Thê Tử Bên Gối Của Tà Vương

Chương 71 - chương 70

/88


Nam Cung Lưu kéo kéo tay áo Nam Cung Tự, nói: "Đại tỷ, đừng để phụ thân trở về được không, người rất hung dữ, trở lại sẽ bắt nạt mẫu thân, khiến cho mỗi buổi tối mẫu thân đau đến kêu lên!"

"Đúng vậy! Phụ thân lúc nào cũng bắt nạt mẫu thân, còn không cho Lan Lan, Lưu Lưu ngủ cùng mẫu thân."

"Cho nên đại tỷ, cầu ngươi nhất định phải giấu kín phụ thân đi, không nên để đại nương tìm được nha."

Hai tỷ muội ngươi một câu ta một câu, thái độ Nam Cung Tự liền cổ quái thêm một phần, sau khi nói chuyện xong, giống như bị đánh thẳng vào, sắc mặt đờ đẫn khóe miệng co quắp, vốn đang lo lắng họ sẽ đuổi theo nàng mặc kệ mọi thứ đòi cha, kết quả tuyệt đối là ngoài dự liệu của nàng.

"Xích ——" một tiếng cười thật thấp giống như nước suối trong thung lũng dịu dàng dễ nghe phát ra từ trong miệng Nam Cung Tự, hai tỷ muội nghi hoặc nhìn về phía nụ cười vui vẻ trên mặt nàng, rất nhanh, nàng kiềm chế tiếng cười, gật đầu một cái nói: "Ta bảo đảm, đời này các ngươi sẽ không bao giờ gặp được hắn nữa."

"Dạ, đại tỷ tốt nhất." Hai tỷ muội kích động nói, Nam Cung Lan lấy ra một bọc mứt táo được gói bằng tơ lụa từ trong tay áo, lần lượt để trên đầu gối Nam Cung Tự.

Nam Cung Tự nhíu mày nói: "Đây là cái gì?"

"Mua chuộc!" Nam Cung Lưu ngây thơ cười nói.

Mua chuộc?

Khóe miệng Nam Cung Tự khẽ rút vài cái, hai đứa trẻ này mới mấy tuổi, cũng biết mua chuộc người khác.

"Lưu Lưu, chúng ta trở về thôi, trời sắp tối rồi, ta sợ!" Nam Cung Lan hai tay ôm thật chặt tay Nam Cung Lưu, đáng thương nói.

"Được!" Nam Cung Lưu gật đầu một cái, nhìn về phía Nam Cung Tự nháy mắt, ngươi hiểu. . . . . .

". . . . . . ." Nam Cung Tự im lặng hoàn toàn, hai đứa bé này trưởng thành thật sớm! Nhưng mà nhìn qua liền ưa thích, đặc biệt là khuôn mặt non nớt kia, có loại kích động muốn tới xoa bóp.

Ba ngày sau, ngày đại hôn.

Tà U vương tái hôn với Nam Cung Tự là chuyện gây huyên náo xôn xao dư luận, hôn sự này làm long trọng chưa từng có, trong mắt người ngoài, đây chẳng qua là một hôn sự xa hoa long trọng, nhưng trong mắt Trần Tử Hiên và Nhị Hoàng tử, đây tuyệt đối là đang khiêu khích!

Sáng tinh mơ, Hiên Viên Dật liền đặc biệt phái người tới trang điểm cho nàng.

Sáng sớm, gió thổi nhẹ, lụa mỏng cuồn cuộn nổi lên một góc, ngoài cửa sổ hoa rơi vào bên trong, mùi thơm ngát xông vào mũi.

Bên trong phòng, màn trướng bằng voan mỏng, bình phong thêu hoa, hoa văn chạm trổ trên cánh tủ, trên giường lớn làm bằng gỗ đàn hương, Nam Cung Tự nằm nghiêng trên giường, đang cực kỳ buồn ngủ, chỉ nghe bên tai truyền tới tiếng Như Nguyệt kêu: "Vương phi. . . . . . Vương phi. . . . . ."

Chân mày Nam Cung Tự nhíu nhẹ, ưm một tiếng, thật lâu sau, một khắc nàng mở mắt kia, nhìn trước mắt mười mấy cung nữ mặc quần áo màu đỏ đứng xếp hai hàng chỉnh tề, khóe môi Nam Cung Tự hơi rút một cái.

Thay hỉ phục tân nương, chải đầu, trang điểm một chút cũng không cần dùng nhiều người như vậy chứ?

Vương Gia cũng quá khoa trương rồi. . . .

Tiếng nhạc êm ái vui mừng vang lên, ba con ngựa trắng dẫn đường phía trước, phát ra tiếng vó ngựa ‘tạch tạch tạch’, đỉnh đầu kiệu hoa to lớn màu đỏ thẫm, ước chừng mười tên kiệu phu, một đường đi về phía Nam Cung phủ.

Bên ngoài Nam Cung phủ, một con ngựa trắng ngừng lại, chỉ thấy Hiên Viên Dật bất ngờ ngồi trên lưng ngựa, một đầu tóc dài đen nhánh được kim quan vén lên thật cao, bên dưới một đôi mày kiếm kia là tròng mắt màu hổ phách được ánh nắng chiếu xuống, nổi lên một chút ánh sao, khóe môi lộ ra một chút ý cười khiến ai cũng nhìn ra được sự vui mừng, màu da trắng nõn, làm nền cho hỉ phục đỏ thẫm tuấn mỹ vô cùng, dáng người cao gầy.

Hiên Viên Dật rất ít khi xuất đầu lộ diện, không có mấy người gặp được hắn, cho nên hàng xóm láng giềng vừa nghe nói Tà U vương đích thân cưới Nam Cung Tự làm vợ, rối rít tới tham gia náo nhiệt, hơn phân nửa là đến xem rốt cuộc dung mạo trong truyền thuyết của Tà U vương có phải rất xấu xí hay không, rối rít dò đầu quan sát, một lão thái bà trong đó kinh hô: "A, đây làm sao lại gọi là dung mạo xấu xí, rõ ràng chính là mỹ nam anh tuấn."

"Nghe nói Tà U vương không chỉ có bề ngoài bình thường, hơn nữa còn là một người bảy tám mươi tuổi. Nhưng thấy người thật, hoàn toàn là hai người mà!"

Nghe đề tài nghị luận của những bách tính kia, sắc mặt Hiên Viên Dật trầm xuống, khóe miệng giật giật, đảo mắt nhìn về phía Mộ Thiên Vấn, nói: "Tìm ra người tung tin cho Bổn vương, nam, giết, nữ, đưa đến trại lính."

Mộ Thiên Vấn do dự nói: "Chỉ sợ Vương Gia biết nàng là ai, cũng sẽ không đưa nàng vào quân doanh."

Nghe giọng điệu hắn người này là nữ, một nửa đuôi lông mày Hiên Viên Dật dựng lên, hừ lạnh nói: "Bổn vương mặc kệ người đó có chỗ dựa vững chắc như thế nào, đã đắc tội với ta, Bổn vương muốn đi lại dám không đi!"

Mộ Thiên Vấn nói chắc như đinh đóng cột: "Vương Gia sẽ không làm như thế với nàng, bởi vì nàng chính là đối tượng đón dâu hôm nay của Vương Gia!"

Nghe vậy, Hiên Viên Dật sững sờ, liếc nhìn Mộ Thiên Vấn: "Là Tự nhi truyền ra lời đồn?"

Mộ Thiên Vấn dùng sức gật đầu một cái, không sai, làm tổn hai Vương gia người chính là Vương phi!

"Tại sao Tự nhi muốn làm như vậy?" Trên mặt Hiên Viên Dật đầy vẻ nghi ngờ.

"Vương phi nói rồi, nam nhân bản tính phong lưu, không chống đỡ được mỹ nhân quấn quít chặt lấy, dĩ nhiên! Vương Gia cũng không ngoại lệ, vì để tránh cho ngày sau trêu


/88

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status