Quý Như Yên đẩy binh phù lại cho hắn: “Đối với hai chúng ta, binh phù càng hợp với chàng hơn.”
“Nàng thật sự không cần sao?”
Lạc Thuấn Thần là lạ nhìn nàng.
“Ta nói không cần chính là không cần.”
“Được rồi, vậy lúc nàng cần binh lực nhớ nói với ta một tiếng, ta có thể điều người cho nàng bất cứ lúc nào.”
Quý Như Yên gật đầu xem như đồng ý.
Hai người đang nói chuyện, Vô Tình đột nhiên đứng ngoài, nhìn dáng vẻ chắc có chuyện muốn báo.
Lạc Thuấn Thần liếc mắt nhìn hắn: “Vào đi.”
“Chủ tử, có người viết thư cho thất hoàng phi.”
“Cho ta?’
Quý Như Yên có chút bất ngờ, không biết ai biết thư cho nàng.
Vô Tình đưa thư lên, Quý Như Yên nhận lấy, cư nhiên là Quân Tử Đường.
Mở ra nhìn, liền vui mừng: “Thật tốt quá.”
Lạc Thuấn Thần ồn hòa hỏi: “Cái gì tốt?”
“Thuấn Thần, có thể cấp một ngọn núi ở Đan Nhân Mai cho Đường nhị ca sao?”
“Hử?”
Lạc Thuấn Thần ngửi thấy mùi nguy hiểm, lẽ nào Quân Tử Đường còn chưa từ bỏ ý đinh?
Quả nhiên!
Quý Như Yên nói: “Đường nhị ca nói sau này ta ở Đan Nhân Mai, nên hắn muốn thiết lập một căn cứ ở đây được không. Thuấn Thần chàng có thể cho nhị ca một ngọn núi được không? Sau này ở đây có Tà Minh, chúng ta muốn có tin tức không phải dễ dàng hơn sao?”
Quý Như Yên quá vui mừng, hoàn toàn không để ý tới mặt Lặc Thuấn Thần đã đen thành một khối.
Nhưng nghe tới câu cuối, tâm trạng hắn khá hơn một chút.
“Nàng vì muốn tin tức của Tà Minh?”
“Đương nhiên, nếu không chúng ta ở trong núi sâu, tin tức bị phong tỏa phải làm sao?”
Quý Như Yên liếc trắng hắn: “Ta cũng không muốn làm thôn phụ.”
“Ngoại trừ ngọn núi phía đông nam, còn lại tùy hắn chọn.”
“Vì sao?”
Quý Như Yên kinh ngạc, thật ra nàng cũng rất thích ngọn núi phía đông nam vị trí không tồi.
Lạc Thuấn Thần lười biếng liếc nàng một cái: “Hôm qua Giang thiếu chủ nói với ta, Giang gia muốn chuyển tới đây.”
“Á?”
Quý Như Yên chấn động, Giang Thành Tứ làm gì vậy, đang yên lành dời Giang Gia tới nơi quỷ quái này làm gì?’
Có điều Giang gia cả đám đều tàn độc, có khi Đan Nhân Mai tốt hơn Giang gia rất nhiều.
Nếu phía đông nam bị Giang Giang chọn, nàng cũng không thể nói gì đành gật đầu: “Vậy chờ nhị ca tới, để cho hắn chọn chỗ khác.”
“Có thể.”
Lạc Thuấn Thần gật đầu tán thành.
Nhìn mắt Quý Như Yên tràn đấy mưa kế, hắn bật cười.
Bất chợt nhớ, hai người ở cùng một chỗ, nàng chưa từng xảo trá với hắn.
Quốc sư Tích Tiểu Mộng bị nàng hố hai mươi vạn lượng bạc, tặc vương cũng thành đại ca nàng, Quân Tử Đường dù làm minh chủ Tà Minh vẫn bị nàng lừa.
“Hù, nghĩ gì xuất thần vậy?”
Quý Như Yên đột nhiên hù hắn, quơ quơ tay trước mặt hắ: “Ta đang nói chuyện với chàng, rốt cuộc chàng có nghe thấy không?”
“Nàng nói gì?”
“Ta nói, Đan Nhân Mai cái gì cũng tốt, chỉ có nguồn nước quá khó khăn. Mỗi lần lấy nước đều phải xuống núi xách lên, như vậy rất phiền phức, chi bằng lắp đặt trạm bơm nước.
Quý Như Yên nói ra ý tưởng.
Lạc Thuấn Thần hứng thú: “Trạm bơm nước?”
“Nàng thật sự không cần sao?”
Lạc Thuấn Thần là lạ nhìn nàng.
“Ta nói không cần chính là không cần.”
“Được rồi, vậy lúc nàng cần binh lực nhớ nói với ta một tiếng, ta có thể điều người cho nàng bất cứ lúc nào.”
Quý Như Yên gật đầu xem như đồng ý.
Hai người đang nói chuyện, Vô Tình đột nhiên đứng ngoài, nhìn dáng vẻ chắc có chuyện muốn báo.
Lạc Thuấn Thần liếc mắt nhìn hắn: “Vào đi.”
“Chủ tử, có người viết thư cho thất hoàng phi.”
“Cho ta?’
Quý Như Yên có chút bất ngờ, không biết ai biết thư cho nàng.
Vô Tình đưa thư lên, Quý Như Yên nhận lấy, cư nhiên là Quân Tử Đường.
Mở ra nhìn, liền vui mừng: “Thật tốt quá.”
Lạc Thuấn Thần ồn hòa hỏi: “Cái gì tốt?”
“Thuấn Thần, có thể cấp một ngọn núi ở Đan Nhân Mai cho Đường nhị ca sao?”
“Hử?”
Lạc Thuấn Thần ngửi thấy mùi nguy hiểm, lẽ nào Quân Tử Đường còn chưa từ bỏ ý đinh?
Quả nhiên!
Quý Như Yên nói: “Đường nhị ca nói sau này ta ở Đan Nhân Mai, nên hắn muốn thiết lập một căn cứ ở đây được không. Thuấn Thần chàng có thể cho nhị ca một ngọn núi được không? Sau này ở đây có Tà Minh, chúng ta muốn có tin tức không phải dễ dàng hơn sao?”
Quý Như Yên quá vui mừng, hoàn toàn không để ý tới mặt Lặc Thuấn Thần đã đen thành một khối.
Nhưng nghe tới câu cuối, tâm trạng hắn khá hơn một chút.
“Nàng vì muốn tin tức của Tà Minh?”
“Đương nhiên, nếu không chúng ta ở trong núi sâu, tin tức bị phong tỏa phải làm sao?”
Quý Như Yên liếc trắng hắn: “Ta cũng không muốn làm thôn phụ.”
“Ngoại trừ ngọn núi phía đông nam, còn lại tùy hắn chọn.”
“Vì sao?”
Quý Như Yên kinh ngạc, thật ra nàng cũng rất thích ngọn núi phía đông nam vị trí không tồi.
Lạc Thuấn Thần lười biếng liếc nàng một cái: “Hôm qua Giang thiếu chủ nói với ta, Giang gia muốn chuyển tới đây.”
“Á?”
Quý Như Yên chấn động, Giang Thành Tứ làm gì vậy, đang yên lành dời Giang Gia tới nơi quỷ quái này làm gì?’
Có điều Giang gia cả đám đều tàn độc, có khi Đan Nhân Mai tốt hơn Giang gia rất nhiều.
Nếu phía đông nam bị Giang Giang chọn, nàng cũng không thể nói gì đành gật đầu: “Vậy chờ nhị ca tới, để cho hắn chọn chỗ khác.”
“Có thể.”
Lạc Thuấn Thần gật đầu tán thành.
Nhìn mắt Quý Như Yên tràn đấy mưa kế, hắn bật cười.
Bất chợt nhớ, hai người ở cùng một chỗ, nàng chưa từng xảo trá với hắn.
Quốc sư Tích Tiểu Mộng bị nàng hố hai mươi vạn lượng bạc, tặc vương cũng thành đại ca nàng, Quân Tử Đường dù làm minh chủ Tà Minh vẫn bị nàng lừa.
“Hù, nghĩ gì xuất thần vậy?”
Quý Như Yên đột nhiên hù hắn, quơ quơ tay trước mặt hắ: “Ta đang nói chuyện với chàng, rốt cuộc chàng có nghe thấy không?”
“Nàng nói gì?”
“Ta nói, Đan Nhân Mai cái gì cũng tốt, chỉ có nguồn nước quá khó khăn. Mỗi lần lấy nước đều phải xuống núi xách lên, như vậy rất phiền phức, chi bằng lắp đặt trạm bơm nước.
Quý Như Yên nói ra ý tưởng.
Lạc Thuấn Thần hứng thú: “Trạm bơm nước?”
/800
|