Tuy rằng Trác Tri Viễn vẫn chỉ có cảnh giới tầng thứ hai nhĩ thức viên mãn, nhưng mà đối với trình độ khống chế chân khí cùng lực đạo thì rất nhiều đệ tử tầng thứ ba tị thức cùng tầng thứ tư thiệt thức đều không thể so sánh. Đối với một người tu chân mà nói, tu trì tất nhiên là trọng yếu, các loại kiếm chiêu pháp thuật cũng là phương tiện chế địch, nhưng mà khống chế chân khí mới là nhân tố trọng yếu quyết định đến thắng lợi cuối cùng. Bất kỳ một môn pháp thuật hoặc kiếm chiêu nào cũng phải cần đến sự trợ lực của chân khí, nếu không có chân khí làm nền tảng, thì pháp thuật gì cũng chỉ là vật trang trí mà thôi. Mà chân khí khống chế càng tinh tế, pháp thuật đồng dạng càng có thể phát huy ra công hiệu rõ ràng, lực lượng này cũng theo đó lớn hơn nữa.
Lấy trình độ tu trì trước mắt của Trác Tri Viễn, hắn đối với khống chế chân khí, cơ hồ đã đạt đến cảnh giới hoàn mỹ, mà chân khí hùng hậu này cũng là thế gian hiếm có, Lý Độ tự nghĩ hắn hơn một trăm năm qua gặp qua biết bao thanh niên cao thủ, tựa hồ còn chưa bao giờ gặp được người nào đối với khống chế chân khí có thể đạt tới trình độ tinh mỹ như Trác Tri Viễn.
Đường chủ sư phụ, luận võ đại hội năm nay, nghe lời nói vừa rồi của ngài, tựa hồ là có điểm khác biệt?
Lý Độ gật đầu nói: Đúng vậy. Việc này nói thì dài dòng, chúng ta từ từ nói thôi.
Tám năm trước, Thanh Nguyên Sơn đột nhiên phái ra đại lượng đệ tử xuống núi tìm kiếm môn nhân có căn cốt thích hợp tu luyện, nguyên nhân tự nhiên là trên sa bàn của tổ sư gia lưu lại đột nhiên lộ dị tượng. Bất quá khi đó ngoại trừ một vài người có địa vị cao ở hậu sơn, thì đại đa số môn nhân đệ tử đối với việc này cũng không biết, chỉ là kỳ quái vì sao trong môn đột nhiên lại làm ra hành động lớn như vậy.
Nhưng mà theo thời gian trôi qua, bí mật này cũng không thể hoàn toàn che giấu, vì thế Lý Độ cũng biết tất cả chuyện này.
Lý Độ liền đem việc này từ đầu tới đuôi thuật lại cho Trác Tri Viễn một lần, cũng làm cho Trác Tri Viễn hiểu được, nhóm người mình vì sao năm đó lại được từ phàm nhân giới tuyển nhập vào Thanh Nguyên Sơn, từ nay về sau trở thành một thành viên của thông huyền giới.
Trong môn vốn là mười năm mới xuống núi tuyển đệ tử một lần, nhưng mà lần trước các ngươi được tuyển lên núi, cũng chỉ là sau bọn đệ tử nhập môn của đợt trước bất quá có hai năm, mà sau khi mỗi một lượng lớn đệ tử nhập môn, hay là môn nhân được tuyển chọn lần trước căn cốt hơi tệ, thì trong môn cũng sẽ có một lần luận võ đại hội. Đệ tử có biểu hiện xuất sắc, sẽ được ủy thác nhiệm vụ xuống núi chọn lựa tân môn nhân. Sau khi trở về khảo sát xem mỗi người kiếm được bao nhiêu môn nhân có căn cốt tốt, sẽ tùy theo đó mà khen thưởng khác nhau. Có khi là một loại pháp bảo, có khi lại là một quyển công pháp, rất nhiều loại.
Nói tới đây, Trác Tri Viễn cũng đại khái minh bạch, loại luận võ đại hội này, sự mong đợi của đệ tử tiền sơn còn hơn cả đệ tử hậu sơn, không thể nói chưa có tiền lệ như vậy, nhưng mà nhất định là đã ít lại càng ít, dù sao tu luyện chân quyết hoàn toàn bất đồng, cái này từ lâu đã sớm quyết định cách biệt giữa hai nhóm.
Nhưng mà cuối cùng đều không phải là luận võ thắng mới được sự xem trọng của sư môn, chỉ cần biểu hiện ra tiềm lực cùng tiềm năng, đã đủ để làm cho trong lòng của các trưởng lão hậu sơn thấy rõ, như vậy cơ hội được xuống núi lựa chọn tân đệ tử cũng không phải là quá khó khăn. Còn đối với những đệ tử hậu sơn bình thường có lẽ một số người nhất định cũng có hứng thú, nhưng mà đối với những đệ tử của chưởng môn hoặc là của trưởng lão, cũng không hề có lực hấp dẫn, bọn hắn muốn tu luyện chân quyết gì, ngoại trừ một số chân quyết bất truyền của chưởng môn và các chưởng lão, thì đa số công pháp khác bọn họ đều có thể học.
Vì thế luận võ đại hội, chỉ sợ từ trước đến nay đều là cơ hội lớn nhất để cho đệ tử tiền sơn tranh đoạt. Một khi có thể làm cho các trưởng lão được vừa lòng, liền có thể sẽ nhận được chân quyết công pháp cao cấp, lập tức tiến nhập hậu sơn, một bước lên mây
Luận võ đại hội năm nay chẳng phải là cũng sẽ không có gì khác biệt sao, chúng con nhập môn cách đây tám năm, cách đó hai năm cũng có tổ chức luận võ đại hội một lần như vậy năm nay vừa đúng là mười năm chu kỳ ư! Trác Tri Viễn suy nghĩ một hồi lại hỏi.
Lý Độ mỉm cười vuốt cằm : Nói như vậy không sai, nhưng mà năm nay đệ tử có biểu hiện nổi bật, lại không chỉ là xuống núi chọn lựa tân môn nhân đơn giản như vậy. Lấy sự thông tuệ của ngươi, liền sẽ hiểu được, cơ hội này vốn là trước đây đều là dành cho đệ tử tiền sơn tranh đoạt, đệ tử hậu sơn với cơ hội này hứng thú không quá cao. Nhưng mà lúc này đây, chỉ sợ đệ tử hậu sơn còn hăng hái tích cực hơn nhiều, tất cả mọi người đều nhắm vào năm danh ngạch đầu tiên.
Mấy cái danh ngạch này là cái gì? Trác Tri Viễn khó hiểu.
Giáo ta từ xưa đến nay chính là hộ quốc đại giáo của Đại Dận hoàng triều, ngươi điều này hẳn là biết đúng không? Trác Tri Viễn nghe vậy gật gật đầu, Lý Độ lại nói tiếp : Trước đó không lâu, Đại Dận hoàng triều có phái mật sứ đến, hiện giờ phàm nhân giới đúng là đại loạn. Mấy trăm năm đều không có tranh chấp, nhưng mà năm nay cũng chẳng biết tại sao, phía nam có hạ dân khởi binh tạo phản, phương bắc có kẻ thù xâm lược, hiện giờ Đại Dận hoàng triều đã ở trong tình thế bất ổn. Giáo ta xưa nay đều là khi nào Đại Dận hoàng triều lâm vào nguy nan sẽ hết sức phái đến viện thủ, mà luận võ đại hội lần này, năm người được tuyển ra liền sẽ trở thành lực lượng chủ yếu trợ giúp Đại Dận hoàng triều bình loạn. Đồng thời sẽ xuất lĩnh mấy trăm đệ tử bình thường xuống núi giúp đỡ hoàng thất.
Nghe đến đó, Trác Tri Viễn xem như hoàn toàn minh bạch. Đối với một tu chân giả mà nói, chiến tranh kỳ thật mới là phương thức tu luyện trực tiếp nhất, tuy rằng phàm nhân ở phàm nhân giới cùng tu chân giả ở thông huyền giới so về lực lượng thì hoàn toàn không cùng một cấp bậc, cho dù là tu chân giả yếu nhất, muốn giết chết một đám phàm nhân cũng là vô cùng dễ dàng. Nhưng đây chẳng qua là dưới tình huống nhân số chênh lệch nhau không lớn.
Bất luận một chi quân đội nào, cũng đều có tồn tại quân hồn, dưới thiên quân vạn mã, quân uy hùng mạnh, cộng thêm sự dũng mãnh được rèn luyện qua chém giết của quân nhân, cũng không phải là tu chân giả có thể ngăn cản.
Một tu chân giả tu luyện tới tầng thứ năm thân thức, đối phó với một trăm quân nhân đước huấn luyện nghiêm ngặt có thể nói là dễ dàng, đối phó với năm trăm người cũng khỏi phải nói. Nhưng mà nếu đồng thời đối mặt với một đội quân ngàn người, e rằng vị tất đã có thể chiến thắng. Nếu như là một ngàn quân nhân đều được ăn no và có kinh nghiệm trải qua chém giết, thậm chí muốn giết chết một tu chân giả tầng thứ năm thân thức cũng không phải là việc khó gì.
Một ngàn quân nhân còn như thế, mà quân đội Đại Dận hoàng triều có đến mấy trăm vạn người, sức mạnh như thế nào không khó để nghĩ ra. Trên chiến trường quân uy hùng tráng, mấy vạn thậm chí hơn mười vạn quân nhân cùng nhất tề hô lên, sát ý lạnh thấu xương tập trung lại, chỉ sợ đến cả các thần tiên trên tiên giới trong lòng cũng sẽ có chút run sợ. Mặc dù là Thủy Giáo được cho rằng ngoại trừ lão tổ khai lập giáo, Thắng Nghĩa tôn giả tu trì cao nhất, đối mặt tại trên chiến trường gió tanh mưa máu, cũng vô pháp lấy lực lượng một người đối kháng lại với quân đội mấy vạn người, cũng có thể nói là không khác gì châu chấu đá xe. Tu chân giả tuy rằng tới một đẳng cấp nhất định có thể tinh thần bất diệt, đoạt xá trọng sinh, nhưng mỗi lần đoạt xá đều sẽ khiến cho tu trì giảm xuống, cho đến khi bị đánh quay về nguyên hình, cuối cùng cũng không cách nào thoát chết được.
/138
|