Thần Vương Độc Phi: Thiên Tài Luyện Đan Sư

Chương 17 - Chương 17

/192


Nhắm mắt, Lăng Kỳ Tuyết cầm lấy một nắm độc phấn, sau khi trốn đến sau cánh cửa, bóng người vừa hiện ra, độc phấn cũng bị ném ra cùng lúc, nhanh chân bỏ chạy!

Một hơi chạy đến tiểu viện của mình nàng mới dừng lại, nhanh chóng kéo miếng vải đen che miệng xuống, ném bộ đồ dạ hành vào trong nạp giới, nằm chết dí trên cái giường tan tác của mình từ từ bình ổn nhịp tim đang đập kịch liệt, Lăng Kỳ Tuyết nhớ lại tình cảnh vừa rồi.

Mạo hiểm!

Kích thích!

Nhưng mà cái người đến sau kia thật sự là cao thủ thủ hộ tàng bảo khố hả?

Có cảm giác hơi yếu kém, mới dùng một nắm độc phấn đã giải quyết xong.

Quản khỉ gió hắn là ai, chỉ cần mình trộm được thông huyết thảo, không bị phát hiện là được.

Lăng Kỳ Tuyết thỏa mãn nghĩ rồi ngủ mất.

. . . . . .

Thời gian lui về lúc Lăng Kỳ Tuyết đang trốn ở trên cây thì Đông Phương Linh Thiên cũng trốn ở nơi không xa sau lưng Lăng Kỳ Tuyết lẳng lặng nhìn nàng.

Đồ dạ hành thiết kế bó sát người có vẻ khiến cho thân thể gầy yếu của nàng càng nhỏ nhắn hơn, nhưng cũng khiến thân thể nàng càng tinh xảo tỉ mỉ thướt tha.

Mắt nàng rất lớn, rất sáng, giống như minh châu Nam Hải trong suốt, dưới bầu trời đêm tĩnh mật này, phát ra ánh sáng long lanh.

Nàng nấp ở trên cái cây phía trước hai canh giờ, y ở trên cây cái cây phía sau nhìn hai canh giờ.

Y cùng không ngờ một thiếu nữ có thể hấp dẫn ánh mắt của mình như vậy, giống như là mê muội, không dứt ra nổi.

Y đang nhìn đến mê mẫn thì lại cảm ứng được Lăng Kỳ Tuyết xuất tinh thần lực ra, thử dò xét bên trong tàng bảo khố.

Thầm kêu một tiếng: không ổn.

Sau đó lão đầu trông chừng tàng bảo khố cũng đi ra, y cảm thấy khí tức của lão đầu rất mạnh, ở ngoài phạm vi Lăng Kỳ Tuyết có thể chịu đựng được.

Lúc ấy y cũng không biết mình nghĩ như thế nào, d/đl,qđ không hề nghĩ ngợi đã lấy một cái khăn màu trắng ra che mặt rồi lập tức lao ra ngoài, hấp dẫn sự chú ý của lão đầu.

Trong lòng y có loại cảm giác, nhất định Lăng Kỳ Tuyết sẽ thừa dịp lão đầu không có ở đây mà vào xem thử.

Nên y tận lực quấn lấy lão đầu, xem chừng thời gian, mới thoát khỏi lão đầu muốn trở lại xem rốt cuộc nha đầu muốn một vật gì.

Nhưng không ngờ mới vừa bước vào cửa đã bị nàng vẩy độc phấn đốt mắt.

Nha đầu thật sự hung ác, nếu không phải vừa đúng lúc trong tay y có Thanh Minh Đan cấp bậc Đan Vương, có lẽ sau này không thể nhìn thấy dáng người mỹ lệ của nàng ấy nữa rồi.

Y mới nuốt Thanh Minh Đan vào, mắt khôi phục, lão đầu trở về.

Lão đầu đã tu luyện tới cấp bậc Nguyên Vương đỉnh phong, chỉ thiếu một cơ hội là có thể thăng cấp, ỷ vào việc với năng lực của ông thì có đi ngang đi dọc ở đại lục Hoằng Diệc này cũng không thành vấn đề, nhưng không ngờ lại bị một tiểu tử đùa bỡn!

Việc khiến ông thực sự nổi giận là, thực lực của tiểu tử kia cũng không mạnh như ông, nhưng tốc độ chạy trốn thì ông theo không kịp!

Cực kỳ tức giận chạy trở


/192

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status