Về đến nhà đã rất trễ, nhưng vì không cần đi làm, nên tôi tiếp tục nghiên cứu phong thư kia. Trang giấy bên trong viết số tài khoản, mật mã, mã an toàn, hộp thư đăng kí vân vân….. Chỉ có vài hàng chữ, còn dư lại khoảng trống vô hạn. Thẻ bảo vệ màu trắng, chữ viết cương nghị, viết ngoáy nhưng lại rõ ràng vô cùng. Tại sao tôi lại có cảm giác bất thường?
Quỷ thần xui khiến, tôi mở Thiên Hạ trên máy tính, đăng nhập bằng tài khoản này. Khi hệ thống thông báo đưa vào số thẻ bảo vệ, thậm chí tôi không muốn đi chứng thực.
Tôi từ từ nhập vào số thẻ, hi vọng hề thống thông báo sai lầm biết bao. Nhưng như cá bơi trong hồ, chiến sĩ cao lớn kia đứng trên tảng đá trong nước, khuôn mặt tang thương, ánh mắt kiêu ngạo, áo giáp dày nặng, khiên lớn đao dài tỏa ra khí phách vương giả thống trị thiên hạ….. và cũng cô quạnh lạnh lẽo trên cao.
Tôi bấm vào game, chờ đợi thanh màu xanh chạy đầy thật lâu, hình ảnh cũng là trắng đen, vẫn là địa điểm nơi anh chiến bại lần trước. Tôi vừa lên thì tin nhắn đã kéo đến ngợp trời. Tôi thật sực không có cách nào để ý đến người bên cạnh.
Tất cả dấu vết từng sử dụng trong nick của anh đều bị tẩy sạch. Viên Nguyên Hồn Châu từng tên là Phi Tử cũng đã trở thành tên mặc định của hệ thống. Trách sao, trách sao Con Rối nói anh nộp một khoản tiền rất lớn vào quốc khố thế lực Ẩm Huyết Minh và rất nhiều trang bị quý báu.
Tại sao… anh lại gửi số tài khoản này cho Tần Tấn?
Rất nhiều bí ẩn tôi không giải được, Lưu Vân Độ trên màn ảnh cũng trống vắng như tâm trạng giờ phút này của tôi. Người này…. có phải thật sự quyết định ra đi không trở về nữa không?
Tôi mở nick thầy thuốc Tương Phi hồi sinh anh lại, chiến sĩ cao lớn đứng lên trong ánh sáng Thất Tinh Gọi Hồn, tôi cảm thấy ngỡ ngàng.
Đóng tất cả tin tức của mọi người, Hồi Đầu Vô Ngạn dẫn theo Tương Phi lặng lặng ngồi trên tường thành Lưu Quang Mộng Cảnh. Bầu trời nơi này là màu hoàng hôn vàng tím, ánh nắng chiều sáng lóa trên không trung, phát ra lớp sương mù mờ nhạt.
Hệ thống: Bạn ngồi xuống tựa sát vào Hồi Đầu Vô Ngạn.
Ráng mây chiều vàng tím rơi khắp Hà Sơn, một chiến sĩ áo giáp cứng rắn và một nữ thầy thuốc bé nhỏ cùng ngồi tựa vào nhau. Thật lâu sau này, cuối cùng Hồi Đầu Vô Ngạn cũng có thời gian không để ý đến bất cứ ai quấy rầy, bỏ qua tất cả nhiệm vụ, phó bản, chỉ hết lòng hết dạ bên cạnh Tương Phi.
Nhưng trong bối cảnh hoàng hôn ngắn ngủi này, hai người ngồi tựa vào nhau gắn bó trên tường thành xám tro, mãi mãi yên lặng, trở thành một câu chuyện xưa đau buồn nhất. Hóa ra tịch mịch nhất cũng không phải là một mình Tương Phi cưỡi ngựa đi dạo đất hoang, cũng không phải là mỗi ngày chờ đợi tại ổ chim hay là núi Tiên Âm.
Tôi không biết ngồi như vậy bao lâu, mới hoảng sợ phát hiện ra có một người đứng phía sau, là Thầy Con Rối. Mặc một bộ thời trang trắng muốt, mang theo thú cưng Phượng Hoàng, rất có vài phần cốt cách thần tiên.
[Phụ cận] Thầy Con Rối: Phi Tử.
Tôi điều khiển nick Tương Phi đứng lên, nhìn nhau nhưng không tìm được lời mở đầu.
[Phụ cận] Thầy Con Rối: Tối mai mang nick Vô Ngạn về thế lực chiến.
Tôi yên lặng, tôi biết nick này là chỗ dựa tinh thần của cả Ẩm Huyết Minh, vô số phó bản và nhiệm vụ nhiều năm như vậy không chỉ la tạo nên một đại thần, mà là một chủ thế lực được lòng dân.
Cho nên dù là PK thua, dù là bị thế lực đối địch chỉ vào mũi giễu cợt, nhưng từ trên xuống dưới Ẩm Huyết Minh chưa từng oán giận.
Tôi bỗng hiểu tại sao ban đầu bọn họ lại hận Tội Phạm như vậy.
[Phụ cận] Thầy Con Rối: Không biết Vô Ngạn nghĩ thế nào, thật ra thì đừng nói là bị Thiên Đường đánh bại. Cho dù nick của anh ta bị hack, cả người trắng trờn không có một bộ trang bị, thì trên dưới Ẩm Huyết Minh cũng tuyệt đối chỉ tôn anh ta là lão đại. Bây giờ trong thế lực cũng náo loạn ngút trời rồi.
Hệ thống: Thầy Con Rối mời bạn gia nhập thế lực Ẩm Huyết Minh, đống ý/từ chối?
Tôi bấm đồng ý, nếu như anh không trở về, nếu như anh thật sự rời khỏi Thiên Hạ, Ẩm Huyết Minh thật sự sẽ giải thể.
Từ một người mới một mạch lăn lộn đến Open Server hơn hai năm, phần lớn đều có trang bị tốt, nhưng người bên trong dù có đi ra ngoài gầy dựng thế lực riêng cũng tất nhiên còn có thể quy về Ẩm Huyết Minh quản lý, tự cho mình làm chi nhánh.
Hệ thống: Bạn gia nhập thế lực Thầy Con Rối.
[Thế lực thông báo] Hồi Đầu Vô Ngạn gia nhập thế lực.
[Thượng thư thế lực] Chớ Mổ Dê: Khốn kiếp, cuối cùng anh cũng trở về rồi.
[Nguyên lão thế lực] Lưu Ly Toái Nguyệt: Lão đại, cuối cùng anh đã trở lại. Phía sau còn kèm theo biểu cảm khóc rống.
[Thế lực] Mãnh Hổ Hạ Sơn: Lão đại, đàn ông đàn an đừng có trẻ con mà.
[Thế lực] Lãnh Diện Lãnh Tâm: Đúng vậy đó lão đại, Thiên Đường Có Tôi coi là gì chứ, Ẩm Huyết Minh mỗi người phun một bãi nước miếng cũng trực tiếp dìm nó chết rồi.
[Thế lực] Sau Cơn Mưa Trời Lại Sáng: Lão đại, nếu tôi nay anh không về thì tất cả mọi người Ẩm Huyết Minh cũng phải rời khỏi nhà đi bụi rồi.
……
Hệ thống: Thầy Con Rối đã quy ẩn.
Hệ thống: Chủ thế lục thoái vị nhường cho Hồi Đầu Vô Ngạn.
Tôi không biết nên nói gì, nhìn thấy Hồi Đầu Vô Ngạn nói chuyện nhiều lần, muốn bắt chước cũng không khó, nhưng mà thao tác thì….
[Bạn tốt] Bạn nói Thầy Con Rối: Kỹ năng thao tác của tôi đâu phải anh không biết, một khi thành chiến chắc chắn sẽ bị phát hiện. Hay là tôi đưa mật mã tài khoản của anh ấy cho anh nha.
[Bạn tốt] Thầy Con Rối nói với bạn: Lưu Vân Độ, đến đây luyện thao tác.
Vòng qua sau hồ Lưu Vân Độ, có một mảnh đất trong sau núi, nếu không có nhiệm vụ thì nơi này không thấy một bóng người. Thầy Con Rối là một đạo sĩ, đạo sĩ trong Thiên Hạ này có một kỹ năng khiến người ta không chê được là rút pháp lực. Bất kỳ một nghề nghiệp nào một khi pháp lực bị rút hết thì có thể nói hoàn toàn thành củi mục rồi.
Trong Thiên Hạ nếu như chiến sĩ thiên cơ đánh không lại đạo sĩ cùng trang bị thì thật sự là một chuyện rất sỉ nhục.
[Bạn tốt] Bạn nói với Thầy Con Rối: Anh… có thể đổi nghề luyện với tôi không?
[Bạn tốt] Thầy Con Rối nói với bạn: Vô Ngạn pk với nick tôi, lúc thắng tôi có thể còn lại nửa ống máu, mà đó là trong tình huống tôi rất may mắn đó.
[Bạn tốt] Bạn nói với Thầy Con Rối:……
Tối hôm đó chúng tôi đánh trọn cả buổi tối đằng sau núi của Lưu Vân Độ, cổ tay của tôi đã hoàn toàn tê cứng, nhưng cũng từ từ bắt đầu quen thuộc với kỹ năng của đạo sĩ. Thầy Con Rối càng không ngừng dạy tôi phải sắp xếp bàn phím thế nào, trước khi pk với đạo sĩ là phải dùng kỹ năng gì, làm sao để nhìn ra đối phương thi triển kỹ năng nào, có những kỹ năng phải tiêu trừ, có những kỹ năng không cần nhìn đến vân vân….
Anh ta dạy vô cùng kiên nhẫn và cẩn thận, tôi từ từ tỉnh táo lại, điều chỉnh bàn phím của Vô Ngạn thành hình thức mình thuận tay nhất. Đạo sĩ thuộc về nghề nghiệp chế ngực, còn thiên cơ là cận chiến. Mỗi lần tôi đến gần anh ta, tất nhiên anh ta sẽ sử dụng kỹ năng rút pháp lực, còn mang đến tác dụng phụ sợ hãi. Tôi phải đuổi theo anh ta đánh trong thời gian cạn dần pháp lực.
Cuối cùng trong một vòng luyện tập giỏi nhất, là rốt cuộc tôi đã đuổi kịp anh ta, nhưng đến khi đánh lại không đủ pháp lực. Khi anh ta còn dư lại 400 máu, tôi trơ mắt bị thú cưng của anh ta đánh bại.
Khi anh ta bảo ngày lại luyện tiếp thì đã là 5 giờ sáng rồi. Lúc này tôi mở ra tin nhắn, nhìn thấy người Ẩm Huyết Minh gửi rất nhiều rất nhiều tin lên Thiên Hạ, ăn mừng chủ thế lực của bọn họ trở về.
Từ từ kéo xem tin tức, trong nháy mắt tôi cảm thấy kiêu ngạo vì cái nick này. Được rồi Vô Ngạn, em cố gắng chống đỡ Ẩm Huyết Minh vì anh, xin anh nhất định phải trở về.
Mệt mỏi dựa vào ghế, mẹ già nhẹ nhàng mở cửa, khi bốn mắt nhìn nhau tôi thấy được yêu thương trong đôi mắt bà: “Sao còn chưa ngủ?”
Bà đi đến sau thân tôi, mười ngón tay như chiếc lược mềm mại chải theo mái tóc dài của tôi. Nếu như lúc trước mà như vậy thì bà đã sớm nổi cơn thịnh nộ rồi.
“Mẹ.” Tôi nắm tay bà, bàn tay quanh năm cầm bút cũng không còn mềm mại. Chiến sĩ thiên cơ cao lớn oai hùng trên màn ảnh mang ID Hồi Đầu Vô Ngạn lẳng lặng đứng trong một mảnh núi rừng không người. Tôi bỗng cảm thấy mình cần một nơi nương tựa.
Quay đầu làm nũng tựa vào lòng bà, tôi mỉm cười nói tôi không sao. Bà xoa đầu tôi nói: “Đi ngủ sớm một chút.”
Nhớ đến trên mạng lưu truyền một câu nói rất buồn cười: Lau khô nước mắt, ngày mai chúng ta còn phải đi làm.
Đúng vậy, đi ngủ sớm một chút, ngày mai còn phải đánh thế lực chiến.
Quỷ thần xui khiến, tôi mở Thiên Hạ trên máy tính, đăng nhập bằng tài khoản này. Khi hệ thống thông báo đưa vào số thẻ bảo vệ, thậm chí tôi không muốn đi chứng thực.
Tôi từ từ nhập vào số thẻ, hi vọng hề thống thông báo sai lầm biết bao. Nhưng như cá bơi trong hồ, chiến sĩ cao lớn kia đứng trên tảng đá trong nước, khuôn mặt tang thương, ánh mắt kiêu ngạo, áo giáp dày nặng, khiên lớn đao dài tỏa ra khí phách vương giả thống trị thiên hạ….. và cũng cô quạnh lạnh lẽo trên cao.
Tôi bấm vào game, chờ đợi thanh màu xanh chạy đầy thật lâu, hình ảnh cũng là trắng đen, vẫn là địa điểm nơi anh chiến bại lần trước. Tôi vừa lên thì tin nhắn đã kéo đến ngợp trời. Tôi thật sực không có cách nào để ý đến người bên cạnh.
Tất cả dấu vết từng sử dụng trong nick của anh đều bị tẩy sạch. Viên Nguyên Hồn Châu từng tên là Phi Tử cũng đã trở thành tên mặc định của hệ thống. Trách sao, trách sao Con Rối nói anh nộp một khoản tiền rất lớn vào quốc khố thế lực Ẩm Huyết Minh và rất nhiều trang bị quý báu.
Tại sao… anh lại gửi số tài khoản này cho Tần Tấn?
Rất nhiều bí ẩn tôi không giải được, Lưu Vân Độ trên màn ảnh cũng trống vắng như tâm trạng giờ phút này của tôi. Người này…. có phải thật sự quyết định ra đi không trở về nữa không?
Tôi mở nick thầy thuốc Tương Phi hồi sinh anh lại, chiến sĩ cao lớn đứng lên trong ánh sáng Thất Tinh Gọi Hồn, tôi cảm thấy ngỡ ngàng.
Đóng tất cả tin tức của mọi người, Hồi Đầu Vô Ngạn dẫn theo Tương Phi lặng lặng ngồi trên tường thành Lưu Quang Mộng Cảnh. Bầu trời nơi này là màu hoàng hôn vàng tím, ánh nắng chiều sáng lóa trên không trung, phát ra lớp sương mù mờ nhạt.
Hệ thống: Bạn ngồi xuống tựa sát vào Hồi Đầu Vô Ngạn.
Ráng mây chiều vàng tím rơi khắp Hà Sơn, một chiến sĩ áo giáp cứng rắn và một nữ thầy thuốc bé nhỏ cùng ngồi tựa vào nhau. Thật lâu sau này, cuối cùng Hồi Đầu Vô Ngạn cũng có thời gian không để ý đến bất cứ ai quấy rầy, bỏ qua tất cả nhiệm vụ, phó bản, chỉ hết lòng hết dạ bên cạnh Tương Phi.
Nhưng trong bối cảnh hoàng hôn ngắn ngủi này, hai người ngồi tựa vào nhau gắn bó trên tường thành xám tro, mãi mãi yên lặng, trở thành một câu chuyện xưa đau buồn nhất. Hóa ra tịch mịch nhất cũng không phải là một mình Tương Phi cưỡi ngựa đi dạo đất hoang, cũng không phải là mỗi ngày chờ đợi tại ổ chim hay là núi Tiên Âm.
Tôi không biết ngồi như vậy bao lâu, mới hoảng sợ phát hiện ra có một người đứng phía sau, là Thầy Con Rối. Mặc một bộ thời trang trắng muốt, mang theo thú cưng Phượng Hoàng, rất có vài phần cốt cách thần tiên.
[Phụ cận] Thầy Con Rối: Phi Tử.
Tôi điều khiển nick Tương Phi đứng lên, nhìn nhau nhưng không tìm được lời mở đầu.
[Phụ cận] Thầy Con Rối: Tối mai mang nick Vô Ngạn về thế lực chiến.
Tôi yên lặng, tôi biết nick này là chỗ dựa tinh thần của cả Ẩm Huyết Minh, vô số phó bản và nhiệm vụ nhiều năm như vậy không chỉ la tạo nên một đại thần, mà là một chủ thế lực được lòng dân.
Cho nên dù là PK thua, dù là bị thế lực đối địch chỉ vào mũi giễu cợt, nhưng từ trên xuống dưới Ẩm Huyết Minh chưa từng oán giận.
Tôi bỗng hiểu tại sao ban đầu bọn họ lại hận Tội Phạm như vậy.
[Phụ cận] Thầy Con Rối: Không biết Vô Ngạn nghĩ thế nào, thật ra thì đừng nói là bị Thiên Đường đánh bại. Cho dù nick của anh ta bị hack, cả người trắng trờn không có một bộ trang bị, thì trên dưới Ẩm Huyết Minh cũng tuyệt đối chỉ tôn anh ta là lão đại. Bây giờ trong thế lực cũng náo loạn ngút trời rồi.
Hệ thống: Thầy Con Rối mời bạn gia nhập thế lực Ẩm Huyết Minh, đống ý/từ chối?
Tôi bấm đồng ý, nếu như anh không trở về, nếu như anh thật sự rời khỏi Thiên Hạ, Ẩm Huyết Minh thật sự sẽ giải thể.
Từ một người mới một mạch lăn lộn đến Open Server hơn hai năm, phần lớn đều có trang bị tốt, nhưng người bên trong dù có đi ra ngoài gầy dựng thế lực riêng cũng tất nhiên còn có thể quy về Ẩm Huyết Minh quản lý, tự cho mình làm chi nhánh.
Hệ thống: Bạn gia nhập thế lực Thầy Con Rối.
[Thế lực thông báo] Hồi Đầu Vô Ngạn gia nhập thế lực.
[Thượng thư thế lực] Chớ Mổ Dê: Khốn kiếp, cuối cùng anh cũng trở về rồi.
[Nguyên lão thế lực] Lưu Ly Toái Nguyệt: Lão đại, cuối cùng anh đã trở lại. Phía sau còn kèm theo biểu cảm khóc rống.
[Thế lực] Mãnh Hổ Hạ Sơn: Lão đại, đàn ông đàn an đừng có trẻ con mà.
[Thế lực] Lãnh Diện Lãnh Tâm: Đúng vậy đó lão đại, Thiên Đường Có Tôi coi là gì chứ, Ẩm Huyết Minh mỗi người phun một bãi nước miếng cũng trực tiếp dìm nó chết rồi.
[Thế lực] Sau Cơn Mưa Trời Lại Sáng: Lão đại, nếu tôi nay anh không về thì tất cả mọi người Ẩm Huyết Minh cũng phải rời khỏi nhà đi bụi rồi.
……
Hệ thống: Thầy Con Rối đã quy ẩn.
Hệ thống: Chủ thế lục thoái vị nhường cho Hồi Đầu Vô Ngạn.
Tôi không biết nên nói gì, nhìn thấy Hồi Đầu Vô Ngạn nói chuyện nhiều lần, muốn bắt chước cũng không khó, nhưng mà thao tác thì….
[Bạn tốt] Bạn nói Thầy Con Rối: Kỹ năng thao tác của tôi đâu phải anh không biết, một khi thành chiến chắc chắn sẽ bị phát hiện. Hay là tôi đưa mật mã tài khoản của anh ấy cho anh nha.
[Bạn tốt] Thầy Con Rối nói với bạn: Lưu Vân Độ, đến đây luyện thao tác.
Vòng qua sau hồ Lưu Vân Độ, có một mảnh đất trong sau núi, nếu không có nhiệm vụ thì nơi này không thấy một bóng người. Thầy Con Rối là một đạo sĩ, đạo sĩ trong Thiên Hạ này có một kỹ năng khiến người ta không chê được là rút pháp lực. Bất kỳ một nghề nghiệp nào một khi pháp lực bị rút hết thì có thể nói hoàn toàn thành củi mục rồi.
Trong Thiên Hạ nếu như chiến sĩ thiên cơ đánh không lại đạo sĩ cùng trang bị thì thật sự là một chuyện rất sỉ nhục.
[Bạn tốt] Bạn nói với Thầy Con Rối: Anh… có thể đổi nghề luyện với tôi không?
[Bạn tốt] Thầy Con Rối nói với bạn: Vô Ngạn pk với nick tôi, lúc thắng tôi có thể còn lại nửa ống máu, mà đó là trong tình huống tôi rất may mắn đó.
[Bạn tốt] Bạn nói với Thầy Con Rối:……
Tối hôm đó chúng tôi đánh trọn cả buổi tối đằng sau núi của Lưu Vân Độ, cổ tay của tôi đã hoàn toàn tê cứng, nhưng cũng từ từ bắt đầu quen thuộc với kỹ năng của đạo sĩ. Thầy Con Rối càng không ngừng dạy tôi phải sắp xếp bàn phím thế nào, trước khi pk với đạo sĩ là phải dùng kỹ năng gì, làm sao để nhìn ra đối phương thi triển kỹ năng nào, có những kỹ năng phải tiêu trừ, có những kỹ năng không cần nhìn đến vân vân….
Anh ta dạy vô cùng kiên nhẫn và cẩn thận, tôi từ từ tỉnh táo lại, điều chỉnh bàn phím của Vô Ngạn thành hình thức mình thuận tay nhất. Đạo sĩ thuộc về nghề nghiệp chế ngực, còn thiên cơ là cận chiến. Mỗi lần tôi đến gần anh ta, tất nhiên anh ta sẽ sử dụng kỹ năng rút pháp lực, còn mang đến tác dụng phụ sợ hãi. Tôi phải đuổi theo anh ta đánh trong thời gian cạn dần pháp lực.
Cuối cùng trong một vòng luyện tập giỏi nhất, là rốt cuộc tôi đã đuổi kịp anh ta, nhưng đến khi đánh lại không đủ pháp lực. Khi anh ta còn dư lại 400 máu, tôi trơ mắt bị thú cưng của anh ta đánh bại.
Khi anh ta bảo ngày lại luyện tiếp thì đã là 5 giờ sáng rồi. Lúc này tôi mở ra tin nhắn, nhìn thấy người Ẩm Huyết Minh gửi rất nhiều rất nhiều tin lên Thiên Hạ, ăn mừng chủ thế lực của bọn họ trở về.
Từ từ kéo xem tin tức, trong nháy mắt tôi cảm thấy kiêu ngạo vì cái nick này. Được rồi Vô Ngạn, em cố gắng chống đỡ Ẩm Huyết Minh vì anh, xin anh nhất định phải trở về.
Mệt mỏi dựa vào ghế, mẹ già nhẹ nhàng mở cửa, khi bốn mắt nhìn nhau tôi thấy được yêu thương trong đôi mắt bà: “Sao còn chưa ngủ?”
Bà đi đến sau thân tôi, mười ngón tay như chiếc lược mềm mại chải theo mái tóc dài của tôi. Nếu như lúc trước mà như vậy thì bà đã sớm nổi cơn thịnh nộ rồi.
“Mẹ.” Tôi nắm tay bà, bàn tay quanh năm cầm bút cũng không còn mềm mại. Chiến sĩ thiên cơ cao lớn oai hùng trên màn ảnh mang ID Hồi Đầu Vô Ngạn lẳng lặng đứng trong một mảnh núi rừng không người. Tôi bỗng cảm thấy mình cần một nơi nương tựa.
Quay đầu làm nũng tựa vào lòng bà, tôi mỉm cười nói tôi không sao. Bà xoa đầu tôi nói: “Đi ngủ sớm một chút.”
Nhớ đến trên mạng lưu truyền một câu nói rất buồn cười: Lau khô nước mắt, ngày mai chúng ta còn phải đi làm.
Đúng vậy, đi ngủ sớm một chút, ngày mai còn phải đánh thế lực chiến.
/108
|