*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đối với Hầu Thành mà nói, con đường theo đuổi vợ thật sự rất dài, may mắn có một cố vấn, cố vấn này chính là sư phụ của Mạch Manh Manh, chồng Lâm Siêu Quần, Lý Nguyên Bình.
Hai người cũng tính là không đánh nhau thì không quen biết. Trước đây thật lâu Hầu Thành không khỏi cảm thấy mâu thuẫn với Lý Nguyên Bình, nghĩ lại, khi đó đã rất để ý Manh Manh rồi, thật sự không biết đã bắt đầu yêu từ bao giờ......
"Tất cả các cách sao ~~" Lý Nguyên Bình nhìn Hầu Thành, "Thật không nghĩ tới mà ~~"
"Sao vậy?" Mặt Hầu Thành không chút thay đổi hỏi.
"Anh cũng có ngày hôm nay ~~ nhớ năm đó, con gái Manh Manh nhà tôi ngày ngày nhắc Hầu Thành ngắn Hầu Thành dài với tôi, thăm dò đàn ông thích gì ghét gì ~~ chậc chậc, phong thủy thay đổi rồi ~~ đừng trưng ra gương mặt poker (*) này nữa, thật ra Manh Manh rất thích thấy anh cười."
(* Gương mặt poker: Gương mặt lạnh như tiền)
"Nhìn cậu cười không nổi." Hầu Thành không nể tình chút nào.
"Khụ khụ......" Lý Nguyên Bình có chút không nhịn được, nói sang chuyện khác, "Anh có nói cho cha mẹ anh biết chuyện của anh và Manh Manh hay không?"
"Không có."
"Vậy thì ra sức lợi dụng ba mẹ anh đi."
"Lợi dụng ba mẹ tôi?"
"Ừm, chắc chắn ba mẹ anh rất hài lòng với Manh Manh đúng không? Chắc chắn không muốn cô con dâu tốt như vậy làm con dâu nhà người ta đúng không? Haiz, đừng trừng tôi mà, tôi đang nói chuyện nghiêm túc đấy. Trước tiên anh phải thẳng thắn nói với ba mẹ anh chuyện của anh và Manh Manh, để cho ba mẹ anh giúp anh."
"...... Tôi biết rồi."
**********
Hầu Thành thẳng thắn nói chuyện Manh Manh tức giận bỏ đi với ba mẹ mình, quả nhiên bị ba mẹ cằn nhằn, hai ông bà bao nhiêu năm qua không được dạy dỗ đứa con trai này rồi, lần này được dạy dỗ thì đặc biệt vui vẻ, cũng không cần lấy hơi.
"Con nói xem nên làm thế nào?" Mẹ ngồi xuống uống nước rồi.
Trong lòng Hầu Thành thở phào nhẹ nhõm, "Hai người chỉ cần giả bộ như không biết chuyện gì, nhưng mà dùng nhiều loại lý do thường xuyên kêu Manh Manh về nhà, lại nói với con, chỉ cần khiến cho con và Manh Manh có thể ở chung với nhau."
"Chuyện này quá đơn giản, dù sao tay chân chúng ta cũng lẩm cẩm rồi, thường xảy ra một ít chuyện là bình thường thôi." Cha rất bình tĩnh.
"Vậy thì làm phiền ba mẹ rồi." Hầu Thành đứng dậy rời đi, lúc đi tới cửa, quay lại nở nụ cười với ba mẹ, "Đúng rồi, hiệu suất làm việc của hai người có thể cao chút không, cháu của hai người ở trong bụng Manh Manh rồi!"
Cháu! Mắt ba mẹ lập tức tỏa sáng, có trời mới biết vì bị cưỡng bức dưới uy quyền của Hầu Thành, cũng không dám ở trước mặt vợ chồng son nhắc tới chuyện cháu trai cháu gái, lần này thì hay rồi, con dâu mang thai liền bỏ đi, con thỏ nhỏ chết bầm Hầu Thành này lại dám uy hiếp hai ông bà già, ghê tởm quá, nhưng mà vẫn phải tranh thủ thời gian giúp anh dụ dỗ Manh Manh trở về thôi......
********** Diễn đàn #lê #quý #đôn
Manh Manh nhận được tin ba mẹ Hầu Thành bị bệnh phong thấp, chân vô cùng đau đớn, lập tức buông công việc trong tay chạy tới.
"Mẹ, làm sao vậy?" Manh Manh hỏi mẹ Hầu Thành.
"Manh Manh tới rồi à...... Thật ra thì không nghiêm trọng lắm..., chẳng qua trời hơi lạnh rồi, xương khớp lại đau thôi ~" Mẹ Hầu nghiêm túc nói.
"Vậy người phải chú ý giữ ấm, dù sao cũng là mùa thu rồi."
"Đúng vậy, người cũng đã bước nửa chân vào trong quan tài rồi, năm tháng đúng là không buông tha ai......"
"Mẹ, đừng nói như vậy mà......"
"Manh Manh, mẹ nghe A Thành nói, con mang thai rồi? Nói như vậy, vẫn có thể nhân lúc mẹ còn khỏe chăm con cho các con rồi......"
Sắc mặt Mạch Manh Manh thay đổi, cố gắng nặn ra một nụ cười, "Mẹ, vậy A Thành có nói những chuyện khác với hai người hay không?"
"Những chuyện khác?" Mặt mẹ Hầu nghi ngờ.
"A, không có gì, con xoa bóp cho ngài."
"Không cần không cần, Manh Manh à bây giờ con là đối tượng quan trọng cần bảo vệ, nghỉ ngơi thật tốt. Có đặc biệt muốn
Đối với Hầu Thành mà nói, con đường theo đuổi vợ thật sự rất dài, may mắn có một cố vấn, cố vấn này chính là sư phụ của Mạch Manh Manh, chồng Lâm Siêu Quần, Lý Nguyên Bình.
Hai người cũng tính là không đánh nhau thì không quen biết. Trước đây thật lâu Hầu Thành không khỏi cảm thấy mâu thuẫn với Lý Nguyên Bình, nghĩ lại, khi đó đã rất để ý Manh Manh rồi, thật sự không biết đã bắt đầu yêu từ bao giờ......
"Tất cả các cách sao ~~" Lý Nguyên Bình nhìn Hầu Thành, "Thật không nghĩ tới mà ~~"
"Sao vậy?" Mặt Hầu Thành không chút thay đổi hỏi.
"Anh cũng có ngày hôm nay ~~ nhớ năm đó, con gái Manh Manh nhà tôi ngày ngày nhắc Hầu Thành ngắn Hầu Thành dài với tôi, thăm dò đàn ông thích gì ghét gì ~~ chậc chậc, phong thủy thay đổi rồi ~~ đừng trưng ra gương mặt poker (*) này nữa, thật ra Manh Manh rất thích thấy anh cười."
(* Gương mặt poker: Gương mặt lạnh như tiền)
"Nhìn cậu cười không nổi." Hầu Thành không nể tình chút nào.
"Khụ khụ......" Lý Nguyên Bình có chút không nhịn được, nói sang chuyện khác, "Anh có nói cho cha mẹ anh biết chuyện của anh và Manh Manh hay không?"
"Không có."
"Vậy thì ra sức lợi dụng ba mẹ anh đi."
"Lợi dụng ba mẹ tôi?"
"Ừm, chắc chắn ba mẹ anh rất hài lòng với Manh Manh đúng không? Chắc chắn không muốn cô con dâu tốt như vậy làm con dâu nhà người ta đúng không? Haiz, đừng trừng tôi mà, tôi đang nói chuyện nghiêm túc đấy. Trước tiên anh phải thẳng thắn nói với ba mẹ anh chuyện của anh và Manh Manh, để cho ba mẹ anh giúp anh."
"...... Tôi biết rồi."
**********
Hầu Thành thẳng thắn nói chuyện Manh Manh tức giận bỏ đi với ba mẹ mình, quả nhiên bị ba mẹ cằn nhằn, hai ông bà bao nhiêu năm qua không được dạy dỗ đứa con trai này rồi, lần này được dạy dỗ thì đặc biệt vui vẻ, cũng không cần lấy hơi.
"Con nói xem nên làm thế nào?" Mẹ ngồi xuống uống nước rồi.
Trong lòng Hầu Thành thở phào nhẹ nhõm, "Hai người chỉ cần giả bộ như không biết chuyện gì, nhưng mà dùng nhiều loại lý do thường xuyên kêu Manh Manh về nhà, lại nói với con, chỉ cần khiến cho con và Manh Manh có thể ở chung với nhau."
"Chuyện này quá đơn giản, dù sao tay chân chúng ta cũng lẩm cẩm rồi, thường xảy ra một ít chuyện là bình thường thôi." Cha rất bình tĩnh.
"Vậy thì làm phiền ba mẹ rồi." Hầu Thành đứng dậy rời đi, lúc đi tới cửa, quay lại nở nụ cười với ba mẹ, "Đúng rồi, hiệu suất làm việc của hai người có thể cao chút không, cháu của hai người ở trong bụng Manh Manh rồi!"
Cháu! Mắt ba mẹ lập tức tỏa sáng, có trời mới biết vì bị cưỡng bức dưới uy quyền của Hầu Thành, cũng không dám ở trước mặt vợ chồng son nhắc tới chuyện cháu trai cháu gái, lần này thì hay rồi, con dâu mang thai liền bỏ đi, con thỏ nhỏ chết bầm Hầu Thành này lại dám uy hiếp hai ông bà già, ghê tởm quá, nhưng mà vẫn phải tranh thủ thời gian giúp anh dụ dỗ Manh Manh trở về thôi......
********** Diễn đàn #lê #quý #đôn
Manh Manh nhận được tin ba mẹ Hầu Thành bị bệnh phong thấp, chân vô cùng đau đớn, lập tức buông công việc trong tay chạy tới.
"Mẹ, làm sao vậy?" Manh Manh hỏi mẹ Hầu Thành.
"Manh Manh tới rồi à...... Thật ra thì không nghiêm trọng lắm..., chẳng qua trời hơi lạnh rồi, xương khớp lại đau thôi ~" Mẹ Hầu nghiêm túc nói.
"Vậy người phải chú ý giữ ấm, dù sao cũng là mùa thu rồi."
"Đúng vậy, người cũng đã bước nửa chân vào trong quan tài rồi, năm tháng đúng là không buông tha ai......"
"Mẹ, đừng nói như vậy mà......"
"Manh Manh, mẹ nghe A Thành nói, con mang thai rồi? Nói như vậy, vẫn có thể nhân lúc mẹ còn khỏe chăm con cho các con rồi......"
Sắc mặt Mạch Manh Manh thay đổi, cố gắng nặn ra một nụ cười, "Mẹ, vậy A Thành có nói những chuyện khác với hai người hay không?"
"Những chuyện khác?" Mặt mẹ Hầu nghi ngờ.
"A, không có gì, con xoa bóp cho ngài."
"Không cần không cần, Manh Manh à bây giờ con là đối tượng quan trọng cần bảo vệ, nghỉ ngơi thật tốt. Có đặc biệt muốn
/22
|