Vinh Nghĩa quận chúa sam phù(1) thái hậu đi đến.
nhi thần tham kiến mẫu hậu. Mạc Triêu Dao vội vàng hành lễ.
Còn A Ly vẫn sững sững sờ sờ đứng tại chỗ, mãi đến khi Mạc Triêu Dao đem hắn vãng từ trên ấn xuống, hắn mới phản ứng đi tới, vội vàng nói: nhi thần…… Không, ti chức…… Nga không, thuộc hạ…… Nga không, ân…… Nên là cái gì đây?……
Hỏng! Lại thấy Thái Hậu sắc mặt càng ngày càng âm trầm, A Ly thầm kêu đại sự không ổn. Trước kia tuy xem qua không ít kịch cổ trang, nhưng vừa đến thời khắc mấu chốt, đầu óc lộn xộn, há mồm liền sai, nói nửa ngày cũng không biết nên dùng cái gì tự xưng mới được. Cuối cùng, nghĩ đến một từ duy nhất nói ra sẽ không sai, vội vàng cấp cứu nói: nô tài…… Khấu kiến Thái hậu……
Nói rồi, lúc này mới tượng mô tượng dạng(2) khấu đầu.
Lúc này, chỉ nghe thanh âm của Vinh Nghĩa quận chúa, từ đỉnh đầu cao ngạo truyền đến, còn có bổn quận chúa mà.
A Ly một hơi dồn ứ tại ngực, nhưng không được phát tác, đành phải nhẫn nhịn nói: nô tài…… Cũng khấu kiến quận chúa……
Thấy thế, Vinh Nghĩa quận chúa mới kiêu ngạo cười lên, khóe mắt khơi mào liếc nhìn Mạc Triêu Dao đang ở một bên. Giống như là cảnh cáo, tẩu trứ tiều ba(3), xem ta làm sao nói Thái Hậu thu thập ngươi, còn có tiểu nam sủng của ngươi.
Thái Hậu, chính là hắn…… Vinh Nghĩa quận chúa nói bên tai Thái Hậu, ánh mắt hết sức động lòng người gắt gao trừng trứ A Ly, cắn răng nghiến lợi.
Thái Hậu vỗ vỗ bàn tay Vinh Nghĩa quận chúa, như muốn an ủi, nhưng đột nhiên ánh mắt biến đổi, quay đầu trừng trứ Mạc Triêu Dao hỏi: hoàng nhân, sự tình này ngươi làm thế nào giải thích với bổn cung đây?
Nghe vậy, A Ly lặng lẽ ngẩng đầu liếc mắt qua Mạc Triêu Dao, giống như cầu xin hắn, nhất định phải giải thích rõ ràng. Hắn không không nghĩ ngày đầu tiên xuyên việt giá không, đã bị kéo dài tới ngọ môn quan trảm đầu thị chúng, hơn nữa lý do lại là quyến rũ hoàng đế.
Nhưng ai biết được, Mạc Triêu Dao một chút cũng không có ý muốn giải thích, vén một bên y bào, quỳ rạp xuống bên cạnh A Ly.
Gặp Mạc Triêu Dao đột nhiên quỳ xuống, Thái Hậu phản ứng cũng không lớn, chỉ có khẽ túc một chút mi. Khác hẳn Vinh Nghĩa quận chúa, sắc mặt『 bá』một cái đại biến, kinh ngạc nói: hoàng biểu ca ngươi……
nhi thần hướng mẫu hậu thỉnh tội. Sự tình hôm nay, nhi thần không còn gì giải thích, hết thảy mọi chuyện đều như Vinh Nghĩa quận chúa đã thấy. Trẫm đích xác trộm dưỡng luyến đồng…… Nhưng là, trẫm là thật tâm thích A Ly, nếu mẫu hậu muốn trừng phạt A Ly, thỉnh người trừng phạt luôn trẫm……
hoàng biểu ca ngươi…… Vinh Nghĩa quận chúa không dám tin tưởng vào lổ tai của chính mình. Mạc Triêu Dao thế nhưng vì một gã nam sủng đê tiện, không tiếc lấy thân thỉnh tội.
không thể nào ngươi, ngươi rốt cuộc đang nói cái gì! A Ly rốt cuộc nhịn không được, mặc kệ luôn cái gì nghi lễ, tạch một cái đứng lên, chỉ kém cái là vẫn chưa có xông lên phía trước nắm lấy cổ áo Mạc Triêu Dao mà chất vấn.
Mạc Triêu Dao nhanh chóng kéo tay A Ly, để hắn ngã vào lòng ngực của mình mà ôm lấy, dùng thanh âm phi thường chân thành, phi thường cảm nhân nói: mẫu hậu…… Nhi thần và A Ly là thật tâm yêu nhau, cầu mẫu hậu thành toàn cho hai người chúng ta. Nếu mẫu hậu thực muốn bức trẫm lập hậu, trẫm…… Trẫm…… Trẫm nếu không phải A Ly thì không được!
ngươi…… A Ly một chưởng đẩy Mạc Triêu Dao ra, kinh hoảng luống cuống hướng Thái Hậu giải thích, không có không có, không có sự tình này! Kỳ thật ta…… Kỳ thật ta chính là……
Lời còn chưa nói hết liền ngưng bặt.
Không chỉ có A Ly, mà tất cả mọi người ở đây đều nói không nên lời lời, chỉ trợn to mắt mà nhìn cảnh tượng kinh người xuất hiện trước mắt bọn họ!
Chỉ thấy Mạc Triêu Dao cúi đầu hôn A Ly, còn A Ly thì thân thể cứng ngắc ngã vào lòng ngực Mạc Triêu Dao, chớp chớp cặp mắt to sáng ngời, giống như không thể hiểu nổi rốt cuộc đang xảy ra cái chuyện gì.
Rất lâu rất lâu sau, đột nhiên nghe được Vinh Nghĩa quận chúa hít vào một hơi, rồi sau đó xuất ra một tiếng hét vang tận trời xanh
“A —— !!!”
——————*****——————–
(1)Sam phù: nâng đỡ. Coi mấy phim chưởng thấy mấy người nô tài hay đi theo nâng tay mấy bà Thái Hậu đi đi lại lại đó. ^^
(2)Tượng mô tượng dạng: giống khuôn mẫu giống hình dạng, (rập khuôn hay bắt chước gì đó….)
(3)Tẩu trứ tiều ba: hok hiểu nó nói gì luôn: tẩu=chạy, trứ=nêu lên, nổi lên, trứ=trông trộm, canh giữ, ba=hít vào, hút vào (thán từ)
nhi thần tham kiến mẫu hậu. Mạc Triêu Dao vội vàng hành lễ.
Còn A Ly vẫn sững sững sờ sờ đứng tại chỗ, mãi đến khi Mạc Triêu Dao đem hắn vãng từ trên ấn xuống, hắn mới phản ứng đi tới, vội vàng nói: nhi thần…… Không, ti chức…… Nga không, thuộc hạ…… Nga không, ân…… Nên là cái gì đây?……
Hỏng! Lại thấy Thái Hậu sắc mặt càng ngày càng âm trầm, A Ly thầm kêu đại sự không ổn. Trước kia tuy xem qua không ít kịch cổ trang, nhưng vừa đến thời khắc mấu chốt, đầu óc lộn xộn, há mồm liền sai, nói nửa ngày cũng không biết nên dùng cái gì tự xưng mới được. Cuối cùng, nghĩ đến một từ duy nhất nói ra sẽ không sai, vội vàng cấp cứu nói: nô tài…… Khấu kiến Thái hậu……
Nói rồi, lúc này mới tượng mô tượng dạng(2) khấu đầu.
Lúc này, chỉ nghe thanh âm của Vinh Nghĩa quận chúa, từ đỉnh đầu cao ngạo truyền đến, còn có bổn quận chúa mà.
A Ly một hơi dồn ứ tại ngực, nhưng không được phát tác, đành phải nhẫn nhịn nói: nô tài…… Cũng khấu kiến quận chúa……
Thấy thế, Vinh Nghĩa quận chúa mới kiêu ngạo cười lên, khóe mắt khơi mào liếc nhìn Mạc Triêu Dao đang ở một bên. Giống như là cảnh cáo, tẩu trứ tiều ba(3), xem ta làm sao nói Thái Hậu thu thập ngươi, còn có tiểu nam sủng của ngươi.
Thái Hậu, chính là hắn…… Vinh Nghĩa quận chúa nói bên tai Thái Hậu, ánh mắt hết sức động lòng người gắt gao trừng trứ A Ly, cắn răng nghiến lợi.
Thái Hậu vỗ vỗ bàn tay Vinh Nghĩa quận chúa, như muốn an ủi, nhưng đột nhiên ánh mắt biến đổi, quay đầu trừng trứ Mạc Triêu Dao hỏi: hoàng nhân, sự tình này ngươi làm thế nào giải thích với bổn cung đây?
Nghe vậy, A Ly lặng lẽ ngẩng đầu liếc mắt qua Mạc Triêu Dao, giống như cầu xin hắn, nhất định phải giải thích rõ ràng. Hắn không không nghĩ ngày đầu tiên xuyên việt giá không, đã bị kéo dài tới ngọ môn quan trảm đầu thị chúng, hơn nữa lý do lại là quyến rũ hoàng đế.
Nhưng ai biết được, Mạc Triêu Dao một chút cũng không có ý muốn giải thích, vén một bên y bào, quỳ rạp xuống bên cạnh A Ly.
Gặp Mạc Triêu Dao đột nhiên quỳ xuống, Thái Hậu phản ứng cũng không lớn, chỉ có khẽ túc một chút mi. Khác hẳn Vinh Nghĩa quận chúa, sắc mặt『 bá』một cái đại biến, kinh ngạc nói: hoàng biểu ca ngươi……
nhi thần hướng mẫu hậu thỉnh tội. Sự tình hôm nay, nhi thần không còn gì giải thích, hết thảy mọi chuyện đều như Vinh Nghĩa quận chúa đã thấy. Trẫm đích xác trộm dưỡng luyến đồng…… Nhưng là, trẫm là thật tâm thích A Ly, nếu mẫu hậu muốn trừng phạt A Ly, thỉnh người trừng phạt luôn trẫm……
hoàng biểu ca ngươi…… Vinh Nghĩa quận chúa không dám tin tưởng vào lổ tai của chính mình. Mạc Triêu Dao thế nhưng vì một gã nam sủng đê tiện, không tiếc lấy thân thỉnh tội.
không thể nào ngươi, ngươi rốt cuộc đang nói cái gì! A Ly rốt cuộc nhịn không được, mặc kệ luôn cái gì nghi lễ, tạch một cái đứng lên, chỉ kém cái là vẫn chưa có xông lên phía trước nắm lấy cổ áo Mạc Triêu Dao mà chất vấn.
Mạc Triêu Dao nhanh chóng kéo tay A Ly, để hắn ngã vào lòng ngực của mình mà ôm lấy, dùng thanh âm phi thường chân thành, phi thường cảm nhân nói: mẫu hậu…… Nhi thần và A Ly là thật tâm yêu nhau, cầu mẫu hậu thành toàn cho hai người chúng ta. Nếu mẫu hậu thực muốn bức trẫm lập hậu, trẫm…… Trẫm…… Trẫm nếu không phải A Ly thì không được!
ngươi…… A Ly một chưởng đẩy Mạc Triêu Dao ra, kinh hoảng luống cuống hướng Thái Hậu giải thích, không có không có, không có sự tình này! Kỳ thật ta…… Kỳ thật ta chính là……
Lời còn chưa nói hết liền ngưng bặt.
Không chỉ có A Ly, mà tất cả mọi người ở đây đều nói không nên lời lời, chỉ trợn to mắt mà nhìn cảnh tượng kinh người xuất hiện trước mắt bọn họ!
Chỉ thấy Mạc Triêu Dao cúi đầu hôn A Ly, còn A Ly thì thân thể cứng ngắc ngã vào lòng ngực Mạc Triêu Dao, chớp chớp cặp mắt to sáng ngời, giống như không thể hiểu nổi rốt cuộc đang xảy ra cái chuyện gì.
Rất lâu rất lâu sau, đột nhiên nghe được Vinh Nghĩa quận chúa hít vào một hơi, rồi sau đó xuất ra một tiếng hét vang tận trời xanh
“A —— !!!”
——————*****——————–
(1)Sam phù: nâng đỡ. Coi mấy phim chưởng thấy mấy người nô tài hay đi theo nâng tay mấy bà Thái Hậu đi đi lại lại đó. ^^
(2)Tượng mô tượng dạng: giống khuôn mẫu giống hình dạng, (rập khuôn hay bắt chước gì đó….)
(3)Tẩu trứ tiều ba: hok hiểu nó nói gì luôn: tẩu=chạy, trứ=nêu lên, nổi lên, trứ=trông trộm, canh giữ, ba=hít vào, hút vào (thán từ)
/107
|