Thần Vương Độc Phi: Thiên Tài Luyện Đan Sư

Chương 116 - Công Chúa Điêu Ngoa

/192




Trên mặt xanh xao vàng vọt, đôi mắt bởi vì ốm yếu mà trũng xuống, xem ra có mấy phần đột ngột.

Mắt nàng đầy nước ươn ướt, dùng ánh mắt xin giúp đỡ nhìn Lăng Kỳ Tuyết.

Đây là nô lệ số hai mươi, mười ba tuổi, chiều cao một trăm bốn năm phân, thể trọng là bảy mươi cân (=35 kg), phụ thân vì tài nguyên tu luyện mà bán nàng cho một Nguyên Vương giàu có, sau đó bị Nguyên Vương bán đến nơi này, không có bản lĩnh khác, chỉ khéo tay làm được thức ăn ngon.

Chưởng quỹ nói thông tin của tiểu cô nương ra, nghe thấy thế lông mày của Lăng Kỳ Tuyết nhíu lại, làm phụ thân như thế nào vậy! Lại vì tài nguyên tu luyện mà bán nữ nhi đi! Cặn bã!

Lăng Kỳ Tuyết siết chặt hai nắm tay, hai mắt trong sáng phát ra tia hận ý, hoàn cảnh của tiểu cô nương này quá giống với nguyên chủ thật sự, đều có một phụ thân cặn bã như vậy.

Hoàn cảnh giống nhau, cũng cùng một số mệnh, Lăng Kỳ Tuyết lập tức mềm lòng.

Ngươi nguyện ý theo ta trở về không? Mặc dù nô lệ không có ai thân tự do, cũng không có nói không thể có quyền lợi, Lăng Kỳ Tuyết vẫn hỏi ý nguyện của tiểu cô nương một chút.

Tiểu cô nương lập tức nước mắt lưng tròng, gật đầu như giã tỏi, có thể là kích động, liên tiếp há miệng mấy lần cũng không thể nói ra lời được.

Vậy thì nhanh làm xong thủ tục đi. Đông Phương Linh Thiên lấy thẻ kim tệ ra đưa cho chưởng quỹ.

Nhiều khi Lăng Kỳ Tuyết có chuyện đều là gọi Lục Sa đi làm, hắn đã sớm muốn tìm một hai nữ hài ở bên người hầu hạ cho Lăng Kỳ Tuyết, nhưng Lăng Kỳ Tuyết lại không muốn.

Chưởng quỹ hấp ta hấp tấp nhận lấy thẻ kim tệ, muốn đi giải quyết thủ tục cho Lăng Kỳ Tuyết thật tốt.

Mới đi mấy bước, đã nghe thấy một giọng nói ngang ngược từ lối vào truyền đến: Bản công chúa muốn đứa nô lệ này!

Theo giọng nói nhìn lại, nữ tử mười bảy mười tám tuổi trên đầu cắm trâm leng keng đầy tóc, mặc váy dài gấm vóc màu xanh nhạt, chống hông, khuôn mặt kiêu căng đứng ở cửa chợ.

Cách mấy hàng nô lệ ngồi chồm hổm tương đối xa Lăng Kỳ Tuyết, trong mắt đầy phẫn hận như núi lửa muốn phun trào.

Đi theo phía sau nàng chính là thái tử Nam Cung Kình mà Lăng Kỳ Tuyết đã lâu không thấy.

Lăng Kỳ Tuyết theo thói quen nhướng mày, nữ tử này giống Nam Cung Kình đến mấy phần, huynh muội?

Ở Giáo La Thành đã lâu, Lăng Kỳ Tuyết cũng chưa từng nghe nói qua Nam Cung Kình có một muội muội.

Chưa nghe nói qua không có nghĩa là không có, Lăng Kỳ Tuyết vừa nhìn, cấp bậc của nữ tử là Nguyên Vương sơ kỳ, ở trong đám người thiếu niên cũng coi là người xuất sắc nghịch thiên.

Nhưng nếu như muốn đánh nhau với nàng, thì còn kém một chút.

Chưởng quỹ lập tức đi lên nịnh hót cười rối rít chạy đến bên người nữ tử, quỳ xuống dập đầu: Tiểu nhân tham kiến thái tử, tham kiến công chúa.

Đứng lên đi, không nghe thấy bản công chúa nói sao, bản công chúa muốn nô lệ đó, còn không mau đi làm thủ tục! Nữ tử nói qua xong tay cũng không có động tác lấy tiền ra.

Chưởng quỹ cũng không dám nói gì, chỉ khó xử đứng ở chỗ đó, nhìn Đông Phương Linh Thiên một cái, lại nhìn nàng


/192

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status