Lâm Quân hừ lạnh một tiếng cảnh cáo tên da đen này . Nếu chuyện này mà lộ ra thì các chắc mấy tên nhà cái lột da hắn mất .
_ Yên tâm đi . Ta sẽ giữ kín như bưng .
Tên da đen tóc kim cũng biết việc này quan trọng nên vội vàng thề thốt .
_ Ừ, ta đi đây . Sau này còn hợp tác .
Lâm Quân bỏ lại một câu rồi đi thẳng . Bây giờ hắn có một nhiệm vụ cực kỳ quan trọng là phải nhanh chóng đi đặt cược . Nhân lúc còn cái tỷ lệ 1 ăn 64 như này .
Thực ra thì trường học nào, cho dù ở Địa Cầu hay ở đây thì ngoài đám học sinh bình thường ra, thì chắc chắn trong trường còn có một số ít thiếu gia nhà giàu .
Đám này thuộc dạng con ông cháu cha, gia đình cực kỳ khá giả . Vì thế thường thường đám này trong người đều có rất nhiều tiền không biết tiêu đi đâu . Dù sao thì mỗi chủ nhật mới được ra ngoài một lần .
Thế cho nên, cơ hội năm năm mới có một lần này thì bọn hắn mới tụ tập lại, góp vốn với nhau để mà tổ chức cá độ ăn tiền . Một là tìm vui vẻ, còn hai chính là kiếm chút tiền tiêu vặt .
Đây là một hoạt động bán công khai diễn ra thường xuyên . Tất cả học sinh và thầy cô trong trường cũng đều biết tới . Nhưng là các thầy cô cũng mắt nhắm mắt mở cho qua . Dù sao thì đám này rất đông và nhà cực có thế lực . Bọn họ cũng không muốn đắc tội mấy cái vị con ông trời này làm gì để mà mang hoạ vào thân .
Lâm Quân thì dạo này cũng thiếu tiền tiêu vặt, sau khi biết được cái vụ này thì quyết tâm kiếm một số tiền . Vì thế hắn mới đi mua chuộc một số học sinh trong trường, tung tin đồn ra ngoài để mà tỷ lệ ăn thua của lớp hắn được nâng lên cao .
Theo hắn nghĩ thì cái đám thiếu gia này, tiền không thiếu nên tốt nhất kiếm một mớ . Dù sao thì Lâm Quân hắn cũng đang rất thiếu tiền cơ mà .
Cuối cùng thì thời cơ cũng đã chín muồi . Lâm Quân tiến vào khu đặt cược . Hắn đã hoá trang thành một hình dáng khác . Cố ý làm cho mình xấu hơn . Đây là một phòng học đã bỏ hoang từ lâu, hiện nay đám nhà cái lấy nó để làm chỗ đặt cược tạm thời . Chỗ này tuy đã quét dọn nhưng trong không khí vẫn còn hơi ẩm mốc . Phòng này thì không có gì khác ngoài 10 cái bàn đặt trên một đường thẳng . Trên mỗi bàn đều có một học sinh đang nhận tiền và ghi chép lại .
Lâm Quân quan sát một lúc rồi lập tức tiến tới bàn đặt cược vắng vẻ nhất, chắc là do vị bạn học nữ ở bàn này nom hơi xấu xí .
Lâm Quân tiến tới, không nói không rằng, móc từ trong người ra một vali tiền dày cộm ném lên mặt bàn . Hất hàm nói :
_ Ta đặt 200 triệu lớp A2 chiến thắng .
_ Hả ? Bạn nói là 200 triệu .
Vị học sinh nữ đang trực ở bàn kinh hãi hét lớn . Làm cho những người xung quanh đang đặt cược cũng phải ngoái lại nhìn Lâm Quân .
_ Đúng, có nhận không ?
Lâm Quân hất hàm hỏi tiếp, tỏ ra cực kỳ kiêu ngạo .
_ Ách, nhận, nhưng mà đúng là lớp A2 ?
Vị học sinh nữ đang ghi chép này lập tức hỏi lại . Nàng cảm giác Lâm Quân chính là một thằng không biết tiêu tiền vào đâu, 200 triệu ném vào một cái lớp chắc chắn bại .
_ Đúng, ta thấy lớp đó tỷ lệ ăn cao nhất .
Lâm Quân kiêu ngạo nói tiếp . Nhìn vẻ mặt và điệu bộ của hắn thì người ta sẽ nghĩ đây chắc chắn là nhà giàu mới nổi . Cái trò này khác gì đi cúng tiền cho người ta .
Y như rằng, hắn vừa mới dứt lời thì ngay lập tức chỗ này vang lên tiếng cười liên tiếp, ngay cả cô bé đang ngồi trước mặt hắn cũng cười run cả người . Nhưng hiển nhiên là không ai nói giúp Lâm Quân một câu nào, họ đều mang tâm lý xem trò vui .
_ Cười cái gì ? Tao thích không được sao ?
Lâm Quân tỏ vẻ khó chịu quát lớn một tiếng, sau đó quay sang cô bé ngồi trên bàn hỏi :
_ Sao ? Có nhận không ?
_ Nhận, tất nhiên là nhận rồi .
Cô bé nghe thế thì lập tức trả lời . Nàng cảm giác cái này chính là món hời từ trên trời rơi xuống . Sở dĩ nàng nhận công việc này cũng là vì gia đình nàng cần tiền gấp . Nếu như tên này thua thì nàng sẽ kiếm được 1% từ hắn . Mà 1% của 200 triệu cũng đủ cho nàng sử dụng rồi .
_ Mời bạn ký tên vào đây .
Nghĩ tới gia đình nàng sẽ thoát khỏi khó khăn thì cô bé ngồi bàn lấy ra một tờ giấy để Lâm Quân ký tên vào .
Lâm Quân thấy thế không nói hai lời ký một chữ “ Lâm Quân “ thật to lên tờ giấy .
_ Ký xong rồi, tối nay ta tới lấy tiền .
Lâm Quân kiêu ngạo nói một tiếng rồi bước đi, khuôn mặt tỏ vẻ sẽ thắng làm cho mọi người xung quanh càng cười dữ tợn . Nhưng không ai biết, khi ra tới cửa thì Lâm Quân nở một nụ cười rất kỳ dị .
Cứ cười đi, tối nay các em sẽ biết . Hắc hắc hắc . Ừm mà hình như ta quên cái gì thì phải .
Lâm Quân nghĩ thầm rồi bước đi . Nhưng hắn không biết là do cái chữ ký của hắn mà sau này Lâm Quân phải rước một đống phiền phức như nào . Chỉ biết rằng, giả dạng người khác mà ký tên của mình . Thằng này chính là có một không hai trên đời ……….
………………………..
Tối hôm đó, lúc 7 giờ 30 phút .
Dạ tiệc là một hoạt động được mong chờ nhất năm nay nên sân khấu dành cho ngày hôm nay cực kỳ đặc biệt . Đó chính là một sân khấu bay trên bầu trời .
Chỉ khi nào có sự kiện đặc biệt thì cái sân khấu này mới được sử dụng . Nghe nói cái sân khấu này chính là do hiệu trưởng Lê Dũng cực kỳ tốn sức mới có thể đem về được .
Chỉ thấy cái sân khấu này là một mặt phẳng hình tròn lơ lửng trên trời nhờ vào một số nguyên lý đặc biệt của nên Văn Minh Ma – Võ . Sân khấu hình tròn có đường kính 50m và chiều dài khoảng chừng 100m . Có thể nói, sân khấu này cho dù 80 hay 100 người đứng trên đó biểu diễn thì cũng không sao .
Vòng quanh sân khâu hình tròn này các ngọn đèn ma pháp lung linh huyền ảo được treo khắp nơi . Hai bên sân khấu còn có hai thiết bị khuếch đại âm thanh cực to, trông giống như hai cái loa ở Địa Cầu . Phía sau sân khấu có một đường lên dành cho các thí sinh biểu diễn . Phía bên trái và phải của sân khấu còn được đặt hai cái bàn khá dài, trên bàn đầy đủ bánh trái và nước dành cho các vị giám khảo của ngày hôm nay .
Cả sân khấu này còn được bao phủ bởi một làn khói mỏng, kết hợp với những ánh đèn ma pháp lung linh tạo nên một không gian ma mị, huyền ảo mà khó tả .
Phía dưới mặt đất,
Các bạn học sinh năm 2 thực lực hơi kém thì tìm cho mình một chỗ ngồi có vị trí quan sát tốt nhất .Lúc này cũng rộn rã không kém ai, tiếng đánh nhau dành chỗ, tiếng rao bán hàng dạo vang lên liên tục . Làm cho không khí càng thêm sôi động . Những thứ như gậy ánh sáng hay đồ ăn vặt cũng khá là đắt hàng .
Còn các học sinh năm 3, có thực lực khoảng Thiên Không Võ Sĩ, thực lực cao cường thì đứng trên các cành cây cao chót vót để quan sát . Những học sinh này thì có vẻ im lặng hơn, chỉ nhỏ giọng trò chuyện với nhau .
Sau cùng, thời khắc 8h đã tới .
_ Nhìn kìa, các thầy cô đã tới .
Không biết ai là người phát hiện đầu tiên . Chỉ thấy người này chỉ tay lên sân khấu hô . Ngay lập tức tất cả học sinh đều dừng lại mọi hành động, chăm chú nhìn sang .
Chỉ thấy các thầy cô trong ban giám khảo không biết đã xuất hiện trên sân khấu hình tròn từ lúc nào . Mỗi người đều đã yên vị tại chỗ ngồi của mình . Phía bên trái sân khấu là 5 người phụ nữ, trong đó có 2 người mà Lâm Quân từng gặp . Một là cô Xuân, người đã hành hạ tên Cải Tàu, còn hai chính là cô Phương, người mà xem Lâm Quân như con trai .
Còn phía bên phải có 5 người đàn ông, trong đó có cũng có hai người mà Lâm Quân biết . Một là thầy Phong, nhạc phụ của Lâm Quân . Hai chính là người luôn đi theo cô Xuân có tên là Đỗ Thành Lộc .
Mười người này sau khi yên vị thì chỉ ngồi im lặng, như đang đợi một ai đó .
Còn đám học sinh phía dưới thì không ngừng lên tiếng ủng hộ, vỗ tay hoan hô bồm bộp . Thế mới biết, các thầy cô này là giám khảo cũng được học sinh tin tưởng ra phết .
Các học sinh vỗ tay chừng 2 phút thì có thêm một người trung niên xuất hiện trên sân khấu . Người trung niên này mặc một bộ đồ màu xám, trên mái tóc đen đã xuất hiện một ít tóc bạc . Người này chính là Trương Văn Long, hiện đang là hiệu phó của trường DongDa .
Thấy người này xuất hiện thì mọi học sinh đều biết nhân vật chính đã tới, tiếng vỗ tay vang lên càng vang dội .
Trương Văn Long đứng trên sân khấu chỉ mỉm cười nhìn tất cả, được khoảng 2 phút thì hắn giơ tay lên, tỏ vẻ bảo các học sinh im lặng .
Khi tiếng võ tay đã dừng lại thì Trương Văn Long mới tươi cười nói :
_ Thầy chào các em, ngày hôm nay chúng ta cũng đã biết hoạt động gì diễn ra nên thầy cũng không nói nhiều .
_ Thầy tuyên bố, hoạt động dạ tiệc lần thứ 5 bây giờ được bắt đầu .
Trương Văn Long hét lớn một tiếng . Ngay sau đó một tiếng “ ầm “ thật to vang lên .
Thì ra là rất nhiều pháo hoa được chuẩn bị đã bắn thẳng lên trời tạo nên một khung cảnh xinh đẹp .
_ Bis bis, hoan hô thầy ………
_ Thầy Long vô đối …….
_ Thầy Long vạn tuế, hoan hô…………….
Đám học sinh phía dưới quan sát thấy cảnh này thì vỗ tay hoan hô tỏ vẻ kích động . Thầy Long không ngờ lại thẳng thừng như thế, nếu là lão hiệu trưởng Lê Dũng thì chắc phải ca bài ca về ý nghĩa của hoạt động hơn nửa tiếng quá .
_ Tốt lắm, bây giờ . Lớp A1 mời các em ra sân khấu …………………
_ Yên tâm đi . Ta sẽ giữ kín như bưng .
Tên da đen tóc kim cũng biết việc này quan trọng nên vội vàng thề thốt .
_ Ừ, ta đi đây . Sau này còn hợp tác .
Lâm Quân bỏ lại một câu rồi đi thẳng . Bây giờ hắn có một nhiệm vụ cực kỳ quan trọng là phải nhanh chóng đi đặt cược . Nhân lúc còn cái tỷ lệ 1 ăn 64 như này .
Thực ra thì trường học nào, cho dù ở Địa Cầu hay ở đây thì ngoài đám học sinh bình thường ra, thì chắc chắn trong trường còn có một số ít thiếu gia nhà giàu .
Đám này thuộc dạng con ông cháu cha, gia đình cực kỳ khá giả . Vì thế thường thường đám này trong người đều có rất nhiều tiền không biết tiêu đi đâu . Dù sao thì mỗi chủ nhật mới được ra ngoài một lần .
Thế cho nên, cơ hội năm năm mới có một lần này thì bọn hắn mới tụ tập lại, góp vốn với nhau để mà tổ chức cá độ ăn tiền . Một là tìm vui vẻ, còn hai chính là kiếm chút tiền tiêu vặt .
Đây là một hoạt động bán công khai diễn ra thường xuyên . Tất cả học sinh và thầy cô trong trường cũng đều biết tới . Nhưng là các thầy cô cũng mắt nhắm mắt mở cho qua . Dù sao thì đám này rất đông và nhà cực có thế lực . Bọn họ cũng không muốn đắc tội mấy cái vị con ông trời này làm gì để mà mang hoạ vào thân .
Lâm Quân thì dạo này cũng thiếu tiền tiêu vặt, sau khi biết được cái vụ này thì quyết tâm kiếm một số tiền . Vì thế hắn mới đi mua chuộc một số học sinh trong trường, tung tin đồn ra ngoài để mà tỷ lệ ăn thua của lớp hắn được nâng lên cao .
Theo hắn nghĩ thì cái đám thiếu gia này, tiền không thiếu nên tốt nhất kiếm một mớ . Dù sao thì Lâm Quân hắn cũng đang rất thiếu tiền cơ mà .
Cuối cùng thì thời cơ cũng đã chín muồi . Lâm Quân tiến vào khu đặt cược . Hắn đã hoá trang thành một hình dáng khác . Cố ý làm cho mình xấu hơn . Đây là một phòng học đã bỏ hoang từ lâu, hiện nay đám nhà cái lấy nó để làm chỗ đặt cược tạm thời . Chỗ này tuy đã quét dọn nhưng trong không khí vẫn còn hơi ẩm mốc . Phòng này thì không có gì khác ngoài 10 cái bàn đặt trên một đường thẳng . Trên mỗi bàn đều có một học sinh đang nhận tiền và ghi chép lại .
Lâm Quân quan sát một lúc rồi lập tức tiến tới bàn đặt cược vắng vẻ nhất, chắc là do vị bạn học nữ ở bàn này nom hơi xấu xí .
Lâm Quân tiến tới, không nói không rằng, móc từ trong người ra một vali tiền dày cộm ném lên mặt bàn . Hất hàm nói :
_ Ta đặt 200 triệu lớp A2 chiến thắng .
_ Hả ? Bạn nói là 200 triệu .
Vị học sinh nữ đang trực ở bàn kinh hãi hét lớn . Làm cho những người xung quanh đang đặt cược cũng phải ngoái lại nhìn Lâm Quân .
_ Đúng, có nhận không ?
Lâm Quân hất hàm hỏi tiếp, tỏ ra cực kỳ kiêu ngạo .
_ Ách, nhận, nhưng mà đúng là lớp A2 ?
Vị học sinh nữ đang ghi chép này lập tức hỏi lại . Nàng cảm giác Lâm Quân chính là một thằng không biết tiêu tiền vào đâu, 200 triệu ném vào một cái lớp chắc chắn bại .
_ Đúng, ta thấy lớp đó tỷ lệ ăn cao nhất .
Lâm Quân kiêu ngạo nói tiếp . Nhìn vẻ mặt và điệu bộ của hắn thì người ta sẽ nghĩ đây chắc chắn là nhà giàu mới nổi . Cái trò này khác gì đi cúng tiền cho người ta .
Y như rằng, hắn vừa mới dứt lời thì ngay lập tức chỗ này vang lên tiếng cười liên tiếp, ngay cả cô bé đang ngồi trước mặt hắn cũng cười run cả người . Nhưng hiển nhiên là không ai nói giúp Lâm Quân một câu nào, họ đều mang tâm lý xem trò vui .
_ Cười cái gì ? Tao thích không được sao ?
Lâm Quân tỏ vẻ khó chịu quát lớn một tiếng, sau đó quay sang cô bé ngồi trên bàn hỏi :
_ Sao ? Có nhận không ?
_ Nhận, tất nhiên là nhận rồi .
Cô bé nghe thế thì lập tức trả lời . Nàng cảm giác cái này chính là món hời từ trên trời rơi xuống . Sở dĩ nàng nhận công việc này cũng là vì gia đình nàng cần tiền gấp . Nếu như tên này thua thì nàng sẽ kiếm được 1% từ hắn . Mà 1% của 200 triệu cũng đủ cho nàng sử dụng rồi .
_ Mời bạn ký tên vào đây .
Nghĩ tới gia đình nàng sẽ thoát khỏi khó khăn thì cô bé ngồi bàn lấy ra một tờ giấy để Lâm Quân ký tên vào .
Lâm Quân thấy thế không nói hai lời ký một chữ “ Lâm Quân “ thật to lên tờ giấy .
_ Ký xong rồi, tối nay ta tới lấy tiền .
Lâm Quân kiêu ngạo nói một tiếng rồi bước đi, khuôn mặt tỏ vẻ sẽ thắng làm cho mọi người xung quanh càng cười dữ tợn . Nhưng không ai biết, khi ra tới cửa thì Lâm Quân nở một nụ cười rất kỳ dị .
Cứ cười đi, tối nay các em sẽ biết . Hắc hắc hắc . Ừm mà hình như ta quên cái gì thì phải .
Lâm Quân nghĩ thầm rồi bước đi . Nhưng hắn không biết là do cái chữ ký của hắn mà sau này Lâm Quân phải rước một đống phiền phức như nào . Chỉ biết rằng, giả dạng người khác mà ký tên của mình . Thằng này chính là có một không hai trên đời ……….
………………………..
Tối hôm đó, lúc 7 giờ 30 phút .
Dạ tiệc là một hoạt động được mong chờ nhất năm nay nên sân khấu dành cho ngày hôm nay cực kỳ đặc biệt . Đó chính là một sân khấu bay trên bầu trời .
Chỉ khi nào có sự kiện đặc biệt thì cái sân khấu này mới được sử dụng . Nghe nói cái sân khấu này chính là do hiệu trưởng Lê Dũng cực kỳ tốn sức mới có thể đem về được .
Chỉ thấy cái sân khấu này là một mặt phẳng hình tròn lơ lửng trên trời nhờ vào một số nguyên lý đặc biệt của nên Văn Minh Ma – Võ . Sân khấu hình tròn có đường kính 50m và chiều dài khoảng chừng 100m . Có thể nói, sân khấu này cho dù 80 hay 100 người đứng trên đó biểu diễn thì cũng không sao .
Vòng quanh sân khâu hình tròn này các ngọn đèn ma pháp lung linh huyền ảo được treo khắp nơi . Hai bên sân khấu còn có hai thiết bị khuếch đại âm thanh cực to, trông giống như hai cái loa ở Địa Cầu . Phía sau sân khấu có một đường lên dành cho các thí sinh biểu diễn . Phía bên trái và phải của sân khấu còn được đặt hai cái bàn khá dài, trên bàn đầy đủ bánh trái và nước dành cho các vị giám khảo của ngày hôm nay .
Cả sân khấu này còn được bao phủ bởi một làn khói mỏng, kết hợp với những ánh đèn ma pháp lung linh tạo nên một không gian ma mị, huyền ảo mà khó tả .
Phía dưới mặt đất,
Các bạn học sinh năm 2 thực lực hơi kém thì tìm cho mình một chỗ ngồi có vị trí quan sát tốt nhất .Lúc này cũng rộn rã không kém ai, tiếng đánh nhau dành chỗ, tiếng rao bán hàng dạo vang lên liên tục . Làm cho không khí càng thêm sôi động . Những thứ như gậy ánh sáng hay đồ ăn vặt cũng khá là đắt hàng .
Còn các học sinh năm 3, có thực lực khoảng Thiên Không Võ Sĩ, thực lực cao cường thì đứng trên các cành cây cao chót vót để quan sát . Những học sinh này thì có vẻ im lặng hơn, chỉ nhỏ giọng trò chuyện với nhau .
Sau cùng, thời khắc 8h đã tới .
_ Nhìn kìa, các thầy cô đã tới .
Không biết ai là người phát hiện đầu tiên . Chỉ thấy người này chỉ tay lên sân khấu hô . Ngay lập tức tất cả học sinh đều dừng lại mọi hành động, chăm chú nhìn sang .
Chỉ thấy các thầy cô trong ban giám khảo không biết đã xuất hiện trên sân khấu hình tròn từ lúc nào . Mỗi người đều đã yên vị tại chỗ ngồi của mình . Phía bên trái sân khấu là 5 người phụ nữ, trong đó có 2 người mà Lâm Quân từng gặp . Một là cô Xuân, người đã hành hạ tên Cải Tàu, còn hai chính là cô Phương, người mà xem Lâm Quân như con trai .
Còn phía bên phải có 5 người đàn ông, trong đó có cũng có hai người mà Lâm Quân biết . Một là thầy Phong, nhạc phụ của Lâm Quân . Hai chính là người luôn đi theo cô Xuân có tên là Đỗ Thành Lộc .
Mười người này sau khi yên vị thì chỉ ngồi im lặng, như đang đợi một ai đó .
Còn đám học sinh phía dưới thì không ngừng lên tiếng ủng hộ, vỗ tay hoan hô bồm bộp . Thế mới biết, các thầy cô này là giám khảo cũng được học sinh tin tưởng ra phết .
Các học sinh vỗ tay chừng 2 phút thì có thêm một người trung niên xuất hiện trên sân khấu . Người trung niên này mặc một bộ đồ màu xám, trên mái tóc đen đã xuất hiện một ít tóc bạc . Người này chính là Trương Văn Long, hiện đang là hiệu phó của trường DongDa .
Thấy người này xuất hiện thì mọi học sinh đều biết nhân vật chính đã tới, tiếng vỗ tay vang lên càng vang dội .
Trương Văn Long đứng trên sân khấu chỉ mỉm cười nhìn tất cả, được khoảng 2 phút thì hắn giơ tay lên, tỏ vẻ bảo các học sinh im lặng .
Khi tiếng võ tay đã dừng lại thì Trương Văn Long mới tươi cười nói :
_ Thầy chào các em, ngày hôm nay chúng ta cũng đã biết hoạt động gì diễn ra nên thầy cũng không nói nhiều .
_ Thầy tuyên bố, hoạt động dạ tiệc lần thứ 5 bây giờ được bắt đầu .
Trương Văn Long hét lớn một tiếng . Ngay sau đó một tiếng “ ầm “ thật to vang lên .
Thì ra là rất nhiều pháo hoa được chuẩn bị đã bắn thẳng lên trời tạo nên một khung cảnh xinh đẹp .
_ Bis bis, hoan hô thầy ………
_ Thầy Long vô đối …….
_ Thầy Long vạn tuế, hoan hô…………….
Đám học sinh phía dưới quan sát thấy cảnh này thì vỗ tay hoan hô tỏ vẻ kích động . Thầy Long không ngờ lại thẳng thừng như thế, nếu là lão hiệu trưởng Lê Dũng thì chắc phải ca bài ca về ý nghĩa của hoạt động hơn nửa tiếng quá .
_ Tốt lắm, bây giờ . Lớp A1 mời các em ra sân khấu …………………
/195
|