Tống Tử Hằng là thư sinh, làm sao có thể uống lại Tô lão cha, lão tửu quỷ thâm niên, đến khi Tô thái thái giáo huấn nữ nhi không bớt lo xong, trở lại nhà chính, thấy trượng phu đã chuốc say con rể, tức khắc phát giận mà cười: “Hai cha con các người, một cái so với một cái không đáng tin cậy!”
Tô lão cha tuy còn vững vàng ngồi ở trên ghế, lại cũng có vài phần men say, nhìn thê tử liếc mắt một cái, cười nói: “Tửu lượng của con rể không tồi, ngày sau nhất định tiền đồ vô lượng.”
“Con rể tiền đồ vô lượng, không cần ông nói, ta cũng biết.” Tô thái thái vừa nói vừa hô gia đinh lại đây, “Đưa cô gia đến trong phòng tiểu thư đi.” Rồi lại phân phó nha hoàn thu thập bát đĩa hỗn độn trên bàn, oán giận nói: “Ngày thường là thiếu ông hai ngụm rượu hay sao? Đem con rể rót thành như vậy, bọn họ làm sao chạy về Tống gia thôn trước khi trời tối được?”
Tô lão cha lơ mơ, nói to: “Nữ nhi con rể của ta, ở nhà ta một đêm thì đã làm sao?”
Tô thái thái lười phản ứng lại, trực tiếp đỡ người về phòng. Mà đầu kia, Tô Uyển thấy gia đinh đỡ Tống Tử Hằng say bất tỉnh nhân sự lại đây, cũng là kinh ngạc, Tống Tử Hằng từ trước đến nay luôn tự kiềm chế bản thân, nhìn cũng không giống người thích uống rượu, thế mà có thể bị Tô lão cha rót thành như vậy, Tô lão cha rất cường đại a!
Sau đó mới thấy khó xử, nàng tuy không có thói ở sạch, cũng là thích sạch sẽ, người Tống Tử Hằng đầy mùi rượu nằm trên giường, mà cái giường này rất có khả năng buổi tối nàng còn muốn ngủ…… Ngẫm lại liền cảm giác áp lực như núi.
Đang lúc Tô Uyển rơi vào thế khó xử, Tiểu Lục ôm một bộ quần áo tiến vào: “Thái thái biết cô gia thích sạch sẽ, đây là thái thái tự tay làm xiêm y cho cô gia, tiểu thư thay cho cô gia đi.”
Tiểu Lục đặt quần áo xuống rồi đi ra ngoài, Tô Uyển đi đến trước bàn nhìn vài lần, thầm nghĩ Tô thái thái thật đúng là chu đáo mọi mặt, ban đầu chuẩn bị bộ quần áo này, hẳn là bởi vì “Tô Uyển” sẽ không sờ vào kim chỉ, vì không để Tống gia có phê bình kín đáo, khiến cho mẫu thân như bà còn phải vì nữ nhi xuất giá tiếp tục thu xếp. Lại không ngờ lúc này phát huy tác dụng.
Nhìn đến người đang ngủ ngon lành trên giường, say rượu khiến gương mặt bạch ngọc của Tống Tử Hằng đỏ hồng, mặt mày thanh tuấn, khi nhắm mắt lại không nhìn thấy cặp con ngươi thâm thúy kia, trông lại có vài phần ngây ngô, bộ dạng này càng phù hợp với tuổi của hắn. Từ góc độ thục nữ tới xem, lúc này Tô Uyển cảm giác, Tống Tử Hằng rất có vài phần nhìn thấy mà thương, nên cũng không ngại vì hắn phục vụ một phen.
Khi Tô Uyển nhìn chằm chằm vạt áo của Tống Tử Hằng, Tiểu Lục đã trở lại đây, nguyên lai là nàng đi lấy nước ấm, đem nước cùng khăn mặt đặt bên giường, thấp giọng hỏi: “Tiểu thư còn có phân phó gì không? Nếu không có việc gì, Tiểu Lục liền đi xuống.”
“Đi xuống đi.”
Tiểu Lục trước khi đi không yên tâm nhìn trong phòng liếc mắt một cái, nhưng cũng không dám trái ý tiểu thư, đi ra
Tô lão cha tuy còn vững vàng ngồi ở trên ghế, lại cũng có vài phần men say, nhìn thê tử liếc mắt một cái, cười nói: “Tửu lượng của con rể không tồi, ngày sau nhất định tiền đồ vô lượng.”
“Con rể tiền đồ vô lượng, không cần ông nói, ta cũng biết.” Tô thái thái vừa nói vừa hô gia đinh lại đây, “Đưa cô gia đến trong phòng tiểu thư đi.” Rồi lại phân phó nha hoàn thu thập bát đĩa hỗn độn trên bàn, oán giận nói: “Ngày thường là thiếu ông hai ngụm rượu hay sao? Đem con rể rót thành như vậy, bọn họ làm sao chạy về Tống gia thôn trước khi trời tối được?”
Tô lão cha lơ mơ, nói to: “Nữ nhi con rể của ta, ở nhà ta một đêm thì đã làm sao?”
Tô thái thái lười phản ứng lại, trực tiếp đỡ người về phòng. Mà đầu kia, Tô Uyển thấy gia đinh đỡ Tống Tử Hằng say bất tỉnh nhân sự lại đây, cũng là kinh ngạc, Tống Tử Hằng từ trước đến nay luôn tự kiềm chế bản thân, nhìn cũng không giống người thích uống rượu, thế mà có thể bị Tô lão cha rót thành như vậy, Tô lão cha rất cường đại a!
Sau đó mới thấy khó xử, nàng tuy không có thói ở sạch, cũng là thích sạch sẽ, người Tống Tử Hằng đầy mùi rượu nằm trên giường, mà cái giường này rất có khả năng buổi tối nàng còn muốn ngủ…… Ngẫm lại liền cảm giác áp lực như núi.
Đang lúc Tô Uyển rơi vào thế khó xử, Tiểu Lục ôm một bộ quần áo tiến vào: “Thái thái biết cô gia thích sạch sẽ, đây là thái thái tự tay làm xiêm y cho cô gia, tiểu thư thay cho cô gia đi.”
Tiểu Lục đặt quần áo xuống rồi đi ra ngoài, Tô Uyển đi đến trước bàn nhìn vài lần, thầm nghĩ Tô thái thái thật đúng là chu đáo mọi mặt, ban đầu chuẩn bị bộ quần áo này, hẳn là bởi vì “Tô Uyển” sẽ không sờ vào kim chỉ, vì không để Tống gia có phê bình kín đáo, khiến cho mẫu thân như bà còn phải vì nữ nhi xuất giá tiếp tục thu xếp. Lại không ngờ lúc này phát huy tác dụng.
Nhìn đến người đang ngủ ngon lành trên giường, say rượu khiến gương mặt bạch ngọc của Tống Tử Hằng đỏ hồng, mặt mày thanh tuấn, khi nhắm mắt lại không nhìn thấy cặp con ngươi thâm thúy kia, trông lại có vài phần ngây ngô, bộ dạng này càng phù hợp với tuổi của hắn. Từ góc độ thục nữ tới xem, lúc này Tô Uyển cảm giác, Tống Tử Hằng rất có vài phần nhìn thấy mà thương, nên cũng không ngại vì hắn phục vụ một phen.
Khi Tô Uyển nhìn chằm chằm vạt áo của Tống Tử Hằng, Tiểu Lục đã trở lại đây, nguyên lai là nàng đi lấy nước ấm, đem nước cùng khăn mặt đặt bên giường, thấp giọng hỏi: “Tiểu thư còn có phân phó gì không? Nếu không có việc gì, Tiểu Lục liền đi xuống.”
“Đi xuống đi.”
Tiểu Lục trước khi đi không yên tâm nhìn trong phòng liếc mắt một cái, nhưng cũng không dám trái ý tiểu thư, đi ra
/52
|