Thê Khống

Chương 101 - Chương 100

/192


Edit: Chickenliverpate

Hạ nhân trong Phương phủ không nhiều, trừ Tô quản gia, chỉ còn mấy người bên cạnh Phương Cẩn Chi. Phương Tông Khác đã đồng ý mấy ngày nữa sẽ chọn mua mấy nha hoàn vào phủ, nhưng Phương Cẩn Chi vẫn khuyên hắn không cần phải gấp.

Dù sao tình cảnh hiện tại của Bình Bình và An An cũng không thích hợp để bọn họ lập tức tiếp xúc với nhiều người xa lạ như vậy.

Trở lại Phương gia được năm ba ngày, Bình Bình và An An đã có thể đi dạo với Phương Cẩn Chi trong sân mỗi ngày một lần, thái độ của bọn họ đối với Phương Tông Khác cũng hòa nhã hơn rất nhiều, ít nhất không khẩn trương như lúc ban đầu.

Phương Tông Khác vì thân thiết với muội muội, cũng đã bỏ ra không ít công sức, tốn không ít tâm tư chọn mua đồ chơi để bọn họ được vui vẻ.

Đối với việc này, Phương Cẩn Chi cười nói với hai muội muội: Lúc tỷ còn nhỏ, ca ca cũng đối với tỷ như vậy. Hiện tại tỷ đã trưởng thành, huynh ấy lại bắt đầu dụ dỗ các muội!

Phương Tông Khác liếc nhìn nàng một cái, hỏi: Tâm trạng của muội hôm nay rất tốt?

Phương Cẩn Chi cong môi, không lên tiếng.

Tâm trạng của nàng hôm nay dĩ nhiên là rất tốt, bởi vì hôm nay là ngày mười sáu tháng ba mà!

Phương Cẩn Chi không biết lúc bọn họ rời khỏi phủ Ôn Quốc Công, Phương Tông Khác có nghe được đoạn đối thoại của nàng và Lục Vô Nghiên hay không, hay bởi vì ngày hôm qua Phương Tông Khác đã nói cho nàng biết chiều nay hắn sẽ ra ngoài, cho nên Phương Cẩn Chi dứt khoát không nói cho hắn biết hôm nay Lục Vô Nghiên sẽ đến.

Lúc Lục Vô Nghiên đến Phương gia, Phương Cẩn Chi đang dẫn hai muội muội đi xem mấy cây dâm bụt mới trồng.

Không biết có phải bởi vì mấy năm qua, gần như ngày nào Phương Cẩn Chi cũng nhắc đến Lục Vô Nghiên trước mặt hai muội muội hay không, mà lúc Bình Bình và An An nhìn thấy Lục Vô Nghiên lại hoàn toàn không có quá nhiều bài xích.

Lục Vô Nghiên nâng cổ cầm trong tay: Các muội quên mang theo cổ cầm.

Phương Cẩn Chi vừa định bước lên một bước, muốn thay hai muội muội cầm lấy, nhưng nàng đổi ý. Nàng vỗ vỗ đầu hai muội muội, bảo bọn họ tự đến nhận.

Bình Bình và An An ngước đầu nhìn Phương Cẩn Chi, vẫn bước lên phía trước, nhận đồ từ trong tay Lục Vô Nghiên. Thậm chí bọn họ còn nhỏ giọng nói tiếng Đạ tạ .

Hành động này đã khiến Lục Vô Nghiên và Phương Cẩn Chi bất ngờ.

Bình Bình và An An ôm cổ cầm chạy vào phòng, một lúc sau trong phòng truyền đến tiếng đàn réo rắt.

Ca ca muội không ở nhà? Lục Vô Nghiên hỏi.

Phương Cẩn Chi không ngừng gật đầu.

Biểu cảm vui vẻ này là như thế nào? Lục Vô Nghiên cười nhạo nàng. Giống như chúng ta đang vụng trộm gặp gỡ riêng tư vậy.

Phương Cẩn Chi ngẩng mặt, tự nhiên khoác tay Lục Vô Nghiên, đổi chủ đề: Tam ca ca, muội dẫn huynh đi tham quan nhà muội nhé!

Lục Vô Nghiên giữ chặt nàng: Ta muốn nhìn muội hơn.

Ánh mắt của hắn sáng rực, không chịu rời khỏi Phương Cẩn Chi dù chỉ một tấc.

Sau này vẫn còn rất nhiều thời gian để nhìn mà. . . . . . Phương Cẩn Chi xấu hổ cúi đầu rũ mắt, nhưng nàng vẫn siết chặt cánh tay Lục Vô Nghiên không chịu buông ra.

Thời gian gần gũi quá ngắn ngủi, mặt trời sắp lặn mà Phương Cẩn Chi vẫn chưa kể hết những điều muốn nói, thật ra những chuyện nàng kể đều là những chuyện nhỏ nhặt xảy ra mấy ngày nay, ngay cả chuyện một gốc




/192

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status