- 1000 vạn công huân trị…
Lâm Hi nhìn giá trị của Phấn Toái chi thạch, nhíu nhíu mày. Là tài liệu cấp bậc Tiên Đạo, Phấn Toái chi thạch rõ ràng nếu so với tài luyện Luyện Khí cấp thì đắt hơn nhiều, dù sau cũng là sản vật sau khi thế giới đại bạo tạc, vô cùng trân quý.
Nhưng mà chân chính để cho Lâm Hi cảm thấy khó còn không phải là cái này, mà là phía sau Phấn Toái chi thạch là một cái giá khác '1 điểm cống hiến'.
Mỗi một khỏa Phấn Toái chi thạch đều cần 1000 vạn công huân trị cùng 1 điểm cống hiến!
Công huân trị dễ nói, nhưng mà điểm cống hiến cũng là chỉ có giết chóc yêu mà Tiên Đạo cảnh mới có thể đạt được, là sản vật độc hữu của chân truyền đệ tử.
Nội môn đệ tử, cho dù là loại đệ tử kiệt xuất có cấp bậc như Lâm Hi, có đan dược nhiều hơn đi nữa, có nhiều công huân trị đi nữa cũng không có cách nào mua được tài liệu của Tiên Đạo cảnh.
Đây chính là ưu thế của đệ tử chân truyền.
Điểm cống hiến là một cánh cửa phân chi nội môn đệ tử cùng chân truyền đệ tử!
- Đúng là một đồng tiền làm khó anh hùng hảo hán a!
Lâm Hi nhìn thấy 1 điểm cống hiến lóe lên kia, thở dài không dứt.
Đan dược trong Thứ nguyên tiểu tiên đại của hắn ngay cả không ít đệ tử chân truyền cũng theo không kịp, là 'cự phú' không hơn không kém, nhưng mà 1 điểm cống hiến này lại khiến cho hắn không biết làm gì, thúc thủ vô sách.
1 điểm cống hiện liền đại biểu giết chóc một yêu ma Tiên Đạo cảnh.
Thực lực của Lâm Hi mặc dù cường hãn vô cùng nhưng để cho hắn hiện tại đi giết một yêu ma Tiên Đạo cnahr đó là tuyệt không có khả năng. Ngược lại, một yêu ma Tiên Đạo cảnh còn có thể đuổi giết hắn chạy loạn khắp nơi!
'Hồng câu' giữa Tiên Đạo cảnh cũng Luyện Khí cảnh xa so với người ta có thể nhìn thấy được rất nhiều.
Lâm Hi đứng ở trước quang mạc im lặng không nói, như có điều suy nghĩ.
Phấn Toái chi thạch là hắn nhất định phải đổi được. Mặc dù 1 điểm cống hiến trực tiếp cấp cho hắn một cái vấn đề khó khăn không nhỏ, hơn nữa chút điểm công huân trị trong Lộc Đức bài cũng ít đến đáng thương. Bất quá đối với Lâm Hi mà nói, tuyệt đối không phải là không có cách nào rồi.
Hơi trầm tư, thân thể Lâm Hi thoáng một cái rời đi Phúc Đức đại điện.
Một đường đi thông chỗ sâu thương khung, ở một chỗ cực cao trong hư không, Lâm Hi thả ra một đạo pháp phù hóa thành cầu vồng mà đi, nhập vào trong chỗ sâu không gian. Chỉ chốc lát sau, một cái thanh âm nhuyễn mị mang theo lực lượng lay động lòng người từ chỗ sâu không gian truyền ra.
- Lâm sư đệ, đã lâu không gặp. Lần này, ngược lại có chuyện gì cần ta hỗ trợ sao?
- Không có chuyện gì thì không thể thấy sư tỷ sao?
Lâm Hi lạnh nhạt nói.
- A, vào đi.
Đệ ngũ thần phi khẽ cười một tiếng, mở ra không gian thông đạo.
Ở trong kim hồng đại điện của tiểu động thiên, đệ ngũ thần phi huyền phù ở trong hư không, mái tóc đen nhánh như thác nước chảy xuống, vẻ mặt lười biếng. Hai thị nữ thanh tú, xinh đẹp đang thay nàng tỉ mỉ cắt tỉa mái tóc.
Dưới kim hồng lưỡng sắc sa quần làm nổi bật, đường cong thân thể của đệ ngũ thần phi lộ ra vẻ nhỏ nhắn thướt tha, thon thả tinh tế, hiện ra một cỗ co dãn cực hạn.
- Lâm sư đệ, ngươi bây giờ là càng lúc càng lớn mật rồi.
Đệ ngũ thần phi mệt mỏi nhìn Lâm Hi một cái, nửa thật nửa giả nói, thanh âm mang theo một tia vị đạo nhàn nhạt tựa như còn là cảnh cáo.
Nói cho cùng, là tiên lữ của thần tử, Lâm Hi tới nơi này đúng là có chút thường xuyên rồi.
Đệ Ngũ Thần Phi là nữ nhân của Thần Tử, là hậu quyến. Nhưng tăng thêm lần này nữa thì đây đã là lần thứ ba Lâm Hi tới gặp Đệ Ngũ Thần Phi rồi.
- Lá gan không lớn, sao có thể làm việc lớn. Ta ngay cả Thái Nguyên, Đâu Suất còn không sợ, sư tỷ cảm thấy, ta còn có gì phải sợ nữa sao?
Lâm Hi từ bên ngoài đại điện đi đến, thản nhiên nói.
Tên tuổi của Thần Tử dọa được người người khác, nhưng không dọa được hắn.
Bá chủ ở Tiên Đạo Đại Thế Giới có một ai là ngươi sợ hãi rụt rè, lo trước lo sau chứ Trong lòng nghĩ nhiều, sợ hãi nhiều lắm, có mấy ai có thể thành đại sự.
Hơn nữa lúc này không giống ngày xưa, Lâm Hi cũng không phải một tiểu tử cô linh vừa mới tiến tông nữa, Chấp Pháp Điện chính là chỗ dựa mạnh nhất của hắn.
Luận địa vị, Thần Tử quả thật không phải Lâm Hi có thể so sánh, nhưng trong lòng Lâm Hi có một mục tiêu, đó chính là siêu việt Thần Tử !
- A, ta ngược lại đã có chút minh bạch, Không sư đệ vì sao lại bị người đánh rớt khỏi vị trí Thập Đại Thánh Vương rồi.
Đệ Ngũ Thần Phi cười nhạt một tiếng, trong thanh âm cũng không biết là khoa trương Lâm Hi Không sợ , hay là đang mắng Lâm Hi Vô tri nữa, hoặc là cả hai cũng nên.
- Sư tỷ, ta cũng không dài dòng, lần này tới, ta thật ra là muốn cùng sư tỷ làm một số giao dịch. Sư tỷ nếu cảm thấy không tiện, hoặc là không muốn, ta cũng không quấy rầy nữa, giờ sẽ rời đi ngay.
Lâm Hi đi thẳng vào vấn đề nói.
- Ah?
Nghe được lời Lâm Hi nói... trong mắt Đệ Ngũ Thần Phi hiện lên một đạo ánh sáng, đứng phắc dậy, phất phất tay, đuổi hai nha đầu phục thị đi:
- Giao dịch?
- Ân. Chính là giao dịch. Sư tỷ nếu sợ Thần Tử hiểu lầm, ta sẽ rời đi.
Lâm Hi giả bộ nói.
- Khanh khách, tiểu tử, chỉ cần ngươi không sợ ‘ Thần Tử ’. Ta có gì phải kiêng kị chứ?
Đệ Ngũ Thần Phi nhõng nhẽo cười nói, cằm dưới trơn bóng tuyết trắng i nâng lên, ánh mắt nửa là Khiêu khích nhìn Lâm Hi, nửa là tràn đầy hương vị dụ dỗ .
Ngoài điện, vài nhà hoàn xinh đẹp thủ vệ tranh thủ thời gian cúi đầu xuống, giả bộ như cái gì cũng không nghe thấy.
Phiền đối thoại của hai người này nếu truyền đi, lọt vào tai Thần Tử chỉ sợ sẽ bị hiểu lầm là lén hẹn hò, tán tỉnh nhau, hậu quả không thể lường được, chỉ sợ ngay cả các nàng cũng bị ban cho cái chết.
Lâm Hi lắc đầu, hắn quả thực là tới để làm giao dịch với Đệ Ngũ Thần Phi .
- Ta muốn cùng sư tỷ làm giao dịch, ta cho sư tỷ đan dược, sư tỷ giúp ta hối đoái mấy đồ vật trong Phúc Đức Điện.
Lâm Hi nói.
- Nha.
Đệ Ngũ Thần Phi cười cười, ánh mắt trở nên càng thêm sáng ngời:
- Xem ra từ chỗ Tiên La Hạch Tâm Động Thiên ngươi quả thực thu hoạch không ít. Nói đi, ngươi muốn hối đoái cái gì.
Đệ Ngũ Thần Phi nhìn ánh mắt Lâm Hi, đây quả thực là một cơ hội đầu cơ kiếm lợi rồi.
Lâm Hi ngẩng đầu nhìn Đệ Ngũ Thần Phi , trong nội tâm có chút ngạc nhiên. Hắn có thu hoạch ở Tiên La Hạch Tâm Động Thiên , rõ ràng ngay cả Đệ Ngũ Thần Phi ở đây cũng biết.
- A, xem ra chính ngươi còn không biết. Chút động tĩnh ngươi gây ra ở Chấp Pháp Phong hiện giờ không ai không biết. Chúng ta tuy rằng thân là chân truyền đệ tử, nhưng muốn chúng ta dùng đan dược trợ giúp cả ngàn người tăng lên cảnh giới, thì ngay cả chúng ta cũng không làm được. Cho dù có nhiều đan dược như vậy, cũng sẽ không dùng hết toàn bộ lên thân người khác được.
Lâm Hi nhìn giá trị của Phấn Toái chi thạch, nhíu nhíu mày. Là tài liệu cấp bậc Tiên Đạo, Phấn Toái chi thạch rõ ràng nếu so với tài luyện Luyện Khí cấp thì đắt hơn nhiều, dù sau cũng là sản vật sau khi thế giới đại bạo tạc, vô cùng trân quý.
Nhưng mà chân chính để cho Lâm Hi cảm thấy khó còn không phải là cái này, mà là phía sau Phấn Toái chi thạch là một cái giá khác '1 điểm cống hiến'.
Mỗi một khỏa Phấn Toái chi thạch đều cần 1000 vạn công huân trị cùng 1 điểm cống hiến!
Công huân trị dễ nói, nhưng mà điểm cống hiến cũng là chỉ có giết chóc yêu mà Tiên Đạo cảnh mới có thể đạt được, là sản vật độc hữu của chân truyền đệ tử.
Nội môn đệ tử, cho dù là loại đệ tử kiệt xuất có cấp bậc như Lâm Hi, có đan dược nhiều hơn đi nữa, có nhiều công huân trị đi nữa cũng không có cách nào mua được tài liệu của Tiên Đạo cảnh.
Đây chính là ưu thế của đệ tử chân truyền.
Điểm cống hiến là một cánh cửa phân chi nội môn đệ tử cùng chân truyền đệ tử!
- Đúng là một đồng tiền làm khó anh hùng hảo hán a!
Lâm Hi nhìn thấy 1 điểm cống hiến lóe lên kia, thở dài không dứt.
Đan dược trong Thứ nguyên tiểu tiên đại của hắn ngay cả không ít đệ tử chân truyền cũng theo không kịp, là 'cự phú' không hơn không kém, nhưng mà 1 điểm cống hiến này lại khiến cho hắn không biết làm gì, thúc thủ vô sách.
1 điểm cống hiện liền đại biểu giết chóc một yêu ma Tiên Đạo cảnh.
Thực lực của Lâm Hi mặc dù cường hãn vô cùng nhưng để cho hắn hiện tại đi giết một yêu ma Tiên Đạo cnahr đó là tuyệt không có khả năng. Ngược lại, một yêu ma Tiên Đạo cảnh còn có thể đuổi giết hắn chạy loạn khắp nơi!
'Hồng câu' giữa Tiên Đạo cảnh cũng Luyện Khí cảnh xa so với người ta có thể nhìn thấy được rất nhiều.
Lâm Hi đứng ở trước quang mạc im lặng không nói, như có điều suy nghĩ.
Phấn Toái chi thạch là hắn nhất định phải đổi được. Mặc dù 1 điểm cống hiến trực tiếp cấp cho hắn một cái vấn đề khó khăn không nhỏ, hơn nữa chút điểm công huân trị trong Lộc Đức bài cũng ít đến đáng thương. Bất quá đối với Lâm Hi mà nói, tuyệt đối không phải là không có cách nào rồi.
Hơi trầm tư, thân thể Lâm Hi thoáng một cái rời đi Phúc Đức đại điện.
Một đường đi thông chỗ sâu thương khung, ở một chỗ cực cao trong hư không, Lâm Hi thả ra một đạo pháp phù hóa thành cầu vồng mà đi, nhập vào trong chỗ sâu không gian. Chỉ chốc lát sau, một cái thanh âm nhuyễn mị mang theo lực lượng lay động lòng người từ chỗ sâu không gian truyền ra.
- Lâm sư đệ, đã lâu không gặp. Lần này, ngược lại có chuyện gì cần ta hỗ trợ sao?
- Không có chuyện gì thì không thể thấy sư tỷ sao?
Lâm Hi lạnh nhạt nói.
- A, vào đi.
Đệ ngũ thần phi khẽ cười một tiếng, mở ra không gian thông đạo.
Ở trong kim hồng đại điện của tiểu động thiên, đệ ngũ thần phi huyền phù ở trong hư không, mái tóc đen nhánh như thác nước chảy xuống, vẻ mặt lười biếng. Hai thị nữ thanh tú, xinh đẹp đang thay nàng tỉ mỉ cắt tỉa mái tóc.
Dưới kim hồng lưỡng sắc sa quần làm nổi bật, đường cong thân thể của đệ ngũ thần phi lộ ra vẻ nhỏ nhắn thướt tha, thon thả tinh tế, hiện ra một cỗ co dãn cực hạn.
- Lâm sư đệ, ngươi bây giờ là càng lúc càng lớn mật rồi.
Đệ ngũ thần phi mệt mỏi nhìn Lâm Hi một cái, nửa thật nửa giả nói, thanh âm mang theo một tia vị đạo nhàn nhạt tựa như còn là cảnh cáo.
Nói cho cùng, là tiên lữ của thần tử, Lâm Hi tới nơi này đúng là có chút thường xuyên rồi.
Đệ Ngũ Thần Phi là nữ nhân của Thần Tử, là hậu quyến. Nhưng tăng thêm lần này nữa thì đây đã là lần thứ ba Lâm Hi tới gặp Đệ Ngũ Thần Phi rồi.
- Lá gan không lớn, sao có thể làm việc lớn. Ta ngay cả Thái Nguyên, Đâu Suất còn không sợ, sư tỷ cảm thấy, ta còn có gì phải sợ nữa sao?
Lâm Hi từ bên ngoài đại điện đi đến, thản nhiên nói.
Tên tuổi của Thần Tử dọa được người người khác, nhưng không dọa được hắn.
Bá chủ ở Tiên Đạo Đại Thế Giới có một ai là ngươi sợ hãi rụt rè, lo trước lo sau chứ Trong lòng nghĩ nhiều, sợ hãi nhiều lắm, có mấy ai có thể thành đại sự.
Hơn nữa lúc này không giống ngày xưa, Lâm Hi cũng không phải một tiểu tử cô linh vừa mới tiến tông nữa, Chấp Pháp Điện chính là chỗ dựa mạnh nhất của hắn.
Luận địa vị, Thần Tử quả thật không phải Lâm Hi có thể so sánh, nhưng trong lòng Lâm Hi có một mục tiêu, đó chính là siêu việt Thần Tử !
- A, ta ngược lại đã có chút minh bạch, Không sư đệ vì sao lại bị người đánh rớt khỏi vị trí Thập Đại Thánh Vương rồi.
Đệ Ngũ Thần Phi cười nhạt một tiếng, trong thanh âm cũng không biết là khoa trương Lâm Hi Không sợ , hay là đang mắng Lâm Hi Vô tri nữa, hoặc là cả hai cũng nên.
- Sư tỷ, ta cũng không dài dòng, lần này tới, ta thật ra là muốn cùng sư tỷ làm một số giao dịch. Sư tỷ nếu cảm thấy không tiện, hoặc là không muốn, ta cũng không quấy rầy nữa, giờ sẽ rời đi ngay.
Lâm Hi đi thẳng vào vấn đề nói.
- Ah?
Nghe được lời Lâm Hi nói... trong mắt Đệ Ngũ Thần Phi hiện lên một đạo ánh sáng, đứng phắc dậy, phất phất tay, đuổi hai nha đầu phục thị đi:
- Giao dịch?
- Ân. Chính là giao dịch. Sư tỷ nếu sợ Thần Tử hiểu lầm, ta sẽ rời đi.
Lâm Hi giả bộ nói.
- Khanh khách, tiểu tử, chỉ cần ngươi không sợ ‘ Thần Tử ’. Ta có gì phải kiêng kị chứ?
Đệ Ngũ Thần Phi nhõng nhẽo cười nói, cằm dưới trơn bóng tuyết trắng i nâng lên, ánh mắt nửa là Khiêu khích nhìn Lâm Hi, nửa là tràn đầy hương vị dụ dỗ .
Ngoài điện, vài nhà hoàn xinh đẹp thủ vệ tranh thủ thời gian cúi đầu xuống, giả bộ như cái gì cũng không nghe thấy.
Phiền đối thoại của hai người này nếu truyền đi, lọt vào tai Thần Tử chỉ sợ sẽ bị hiểu lầm là lén hẹn hò, tán tỉnh nhau, hậu quả không thể lường được, chỉ sợ ngay cả các nàng cũng bị ban cho cái chết.
Lâm Hi lắc đầu, hắn quả thực là tới để làm giao dịch với Đệ Ngũ Thần Phi .
- Ta muốn cùng sư tỷ làm giao dịch, ta cho sư tỷ đan dược, sư tỷ giúp ta hối đoái mấy đồ vật trong Phúc Đức Điện.
Lâm Hi nói.
- Nha.
Đệ Ngũ Thần Phi cười cười, ánh mắt trở nên càng thêm sáng ngời:
- Xem ra từ chỗ Tiên La Hạch Tâm Động Thiên ngươi quả thực thu hoạch không ít. Nói đi, ngươi muốn hối đoái cái gì.
Đệ Ngũ Thần Phi nhìn ánh mắt Lâm Hi, đây quả thực là một cơ hội đầu cơ kiếm lợi rồi.
Lâm Hi ngẩng đầu nhìn Đệ Ngũ Thần Phi , trong nội tâm có chút ngạc nhiên. Hắn có thu hoạch ở Tiên La Hạch Tâm Động Thiên , rõ ràng ngay cả Đệ Ngũ Thần Phi ở đây cũng biết.
- A, xem ra chính ngươi còn không biết. Chút động tĩnh ngươi gây ra ở Chấp Pháp Phong hiện giờ không ai không biết. Chúng ta tuy rằng thân là chân truyền đệ tử, nhưng muốn chúng ta dùng đan dược trợ giúp cả ngàn người tăng lên cảnh giới, thì ngay cả chúng ta cũng không làm được. Cho dù có nhiều đan dược như vậy, cũng sẽ không dùng hết toàn bộ lên thân người khác được.
/1561
|