Thật sự là bọn Lâm Quân nghĩ oan cho người ta quá rồi . Chỉ có tên đầu tiên là có ý đồ tà ác với Tường Vi thôi, còn những tên phía sau vì nhận ra Tường Vi nên mới tiến lên mời để làm tốt quan hệ với nhà đấu giá Omo, hy vọng sau này sẽ mua được “ đại hoàn đan “ .
Những tên đến sau càng xui xẻo, bọn họ nghe nói có đánh nhau nên chỉ thuần tuý tiến lại xem náo nhiệt chứ căn bản không có ý đồ gì hết . Bọn Lâm Quân thì lúc sau đánh điên rồi, thấy người tiến vào chưa hỏi 1 2 gì cả đã oanh sát người ta . Thậm chí, đến lúc cuối miễn là thấy tên đàn ông nào là đập, thế nên ngay cả Xa Phong cũng dính đòn, chứ hắn chỉ ngồi ăn thôi mà . Tuy hắn có ý đồ với Lâm Quân nhưng đã kịp làm gì đâu .
Tường Vi thì ngôi cười đến đau cả ruột, cô biết mọi người đến sau là để làm gì nhưng thấy Lâm Quân đại triển thần uy nên cũng không có nhắc nhở gì hết, chỉ tủm tỉm ngồi cười . Sau cùng Tường Vi lên tiếng hỏi bọn Lâm Quân :
Sau các ngươi đánh người ta ác thế .
Ai kêu bọn chúng làm phiền ta ăn cơm chi .
Lâm Quân buồn bực nói, ***, ăn cơm cũng không xong, tất cả là tại cô em xinh xăn đây, thật là hồng nhan hoạ thuỷ mà .
Ách, bọn họ tới chào ta thôi mà, còn đám tới sau là xem náo nhiệt mới tới chứ có làm gì đâu . Tường Vi tủm tỉm cười nói .
Kệ xác, ai kêu dám làm phiền ta ăn cơm, ta đập hết, ráng mà chịu . Lâm Quân thấy mình cũng hơi quá nhưng lúc đó sự thật là hắn điên rồi nên cũng không có suy nghĩ nhiều lắm .
Ngươi ác nhân quá nha, bất quá thật dũng mãnh, ta thích . Tường Vi cười cười nói .
Nghe thấy Tường Vi khen Lâm Quân, Thiên Vũ buồn bực lên tiếng : lúc nãy ta cũng rất dũng mãnh đó nha, sao không khen ta .
Ách, ngươi hả, nhưng nhìn ngươi nhỏ quá, không đô bằng anh chàng bên cạnh nữa nha, anh ấy mới thật sự là dũng mãnh . Tường Vi vừa nói vừa chỉ tay qua hướng Hoàng Khải .
Hoàng Khải nghe người đẹp khen thì tít cả mắt lên, vẻ mặt đương nhiên là thế . Còn Thiên Vũ thì càng buồn bực hơn, hắn nhỏ con là bẩm sinh rồi, không to như cái con trâu đang đứng bên cạnh .
Mọi người đứng lên rời đi, kiếm chỗ khác ăn tiếp, chứ chỗ này thì bó tay, đánh gần sập quán rồi thì ăn gì nữa .
May mắn là đã đến sáng sớm nên mọi người dễ dàng tìm được chỗ ăn sáng, sau khi tiến vào thì ai ai cũng ngoái lại nhìn . Bởi vì hôm qua đánh nhau nên trên người ai cũng đầy vết máu của bọn người bị đánh, thỉnh thoảng còn có 1 vài vết thương nhỏ . Bộ dạng cứ như hung thần ác sát.
Sau khi người phục vụ run run đi lấy món ăn thì Lâm Quân mới nhớ tới chuyện chính, quay sang Tường Vi hỏi :
Cô kiếm chúng ta có việc gì ?
Ách, cái này…cái này…. Ta……ta . Tường Vi ấp a ấp úng, nói không ra lời, khuôn mặt tuyệt mĩ đỏ bừng cúi đầu xuống, bàn tay thì cứ nghịch nghịch góc áo . Ặc cô bé này đổi vẻ mặt thật là nhanh nha .
Có chuyện gì nói thẳng đê, ta không có thời gian đâu . Lâm Quân bực mình nói, hắn buồn bực dã man luôn, cô em này nói gì thì nói đại đi, bày đặt ấp a ấp úng . Đã thế còn làm cái vẻ mặt này, không biết là dễ làm cho người ta yêu thương sao .
Ta…ta…..ta…… muốn đi theo ngươi . Tường Vi nhỏ giọng nói, càng lúc càng nhỏ, mấy chữ sau chỉ có 1 số người có thể nghe được .
Cái gì, cô nói lại xem ta nghe không rõ . Lâm Quân đầu to như cái đấu, thầm nghĩ không lẽ anh đẹp trai như thế, hoa gặp hoa nở, người gặp người mê à .
Ách, ta muốn…. đi theo ngươi . Tường Vi giờ phút này muốn điên rồi, ặc, gia tộc của cô thấy Lâm Quân là người có tiềm lực rất lớn nên ra lệnh cho cô xài “ mỹ nhân kế “ đi câu kéo hắn . Mà cô chỉ là 1 cô gái có 16 tuổi, cực kỳ thuần khiết a, làm sao mà can đảm nói ra được mấy chuyện này . Đã thế cô cũng không dám phản kháng mệnh lệnh của gia tộc a . Trong gia tộc cô chỉ là 1 người ở tầng lớp thấp nhất, tuy rằng cô xinh đẹp nhưng trước sau gì chẳng phải làm đồ chơi cho bọn tầng lớp cao, nên cô đành cắn răng đi theo Lâm Quân . Chỉ hy vọng tên này không phải cầm thú .
Đi theo ta làm gì ? Lâm Quân không tin là hắn có mị lực như thế, dù sao hắn cũng chỉ là 1 thằng đàn ông trên răng dưới *** thôi, có gì đặc biệt đâu, nếu nói về đẹp trai thì tên Thiên Vũ đẹp trai hơn hắn nhiều .
Ách, ta….ta……ta……thích…..ngươi . Tường Vi không biết nói sao nên đành trả lời đại, nhưng sau khi nói xong thì cô ta đã thấy hối hận, ặc, có người con gái nào tỏ tình kiểu này đâu, ặc ặc .
Cái gì ? Lâm Quân vẻ mặt mờ mịt nói, ặc mới gặp nhau có 2 lần, không lẽ cái này là “ tình yêu sét đánh “ trong truyền thuyết.
Thiên Vũ nghe thế, đau lòng lên tiếng nói : cô nương à, sao cô không thích 1 người đẹp trai tài hoa như ta chứ, cuộc đời thật bất công .
Những người khác thì cười cười, giơ ngón tay cái lên hô : bang chủ của chúng ta đúng là mị lực đầy mình nha .
Lâm Quân tuy thấy khả cmn nghi nhưng ai đời lại từ chối 1 người đẹp như hoa như ngọc cùng đồng hành chứ : thôi được, cô cứ đi theo chúng ta .
Tường Vi nghe thế thì mừng rõ, nhưng chỉ ấp a ấp úng nói : ý ta là ta thấy ngươi thú vị, chứ không phải ta có ý gì khác đâu .
Mọi người nghe thế thì đồng thanh nói : ừ, chúng ta hiểu, cô nương chính là thấy tò mò thôi, hahaha . Mọi người tựa cười như không cười nhìn sang Lâm Quân, đánh cho hắn 1 ánh mắt chỉ đàn ông mới hiểu .
Tường Vi thấy thế thì càng đỏ mặt, nếu ở đây có 1 cái lỗ nàng ta tình nguyện chui xuống trốn cho rồi .
Mọi người mệt mỏi, cố gắng nuốt cho xong bữa, sau đó tất cả đều quay về phòng ngủ . Ông chủ cái quán này khi nghe bọn Lâm Quân thuê phòng thì đều tặng bọn hắn phòng vip không lấy tiền, ông chủ nghe đâu quán bên cạnh vì chọc các đại thần này nên bị đập đến nỗi sắp xập quán .
Lâm Quân quay về phòng nhưng không có ngủ, mà tiến vào thế giới TLBB tiếp tục luyện cấp . Bây giờ hắn lv 69 đã lên tới vip 6 . Khi lên vip 6 thì cũng không có công năng gì mới, chỉ học được thêm 2 cái kĩ năng nữa nhưng Lâm Quân chưa có dịp xài thử .
Lâm Quân hi vọng khi lên vip 7 thì sẽ có công năng mới . Sau thời gian chơi 3 năm thì hắn nhận ra 1 điều rằng, các NPC trong trò chơi có tình cảm giống con người, chứ không phải cứng ngắc chỉ nói 1 câu giống các NPC trong game. Trông giống như trí tuệ nhân tạo ấy .
Sau khi Lâm Quân vào game thì triệu tập 5 tên nô lệ lại, cùng nhau đi luyện cấp . Huyền Nạn thì chạy tới cung kính nói : thiếu gia a, có nhiệm vụ mới kìa .
Nhiệm Vụ gì ? Lâm Quân dò hỏi . Cái thế giới TLBB này cũng thật là ngộ, lâu lâu lại xuất hiện 1 nhiệm vụ, chứ không giống như trong game hắn đã chơi, cứ lên cấp là sẽ xuất hiện nhiệm vụ mới . Theo tên tiểu thần đèn phán là cho nhiệm vụ tuỳ vào tâm trạng của hắn .
Ách, cái nhiệm vụ này ……. Ách thôi bang chủ xem thì biết .
Lâm Quân nghe thế bật bảng nhiệm vụ lên xem thử :
Nhiệm vụ khoa cử, trả lời câu hỏi .
Người chơi có thể đến tìm Khảo Quan – Đại Lý [46, 152] ( toạ độ trong game ) đăng kí tham gia hoạt động này.
Người chơi sẽ lần lượt trả lời những câu hỏi được đưa ra từ vị Khảo Quan thứ nhất cho đến vị Khảo Quan thứ hai mươi, mỗi vị Khảo Quan đưa ra 10 câu hỏi. Khởi đầu, người chơi có ba cơ hội trả lời sai, sau mỗi lần trả lời đúng một câu hỏi do Khảo Quan đưa ra, cơ hội được phép trả lời sai lại tăng thêm một lần . Phần chơi diễn ra trong 1 ngày, nếu bị loại, các hạ được quyền trả lời lại từ đầu . Nếu sau 1 ngày mà chưa hoàn thành được sẽ bị phạt 1 tỷ đồng .
Phần thưởng : 2 tỷ đồng kèm theo trứng trân thú “ long bảo bảo “
Lâm Quân đọc xong thầm cười nhạt, không biết tên tiểu thần đèn chơi trò gì mà đưa ra cái nhiệm vụ này . Nhưng hắn không sợ, trước kia hắn đã chơi quá nhiều rồi, tuy không nhận là “ trên thông thiên văn, dưới tường địa lý “ nhưng hắn cũng khá hiểu biết về cái vụ này .
Lâm Quân ngẫm nghĩ rồi phất tay nói : các ngươi đi theo ta, kèo này ngon đây, 2 tỷ trong tầm tay, hahaha . Nói đoạn hắn dẫn đám nô lệ đi về phía toạ độ đã chỉ định .
Những tên đến sau càng xui xẻo, bọn họ nghe nói có đánh nhau nên chỉ thuần tuý tiến lại xem náo nhiệt chứ căn bản không có ý đồ gì hết . Bọn Lâm Quân thì lúc sau đánh điên rồi, thấy người tiến vào chưa hỏi 1 2 gì cả đã oanh sát người ta . Thậm chí, đến lúc cuối miễn là thấy tên đàn ông nào là đập, thế nên ngay cả Xa Phong cũng dính đòn, chứ hắn chỉ ngồi ăn thôi mà . Tuy hắn có ý đồ với Lâm Quân nhưng đã kịp làm gì đâu .
Tường Vi thì ngôi cười đến đau cả ruột, cô biết mọi người đến sau là để làm gì nhưng thấy Lâm Quân đại triển thần uy nên cũng không có nhắc nhở gì hết, chỉ tủm tỉm ngồi cười . Sau cùng Tường Vi lên tiếng hỏi bọn Lâm Quân :
Sau các ngươi đánh người ta ác thế .
Ai kêu bọn chúng làm phiền ta ăn cơm chi .
Lâm Quân buồn bực nói, ***, ăn cơm cũng không xong, tất cả là tại cô em xinh xăn đây, thật là hồng nhan hoạ thuỷ mà .
Ách, bọn họ tới chào ta thôi mà, còn đám tới sau là xem náo nhiệt mới tới chứ có làm gì đâu . Tường Vi tủm tỉm cười nói .
Kệ xác, ai kêu dám làm phiền ta ăn cơm, ta đập hết, ráng mà chịu . Lâm Quân thấy mình cũng hơi quá nhưng lúc đó sự thật là hắn điên rồi nên cũng không có suy nghĩ nhiều lắm .
Ngươi ác nhân quá nha, bất quá thật dũng mãnh, ta thích . Tường Vi cười cười nói .
Nghe thấy Tường Vi khen Lâm Quân, Thiên Vũ buồn bực lên tiếng : lúc nãy ta cũng rất dũng mãnh đó nha, sao không khen ta .
Ách, ngươi hả, nhưng nhìn ngươi nhỏ quá, không đô bằng anh chàng bên cạnh nữa nha, anh ấy mới thật sự là dũng mãnh . Tường Vi vừa nói vừa chỉ tay qua hướng Hoàng Khải .
Hoàng Khải nghe người đẹp khen thì tít cả mắt lên, vẻ mặt đương nhiên là thế . Còn Thiên Vũ thì càng buồn bực hơn, hắn nhỏ con là bẩm sinh rồi, không to như cái con trâu đang đứng bên cạnh .
Mọi người đứng lên rời đi, kiếm chỗ khác ăn tiếp, chứ chỗ này thì bó tay, đánh gần sập quán rồi thì ăn gì nữa .
May mắn là đã đến sáng sớm nên mọi người dễ dàng tìm được chỗ ăn sáng, sau khi tiến vào thì ai ai cũng ngoái lại nhìn . Bởi vì hôm qua đánh nhau nên trên người ai cũng đầy vết máu của bọn người bị đánh, thỉnh thoảng còn có 1 vài vết thương nhỏ . Bộ dạng cứ như hung thần ác sát.
Sau khi người phục vụ run run đi lấy món ăn thì Lâm Quân mới nhớ tới chuyện chính, quay sang Tường Vi hỏi :
Cô kiếm chúng ta có việc gì ?
Ách, cái này…cái này…. Ta……ta . Tường Vi ấp a ấp úng, nói không ra lời, khuôn mặt tuyệt mĩ đỏ bừng cúi đầu xuống, bàn tay thì cứ nghịch nghịch góc áo . Ặc cô bé này đổi vẻ mặt thật là nhanh nha .
Có chuyện gì nói thẳng đê, ta không có thời gian đâu . Lâm Quân bực mình nói, hắn buồn bực dã man luôn, cô em này nói gì thì nói đại đi, bày đặt ấp a ấp úng . Đã thế còn làm cái vẻ mặt này, không biết là dễ làm cho người ta yêu thương sao .
Ta…ta…..ta…… muốn đi theo ngươi . Tường Vi nhỏ giọng nói, càng lúc càng nhỏ, mấy chữ sau chỉ có 1 số người có thể nghe được .
Cái gì, cô nói lại xem ta nghe không rõ . Lâm Quân đầu to như cái đấu, thầm nghĩ không lẽ anh đẹp trai như thế, hoa gặp hoa nở, người gặp người mê à .
Ách, ta muốn…. đi theo ngươi . Tường Vi giờ phút này muốn điên rồi, ặc, gia tộc của cô thấy Lâm Quân là người có tiềm lực rất lớn nên ra lệnh cho cô xài “ mỹ nhân kế “ đi câu kéo hắn . Mà cô chỉ là 1 cô gái có 16 tuổi, cực kỳ thuần khiết a, làm sao mà can đảm nói ra được mấy chuyện này . Đã thế cô cũng không dám phản kháng mệnh lệnh của gia tộc a . Trong gia tộc cô chỉ là 1 người ở tầng lớp thấp nhất, tuy rằng cô xinh đẹp nhưng trước sau gì chẳng phải làm đồ chơi cho bọn tầng lớp cao, nên cô đành cắn răng đi theo Lâm Quân . Chỉ hy vọng tên này không phải cầm thú .
Đi theo ta làm gì ? Lâm Quân không tin là hắn có mị lực như thế, dù sao hắn cũng chỉ là 1 thằng đàn ông trên răng dưới *** thôi, có gì đặc biệt đâu, nếu nói về đẹp trai thì tên Thiên Vũ đẹp trai hơn hắn nhiều .
Ách, ta….ta……ta……thích…..ngươi . Tường Vi không biết nói sao nên đành trả lời đại, nhưng sau khi nói xong thì cô ta đã thấy hối hận, ặc, có người con gái nào tỏ tình kiểu này đâu, ặc ặc .
Cái gì ? Lâm Quân vẻ mặt mờ mịt nói, ặc mới gặp nhau có 2 lần, không lẽ cái này là “ tình yêu sét đánh “ trong truyền thuyết.
Thiên Vũ nghe thế, đau lòng lên tiếng nói : cô nương à, sao cô không thích 1 người đẹp trai tài hoa như ta chứ, cuộc đời thật bất công .
Những người khác thì cười cười, giơ ngón tay cái lên hô : bang chủ của chúng ta đúng là mị lực đầy mình nha .
Lâm Quân tuy thấy khả cmn nghi nhưng ai đời lại từ chối 1 người đẹp như hoa như ngọc cùng đồng hành chứ : thôi được, cô cứ đi theo chúng ta .
Tường Vi nghe thế thì mừng rõ, nhưng chỉ ấp a ấp úng nói : ý ta là ta thấy ngươi thú vị, chứ không phải ta có ý gì khác đâu .
Mọi người nghe thế thì đồng thanh nói : ừ, chúng ta hiểu, cô nương chính là thấy tò mò thôi, hahaha . Mọi người tựa cười như không cười nhìn sang Lâm Quân, đánh cho hắn 1 ánh mắt chỉ đàn ông mới hiểu .
Tường Vi thấy thế thì càng đỏ mặt, nếu ở đây có 1 cái lỗ nàng ta tình nguyện chui xuống trốn cho rồi .
Mọi người mệt mỏi, cố gắng nuốt cho xong bữa, sau đó tất cả đều quay về phòng ngủ . Ông chủ cái quán này khi nghe bọn Lâm Quân thuê phòng thì đều tặng bọn hắn phòng vip không lấy tiền, ông chủ nghe đâu quán bên cạnh vì chọc các đại thần này nên bị đập đến nỗi sắp xập quán .
Lâm Quân quay về phòng nhưng không có ngủ, mà tiến vào thế giới TLBB tiếp tục luyện cấp . Bây giờ hắn lv 69 đã lên tới vip 6 . Khi lên vip 6 thì cũng không có công năng gì mới, chỉ học được thêm 2 cái kĩ năng nữa nhưng Lâm Quân chưa có dịp xài thử .
Lâm Quân hi vọng khi lên vip 7 thì sẽ có công năng mới . Sau thời gian chơi 3 năm thì hắn nhận ra 1 điều rằng, các NPC trong trò chơi có tình cảm giống con người, chứ không phải cứng ngắc chỉ nói 1 câu giống các NPC trong game. Trông giống như trí tuệ nhân tạo ấy .
Sau khi Lâm Quân vào game thì triệu tập 5 tên nô lệ lại, cùng nhau đi luyện cấp . Huyền Nạn thì chạy tới cung kính nói : thiếu gia a, có nhiệm vụ mới kìa .
Nhiệm Vụ gì ? Lâm Quân dò hỏi . Cái thế giới TLBB này cũng thật là ngộ, lâu lâu lại xuất hiện 1 nhiệm vụ, chứ không giống như trong game hắn đã chơi, cứ lên cấp là sẽ xuất hiện nhiệm vụ mới . Theo tên tiểu thần đèn phán là cho nhiệm vụ tuỳ vào tâm trạng của hắn .
Ách, cái nhiệm vụ này ……. Ách thôi bang chủ xem thì biết .
Lâm Quân nghe thế bật bảng nhiệm vụ lên xem thử :
Nhiệm vụ khoa cử, trả lời câu hỏi .
Người chơi có thể đến tìm Khảo Quan – Đại Lý [46, 152] ( toạ độ trong game ) đăng kí tham gia hoạt động này.
Người chơi sẽ lần lượt trả lời những câu hỏi được đưa ra từ vị Khảo Quan thứ nhất cho đến vị Khảo Quan thứ hai mươi, mỗi vị Khảo Quan đưa ra 10 câu hỏi. Khởi đầu, người chơi có ba cơ hội trả lời sai, sau mỗi lần trả lời đúng một câu hỏi do Khảo Quan đưa ra, cơ hội được phép trả lời sai lại tăng thêm một lần . Phần chơi diễn ra trong 1 ngày, nếu bị loại, các hạ được quyền trả lời lại từ đầu . Nếu sau 1 ngày mà chưa hoàn thành được sẽ bị phạt 1 tỷ đồng .
Phần thưởng : 2 tỷ đồng kèm theo trứng trân thú “ long bảo bảo “
Lâm Quân đọc xong thầm cười nhạt, không biết tên tiểu thần đèn chơi trò gì mà đưa ra cái nhiệm vụ này . Nhưng hắn không sợ, trước kia hắn đã chơi quá nhiều rồi, tuy không nhận là “ trên thông thiên văn, dưới tường địa lý “ nhưng hắn cũng khá hiểu biết về cái vụ này .
Lâm Quân ngẫm nghĩ rồi phất tay nói : các ngươi đi theo ta, kèo này ngon đây, 2 tỷ trong tầm tay, hahaha . Nói đoạn hắn dẫn đám nô lệ đi về phía toạ độ đã chỉ định .
/195
|