Trong màn đêm, vòng sáng ngũ sắc chói mắt vô cùng, lơ lửng trên tầng không của Hồng Vân Ngũ Thải Lan, khi thì bay lên lúc lại hạ xuống, lên lên xuống xuống, cứ kéo dài mãi như vậy. Cảnh tượng kỳ lạ này khiến không ít người phải chú ý. Khi Hoa Hồng quay lại Thiên Nữ phong, Lam Phát Ngân Tông, Bạch Đầu Thiên Ông và Tuyết Ẩn Cuồng Đao của Ngũ Sắc Thiên Vực đã đến gần Hồng Vân Ngũ Thải Lan. Lúc này, Trương Phàm của phái Cửu Hư và Phong U của phái Cửu U đều ẩn thân cách đó vài dặm, từ xa quan sát. Tây Bắc Cuồng Đao, Tứ Dực thần sứ, Ứng Thiên Cừu cũng đã xuất hiện ở khu vực lân cận.
Thời gian trôi qua cùng với việc ánh sáng nhiều màu chuyển đổi theo quá trình lần thứ hai. Khi vòng sáng ngũ sắc từ từ giảm bớt sáng, trên mặt đất gần với khu vực Hồng Vân Ngũ Thải Lan xuất hiện chấn động kịch liệt khiến mặt đất bắt đầu sụp đổ, một cái động sâu đen ngòm cứ vậy đột nhiên xuất hiện, cửa động từ từ hiện lên hào quang rực rỡ. Lúc này, vòng sáng ngũ sắc giữa không trung từ từ hạ xuống, vừa hay rơi vào miệng động, chớp mắt đã bộc phát ánh sáng rực rỡ. Đến lúc đó, trong màn đêm dâng lên một luồng hào quang ngũ sắc, một người đàn ông toàn thân lấp lánh ánh xanh lục từ trong động sâu bay ra, lơ lửng giữa không trung. Nhìn thật cẩn thận, đó là một lão già tuổi chừng năm mươi, khôi ngô cao lớn, đôi mắt đen ngăm phát sáng hệt như ánh mắt của rắn độc, khiến người ta không rét mà run. Lão già này trên trán có một hình vẽ rắn độc lấp lánh, nhìn qua lại hung tàn quỷ dị khiến người ta đã thấy thì không thể nào quên được. Lão già toàn thân mang áo xanh lục, vẽ vô số hoa văn hình rắn, trên mỗi vai có một con rắn xanh nhỏ, trên đầu rắn này có đường vân tơ vàng, hai cánh quái dị, nhìn thấy lại vô cùng âm hiểm. Lão già nắm trong tay một mộc côn hình con rắn, nhìn qua có phần giống với cây trượng, nhưng có khác biệt nhất định.
Lúc này, lão già ngạo nghễ ở đó, nhìn quanh một vòng, vẻ mặt có khí độ coi thường thiên hạ, phảng phất không nhìn thấy ai trong tầm mắt. Hình ảnh như vậy khiến người ta bất bình, nhưng sau đó lại có biến hóa sinh ra. Té ra, sau khi lão già xuất hiện rồi, trong động sâu lại bắn ra năm luồng hào quang, so với trước đó thì màu sắc có hơi ảm đạm hơn vài phần nhưng cũng phát sáng chói mắt. Theo sự xuất hiện của năm luồng hào quang, năm bóng người xông thẳng lên trời xuất hiện quanh lão già áo xanh lục, hình thành một hình ngũ giác. Nhìn thật cẩn thận, năm người xuất hiện sau đó ai nấy thần thái khác lạ, tướng mạo kỳ dị, đều là hạng không tầm thường. Người thứ nhất là một người hơn ba mươi tuổi, mặt trắng không râu, mang áo văn sĩ, trong tay cầm một cành cây liễu. Người thứ hai là một người tuổi chừng bốn sáu bốn bảy, hình dáng khôi ngô, toàn thân mặc áo dài màu nâu xám không che được cơ bắp cuồn cuộn, lại thêm khuôn mặt xấu xí, đủ mười phần hư hỏng. Người thứ ba là một người phụ nữ, thân hình cao gầy đầy đặn, toàn thân mang áo đỏ vô cùng yêu mị. Người thứ tư là một lão già tóc hoa râm, nắm trong tay một thanh đao gãy, tròng mắt xám trắng không ngừng xoay chuyển, thỉnh thoảng có thể thấy được vài phần âm lạnh. Người thứ năm là đặc biệt nhất, nhìn qua tuổi chừng mười sáu mười bảy tuổi, cao lớn tuấn tú động lòng người, đủ mười phần để xứng gọi đẹp đẽ, ai ngờ lại có ba chân. Nói đến chân của hắn, nếu từ trước mặt nhìn lại thì không khác gì người thường. Nhưng từ bên hông nhìn qua, liền có thể thấy rõ ràng một chân quái lạ hướng về phía sau. Chuyện quái lạ như vậy thiên hạ khó thấy, khiến người ta không khỏi nhớ mãi trong lòng.
Gần đó, Lam Phát Ngân Tôn, Bạch Đầu Thiên Ông và Tuyết Ẩn Cuồng Đao khi thấy người áo xanh lục, vẻ mặt đều có mấy phần khác lạ. Nhưng gần như chỉ chốc lát, vẻ mặt ba người lại khôi phục bình tĩnh, thay vào đó là một nụ cười mỉm đã tập thành quán tính, nhìn qua có chút không được chân thật. Bay đến gần, Lam Phát Ngân Tôn cười ha hả nói:
- Hoan nghênh giá lâm, chúng tôi đã đợi ngài khá lâu rồi.
Xà Ma tròng mắt hơi đổi, cười xã giao nói:
- Phải vậy không? Ta còn cho là các vị không quá hoan nghênh ta đến nơi này.
Lam Phát Ngân Tôn nụ cười cứng đờ, gượng cười đáp:
- Xà Ma nói vậy là khách khí rồi, chúng ta đều làm việc cho Thần Vương, làm sao lại có chuyện không hoan nghênh ở đây.
Bạch Đầu Thiên Ông phụ họa:
- Chúng ta đều chờ đợi ngài sớm đến một chút, để chủ trì đại cục cho chúng ta.
Xà Ma bật cười lạnh lùng cao ngạo, liếc ba người rồi cau mày nói:
- Sao lại ba người các ngươi?
Câu này vừa nói ra, Lam Phát Ngân Tôn và Bạch Đầu Thiên Ông đều buồn bực không nói gì, Tuyết Ẩn Cuồng Đao đành dày mặt nói:
- Tình hình nơi này so với dự báo của chúng ta nghiêm trọng hơn rất nhiều. Bốn cao thủ đi theo Ngân Tôn đến nơi này không quá hai ngày thì toàn bộ đều đã hy sinh rồi.
Xà Ma hừ giọng nói:
- Một đám giá áo túi cơm, quả thật khiến Ngũ Sắc Thiên Vực chúng ta mất mặt quá.
Lam Phát Ngân Tôn hơi không phục, phản bác lại:
- Xà Ma, ngài còn chưa hiểu được tình hình nơi này, tốt nhất không nên vội vàng ra quyết định. Tình hình Băng Nguyên vượt quá những tưởng tượng đơn giản của chúng ta ngày trước.
Xà Ma cười lạnh nói:
- Bản thân làm chuyện bất lợi lại đổ thừa, đây chính là thành quả các ngươi báo cáo cho ta?
Lam Phát Ngân Tôn vẻ mặt hơi tức giận, đang muốn phản bác, Bạch Đầu Thiên Ông vội vàng kéo lại, ra sức khuyên bảo:
- Xà Ma đại nhân chớ hiểu lầm, chúng ta nói những câu này là thật, chút nữa ngài liền có thể chứng thực.
Xà Ma khinh thường hừ một tiếng, nhìn tình hình chung quanh, khi thấy được Mẫu Đơn và Hoa Hồng, vẻ mặt hơi biến sắc chất vấn:
- Hai người bọn họ sao cũng ở nơi này?
Tuyết Ẩn Cuồng Đao nói:
- Bọn họ theo sát chúng ta đến đây, hiện nay đã kết hợp với cao thủ nhân gian.
Xà Ma cười lạnh nói:
- Chỉ bằng hai người bọn họ căn bản không làm được đại sự. Các ngươi hãy nhanh chóng đi bắt lấy bọn họ.
Bạch Đầu Thiên Ông nói:
- Với tình trạng của chúng ta lúc này phỏng chừng bọn chúng sẽ không chiến mà sẽ bỏ chạy.
Xà Ma tự phụ nói :
- Bỏ chạy? Bọn chúng có thể bỏ chạy được sao?
Bạch Đầu Thiên Ông không nói, Lam Phát Ngân Tôn châm chọc:
- Ngài sao không phái cao thủ đi theo ngài thử một chút xem.
Xà Ma ánh mắt dựng lện, trừng Lam Phát Ngân Tôn một cái, sau đó nhìn qua năm đại cao thủ bên mình, hỏi:
- Ai tình nguyện ra trận bắt lấy hai người này?
- Thuộc hạ Bàng Phi tình nguyện thử qua.
Người nói chính là người đàn ông tuổi hơn ba mươi, mặt trắng không râu, mặc áo văn sĩ, trong tay cầm một cành liễu hết sức tà mị.
- Ta cũng tình nguyện ra tay thử.
Giọng nói thật hấp dẫn, người nói chính là người phụ nữ toàn thân mặc áo đỏ đẹp đẽ kia.
Xà Ma gật nhẹ, tán thưởng:
- Được, hai nha đầu thúi này giao cho Bàng Phi và Vân Cơ, các ngươi phải bắt cho được hai người bọn họ.
Ra vẻ hấp dẫn, người phụ nữ Vân Cơ cười nói:
- Xà Ma đại nhân an tâm, đối phó với hai nha đầu này ta nắm chắc đến chín mươi phần trăm.
Bàng Phi không hề nói gì, hắn chỉ tung mình lóe lên, chớp mắt đã biến mất không tung tích.
Phân phái nhiệm vụ rồi, Xà Ma đưa mắt nhìn Tây Bắc Cuồng Đao, Tứ Dực thần sứ và Ứng Thiên Cừu, chất vấn:
- Đây là những người nào vậy?
Bạch Đầu Thiên Ông trả lời:
- Bọn họ đều là hạng đục nước béo cò, trong đó có một người là cao thủ của Dực Phong tộc thuộc Vực ngoại Phong Thần phái, tự xưng là Tứ Dực thần sứ.
Xà Ma gật đầu nhè nhẹ, chỉ Ứng Thiên Cừu nói:
- Tiểu tử này có khí tức hơi kỳ quái, lai lịch hắn thế nào?
Tuyết Ẩn Cuồng Đao trả lời:
- Hắn xuất thân từ Ma Thần tông, kiếm quyết vô cùng quỷ dị.
Xà Ma hơi trầm ngâm dặn dò:
- Phàm chuyện nào trở ngại chúng ta thì phải tiêu diệt nó.
Lam Phát Ngân Tôn hừ giọng nói:
- Cao thủ như vậy trên Băng Nguyên không dưới ba mươi người, ông cho là có thể dễ dàng tiêu diệt được sao?
Xà Ma ánh mắt lạnh lại, chất vấn:
- Đây là lý do ngươi trốn tránh trách nhiệm chăng?
Lam Phát Ngân Tôn đáp:
- Ta chỉ là thực sự cầu thị, hoàn toàn không có ý trốn trách nhiệm.
Thiếu niên anh tuấn ba chân bên cạnh Xà Ma nói:
- Đại nhân chớ nên tức giận, nếu đã đến thế giới này, chúng ta trước hết phải hiểu rõ tình hình đã, sau đó mới định luận được.
Xà Ma liếc thiếu niên, vẻ mặt tức giận hơi giảm bớt, hừ khẽ nói:
- Trông vào mặt mũi Hằng Giang ngươi, ta tạm thời không truy cứu đến trách nhiệm của bọn họ. Bây giờ các ngươi hãy theo ta đi về phía Bắc, xem thử Vân Cơ và Bàng Phi giao chiến thế nào.
Lam Phát Ngân Tôn, Bạch Đầu Thiên Ông và Tuyết Ẩn Cuồng Đao không hề nói gì, ba người tuy trong lòng bất mãn nhưng lại không tiện biểu lộ ra, dù sao thân phận Xà Ma cũng cao hơn ba người một chút.
- Xà Ma đại nhân, có cần phải mang Hồng Vân Ngũ Thải Lan theo không?
Lão già tóc bạc mở miệng, giọng nói lạnh lẽo vô cùng.
Xà Ma điềm nhiên đáp:
- Vật này tự có linh tính, Viên lão chớ có lo lắng.
Dứt lời, Xà Ma bắn mình bay đi, dẫn ba đại cao thủ tùy thân bay thẳng về phía Thiên Nữ phong. Lam Phát Ngân Tôn ba người chậm hơn một khoảng, đưa mắt cho nhau, không nhanh không chậm đi theo sau.
Trên đường đi, Tuyết Ẩn Cuồng Đao nhỏ giọng nói:
- Ngân Tôn, người khôi ngô cao lớn đi bên cạnh Xà Ma là ai vậy, sao ta trước đây chưa từng gặp qua người này?
Lam Phát Ngân Tông tức giận đáp:
- Người đó ngoại hiệu là Hắc Kim Cương, trời sinh thần lực lại thêm thủy hỏa không xâm phạm, chính là một công cụ sát nhân mà nhiều năm trước Xà Ma đã thu phục nuôi dưỡng. Người này một lòng trung trinh với Xà Ma, còn mạnh hơn Đoạn Nhận Tàn Thần Viên Quang mấy phần. Đây chính là nguyên nhân Xà Ma mang hắn đi đến nơi này.
Bạch Đầu Thiên Ông nói:
- Nếu như vậy, Xà Ma đối với hành động lần này cũng vô cùng cẩn thận.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao hừ khẽ nói:
- Sợ là cẩn thận cũng không giải quyết được vấn đề.
Lam Phát Ngân Tôn cười lạnh nói:
- Xem hắn có thể lớn lối đến bao lâu.
Dứt lời, đoàn người đã đến gần Thiên Nữ phong, nhưng vừa nhìn thấy tình hình lại khiến bọn họ cảm thấy khiếp sợ. Té ra, Bàng Phi và Vân Cơ tự động vâng mệnh lần này đang lơ lửng trên không, khoảng cách Thiên Nữ phong ước chừng vài trăm trượng, vẻ mặt âm trầm nhưng lại chưa hề có dấu hiệu nào tiến gần đến Thiên Nữ phong được.
Thời gian trôi qua cùng với việc ánh sáng nhiều màu chuyển đổi theo quá trình lần thứ hai. Khi vòng sáng ngũ sắc từ từ giảm bớt sáng, trên mặt đất gần với khu vực Hồng Vân Ngũ Thải Lan xuất hiện chấn động kịch liệt khiến mặt đất bắt đầu sụp đổ, một cái động sâu đen ngòm cứ vậy đột nhiên xuất hiện, cửa động từ từ hiện lên hào quang rực rỡ. Lúc này, vòng sáng ngũ sắc giữa không trung từ từ hạ xuống, vừa hay rơi vào miệng động, chớp mắt đã bộc phát ánh sáng rực rỡ. Đến lúc đó, trong màn đêm dâng lên một luồng hào quang ngũ sắc, một người đàn ông toàn thân lấp lánh ánh xanh lục từ trong động sâu bay ra, lơ lửng giữa không trung. Nhìn thật cẩn thận, đó là một lão già tuổi chừng năm mươi, khôi ngô cao lớn, đôi mắt đen ngăm phát sáng hệt như ánh mắt của rắn độc, khiến người ta không rét mà run. Lão già này trên trán có một hình vẽ rắn độc lấp lánh, nhìn qua lại hung tàn quỷ dị khiến người ta đã thấy thì không thể nào quên được. Lão già toàn thân mang áo xanh lục, vẽ vô số hoa văn hình rắn, trên mỗi vai có một con rắn xanh nhỏ, trên đầu rắn này có đường vân tơ vàng, hai cánh quái dị, nhìn thấy lại vô cùng âm hiểm. Lão già nắm trong tay một mộc côn hình con rắn, nhìn qua có phần giống với cây trượng, nhưng có khác biệt nhất định.
Lúc này, lão già ngạo nghễ ở đó, nhìn quanh một vòng, vẻ mặt có khí độ coi thường thiên hạ, phảng phất không nhìn thấy ai trong tầm mắt. Hình ảnh như vậy khiến người ta bất bình, nhưng sau đó lại có biến hóa sinh ra. Té ra, sau khi lão già xuất hiện rồi, trong động sâu lại bắn ra năm luồng hào quang, so với trước đó thì màu sắc có hơi ảm đạm hơn vài phần nhưng cũng phát sáng chói mắt. Theo sự xuất hiện của năm luồng hào quang, năm bóng người xông thẳng lên trời xuất hiện quanh lão già áo xanh lục, hình thành một hình ngũ giác. Nhìn thật cẩn thận, năm người xuất hiện sau đó ai nấy thần thái khác lạ, tướng mạo kỳ dị, đều là hạng không tầm thường. Người thứ nhất là một người hơn ba mươi tuổi, mặt trắng không râu, mang áo văn sĩ, trong tay cầm một cành cây liễu. Người thứ hai là một người tuổi chừng bốn sáu bốn bảy, hình dáng khôi ngô, toàn thân mặc áo dài màu nâu xám không che được cơ bắp cuồn cuộn, lại thêm khuôn mặt xấu xí, đủ mười phần hư hỏng. Người thứ ba là một người phụ nữ, thân hình cao gầy đầy đặn, toàn thân mang áo đỏ vô cùng yêu mị. Người thứ tư là một lão già tóc hoa râm, nắm trong tay một thanh đao gãy, tròng mắt xám trắng không ngừng xoay chuyển, thỉnh thoảng có thể thấy được vài phần âm lạnh. Người thứ năm là đặc biệt nhất, nhìn qua tuổi chừng mười sáu mười bảy tuổi, cao lớn tuấn tú động lòng người, đủ mười phần để xứng gọi đẹp đẽ, ai ngờ lại có ba chân. Nói đến chân của hắn, nếu từ trước mặt nhìn lại thì không khác gì người thường. Nhưng từ bên hông nhìn qua, liền có thể thấy rõ ràng một chân quái lạ hướng về phía sau. Chuyện quái lạ như vậy thiên hạ khó thấy, khiến người ta không khỏi nhớ mãi trong lòng.
Gần đó, Lam Phát Ngân Tôn, Bạch Đầu Thiên Ông và Tuyết Ẩn Cuồng Đao khi thấy người áo xanh lục, vẻ mặt đều có mấy phần khác lạ. Nhưng gần như chỉ chốc lát, vẻ mặt ba người lại khôi phục bình tĩnh, thay vào đó là một nụ cười mỉm đã tập thành quán tính, nhìn qua có chút không được chân thật. Bay đến gần, Lam Phát Ngân Tôn cười ha hả nói:
- Hoan nghênh giá lâm, chúng tôi đã đợi ngài khá lâu rồi.
Xà Ma tròng mắt hơi đổi, cười xã giao nói:
- Phải vậy không? Ta còn cho là các vị không quá hoan nghênh ta đến nơi này.
Lam Phát Ngân Tôn nụ cười cứng đờ, gượng cười đáp:
- Xà Ma nói vậy là khách khí rồi, chúng ta đều làm việc cho Thần Vương, làm sao lại có chuyện không hoan nghênh ở đây.
Bạch Đầu Thiên Ông phụ họa:
- Chúng ta đều chờ đợi ngài sớm đến một chút, để chủ trì đại cục cho chúng ta.
Xà Ma bật cười lạnh lùng cao ngạo, liếc ba người rồi cau mày nói:
- Sao lại ba người các ngươi?
Câu này vừa nói ra, Lam Phát Ngân Tôn và Bạch Đầu Thiên Ông đều buồn bực không nói gì, Tuyết Ẩn Cuồng Đao đành dày mặt nói:
- Tình hình nơi này so với dự báo của chúng ta nghiêm trọng hơn rất nhiều. Bốn cao thủ đi theo Ngân Tôn đến nơi này không quá hai ngày thì toàn bộ đều đã hy sinh rồi.
Xà Ma hừ giọng nói:
- Một đám giá áo túi cơm, quả thật khiến Ngũ Sắc Thiên Vực chúng ta mất mặt quá.
Lam Phát Ngân Tôn hơi không phục, phản bác lại:
- Xà Ma, ngài còn chưa hiểu được tình hình nơi này, tốt nhất không nên vội vàng ra quyết định. Tình hình Băng Nguyên vượt quá những tưởng tượng đơn giản của chúng ta ngày trước.
Xà Ma cười lạnh nói:
- Bản thân làm chuyện bất lợi lại đổ thừa, đây chính là thành quả các ngươi báo cáo cho ta?
Lam Phát Ngân Tôn vẻ mặt hơi tức giận, đang muốn phản bác, Bạch Đầu Thiên Ông vội vàng kéo lại, ra sức khuyên bảo:
- Xà Ma đại nhân chớ hiểu lầm, chúng ta nói những câu này là thật, chút nữa ngài liền có thể chứng thực.
Xà Ma khinh thường hừ một tiếng, nhìn tình hình chung quanh, khi thấy được Mẫu Đơn và Hoa Hồng, vẻ mặt hơi biến sắc chất vấn:
- Hai người bọn họ sao cũng ở nơi này?
Tuyết Ẩn Cuồng Đao nói:
- Bọn họ theo sát chúng ta đến đây, hiện nay đã kết hợp với cao thủ nhân gian.
Xà Ma cười lạnh nói:
- Chỉ bằng hai người bọn họ căn bản không làm được đại sự. Các ngươi hãy nhanh chóng đi bắt lấy bọn họ.
Bạch Đầu Thiên Ông nói:
- Với tình trạng của chúng ta lúc này phỏng chừng bọn chúng sẽ không chiến mà sẽ bỏ chạy.
Xà Ma tự phụ nói :
- Bỏ chạy? Bọn chúng có thể bỏ chạy được sao?
Bạch Đầu Thiên Ông không nói, Lam Phát Ngân Tôn châm chọc:
- Ngài sao không phái cao thủ đi theo ngài thử một chút xem.
Xà Ma ánh mắt dựng lện, trừng Lam Phát Ngân Tôn một cái, sau đó nhìn qua năm đại cao thủ bên mình, hỏi:
- Ai tình nguyện ra trận bắt lấy hai người này?
- Thuộc hạ Bàng Phi tình nguyện thử qua.
Người nói chính là người đàn ông tuổi hơn ba mươi, mặt trắng không râu, mặc áo văn sĩ, trong tay cầm một cành liễu hết sức tà mị.
- Ta cũng tình nguyện ra tay thử.
Giọng nói thật hấp dẫn, người nói chính là người phụ nữ toàn thân mặc áo đỏ đẹp đẽ kia.
Xà Ma gật nhẹ, tán thưởng:
- Được, hai nha đầu thúi này giao cho Bàng Phi và Vân Cơ, các ngươi phải bắt cho được hai người bọn họ.
Ra vẻ hấp dẫn, người phụ nữ Vân Cơ cười nói:
- Xà Ma đại nhân an tâm, đối phó với hai nha đầu này ta nắm chắc đến chín mươi phần trăm.
Bàng Phi không hề nói gì, hắn chỉ tung mình lóe lên, chớp mắt đã biến mất không tung tích.
Phân phái nhiệm vụ rồi, Xà Ma đưa mắt nhìn Tây Bắc Cuồng Đao, Tứ Dực thần sứ và Ứng Thiên Cừu, chất vấn:
- Đây là những người nào vậy?
Bạch Đầu Thiên Ông trả lời:
- Bọn họ đều là hạng đục nước béo cò, trong đó có một người là cao thủ của Dực Phong tộc thuộc Vực ngoại Phong Thần phái, tự xưng là Tứ Dực thần sứ.
Xà Ma gật đầu nhè nhẹ, chỉ Ứng Thiên Cừu nói:
- Tiểu tử này có khí tức hơi kỳ quái, lai lịch hắn thế nào?
Tuyết Ẩn Cuồng Đao trả lời:
- Hắn xuất thân từ Ma Thần tông, kiếm quyết vô cùng quỷ dị.
Xà Ma hơi trầm ngâm dặn dò:
- Phàm chuyện nào trở ngại chúng ta thì phải tiêu diệt nó.
Lam Phát Ngân Tôn hừ giọng nói:
- Cao thủ như vậy trên Băng Nguyên không dưới ba mươi người, ông cho là có thể dễ dàng tiêu diệt được sao?
Xà Ma ánh mắt lạnh lại, chất vấn:
- Đây là lý do ngươi trốn tránh trách nhiệm chăng?
Lam Phát Ngân Tôn đáp:
- Ta chỉ là thực sự cầu thị, hoàn toàn không có ý trốn trách nhiệm.
Thiếu niên anh tuấn ba chân bên cạnh Xà Ma nói:
- Đại nhân chớ nên tức giận, nếu đã đến thế giới này, chúng ta trước hết phải hiểu rõ tình hình đã, sau đó mới định luận được.
Xà Ma liếc thiếu niên, vẻ mặt tức giận hơi giảm bớt, hừ khẽ nói:
- Trông vào mặt mũi Hằng Giang ngươi, ta tạm thời không truy cứu đến trách nhiệm của bọn họ. Bây giờ các ngươi hãy theo ta đi về phía Bắc, xem thử Vân Cơ và Bàng Phi giao chiến thế nào.
Lam Phát Ngân Tôn, Bạch Đầu Thiên Ông và Tuyết Ẩn Cuồng Đao không hề nói gì, ba người tuy trong lòng bất mãn nhưng lại không tiện biểu lộ ra, dù sao thân phận Xà Ma cũng cao hơn ba người một chút.
- Xà Ma đại nhân, có cần phải mang Hồng Vân Ngũ Thải Lan theo không?
Lão già tóc bạc mở miệng, giọng nói lạnh lẽo vô cùng.
Xà Ma điềm nhiên đáp:
- Vật này tự có linh tính, Viên lão chớ có lo lắng.
Dứt lời, Xà Ma bắn mình bay đi, dẫn ba đại cao thủ tùy thân bay thẳng về phía Thiên Nữ phong. Lam Phát Ngân Tôn ba người chậm hơn một khoảng, đưa mắt cho nhau, không nhanh không chậm đi theo sau.
Trên đường đi, Tuyết Ẩn Cuồng Đao nhỏ giọng nói:
- Ngân Tôn, người khôi ngô cao lớn đi bên cạnh Xà Ma là ai vậy, sao ta trước đây chưa từng gặp qua người này?
Lam Phát Ngân Tông tức giận đáp:
- Người đó ngoại hiệu là Hắc Kim Cương, trời sinh thần lực lại thêm thủy hỏa không xâm phạm, chính là một công cụ sát nhân mà nhiều năm trước Xà Ma đã thu phục nuôi dưỡng. Người này một lòng trung trinh với Xà Ma, còn mạnh hơn Đoạn Nhận Tàn Thần Viên Quang mấy phần. Đây chính là nguyên nhân Xà Ma mang hắn đi đến nơi này.
Bạch Đầu Thiên Ông nói:
- Nếu như vậy, Xà Ma đối với hành động lần này cũng vô cùng cẩn thận.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao hừ khẽ nói:
- Sợ là cẩn thận cũng không giải quyết được vấn đề.
Lam Phát Ngân Tôn cười lạnh nói:
- Xem hắn có thể lớn lối đến bao lâu.
Dứt lời, đoàn người đã đến gần Thiên Nữ phong, nhưng vừa nhìn thấy tình hình lại khiến bọn họ cảm thấy khiếp sợ. Té ra, Bàng Phi và Vân Cơ tự động vâng mệnh lần này đang lơ lửng trên không, khoảng cách Thiên Nữ phong ước chừng vài trăm trượng, vẻ mặt âm trầm nhưng lại chưa hề có dấu hiệu nào tiến gần đến Thiên Nữ phong được.
/1040
|