Ánh mắt của Lâm Hi cũng đảo qua, ở trong đám người nhìn thấy rất nhiều đệ tử, trưởng lão, còn có tán tu. Lần này tới Tiên La Phái xem lễ, đại bộ phận đều có trưởng lão dẫn đội, như Thần Tiêu Tông chỉ có ba đệ tử đi tới là không có.
Thậm chí so với các tông phái khác mà nói lại hoàn toàn yếu kém rất nhiều.
Thần Tiêu Tông chỉ phái ba tên đệ tử bình thường tới nơi này, chuyện này trong mấy ngày qua đã truyền khắp Tiên La Phái. Đối với trận doanh của Thần Tiêu Tông có đủ loại giễu cợt, có tràn ngập địch ý, cũng có chẳng thèm ngó tới, có ý định giáo huấn bọn họ, chỉ thiếu duy nhất chính là thiện ý.
Trong nội tâm Lâm Hi đều biết, tình huống hiện tại là do Thần Tiêu Tông cố ý làm ra.
- Có thể đạt thành mục tiêu khi tới Tiên La Phái hay không phải xem hiện tại.
Trong lòng Lâm Hi nghĩ thầm.
Phó chưởng môn trước khi xuất phát đã giao cho hắn lá thư này, hiện tại vẫn còn nằm trong Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại của hắn và không có đưa ra ngoài. Trong nội tâm Lâm Hi suy nghĩ muốn thúc đẩy Thần Tiêu Tông cùng Tiên La Phái liên minh, vậy phải xem hắn có thể quét ngang toàn trường hay không.
Thần Tiêu Tông chỉ có ba người, không có bất cứ trưởng lão nào xuất hiện ra. Lách vào tại trong đám người cực kỳ chói mắt. Nhưng hiện tại càng tạo thêm hiệu ứng oanh động rất nhiều.
- Hừ! Mấy ngày nay ẩn nhẫn không phát, đã đủ ít xuất hiện. Hiện tại cũng không cần ít xuất hiện nữa.
Ánh mắt Lâm Hi quét qua, ánh mắt sắc bén đảo qua toàn trường. Va chạm với những ánh mắt đầy địch ý kia.
- Âu Dương sư huynh, Bạch Nguyên sư huynh, chúng ta đi thôi!
Lâm Hi nói.
Bá!
Ba người lướt vào trong quảng trường, đi ngang qua quảng trường tới vị trí của Thần Tiêu Tông.
Chung quanh ầm ĩ, nghị luận nhao nhao, từng ánh mắt nhìn qua ba người bọn họ, nhưng mà bọn người Lâm Hi vân ung dung bình thản, chẳng thèm ngó tới.
Trên đường đi, đột nhiên Lâm Hi cảm giác được trong đám người có ánh mắt lãnh khốc đảo qua, đồng thời một âm thanh nhỏ như muỗi kêu vang lên bên tai.
- Tiểu tử, lựa chọn cách chết hay chưa?
Âm thanh lạnh lùng, sát cơ tận xương giống như băng thiên tuyết địa.
- Ân?
Trong nội tâm Lâm Hi khẽ động, lập tức nhìn qua ánh mắt kia. Lập tức nhìn thấy bên phải hội trường có một đám tuấn nam mỹ nữ nhìn mình. Quần áo trên người của bọn họ hắn quen thuộc, đó là quần áo và trang sức của Thái Bạch hoàng triều.
- Là Thái Bạch hoàng triều!
Ánh mắt Lâm Hi đảo qua một lần, rất nhanh nhìn vào trong đám người tìm nơi phát ra ánh mắt đó. Đây là một đám thiếu nam thiếu nữ tuổi chừng đôi mươi, con mắt cao cao tại thượng, tràn ngập hương vị không ai sánh bằng.
Một tên cao thủ trong Thái Bạch hoàng triều giống như hạc giữa bầy gà phi thường chói mắt. Đỉnh đầu của hắn đội long quan, trên người có hoàng bào chói mắt, vừa nhìn đã nhận ra thân phận của hắn.
Đây là thành viên hoàng thất Thái Bạch hoàng triều!
- Hừ! Ngươi ở Ly Long Sơn làm chuyện tốt như thế, chẳng lẽ nhanh quên như vậy sao?
Âm thanh kia cho rằng Lâm Hi còn không hiểu ân oán của hai bên, hắn lạnh lùng nhắc nhở.
- Thì ra chuyện đã đó truyền tới đây rồi.
Lâm Hi như có điều suy nghĩ.
Ba người bọn họ đến Tiên La Phái đã có hơn mười ngày, thời gian dài như vậy đủ truyền bá chuyện ở Ly Long Sơn ra. Không hề nghi ngờ, người này chính là thành viên hoàng thất của Thái Bạch hoàng triều cho nên đã thu được tin tức.
Lâm Hi nghĩ tới điểm này đã có chủ ý.
- Một con châu chấu mà thôi, giết thì giết. Nếu ngươi không tự biết sức mình, ta cũng thành toàn cho ngươi luôn.
Lâm Hi thản nhiên nói.
- Ngươi!
Trên khán đài, Ngũ hoàng tử nghe được Lâm Hi lời nói vậy thì tức giận gương mặt tái nhợt. Đan điền chấn động, cơ hồ có xúc động muốn lao xuống chém giết Lâm Hi.
- An tâm một chút chớ vội, có cơ hội.
Thời điểm Ngũ hoàng tử muốn bay xuống khán đài thì một bàn tay hồng nhuận đặt lên vai của hắn. Nếu như chỉ nhìn bàn tay này chắc chắn sẽ khó mà tưởng tượng nổi chủ nhân của bàn tay chính là một lão giả mặt đầy nếp nhăn.
- Không nhìn mặt tăng cũng nể mặt phật, người của Tiên La Phái còn ở nơi này. Cho bọn họ chút mặt mũi đi, chuyện của Thập bát hoàng tử có thể đối phó hắn sau.
Lão đầu tóc bạc này nghiêm nghị, chỉnh tề, giơ tay nhắc chân có quý khí hiện ra. Hiển nhiên thân phận phi phàm.
Lão nhân nói Ngũ hoàng tử rất khó nghe vào.
- Hừ! Cho hắn sống lâu một chút.
Ngũ hoàng tử áo bào chấn động, hắn đi ra phía sau lưu lại câu này.
Lâm Hi cũng chỉ hừ lạnh một tiếng, cũng không để ý tới. Lần này xem lễ cũng không phải chỉ có Thái Bạch hoàng triều, còn có Ngự Long hoàng triều, Trung Ương hoàng triều cùng Thánh Thụ hoàng triều, Lâm Hi đứng lại ở giữa sân bề ngoài nhìn không ra cái gì. Nhưng mà ba đại hoàng triều ở ngay đối diện Thái Bạch hoàng triều đều có người tinh tế, cũng phát giác có vấn đề.
- Đây là Thái Bạch hoàng triều Ngũ hoàng tử, dường như có ân oán với người của Thần Tiêu Tông đấy.
Một nữ tử mặc cung trang đỏ thẫm, gương mặt tuyệt sắc nhìn qua đối diện, thản nhiên nói. Nữ tử này da trắng như tuyết, băng cơ ngọc cốt, bộ ngực sữa bờ mông rất tròn, chân dài thẳng tắp, là mỹ nữ hấp dẫn.
Nàng cực kỳ cao quý, giơ tay nhấc chân có khí tức tôn quý hiển hiện ra ngoài, hiển nhiên là trải qua giáo dục tốt của hoàng tộc.
- Thần Tiêu Tông có người gọi là Lâm Hi, Ngũ hoàng tử muốn giết hắn nguyên nhân cũng rất đơn giản, bởi vì hắn vừa giết Thập bát hoàng tử của Thái Bạch hoàng triều, còn viết chữ lưu lại trên đất.
Một tên hoàng tử bên cạnh nói ra, hắn chắp tay sau lưng, âm thanh yên tĩnh như nước.
- Lâm Hi? Phong bạo chi môn Lâm Hi?
Nữ tử tuyệt sắc cả kinh.
- Hừ! Ngươi không nghe thấy sao? Vừa rồi người của Tiên La Phái nói rõ ràng, là Thần Tiêu Tông Lâm Hi... Lần xem lễ này ta biết rõ ngươi không muốn tới. Nhưng mà cũng phải lưu ý một chút.
Hoàng tử Ngự Long hoàng triều đột nhiên cười lạnh một tiếng:
- Đúng rồi, nghe nói hắn còn chưa có tiên lữ, Tiên Đạo Đại Thế Giới bây giờ cực kỳ chú ý tới hắn. Nếu ngươi có ý thì nên kết thành tiên lữ với hắn đi, cũng là duyên phận mỹ hảo đấy.
Lời này mang theo huong vị trào phúng trong đó. Nhưng mà nữ tử cung trang không quan tâm tới, trên mặt ngược lại có chút ít đỏ bừng nhàn nhạt.
Nữ tử trong tiên đạo lớn mật hơn nữ tử trong thế tục.
Bối cảnh cường đại, trí tuệ hơn người cùng với mỹ mạo phi phàm và thanh danh lan xa, nữ tử Luyện Khí Sĩ trong tiên đạo cực kỳ thích kẻ mạnh mẽ như Lâm Hi!
Ít nhất nếu như lưa chọn Tiên lữ thì Lâm Hi tuyệt đối có năng lực khiến nữ tử rung động tâm thần.
Cho nên với lời châm chọc trào phúng của hoàng huynh bên cạnh, nữ tử cung trang không quan tâm tới.
Lâm Hi không chú ý tới những chuyện này, vượt qua vị trí của tứ đại hoàng triều tới chỗ thập đại tông phái. Bắc Đẩu, Đế Cực, Tử Vi ba phái còn khá tốt, nhìn thấy Lâm Hi ba người còn có chút chào hỏi. Nhưng tới chỗ Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái thì chính là khí tức đao quang kiếm ảnh đặc biệt là trận doanh Đâu Suất Cung từ trưởng lão cho tới đệ tử, ánh mắt giống như đao muốn chém Lâm Hi thành mảnh vụn.
Thanks
Thậm chí so với các tông phái khác mà nói lại hoàn toàn yếu kém rất nhiều.
Thần Tiêu Tông chỉ phái ba tên đệ tử bình thường tới nơi này, chuyện này trong mấy ngày qua đã truyền khắp Tiên La Phái. Đối với trận doanh của Thần Tiêu Tông có đủ loại giễu cợt, có tràn ngập địch ý, cũng có chẳng thèm ngó tới, có ý định giáo huấn bọn họ, chỉ thiếu duy nhất chính là thiện ý.
Trong nội tâm Lâm Hi đều biết, tình huống hiện tại là do Thần Tiêu Tông cố ý làm ra.
- Có thể đạt thành mục tiêu khi tới Tiên La Phái hay không phải xem hiện tại.
Trong lòng Lâm Hi nghĩ thầm.
Phó chưởng môn trước khi xuất phát đã giao cho hắn lá thư này, hiện tại vẫn còn nằm trong Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại của hắn và không có đưa ra ngoài. Trong nội tâm Lâm Hi suy nghĩ muốn thúc đẩy Thần Tiêu Tông cùng Tiên La Phái liên minh, vậy phải xem hắn có thể quét ngang toàn trường hay không.
Thần Tiêu Tông chỉ có ba người, không có bất cứ trưởng lão nào xuất hiện ra. Lách vào tại trong đám người cực kỳ chói mắt. Nhưng hiện tại càng tạo thêm hiệu ứng oanh động rất nhiều.
- Hừ! Mấy ngày nay ẩn nhẫn không phát, đã đủ ít xuất hiện. Hiện tại cũng không cần ít xuất hiện nữa.
Ánh mắt Lâm Hi quét qua, ánh mắt sắc bén đảo qua toàn trường. Va chạm với những ánh mắt đầy địch ý kia.
- Âu Dương sư huynh, Bạch Nguyên sư huynh, chúng ta đi thôi!
Lâm Hi nói.
Bá!
Ba người lướt vào trong quảng trường, đi ngang qua quảng trường tới vị trí của Thần Tiêu Tông.
Chung quanh ầm ĩ, nghị luận nhao nhao, từng ánh mắt nhìn qua ba người bọn họ, nhưng mà bọn người Lâm Hi vân ung dung bình thản, chẳng thèm ngó tới.
Trên đường đi, đột nhiên Lâm Hi cảm giác được trong đám người có ánh mắt lãnh khốc đảo qua, đồng thời một âm thanh nhỏ như muỗi kêu vang lên bên tai.
- Tiểu tử, lựa chọn cách chết hay chưa?
Âm thanh lạnh lùng, sát cơ tận xương giống như băng thiên tuyết địa.
- Ân?
Trong nội tâm Lâm Hi khẽ động, lập tức nhìn qua ánh mắt kia. Lập tức nhìn thấy bên phải hội trường có một đám tuấn nam mỹ nữ nhìn mình. Quần áo trên người của bọn họ hắn quen thuộc, đó là quần áo và trang sức của Thái Bạch hoàng triều.
- Là Thái Bạch hoàng triều!
Ánh mắt Lâm Hi đảo qua một lần, rất nhanh nhìn vào trong đám người tìm nơi phát ra ánh mắt đó. Đây là một đám thiếu nam thiếu nữ tuổi chừng đôi mươi, con mắt cao cao tại thượng, tràn ngập hương vị không ai sánh bằng.
Một tên cao thủ trong Thái Bạch hoàng triều giống như hạc giữa bầy gà phi thường chói mắt. Đỉnh đầu của hắn đội long quan, trên người có hoàng bào chói mắt, vừa nhìn đã nhận ra thân phận của hắn.
Đây là thành viên hoàng thất Thái Bạch hoàng triều!
- Hừ! Ngươi ở Ly Long Sơn làm chuyện tốt như thế, chẳng lẽ nhanh quên như vậy sao?
Âm thanh kia cho rằng Lâm Hi còn không hiểu ân oán của hai bên, hắn lạnh lùng nhắc nhở.
- Thì ra chuyện đã đó truyền tới đây rồi.
Lâm Hi như có điều suy nghĩ.
Ba người bọn họ đến Tiên La Phái đã có hơn mười ngày, thời gian dài như vậy đủ truyền bá chuyện ở Ly Long Sơn ra. Không hề nghi ngờ, người này chính là thành viên hoàng thất của Thái Bạch hoàng triều cho nên đã thu được tin tức.
Lâm Hi nghĩ tới điểm này đã có chủ ý.
- Một con châu chấu mà thôi, giết thì giết. Nếu ngươi không tự biết sức mình, ta cũng thành toàn cho ngươi luôn.
Lâm Hi thản nhiên nói.
- Ngươi!
Trên khán đài, Ngũ hoàng tử nghe được Lâm Hi lời nói vậy thì tức giận gương mặt tái nhợt. Đan điền chấn động, cơ hồ có xúc động muốn lao xuống chém giết Lâm Hi.
- An tâm một chút chớ vội, có cơ hội.
Thời điểm Ngũ hoàng tử muốn bay xuống khán đài thì một bàn tay hồng nhuận đặt lên vai của hắn. Nếu như chỉ nhìn bàn tay này chắc chắn sẽ khó mà tưởng tượng nổi chủ nhân của bàn tay chính là một lão giả mặt đầy nếp nhăn.
- Không nhìn mặt tăng cũng nể mặt phật, người của Tiên La Phái còn ở nơi này. Cho bọn họ chút mặt mũi đi, chuyện của Thập bát hoàng tử có thể đối phó hắn sau.
Lão đầu tóc bạc này nghiêm nghị, chỉnh tề, giơ tay nhắc chân có quý khí hiện ra. Hiển nhiên thân phận phi phàm.
Lão nhân nói Ngũ hoàng tử rất khó nghe vào.
- Hừ! Cho hắn sống lâu một chút.
Ngũ hoàng tử áo bào chấn động, hắn đi ra phía sau lưu lại câu này.
Lâm Hi cũng chỉ hừ lạnh một tiếng, cũng không để ý tới. Lần này xem lễ cũng không phải chỉ có Thái Bạch hoàng triều, còn có Ngự Long hoàng triều, Trung Ương hoàng triều cùng Thánh Thụ hoàng triều, Lâm Hi đứng lại ở giữa sân bề ngoài nhìn không ra cái gì. Nhưng mà ba đại hoàng triều ở ngay đối diện Thái Bạch hoàng triều đều có người tinh tế, cũng phát giác có vấn đề.
- Đây là Thái Bạch hoàng triều Ngũ hoàng tử, dường như có ân oán với người của Thần Tiêu Tông đấy.
Một nữ tử mặc cung trang đỏ thẫm, gương mặt tuyệt sắc nhìn qua đối diện, thản nhiên nói. Nữ tử này da trắng như tuyết, băng cơ ngọc cốt, bộ ngực sữa bờ mông rất tròn, chân dài thẳng tắp, là mỹ nữ hấp dẫn.
Nàng cực kỳ cao quý, giơ tay nhấc chân có khí tức tôn quý hiển hiện ra ngoài, hiển nhiên là trải qua giáo dục tốt của hoàng tộc.
- Thần Tiêu Tông có người gọi là Lâm Hi, Ngũ hoàng tử muốn giết hắn nguyên nhân cũng rất đơn giản, bởi vì hắn vừa giết Thập bát hoàng tử của Thái Bạch hoàng triều, còn viết chữ lưu lại trên đất.
Một tên hoàng tử bên cạnh nói ra, hắn chắp tay sau lưng, âm thanh yên tĩnh như nước.
- Lâm Hi? Phong bạo chi môn Lâm Hi?
Nữ tử tuyệt sắc cả kinh.
- Hừ! Ngươi không nghe thấy sao? Vừa rồi người của Tiên La Phái nói rõ ràng, là Thần Tiêu Tông Lâm Hi... Lần xem lễ này ta biết rõ ngươi không muốn tới. Nhưng mà cũng phải lưu ý một chút.
Hoàng tử Ngự Long hoàng triều đột nhiên cười lạnh một tiếng:
- Đúng rồi, nghe nói hắn còn chưa có tiên lữ, Tiên Đạo Đại Thế Giới bây giờ cực kỳ chú ý tới hắn. Nếu ngươi có ý thì nên kết thành tiên lữ với hắn đi, cũng là duyên phận mỹ hảo đấy.
Lời này mang theo huong vị trào phúng trong đó. Nhưng mà nữ tử cung trang không quan tâm tới, trên mặt ngược lại có chút ít đỏ bừng nhàn nhạt.
Nữ tử trong tiên đạo lớn mật hơn nữ tử trong thế tục.
Bối cảnh cường đại, trí tuệ hơn người cùng với mỹ mạo phi phàm và thanh danh lan xa, nữ tử Luyện Khí Sĩ trong tiên đạo cực kỳ thích kẻ mạnh mẽ như Lâm Hi!
Ít nhất nếu như lưa chọn Tiên lữ thì Lâm Hi tuyệt đối có năng lực khiến nữ tử rung động tâm thần.
Cho nên với lời châm chọc trào phúng của hoàng huynh bên cạnh, nữ tử cung trang không quan tâm tới.
Lâm Hi không chú ý tới những chuyện này, vượt qua vị trí của tứ đại hoàng triều tới chỗ thập đại tông phái. Bắc Đẩu, Đế Cực, Tử Vi ba phái còn khá tốt, nhìn thấy Lâm Hi ba người còn có chút chào hỏi. Nhưng tới chỗ Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái thì chính là khí tức đao quang kiếm ảnh đặc biệt là trận doanh Đâu Suất Cung từ trưởng lão cho tới đệ tử, ánh mắt giống như đao muốn chém Lâm Hi thành mảnh vụn.
Thanks
/1561
|