Có thể nhìn ra được, một kiếm này nếu như không phải né tránh kịp thời, chỉ sợ thân thể Lâm Hi đã bị chẻ đôi từ đầu tới chân.
- Rốt cục thành công...
Lâm Hi lẩm bẩm nói trong miệng.
Sắc mặt của hắn tái nhợt, tóc tai dựng ngược, thần sắc cũng có mỏi mệt, tựa hồ chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi vừa mới rồi đã làm kiệt sức tinh thần hắn rất lớn.
Cùng lúc đó, chỉ nghe một tiếng gầm rú động trời. Thân thể to lớn của con Tây Phương Canh Kim Chi Long, không khống chế được như bình thường mà nặng nề đâm sầm xuống trên mặt đất.
Con vật cao to lớn hơn ba chục trượng, giờ phút này tựa như một tảng đá ngoan ngoãn rơi xuống trên mặt đất, làm đè gẫy cả một tảng lớn rừng cây phong.
Thân thể của nó xem ra cũng không có chịu tổn thương gì. Nhưng mà trong mắt trái nó có một đoạn kiếm gẫy trực tiếp cắm vào, ngập thật sâu vào trong đầu.
Từ trong thân hình của con Cự Long này cũng không có huyết dịch chảy ra. Mà là một thứ gì đó mầu trắng ngà, giống như dịch lại giống như khí theo đoạn kiếm gẫy, từ trong mắt nhẹ nhàng tuôn ra.
Cùng với những sương mù mầu trắng ngà này bay ra, khí tức sinh mệnh trên người con Tây Phương Canh Kim Chi Long, lập tức trở nên bắt đầu yếu ớt.
Lâm Hi yên lặng nhìn chăm chú con Tây Phương Canh Kim Chi Long ở phía dưới, trong lòng hiểu rõ. Những thứ giống như sương mù mầu trắng ngà đang tản ra đó, kỳ thật chính là khí tức sinh mệnh của con yêu thú này.
Tây Phương Canh Kim Chi Long mặc dù có thân hình cứng rắn, có được tính chất đối kháng chân khí cường đại. Nhưng lại vô phương chống cự lại công kích bằng vật thể. Cái đầu bị thương, một chiêu liền bị mất mạng.
- Chiến đấu kết thúc, nhiệm vụ thứ ba hoàn thành.
Lâm Hi từ bầu trời chậm rãi rơi xuống.
Khí tức trên người con Tây Phương Canh Kim Chi Long càng ngày càng yếu, đã không còn cường thịnh như lúc bắt đầu nữa. Mặc dù nó còn chưa chết, nhưng mà bại cục thì đã nhất định.
Hơn nữa, cùng với thời gian trôi qua, tốc độ của nó, lực công kích đều sẽ giảm xuống theo lần.
Trong khi sự tan rã của nó tăng lên thì Lâm Hi mặc dù bị thương không nhẹ, nhưng thực lực không tổn hại, vẫn duy trì được trạng thái đỉnh cao.
Tây Phương Canh Kim Chi Long đã rất khó tạo thành nguy cơ uy hiếp đến hắn.
Ông Ông! Ông Ông! Ông Ông!
Lâm Hi lắc bàn tay một cái. Một chút kim loại còn lại trong túi Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại lập tức bay ra, rơi vào trong lòng bàn tay. Một luồng Liệt Dương chân hỏa cấp bậc đại viên mãn phun trào ra, nhanh chóng nung đốt khối kim loại này thành Thiết Thủy.
Mà cùng lúc đó, đoạn kiếm gẫy trong tay Lâm Hi đã có thể dùng mắt thường thấy được tốc độ sửa chữa phục hồi. Một hồi khí lạnh ào qua, trong tay Lâm Hi lại có một thanh Pháp Kiếm hoàn hảo.
Đồng thời có được hai môn tuyệt học thủy, hỏa thì đứng về mặt tế luyện pháp khí là có được ưu thế gặp may mắn. Lâm Hi chỉ cần có kim loại trong tay, cơ hồ cũng sẽ không bị thiếu thốn Pháp Kiếm.
- Chỉ còn lại có một kích để kết thúc chiến đấu, liền có khả năng quay về Thần Tiêu Sơn. Cái nhiệm vụ kéo mãi không thôi này của trưởng lão, rốt cục có khả năng kết thúc.
Lâm Hi liếc liếc mắt trên mặt đất, nhìn mục tiêu của nhiệm vụ vẫn không nhúc nhích, trong lòng có hơi thở phào nhẹ nhõm.
Thời gian mà Chấp Pháp trưởng lão cho hắn là mười hai canh giờ. Nhưng mà Lâm Hi chỉ dùng hai canh giờ, không sai biệt lắm liền kết thúc chiến đấu.
Một lô nhiệm vụ của trưởng lão phải thi hành trong thời gian hơn nửa năm, hiện tại cũng đến lúc nên kết thúc.
- Lên đường đi.
Lâm Hi nhìn con Tây Phương Canh Kim Chi Long mà thản nhiên nói. Pháp Kiếm trên tay của hắn giơ lên, lập tức xuất thủ.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Chớp giật chợt lóe, Lâm Hi na di một cái, lập tức liền xuất hiện ở trước mặt con Tây Phương Canh Kim Chi Long. Tay phải giương lên, nhắm vào thân thể con, liền chuẩn bị kết thúc trận chiến đấu này.
- Gấp cái gì, trận chiến đấu này còn chưa kết thúc đâu!
Đột nhiên trong lúc đó, thiên địa kịch chấn, một âm thanh già nua, vô tình, lãnh khốc mang theo uy áp cường đại đã vang lên trong thiên địa.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
Ngay trong lúc chớp lửa đá chạy cát bay đó, trong khoảnh khắc tại tất cả mọi người không phản ứng kịp, một đạo tiên khí ngưng tụ thành cơn sấm sét chói mắt từ trên trời giáng xuống. Với tốc độ sét đánh không kịp bưng tai mà nện đánh rầm vào mặt đất, vào con Tây Phương Canh Kim Chi Long vẫn không nhúc nhích.!
- Không tốt!!
-Là Lý Trọng Đạo!!
Tâm thần Lâm Hi kịch chấn, trong tích tắc ở trong đầu xẹt qua mấy ý nghĩ, trái tim cơ hồ đều phải nhảy ra từ trong miệng.
Dầu như thế nào thì hắn cũng không thể nào tin nổi lỗ tai của mình, người này lại là Lý Trọng Đạo.
Hộ Pháp trưởng lão, Lý Trọng Đạo!
Sau một thời gian im lặng kéo dài, Rốt cục lão lại xuất hiện lần nữa. Mà trường hợp xảy ra, lại là ở trong lúc đang sát hạchnhiệm vụ thứ ba.
- Đây là có chuyện gì? Tại sao Lý Trọng Đạo lại xuất hiện ở chỗ này?
Trong lòng Lâm Hi dấy lên một cơn sóng lớn ngút trời, hắn cơ hồ thất thố kêu to.
Lý Trọng Đạo là trưởng lão Hộ Pháp Điện, nhưng nơi này cũng là trường hợp sát hạch của Chấp Pháp Điện. Bất kể nghĩ như thế nào, Lâm Hi đều không thể hiểu nổi, tại sao Lý Trọng Đạo lại biết nơi này, hơn nữa còn xuất hiện ở nơi này.
- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!
Cự Long rít gào, con Tây Phương Canh Kim Chi Long vốn đã yên yên được một lúc, nay đột nhiên nó bộc phát ra một hồi Long Ngâm động trời. Uy áp vô cùng vô tận từ trên người nó bộc phát ra ngoài.
Chỉ là trong tích tắc, khí tức của con Tây Phương Canh Kim Chi Long vốn đã bị thương nặng này liền vượt Lâm Hi rất xa. Tiếp cận vô hạn tới cảnh giới Tiên Đạo Thập Trọng.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Những tia sáng vàng óng so với mặt trời thì còn chói mắt hơn đang bộc phát ra từ trên người con Tây Phương Canh Kim Chi Long. Sau một khắc, kiếm khí dâng lên như làn sóng triều vô tận. Kiếm hải mênh mông giống như đại dương bao la, trong nháy mắt liền bắt đầu bao phủ không gian chung quanh Lâm Hi.
Chỉ là trong nháy mắt, tình thế đã nghịch chuyển. Lâm Hi liền bước một chân vào miền đất hẳn phải chết.
Thực lực mà con Tây Phương Canh Kim Chi Long giờ khắc này biểu hiện ra ngoài, so sánh với trước đây thì mạnh hơn gấp năm lần trở lên, hoàn toàn chèn ép Lâm Hi. Mà Canh Kim kiếm khí kia tung hoành ngàn trượng, chém sắt như bùn, hoàn toàn cắt đứt đường lui của Lâm Hi.
- !!!!
Tâm thần Lâm Hi kịch chấn, nơi nơi đều là những ánh kim quang vàng nhức mắt. Còn cỗ khí tức tử vong kia thì đậm đặc đến mức làm cho người ta nghẹt thở.
- Không tốt!!
Trong Thần Tiêu Sơn, trên Chấp Pháp Phong, Chấp Pháp trưởng lão thấy một màn như vậy thì ngón tay run lên, toàn thân lạnh lẽo.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
Sau một khắc, cả tòa Chấp Pháp Phong đều rung chuyển nặng nề, sau đó thân hình của Chấp Pháp trưởng lão liền biến mất khỏi đỉnh núi.
- Xong!...
Lâm Hi nhìn trận kiếm khí che trời đậy đất bay vụt xuống mà trong lòng run rẩy một phen.
- Rốt cục thành công...
Lâm Hi lẩm bẩm nói trong miệng.
Sắc mặt của hắn tái nhợt, tóc tai dựng ngược, thần sắc cũng có mỏi mệt, tựa hồ chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi vừa mới rồi đã làm kiệt sức tinh thần hắn rất lớn.
Cùng lúc đó, chỉ nghe một tiếng gầm rú động trời. Thân thể to lớn của con Tây Phương Canh Kim Chi Long, không khống chế được như bình thường mà nặng nề đâm sầm xuống trên mặt đất.
Con vật cao to lớn hơn ba chục trượng, giờ phút này tựa như một tảng đá ngoan ngoãn rơi xuống trên mặt đất, làm đè gẫy cả một tảng lớn rừng cây phong.
Thân thể của nó xem ra cũng không có chịu tổn thương gì. Nhưng mà trong mắt trái nó có một đoạn kiếm gẫy trực tiếp cắm vào, ngập thật sâu vào trong đầu.
Từ trong thân hình của con Cự Long này cũng không có huyết dịch chảy ra. Mà là một thứ gì đó mầu trắng ngà, giống như dịch lại giống như khí theo đoạn kiếm gẫy, từ trong mắt nhẹ nhàng tuôn ra.
Cùng với những sương mù mầu trắng ngà này bay ra, khí tức sinh mệnh trên người con Tây Phương Canh Kim Chi Long, lập tức trở nên bắt đầu yếu ớt.
Lâm Hi yên lặng nhìn chăm chú con Tây Phương Canh Kim Chi Long ở phía dưới, trong lòng hiểu rõ. Những thứ giống như sương mù mầu trắng ngà đang tản ra đó, kỳ thật chính là khí tức sinh mệnh của con yêu thú này.
Tây Phương Canh Kim Chi Long mặc dù có thân hình cứng rắn, có được tính chất đối kháng chân khí cường đại. Nhưng lại vô phương chống cự lại công kích bằng vật thể. Cái đầu bị thương, một chiêu liền bị mất mạng.
- Chiến đấu kết thúc, nhiệm vụ thứ ba hoàn thành.
Lâm Hi từ bầu trời chậm rãi rơi xuống.
Khí tức trên người con Tây Phương Canh Kim Chi Long càng ngày càng yếu, đã không còn cường thịnh như lúc bắt đầu nữa. Mặc dù nó còn chưa chết, nhưng mà bại cục thì đã nhất định.
Hơn nữa, cùng với thời gian trôi qua, tốc độ của nó, lực công kích đều sẽ giảm xuống theo lần.
Trong khi sự tan rã của nó tăng lên thì Lâm Hi mặc dù bị thương không nhẹ, nhưng thực lực không tổn hại, vẫn duy trì được trạng thái đỉnh cao.
Tây Phương Canh Kim Chi Long đã rất khó tạo thành nguy cơ uy hiếp đến hắn.
Ông Ông! Ông Ông! Ông Ông!
Lâm Hi lắc bàn tay một cái. Một chút kim loại còn lại trong túi Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại lập tức bay ra, rơi vào trong lòng bàn tay. Một luồng Liệt Dương chân hỏa cấp bậc đại viên mãn phun trào ra, nhanh chóng nung đốt khối kim loại này thành Thiết Thủy.
Mà cùng lúc đó, đoạn kiếm gẫy trong tay Lâm Hi đã có thể dùng mắt thường thấy được tốc độ sửa chữa phục hồi. Một hồi khí lạnh ào qua, trong tay Lâm Hi lại có một thanh Pháp Kiếm hoàn hảo.
Đồng thời có được hai môn tuyệt học thủy, hỏa thì đứng về mặt tế luyện pháp khí là có được ưu thế gặp may mắn. Lâm Hi chỉ cần có kim loại trong tay, cơ hồ cũng sẽ không bị thiếu thốn Pháp Kiếm.
- Chỉ còn lại có một kích để kết thúc chiến đấu, liền có khả năng quay về Thần Tiêu Sơn. Cái nhiệm vụ kéo mãi không thôi này của trưởng lão, rốt cục có khả năng kết thúc.
Lâm Hi liếc liếc mắt trên mặt đất, nhìn mục tiêu của nhiệm vụ vẫn không nhúc nhích, trong lòng có hơi thở phào nhẹ nhõm.
Thời gian mà Chấp Pháp trưởng lão cho hắn là mười hai canh giờ. Nhưng mà Lâm Hi chỉ dùng hai canh giờ, không sai biệt lắm liền kết thúc chiến đấu.
Một lô nhiệm vụ của trưởng lão phải thi hành trong thời gian hơn nửa năm, hiện tại cũng đến lúc nên kết thúc.
- Lên đường đi.
Lâm Hi nhìn con Tây Phương Canh Kim Chi Long mà thản nhiên nói. Pháp Kiếm trên tay của hắn giơ lên, lập tức xuất thủ.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Chớp giật chợt lóe, Lâm Hi na di một cái, lập tức liền xuất hiện ở trước mặt con Tây Phương Canh Kim Chi Long. Tay phải giương lên, nhắm vào thân thể con, liền chuẩn bị kết thúc trận chiến đấu này.
- Gấp cái gì, trận chiến đấu này còn chưa kết thúc đâu!
Đột nhiên trong lúc đó, thiên địa kịch chấn, một âm thanh già nua, vô tình, lãnh khốc mang theo uy áp cường đại đã vang lên trong thiên địa.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
Ngay trong lúc chớp lửa đá chạy cát bay đó, trong khoảnh khắc tại tất cả mọi người không phản ứng kịp, một đạo tiên khí ngưng tụ thành cơn sấm sét chói mắt từ trên trời giáng xuống. Với tốc độ sét đánh không kịp bưng tai mà nện đánh rầm vào mặt đất, vào con Tây Phương Canh Kim Chi Long vẫn không nhúc nhích.!
- Không tốt!!
-Là Lý Trọng Đạo!!
Tâm thần Lâm Hi kịch chấn, trong tích tắc ở trong đầu xẹt qua mấy ý nghĩ, trái tim cơ hồ đều phải nhảy ra từ trong miệng.
Dầu như thế nào thì hắn cũng không thể nào tin nổi lỗ tai của mình, người này lại là Lý Trọng Đạo.
Hộ Pháp trưởng lão, Lý Trọng Đạo!
Sau một thời gian im lặng kéo dài, Rốt cục lão lại xuất hiện lần nữa. Mà trường hợp xảy ra, lại là ở trong lúc đang sát hạchnhiệm vụ thứ ba.
- Đây là có chuyện gì? Tại sao Lý Trọng Đạo lại xuất hiện ở chỗ này?
Trong lòng Lâm Hi dấy lên một cơn sóng lớn ngút trời, hắn cơ hồ thất thố kêu to.
Lý Trọng Đạo là trưởng lão Hộ Pháp Điện, nhưng nơi này cũng là trường hợp sát hạch của Chấp Pháp Điện. Bất kể nghĩ như thế nào, Lâm Hi đều không thể hiểu nổi, tại sao Lý Trọng Đạo lại biết nơi này, hơn nữa còn xuất hiện ở nơi này.
- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!
Cự Long rít gào, con Tây Phương Canh Kim Chi Long vốn đã yên yên được một lúc, nay đột nhiên nó bộc phát ra một hồi Long Ngâm động trời. Uy áp vô cùng vô tận từ trên người nó bộc phát ra ngoài.
Chỉ là trong tích tắc, khí tức của con Tây Phương Canh Kim Chi Long vốn đã bị thương nặng này liền vượt Lâm Hi rất xa. Tiếp cận vô hạn tới cảnh giới Tiên Đạo Thập Trọng.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Những tia sáng vàng óng so với mặt trời thì còn chói mắt hơn đang bộc phát ra từ trên người con Tây Phương Canh Kim Chi Long. Sau một khắc, kiếm khí dâng lên như làn sóng triều vô tận. Kiếm hải mênh mông giống như đại dương bao la, trong nháy mắt liền bắt đầu bao phủ không gian chung quanh Lâm Hi.
Chỉ là trong nháy mắt, tình thế đã nghịch chuyển. Lâm Hi liền bước một chân vào miền đất hẳn phải chết.
Thực lực mà con Tây Phương Canh Kim Chi Long giờ khắc này biểu hiện ra ngoài, so sánh với trước đây thì mạnh hơn gấp năm lần trở lên, hoàn toàn chèn ép Lâm Hi. Mà Canh Kim kiếm khí kia tung hoành ngàn trượng, chém sắt như bùn, hoàn toàn cắt đứt đường lui của Lâm Hi.
- !!!!
Tâm thần Lâm Hi kịch chấn, nơi nơi đều là những ánh kim quang vàng nhức mắt. Còn cỗ khí tức tử vong kia thì đậm đặc đến mức làm cho người ta nghẹt thở.
- Không tốt!!
Trong Thần Tiêu Sơn, trên Chấp Pháp Phong, Chấp Pháp trưởng lão thấy một màn như vậy thì ngón tay run lên, toàn thân lạnh lẽo.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
Sau một khắc, cả tòa Chấp Pháp Phong đều rung chuyển nặng nề, sau đó thân hình của Chấp Pháp trưởng lão liền biến mất khỏi đỉnh núi.
- Xong!...
Lâm Hi nhìn trận kiếm khí che trời đậy đất bay vụt xuống mà trong lòng run rẩy một phen.
/1561
|