Nếu như ngươi nói Hứa Tứ nương thật chỉ là một người bình thường trói gà không chặt, như vậy vận khí của ngươi tốt, nàng có lẽ còn sống, ngươi còn có thể tìm thấy nàng. Ta lúc đầu đi Long thế gia chỉ là giết đám võ giả Long thế gia các ngươi, tất cả những người bình thường đều thả đi. Ta dù sao cũng không giống với tỷ tỷ của ngươi, không làm được những chuyện tuyệt tình tuyệt tính như vậy.
Lâm Hi thản nhiên nói.
- Thật sự?
Toàn thân Long Đan Ny run lên, không thể tin ngẩng đầu lên.
Lâm Hi không trả lời, ống tay áo phất một cái, xoay người lại hướng đại điện của mình đi đến.
- Lần này ta tha cho ngươi một mạng, hy vọng chính ngươi tự giải quyết cho tốt. Bất quá nếu để cho ta còn phát hiện ra ngươi và tỷ tỷ vẽ đường cho hươu chạy, đến lúc đó ta sẽ không chút do dự giết chết ngươi...
Thanh âm lượn lờ, Lâm Hi đã biến mất trong Sa Quần kiếm trận.
Sau lưng, Long Đan Ny kinh ngạc nhìn qua bóng lưng Lâm Hi biến mất, trong ánh mắt phức tạp, trề môi một cái, muốn nói lại thôi. Thật lâu, rốt cục đứng dậy, thần sắc ảm đạm xoay người rời đi.
- Chủ nhân, tại sao ngươi không giết nàng?
Trong hộ pháp đại trận, Hấp Huyết nữ vương Tạp Mễ Lạp xuyên thấu qua quang mang đại trận nhìn qua bóng lưng Long Đan Ny rời đi, sắc mặt hơi có chút không cam lòng.
- Bởi vì... Ta không phải nàng.
Lâm Hi đứng chắp tay, thản nhiên nói.
- Hắc hắc, kỳ thật ta biết.
Ma Đồ nằm co trên người, duỗi cái lưng mỏi, miễn cưỡng nói:
- Bởi vì chủ nhân biết rõ, nàng chỉ là khôi lỗi, nàng hết thảy đều bị tỷ tỷ của nàng khống chế,... Chủ nhân là đáng thương cho nàng.
- !!!
Lời vừa nói ra, thân hình của Lâm Hi cùng Tạp Mễ Lạp đều là chấn động, kinh ngạc nhìn xem địa ngục Ma Long.
- Ta đi vào trước.
Lâm Hi liếc qua địa ngục Ma Long, sau đó xoay người rời đi.
Biểu tình trên mặt hắn tuy chỉ trong một sát na nhưng mà đã bị Hấp Huyết nữ vương rõ ràng nhìn thấy trong mắt. Đã biết thật là để cho đầu Lại bì xà này nói trúng rồi.
- Ma Đồ, ngươi có thể hay không đừng thông minh như vậy?
Hấp Huyết nữ vương hung hăng trợn mắt nhìn địa ngục Ma Long một cái, sau đó cũng đi theo tiến vào đại điện.
- Như thế nào? Ta nói sai sao?
Còn lại địa ngục Ma Long, bộ dạng như vẻ mặt đại mộng sơ tỉnh, trong mắt toàn là mờ mịt:
- Bất quá, ta vừa mới nói cái gì..., ai, vẫn là thôi.
...
Đại trưởng lão cùng những đệ tử Ngũ Lôi phái khác còn chưa đến, từ Ngũ Lôi sơn đến Thần Tiêu sơn đường xá xa xôi, cần một chút thời gian.
Lâm Hi cũng không nóng nảy, chuyện này hắn đã thông tri cho Quang Lộc Hư Tiên cùng Thanh Liên thánh nữ rồi. Đại trưởng lão cùng đám đệ tử tinh anh Ngũ Lôi phái sau khi tiến nhập vào Thần Tiêu sơn, sẽ trước tiên ở tại chỗ của Quang Lộc Hư Tiên cùng Thanh Liên thánh nữ.
Mặt khác, Hải Thánh Vương bên kia cũng đáp ứng giúp hắn chuyện này. Chuyện này cũng không cần hắn quá mức quan tâm.
- Thời gian không sai biệt lắm, có thể tiến nhập Địa ngục tiểu thế giới rồi.
Trong thanh đồng đại điện, Lâm Hi đứng dậy.
Những ngày gần đây, hắn ở trên Tường nhiệm vụ tiếp nhận không ít nhiệm vụ tông phái.
Kế tiếp chính là đi hoàn thành những nhiệm vụ này rồi.
- Ông!
Thân hình Lâm Hi thoắt một cái, bắn nhanh ra như điện, đã đi ra khỏi ngọn núi. Ngay tại lúc hắn bay ra, trên Sa Quần kiếm trận, một thanh pháp kiếm ‘Thương’ một tiếng bay ra, rơi vào bàn tay.
Pháp kiếm của Lâm Hi tổn thất rất lợi hại, gần đây một thanh Hàn Sương pháp kiếm hủy ở trong tay Ám Long. Bất quá cũng may Sa Quần kiếm trận có được 108 thanh thượng phẩm pháp kiếm, ít hơn một thanh tuy ảnh hưởng đến hộ sơn đại trận, khiến cho việc vận chuyển có chút ngưng trệ, bất quá trên tổng thể là không có ảnh hưởng quá lớn.
Ông!
Đi vào Thời không chư phong, bàn tay Lâm Hi ném ra, tức thì một tòa thời không chi môn đứng sừng sững trên mặt đất. Lâm Hi đạp chân xuống liền tiến vào thời không chi môn.
- Rốt cục lại đi tới mảnh thế giới quen thuộc này.
Bàn chân Lâm Hi đạp trên mặt đất, cảm giác hỏa nhiệt cùng khí tức lưu huỳnh dưới chân phảng vào trong mũi, trong lòng dâng lên một cỗ tự tin cường đại.
Vân hà huyễn khởi huyễn diệt trên thiên không hỏa hồng này phập phồng cả vùng đất, hỏa sa trận trận. Toàn bộ Dong Lô tiểu thế giới vẫn là giống như trước, nhưng mà hắn tiến vào đã không còn giống như lúc trước.
- Kiệt kiệt!
- Nhân loại!
...
Một ít địa ngục tiểu ác ma cao mấy thức nghe thấy được khí tức trên thân Lâm Hi, hưng phấn thét chói tai, đánh tới.
Phanh phanh!
Còn chưa tới gần, những tiểu ác ma này liền liên tục bạo tạc, hóa thành bột mịn.
- Đáng tiếc, ban thưởng quá ít.
Bàn tay Lâm Hi quơ tới, liền đem cánh của những con địa ngục tiểu ác ma này bắt vào trong tay.
Một con địa ngục tiểu ác ma mới được ban thưởng có một chút, ngay cả nhét kẽ răng cũng không đủ.
- Muốn giết liền đi giết những con đại ác ma kia, còn có ác ma lĩnh chủ.
Thân hình Lâm Hi nhoáng một cái, bên ngoài liền nhìn đều lười nhìn, trực tiếp liền lướt về Dong Lô chi tâm.
Phanh phanh!
Lâm Hi lướt qua, vài đầu đại ác ma Khí Tiên kỳ ngay cả cơ hội phản ứng đều không có, liền nổ thành phấn vụn. Ác ma sí bàng trên người rơi vào trong tay Lâm Hi.
Ầm ầm!
Một đạo tàn ảnh lướt qua, toàn bộ dung nham hải dương đều sôi trào lên, bị nổ tung khai mở ra một cái thông đạo thẳng tắp. Dưới dung nham nóng bỏng, một con địa ngục Ma Long kêu ré lên, bị một cỗ cự lực theo nham thạch nóng chảy kéo ra, hào quang lóe lên, trực tiếp bị phong ấn, bị Lâm Hi ném vào trong Thứ nguyên tiểu tiên đại.
Bá!
Hào quang lóe lên, Lâm Hi như thiểm điện xuất hiện ở phía tây Dong Lô chi tâm, trên đại dương nham tương đang sôi trào.
- Rống!
Một tiếng gào thét cực lớn tràn ngập thô bạo từ chỗ sâu trong nham tương truyền tới:
- Người nào, dám quấy rầy ta nghỉ ngơi? Ồ, khí tức thật quen thuộc, là ngươi, con sâu nhỏ kia!
Ầm ầm!
Sóng lớn thoáng cái tách ra, một đầu ác ma cự đại giang hai cánh ra, toàn thân thiêu đốt lên liệt diễm đậm đặc, theo ‘hải dương’ trồi lên. Nhãn mâu tinh hồng sắc chuyển động, nhìn chòng chọc vào Lâm Hi:
- Dám xuất hiện ở trước mặt Phất Lý Đức Bối Cách ta, lá gan của ngươi cũng không nhỏ.
Tên ác ma lĩnh chủ này coi như là quen biết cũ của Lâm Hi. Lúc trước Lâm Hi đuổi hổ nuốt sói, chính là mượn năng lực của hắn trừ đi Lục Đức đạo nhân.
Bất quá lúc đó ác ma lĩnh chủ Phất Lý Đức Bối Cách còn chưa chú ý tới hắn.
Chính thức khiến cho ác ma lĩnh chủ này chú ý tới Lâm Hi vẫn là hắn về sau ở Dong Lô tiểu địa ngục trắng trợn giết hại ác ma, đưa tới sự chú ý của các ác ma cường đại.
- Ha ha, Phất Lý Đức Bối Cách, ta hôm nay đến là muốn hướng ngươi mượn một kiện đồ vật đấy.
Lâm Hi cười to nói.
- Cái gì?
Phất Lý Đức Bối Cách lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lâm Hi, chưa có vọng động gì.
Lâm Hi cho nó một loại cảm giác vô cùng quái dị, cảm giác không thấy một chút khí tức nhưng mà Phất Lý Đức Bối Cách cũng không dám khinh thường.
Lâm Hi thản nhiên nói.
- Thật sự?
Toàn thân Long Đan Ny run lên, không thể tin ngẩng đầu lên.
Lâm Hi không trả lời, ống tay áo phất một cái, xoay người lại hướng đại điện của mình đi đến.
- Lần này ta tha cho ngươi một mạng, hy vọng chính ngươi tự giải quyết cho tốt. Bất quá nếu để cho ta còn phát hiện ra ngươi và tỷ tỷ vẽ đường cho hươu chạy, đến lúc đó ta sẽ không chút do dự giết chết ngươi...
Thanh âm lượn lờ, Lâm Hi đã biến mất trong Sa Quần kiếm trận.
Sau lưng, Long Đan Ny kinh ngạc nhìn qua bóng lưng Lâm Hi biến mất, trong ánh mắt phức tạp, trề môi một cái, muốn nói lại thôi. Thật lâu, rốt cục đứng dậy, thần sắc ảm đạm xoay người rời đi.
- Chủ nhân, tại sao ngươi không giết nàng?
Trong hộ pháp đại trận, Hấp Huyết nữ vương Tạp Mễ Lạp xuyên thấu qua quang mang đại trận nhìn qua bóng lưng Long Đan Ny rời đi, sắc mặt hơi có chút không cam lòng.
- Bởi vì... Ta không phải nàng.
Lâm Hi đứng chắp tay, thản nhiên nói.
- Hắc hắc, kỳ thật ta biết.
Ma Đồ nằm co trên người, duỗi cái lưng mỏi, miễn cưỡng nói:
- Bởi vì chủ nhân biết rõ, nàng chỉ là khôi lỗi, nàng hết thảy đều bị tỷ tỷ của nàng khống chế,... Chủ nhân là đáng thương cho nàng.
- !!!
Lời vừa nói ra, thân hình của Lâm Hi cùng Tạp Mễ Lạp đều là chấn động, kinh ngạc nhìn xem địa ngục Ma Long.
- Ta đi vào trước.
Lâm Hi liếc qua địa ngục Ma Long, sau đó xoay người rời đi.
Biểu tình trên mặt hắn tuy chỉ trong một sát na nhưng mà đã bị Hấp Huyết nữ vương rõ ràng nhìn thấy trong mắt. Đã biết thật là để cho đầu Lại bì xà này nói trúng rồi.
- Ma Đồ, ngươi có thể hay không đừng thông minh như vậy?
Hấp Huyết nữ vương hung hăng trợn mắt nhìn địa ngục Ma Long một cái, sau đó cũng đi theo tiến vào đại điện.
- Như thế nào? Ta nói sai sao?
Còn lại địa ngục Ma Long, bộ dạng như vẻ mặt đại mộng sơ tỉnh, trong mắt toàn là mờ mịt:
- Bất quá, ta vừa mới nói cái gì..., ai, vẫn là thôi.
...
Đại trưởng lão cùng những đệ tử Ngũ Lôi phái khác còn chưa đến, từ Ngũ Lôi sơn đến Thần Tiêu sơn đường xá xa xôi, cần một chút thời gian.
Lâm Hi cũng không nóng nảy, chuyện này hắn đã thông tri cho Quang Lộc Hư Tiên cùng Thanh Liên thánh nữ rồi. Đại trưởng lão cùng đám đệ tử tinh anh Ngũ Lôi phái sau khi tiến nhập vào Thần Tiêu sơn, sẽ trước tiên ở tại chỗ của Quang Lộc Hư Tiên cùng Thanh Liên thánh nữ.
Mặt khác, Hải Thánh Vương bên kia cũng đáp ứng giúp hắn chuyện này. Chuyện này cũng không cần hắn quá mức quan tâm.
- Thời gian không sai biệt lắm, có thể tiến nhập Địa ngục tiểu thế giới rồi.
Trong thanh đồng đại điện, Lâm Hi đứng dậy.
Những ngày gần đây, hắn ở trên Tường nhiệm vụ tiếp nhận không ít nhiệm vụ tông phái.
Kế tiếp chính là đi hoàn thành những nhiệm vụ này rồi.
- Ông!
Thân hình Lâm Hi thoắt một cái, bắn nhanh ra như điện, đã đi ra khỏi ngọn núi. Ngay tại lúc hắn bay ra, trên Sa Quần kiếm trận, một thanh pháp kiếm ‘Thương’ một tiếng bay ra, rơi vào bàn tay.
Pháp kiếm của Lâm Hi tổn thất rất lợi hại, gần đây một thanh Hàn Sương pháp kiếm hủy ở trong tay Ám Long. Bất quá cũng may Sa Quần kiếm trận có được 108 thanh thượng phẩm pháp kiếm, ít hơn một thanh tuy ảnh hưởng đến hộ sơn đại trận, khiến cho việc vận chuyển có chút ngưng trệ, bất quá trên tổng thể là không có ảnh hưởng quá lớn.
Ông!
Đi vào Thời không chư phong, bàn tay Lâm Hi ném ra, tức thì một tòa thời không chi môn đứng sừng sững trên mặt đất. Lâm Hi đạp chân xuống liền tiến vào thời không chi môn.
- Rốt cục lại đi tới mảnh thế giới quen thuộc này.
Bàn chân Lâm Hi đạp trên mặt đất, cảm giác hỏa nhiệt cùng khí tức lưu huỳnh dưới chân phảng vào trong mũi, trong lòng dâng lên một cỗ tự tin cường đại.
Vân hà huyễn khởi huyễn diệt trên thiên không hỏa hồng này phập phồng cả vùng đất, hỏa sa trận trận. Toàn bộ Dong Lô tiểu thế giới vẫn là giống như trước, nhưng mà hắn tiến vào đã không còn giống như lúc trước.
- Kiệt kiệt!
- Nhân loại!
...
Một ít địa ngục tiểu ác ma cao mấy thức nghe thấy được khí tức trên thân Lâm Hi, hưng phấn thét chói tai, đánh tới.
Phanh phanh!
Còn chưa tới gần, những tiểu ác ma này liền liên tục bạo tạc, hóa thành bột mịn.
- Đáng tiếc, ban thưởng quá ít.
Bàn tay Lâm Hi quơ tới, liền đem cánh của những con địa ngục tiểu ác ma này bắt vào trong tay.
Một con địa ngục tiểu ác ma mới được ban thưởng có một chút, ngay cả nhét kẽ răng cũng không đủ.
- Muốn giết liền đi giết những con đại ác ma kia, còn có ác ma lĩnh chủ.
Thân hình Lâm Hi nhoáng một cái, bên ngoài liền nhìn đều lười nhìn, trực tiếp liền lướt về Dong Lô chi tâm.
Phanh phanh!
Lâm Hi lướt qua, vài đầu đại ác ma Khí Tiên kỳ ngay cả cơ hội phản ứng đều không có, liền nổ thành phấn vụn. Ác ma sí bàng trên người rơi vào trong tay Lâm Hi.
Ầm ầm!
Một đạo tàn ảnh lướt qua, toàn bộ dung nham hải dương đều sôi trào lên, bị nổ tung khai mở ra một cái thông đạo thẳng tắp. Dưới dung nham nóng bỏng, một con địa ngục Ma Long kêu ré lên, bị một cỗ cự lực theo nham thạch nóng chảy kéo ra, hào quang lóe lên, trực tiếp bị phong ấn, bị Lâm Hi ném vào trong Thứ nguyên tiểu tiên đại.
Bá!
Hào quang lóe lên, Lâm Hi như thiểm điện xuất hiện ở phía tây Dong Lô chi tâm, trên đại dương nham tương đang sôi trào.
- Rống!
Một tiếng gào thét cực lớn tràn ngập thô bạo từ chỗ sâu trong nham tương truyền tới:
- Người nào, dám quấy rầy ta nghỉ ngơi? Ồ, khí tức thật quen thuộc, là ngươi, con sâu nhỏ kia!
Ầm ầm!
Sóng lớn thoáng cái tách ra, một đầu ác ma cự đại giang hai cánh ra, toàn thân thiêu đốt lên liệt diễm đậm đặc, theo ‘hải dương’ trồi lên. Nhãn mâu tinh hồng sắc chuyển động, nhìn chòng chọc vào Lâm Hi:
- Dám xuất hiện ở trước mặt Phất Lý Đức Bối Cách ta, lá gan của ngươi cũng không nhỏ.
Tên ác ma lĩnh chủ này coi như là quen biết cũ của Lâm Hi. Lúc trước Lâm Hi đuổi hổ nuốt sói, chính là mượn năng lực của hắn trừ đi Lục Đức đạo nhân.
Bất quá lúc đó ác ma lĩnh chủ Phất Lý Đức Bối Cách còn chưa chú ý tới hắn.
Chính thức khiến cho ác ma lĩnh chủ này chú ý tới Lâm Hi vẫn là hắn về sau ở Dong Lô tiểu địa ngục trắng trợn giết hại ác ma, đưa tới sự chú ý của các ác ma cường đại.
- Ha ha, Phất Lý Đức Bối Cách, ta hôm nay đến là muốn hướng ngươi mượn một kiện đồ vật đấy.
Lâm Hi cười to nói.
- Cái gì?
Phất Lý Đức Bối Cách lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lâm Hi, chưa có vọng động gì.
Lâm Hi cho nó một loại cảm giác vô cùng quái dị, cảm giác không thấy một chút khí tức nhưng mà Phất Lý Đức Bối Cách cũng không dám khinh thường.
/1561
|