Thê Khống

Chương 60 - Chương 59

/192




Ngươi không dám. Phương Cẩn Chi bình tĩnh nhìn hắn. Lục Vô Ki, cho dù ngươi có chán ghét ta thế nào, cũng không dám gánh tội danh sát hại biểu muội.

Sự khinh thường và thương hại trong mắt Phương Cẩn Chi đâm thật sâu vào lòng tự ái của Lục Vô Ki.

Thân là đích tử nhỏ tuổi nhất, từ nhỏ hắn đã được trưởng bối và các huynh trưởng nuông chiều, bên cạnh đó còn có mấy huynh đệ thứ xuất nịnh bợ, hắn vẫn luôn sống rất phách lối. Nhưng hôm nay lại bị Phương Cẩn Chi dùng loại ánh mắt khinh bỉ như vậy nhìn hắn, lại còn nói ra mấy lời như vậy.

Từng câu từng chữ của Phương Cẩn Chi giống như lưỡi dao.

Thập nhất đệ, không nên như vậy. Đệ hãy hạ giận trước đã. Cũng là biểu muội của mình, cần gì làm ầm ĩ thành như vậy. Lục Tử Cảnh đứng ra, đẩy kiếm trong tay Lục Vô Ki ta.

Không đợi Lục Vô Ki nói chuyện, Lục Tử Cảnh đã nói thêm: Thập nhất đệ, nếu chuyện này đến tai tổ phụ, e rằng sẽ khiến lão nhân gia tức giận. Đệ là người hiếu tâm nhất, sao đành lòng để tổ phụ tức giận chứ.

Lục Tử Cảnh không nói tổ phụ sẽ nổi giận trách mắng Lục Vô Ki, mà dùng từ ngữ uyển chuyển, nói lão nhân gia sẽ tức giận đau lòng. Cũng lưu lại cho Lục Vô Ki chút mặt mũi.

Dù sao, Lục Tử Cảnh và Lục Vô Ki, còn có Lục Tử Khôn đều là Ngũ gia chi tử, mà Lục Tử Vực lại là người của nhị phòng. Những lời này, vẫn do Lục Tử Cảnh nói ra, sẽ thỏa đáng hơn so với Lục Tử Vực nói ra.

Lục Tử Vực dùng thân thể của mình che chắn giữa Phương Cẩn Chi và Lục Vô Ki, hắn nói với Phương Cẩn Chi: Biểu muội, muội vẫn nên trở về trước đi.

Lục Vô Ki là một người mang tính khí thiếu gia, còn Phương Cẩn Chi vẫn luôn dịu dàng khéo léo. Lục Tử Vực cũng hy vọng khuyên được Phương Cẩn Chi lùi một bước.

Phương Cẩn Chi gật đầu một cái, vừa định đi về phía trước.

Thì bị Lục Vô Ki ngăn lại.

Phương Cẩn Chi nhìn hắn một cái, rồi chợt xoay người đi về hướng viện Thùy Sao. Không phải hắn chặn đường không cho nàng rời đi sao? Được, vậy nàng trở lại viện Thùy Sao.

Ngươi đứng lại đó cho ta! Lục Vô Ki tức giận quát nàng.

Phương Cẩn Chi vẫn không dừng bước.

Lửa giận của Lục Vô Ki mà Lục Tử Cảnh khó khăn lắm mới thuyết phục hắn đè xuống lập tức bùng lên trở lại, hắn thô bạo đẩy Lục Tử Cảnh ra, nâng kiếm đuổi theo. Chặn Phương Cẩn Chi lại ngay trước cửa viện Thùy Sao.

Làm cái gì vậy? Lục Giai Huyên và Lục Giai Nghệ mỗi người đều mang theo nha hoàn từ đằng xa đi tới.

Hai người nhìn tình huống hiện tại, liền lập tức hiểu rõ. Dù sao Lục Vô Ki nhằm vào Phương Cẩn Chi cũng không phải lần một lần hai. Nếu nói là sự nghịch ngợm khi còn bé, thích khi dễ biểu cô nương tìm nơi nương tựa thì cũng có thể hiểu. Nhưng đều đã trưởng thành cả rồi, sao Lục Vô Ki vẫn nhằm vào Phương Cẩn Chi chứ?

Lục Vô Ki này, mặc dù ngày thường có kiêu căng một chút, nhưng cũng là một người phân rõ phải trái . Cũng chỉ có những lúc cư xử với Phương Cẩn Chi, mới đặc biệt. . . . . . quá đáng.

Đúng, không chỉ Lục Giai Huyên và Lục Giai Nghệ nhìn thấy, mà tất cả mọi người trong phủ đều cho rằng thái độ đối xử của Lục Vô Ki với Phương Cẩn Chi rất quá đáng. Nhưng việc ai người đó làm, việc ai người ấy quản, ai có thể đứng ra nói thay Phương Cẩn Chi đây?

Nhìn váy Nhập Phanh ở sau lưng Phương Cẩn Chi bị rách một đường, Lục Vô Ki lại đang trong tư thế cầm kiếm. Lục Giai Huyên và lục Giai Nghệ liếc mắt nhìn nhau, vội vàng nâng váy chạy tới.

Biểu muội, muội không sao chứ? Lục Giai Huyên ân cần hỏi Thăm Phương Cẩn Chi.

Không sao. Phương Cẩn Chi cười thân thiết.

Lục Giai Nghệ là bào muội của Lục Vô Ki, nàng kéo cánh tay Lục Vô Ki, cười ngọt ngào làm nũng: Ca ca! Ca ca! Huynh đừng tức giận nữa!

Lục Tử Vực, Lục Tử Cảnh và Lục Tử Khôn đều thở phào nhẹ nhõm, có Lục Giai Huyên và Lục Giai Nghệ ở đây, dù sao Lục Vô Ki vẫn sẽ đắn đo một chút. Nhất là thân muội muội đang lôi kéo hắn làm nũng, sắc mặt của Lục Vô Ki không khỏi dịu đi đôi chút.

Người nào ở cửa viện Thùy Sao giương oai?

Phương Cẩn Chi chỉ cảm thấy trước mắt có một bóng người chợt lóe lên, Nhập Tửu đã đứng ở trước mặt nàng. Phương Cẩn Chi không biết Nhập Tửu từ đâu nhảy ra, hơn nữa lúc nàng ấy đáp xuống đất cũng không tạo ra chút tiếng động nào, chỉ có mái tóc đuôi ngựa cột cao vẫn còn hơi đung đưa.

Trong tay nàng ấy đang cầm một thanh trọng đao, cảnh cáo nhìn Lục Vô Ki.

Lục Vô Ki cười lạnh: Lại chui ra một hạ nhân dĩ hạ phạm thượng?

Nhập Tửu cho hắn một ánh mắt không cười. Nàng ấy lắc mái tóc đuôi ngựa xoay người lại, đầu tiên là liếc mắt nhìn Phương Cẩn Chi, sau đó mới dời mắt sang đôi chân của Nhập Phanh.

Nhập Tửu, ngươi đã trở lại. Nhập Phanh có chút xấu hổ cười cười.

Mặc dù Nhập Phanh là một nô tỳ, nhưng cũng là cô nương gia. Váy của nàng ấy bị rách, đôi chân trần trụi đã bị bốn vị thiếu gia Lục gia nhìn thấy, cũng đã bị tổn hại thanh danh.

Trong khóe mắt Nhập Tửu lóe lên vẻ tàn ác.

Nàng ấy xoay người lại, chậm rãi giơ trọng đao trong tay lên: Mặc dù tỷ muội Nhập Lâu ta là hạ nhân, nhưng cũng không phải là hạ nhân của Lục gia ngươi!

Nhập Phanh cả kinh, đâu còn nhớ đến hai bắp chân bị lộ ra ngoài. Nàng ấy vội vàng xông tới, kéo cánh tay Nhập Tửu, liều mạng lắc đầu, Đừng! Đừng. . . . . .

Phương Cẩn Chi từng thấy Nhập Tửu mấy lần, nàng biết Nhập Tửu là người bên cạnh Trưởng Công Chúa. Nhưng khi nhìn thấy Nhập Tửu hướng mũi đao về phía Lục Vô Ki, nàng cũng kinh sợ.

Chuyện này. . . . . .

Sao chỉ trong nháy mắt sự tình lại phát triển thành dạng này?

Không chỉ Phương Cẩn Chi, ba vị thiếu gia Lục Tử Vực, Lục Tử Cảnh, Lục Tử Khôn, còn có Lục Giai Huyên và Lục Giai Nghệ cũng hết sức kinh ngạc với tình cảnh trước mắt này.

Người duy nhất không giật mình chính là Nhập Phanh.

Nữ nhi Nhập Lâu vốn chịu sự huấn luyện khác nhau đối với khả năng của từng người, khi còn bé Nhập Phanh chịu quá nhiều hình phạt dẫn đến tổn thương thân thể nên không thể luyện võ, cho nên nàng ấy mới tập trung tinh thần vào trù nghệ, sau đó được Lục Vô Nghiên chọn trúng, hầu hạ ở viện Thùy Sao cũng đã nhiều năm.

Mà Nhập Tửu lại được huấn luyện theo hướng thích khách.

Là nô bộc liều chết.

Nàng ấy sống sót trong đám thích khách, lại lăn lộn trên giang hồ một thời gian, cuối




/192

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status