Lâm Hi vừa lòng gật đầu, bàn tay hắn buông lỏng, thanh trường kiếm này giống như con cá lượn, phóng ra như chớp, rồi lại sáp nhập vào trong kiếm hải mênh mông với gần ngàn thanh kia.
Lâm Hi lại thao luyện một hồi trên Chấp Pháp Phong. Một ngàn thanh kiếm khí to lớn mênh mông cuồn cuộn, sử dụng dễ dàng như vẫy ngón tay. Một kiếm đảo qua, ầm một tiếng, không khí nổ tung, không trung trực tiếp bị xé ra.
Trong cơ thể Lâm Hi, càng có một màn kiếm quang mờ mịt bùng phát mạnh ra, nó bao phủ thân hình của hắn ở trong đó.
- Không sai, một ngàn đạo kiếm khí, giống như là một ngàn cánh tay, vừa công vừa thủ, lúc hợp lúc tan. Khi chiến đấu thì quả thực là khó lòng phòng chống.
Lâm Hi tâm niệm khẽ động, một ngàn đạo kiếm khí tụ lại chung một chỗ, vụt một cái liền tản ra, tựa như những cánh hoa của một đóa sen sen trắng đang nở tung ra, tràn đi khắp bốn phương tám hướng.
Sau đó, lại cùng với tâm niệm của Lâm Hi, xoạt một cái liền thu về, kết hợp thành một cụm.
- Mặc dù so sánh với sư phụ thì còn kém rất nhiều. Có sự cách biệt một trời. Nhưng mà đối với cấp bậc như của ta đây thì đã là không tệ.
Lâm Hi vừa lòng gật đầu.
Chấp Pháp trưởng lão là cường giả Tiên Đạo Thập Trọng, Lâm Hi so ra có kém hơn thì cũng là bình thường. Đối với thành quả của chính mình, Lâm Hi vẫn tương đối vừa lòng. Đương nhiên, còn có rất nhiều chỗ thiếu sót, ví dụ như tốc độ của Kiếm Đạo, phương diện sắc bén và công kích thì Lâm Hi thấy vẫn còn rất nhiều chỗ chưa được.
Nhưng mà, băng dày ba thước, mấy thứ này đều cần có thời gian đủ dài để mà tìm kiếm, để thấu hiểu.
Tu luyện Kiếm Đạo, cho tới bây giờ đều không phải một lần là xong. Nó cần sự gọt rũa và cảm nhận khá dài.
Đây là điều mà ngày đó Thái Tử Hoàng Tuyền đã nói với hắn.
- Vạn Kiếm Đại Pháp, thu!
Lâm Hi tay bấm kiếm quyết, một ngón tay chỉ lên trời. Một ngàn thanh kiếm khí, lập tức như dòng thủy triều mà quay về tức thì. Chúng nhanh chóng thu nhỏ lại rồi nhập vào trong cơ thể Lâm Hi, chìm vào trong Kiếm chủng.
Và khác với hơn hai mươi ngày trước, Kiếm chủng của Lâm Hi, không hề là kiếm khí kín đáo không để lộ mảy may nữa. Mà đã là kiếm quang nở rộ xuất ra thành một vòng mênh mông không nhỏ chút nào.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Vào lúc thu hồi một ngàn đạo kiếm khí thì ầm một tiếng, một bóng hình như đạo cầu vồng từ trên trời giáng xuống, rơi xuống tại sân Chấp Pháp.
- Đồ nhi, ngươi rốt cục đã phá quan.
Một âm thanh quen thuộc truyền đến.
Lâm Hi ngước mắt nhìn lên, chỉ thấy Chấp Pháp trưởng lão vẻ mặt tươi cười đang nhìn mình.
- Tham kiến sư phụ!
Thân hình Lâm Hi nhoáng lên, lập tức tiến lên làm lễ ra mắt.
- Lại đây, để ta xem nào,... Hảo, kiếm khí có đến một ngàn đạo, hiệu quả so với ta dự liệu thì có khá hơn một chút. Ha ha ha!
Hình Tuấn Thần nhấc hai tay của Lâm Hi, cẩn thận đánh giá một lượt.
- Người đã gặp việc vui tinh thần sảng khoái. Sư phụ, xem ra người thật cao hứng a, có đúng là đã có chuyện gì tốt không?
Lâm Hi cười hỏi.
- Không có gì. Chính là ngay trước mặt chưởng môn mà lại được mắng lão thất phu Lý Trọng Đạo kia một hồi. Ha ha ha.
Hình Tuấn Thần cười to nói:
- Nhịn hắn suốt ngàn năm, bỗng nhiên được mắng phen này, thật sự là thoải mái a. Ngược lại lão thất phu này đuối lý, nên không mở miệng được. Tức đến mặt mày xanh mét.
Hình Tuấn Thần vừa nói, vừa kể lại một lần câu chuyện cáo trạng ở chốn cấp cao.
Trước lúc đi, Hình Tuấn Thần đã biết rõ sẽ không làm gì được Lý Trọng Đạo. Dù sao, Lâm Hi cũng chưa chết. Hắn cũng không có trực tiếp ra tay, mà là mượn trảo của con Tây Phương Canh Kim Chi Long.
Cho nên lúc đi, Hình Tuấn Thần liền mang tâm trạng dứt khoát phải báo thù, ngay trước mặt chưởng môn, phó chưởng môn, tất cả các vị trưởng lão tông môn mà hung hăng chửi ầm lên một hồi.
Lý Trọng Đạo không hề mở miệng, nhưng Hình Tuấn Thần cũng cứ mặc kệ. Hơn một ngàn năm chịu thiệt thòi rồi, còn có cái gì mà không mở miệng.
Lý Trọng Đạo mặc dù sau đó cãi sạch sẽ cho mình. Nhưng mà các trưởng lão, nhân vật cao cấp trong điện cũng biết là đã xảy ra chuyện gì. Ai nấy đều im lặng không hề lên tiếng, mặc kệ với hành vi của Hình Tuấn Thần.
Kết quả, Lý Trọng Đạo mặc dù không có bị trừng phạt có tính thực chất gì, nhưng mà bị Hình Tuấn Thần mắng mỏ ngay trước mặt trưởng lão toàn tông môn như vậy thì cũng là tức giận đến tím mặt, Tam Thi Thần chỉ chực trỗi dậy bùng nổ. (Tam Thi Thần: Đạo gia nói có ba vị thần quấy phá bên trong cơ thể người, gọi là Tam thi Hoặc Tam Thi Thần, cứ đến ngày Canh Thân lại tấu trình lên Thiên Đế về những người quá ác.)
Hơn nữa, chưởng môn Thần Tiêu Tông cũng mở miệng dành cho lão một lời cảnh cáo. Mặc dù không phải rất gay gắt, nhưng mà từ khi Hộ Pháp Điện giành được đại thế thì đây chính là chuyện có một không hai.
Đối với Lý Trọng Đạo mà nói thì đó cũng là đả kích không nhỏ.
- ... Ngươi không thấy được sắc mặt lão già kia, thật sự là đặc sắc! Hắc hắc, hắn thật sự cho là, ta không làm gì được hắn. Chính là đáng tiếc, không thể khiến cho lão già kia đổ chút máu.
Nói xong lời cuối cùng, Hình Tuấn Thần hơi có mùi vị tiếc nuối.
- Hắc hắc, sư phụ yên tâm. Lão ta sẽ còn nhằm về phía đồ nhi. Một ngày đệ tử còn sống thì lão ta sẽ là một ngày không thoải mái. Thời gian vẫn còn dài, sau này vẫn có thời gian đối phó với lão ấy.
Lâm Hi cười nói.
Đối với Lý Trọng Đạo, lập trường của hai thầy trò là đặc biệt nhất trí.
Điểm này, cũng không phải bởi vì Lâm Hi hiện tại mới gia nhập vào Chấp Pháp Điện, mà là cũng đã hình thành từ trước đó. Cho dù là không có quan hệ của Chấp Pháp Điện và Chấp Pháp trưởng lão thì Lâm Hi và Lý Trọng Đạo cũng vẫn giữ tình thế như nước với lửa.
- Nói cũng phải.
Chấp Pháp trưởng lão nở nụ cười, nhìn tên đồ đệ Lâm Hi này, càng nhìn lại càng vừa ý. Đột nhiên lão nhướng mày, tựa hồ nghĩ tới điều gì mà nói có chút lo lắng:
- Đồ nhi, sau này ngươi phải cẩn thận. Mọi việc nhiều chỗ mấu chốt. Lý Trọng Đạo lần này không thành công, sau này khẳng định còn có thể có lần thứ hai, lần thứ ba..., Nếu ra mặt thì ta có khả năng chống đỡ cho ngươi. Nhưng mà trong bóng tối thì khó lòng phòng bị a.
- Sư phụ yên tâm đi. Bùa chú số mệnh trên người của đồ đệ có khả năng ngăn chặn cảm giác. Lần này là bởi vì lão ta có nội gian chỉ dẫn. Nếu không như thế, thật đúng là không nhất định có thể thành công như vậy.
Lâm Hi nói như vậy, là có nguyên nhân.
Bùa chú số mệnh của hắn là do Phó chưởng môn Thần Tiêu Tông luyện chế. Nó vượt xa cảnh giới của Hộ Pháp trưởng lão. Ngoại trừ liền đi theo hắn ngay từ đầu ra, bằng không căn bản không thể dễ dàng nắm bắt được hành tung của hắn như vậy.
Có điều mặc dù như thế, Lâm Hi vẫn giữ điều mấu chốt, ghi nhớ vào trong lòng những lời Chấp Pháp trưởng lão đã nói.
Cẩn thận thì sẽ không có sai lầm lớn, đây là tính cách của hắn cho phép.
Lâm Hi lại thao luyện một hồi trên Chấp Pháp Phong. Một ngàn thanh kiếm khí to lớn mênh mông cuồn cuộn, sử dụng dễ dàng như vẫy ngón tay. Một kiếm đảo qua, ầm một tiếng, không khí nổ tung, không trung trực tiếp bị xé ra.
Trong cơ thể Lâm Hi, càng có một màn kiếm quang mờ mịt bùng phát mạnh ra, nó bao phủ thân hình của hắn ở trong đó.
- Không sai, một ngàn đạo kiếm khí, giống như là một ngàn cánh tay, vừa công vừa thủ, lúc hợp lúc tan. Khi chiến đấu thì quả thực là khó lòng phòng chống.
Lâm Hi tâm niệm khẽ động, một ngàn đạo kiếm khí tụ lại chung một chỗ, vụt một cái liền tản ra, tựa như những cánh hoa của một đóa sen sen trắng đang nở tung ra, tràn đi khắp bốn phương tám hướng.
Sau đó, lại cùng với tâm niệm của Lâm Hi, xoạt một cái liền thu về, kết hợp thành một cụm.
- Mặc dù so sánh với sư phụ thì còn kém rất nhiều. Có sự cách biệt một trời. Nhưng mà đối với cấp bậc như của ta đây thì đã là không tệ.
Lâm Hi vừa lòng gật đầu.
Chấp Pháp trưởng lão là cường giả Tiên Đạo Thập Trọng, Lâm Hi so ra có kém hơn thì cũng là bình thường. Đối với thành quả của chính mình, Lâm Hi vẫn tương đối vừa lòng. Đương nhiên, còn có rất nhiều chỗ thiếu sót, ví dụ như tốc độ của Kiếm Đạo, phương diện sắc bén và công kích thì Lâm Hi thấy vẫn còn rất nhiều chỗ chưa được.
Nhưng mà, băng dày ba thước, mấy thứ này đều cần có thời gian đủ dài để mà tìm kiếm, để thấu hiểu.
Tu luyện Kiếm Đạo, cho tới bây giờ đều không phải một lần là xong. Nó cần sự gọt rũa và cảm nhận khá dài.
Đây là điều mà ngày đó Thái Tử Hoàng Tuyền đã nói với hắn.
- Vạn Kiếm Đại Pháp, thu!
Lâm Hi tay bấm kiếm quyết, một ngón tay chỉ lên trời. Một ngàn thanh kiếm khí, lập tức như dòng thủy triều mà quay về tức thì. Chúng nhanh chóng thu nhỏ lại rồi nhập vào trong cơ thể Lâm Hi, chìm vào trong Kiếm chủng.
Và khác với hơn hai mươi ngày trước, Kiếm chủng của Lâm Hi, không hề là kiếm khí kín đáo không để lộ mảy may nữa. Mà đã là kiếm quang nở rộ xuất ra thành một vòng mênh mông không nhỏ chút nào.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Vào lúc thu hồi một ngàn đạo kiếm khí thì ầm một tiếng, một bóng hình như đạo cầu vồng từ trên trời giáng xuống, rơi xuống tại sân Chấp Pháp.
- Đồ nhi, ngươi rốt cục đã phá quan.
Một âm thanh quen thuộc truyền đến.
Lâm Hi ngước mắt nhìn lên, chỉ thấy Chấp Pháp trưởng lão vẻ mặt tươi cười đang nhìn mình.
- Tham kiến sư phụ!
Thân hình Lâm Hi nhoáng lên, lập tức tiến lên làm lễ ra mắt.
- Lại đây, để ta xem nào,... Hảo, kiếm khí có đến một ngàn đạo, hiệu quả so với ta dự liệu thì có khá hơn một chút. Ha ha ha!
Hình Tuấn Thần nhấc hai tay của Lâm Hi, cẩn thận đánh giá một lượt.
- Người đã gặp việc vui tinh thần sảng khoái. Sư phụ, xem ra người thật cao hứng a, có đúng là đã có chuyện gì tốt không?
Lâm Hi cười hỏi.
- Không có gì. Chính là ngay trước mặt chưởng môn mà lại được mắng lão thất phu Lý Trọng Đạo kia một hồi. Ha ha ha.
Hình Tuấn Thần cười to nói:
- Nhịn hắn suốt ngàn năm, bỗng nhiên được mắng phen này, thật sự là thoải mái a. Ngược lại lão thất phu này đuối lý, nên không mở miệng được. Tức đến mặt mày xanh mét.
Hình Tuấn Thần vừa nói, vừa kể lại một lần câu chuyện cáo trạng ở chốn cấp cao.
Trước lúc đi, Hình Tuấn Thần đã biết rõ sẽ không làm gì được Lý Trọng Đạo. Dù sao, Lâm Hi cũng chưa chết. Hắn cũng không có trực tiếp ra tay, mà là mượn trảo của con Tây Phương Canh Kim Chi Long.
Cho nên lúc đi, Hình Tuấn Thần liền mang tâm trạng dứt khoát phải báo thù, ngay trước mặt chưởng môn, phó chưởng môn, tất cả các vị trưởng lão tông môn mà hung hăng chửi ầm lên một hồi.
Lý Trọng Đạo không hề mở miệng, nhưng Hình Tuấn Thần cũng cứ mặc kệ. Hơn một ngàn năm chịu thiệt thòi rồi, còn có cái gì mà không mở miệng.
Lý Trọng Đạo mặc dù sau đó cãi sạch sẽ cho mình. Nhưng mà các trưởng lão, nhân vật cao cấp trong điện cũng biết là đã xảy ra chuyện gì. Ai nấy đều im lặng không hề lên tiếng, mặc kệ với hành vi của Hình Tuấn Thần.
Kết quả, Lý Trọng Đạo mặc dù không có bị trừng phạt có tính thực chất gì, nhưng mà bị Hình Tuấn Thần mắng mỏ ngay trước mặt trưởng lão toàn tông môn như vậy thì cũng là tức giận đến tím mặt, Tam Thi Thần chỉ chực trỗi dậy bùng nổ. (Tam Thi Thần: Đạo gia nói có ba vị thần quấy phá bên trong cơ thể người, gọi là Tam thi Hoặc Tam Thi Thần, cứ đến ngày Canh Thân lại tấu trình lên Thiên Đế về những người quá ác.)
Hơn nữa, chưởng môn Thần Tiêu Tông cũng mở miệng dành cho lão một lời cảnh cáo. Mặc dù không phải rất gay gắt, nhưng mà từ khi Hộ Pháp Điện giành được đại thế thì đây chính là chuyện có một không hai.
Đối với Lý Trọng Đạo mà nói thì đó cũng là đả kích không nhỏ.
- ... Ngươi không thấy được sắc mặt lão già kia, thật sự là đặc sắc! Hắc hắc, hắn thật sự cho là, ta không làm gì được hắn. Chính là đáng tiếc, không thể khiến cho lão già kia đổ chút máu.
Nói xong lời cuối cùng, Hình Tuấn Thần hơi có mùi vị tiếc nuối.
- Hắc hắc, sư phụ yên tâm. Lão ta sẽ còn nhằm về phía đồ nhi. Một ngày đệ tử còn sống thì lão ta sẽ là một ngày không thoải mái. Thời gian vẫn còn dài, sau này vẫn có thời gian đối phó với lão ấy.
Lâm Hi cười nói.
Đối với Lý Trọng Đạo, lập trường của hai thầy trò là đặc biệt nhất trí.
Điểm này, cũng không phải bởi vì Lâm Hi hiện tại mới gia nhập vào Chấp Pháp Điện, mà là cũng đã hình thành từ trước đó. Cho dù là không có quan hệ của Chấp Pháp Điện và Chấp Pháp trưởng lão thì Lâm Hi và Lý Trọng Đạo cũng vẫn giữ tình thế như nước với lửa.
- Nói cũng phải.
Chấp Pháp trưởng lão nở nụ cười, nhìn tên đồ đệ Lâm Hi này, càng nhìn lại càng vừa ý. Đột nhiên lão nhướng mày, tựa hồ nghĩ tới điều gì mà nói có chút lo lắng:
- Đồ nhi, sau này ngươi phải cẩn thận. Mọi việc nhiều chỗ mấu chốt. Lý Trọng Đạo lần này không thành công, sau này khẳng định còn có thể có lần thứ hai, lần thứ ba..., Nếu ra mặt thì ta có khả năng chống đỡ cho ngươi. Nhưng mà trong bóng tối thì khó lòng phòng bị a.
- Sư phụ yên tâm đi. Bùa chú số mệnh trên người của đồ đệ có khả năng ngăn chặn cảm giác. Lần này là bởi vì lão ta có nội gian chỉ dẫn. Nếu không như thế, thật đúng là không nhất định có thể thành công như vậy.
Lâm Hi nói như vậy, là có nguyên nhân.
Bùa chú số mệnh của hắn là do Phó chưởng môn Thần Tiêu Tông luyện chế. Nó vượt xa cảnh giới của Hộ Pháp trưởng lão. Ngoại trừ liền đi theo hắn ngay từ đầu ra, bằng không căn bản không thể dễ dàng nắm bắt được hành tung của hắn như vậy.
Có điều mặc dù như thế, Lâm Hi vẫn giữ điều mấu chốt, ghi nhớ vào trong lòng những lời Chấp Pháp trưởng lão đã nói.
Cẩn thận thì sẽ không có sai lầm lớn, đây là tính cách của hắn cho phép.
/1561
|