Thần Vương Độc Phi: Thiên Tài Luyện Đan Sư

Chương 46 - Đồng Tộc Tương Tàn.

/192


Vì để phòng ngừa ngộ nhỡ, nàng cởi đai lưng của mình ra buộc lên trên cây, từ trong Hỗn Độn Không Gian lấy phá kiếm ra, nắm chặt ở trong tay.

Trải qua cuộc chiến với Nguyên Vương, Lăng Kỳ Tuyết nhìn ra phá kiếm khác biệt, nên sinh ra ý nghĩ giữ phá kiếm ở bên người để sử dụng.

Phá kiếm từng bị huyết tẩy tuy nhiên vẫn là dáng vẻ gỉ sét loang lổ, nhưng mà, so với lúc nàng mới lấy từ trong bảo khố Lăng gia ra, còn tốt hơn mấy phần.

Nàng tin tưởng, cho dù lúc này Lăng Nhạc đứng ở trước mặt nàng, cũng không nhận ra thanh kiếm này chính là cái nàng tiện tay lấy kia.

Trên cây đại thụ xanh ngát, ngón tay nhỏ nhắn mềm mại của nàng nắm một thanh trường kiếm vừa rách lại vừa nát, tổ hợp này sao thấy quái dị như thế.

Ma Linh Giác Trư ở dưới tàng cây, đã nuốt chửng rất nhiều người rèn luyện tưởng may mắn muốn thu nhặt vào trong bụng, như là có trí tuệ, nó vẫn có thể kiểm tra ngọn cây, nhìn xem có cá lọt lưới hay không.

Đi một vòng lớn, người trên cây cũng giảm quân số hơn một nửa, Ma Linh Giác Trư không có ý dừng lại.

Việc này làm cho người còn lại ở trên cây sợ choáng váng, từng người một ở trong lòng im lặng cầu nguyện đừng nhìn thấy hắn, đừng ăn hắn nữa!

Thậm chí có người trực tiếp sụp đổ, cứ thế ngất từ trên cây xuống, còn chưa kịp rơi xuống đất đã bị Ma Linh Giác Trư há mồm nuốt vào, ngay cả một tiếng ken két cũng không có đã nuốt chửng vào trong bụng.

Thấy thế Lăng Kỳ Tuyết rợn cả tóc gáy, Ma Linh Giác Trư này nhất định chính là máy ăn thịt người!

Lại liên tục ăn mấy người, Ma Linh Giác Trư đi về phía cây chỗ nàng trốn, đầu heo to lớn ngẩng lên, con mắt đỏ ngầu xoay tròn, dường như đang suy nghĩ trên ngọn cây này có người hay không.

Lăng Kỳ Tuyết tự tin thuốc bột của nàng có thể một trăm phần trăm che giấu hơi thở của nàng, lá cây thật dầy che kín cơ thể nhỏ nhắn của nàng, lại không nhúc nhích để mặc cho đầu heo này quan sát.

Cho dù như thế, Lăng Kỳ Tuyết cũng chuẩn bị tốt tùy thời chạy trốn.

Trên thế giới này có rất nhiều câu đố chưa giải, ai biết Ma Linh Giác Trư này có bản lĩnh đặc biệt hay không, có thể nhìn xuyên qua lá cây, thấy trên cây có nàng.

Lăng Kỳ Tuyết đề cao cảnh giới chiến đấu đến cao nhất, không nhúc nhích nhìn con vật khổng lồ phía dưới, giữa ngón tay, một chút bột vụn khẽ rơi xuống, rơi vào sống lưng thô dày của Ma Linh Giác Trư.

Lòng của Lăng Kỳ Tuyết thót lên đến cổ họng, mới vừa rồi nàng rải ra là một chút thuốc bột có công dụng là truy lùng, nếu như bị quái vật này phát hiện, mạng nhỏ của nàng cũng coi như xong!

Cũng may Ma Linh Giác Trư ở dưới mặt đất ngước đầu nhìn hồi lâu, cuối cùng giống như là rất đáng tiếc lắc đầu lớn, bỏ đi!

Mẹ nó!

Lăng Kỳ Tuyết từ trên cao nhìn xuống, bị động tác nhân tính hóa kia của Ma Linh Giác Trư kinh ngạc sửng sốt!

Đây thật sự là một con Ma thú cấp bậc chỉ là cửu cấp cao cấp sao?

Năng lực kia không thể so với ma thú vương cấp bình thường được!

Chờ Ma Linh Giác Trư chạy xa, một


/192

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status