Thần Y Thánh Thủ

Chương 807: Khắp nơi thỉnh mời

/1041


- Trương huynh, việc lần này nhằm vào người của Long gia ta rất xin lỗi, cũng xin Trương huynh hãy lượng thứ cho những lỗi lầm và sự mạo phạm tới huynh, ta sẽ lập tức cho đệ tử môn phái rút lui khỏi bình nguyên Long gia ngay bây giờ, còn những tổn thất lần này của Long gia, chúng ta sẽ bồi thường tất cả.

Võ Đang Đại Viên Mãn đang đối diện với Trương Dương đột nhiên nắm tay phía trước, cung kính nói với Trương Dương.

- Lão hồ ly!

Sững sờ nhìn Võ Đang Đại viên mãn, trong lòng Hoa Phi Thiên và Lý Kiếm Nhất không nhịn được mà mắng thầm một câu.

Trương Dương thể hiện thực lực lớn mạnh như vậy, lại có Trương Bình Lỗ tới, bọn họ hiểu rằng sự việc ngày hôm nay không thể trái được, kế hoạch mưu đoạt Long gia cũng đã hoàn toàn thất bại.

Vào lúc này, nhanh chân chủ động tỏ vẻ yếu kém xin lỗi Trương Dương, hiển nhiên có thể để lại thêm trong lòng Trương Dương một chút ấn tượng tốt đẹp.

Hoa Phi Thiên và Lý Kiếm Nhất cũng muốn làm như vậy, đáng tiếc đã chậm một bước.

“- rương huynh, sự việc lần này tôi cũng cảm thấy rất có lỗi, nếu có dịp đến Trường Bạch sơn, mời huynh cùng tôi thưởng thức trà tam tuyền nổi danh nhất núi Trường Bạch chúng ta.

Hoa Phi Thiên đã nhanh hơn Lý Kiếm Nhất một bước, đã thể hiện sự áy náy với Trương Dương, hơn nữa còn đưa ra lời mời.

Anh ta vừa dứt lời, những người đứng bên cạnh cũng ngầm chửi.

Liên minh ngũ đại thế lực này, mặc dù bên ngoài không nói rõ giải tán, nhưng cũng chỉ còn trên danh nghĩa mà thôi, trên thực tế đã hoàn toàn không còn tồn tại.

- Trường Bạch sơn?

Trương Dương ánh mắt hơi trừng, lời của Hoa Phi Thiên khiến hắn nhớ tới lời cảnh báo của hai con Anh Vũ(vẹt).

Anh Vũ từng nói với hắn, có việc hay không cũng đừng đi Trường Bạch sơn, càng không được tới gần Thiên Trì, nếu không hắn sẽ lập tức đi đời nhà ma.

Về lai lịch của Anh vũ hắn biết rất rõ, nên những lời nói đó tự nhiên khắc ghi trong tâm.

Từng biết tới cấm địa kỳ danh Dẫn Long Sơn, sức mạnh của những linh thú nơi đó nghĩ đến thôi cũng đủ biết, vừa nghĩ tới sức mạnh kinh khủng của Huyễn Thử (chuột ảo), Trương Dương liền nén lại hoàn toàn bất cứ suy nghĩ đi Trường Bạch sơn nào.

“- Đúng, Trường Bạch sơn phong cảnh rất đẹp, nếu Trương Dương có thời gian, có thể tới một chuyến.

Thấy Trương Dương hỏi ngược lại như vậy, Hoa Phi Thiên lập tức gật đầu, nhắc lại lời mời lần nữa.

Lần này trong lòng anh ta đã không còn suy nghĩ diệt trừ Trương Dương nữa, vì Hoa gia, cũng là vì bản thân, anh ta nhất định phải duy trì được mối quan hệ với Trương Dương.

Cũng may là trước đó anh ta chưa mạnh miệng, cũng không làm điều gì quá đắc tội với Trương Dương, chỉ cần đem sự xung đột qua việc lần này tấn công Long gia mà làm mất niềm tin phía Trương Dương cũng không quá khó đối với anh ta.

Bất giác, Hoa Phi Thiên đã đề cao sự tồn tại của Trương Dương hơn anh ta một bậc.

- Trương huynh, Lý gia chúng ta còn có một loại tinh phẩm hầu nhi tửu, trăm năm mới làm ra một vò, Trương huyng nếu có thời gian, có thể tới Thục sơn, chúng ta sẽ cùng ngắm hoa thưởng thức rượu Thục sơn, hưởng thụ thiên đường chốn nhân gian, tin rằng Trương huynh thấy nhất định sẽ rất yêu thích!

Hoa Phi Thiên đã bày tỏ thái độ, Lý gia cũng không thể không lên tiếng.

Lý Nhất Kiếm cũng nhân dịp này đưa ra lời mời, bọn họ trước kia cũng rất coi trọng mối quan hệ với Trương Dương, vẫn luôn cử đồ đệ duy trì, quan hệ hai bên cũng không quá tệ.

Lần này mặc dù vì Long gia mà trờ nên đối lập nhưng cũng chỉ là đối lập mà thôi, vẫn chưa thực sự kết thành thù hận.

Trương gia cũng không có ai bị thương trong lần tranh đấu này, bọn người Lý gia cũng không có ai có bất kỳ lời mạo phạm nào với Trương gia, đơn thuần chỉ vì ở hai bên phe cánh khác nhau, nên mối quan hệ có thể khôi phục lại được.

- Hầu nhi tửu trăm năm làm ra một vò, cũng được đấy, ông lần này hào phóng quá nhỉ!

Trương Dương còn chưa nói, từ xa đã vọng lại giọng nói sang sảng vang xa không dứt, hai thân hình từ xa tới gần rất nhanh đã tới chỗ bọn họ.

Sau khi hai người đó tới nơi, việc đầu tiên đó là nhìn vào cái hố sâu, nhìn thấy cái hố sâu đó, cả hai đều sửng sốt.

Vội vàng chạy tới, thì ra là Trương Bình Lỗ, ông ta trước đó đã rất lo lắng cho sự an toàn của Trương Dương, bây giờ nhìn thấy Trương Dương bình an, trong lòng cũng đã yên tâm hơn.

Ngẩng đầu lên, Trương Bình Lỗ nhẹ giọng hỏi:

- Dương Dương đã có chuyện gì xảy ra vậy?

Ông ta hỏi chính là cái hố sâu kia, ông ta không biết thực sự đã xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn chu vi của cái hố sâu đó có thể cảm nhận được một luồng năng lượng còn sót lại.

Luồng năng lượng còn sót lại đó đã cho thấy, cái hố sâu này là do con người làm, hơn nữa là một sức mạnh rất lớn, liên tưởng tới sự dao động năng lượng vừa cảm nhận được, Trương Bình Lỗ mới vội vàng hỏi Trương Dương như vậy.

- Cụ, cháu đã luyện thành công thức thứ hai Phá Thiên kiếm pháp, đây chính là uy lực của nó!

Trương Dương không do dự, nói thẳng với Trương Bình Lỗ.

Với Trương Bình Lỗ hắn không có gì phải giấu diếm, cho dù Trương Bình Lỗ không hỏi, hắn cũng sẽ đem tin tốt này nói với ông , để ông cũng được vui mừng.

Hắn không biết Trương Bình Lỗ trước đó vì sao không tới, nhưng vừa rồi Trương Bình Lỗ vội vàng chạy tới, và bộ dạng vừa nhìn thấy hắn không việc gì thì giống như gỡ bỏ được gánh nặng khiến hắn hiểu ra, ông cụ vẫn rất quan tâm đến hắn.

- Chiêu thức thứ hai!

Trương Bình Lỗ ánh mắt ngời sáng, có một chút kinh ngạc lẫn vui mừng nhìn Trương Dương

Đối với Phá Thiên kiếm pháp Trương Bình Lỗ không còn xa lạ gì, ông ta cũng chắc chắn rằng đây phải là người có sức mạnh ngũ tầng mới có thể tu luyện được công pháp lớn mạnh như thế, khi luyện chiêu thứ nhất đã mang lại cho Trương Dương sự thay đổi rất lớn, lúc đó ông ta đã biết các chiêu tiếp theo của Phá Thiên kiếm pháp sẽ càng lợi hại hơn.

Nhưng ông ta cũng không nghĩ rằng, uy lực của chiêu thứ hai lại mạnh đến như vậy, vậy uy lực của chiêu thứ ba càng không thể tưởng tượng được.

Uy lực của Phá Thiên kiếm pháp càng lớn, thì càng giúp được Trương Dương nhiều hơn, Trương Bình Lỗ hiển nhiên rất vui mừng.

- Bình Lỗ huynh, huynh cũng biết rõ, tinh phẩm Hầu nhi tửu của Lý gia chúng tôi trăm năm mới làm ra một vò, hiện nay trong tay tôi cũng chỉ có trữ được ba vò, Bình Lỗ huynh nếu như đồng ý nể mặt, chúng ta hãy cùng giải quyết hết cả ba vò này!”

Trên mặt Lý nhất Kiếm có chút gì đó bất đắc dĩ, nhìn Trương Bình Lỗ và nói vài câu.

Tinh phẩm hầu nhi tửu này Trương Dương không biết gì, nhưng Trương Bình Lỗ lại biết rất rõ.

Lý Kiếm Nhất không biết rằng, Trương bình Lỗ sớm đã có ý với tinh phẩm hầu nhi tửu đó, chỉ là ông ta trước đó vẫn một mực từ chối, bất luận Trương Bình Lỗ dùng vật gì để đổi, ông ta đều chưa từng đồng ý qua.

Trong nguyên liệu dùng để chế tinh phẩm hầu nhi tửu chứa bảo vật hiếm có của trời đất, loại rượu như vậy không những mùi vị thơm ngon hơn, mà còn có ích rất lớn đối với người tu luyện nội công .

Cho dù là Đại Viên Mãn, uống loại rượu này cũng có chỗ tốt nhất định.

Hơn nữa, người tu luyện từ tam tầng trở xuống vốn dĩ không thể dùng loại rượu này, người tu luyện tam tầng mỗi lần uống cũng chỉ được uống một chén, nếu như ở thời gian đầu của việc tu luyện chỉ được uống một ngụm nhỏ mà thôi.

Đến tứ tầng, cũng chỉ được uống ba đến năm chén mà thôi. Kể cả Đại Viên Mãn bọn họ một lần cũng không thể nào uống hết một vò.

Lý Kiếm nhất bây giờ nói như vậy, chẳng khác gì đem toàn bộ đồ lâu ngày tồn kho đó ra tùy ý cho bọn họ uống.

- Cũng không tệ, chuyện rượu để nói sau, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?

Trương Bình Lỗ chỉ vào đống lộn xộn xung quanh, hỏi lại lần nữa.

- Thích Minh đại sư, đã lâu không gặp!

Chu gia Đại viên mãn đứng bên cạnh vẫn luôn im lặng, lần này lại chấp tay trước ngực, hơi cúi mình trước người đi cùng Trương Bình Lỗ.

- Chu thí chủ, quả thật đã lâu không gặp, thật không ngờ chúng ta lại gặp lại nhau ở đây!

Người đi cùng Trương Bình Lỗ một tay chắp trước ngực đáp lại lễ.

Người này trên người mặc bộ trang phục bình thường của sư tăng, trên đầu còn nhìn thấy rõ giới ba, bộ dạng của ông ta thoạt nhìn chỉ tầm sáu mươi tuổi đổ lại, hơi béo, mày rậm mắt to, bộ dạng giống như phật Di Lặc.

Người đứng bên cạnh Trương Bình Lỗ là Đại viên mãn Thiếu Lâm, Thích Minh đại sư.

Trước đây, Trương Bình Lỗ đều ở bên ngoài, thời gian ở bên ngoài ông ta cũng đi xa vài chuyến, vô tình biết được một thông tin

Người của Thiếu Lâm thực sự cũng đã xuống núi, nhưng bọn họ lại không đến bình nguyên Long gia, mà đi đến một nơi khác.

Nghe nói bọn họ sở dĩ đi đến nơi khác là vì đã phát hiện ra một thứ rất quan trọng ở đó, Thiếu Lâm vì vật này mà tổn thất rất nhiều người, còn có một vị trưởng lão cao thủ tứ tầng.

Cuối cùng không còn cách nào, người thủ hộ Thích Minh đại sư phải đích thân ra tay mới lấy được món đồ đó.

Trương Bình Lỗ sau khi biết được điều này đã lập tức đưa ra quyết định.

Ông ta phải đưa được Thích Minh đại sư của Thiếu Lâm đi cùng, trước đó, Trương Bình Lỗ lo lắng nếu chỉ dựa vào hai người Đại viên mãn bọn họ sẽ không thể bức lui lũ sói đói tham vọng này được, nhưng nếu có thêm một vị đại viên mãn nữa, kết quả hiển nhiên sẽ khác.

Có ba vị đại viên mãn chấn thủ, Long gia có thể nói là vững như thành đồng, mấy kẻ tham lam này cũng không thể vì của cải của Long gia mà hoàn toàn đắc tội với bọn họ, như vậy, Trương Bình Lỗ mới nắm chắc một trăm phần trăm việc bảo vệ Long gia.

Nghĩ như vậy, Trương Bình Lỗ lập tức thực hiện.

Thiếu Lâm nếu đã không đến bình nguyên Long gia, chứng minh bọn họ không có thèm muốn của cải của Long gia, thêm nữa Trương Bình Lỗ và Thích Minh đại sư trước kia có mối giao tình tốt, Trương Bình Lỗ tin tưởng có thể mời được ông ta.

Niềm tin này còn bao gồm một yếu tố quan trọng nữa.

Chính là mối quan hệ hiện tại giữa Trương gia và Thiếu Lâm không hề tầm thường, chính xác mà nói là mối quan hệ giữa Trương Dương và Thiếu Lâm không hề tầm thường, Thiếu Lâm trên dưới đều xem trọng Trương Dương, Trương Bình Lỗ đều nắm được điều này.

Hiện tại, Trương Dương đang bảo vệ Long gia, ông ta đích thân ra mặt thỉnh mời, tin rằng Thích Minh đại sư nhất định sẽ nể mặt ông ta lần này, không nói toàn tâm toàn ý hỗ trợ, ít nhất ông ấy có thể đi một chuyến.

Chỉ cần ông ấy ra mặt, đứng về phe mình, Trương Bình Lỗ sẽ nắm chắc phần bức lui ngũ đại thế lực kia, cũng có nghĩa mục đích của Trương Bình Lỗ đã đạt được.

Tiếc là Trương Bình Lỗ không ngờ rằng, ông ta mời được Thích Minh đại sư tới, nhưng bọn họ người chưa đến thì Trương Dương đã giải quyết gần xong mọi việc, còn tạo nên một động thái lớn như vậy.

Lợi dụng việc thân quen với Thích Minh đại sư, và với điều kiện quen biết, Chu gia đại viên mãn cũng thể hiện sự áy náy với Trương Dương.

Kế hoạch của bọn họ đã thất bại, liên minh cũng không còn, lúc này mà đơn độc đắc tội với Trương Dương thì thật là hành vi ngu xuẩn và không có lý trí.

Những người khác cũng đã tạ lỗi, Chu gia cũng không thể ngoại lệ.

Xin lỗi xong, Chu gia đại viên mãn cùng với Đế Vạn Phương đồng loạt rút lui.

Bảo vệ Đế Vạn Phương là nhiệm vụ quan trọng nhất của ông ta, trước mắt bên chính đạo có nhiều đại viên mãn ở đây như vậy, Hoa Lý hai nhà và Võ Đang cũng không xấu hổ mà trở mặt với bọn chúng, Quy Súc đại pháp của Đế Vạn Phương có lợi hại đi chăng nữa, thì cũng không nghi ngờ gì nữa, ngày hôm nay ông ta sẽ phải chết.

Để đề phòng xảy ra tình huống như vậy, bọn họ chỉ còn cách rút lui trước.

Tuy nhiên trước khi rời đi, Chu gia đại viên mãn lại dùng truyền âm nói với Trương Dương một câu, ông ta nói rằng, đợi sự việc lắng xuống, ông ta nhất định đích thân đến nhà xin lỗi, khẩn cầu lượng thứ.

/1041

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status