bên người Long Băng Nhan, Ám Long tuyệt đối là một trong những phụ tá đắc lực.
- Người này rõ ràng lại đem Ám Long phái đi, xem ra là trù tính đã lâu. Nhưng mà rõ ràng Ám Long cũng chết! Ngũ Lôi phái chỉ là tiểu tông phái, căn bản không có khả năng xuất hiện Tiên Đạo cường giả. Nếu như vậy mà nói, rốt cuộc là ai? Là ai ra tay, thậm chí ngay cả Ám Long đều đánh chết...
Mỹ mâu của Đệ ngũ Thần phi chớp động, trong mắt lướt qua rất nhiều ý niệm.
Lâm Hi gia nhập Thần Tiêu tông không lâu, xuất thân lai lịch của hắn đặt ở trên mặt bàn rõ ràng rành mạch. Nhưng chính là thân thế thanh bạch như vậy, một nội môn đệ tử thật đơn giản lại để cho Ám Long ở Địa ngục đại thế giới tiếng tăm lừng lẫy phải chiết kích trầm sa, có đi không về... Trong lúc nhất thời, Đệ ngũ Thần phi chỉ cảm thấy trước mắt khó bề phân biệt, như thế nào cũng nghĩ không thông.
- Chẳng lẽ ta thật sự đánh giá thấp hắn...
Đệ ngũ Thần phi tự lẩm bẩm:
- Xem ra chuyện này phải hảo hảo tra một chút.
Ngón tay của Đệ ngũ Thần phi giương lên, một đạo mệnh lệnh lập tức bám vào kim hồng sắc pháp phù, bay ra khỏi tiểu động thiên.
... ...
- Hô!
Tiếng gió thổi qua như tơ liễu quất vào mặt.
Từ tiểu động thiên đi ra, trong nội tâm Lâm Hi thoải mái rất nhiều. Cả cương phong kia cũng không còn có vẻ sắc bén như trước.
- Đệ ngũ Thần phi đã nhận lời, vậy chuyện này trên cơ bản không có vấn đề.
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
Hắn sẽ không đem hy vọng đặt ở trên người của một người, đặc biệt là người này vẫn là nữ nhân của Thần tử. Hiện tại bọn họ còn có lợi ích cộng đồng, Đệ ngũ Thần phi mới có thể trợ giúp hắn.
Nếu như không có Long Băng Nhan, lại là một chuyện khác.
- Đệ ngũ Thần phi nói cũng không sai. Đệ tử chân truyền nhúng tay vào tranh đấu của đệ tử nội môn, chuyện này không phải là chuyện đùa, đã nghiêm trọng chạm tới giới hạn thấp nhất của môn phái. Có lẽ bên phía Chấp Pháp trưởng lão có thể nghĩ một chút biện pháp.
Trong đầu Lâm Hi lướt qua một đạo ý nghĩ.
Thanks
Cổ tay của Đệ ngũ Thần phi hơi lắc, khóe miệng lại cười nói.
- Ha ha, chuyện này sư tỷ hẳn là lòng dạ biết rõ đi. Bất quá nhất định phải có lý do sao? Không tệ, giúp ta xác thực không có chỗ tốt gì, bất quá không giúp ta, khẳng định sẽ có chỗ hỏng. Chẳng lẽ lưu ta sống, đối với Long Băng Nhan cùng với uy tín của nàng ta, không là một loại uy hiếp sao? Chẳng lẽ sư tỷ liền nguyện ý vị trí của nàng ta ở trong lòng Thần tử từng bước nâng cao, một người độc sủng sao?
Lâm Hi híp mắt, mỉm cười nói.
Đệ ngũ Thần phi im lặng không nói, tựa hồ là đang suy nghĩ lời nói của Lâm Hi.
Một lát sau.
- Hừ, tiểu sư đệ, ngươi thật đúng là biết nói a. Rõ ràng là chuyện có lợi đối với ngươi, giống như biến thành đối với ta càng trọng yếu hơn.
Đệ ngũ Thần phi khẽ hừ một tiếng, bất quá vẫn là nhịn không được bật cười lên:
- Nói đi, tên giảo hoạt, đến cùng muốn ta phối hợp với ngươi làm cái gì.
Trong nội tâm Lâm Hi rung động, nghe Đệ ngũ Thần phi nói chuyện giống như là tán tỉnh. Bất quá hắn vẫn nhịn được hấp dẫn ở trong lòng. Đệ ngũ Thần phi tựa như một cây hoa hồng có gai, thoạt nhìn đẹp mắt nhưng thực có can đảm động vào mà nói..., liền phải trả giá bằng máu.
- Ta có lòng tin đối phó với Long Băng Nhan, nhưng mà Đệ tử chân truyền lại không được tính vào trong đó. Hành vi của Long Băng Nhan đã phá vỡ cân đối, cho nên ta hy vọng sư tỷ lợi dụng thân phận của mình gây ảnh hưởng, uy hiếp đám người Long Băng Nhan, ngăn cản bọn hắn trở về.
Lâm Hi nói.
Đệ ngũ Thần phi chỉ là hơi suy nghĩ, liền gật đầu, thanh âm giống như là châu rơi khay ngọc:
- Cái này ngược lại là ta có thể đáp ứng. Đệ tử chân truyền là nghiêm cấm tham gia nội đấu trong tông môn đấy, đặc biệt là nhúng tay vào tranh đấu trong đệ tử nội môn. Hành vi của Long Băng Nhan đã đụng chạm nghiêm trọng đến giới hạn cuối cùng của tông phái. Cho dù ta không nhúng tay vào, bên phía tông phái cũng sẽ có ý kiến. Bất quá tên Đệ tử chân truyền kia thật sự là bị đánh chạy à...
Đệ ngũ Thần phi xuất kỳ bất ý, đột nhiên lườm Lâm Hi một cái, muốn từ trong phản ứng của hắn nhìn ra manh mối gì đó.
Trong nội tâm Lâm Hi có chút khiếp sợ, có chút cúi đầu xuống, né qua ánh mắt của Đệ ngũ Thần phi, lặng lẽ nói:
- Ta chẳng qua chỉ là một Luyện Khí cảnh đệ tử, loại chuyện này nào đâu biết được. Sư tỷ, ngươi đoán xem sao?
Câu nói sau cùng, mang theo ẩn ý.
Tâm thần Đệ ngũ Thần phi chấn động, đã ngầm hiểu.
Tranh đấu ở tiên đạo đại thế giới, đại bộ phận đều là lấy một bên tử vong làm đại giá, nào có loại chuyện tốt này, gần kề chỉ là đánh chạy mà thôi. Mấy câu này của Lâm Hi tương đương với biến tướng thừa nhận hạ lạc của tên Đệ tử chân truyền kia.
- Ta hiểu được, Lâm sư đệ, ngươi trở về đi. Chuyện này ta sẽ xử lý.
Đệ ngũ Thần phi thản nhiên nói.
Lâm Hi gật gật đầu, cũng không giống như trước kia lưu lại quá lâu.
Sự tình của Đệ tử chân truyền không phải là chuyện đùa. Lâm Hi cũng nhìn ra được, tâm thần của Đệ ngũ Thần phi không yên, đều muốn tra xét chuyện này.
Bạch!
Thân hình Lâm Hi lóe lên, rất nhanh biến mất không còn tăm tích.
Chờ đến sau khi Lâm Hi biến mất, Đệ ngũ Thần phi thu liễm dáng vẻ tươi cười, khuôn mặt lộ ra vẻ ngưng trọng.
- Long Băng Nhan triệu hồi Đệ tử chân truyền đến, thậm chí ngay cả ta đều lừa gạt được. Nếu như Lâm Hi thực sự nói thật, chuyện này không phải chuyện đùa.
Bá!
Cổ tay giương lên, Đệ ngũ Thần phi run tay một cái, lập tức phát ra năm, sáu đạo kim hồng sắc pháp phù, từng cái hóa thành hồng qua chui vào hư không, biến mất không thấy đâu nữa.
Chuyện của Ngũ Lôi sơn cũng đã trôi qua một tháng. Thời gian lâu như vậy, là ai vụng trộm chạy về Thần Tiêu sơn, tra một cái liền biết.
Đệ tử chân truyền trong miệng Lâm Hi rất nhanh liền thấy rõ ràng.
Vèo!
Một đạo pháp phù đen kịt, trầm trọng như núi, vèo một cái xé rách hư không bay tới.
Năm ngón tay của Đệ ngũ Thần phi bắt tới, lập tức tiếp vào trong tay.
- Lại là Ám Long!
Thân thể mềm mại của Đệ ngũ Thần phi chấn động, trong đôi mắt đẹp lộ ra vẻ chấn kinh.
Pháp phù là của một gã Đệ tử chân truyền ở Địa ngục đại thế giới truyền tới. Chuyện Ám Long phản hồi Thần Tiêu sơn tuy đã che giấu, nhưng từ lâu sớm đã lộ ra ngoài.
Trong pháp phù đề cập, Ám Long đến bây giờ còn chưa phản hồi Địa ngục đại thế giới, thuận tiện hỏi thăm Đệ ngũ Thần phi về động tĩnh của Ám Long.
Đệ ngũ Thần phi ở lại trong Thần Tiêu sơn căn bản chưa từng nghe nói tới Ám Long.
Lấy lời nói của Lâm Hi, Ám Long chỉ sợ là dữ nhiều lành ít.
Trong đầu Đệ ngũ Thần phi lướt qua hình ảnh một người. Ám Long tuy biểu hiện tùy tiện, lực đại trí thô, nhưng Đệ ngũ Thần phi luôn cảm giác người này không đơn giản.
Ở bên người Long Băng Nhan, Ám Long tuyệt đối là một trong những phụ tá đắc lực.
- Người này rõ ràng lại đem Ám Long phái đi, xem ra là trù tính đã lâu. Nhưng mà rõ ràng Ám Long cũng chết! Ngũ Lôi phái chỉ là tiểu tông phái, căn bản không có khả năng xuất hiện Tiên Đạo cường giả. Nếu như vậy mà nói, rốt cuộc là ai? Là ai ra tay, thậm chí ngay cả Ám Long đều đánh chết...
Mỹ mâu của Đệ ngũ Thần phi chớp động, trong mắt lướt qua rất nhiều ý niệm.
Lâm Hi gia nhập Thần Tiêu tông không lâu, xuất thân lai lịch của hắn đặt ở trên mặt bàn rõ ràng rành mạch. Nhưng chính là thân thế thanh bạch như vậy, một nội môn đệ tử thật đơn giản lại để cho Ám Long ở Địa ngục đại thế giới tiếng tăm lừng lẫy phải chiết kích trầm sa, có đi không về... Trong lúc nhất thời, Đệ ngũ Thần phi chỉ cảm thấy trước mắt khó bề phân biệt, như thế nào cũng nghĩ không thông.
- Chẳng lẽ ta thật sự đánh giá thấp hắn...
Đệ ngũ Thần phi tự lẩm bẩm:
- Xem ra chuyện này phải hảo hảo tra một chút.
Ngón tay của Đệ ngũ Thần phi giương lên, một đạo mệnh lệnh lập tức bám vào kim hồng sắc pháp phù, bay ra khỏi tiểu động thiên.
... ...
- Hô!
Tiếng gió thổi qua như tơ liễu quất vào mặt.
Từ tiểu động thiên đi ra, trong nội tâm Lâm Hi thoải mái rất nhiều. Cả cương phong kia cũng không còn có vẻ sắc bén như trước.
- Đệ ngũ Thần phi đã nhận lời, vậy chuyện này trên cơ bản không có vấn đề.
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
Hắn sẽ không đem hy vọng đặt ở trên người của một người, đặc biệt là người này vẫn là nữ nhân của Thần tử. Hiện tại bọn họ còn có lợi ích cộng đồng, Đệ ngũ Thần phi mới có thể trợ giúp hắn.
Nếu như không có Long Băng Nhan, lại là một chuyện khác.
- Đệ ngũ Thần phi nói cũng không sai. Đệ tử chân truyền nhúng tay vào tranh đấu của đệ tử nội môn, chuyện này không phải là chuyện đùa, đã nghiêm trọng chạm tới giới hạn thấp nhất của môn phái. Có lẽ bên phía Chấp Pháp trưởng lão có thể nghĩ một chút biện pháp.
Trong đầu Lâm Hi lướt qua một đạo ý nghĩ.
Thanks
/1561
|