Lương di nương được nàng tán dương một hồi như vậy cũng đắc ý che miệng cười cười "Con tiểu nha đầu này, đem biện pháp dùng ở trên người lão thái thái cũng sử dụng với nương."
"Cái gì." Hạ Du Hàm bất mãn cong miệng lên "Con đối với lão phu nhân được kêu là lá mặt lá trái, đối với mẫu thân mới là thật tâm chân ý."
"Cái miệng nhỏ này, những lời này cũng không thể nói khắp nơi, nếu không thật uỗng phí thời gian con duy trì hình tượng ở trước mặt lão phu nhân." Mặc dù Hàm nhi thông tuệ, nhưng là dù sao tuổi nhỏ, có một số việc vẫn là cẩn thận dặn dò nàng mới an tâm.
"Biết rồi, hài nhi lại không phải người ngu, chẳng lẽ lại giống đồ phế vật kia sao? Bất kính với lão phu nhân như vậy sao? Nàng là đồ ngốc, con không giống nàng ta."
Nói xong ghét bỏ nhếch miệng.
Lương di nương cũng cười theo.
Ba tháng trước, đang vào mùa xuân, dưới sự xui khiến của Lương di nương, Hạ lão phu nhân nhất thời cao hứng định mở tiệc ngắm hoa ở trong phủ, còn cố ý xuống thiệp mời mời các phu nhân, các tiểu thư có mặt mũi ở kinh thành tới, thậm chí ngày đó còn vinh mời trưởng công chúa đã gả cho cho thứ trưởng tử Phan Diệc Trác của Vinh Bắc Hầu tới trước cùng nhau xem xét, biết được người sắp sửa tới đều là khách quý, lão phu nhân còn cố ý bày mấy loại thực vật hiếm có trong viện của mình ra.
Lúc ấy vốn là dự định cử hành ở trong hoa viên, nhưng là chủng hoa trong hoa viên có rất ít hoa nở mùa xuân, đa số mới là vừa vặn lên chồi non, vì vậy Lương di nương đề nghị cử hành trong viện Bạch Ly.
Thứ nhất, chỗ đó nằm góc đông bắc trong phủ, ánh mặt trời đầy đủ, tuy là mùa xuân, ngược lại phía ngoài gió mát vẫn không dứt, thứ hai, viện Bạch Ly cũng là sân rộng rãi hoa lệ nhất trong phủ, bên trong có một cái động, nước chảy cầu nhỏ lại càng cực kỳ thích mắt, hơn nữa bên trong còn có một ao nước nóng, làm cho nhiệt độ trong sân ấm lên.
Nàng vừa nói ra phương pháp này, phải được lão phu nhân cho phép, Lương di nương tự nhiên sẽ hiểu phương pháp của mình có thể được, lúc này mới nói ra, nhưng là mục đích của nàng có thể cũng không phải là tiệc ngắm hoa này mà là muốn nhờ bữa tiệc này khiến vị Đại tiểu thư không có danh tiếng gì kia bỗng nhiên nổi tiếng.
Lúc ấy nàng ngầm vụng trộm ý tứ ẩn hàm, hơn nữa Chu Vân cùng Thụy Châu ra sức biểu hiện, Hạ Thanh Ca quả nhiên hết sức tức giận.
Bởi vì viện Bạch Ly là nơi Dương thị khi còn sống ở lại, về sau Dương thị ốm chết, Hạ Tử Thanh liền phân phó người niêm phong viện kia, không được hắn cho phép thì không thể tùy ý tiến vào, trong phủ cũng chỉ có người cũ bên cạnh Dương thị mới có thể đúng hạn đi vào quét dọn, mà hôm đó lão phu nhân một tiếng đáp ứng cử hành tiệc ngắm hoa ở viện Bạch Ly tự nhiên là quấy rầy thanh tĩnh của Dương thị.
Hạ Thanh Ca có thể không tức giận sao ? Nàng tức giận liền đại náo tiệc ngắm hoa, cũng chính là bắt đầu từ ngày đó, danh tiếng Hạ Thanh Ca dung mạo xấu xí, bất kính lan truyền đi ra ngoài.
"Đúng rồi, qua vài ngày không phải là đến ngày sinh của lão phu nhân phủ Vinh Quốc Công sao? Năm nay vẫn giống năm trước, con thay thế phế vật kia đi qua, đến lúc đó nói thân thể nàng suy yếu, nếu không phải rơi xuống nước thì có thể qua, tóm lại nói cái gì không quang trọng, chỉ cần Dương lão thái quân không nghi ngờ thì bình yên vô sự, ta nghe nói năm nay Thái Hậu xuống mật chỉ, ngày đó sẽ có rất nhiều vương công tôn quý đến đây chúc, hơn nữa vài vị hoàng tử cũng đều sẽ qua, con nên nắm chắc cơ hội lần này."
Nghe Lương di nương lời nói, Hạ Du Hàm mừng rỡ trong lòng một hồi, nhưng là ngại mình là nữ nhi, cũng chỉ là e lệ cúi thấp đầu."Hôm đó nữ nhi nhật định không để cho mẫu thân thất vọng, đúng rồi, nương, nữ nhi vừa mới cùng Hạ Thanh Ca nháo cương, hiện tại đã hòa hảo cùng nàng có phải quá mức vội vàng hay không?"
Hơn nữa nàng lại càng không muốn hòa thuận với người xấu xí kia.
Như không phải là vì lấy được thiệp mời của Hạ Thanh Ca, nàng như thế nào lại cam tâm tình nguyện đi đến nịnh nọt nàng ta?
Chỉ đáng giận là, Phủ Vinh Quốc Công là nhà mẹ đẻ của mẫu thân Hạ Thanh Ca, lại là nhà mẹ đẻ của đương kim Thái Hậu cùng Đức phi, hơn nữa ngày sinh của Dương lão thái quân hàng năm cũng chỉ là mời một mình Hạ Thanh Ca, mà thứ nữ này căn bản không được người ta đưa thiệp mời, mỗi lần thiệp mời xuống nàng cũng chỉ có thể lấy danh nghĩa phế vật kia đi qua.
"Chuyện này thì có gì? Vì lần ngày sinh này, con cũng phải đi nịnh nọt nàng, tóm lại, lấy được thiếp mời mới là quan trọng nhất."
Hạ Du Hàm nhíu mi "Nương, chẳng lẽ người không cảm giác thấy Hạ Thanh Ca tỉnh lại lần này không giống với trước đây sao?"
Ánh mắt Lương di nương trầm xuống, nàng tất nhiên là nhìn ra manh mối, nhưng là loại ý nghĩ này lại quá mức không hợp lí, như thế nào mà sau khi rơi xuống nước là tính tình thay đổi đây? Chuyện như vậy cơ hồ là không thể nào phát sinh .
"Khả năng hôm nay con nhằm vào nàng quá mức rõ ràng, có thể là nàng ta giận con mới như vậy, con chỉ cần vẫn đối tốt với nàng ta như ngày thường, ta nghĩ nàng ta cũng nhất định sẽ nghe theo con tất."
Hạ Du Hàm gật đầu nhẹ, hai người vừa rỗi rảnh tán gẫu một lát, Lương di nương mới đứng dậy rời viện Tử Yên trở về viện Tú Cảnh của nàng.
Liên tiếp qua bảy ngày - -
Trong mấy ngày nay Hạ Thanh Ca coi như trôi qua thanh tĩnh, Lương di nương như cũ vội vàng mang Hạ Du Hàm ra ngoài, đi các loại bữa tiệc mà các quý phụ kinh thành mở để xã giao.
Không có hai mẹ con kia thì trong Viện Tử Hà cũng coi như thanh tĩnh không ít.
Trong bảy ngày này, Hạ Thanh Ca sáng sớm mỗi ngày đúng giờ rời giường, từ từ đi đi lại lại trong phòng, nàng không thể không thừa nhận thân thể này thật sự là quá mẹ nó nhu nhược.
Từ trước, lúc nàng chịu đựng huấn luyện ma quỷ nghiêm khắc nhất trên thế giới cũng không hô nửa câu mệt mỏi, nhưng là hiện thời dùng thân thể nửa chết nửa sống này đi lên vài vòng trong phòng cũng cảm giác mệt mỏi vô cùng.
Chẳng qua nàng không phải là người dễ bỏ cuộc, thân thủ kiếp trước vẫn còn, độ nhạy cảm tuyệt đối không giảm xuống chút nào, kém chính là thể chất, nàng không tin mình không thể điều dưỡng được?
Cũng may mấy ngày nay nàng mỗi ngày tốn hao bốn canh giờ rèn luyện thân thể, thân thể này cũng tốt lên rất nhiều.
Sáng sớm hôm nay, đang lúc Hạ Thanh Ca mới vừa rời giường, Thụy Châu bưng dụng cụ rửa mặt, Chu Vân mang một bộ quần áo đi đến.
"Tiểu thư, ngài nên rửa mặt " Thụy Châu đem chậu đồng thả ở trên kệ bên cạnh, xoay người nhìn về phía Hạ Thanh Ca.
Mấy ngày nay Đại tiểu thư này tựa hồ lại khôi phục bộ dạng như trước, ít nói kiệm lời, chỉ có biến đổi duy nhất là ưa thích đọc sách cùng đi bộ.
Cẩn thận quan sát mấy ngày nay, các nàng cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, Đại tiểu thư chính là Đại tiểu thư, ngoại trừ quái dị hôm đó, trong ngày thường đều rất bình thường.
Lòng của các nàng buông xuống, tự nhiên vẻ ngạo mạn khinh thị từ trước liền trở lại.
Hạ Thanh Ca không nói, yên lặng đi tới rửa mặt, lập tức ngoan ngoãn chính là đi đến trước bàn trang điểm bên cạnh ngồi xuống.
Thụy Châu đi tới cầm lấy lược bên cạnh chải đầu cho Hạ Thanh Ca, chải lại mái tóc thật dày của nàng một chút, làm cho nửa gương mặt vốn là chỉ lộ ở bên ngoài có vẻ càng thêm ảm đạm không ánh sáng.
Sau khi chải đầu xong, Thụy Châu lại đánh một ít son phấn trên mặtHạ Thanh Ca, nhìn son phấn trắng bệch trên mặt mình, trong lòng Hạ Thanh Ca sợ hãi than, đây là bôi phấn sao? Đơn giản là trát tường, từng tầng một quét lên.
Hạ Thanh Ca vẫn luôn giữ trầm mặc, nhưng là trong lòng lại đã sớm ân cần thăm hỏi tổ tông mười tám đời Thụy Châu nàng, cộng thêm rút gân, lột da, đánh roi, băm cốt… tất cả cực hình từ xưa đến giừo đều dùng trên người tổ tông của nàng.
Xong hết mọi việc, Hạ Thanh Ca nhìn mình trong kính, trong lòng thầm mắng, không trách được trong kinh thành đều là đồn đãi Hạ Thanh Ca tướng mạo xấu xí, giả trang như vậy có thể không phải là người quái dị sao?
"Đại tiểu thư, mặc quần áo đi." Chu Vân lấy y phục trong khay ra.
Hạ Thanh Ca cúi đầu nhìn thoáng qua, một bộ váy dài áo dài màu xám tro bày ra trước mặt của nàng. Nàng đưa tay sờ chất liệu vải.
Tính chất bình thường, chế tác cũng không tính là tinh tế.
Nếu như ở nhà người bình thường thì loại vải này còn miễn cưỡng nói qua, nhưng là như ở trong phủ Quốc Công này thì chất liệu còn không bằng đồ của nha hoàn nhất đẳng
"Cái gì." Hạ Du Hàm bất mãn cong miệng lên "Con đối với lão phu nhân được kêu là lá mặt lá trái, đối với mẫu thân mới là thật tâm chân ý."
"Cái miệng nhỏ này, những lời này cũng không thể nói khắp nơi, nếu không thật uỗng phí thời gian con duy trì hình tượng ở trước mặt lão phu nhân." Mặc dù Hàm nhi thông tuệ, nhưng là dù sao tuổi nhỏ, có một số việc vẫn là cẩn thận dặn dò nàng mới an tâm.
"Biết rồi, hài nhi lại không phải người ngu, chẳng lẽ lại giống đồ phế vật kia sao? Bất kính với lão phu nhân như vậy sao? Nàng là đồ ngốc, con không giống nàng ta."
Nói xong ghét bỏ nhếch miệng.
Lương di nương cũng cười theo.
Ba tháng trước, đang vào mùa xuân, dưới sự xui khiến của Lương di nương, Hạ lão phu nhân nhất thời cao hứng định mở tiệc ngắm hoa ở trong phủ, còn cố ý xuống thiệp mời mời các phu nhân, các tiểu thư có mặt mũi ở kinh thành tới, thậm chí ngày đó còn vinh mời trưởng công chúa đã gả cho cho thứ trưởng tử Phan Diệc Trác của Vinh Bắc Hầu tới trước cùng nhau xem xét, biết được người sắp sửa tới đều là khách quý, lão phu nhân còn cố ý bày mấy loại thực vật hiếm có trong viện của mình ra.
Lúc ấy vốn là dự định cử hành ở trong hoa viên, nhưng là chủng hoa trong hoa viên có rất ít hoa nở mùa xuân, đa số mới là vừa vặn lên chồi non, vì vậy Lương di nương đề nghị cử hành trong viện Bạch Ly.
Thứ nhất, chỗ đó nằm góc đông bắc trong phủ, ánh mặt trời đầy đủ, tuy là mùa xuân, ngược lại phía ngoài gió mát vẫn không dứt, thứ hai, viện Bạch Ly cũng là sân rộng rãi hoa lệ nhất trong phủ, bên trong có một cái động, nước chảy cầu nhỏ lại càng cực kỳ thích mắt, hơn nữa bên trong còn có một ao nước nóng, làm cho nhiệt độ trong sân ấm lên.
Nàng vừa nói ra phương pháp này, phải được lão phu nhân cho phép, Lương di nương tự nhiên sẽ hiểu phương pháp của mình có thể được, lúc này mới nói ra, nhưng là mục đích của nàng có thể cũng không phải là tiệc ngắm hoa này mà là muốn nhờ bữa tiệc này khiến vị Đại tiểu thư không có danh tiếng gì kia bỗng nhiên nổi tiếng.
Lúc ấy nàng ngầm vụng trộm ý tứ ẩn hàm, hơn nữa Chu Vân cùng Thụy Châu ra sức biểu hiện, Hạ Thanh Ca quả nhiên hết sức tức giận.
Bởi vì viện Bạch Ly là nơi Dương thị khi còn sống ở lại, về sau Dương thị ốm chết, Hạ Tử Thanh liền phân phó người niêm phong viện kia, không được hắn cho phép thì không thể tùy ý tiến vào, trong phủ cũng chỉ có người cũ bên cạnh Dương thị mới có thể đúng hạn đi vào quét dọn, mà hôm đó lão phu nhân một tiếng đáp ứng cử hành tiệc ngắm hoa ở viện Bạch Ly tự nhiên là quấy rầy thanh tĩnh của Dương thị.
Hạ Thanh Ca có thể không tức giận sao ? Nàng tức giận liền đại náo tiệc ngắm hoa, cũng chính là bắt đầu từ ngày đó, danh tiếng Hạ Thanh Ca dung mạo xấu xí, bất kính lan truyền đi ra ngoài.
"Đúng rồi, qua vài ngày không phải là đến ngày sinh của lão phu nhân phủ Vinh Quốc Công sao? Năm nay vẫn giống năm trước, con thay thế phế vật kia đi qua, đến lúc đó nói thân thể nàng suy yếu, nếu không phải rơi xuống nước thì có thể qua, tóm lại nói cái gì không quang trọng, chỉ cần Dương lão thái quân không nghi ngờ thì bình yên vô sự, ta nghe nói năm nay Thái Hậu xuống mật chỉ, ngày đó sẽ có rất nhiều vương công tôn quý đến đây chúc, hơn nữa vài vị hoàng tử cũng đều sẽ qua, con nên nắm chắc cơ hội lần này."
Nghe Lương di nương lời nói, Hạ Du Hàm mừng rỡ trong lòng một hồi, nhưng là ngại mình là nữ nhi, cũng chỉ là e lệ cúi thấp đầu."Hôm đó nữ nhi nhật định không để cho mẫu thân thất vọng, đúng rồi, nương, nữ nhi vừa mới cùng Hạ Thanh Ca nháo cương, hiện tại đã hòa hảo cùng nàng có phải quá mức vội vàng hay không?"
Hơn nữa nàng lại càng không muốn hòa thuận với người xấu xí kia.
Như không phải là vì lấy được thiệp mời của Hạ Thanh Ca, nàng như thế nào lại cam tâm tình nguyện đi đến nịnh nọt nàng ta?
Chỉ đáng giận là, Phủ Vinh Quốc Công là nhà mẹ đẻ của mẫu thân Hạ Thanh Ca, lại là nhà mẹ đẻ của đương kim Thái Hậu cùng Đức phi, hơn nữa ngày sinh của Dương lão thái quân hàng năm cũng chỉ là mời một mình Hạ Thanh Ca, mà thứ nữ này căn bản không được người ta đưa thiệp mời, mỗi lần thiệp mời xuống nàng cũng chỉ có thể lấy danh nghĩa phế vật kia đi qua.
"Chuyện này thì có gì? Vì lần ngày sinh này, con cũng phải đi nịnh nọt nàng, tóm lại, lấy được thiếp mời mới là quan trọng nhất."
Hạ Du Hàm nhíu mi "Nương, chẳng lẽ người không cảm giác thấy Hạ Thanh Ca tỉnh lại lần này không giống với trước đây sao?"
Ánh mắt Lương di nương trầm xuống, nàng tất nhiên là nhìn ra manh mối, nhưng là loại ý nghĩ này lại quá mức không hợp lí, như thế nào mà sau khi rơi xuống nước là tính tình thay đổi đây? Chuyện như vậy cơ hồ là không thể nào phát sinh .
"Khả năng hôm nay con nhằm vào nàng quá mức rõ ràng, có thể là nàng ta giận con mới như vậy, con chỉ cần vẫn đối tốt với nàng ta như ngày thường, ta nghĩ nàng ta cũng nhất định sẽ nghe theo con tất."
Hạ Du Hàm gật đầu nhẹ, hai người vừa rỗi rảnh tán gẫu một lát, Lương di nương mới đứng dậy rời viện Tử Yên trở về viện Tú Cảnh của nàng.
Liên tiếp qua bảy ngày - -
Trong mấy ngày nay Hạ Thanh Ca coi như trôi qua thanh tĩnh, Lương di nương như cũ vội vàng mang Hạ Du Hàm ra ngoài, đi các loại bữa tiệc mà các quý phụ kinh thành mở để xã giao.
Không có hai mẹ con kia thì trong Viện Tử Hà cũng coi như thanh tĩnh không ít.
Trong bảy ngày này, Hạ Thanh Ca sáng sớm mỗi ngày đúng giờ rời giường, từ từ đi đi lại lại trong phòng, nàng không thể không thừa nhận thân thể này thật sự là quá mẹ nó nhu nhược.
Từ trước, lúc nàng chịu đựng huấn luyện ma quỷ nghiêm khắc nhất trên thế giới cũng không hô nửa câu mệt mỏi, nhưng là hiện thời dùng thân thể nửa chết nửa sống này đi lên vài vòng trong phòng cũng cảm giác mệt mỏi vô cùng.
Chẳng qua nàng không phải là người dễ bỏ cuộc, thân thủ kiếp trước vẫn còn, độ nhạy cảm tuyệt đối không giảm xuống chút nào, kém chính là thể chất, nàng không tin mình không thể điều dưỡng được?
Cũng may mấy ngày nay nàng mỗi ngày tốn hao bốn canh giờ rèn luyện thân thể, thân thể này cũng tốt lên rất nhiều.
Sáng sớm hôm nay, đang lúc Hạ Thanh Ca mới vừa rời giường, Thụy Châu bưng dụng cụ rửa mặt, Chu Vân mang một bộ quần áo đi đến.
"Tiểu thư, ngài nên rửa mặt " Thụy Châu đem chậu đồng thả ở trên kệ bên cạnh, xoay người nhìn về phía Hạ Thanh Ca.
Mấy ngày nay Đại tiểu thư này tựa hồ lại khôi phục bộ dạng như trước, ít nói kiệm lời, chỉ có biến đổi duy nhất là ưa thích đọc sách cùng đi bộ.
Cẩn thận quan sát mấy ngày nay, các nàng cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, Đại tiểu thư chính là Đại tiểu thư, ngoại trừ quái dị hôm đó, trong ngày thường đều rất bình thường.
Lòng của các nàng buông xuống, tự nhiên vẻ ngạo mạn khinh thị từ trước liền trở lại.
Hạ Thanh Ca không nói, yên lặng đi tới rửa mặt, lập tức ngoan ngoãn chính là đi đến trước bàn trang điểm bên cạnh ngồi xuống.
Thụy Châu đi tới cầm lấy lược bên cạnh chải đầu cho Hạ Thanh Ca, chải lại mái tóc thật dày của nàng một chút, làm cho nửa gương mặt vốn là chỉ lộ ở bên ngoài có vẻ càng thêm ảm đạm không ánh sáng.
Sau khi chải đầu xong, Thụy Châu lại đánh một ít son phấn trên mặtHạ Thanh Ca, nhìn son phấn trắng bệch trên mặt mình, trong lòng Hạ Thanh Ca sợ hãi than, đây là bôi phấn sao? Đơn giản là trát tường, từng tầng một quét lên.
Hạ Thanh Ca vẫn luôn giữ trầm mặc, nhưng là trong lòng lại đã sớm ân cần thăm hỏi tổ tông mười tám đời Thụy Châu nàng, cộng thêm rút gân, lột da, đánh roi, băm cốt… tất cả cực hình từ xưa đến giừo đều dùng trên người tổ tông của nàng.
Xong hết mọi việc, Hạ Thanh Ca nhìn mình trong kính, trong lòng thầm mắng, không trách được trong kinh thành đều là đồn đãi Hạ Thanh Ca tướng mạo xấu xí, giả trang như vậy có thể không phải là người quái dị sao?
"Đại tiểu thư, mặc quần áo đi." Chu Vân lấy y phục trong khay ra.
Hạ Thanh Ca cúi đầu nhìn thoáng qua, một bộ váy dài áo dài màu xám tro bày ra trước mặt của nàng. Nàng đưa tay sờ chất liệu vải.
Tính chất bình thường, chế tác cũng không tính là tinh tế.
Nếu như ở nhà người bình thường thì loại vải này còn miễn cưỡng nói qua, nhưng là như ở trong phủ Quốc Công này thì chất liệu còn không bằng đồ của nha hoàn nhất đẳng
/80
|