Hai người đang nói chuyện thì Ôn Tuyền từ bên ngoài bước vào theo sau là Hoàng Thiên,Ôn Tuyền thấy ba người họ liền cười nhẹ nói:
“Buổi sáng tốt lành”
Ôn Dương liền chạy tới chỗ Ôn Tuyền nhào lên người Ôn Tuyền vui vẻ nói:
“Buổi sáng tốt lành cha ơi”
Ôn Tuyền thuận thế ôm lấy Ôn Dương bế lên nói:
“Buổi sáng tốt lành con gái”
Ôn Tuyền tay bế con gái nhưng vì cử động mạnh nên thắt lưng đau inh ỏi,Ôn Dương thấy biểu cảm kỳ lạ của cha mình liền lo lắng hỏi:
“Cha sao thế,bị đau ở đâu sao ạ”
Ôn Tuyền vội nói:
“Không có,…”
Ôn Dương nghe vậy cũng không hỏi nữa nhưng khi nhìn ra phía của Hoàng Thiên đang đứng sau Ôn Tuyền thì vô tình nhìn thấy trên cổ Ôn Tuyền có hai dấu gì đó màu đỏ chói,Ôn Dương liền hỏi:
“Cha ơi,cổ cha là gì vậy,… Nó giống dấu hôn quá”
Câu nói của Ôn Dương khiến Ôn Tuyền giật bắn cả người lấy tay che cổ chỗ có dấu đỏ đó,Ôn Tuyền vội vàng nói:
“Là muỗi đốt cha thôi,con đừng nói bậy”
Ôn Dương nữa con mắt nhìn Hoàng Thiên “Con muỗi cao 1m9”.Còn Ôn Tuyền tức giận quay lại lườm tên nào đó đứng đằng sau mình với ánh mắt cực kỳ thõa mãn,Ôn Tuyền đỏ mặt nghĩ “Cái tên này đã nói là không được để lại dấu ở chỗ này rồi mà”.
Hoàng Thiên vờ như không có chuyện gì nhìn vào chỗ Hàn Diệt Phong và Hàn Tử Diên cười cười nói:
“Ái chà,hai nhóc cũng biết nấu ăn cơ đấy,hôm qua không để ý hai nhóc có phải là con của Hàn Lãng hay không”
Hàn Tử Diên vừa cắt hành vừa nói:
“Vâng”
Hoàng Thiên vừa đi tới chỗ ghế ngồi ngay bàn ăn nghĩ “Tính cách của hai đứa này giống hệt Hàn Lãng”.
Những người còn ngủ cuối cùng cũng thức dậy đúng lúc bữa cơm được nấu xong,bọn họ ngồi vào bàn ăn cười nói vui vẻ,Ôn Tuyền để ý Cố Thanh và Hạ Kiêu dường như có chút vấn đề,Hạ Kiêu ngồi cạnh giúp Cố Thanh gắp gỡ xương cá hành động vô cùng ân cần,Ôn Dương bên này cũng được Hàn Diệt Phong gắp thức ăn cho vào chén hơn nữa ánh mắt còn rất dịu dàng,Ôn Tuyền nhìn mà tức gân máu nổi đầy cả mặt nghĩ “Con ta sắp bị cướp mất rồi, cảm giác muốn giết người thật”. Hoàng Thiên ngồi cạnh thấy sát khí của Ôn Tuyền cũng phải sợ hãi ngoan ngoãn ngồi yên không dám động đậy.
Hoàng Băng thấy tình huống không ổn liền vội nói:
“Tối nay giao thừa rồi hay lát nữa chúng ta đi mua ít đồ về nấu đi”
Hoàng Thiên vội tiếp lời con gái:
“Băng Nhi nói đúng, chúng ta đi trung tâm thương mại đi”
Ôn Dương nghe vậy cũng hưng phấn nói:
“Chúng ta mua đồ làm há cảo đi,con muốn ăn há cảo”
Hoàng Băng và Hạ Kiêu liền đồng thanh:
“Được đó”
Cố Thanh nghĩ nghĩ một lúc liền nói tiếp:
“Sẵn tiện mua thêm ít đồ cho ký túc xá,đồ ăn ở trong đấy hết rồi”
Ôn Dương liền đáp:
“Đúng ha”
Ôn Tuyền nghe thấy lạ liền lên tiếng:
“Ta nhớ không nhầm chẳng phải nhà trường vừa ra luật là không đem đồ ăn vào ký túc xá hay sao”
Cả đám nghe vậy liền chột dạ,Ôn Dương liền cười cười nói:
“Bọn con lén đem vào, hôm bữa còn nấu cả lẩu ở trong đó”
Hoàng Thiên và Ôn Tuyền nghe xong thì đứng hình mất mấy giây, Hoàng Thiên liền nói:
“Các con nấu lẩu bằng cách nào vậy”
Hoàng Băng cười cười nói:
“Bọn còn mày cả bếp điện và những thứ cần thiết đều ở trong đấy”
Ôn Tuyền và Hoàng Thiên liền lấy tay đỡ trán một cách ngán ngẫm,Ôn Tuyền nói:
“Các con định dọn nhà vào trong đấy sao”
Cả đám liền cười ngượng lắc lắc đầu,ăn uống xong họ liền vào thay đồ rồi cùng tản bộ trên đường đến trung tâm thương mại vì nhà cách đó không xa,đám Ôn Dương vừa chạy ra ngoài thì tuyết đã bao phủ cả thành phố dưới đường đi cũng có một lớp tuyết mỏng,Ôn Dương và Hoàng Băng nắm tay chạy ra mà vui vẻ đám Cố Thanh cũng chạy theo sau cùng chơi,Ôn Tuyền nhìn mấy đứa nhỏ nói với theo:
“Cẩn thận ngã đó mấy đứa”
Hoàng Thiên nhìn bọn họ mà cười ha hả nói:
“Nhìn bọn nhỏ vui thật đó, đã lâu rồi không vui vẻ như vậy nhỉ A Tuyền “
Ôn Tuyền đi song song với Hoàng Thiên gật đầu nói mắt vẫn nhìn đám Ôn Dương:
“Ừm, vẫn là trẻ con luôn dễ dàng vui vẻ”
Hoàng Thiên thấy Ôn Tuyền không tập trung vẫn đang suy nghĩ gì đó, Hoàng Thiên liền nắm tay Ôn Tuyền nói:
“Em tập trung đi, đường trơn sẽ bị trượt đó”
Ôn Tuyền đỏ mặt nói:
“Hoàng Thiên,bọn nhỏ còn ở đây để bị thấy thì không hay”
Hoàng Thiên liền nói:
“Không sao “
Hoàng Thiên dừng một chút liền nói tiếp:
“Em vẫn đang lo lắng về Dao Bang và Tu La hội sao,…”
Ôn Tuyền nghe Hoàng Thiên hỏi thì gật đầu thần tình cũng trở nên nghiêm trọng nói:
“Những chính sách phi pháp mà Tu La hội đang nắm trong tay cực kỳ nguy hiểm, những thứ đó một khi hoàn thành chắc chắn sẽ xảy ra chuyện lớn,…Tôi không tài nào an tâm nổi”
Hoàng Thiên thần tình cũng trở nên nghiêm túc nói:
“Ừm,… Nếu chúng ta không tìm ra được những thứ đó thì e là cuộc khai thác đó không biết sẽ có bao nhiêu người chết”
Ôn Tuyền liền nói tiếp:
“Hơn nữa bây giờ chúng ta đã gây thù với Dao Bang và Tu La hội, còn biết được cái kế hoạch của bọn chúng nhất định chúng sẽ không thể của chúng ta đâu”
“Buổi sáng tốt lành”
Ôn Dương liền chạy tới chỗ Ôn Tuyền nhào lên người Ôn Tuyền vui vẻ nói:
“Buổi sáng tốt lành cha ơi”
Ôn Tuyền thuận thế ôm lấy Ôn Dương bế lên nói:
“Buổi sáng tốt lành con gái”
Ôn Tuyền tay bế con gái nhưng vì cử động mạnh nên thắt lưng đau inh ỏi,Ôn Dương thấy biểu cảm kỳ lạ của cha mình liền lo lắng hỏi:
“Cha sao thế,bị đau ở đâu sao ạ”
Ôn Tuyền vội nói:
“Không có,…”
Ôn Dương nghe vậy cũng không hỏi nữa nhưng khi nhìn ra phía của Hoàng Thiên đang đứng sau Ôn Tuyền thì vô tình nhìn thấy trên cổ Ôn Tuyền có hai dấu gì đó màu đỏ chói,Ôn Dương liền hỏi:
“Cha ơi,cổ cha là gì vậy,… Nó giống dấu hôn quá”
Câu nói của Ôn Dương khiến Ôn Tuyền giật bắn cả người lấy tay che cổ chỗ có dấu đỏ đó,Ôn Tuyền vội vàng nói:
“Là muỗi đốt cha thôi,con đừng nói bậy”
Ôn Dương nữa con mắt nhìn Hoàng Thiên “Con muỗi cao 1m9”.Còn Ôn Tuyền tức giận quay lại lườm tên nào đó đứng đằng sau mình với ánh mắt cực kỳ thõa mãn,Ôn Tuyền đỏ mặt nghĩ “Cái tên này đã nói là không được để lại dấu ở chỗ này rồi mà”.
Hoàng Thiên vờ như không có chuyện gì nhìn vào chỗ Hàn Diệt Phong và Hàn Tử Diên cười cười nói:
“Ái chà,hai nhóc cũng biết nấu ăn cơ đấy,hôm qua không để ý hai nhóc có phải là con của Hàn Lãng hay không”
Hàn Tử Diên vừa cắt hành vừa nói:
“Vâng”
Hoàng Thiên vừa đi tới chỗ ghế ngồi ngay bàn ăn nghĩ “Tính cách của hai đứa này giống hệt Hàn Lãng”.
Những người còn ngủ cuối cùng cũng thức dậy đúng lúc bữa cơm được nấu xong,bọn họ ngồi vào bàn ăn cười nói vui vẻ,Ôn Tuyền để ý Cố Thanh và Hạ Kiêu dường như có chút vấn đề,Hạ Kiêu ngồi cạnh giúp Cố Thanh gắp gỡ xương cá hành động vô cùng ân cần,Ôn Dương bên này cũng được Hàn Diệt Phong gắp thức ăn cho vào chén hơn nữa ánh mắt còn rất dịu dàng,Ôn Tuyền nhìn mà tức gân máu nổi đầy cả mặt nghĩ “Con ta sắp bị cướp mất rồi, cảm giác muốn giết người thật”. Hoàng Thiên ngồi cạnh thấy sát khí của Ôn Tuyền cũng phải sợ hãi ngoan ngoãn ngồi yên không dám động đậy.
Hoàng Băng thấy tình huống không ổn liền vội nói:
“Tối nay giao thừa rồi hay lát nữa chúng ta đi mua ít đồ về nấu đi”
Hoàng Thiên vội tiếp lời con gái:
“Băng Nhi nói đúng, chúng ta đi trung tâm thương mại đi”
Ôn Dương nghe vậy cũng hưng phấn nói:
“Chúng ta mua đồ làm há cảo đi,con muốn ăn há cảo”
Hoàng Băng và Hạ Kiêu liền đồng thanh:
“Được đó”
Cố Thanh nghĩ nghĩ một lúc liền nói tiếp:
“Sẵn tiện mua thêm ít đồ cho ký túc xá,đồ ăn ở trong đấy hết rồi”
Ôn Dương liền đáp:
“Đúng ha”
Ôn Tuyền nghe thấy lạ liền lên tiếng:
“Ta nhớ không nhầm chẳng phải nhà trường vừa ra luật là không đem đồ ăn vào ký túc xá hay sao”
Cả đám nghe vậy liền chột dạ,Ôn Dương liền cười cười nói:
“Bọn con lén đem vào, hôm bữa còn nấu cả lẩu ở trong đó”
Hoàng Thiên và Ôn Tuyền nghe xong thì đứng hình mất mấy giây, Hoàng Thiên liền nói:
“Các con nấu lẩu bằng cách nào vậy”
Hoàng Băng cười cười nói:
“Bọn còn mày cả bếp điện và những thứ cần thiết đều ở trong đấy”
Ôn Tuyền và Hoàng Thiên liền lấy tay đỡ trán một cách ngán ngẫm,Ôn Tuyền nói:
“Các con định dọn nhà vào trong đấy sao”
Cả đám liền cười ngượng lắc lắc đầu,ăn uống xong họ liền vào thay đồ rồi cùng tản bộ trên đường đến trung tâm thương mại vì nhà cách đó không xa,đám Ôn Dương vừa chạy ra ngoài thì tuyết đã bao phủ cả thành phố dưới đường đi cũng có một lớp tuyết mỏng,Ôn Dương và Hoàng Băng nắm tay chạy ra mà vui vẻ đám Cố Thanh cũng chạy theo sau cùng chơi,Ôn Tuyền nhìn mấy đứa nhỏ nói với theo:
“Cẩn thận ngã đó mấy đứa”
Hoàng Thiên nhìn bọn họ mà cười ha hả nói:
“Nhìn bọn nhỏ vui thật đó, đã lâu rồi không vui vẻ như vậy nhỉ A Tuyền “
Ôn Tuyền đi song song với Hoàng Thiên gật đầu nói mắt vẫn nhìn đám Ôn Dương:
“Ừm, vẫn là trẻ con luôn dễ dàng vui vẻ”
Hoàng Thiên thấy Ôn Tuyền không tập trung vẫn đang suy nghĩ gì đó, Hoàng Thiên liền nắm tay Ôn Tuyền nói:
“Em tập trung đi, đường trơn sẽ bị trượt đó”
Ôn Tuyền đỏ mặt nói:
“Hoàng Thiên,bọn nhỏ còn ở đây để bị thấy thì không hay”
Hoàng Thiên liền nói:
“Không sao “
Hoàng Thiên dừng một chút liền nói tiếp:
“Em vẫn đang lo lắng về Dao Bang và Tu La hội sao,…”
Ôn Tuyền nghe Hoàng Thiên hỏi thì gật đầu thần tình cũng trở nên nghiêm trọng nói:
“Những chính sách phi pháp mà Tu La hội đang nắm trong tay cực kỳ nguy hiểm, những thứ đó một khi hoàn thành chắc chắn sẽ xảy ra chuyện lớn,…Tôi không tài nào an tâm nổi”
Hoàng Thiên thần tình cũng trở nên nghiêm túc nói:
“Ừm,… Nếu chúng ta không tìm ra được những thứ đó thì e là cuộc khai thác đó không biết sẽ có bao nhiêu người chết”
Ôn Tuyền liền nói tiếp:
“Hơn nữa bây giờ chúng ta đã gây thù với Dao Bang và Tu La hội, còn biết được cái kế hoạch của bọn chúng nhất định chúng sẽ không thể của chúng ta đâu”
/238
|