Thể Tôn

Chương 392: Hỗn thổ châu

/935


Nhóm Nhìn Tiểu Giác đi tới, Lôi Cương ánh mắt loé lên, nhìn chăm chú vào Tiểu Giác.

Tiểu long bên cạnh Lôi Cương thấy Tiểu Giác rụt đầu lại, ánh mắt lộ vẻ kiêng dè.

"Hắc hắc, phụ thân, Tiểu Giác vừa chiếm được thứ tốt a." Tiểu Giác đi tới trước mặt Lôi Cương nói, vẻ mặt thoáng cười, ánh mắt thần bí.

Lôi Cương thản nhiên cười nói: "Có chuyện gì?" Lôi Cương nghĩ tới lúc Tiểu Giác đi vào lúc trước, Tiểu Giác cảm giác được nơi này liền cất tiếng gọi. Chẳng lẽ là đồ vật này?

"Tiểu Giác bây giờ còn chưa rõ, có điều, Tiểu Giác chiếm được hạt châu này." Tiểu Giác cười nói, mở cái miệng nhỏ nhắn, một hạt châu to bằng năm tay phát ra ánh sáng màu vàng đất từ trong miệng bay ra. Hạt châu màu vàng đất vừa bay ra, Lôi Cương cảm nhận được một luồng linh khí nồng nặc đến cực độ toả ra, cũng không thể gọi là linh khí thuộc tính thổ. Lôi Cương trừng mắt nhìn hạt châu màu vàng đất, quay đầu nhìn về phía Tiểu Giác, nghi hoặc nói: "Đây là…"

"Ta cũng không biết, có điều theo như trong gian nhà này, thì còn có ít nhất bốn hạt châu như vậy. Cụ thể mấy hạt châu còn lại như thế nào thì phải tìm mới biết được. Hạt châu này tên là Hỗn thổ châu." Tiểu Giác mừng rỡ nhìn hạt châu màu vàng đất trong tay nói.

"Hỗn thổ châu?" Lôi Cương vô cùng kinh ngạc nói.

"Đúng vậy, ta cũng không biết hạt châu này có ích lợi gì. Hạt châu này theo tiếng gọi đi ra từ Hỗn thổ châu." Tiểu Giác gật đầu nói. Ánh mắt Tiểu Giác có chút phức tạp, sau đó lại nói: "Phụ thân, Tiểu Giác đối với hạt châu này hình như có cảm giác quen thuộc, thế nhưng Tiểu Giác không thể nói rõ cảm giác này, dường như trước kia có gặp qua. Có điều, giọng nói kia nói, Tiểu Giác muốn hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, phải tìm được mấy hạt châu khác là Hỗn hoả châu, Hỗn kim châu, Hỗn thuỷ châu, Hỗn mộc châu, hình như ở ngũ hành giới và các giới khác.

Lôi Cương ngưng thần, nhìn Tiểu Giác nói: "Các hạt châu còn lại ở tại ngũ hành giới và các giới khác."

"Đúng vậy, ngoài ra các giới kia cũng có nơi giống như thế này, con tiểu long này còn gọi là đại địa chi nguyên. Hỗn thổ châu đã ở đây rất nhiều năm, tản mát ra linh khí thuộc tính thổ cực kỳ nồng nặc, lên mới sinh ra đại địa chi nguyên." Tiểu Giác nhìn tiểu long nói.

Lôi Cương vô cùng kinh ngạc đánh giá hạt châu màu vàng đất, đại địa chi nguyên lại từ hạt châu sinh ra? Hạt châu này đã tồn tại ra sao? Có thể mạnh đến vậy? Thấy Lôi Cương đánh giá Hỗn thổ châu, Tiểu Giác lập tức đưa Hỗn thổ châu cho Lôi Cương. Lôi Cương tiếp lấy, tay còn chưa chạm đến Hỗn thổ châu, một luồng khí tức đáng sợ từ hạt châu mạnh mẽ phát ra, đẩy lui hắn đến mấy chục thước. Lôi Cương nhìn máu tươi từ tay phải tuôn ra rồi nhìn Hỗn thổ châu, hạt châu này lại đáng sợ như vậy?"

Nhìn tay phải Lôi Cương chảy máu ròng ròng, Tiểu Giác hoảng hốt, xuất hiện trước mặt Lôi Cương, nhìn hắn trìu mến, rồi trừng mắt nhìn Hỗn thổ châu nói: "Ngươi dám đả thương cha ta, ta nhất định đánh ngươi." Hỗn thổ châu dường như nghe hiểu điều Tiểu Giác nói, run rẩy vài cái phát ra tiếng boong boong rung động. Tiểu Giác tay trái vỗ hạt châu, sau đó đưa cho Lôi Cương.

Lôi Cương khẽ rúng động, cũng không rút tay về, bỗng nhiên, từ tay phải hắn có một luồng khí tức vô cùng nồng nặc chảy vào trong cơ thể. Một cảm giác ấm áp từ tay phải chuyền qua, máu tươi trên tay nhanh chóng khôi phục. Lôi Cương bỗng phát hiện hạt châu nhỏ màu vàng đất trong đan điền nhanh chóng lớn lên gấp đôi. Cốt lân giáp trong cơ thể tự động gọi ra, vốn là toát ra ánh sáng màu nâu, tím, vàng đất, lúc này màu vàng đất cực thịnh, hầu như bao trùm lấy màu nâu cùng màu tím. Mà đường vân trên cốt lân giáp lúc này nhanh chóng biến hoá, biến thành hình dạng tấm chắn, lúc này cốt lân giáp không còn là màu trắng, mà là màu vàng đất nhàn nhạt. Mặt trên cốt lân giáp hoá thành những tấm lá chắn, quỷ dị vô cùng, dường như cốt lân giáp là vô số tấm lá chắn ghép lại mà thành.

Lôi Cương khiếp sợ nhìn cốt lân giáp biến đổi lạ thường, mà cương khí cùng nội kình trong kinh mạch như đám lửa cháy gặp dầu, loáng chút bùng lên, kinh mạch to bằng ngón cái bỗng chốc bành lên, to bằng cánh tay, mà trước đây Lôi Cương vốn giậm chân ở cương đế thiên giai không thể đột phá được.

Một luồng khí tức cường đại từ trong cơ thể Lôi Cương bùng phát mãnh liệt. Lôi Cương kích động nhìn hạt châu màu vàng đất, nâu và tím trong kinh mạch mãnh liệt bành trướng. Cuối cùng, hạt châu màu vàng đất to bằng nửa nắm tay, trong khi trước đó nó chỉ to bằng ngón tay cái, trong Nê Hoàn cung bỗng nhiên phát ra tiếng long ngâm, bốn con rồng bốn màu mở mắt, ánh mắt vô cùng khiếp sợ.

Tiểu Giác vui mừng nhìn chuyển biến của Lôi Cương, vẻ mặt mừng rỡ, nói: "Hắc hắc, phụ thân ngươi cũng mạnh lên a, hạt châu này ẩn chứa lực lượng thật mạnh a, Tiểu Giác có được mấy hạt châu này có lẽ cũng có thể chiến thắng được mấy người kia rồi a."

Lôi Cương nhíu mày, khiếp sợ nhìn Tiểu Giác, mấy người lúc trước? Chẳng lẽ là đám người U Hoàn? Lôi Cương tay phải đưa ra, đặt Hỗn thổ châu trước mặt, đánh giá cẩn thận, hắn bỗng nhiên phát hiện, trong Hỗn thổ châu này dĩ nhiên có một con tiểu long khẽ động. Lôi Cương cẩn thận nhìn, có đến chín con tiểu long di động, hắn liền hít một hơi, lai lịch của Hỗn thổ châu này e rằng vô cùng bất phàm, nhưng mấy hạt châu còn lại,…những hạt châu này cùng Tiểu Giác có quan hệ như thế nào? Lôi Cương vô cùng nghi hoặc.

"Phụ thân, Tiểu Giác có thể khống chế những con tiểu long này a, Tiểu Giác muốn đem mấy con tiểu long này đặt trong cơ thể phụ thân." Hai mắt Tiểu Giác ngời sáng nhìn Lôi Cương, nói, tay phải chộp tới Hỗn thổ châu. Lôi Cương thối lui mấy bước nói: "Tiểu Giác, nếu như làm như vậy, uy lực tất nhiên sẽ nhỏ đi, hạt châu ở bên cạnh ngươi, phụ thân cũng yên tâm không ít."

Trong mắt Tiểu Giác tràn đầy sự phấn chấn, thế nhưng hắn lắc đầu nói: "Không quan hệ, Tiểu Giác cho ngươi một cái, có được không?" Lôi Cương thoáng chần chờ, tiểu long màu vàng đất ở phía trước vội vã bay qua nói: "Đừng đừng đừng… Nếu như đem Cửu Long chia ra, nhất định sẽ đánh mất sự cân đối, khi đó, mẫu châu sẽ rất tổn hại." Hai mắt tiểu long cực kỳ quan tâm nhìn Hỗn thổ châu nói.

Tiểu Giác trừng mắt nhìn tiểu long, quát: "Hạt châu này là của ngươi hay của ta? Ta muốn làm thế nào cần đến ngươi sao?" Tiểu long này dường như cực kỳ sợ Tiểu Giác, thối lui vài bước, sợ sệt nhìn Tiểu Giác, muốn nói lại thôi.

Lôi Cương vỗ vỗ đầu Tiểu Giác, nói: "Tiểu Giác, tấm lòng của ngươi phụ thân hiểu, có điều chuyện con tiểu long này bỏ đi, phụ thân hiện tại đã đạt đến cương tiên hoàng giai. Người bình thường muốn tổn hại phụ thân, cũng không có khả năng a."

Tiểu Giác lắc đầu, nói: "Không được, Tiểu Giác nhất định phải đem một tiểu long đưa cho phụ thân." Tay phải Tiểu Giác đưa một trảo, một tiểu long từ Cửu Long trong Hỗn thổ châu trôi ra, mà tiểu long màu vàng đất hoảng hốt, vội vàng nói: "Chờ một chút!! Ta đi vào trong cơ thể hắn, xin đừng động vào mẫu châu."

Tiểu Giác quay đầu nhìn tiểu long, nói: "Ngươi đi vào trong cơ thể cha ta?"

Tiểu long vội vã gật đầu, nói: "Đúng, tuy rằng ta so ra không bằng rồng trên mẫu châu, thế nhưng, cũng không kém là bao, ta là đại địa chi nguyên mà."

Tiểu Giác quay đầu nhìn về phía Lôi Cương, vẻ mặt chần chờ.

"Tiểu Giác, vậy để hắn đi vào trong cơ thể ta đi." Lôi Cương gật đầu nói.

Tiểu Giác lúc này mới gật đầu, trừng mắt nhìn tiểu long nói: "Còn không mau đi vào trong cơ thể cha ta, hừ, ngày sau cha ta có gì nguy hiểm, ngươi phải hỗ trợ, nếu không, ta sẽ đem cả Cửu Long trong Hỗn thổ châu đặt trong cơ thể cha ta."

Tiểu long vội vã gật đầu, cuối cùng bay vào trong đan điền ở bụng Lôi Cương, rồi đi vào trong hạt châu màu vàng đất, xoay quanh phía trên.

Thần thức Lôi Cương kiểm tra một lúc, nhìn Tiểu Giác nói: "Tiểu Giác, ngươi cũng đã chiếm được Hỗn thổ châu, ta cũng chiếm được đại địa chi nguyên, vậy thì chúng ta ra ngoài đi."

Tiểu Giác lắc đầu nói: "Không được, không được, phụ thân, linh khí ở đây rất tốt, chúng ta hãy ở chỗ này tu luyện rồi mới đi ra ngoài a."

Lôi Cương nhìn linh khí tính thổ nồng nặc vô cùng trên không, gật đầu.

Sau đó, hai người cùng ngồi xuống, đi vào trong tu luyện.

Mà một tầng kết giới bên ngoài không gian của đại địa chi nguyên, U Hoàn, U Minh, Địa Viêm, Địa Chước, Minh Đế, Thiết Kiếm Vương, sáu người điên cuồng tấn công kết giới, phía sau bọn họ sương mù màu vàng đất dày đặc. Sáu người sau khi rời khỏi bên ngoài của Lục huyền cực phủm không nghĩ tới bị kết giới bị Thiết Kiếm Vương đánh vỡ đã hồi phục, không chút tổn hao. Mà kết giời dường như còn mạnh hơn, Thiết Kiếm Vương cũng không thể phá vỡ.

"Các ngươi đem hết toàn bộ sức lực ra, nếu như không muốn ở chỗ này nhiều năm, thì cùng bản vương dốc toàn lực đi!!" Thiết Kiếm Vương chỉ huy hơn mười vạn kiếm tiên điên cuồng tấn công kết giới, hai mắt trừng trừng nhìn đám người Minh Đế, phẫn nộ quát.

Ánh mắt Minh Đế âm trầm, hít một hơi, rồi kìm lại. Mà bọn U Hoàn căng thẳng công kích kết giới, nhưng là không thể thi triển toàn lực.

Thiết Kiếm Vương nhìn chằm chằm vào Minh Đế, sát khí trong mắt ngùn ngụt. Lúc trước Thiết Kiếm Vương đi ra từ Lục huyền cực phủ, vô cùng lo ngại Minh Đế, nếu lão giả thần bí kia cho hắn một pháp quyết cường đại, tất nhiên Cửu Minh cũng có, mà hắn cùng Cửu Minh có thâm cừu đại hận. Nếu như để hắn khôi phục tu vi ban đầu, thì cho dù Thiết Kiếm Vương có thể chém giết Cửu Minh cũng phải bị thương nặng.

Thời gian trôi qua, mà sáu người điên cuồng tấn công cũng không phá nổi kết giới, cùng lắm kết giới chỉ chấn động vài cái, rồi khôi phục như thường.

Càng lâu sau, mấy người càng khẩn trương, bọn họ làm sao cam tâm cả đời đều ở trong không gian này? Dù là tu vi cường đại cũng có gì hữu dụng?

Một trăm năm sau, sáu người đã từ bỏ việc tấn công, ngồi xuống tu luyện. Tấn công hơn mười năm đều không thể phá được, mấy người bàn nhau tu luyện rồi tấn công một phen. Thiết Kiếm Vương cũng gật đầu đồng ý. Sau đó, mọi người đều đi vào trong tu luyện. Lúc này, Thiết Kiếm Vương lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Minh Đế đang nhắm mắt ngồi xếp bằng, ánh mắt loé lên. Tu vi hiện tại của Minh Đế đã khôi phục được tám phần mười, khiến Thiết Kiếm Vương đứng ngồi không yên.

Lúc này, Thiết Kiếm Vương quát khẽ nói: "Toàn bộ thức dậy, tu luyện đã gần trăm năm, lúc này chúng ta cùng thử công phá cái kết giới chết tiệt này."

Đám người Minh Đế từ trong tu luyện tỉnh lại, âm trầm nhìn Thiết Kiếm Vương, bất đắc dĩ đứng lên. Tiếp tục tấn công kết giới, Minh Đế hiểu rõ, nếu như ngày nào đó kết giới vừa vỡ, như vậy Thiết Kiếm Vương nhất định muốn giết hắn! Minh Đế liền tấn công, cùng thử tu vi mới khôi phục.

Đúng lúc này, kết giới vốn không có bất luận dấu hiệu gì đột nhiên biến mất, mà làn sương nồng nặc phía sau dần khuếch tán ra, lan tràn trong không gian. Sáu người sửng sốt, nhìn kết giới biến mất run lên, ánh mắt Minh Đế chợt loé lên, tức thì biến mất tại chỗ. Thiết Kiếm Vương biến sắc, hoá thành một luồng ánh sáng hướng phía trước đuổi theo, quát: "Cửu Minh, bản vương muốn xem ngươi chạy đi đâu!"

Bốn người U Minh nhìn nhau chạy mỗi người một hướng.

Mà Lục huyền cực phủ ở sâu bên trong cũng biến mất…


/935

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status