Thất Giới Hậu Truyện

Chương 524

/1040


Lâm Y Tuyết nói:

- Chuyện không chậm trễ được, chúng ta trước hết đỡ lấy thân thể Thiên Lân sư huynh, chút nữa rồi mới thương nghị những chuyện khác.

Dứt lời, Lâm Y Tuyết phất tay trái phát xuất một luồng sức mạnh êm ái, đỡ cả người Thiên Lân lẫn những tuyết phủ trên người bay lên trên không trung, lơ lửng cách mặt đất ước chừng một trượng.

Lúc này, Tân Nguyệt, Mẫu Đơn, Dao Quang, Giang Thanh Tuyết nhìn Thiên Lân giữa không trung, ánh mắt có mấy phần cẩn trọng. Mà cũng vào lúc này, mặt đất đột nhiên truyền đến chấn động nho nhỏ, sau đó chấn động tăng mạnh hơn, một bóng người phá băng bay ra phốc thẳng đến Thiên Lân. Thời khắc đó, Tân Nguyệt và Dao Quang đồng thời quát giận một tiếng, hai người cùng lúc ra tay, chưởng lực mạnh mẽ chớp mắt đã tác dụng lên thân thể người đến, liền hất bay người đó đi ngay. Mẫu Đơn và Giang Thanh Tuyết nhanh chóng đến bên Lâm Y Tuyết, ba người chia thành ba phía, ai nấy phát xuất kết giới phòng ngự ngăn cách hẳn Thiên Lân với bên ngoài.

Một chiêu thành công, Dao Quang nhanh chóng triển khai công kích, hơn nữa còn dặn Tân Nguyệt:

- Người đến giao cho ta, cô hãy lo bảo vệ Thiên Lân.

Tân Nguyệt trầm ngâm không đáp, lắc mình đến bên cạnh Lâm Y Tuyết, ánh mắt kiểm soát động tĩnh chung quanh. Giữa chiến trường, người đánh lén rên lên một tiếng, bị đột kích của Tân Nguyệt và Dao Quang hất bay đi vài chục trượng, sau khi rơi xuống mặt đất gào lên một tiếng, mắt trợn giận dữ nhìn mấy người Tân Nguyệt. Thời khắc đó, Mẫu Đơn nhận ra người đến, hừ giọng nói:

- Thiên Tàm, thì ra là ngươi!

Hai mắt khép hờ, Thiên Tàm liếc Dao Quang ép gần đến, phát xuất một luồng công kích tinh thần, sau đó lạnh lùng nói:

- Không sai, chính là ta.

Giữa không trung, thân thể Dao Quang chấn động, nhanh chóng triển khai phản kích, sau khi hóa giải được thế công của Thiên Tàm rồi liền cất tiếng hỏi:

- Ngươi làm sao lại học được Tâm Dục Vô Ngân?

Dứt lời, phía sau Dao Quang truyền đến lời nói của Tân Nguyệt.

- Thiên Tàm chiếm dụng lấy thân thể này, vốn là đệ tử của Ma môn.

Dao Quang hừ lạnh một tiếng, nói:

- Té ra như vậy, đáng tiếc ngươi gặp phải ta thì định sẵn là xui xẻo rồi.

Lời còn vang bên tai, trong mắt Dao Quang đột nhiên dâng lên một làn sáng màu đen ngòm cùng với tinh thần dị lực không chỗ nào không tới được, lập tức tác dụng lên trung khu đại não của Thiên Tàm, khiến y phát xuất ra âm thanh kêu thảm thiết. Lợi dụng cơ hội này, Dao Quang lập tức xích đến gần, tay trái đánh ra âm thầm xuất hiện trước ngực của Thiên Tàm.

Mắt thấy một chưởng của Dao Quang sắp sửa đánh trúng Thiên Tàm, lúc này Thiên Tàm đang kêu thảm đột nhiên mắt trợn tròn xoe, trong mắt toát ra ánh hung dữ, chỉ một chút đã né tránh được một chưởng của Dao Quang, tung mình xuất hiện bên trái Dao Quang, tay phải đánh ra một chưởng, lòng bàn tay phát xuất một tia sắc trắng bắn thẳng đến Dao Quang. Một chiêu thất bại, Dao Quang ánh mắt hơi biến, vừa lắc mình né tránh, vừa quát lạnh:

- Nhìn không ra ngươi còn có chút khả năng.

Thiên Tàm ánh mắt âm hiểm, hừ giọng nói:

- Dao Quang, chớ có cuồng vọng. Ở trung thổ ngươi tuy có danh tiếng, nhưng đến Băng Nguyên rồi tình hình không phải giống như vậy.

Còn đang nói, sợi tơ màu trắng bạc phát xuất từ tay phải của Thiên Tàm đột nhiên uốn lượn theo sát phía sau Dao Quang như bóng với hình. Chăm chú nhìn sợi tơ màu trắng bạc theo sát sau mình, Dao Quang nói:

- Đây chính là Thiên Tàm Ti?

Trong tiếng chất vấn, Dao Quang đảo chuyển tay trái, lòng bàn tay bắn ra một ngọn lửa ánh sáng màu đỏ chụp lấy những sợi Thiên Tàm Ti kia rồi, lập tức tiêu hủy nó liền.

Gầm lên một tiếng giận dữ, Thiên Tàm lóe lên không thấy, điều này khiến cho Dao Quang chấn động trong lòng, lập tức triển khai phòng ngự. Tân Nguyệt thấy vậy trầm giọng nói:

- Mọi người đề cao cảnh giác, Thiên Tàm này quỷ bí vô cùng, nhớ không được sơ suất.

Mẫu Đơn mắt đẹp khép hờ, khẽ lẩm bẩm:

- Phép ẩn thân của Thiên Tàm có phần kỳ dị đặc biệt, nhưng lại không thể qua khỏi mắt của ta. Bây giờ mọi người hãy trông coi Thiên Lân cho tốt, ta đi gặp Thiên Tàm một chuyến.

Giang Thanh Tuyết dặn dò:

- Cẩn thận một chút.

Mẫu Đơn khẽ gật đầu, sua đó thân hình vỡ nát, cả người chớp mắt đã biến mất vào hư không.

Dao Quang thấy vậy, vội vàng quay về bên mấy người Tân Nguyệt, bổ sung vào vị trí của Mẫu Đơn. Lâm Y Tuyết quan sát tình hình chung quanh, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía Hoa Hồng và Vũ Điệp ở xa xa, hơi có phần lo lắng nói với những người bên cạnh:

- Bọn họ xem ra dường như có phần cố gắng.

Giang Thanh Tuyết nhìn bốn người giao chiến ngoài trăm trượng, trầm ngâm:

- Nhớ lại Thiên Lân đã từng nói qua, Đằng Phi và Thải Điệp tiên tử là người lợi hại đứng thứ nhất thứ hai trong Hắc Ngục sâm lâm, muốn thu thập bọn họ không quá dễ dàng chút nào.

Tân Nguyệt nhìn bốn người giao chiến, bình tĩnh đáp:

- Hoa Hồng và Vũ Điệp không gặp chuyện gì đâu, Đằng Phi và Thải Điệp tiên tử bây giờ đang cố kéo dài thời gian, phỏng chừng là đến cùng với Thiên Tàm.

Dao Quang lên tiếng:

- Trước mắt người chúng ta có hạn, không nên kéo dài thời gian với bọn chúng, cần thi triển thủ đoạn sét đánh.

Giang Thanh Tuyết nói:

- Điểm này Hoa Hồng và Vũ Điệp đều hiểu rõ, bọn họ đang tăng cường tấn công, bất đắc dĩ gặp phải địch nhân tránh nặng tìm nhẹ, nhất thời cũng không làm gì được đối phương.

Lâm Y Tuyết ánh mắt hơi lay động, phân tích:

- Nếu như để Bát Bảo ra mặt, phỏng chừng có thể lập tức xoay chuyển được loại cục diện này.

Dao Quang trầm ngâm một lúc, gật đầu đáp:

- Có thể thử qua, ta sẽ khiến Bát Bảo ra mặt.

Ngửng đầu, Dao Quang nhìn Bát Bảo, miệng phát xuất tiếng kêu trầm trầm. Bát Bảo vừa nghe, trước tiên gầm nhẹ một tiếng, sau đó lóe lên đi liền, chớp mắt đã xuất hiện bên cạnh Vũ Điệp, chụp thẳng đến Đằng Phi.

Kêu lên một tiếng quái lạ, Đằng Phi kinh hãi tức giận vô cùng, dùng tốc độ nhanh nhất để né tránh Bát Bảo truy đuổi, né tránh công kích của Vũ Điệp. Đối với Đằng Phi, hắn có thể cảm ứng rõ ràng luồng khí tức thần thú trên mình của Bát Bảo, có sự khiếp hãi vốn tiềm ẩn trong người. Trong giới động vật, loại có thể tu luyện có rất nhiều, bọn chúng có một số là kẻ thù truyền kiếp của nhau, vì thế quan hệ khá phức tạp, so với nhân loại thì không thể nào tính được.

Trước mắt, Bát Bảo đột nhiên ép sát, luồng khí tức uy nghiêm đó chính là một loại tín hiệu mang theo sự cảnh cáo rõ ràng, chớp mắt đã truyền vào trong đáy lòng của Đằng Phi và Thải Điệp tiên tử. Đối mặt với loại tình hình này, Đằng Phi trước hết nghĩ đến chính là né tránh, hoàn toàn quên mất sự dặn dò của Thiên Tàm. Các đó vài trượng, Thải Điệp tiên tử vốn luôn quấn lấy Hoa Hồng cũng cảm ứng được Bát Bảo đến gần, vẻ mặt cũng lộ ra thần sắc kỳ quái, vừa phân tâm quan sát động tĩnh của Bát Bảo, vừa ứng phó với công kích của Hoa Hồng.

Từ khi bắt đầu giao chiến, Đằng Phi và Thải Điệp tiên tử chọn lựa né nặng tìm nhẹ, có ý hấp dẫn sự chú ý của mọi người, lại không có lòng dạ nào ra sức tấn công. Vũ Điệp và Hoa Hồng mới lần đầu tiếp xúc hai người, do chưa quen biết nhiều lắm, không dám ngang nhiên tấn công dồn dập. Lại thêm Đằng Phi và Thải Điệp tiên tử bản thân thực lực kinh người, vì thế trong nhất thời rơi vào thế giằng co. Hiện nay, Bát Bảo đột nhiên bay đến làm rối loạn kế hoạch hiện tại của Đằng Phi và Thải Điệp, khiến cho trong lòng bọn chúng có thêm nhiều băn khoăn.

Phát hiện được tâm tình của Thải Điệp tiên tử biến hóa, Hoa Hồng được thế không tha, lòng bàn tay bay ra những hoa hồng hệt như là thiên sứ, tự động phân bố quanh Thải Điệp tiên tử, hình thành một khu vực công kích tương đối kín. Liếc Hoa Hồng một cái, Thải Điệp tiên tử mặt nở nụ cười đầy khinh khi, hai tay mười ngón múa lên phát xuất những sợi tơ màu sắc rực rỡ tạo thành một tấm võng vừa hay ngăn cản được công kích của Hoa Hồng.

Đến lúc này, tơ và hoa hồng gặp nhau, giữa hai bên hoa lửa tung tóe bộc phát âm thanh ri ri chói tai. Cảnh tượng này đại khái kéo dài giây lát, sau đó sợi tơ đánh nát hoa hồng, phá giải được công kích của Hoa Hồng. Đối mặt với tình hình như vậy, Hoa Hồng phẫn nộ vô cùng lại có mấy phần kinh ngạc. Từ lúc bắt đầu giao chiến, Hoa Hồng đã lĩnh giáo được uy lực của Câu Hồn Ti Tuyến do Thải Điệp tiên tử phát xuất, biết được phương thức công kích này vô cùng bá đạo khó phòng ngự, là một loại tuyệt kỹ quỷ bí khiến người ta khó mà ứng phó.

Đối với Hoa Hồng, nàng xuất thân từ Hắc Trì Huyền vực trong Ngũ Sắc Thiên Vực, ngoại hiệu là Hắc Trì Huyết Mân, có danh tiếng rất to lớn. Sau khi đến Băng Nguyên, do một số nguyên nhân mà nàng trước giờ chưa từng thật sự thể hiện thực lực của bản thân mình, vì thế ngoại trừ Mẫu Đơn ra, căn bản không có người biết được thực lực chân chính của nàng. Hiện nay, Thiên Lân đột nhiên chết đi, lòng Hoa Hồng đau khổ vô cùng. Thải Điệp tiên tử vào lúc quan trọng này lại đến sinh sự, còn thể hiện tư thế cao ngạo lập tức chọc giận Hoa Hồng, khiến nàng sinh ra một quyết tâm dồn địch nhân vào chỗ chết.

Nghĩ đến làm liền, dám yêu dám hận. Đây là tính cách của Hoa Hồng. Lúc này, nàng đang giận dữ trừng mắt Thải Điệp tiên tử, trong mắt hiện lên sát cơ tàn khốc. Dường như cảm ứng được sự phẫn nộ trong lòng của Hoa Hồng, Thải Điệp tiên tử né tránh ánh mắt của nàng, phất tay bố trí quanh người một tuyến phòng ngự bằng sợi tơ, đề phòng Bát Bảo đánh lén. Hoa Hồng vẻ mặt lạnh như băng, vào thời khắc Thải Điệp tiên tử né tránh ánh mắt của nàng, cả người đột nhiên biến mất không thấy một chút vết tích nào cả.

Thải Điệp tiên tử vẻ mặt thất kinh, nhanh chóng múa hai tay, mười ngón tay phát xuất những sợi tơ nhiều màu bố trí quanh người kết thành một cái kén với khả năng phòng ngự mạnh nhất. Nhưng đúng lúc này, Hoa Hồng đột nhiên âm thầm xuất hiện, một chưởng đánh trúng vào lưng của Thải Điệp tiên tử, lập tức khiến nàng ta bị trọng thương bay đi. Kêu thảm một tiếng, Thải Điệp tiên tử trong mắt toát ra ý hận muốn giết người, sau khi ổn định được thân thể rồi, giận dữ trừng Hoa Hồng, hận thù nói:

- Ta muốn ngươi chết!

Hoa Hồng lạnh lùng đáp:

- Chỉ sợ ngươi không có được bản lĩnh đó thôi.

Dứt lời, Hoa Hồng lại biến mất vào hư không, chuyện này khiến Thải Điệp tiên tử vẻ mặt bất an, nhanh chóng múa tay phòng ngự. Ánh nhạt lóe lên, Hoa Hồng xuất hiện trên đỉnh đầu của Thải Điệp tiên tử, tay phải một chưởng đánh xuống, lòng bàn tay đỏ rực như lửa phát xuất một chùm ngọn lửa sáng màu đỏ rực. Thải Điệp tiên tử tâm thần căng thẳng, khi cảm ứng được trên đỉnh đầu có động tĩnh, nhanh chóng đẩy tay lên cao, vừa hay gặp phải một chưởng của Hoa Hồng.

Lần này, hai người có thể nói là trực diện đấu nhau, chưởng lực chạm thẳng. Hoa Hồng chiếm được vị thế chủ động, Thải Điệp tiên tử hơi có phần lỗ. Một chiêu này, Hoa Hồng thể hiện thực lực kinh người, thẳng thắn áp chế được phản kích của Thải Điệp tiên tử, ép cho nàng ta rơi xuống đất thật nhanh. Phát hiện tình hình bất lợi, Thải Điệp tiên tử đột nhiên hóa thân thành bướm, trên lưng dài hiện ra một đôi cánh xinh đẹp, trong lúc múa lên phát xuất hương thơm nhàn nhạt còn kèm theo từng đợt ánh sáng âm u.

Bắn mình lên cao, Hoa Hồng lý trí né tránh một chiêu của Thải Điệp tiên tử, lòng bàn tay hào quang hiện ra, vô số hoa hồng cuồn cuộn tuôn trào, chớp mắt đã bao trùm phương viên vài trượng, vây khốn lấy Thải Điệp tiên tử vào trong. Tạm thời đẩy lui được địch nhân, Thải Điệp tiên tử tâm tình khẩn trương có phần tốt lại. Lúc này, nhận thức của nàng ta đối với Hoa Hồng tiến thêm một bước, sự khinh miệt và xem thường trước đây lúc này đã bị sự kinh khiếp thay thế. Nhìn Hoa Hồng giữa không trung, Thải Điệp tiên tử vẻ mặt nặng nề, tròng mắt đảo lộn không ngừng, nàng ta đang suy nghĩ kế sách ứng phó.

Khi một lượng lớn hoa hồng ép đến gần, Thải Điệp tiên tử bay lên né tránh, hai tay mười ngón không ngừng múa lên phát xuất vô số những sợi tơ nhiều màu đan xen thay đổi, triển khai đón đỡ lấy hoa hồng thật chu toàn. Đối mặt với những sợi tơ nhiều màu sắc của Thải Điệp tiên tử, Hoa Hồng cũng không dám coi thường, nàng vừa gia tăng lực độ công kích, khống chế phạm vi hoạt động của Thải Điệp tiên tử, vừa đề phòng những sợi tơ nhiều màu đó, không cho địch nhân cơ hội lợi dụng. Như vậy, giao chiến của hai người liền rơi vào thế giằng co lần nữa. Nhưng lần này Hoa Hồng chiếm được ưu thế chủ đạo.

Cùng lúc đó, giữa Mẫu Đơn và Thiên Tàm cũng triển khai một trận so tài trong khu vực mà mọi người không nhìn thấy được. Như vậy, một bên có lưỡi mâu sắc bén, một bên có tấm thuẫn bền cứng, giao tranh giữa hai bên cuối cùng ai có thể thắng được ai? Thời gian khai mở kết cục của mọi thứ. Quan sát vẻ mặt của Thiên Tàm, Mẫu Đơn hờ hững nói:

- Thiên Tàm, nếu như ngươi thức thời thì tốt nhất lập tức rời đi, nếu không đừng mong còn sống sót.

Nghe vậy, Thiên Tàm dường như tỉnh lại từ trong trầm tư, liếc qua mọi người phòng bị thật nghiêm túc, hừ giọng nói:

- Chớ có đắc ý, chỉ bằng mấy người các ngươi căn bản không thủ giữ được thi thể của Thiên Lân.

Mẫu Đơn lạnh lẽo đáp:

- Phải vậy không? Thế thì ngươi đừng ngại thử qua đi.

Tân Nguyệt liếc Thiên Tàm, chất vấn:

- Thiên Lân đã chết, cho dù ngươi và chàng có đụng chạm với nhau, thì cũng là chuyện quá khứ rồi. Ngươi đến đây cướp thi thể của Thiên Lân thật ra có mục đích gì?

Thiên Tàm liếc thi thể Thiên Lân được Lâm Y Tuyết đỡ giữa không trung, ánh mắt quái dị trả lời:

- Câu hỏi này ta tạm thời không thể cho các ngươi biết được, nhưng ta có thể nhắc nhở ngươi một câu,chớ nên uổng phí khí lực.

Tân Nguyệt cau mày hỏi lại:

- Ngươi có ý gì?

Thiên Tàm cười thần bí trả lời:

- Không bao lâu sau, ngươi sẽ hiểu rõ được ý tứ của ta …

Còn đang nói, mặt đất quanh đó đột nhiên xuất hiện chấn động quy mô lớn, thế lại mãnh liệt, đến thật nhanh làm cho mọi người có mặt đều kinh hãi ngây ra.

Thời khắc đó, Băng Nguyên an bình lại có núi băng sụp đổ mặt đất nứt toác, vô số sông băng sụp xuống, khe nứt tung hoành, mặt đất bị một luồng sức mạnh đáng sợ xé nát ra, một số tầng băng bị đè ép biến hình, một số khe nứt đang nhanh chóng kéo dài, tình cảnh phảng phất như ngày tận thế. Đồng thời, trên bầu trời cuồng phong nổi lên tứ bề, mây mù bao trùm quanh năm cũng nhanh chóng tản ra để lộ mặt trời hiếm thấy. Từ xa xa, một luồng ánh kim dâng lên cùng với sức mạnh chấn động trời đất, phảng phất như bá chủ trời đất hạ phàm, khiến cho người ta cảm thấy kính sợ và khiếp hãi.

Theo chùm ánh kim đó dâng lên, trên Băng Nguyên lại xuất hiện vài cột sáng đỏ rực, trong đó có một cột sáng rực rỡ nhất khiến mọi người có mặt đều phải chú ý đến. Quan sát cột sáng đó, Thiên Tàm đột ngột la lên thất thanh, sau đó chuyển tầm nhìn sang một phía khác, miệng liền phát xuất tiếng hoan hô vui mừng. Thời khắc này, biểu hiện của Thiên Tàm ngược với bình thường một chút, đáng tiếc mấy người Tân Nguyệt không để ý nhiều lắm.

/1040

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status