Thê Tử Bên Gối Của Tà Vương

Chương 60 - Chương 59

/88


Edit: Phong Nguyệt

Màn đêm buông xuống, bầu trời đầy sao mang vẻ âm u, ánh trăng lờ mờ uốn cong giống như cánh ve trong suốt từ trong mây chui ra, lóe lên ánh sáng màu bạc. Ánh trăng lờ mờ nhàn nhạt chiếu lên trên mái hiên của lầu các.

Trên chợ sầm uất ồn ào tấp nập.

Phu nhân ——

Như Nguyệt không nhìn thấy bóng hình xinh đẹp ở trong đám người, vội vàng sốt ruột đuổi theo sát phía sau Mạc Sầu nói: Không xong, không thấy phu nhân đâu.

Mạc Sầu nhíu mày một cái, hắn cũng không nghĩ tới trên đường sẽ náo nhiệt như vậy, chỉ trong chớp mắt liền không thấy bóng dáng của Nam Cung Tự.

Tỷ ấy đi không xa, chia nhau tìm!

Nam Cung Tự nhíu lông mày đen bước chân dừng lại, nhìn đám người đang chen lấn, lúc này mới ý thức được mình đã thất lạc với bọn Mạc Sầu, vừa định xoay người lại, liền nghe phía sau có người gọi: Tà Vương phi, xin dừng bước!

Nàng nhíu mày, chân dừng lại, tuy nói Nam Cung Tự ở thành Lạc Dương đã là nhân vật người người đều biết, nhưng chân chính gặp qua nàng không có mấy ai, hơn nữa còn gọi thẳng nàng là Tà Vương phi, chẳng lẽ là người quen?

Nam Cung Tự lạnh nhạt xoay người lại, vẻ mặt một mảnh lạnh nhạt, xa xa nhìn đi, chỉ thấy đỉnh đầu cỗ kiệu dừng ở trên đường phố, diễn’’đàn’’lê’’quý’’đôn’’ một nha hoàn chải kiểu tóc song nha kế đang đứng ở phía bên phải cỗ kiệu, khom lưng nhỏ giọng nói: Tiểu thư.

Chỉ thấy màn của kiệu ngọc rơi rủ xuống, gió nhẹ từ từ thổi qua, bên trên màn có chuỗi ngọc phát ra một tiếng chuông dễ nghe, một cái tay mảnh khảnh trắng nõn chậm rãi đưa ra ngoài, đưa tay vịn vào tay của nha hoàn, trên đường phố mặc kệ đang làm gì, đều không hẹn mà cùng thả chậm bước chân, ánh mắt rối rít tụ tập nhìn mỹ nhân từ bên trong kiệu đi ra.

Dáng dấp của nàng ta không kém chút nào với Nam Cung Tự, mặt trái xoan mắt to, người mặc tơ trắng váy xòe, tóc đen nhánh lóe sáng búi tóc theo kiểu Mẫu Đơn, tay cầm cây quạt che nửa mặt, ánh mắt như có điều suy nghĩ nhìn Nam Cung Tự.

Ăn mặc cao quý như vậy, nhất định là tiểu thư của nhà quan lại, bằng trực giác nói cho nàng biết, ánh mắt kia tuyệt đối không có ý tốt. Mắt nhìn cũng nhanh giống như dùng bữa, hơn nữa nàng đã thất lạc với bọn Mạc Sầu, nàng không thể ở bên ngoài trì hoãn quá lâu, Dật trở về không gặp nàng, sẽ lo lắng.

Nam Cung Tự quay đầu muốn đi, Thiên Kiều không vui nhíu mày một cái, chẳng lẽ là nhận lầm người? Nàng đảo mắt trừng mắt về phía nha hoàn bên cạnh, không vui nói: Chết chân(tiếng chửi thề thời xưa là đồ đĩ =.=), thế nào nhận lầm người?

Nha hoàn Tương nhi có chút vô tội nói: Tiểu thư, nô tỳ làm sao sẽ nhận lầm người? Nàng dù là hóa thành tro, nô tỳ cũng có thể nhận được, là nàng không sai!

Thiên Kiều vui mừng biết Tương nhi từng theo phụ thân nàng vào cung, gặp qua Nam Cung Tự mấy lần, nàng cũng biết Tương nhi từng có con mắt không quên, cho nên nàng càng thêm xác định nữ nhân trước mắt này là Nam Cung Tự.

Nàng hừ lạnh một tiếng, bày cái tư thế thối đó làm gì? Cũng chỉ là nữ nhi của cái viên ngoại nho nhỏ, hơn nữa còn là phụ thân không thương, phụ mẫu không thương. Đối với tất cả về Nam Cung Tự, nàng đã sớm phái người đi điều tra rõ rõ ràng ràng, có thể nói là rõ như lòng bàn tay.

Thiên Kiều nghĩ tới đây hướng Tương nhi nháy mắt, Tương nhi hiểu ý, chạy chậm mấy bước đuổi theo Nam Cung Tự, chống nạnh đứng ở trước mặt nàng, dùng giọng nói bén nhọn chói tai nói: Ngươi tai




/88

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status