Quý Như Yên đứng ngoài sân hắng giọng: “Bà ngoại, Như Yên tới gặp ngài.”
“Vào đi.”
Thiên Nguyệt ở trong phòng nói vọng ra ngoài.
Biết tính tình của bà bà, Quý Như Yên bảo Tinh Linh rời đi.
Linh Tinh có chút ai oán, nàng thật sự có nhiều điều muốn nói, nhưng từ lúc trở về tiểu thư vẫn bận rộn.
Định để ngày mai nói, cũng không được.
Đi vào trong, Quý Như Yên phát hiện Thiên Nguyệt bà bà bày trận quẻ âm dương, nàng ngẩn người: “Bà ngoại, sao ở trong phòng phải mở trận âm dương?”
Thiên Nguyệt khẽ mỉm cười: “Không ngờ ngươi còn hiểu được trận pháp, tối nay nghe nói ngươi muốn tới Bồ Đề, là muốn lấy nước linh tuyền cho Tuyết Nhi trị bệnh đúng không?”
Quý Như Yên gật đầu: “Bà ngoại nói không sai.”
“Trước khi tới nước Bồ Đê, tu vi của ngươi cần phải tăng lên.”
Thiên Nguyệt cười thần bí, đột nhiên nói một câu như vậy.
Quý Như Yên vui mừng: “Ý của bà ngoại là, có thể đột phá cảnh giới.”
“Không, ta không thể tăng cảnh giới cho ngươi. Ta có thể giúp ngươi loiaj bỏ tạp chất trong cơ thể, khiến Diễm Phượng tâm pháp có thể tinh thuần hơn, lúc ngươi sử dụng nội lực uy lực sẽ lớn hơn.”
“Tạp chất, trong người ta có tạp chất sao?”
Quý Như Yên có chút ngạc nhiên.
Thiên Nguyệt gật đầu: “Có, mặc dù không nhiều, có thể trước khi ngươi dùng Thiên Linh, nên trong cơ thể bớt đi một phần ba tap chất. Bằng không với tư chất của ngươi đã sớm đạt tới cảnh giới thứ sáu trung kỳ võ thánh, coi như rất lợi hại.”
Quý Như Yên cười khổ: “Thảo nào, gần đây luyện tập phát hiện nội lực không tăng không giảm, thật giống như đạt tới cảnh giới bão hòa.”
“Đây là do tạp chất cản trở, càng nhiều, tiến bộ càng khó khăn.”
Thiên Nguyệt giống như một quyển bách khoa toàn thư, giúp Như Yên giải đáp mọi thắc mắc.
Quý Như Yên hỏi tiếp: “Có phải nếu người chứa nhiều tạp chất, sẽ không có cách nào đạt tới cảnh giới võ thánh?”
“Biết tại sao có rất ít người đạt tới cảnh giới thứ bẩy võ hoàng không? Mười vạn người luyện võ chiir có mười người đạt được, mà cảnh giới thứ tám vũ tiên lại càng như lông phượng, sừng lân, trăm vạn người mới có mười người đạt được, chẳng khác gì vạn người có một.”
Thần sắc Thiên Nguyệt đột nhiên trở lên nghiêm túc, nhìn Quý Như Yên nói: “Hiện tại Thanh Loan đại lục ngày càng ít người có thể đột phá cảnh giới thứ tư võ suất là bởi vì tạp chất bắt đầu xâm lược cơ thể. Mà ở Bồ Đề, thổ địa có tính chất kháng độc, ngăn chặn độc tố tấn công bọn họ, nên cư dân ở Bồ Đề đa số đều đạt tới đỉnh võ suất.”
Quý Như Yên ngẩn ra: “Không phải bà ngoại không rời khỏi Cổ Thú sơn mạch, sao lại biết rõ tình hình ở đó.”
“Lúc ta được sư phụ thu sưỡng, người nói với ta tình hình ở Thanh Loan đại lục, nên ta biết một chút.”
Thiên Nguyệt khẽ mỉm cười.
Lúc này Quý Như Yên mới chợt hiểu, khó trách Thiên Nguyệt lại biết tình hình nước Bồ Đề.
“Ngươi còn có vấn đề gì khác không?”
“Bà ngoại, hiện tại ngài đạt tới cảnh giới nào?”
Quý Như Yên nóng lòng chờ mong, khẽ hỏi.
“Vào đi.”
Thiên Nguyệt ở trong phòng nói vọng ra ngoài.
Biết tính tình của bà bà, Quý Như Yên bảo Tinh Linh rời đi.
Linh Tinh có chút ai oán, nàng thật sự có nhiều điều muốn nói, nhưng từ lúc trở về tiểu thư vẫn bận rộn.
Định để ngày mai nói, cũng không được.
Đi vào trong, Quý Như Yên phát hiện Thiên Nguyệt bà bà bày trận quẻ âm dương, nàng ngẩn người: “Bà ngoại, sao ở trong phòng phải mở trận âm dương?”
Thiên Nguyệt khẽ mỉm cười: “Không ngờ ngươi còn hiểu được trận pháp, tối nay nghe nói ngươi muốn tới Bồ Đề, là muốn lấy nước linh tuyền cho Tuyết Nhi trị bệnh đúng không?”
Quý Như Yên gật đầu: “Bà ngoại nói không sai.”
“Trước khi tới nước Bồ Đê, tu vi của ngươi cần phải tăng lên.”
Thiên Nguyệt cười thần bí, đột nhiên nói một câu như vậy.
Quý Như Yên vui mừng: “Ý của bà ngoại là, có thể đột phá cảnh giới.”
“Không, ta không thể tăng cảnh giới cho ngươi. Ta có thể giúp ngươi loiaj bỏ tạp chất trong cơ thể, khiến Diễm Phượng tâm pháp có thể tinh thuần hơn, lúc ngươi sử dụng nội lực uy lực sẽ lớn hơn.”
“Tạp chất, trong người ta có tạp chất sao?”
Quý Như Yên có chút ngạc nhiên.
Thiên Nguyệt gật đầu: “Có, mặc dù không nhiều, có thể trước khi ngươi dùng Thiên Linh, nên trong cơ thể bớt đi một phần ba tap chất. Bằng không với tư chất của ngươi đã sớm đạt tới cảnh giới thứ sáu trung kỳ võ thánh, coi như rất lợi hại.”
Quý Như Yên cười khổ: “Thảo nào, gần đây luyện tập phát hiện nội lực không tăng không giảm, thật giống như đạt tới cảnh giới bão hòa.”
“Đây là do tạp chất cản trở, càng nhiều, tiến bộ càng khó khăn.”
Thiên Nguyệt giống như một quyển bách khoa toàn thư, giúp Như Yên giải đáp mọi thắc mắc.
Quý Như Yên hỏi tiếp: “Có phải nếu người chứa nhiều tạp chất, sẽ không có cách nào đạt tới cảnh giới võ thánh?”
“Biết tại sao có rất ít người đạt tới cảnh giới thứ bẩy võ hoàng không? Mười vạn người luyện võ chiir có mười người đạt được, mà cảnh giới thứ tám vũ tiên lại càng như lông phượng, sừng lân, trăm vạn người mới có mười người đạt được, chẳng khác gì vạn người có một.”
Thần sắc Thiên Nguyệt đột nhiên trở lên nghiêm túc, nhìn Quý Như Yên nói: “Hiện tại Thanh Loan đại lục ngày càng ít người có thể đột phá cảnh giới thứ tư võ suất là bởi vì tạp chất bắt đầu xâm lược cơ thể. Mà ở Bồ Đề, thổ địa có tính chất kháng độc, ngăn chặn độc tố tấn công bọn họ, nên cư dân ở Bồ Đề đa số đều đạt tới đỉnh võ suất.”
Quý Như Yên ngẩn ra: “Không phải bà ngoại không rời khỏi Cổ Thú sơn mạch, sao lại biết rõ tình hình ở đó.”
“Lúc ta được sư phụ thu sưỡng, người nói với ta tình hình ở Thanh Loan đại lục, nên ta biết một chút.”
Thiên Nguyệt khẽ mỉm cười.
Lúc này Quý Như Yên mới chợt hiểu, khó trách Thiên Nguyệt lại biết tình hình nước Bồ Đề.
“Ngươi còn có vấn đề gì khác không?”
“Bà ngoại, hiện tại ngài đạt tới cảnh giới nào?”
Quý Như Yên nóng lòng chờ mong, khẽ hỏi.
/800
|