Thể Tôn

Chương 123: Truyền nhân

/935


Mặc dù Lôi Cương đã là cương giả Cương Anh, trên Trung Xu giới cũng có thể chen chân vào trong số nhóm những người mạnh nhất nhưng cũng chẳng ảnh hưởng tới tình cảm của của hắn với Đan Thần và Luyện Hư. Cả ba người đứng ở sâu trong núi Vạn Linh vẫn chưa rời đi.

- Lôi Cương! Ngươi đã là cường giả Cương Anh ngay cả Ma Bạo Hổ cũng bị ngươi chém chết thì núi Vạn Linh hoàn toàn có thể hoành hành. Ta không tin trong núi Vạn Linh lại còn có linh thú bậc năm nữa. Dù sao thì chúng ta ra ngoài du lịch cũng chẳng bằng ở trong này rèn luyện một lần.

Đan Thần ngồi bên cạnh Lôi Cương, tay phải khoác lên vai hắn mà nói với giọng ghen tị.

Bị Lôi Cương nói "Nếu có chuyện gì, chúng ta cũng không có thú hạch của Thú vương để cứu ngươi" Đan Thần suy nghĩ một lúc rồi thấy không nên mạo hiểm. Vì vậy gã chỉ đành trừng mắt mà nhìn thú hạch của Ma Bạo Hổ. Mặc dù cảm thấy tiếc nhưng Đan Thần vẫn cho nó vào trong bình, tính toán xem sau này khi nào luyện chế nó rồi dùng. Trong mấy năm qua, tu vi của Đan Thần và Luyện Hư đều tiến bộ với tốc độ khiến cho người ta sợ hãi. Đan Thần có tu vi Luyện Thần phản hư Địa cấp còn Luyện Hư thì có tu vi Huyền cấp đỉnh. Cả hai người đều học được đại trận của tông môn hết sức khủng bố. Điều đó khiến cho đan hỏa của Đan Thần và khí hỏa của Luyện Hư đều mạnh hơn. Nhưng khi gặp phải Tập Sơn thú là linh thú cấp bốn đỉnh chuyên về sức lực nên mặc dù cả hai hợp lực công kích nhưng do tu đạo vì vậy mà thân thể không mạnh nên mới rơi vào thế yếu.

- Ừm! Rèn luyện ở nơi này rất tốt. Đúng rồi! Các ngươi có nghe nói tới Trận tông hay không?

Lôi Cương gật đầu đồng ý. Nhưng chợt nghĩ tới Trận tông vì vậy mà hắn vội vầng hỏi.

- Trận tông? Tại sao ngươi lại hỏi chuyện này? Đó là chuyện đã lâu rồi. Trận tông là một đại phái từ thời viễn cố nhưng đã tan vào trong cát bụi từ lâu rồi.

Luyện Hư thấp giọng nói nhưng ánh mắt thì đầy sự kinh ngạc.

- Đúng vậy! Ta đã xem ở trong Tàng Thư các một số giới thiệu về Trận tông. Không biết là họ đã biến mất bao nhiêu năm rồi.

Đan Thần cũng lên tiếng phụ họa. Chợt gã nghĩ tới điều gì đó liền vội vàng nói:

- Đi! Chúng ta đi săn linh thú. Cho dù là linh thú cấp bốn thì đối với việc luyện đan của ta cũng có tác dụng rất tốt.

Đan Thần nói xong liền đứng dậy lấy ra linh kiếm làm như chuẩn bị đánh nhau.

Luyện Hư nhìn Lôi Cương cũng không lên tiếng, như đang chờ đợi hắn.

Lôi Cương trầm ngâm một lúc rồi nói một cách chậm rãi:

- Các ngươi ở quanh đây săn bắt linh thú. Bây giờ ta mới đạt tới Cương Anh chưa lâu nên tu vi chưa được ổn định.

Lôi Cương cũng không nói rõ chuyện của Trận tông. Tu vi của hắn bây giờ có thể nói là đã củng cố nhưng hắn muốn tiêu hóa sự kế thừa của Trận tông. Đặc biệt trong đầu hắn lúc này có rất nhiều nghiên cứu về trận pháp.

Luyện Hư quan sát Lôi Cương một chút rồi gật đầu đồng ý.

- Ngươi cũng đừng có chìm vào bế quan đấy. Nếu gặp phải linh thú cấp năm, chúng ta...

Âm thanh của Đan Thần từ xa vọng lại khiến cho Lôi Cương nở nụ cười bất đắc dĩ. Nụ cười của hắn nhanh chóng biến mất, thần thức chìm vào bên trong để tiêu hóa những gì mới kế thừa được.

Sau khi tiếp nhận sự kế thừa của trận tông, trong đầu Lôi Cương có rất nhiều trận pháp. Nhưng những trận pháp đó đối với hắn lúc này lại quá mờ mịt, không biết phải bắt đầu từ đâu. Lôi Cương từ từ nhớ lại những chuyện lúc trước.

Lúc ấy, hắn đang bị thú vương khống chế, nhưng khi nhảy vào vị trí kế thừa liền biến mất. Còn Lôi Cương cũng trở lại bình thường. Nhưng đột nhiên có vô số những dòng chữ uyên thâm tràn vào trong đầu khiến cho Lôi Cương không chịu nổi mà ngất đi. Khi Lôi Cương tỉnh lại thì tất cả mọi thứ đã trở lại bình thường. Mà đống linh thạch bên ngoài đã gần như mất hết. Sau khi Lôi Cương ra khỏi căn phòng, cầm lấy viên đá nhỏ lập tức xuất hiện cảnh tượng cả ngọn núi sập xuống.

Lúc này, trong đầu hắn có một hạt châu màu vàng, đó chính là kết tức của sự kế thừa. Lôi Cương chưa kịp mở nó ra thì Cự Thạch nhân trận đã từ trong hạt châu đó xuất hiện. Sau khi tâm thần hắn lẻn vào trong hạt châu, Lôi Cương chỉ thấy mình bước tới một cái thế giới mờ ảo toàn màu trắng. Vô số những con chữ cổ màu vàng óng ánh xuất hiện trước mặt Lôi Cương. Mỗi một chữ ở phía trên đều có sự giải thích. Mặc dù Lôi Cương thấy khác biệt nhưng có thể cảm nhận được trong mỗi một chữ đều ẩn chứa một thứ khí thế uy nghiêm.

- Hậu bối! Cho dù ngươi có phải là hậu duệ của Trận tông ta không thì khi ngươi có được sự kế thừa mà lão phu bố trí cũng được coi như là một phần tử của Trận tông.

Một âm thanh già nua chợt vang lên trong thế giới khiến cho Lôi Cương bừng tỉnh. Hắn nhìn xung quanh nhưng không hề thấy một bóng người. Tuy nhiên, Lôi Cương cũng không hề cảnh giới bởi hắn biết đó có khả năng là sự bố trí của người mà Lê lão đã nói - Trận Uy cổ quân.

- Từ khi lão phu sáng lập ra Trận tông, lão phu đã cảm nhận được Trận tông sẽ gặp phải một kiếp nạn rất lớn. Bởi Trận tông quá mạnh đã ảnh hưởng tới sự cân bằng của bảy giới.

Âm thanh đó cứ từ từ vang lên khiến cho Lôi Cương cả kinh. Xem ra sự tình cũng không phải đơn giản như lời Lê lão.

- Vì để cho kết tinh bao nhiêu năm của Trận tông không bị người có tâm địa không chính trực lấy được, lão phu chia toàn bộ nghiên cứu cả đời về trận pháp ra làm ba phần để trong ba giới của thất giới. Đây là phần thứ nhất mà cũng là phần cơ bản nhất. Tuy nhiên nó lại rất quan trọng. Nếu người có được sự kế thừa của lão phu là người khát máu thì không thể nghe được lời nói của lão phu.

Tiếng nói khiến cho Lôi Cương cảm thấy ớn lạnh, không hiểu Trận Uy cổ quan đã đặt cái gì ở trong truyền thừa. Nhưng hắn cũng biết bây giờ không phải là lúc suy nghĩ, chỉ vểnh tai lên nghe lão nhân nói.

- Về phần vị trí của hai nơi khác thì ngươi phải đi tìm. Truyền nhân của Trận tông, không chỉ cần có cơ duyên mà còn cần phải có cơ trí, can đảm. Có lẽ Trận tông đã hóa thành cát bụi. Nhưng ngươi có được sự kế thừa của lão phu thì hãy bái lão phu làm sư phụ đi.

Thanh âm vẫn còn đang vang vọng trong không gian chợt một cái trận pháp kỳ dị xuất hiện trước mắt Lôi Cương, vừa đủ có thể dung nhập một mình hắn. Lôi Cương thầm kinh hãi, không hiểu Trận Uy cổ quân là người thế nào mà mạnh như vậy? Âm thanh vẫn chưa vang lên dường như đang đợi Lôi Cương bái sư. Suy nghĩ một lúc, Lôi Cương cũng chẳng cảm thấy có gì không ổn. Hơn nữa, trong lòng hắn có một sự ham muốn đối với sự kỳ diệu của trận pháp. Cân nhắc một lúc, Lôi Cương bước vào bên trong trận pháp, dập đầu ba cái rồi lạy chín cái. Sau khi Lôi Cương ngẩng đầu, trước mặt hắn chợt xuất hiện một lão nhân có bộ râu trắng muốt, nét mặt ôn hòa nhưng có một sự uy nghiêm. Lôi Cương cảm thấy căng thẳng, vội vàng nói:

- Đệ tử Lôi Cương! Bái kiến sư tôn.

- Được! Trước tiên vi sư truyền cho ngươi quy tắc cơ bản của trận pháp.

Lão nhân cất giọng nói một cách ôn hỏa. Tay phải lão nâng lên phát ra một vầng ánh sáng, rót vào đầu Lôi Cương. Trong nháy mắt, Lôi Cương liền cảm thấy trong đầu như có thêm một thứ gì đó. Mà khi nhìn về phía vô số những chữ ở kia, hắn chợt nhận ra mình có thể hiểu được tất cả. Lôi Cương cố gắng ngăn chặn sự xúc động muốn nhìn một lúc. Hắn quay sang nhìn lão nhân chăm chú, chờ đợi lão nhân nói tiếp.

- Ngươi là đệ tử cách thế của Trận Uy cổ quân ta. Nhưng sự hùng mạnh của Trận tông luôn khiến cho cường giả của thất giới e ngại. Vì vậy mà trước khi ngươi có được cả ba phần kế thừa, nếu không vào trường hợp bất đắc dĩ thì không được lộ thận phận của mình.

Âm thanh của lão nhân hết sức bình thản, vang vọng trong không gian.

Lôi Cương gật đầu, nói một cách nghiêm túc:

- Lôi Cương ghi nhớ lời dạy của sư tôn.

Hắn nói vậy mặc dù không biết lão nhân có thể nghe được hay không.

- Đặc biệt, ngươi phải nhớ kỹ nếu ở giới khác mà gặp được người của Trận tông thì không được lộ ra trận pháp của ngươi. Lão phu nghiên cứu trận pháp cả đời nhưng cũng sai lầm dạy mấy tên nghiệt đồ. Chỉ sợ bọn chúng cũng đang tìm kiếm sự kế thừa.

Lão nhân tiếp tục nói một cách chậm rãi. Trong lời nói của lão không hề có chút tình cảm giao động, nhưng những việc xung quanh không hề liên quan tới mình.

Lôi Cương nghe lão nói mà sững người. "Chẳng lẽ, lão không chỉ có một tên nghiệt đồ?" Lôi Cương có cảm giác rất áp lực. Xem ra bản thân hắn dự đoán hai nơi kế thừa khác cũng khó.

- Trận pháp là do lão phu quan sát hiện tượng của trời mà tự nghĩ ra. Sau đó lại căn cứ vào lực của ngũ hành trong hỗn độn để sử dụng, uy lực có thể sánh với người tu luyện ngũ hành. Cố gắng nghiên cứu thấu triệt phần thứ nhất, ngươi mới có thể lĩnh ngộ được phần thứ hai, thậm chí là phần thứ ba. Tất nhiên là điều kiện đầu tiên, ngươi phải tìm được chúng. Con đường này rất chông gai, nhưng lão phu tin ngươi sẽ không làm cho lão phu thất vọng.

Lão nhân nói xong, thân thể từ từ biến mất. Trước khi biến mất hắn, khuôn mặt tươi cười một cách ôn hòa cũng khắc sâu vào trong lòng Lôi Cương.

Không biết tại sao nhưng Lôi Cương nhìn nụ cười của lão lại cảm nhận được sự kỳ vọng của lão đối với mình. Hắn thở dài một cái. Xem ra tu luyện tới đỉnh cao vẫn có sự hạn chế.

Sau khi ổn định tinh thần, Lôi Cương liền quan sát những con chữ trong không gian. Tới lúc này, hắn có thể hiểu được từng câu từng chữ...


/935

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status