An Hạ lập tức xoay mặt, bàn tay siết chặt chiếc bút trong tay, cánh môi đỏ mọng mím chặt, nghiến răng nghiến lợi.
Hít sâu vào một hơi, cô cần phải bình tĩnh lại.
Không được nổi nóng, không được nổi nóng, không được nổi nóng!
Chị sẽ không bao giờ tức giận vì những chuyện này mà tức giận, tiếp tục xử lý những bản hợp đồng chất chồng, những thứ cần phải hoàn thành trong hôm nay.
Thư ký Hồ ngồi bên cạnh, có vẻ như cô ấy đã hoàn thành công việc, bắt đầu chuyển sang kiểm tra kết quả của những tài liệu An Hạ thống kê.
Mở trang máy tính truy cập vào trang dữ liệu, thư ký Hồ bắt đầu dò kết quả của An Hạ với thông số đúng trên máy.
Cô ấy cầm lên tờ giấy đầu tiên, nhìn vào số liệu trên máy dò qua, có vẻ như số liệu đã đúng và được thông qua, Hồ Như Ý đặt tờ giấy kia qua một bên.
Bắt đầu xem hết đống giấy tờ mà cô thông kê, An Hạ có phần căng thẳng nhìn động tác của cô thư ký, nhìn thấy cô ấy đã thông qua trong im lặng mới dám thở phào.
Tập trung vào xem xét hợp đồng, đã qua ba giờ chiều, cô chỉ còn khoảng hai giờ nữa để hoàn thành toàn bộ hợp đồng này.
Ngồi làm việc, An Hạ hoàn toàn tập trung vào giấy tờ trên tay, cho đến khi cảm giác thư ký Hồ đã xem xét đến tờ tư liệu cuối cùng, An Hạ nghiêng đầu dò xem phản ứng của cô ấy.
Mọi thứ đều rất chuẩn xác với thông số đúng lưu trữ trên máy, thư ký Hồ không có gì để nói, An Hạ không nhịn được cánh môi đỏ hồng chúm chím, tự thưởng cho mình bằng một vỗ ngực.
Thư ký Hồ đẩy chồng tư liệu thống kê vừa kiểm tra trở về vị trí bên cạnh An Hạ, công việc cũ chưa xong đã bố trí công việc mới.
"Tôi đã xem rồi, tất cả đều đúng với thông số chính xác, hạn năm ngày cô hãy viết báo cáo tài chính của số tài liệu này."
Nghe lời Hồ Như Ý nói, An Hạ hoá thành tản đá bạc màu, bàn tay buông lỏng từ lúc nào làm cho tờ báo cáo trên tay rơi xuống bàn làm việc, đôi mắt nai vàng ngơ ngác chớp chớp.
"Năm ngày?"
Viết hết báo cáo tài chính của một núi giấy gần hai gang tay này mà chỉ có năm ngày? Với số tài liệu này, viết báo cáo ít nhất cần đến cả tuần aaa, sao chỉ có thể có năm ngày?
Thư ký Hồ gật đầu, vô cùng tư thản "Vâng, năm ngày."
Cô ấy thản nhiên ném một cục tạ vào đầu An Hạ, khoé môi An Hạ không tài nào vẽ ra nụ cười nữa, méo mó co co giật giật cánh môi.
Bọn họ...!Đang muốn bốc lột sức lao động của cô đi!
Dẫu khó chịu trong lòng nhưng An Hạ cũng chẳng thể phản ứng, phản kháng lại thư ký Hồ lại bảo cô tự lên ý kiến với anh, có vẻ như vị tổng giám đốc trong căn phòng kia đã sớm cho phép thư ký Hồ và trợ lý Ngô quản lý cô tùy ý.
An Hạ ngậm ngùi tiếp tục tra báo cáo, hít thật sâu một hơi liền thở ra thật mạnh.
Anh được lắm!
Quần quật trôi qua một giờ nữa, đã đến giờ tan tầm, An Hạ nhanh chóng tra qua ba tờ báo cáo cuối cùng rồi nộp cho thư ký Hồ, hoàn thành qua ải, ngày đầu tiên đi làm đã khiến cho da đầu cô căng cứng, ngay giây phút này, từng sợi dây thần kinh cứ đau nhức dữ dội.
Mọi người bắt đầu thu dọn ra về, An Hạ cũng thu dọn đồ của cô, ôm theo một sấp tài liệu về để tối nay làm báo cáo tài chính.
Ngồi chung một xe với anh nhưng An Hạ đến một cái liếc mắt cũng không cho anh, hệt như một thiếu nữ cực kì giận dỗi.
La Thành Dương nhìn chỉ muốn cười, anh bày ra vẻ thản nhiên thờ ơ để xem cô sẽ làm cái gì.
Trở về nhà gương mặt cực kì không thoải mái, vừa trở vào nhà đã bắt gặp gương mặt phát ra những tia sáng mặt trời, hào quang chói rọi của mẹ chồng.
Bà đi đến chỗ An Hạ đón tiếp cô, lo lắng hỏi thăm "Sao rồi? Ngày đầu tiên đến công ty thế nào?"
An Hạ tươi cười toả nắng, xua tan lo lắng của mẹ "Ổn ạ."
Trong khi tận sâu nơi đáy tim, sâu thẳm trong thâm tâm An Hạ đang gào thét dữ dội rằng "Không ổn, một chút cũng không!"
Với thân phận của chị, một Ngô Bối Nghi thông minh tài giỏi, thì những chuyện này chỉ nhỏ như lòng bàn chân, phẩy tay một cái sẽ hoàn thành gọn gàng.
Cho nên An Hạ không tài nào biểu thị ra vẻ mặt mệt mỏi được, tất cả khó chịu đều phải giấu nhẹm trong lòng.
Dùng bữa tối xong, tắm xong, hôm nay những bộ pijama vẫn chưa xuất hiện trong tủ quần áo của cô, An Hạ phải gọi riêng bác giúp việc căn dặn bác ngày mai phải đi mua cho cô những bộ đồ ngủ mới.
Hôm nay cô lại tiếp tục mặc đồ ngủ mỏng manh kia, giấu chúng dưới lớp áo tắm lông.
Ngồi ở sofa lôi ra sấp tài liệu mang về, bắt đầu an vị ở sofa viết báo cáo, cô thu hai chân lên trên sofa, đặt giấy trên đùi tay cầm chiếc bút, nhìn tư liệu ở trên bàn rồi ghi ra một báo cáo nháp.
Ngồi từ tám giờ tối thẳng đến mười một giờ đêm, cô không hề rời khỏi trừ trường hợp cần đi vệ sinh.
Đã mấy giờ trôi qua An Hạ chỉ hoàn thành được ba báo cáo hoàn chỉnh, La Thành Dương nửa nằm nửa ngồi ở giường lớn, anh cũng làm công việc của anh trong lúc chờ đợi cô đi ngủ, cho đến khi anh đã hoàn thành toàn bộ công việc nhưng cô vẫn chưa có ý định đi ngủ.
La Thành Dương rời giường, anh đi đến sofa ngồi xuống bên cạnh cô, cô chỉ mãi cặm cụi viết báo cáo chả thèm nhìn, mặc anh muốn làm gì thì làm, anh cầm lên một tờ cáo cáo tài chính hoàn chỉnh, một tay cầm lên tư liệu thống kê.
Nhìn tư liệu xong nhìn sang trang báo cáo cô viết, dòng chữ nắn nót xinh đẹp, đọc xong báo cáo lại xoay đầu nhìn sang An Hạ.
Đôi mắt đen híp sâu khép chặt trên người cô, một Ngô An Hạ liệu có thể viết ra đơn báo cáo hoàn chỉnh đến thế này không? Hoàn hảo đến từng chi tiết.
Anh đúng là có cảm giác cô là Ngô An Hạ, bởi vì biểu hiện của cô so với Ngô Bối nghi rất khác xa, hơn nữa, theo dự đoán của anh, người chủ động quyến rũ anh ở đêm dã ngoại phải là một người có kinh nghiệm giường chiếu, không phải một xử nữ trong sạch.
Biểu hiện đêm dã ngoại cô táo bạo bao nhiêu, đêm tân hôn lại nhút nhát bấy nhiêu.
Thậm chí còn bị anh thượng cho phát khóc, hoàn toàn không thể là cùng một người.
Nhưng đó chỉ là nằm ở phương diện suy đoán theo cảm tính, theo thực tế, một Ngô An Hạ luôn luôn chán ghét việc học hành, cô chỉ biết cầm bút hoạ trên giấy.
Vậy thì làm sao có thể hoàn thành thống kê và báo cáo một cách hoàn hảo như thế này?
Ánh mắt La Thành Dương khép chặt trên người An Hạ, giống như muốn dùng đôi mắt bốc trần cô, đến mức An Hạ chỉ tập trung vào báo cáo bị nhìn đến giật mình, cô xoay đầu nhìn anh.
Sau đó rất nhanh cô xoay đi, giọng nói nhẹ nhàng khẽ.
"Anh ngủ trước đi."
La Thành Dương đặt xuống báo cáo, nhìn sang cô yêu cầu "Ngày mai rồi làm tiếp, bây giờ khuya rồi."
"Em xong cái này nữa sẽ ngủ."
Nhìn cô mặc áo tắm, La Thành Dương nghi ngờ, di chuyển nhít sang gần cô, cảm giác anh xích lại gần, An Hạ nâng mắt khỏi báo cáo.
Thả hai chân xuống bước xuống, muốn đi sang một chỗ khác.
La Thành Dương chụp lấy cánh tay cô, kéo cô ngồi vào lòng mình, chính xác hơn là cô đang ngồi trên đùi anh.
Hai cánh tay to câu chặt vòng eo nhỏ nhỏ, tựa vào bả vai cô ngửi ngửi, mùi hương thơm ngọt ngào làm thư giản tâm trí anh.
An Hạ muốn đứng dậy, tay cầm chiếc bút tay cầm tờ báo cáo đang viết dỡ vỗ vỗ vào cánh tay anh.
"Anh bỏ ra, em bận rồi."
"Thì em cứ viết cho xong đi, anh ôm em thôi."
An Hạ không có hơi sức đôi co với anh, dù sau có dằn co với anh cũng chỉ tổ hao phí sức lực của cô thôi.
Cô cứ mặc kệ anh, chỉ còn một chút nữa sẽ xong báo cáo này rồi, cô phải làm cho xong mới có thể ngủ ngon được.
Ngồi trong vòng tay anh, mắt đăm đăm vào báo cáo, chiếc bút mực kéo ra thành những dòng chữ xinh đẹp.
La Thành Dương ban đầu rất ngoan ngoãn ôm cô, tựa càm lên bả vai xinh đẹp hôn hôn lên vai áo, mùi hương thật dịu nhẹ, anh thật thích.
Nhìn cô viết báo cáo, bàn tay ôm ở eo nhỏ nghịch ngợm chui vào bên trong lớp áo tắm.
Chạm vào vải ren mềm mượt bên trong, La Thành Dương thở hắc ra một hơi.
Quả nhiên lại mặc đồ ngủ khiêu gợi rồi, trong tâm trí nhanh chóng hiện ra hình ảnh yêu kiều trong lớp vải mỏng manh kia, hơi thở bắt đầu biến hoá từng hơi phà ra kèm theo hơi nóng.
An Hạ mím lại cánh môi, thở ra một hơi thật mạnh, bàn tay cầm bút di chuyển nhanh hơn, muốn thật nhanh chong xong báo cáo.
Anh nhấc đầu khỏi bả vai cô, tựa đầu vào tấm lưng nhỏ, hôn lên lớp áo tắm một cách đầy ma mị, giống như đang muốn xuyên qua áo tắm hôn lên tấm lưng trần trụi.
Cô ngồi trên đùi anh, phía dưới bỗng nhiên trở nên nóng rực, một cảm giác vô cùng kỳ lạ ở phía dưới làm cho mi tâm cô chau chặt lại, đang hình dung ra hiện trạng, cái kia thô to cứng rắn đội lên dí vào mông.
An Hạ cắn chặt răng, bỏ xuống tài liệu, nhanh chóng muốn rời khỏi.
"Em xong, xong rồi."
Bàn tay anh trong vạt áo tắm, bên trong áo cô ấm ấm, tay nâng lên bắt lấy một bên mềm mại tan chảy, da thịt ấm ấm mềm mại làm cho anh suýt xoa.
Bị bắt lấy một bên ngực, An Hạ giật bắn mình, chiếc bút trong tay rơi xuống mặt gạch lách cách.
La Thành Dương giam cô trong lòng, tay xoa nắn mềm mại, tay kéo một bên đùi non mở ra chui vào bên trong u hoa thần bí.
An Hạ lắc đầu dữ dội, tóc đẹp tung lên tán loạn, rối rít la ba lắp bắp giọng nói.
"Hôm nay em mệt, xong báo cáo rồi nên...!Đi ngủ."
Sự thật rằng tờ báo cáo kia An Hạ vẫn đang viết dở, La Thành Dương tụt xuống áo tắm lông, áo ngủ mỏng manh xuyên cả da thịt xuất hiện, làn da mềm mại ngây nghiện ấy.
La Thành Dương cúi đầu hôn lên gáy tóc, hôn xuống đốt sống cổ đến tấm lưng, anh nóng rực như ngọn núi lửa đạt đến điểm phung trào, giọng trầm thấp thì thầm, thổi ra từng hơi nóng phủ lên lưng cô.
"Muộn rồi nha."
Còn tiếp...!
(P/s Em làm xong báo cáo thì anh cũng đã giương súng rồi.)
_ThanhDii
URI_ TUỆ Y
mụ ghẻ ơi tui đợi mỏi mòn lun rồi nè huhu
20/02
1
Bùi Thủy
15/02
1.
/148
|