Thiểm Hôn Kiều Thê: Ông Xã Cực Sủng

Chương 86 - Cái Gọi Là Oan Gia Ngõ Hẹp

/166


Cố Tĩnh Trạch nhìn nhìn:

- Một cô gái cũng không nên chọn quá đắt đâu.

Lâm Triệt vội vàng nói:

- Đúng vậy đúng vậy, không cần quá đắt tiền, quá đắt cũng sẽ bị người khác ghen tị.

Cố Tĩnh Trạch cầm lấy sách, nhìn các kiểu xe rồi nói:

- Lấy chiếc này được đấy, màu vàng nổi bật, tránh cho em ở trên đường chạy mất.

Cố Tĩnh Trạch cười nhạo nhìn cô.

Lâm Triệt mặt đầy hắc tuyến:

- Tôi cũng không phải heo, làm sao lại chạy mất.

Vừa nói, cô vừa cúi đầu nhìn chiếc xe trên quyển sách. Lúc thấy chiếc xe mà Cố Tĩnh Trạch nói là chiếc Porsche 911, liền muốn chửi thề.

Cô nói xe không quá đắt là không hơn hai mươi vạn, lại không nghĩ tới anh nói không quá đắt chính là...

- Cái này, Cố Tĩnh Trạch, quá đắt rồi?

Lâm Triệt vội vàng nói.

Cố Tĩnh Trạch nói:

- Cái này sao có thể xem là đắt tiền được?

Lâm Triệt nói:

- Mấy trăm vạn đấy, chẳng lẽ còn không tính là đắt sao?

Cố Tĩnh Trạch nói lý:

- Nếu nói như vậy thì thật ra tiền mời tài xế cho em còn nhiều hơn so với chiếc xe này.

- Hả?

Cố Tĩnh Trạch phân tích:

- Tiền lương hàng năm của tài xế Cố gia là ba trăm vạn.

-...

Trước giờ Lâm Triệt chỉ cảm thấy bọn họ thật cực khổ, làm việc có trách nhiệm, lại đối xử với cô rất tốt. Bây giờ mới biết… thì ra tất cả bọn họ đều là ăn cướp.

Lúc này Cố Tĩnh Trạch đã giơ tay lên cho người đi coi xe.

Chủ tiệm lập tức phấn khởi nhanh chóng đi ký kết hợp đồng.

Cố Tĩnh Trạch nhìn Lâm Triệt nói:

- Lát nữa chờ tôi, tôi qua đó lấy xe sẵn tiện giúp em xem thử có vấn đề gì không.

Lâm Triệt nói:

- Tôi cũng đi.

Cố Tĩnh Trạch quay đầu lại chọc mũi cô:

- Ngoan, ở chỗ này chờ. Mua xe cần phải chạy thử trước, không an toàn, em không qua đó sẽ tốt hơn.

Lâm Triệt bị anh sờ mũi, liền cảm thấy hành động thân mật này có chút ái muội.

Cô ngoảnh mặt đi, đến khi Cố Tĩnh Trạch ra ngoài mới quay đầu lại.

Ở trong tiệm cũng không có việc gì nên cô đi dạo xung quanh. Cửa hàng này gồm một chuỗi các cửa tiệm bán xe sang trọng, trừ bán xe hơi thì bên kia còn có một siêu thị bán linh kiện ô tô. Toàn bộ cửa hàng bách hóa này vì để phục vụ cho những người giàu có nên đã xây dựng cửa hàng bán ô tô thật tao nhã giống như một quán cà phê, khắp nơi đều là đệm mềm ghế dựa, phía trên bàn tròn còn trang trí rất đẹp mắt.

Lâm Triệt thấy trên bàn còn có đồ ăn vặt, vội vàng đi qua lấy mấy cái, dù sao không ăn cũng uổng.

Nhân viên cửa hàng đối với Lâm Triệt tương đối lễ độ, biết cô đi theo Cố Tĩnh Trạch tới nên ba bốn người cùng nhau ở bên cạnh chờ cô phân phó, ánh mắt ngập tràn hâm mộ.

Tuy rằng hiện tại Lâm Triệt cũng được xem là minh tinh nhưng chỉ diễn qua vài bộ phim truyền hình, hơn nữa còn là cổ trang nên không nhiều người nhận ra cô. Vì thế nhân viên cửa hàng cũng không biết cô là ai.

Lâm Triệt đang cầm một ít điểm tâm lên ăn, lại nghe thấy phía sau có một âm thanh quen thuộc vang lên khiến Lâm Triệt phải lập tức quay đầu lại.

- Lỵ Lỵ, thật là phiền con phải đi với dì chuyến này. Tần Khanh cũng thật là, không biết mỗi ngày bận rộn cái gì, mua một chiếc xe thôi cũng bảo con đi cùng dì.

Trần Mỹ Lệ - phu nhân Tần gia khí chất cao quý đang được Lâm Lỵ kéo tay, chậm rãi đi đến.

Bên cạnh cũng có vài nhân viên cửa hàng niềm nở theo sau.Mọi người đều biết Lâm Lỵ, cũng biết Trần Mỹ Lệ là phu nhân Tần gia cho nên đều cẩn thận tiếp đãi, dáng vẻ cung kính.

Lâm Triệt không ngờ mình ở chỗ này lại gặp phải Trần Mỹ Lệ và Lâm Lỵ.

Hai người mẹ chồng nàng dâu, cùng nhau tới mua xe...

Thật là oan gia ngõ hẹp.

Lúc này, Trần Mỹ Lệ ngẩng đầu lên, liếc nhìn Lâm Triệt đứng ở bên này:

- Ơ, đó không phải là Lâm Triệt sao? Dì không nhìn lầm chứ, là cô ta à?

Lâm Lỵ ngẩng đầu lên, nhìn thấy Lâm Triệt cũng có chút bất ngờ.

Trần Mỹ Lệ đã biết Lâm Triệt từ nhỏ, bởi vì lúc đi học Lâm Triệt và Tần Khanh quen biết nhau nên cô có qua nhà Tần Khanh chơi. Nhưng Trần Mỹ Lệ luôn chán ghét Lâm Triệt, không thích Lâm Triệt bám lấy Tần Khanh.

Trần Mỹ Lệ đi tới bên này, nhất thời không nhận ra Lâm Triệt.

Đứng xa xa nhìn thì chắc hẳn là cô, nhưng khi đến gần lại cảm thấy có chút khác biệt.

Lâm Triệt trở nên xinh đẹp hơn vài phần, cả người giống như nở hoa vậy. Trước kia chỉ là một viên ngọc mộc mạc giản dị, hiện tại lại có vẻ rất tự nhiên, ánh mắt đơn thuần, quần áo trên người vô cùng quý phái. Cả người giống như có một dòng nước vây quanh, trông rất đẹp mắt.

Nhưng Trần Mỹ Lệ vẫn chán ghét cô:

- Lâm Triệt, tại sao cô lại ở chỗ này? Thế nào, tới mua xe sao?

Giọng điệu của bà mang theo vẻ chế nhạo, bởi vì bà ta biết rõ xe ở nơi này không phải người thường có thể mua nổi.

Lâm Triệt nhìn Trần Mỹ Lệ, suy cho cùng thì bà ấy vẫn là người lớn nên cô cũng không thể ăn nói quá khó nghe:

- Đúng vậy, dì Tần. Thật trùng hợp, hai người cứ tiếp tục đi dạo, cháu qua bên kia xem thử.

- Này, Lâm Triệt, tôi còn có lời muốn nói với cô đấy, cô chạy gì chứ.

Trần Mỹ Lệ gọi với theo Lâm Triệt. Lâm Triệt quay đầu lại.

Trần Mỹ Lệ đánh giá cô:

- Gần đây cô có gặp Tần Khanh nhà chúng tôi không?

Lâm Triệt trả lời:

- Không có.

- Là thật hay giả?

Trần Mỹ Lệ hừ lạnh.

Lâm Triệt nhíu mày, nhận ra trong giọng nói của Trần Mỹ Lệ có phần chán ghét:

- Dì Tần, có chuyện gì cứ nói thẳng.

Trần Mỹ Lệ thấy Lâm Triệt ngẩng cao đầu, dáng vẻ giống như hết sức khinh thường. Trong lòng bà có chút khó chịu, nhìn Lâm Triệt nói:

- Lâm Triệt, tôi nghe nói lần trước cô xảy ra chuyện phải vào sở cảnh sát, là Tần Khanh nhà chúng tôi tìm người giúp cô ra ngoài?

Lại là chuyện này. Lần đó đúng là Tần Khanh có giúp một chút.

Lâm Triệt quay đầu nhìn Trần Mỹ Lệ nói:

- Là anh ấy đã giúp cháu.

Trần Mỹ Lệ nhìn cô, tức giận vỗ bàn:

- Lâm Triệt, không phải dì nói chuyện khó nghe. Nhưng Tần Khanh dù sao cũng đã đính hôn với chị cô rồi, hiện tại đã là anh rể cô.

Lâm Triệt kỳ quái nhìn Trần Mỹ Lệ:

- Cho nên người làm anh rể giúp đỡ cháu một chút thì có gì không đúng?

- Cô...

Ánh mắt khinh miệt của Trần Mỹ Lệ đánh giá Lâm Triệt:

- Tôi đã sớm biết cô đối với Tần Khanh nhà chúng tôi có tâm tư. Nhưng tôi cảnh cáo cô, cô không xứng với Tần Khanh của chúng tôi. Tần Khanh sẽ không coi trọng một đứa con riêng. Cô bây giờ sao vậy, cảm thấy mình là minh tinh rồi, có chút tiền nên bắt đầu có vọng tưởng đối với Tần Khanh sao? Nếu là như vậy thì hiện tại tôi có thể cho cô biết, không đời nào.

Lâm Triệt im lặng nghe bà ta làm nhục không chút khách khí, khẽ cười.

Lâm Lỵ ở một bên thể hiện đúng mực phận làm dâu, hiền lành trung thực. Chỉ là trong ánh mắt dịu dàng lại không che giấu được vẻ đắc ý nhìn về phía Lâm Triệt, khóe miệng mang theo nụ cười giễu cợt, tựa như rất vui vẻ với trận đấu khẩu này.

- Dì Tần, cháu nghĩ dì hiểu lầm rồi. Cháu đối với Tần Khanh chỉ có tình nghĩa bạn bè. Hiện tại thân càng thêm thân, mặc dù Tần Khanh rất tốt nhưng mà con trai của dì cũng không ưu tú đến nỗi khiến cho tất cả phụ nữ đều yêu thích. Cháu đã có bạn trai nên hiện tại cháu đối với Tần Khanh không có suy nghĩ gì cả.

/166

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status