22 tháng 2 năm Kỉ lịch thứ 6016.
5 giờ 32 phút chiều. Gần chốt phiên giao dịch tháng của Sa Li Khan. Sau phiên giao dịch này sẽ là một đợt nghỉ lớn để bắt đầu Dooms Day.
Càng gần tới Dooms Day, tình hình giao dịch càng yên ắng đến lạ. Ai ai cũng đang nghe ngóng dè chừng xem sự kiện được John Pan hứa hẹn từ lâu này sẽ mang lại sự khác biệt thế nào đối với Quận 2 nói riêng và cả thung lũng Sa Li Khan nói chung.
John Pan trước giờ vẫn có nhiều ý tưởng lạ. Mỗi một lần ông ta khởi xướng điều gì, đều ít nhiều mang lại sự khác biệt đối với nơi đây, thỉnh thoảng còn làm đảo lộn cả thói quen sinh hoạt và kinh doanh của cả Thung lũng.
Dooms Day sắp tới, được hứa hẹn là một “Cuộc cải cách vĩ đại” không chỉ đối với Sa Li Khan, mà còn tới cả thế giới.
Rất nhiều người tìm tới Sa Li Khan, chưa hề có nhiều định hướng rõ rệt, chẳng quan tâm Quận 1, 2 hay 3, chỉ cần kiếm được một tấm thẻ căn cước là đã mừng như bắt được vàng, rồi sau đó thuận theo dòng đời xô đẩy. Phần đông khác, lại là những kẻ có sẵn năng lực tài chính, chủ động tìm tới Sa Li Khan để đầu tư. Đối với những người chủ động chọn lựa Quận 2 như họ, tuy cơ hội bứt phá không nhiều như Quận 1, không an toàn và trật tự như Quận 3, nhưng lại có một môi trường sáng tạo mới lạ mà chẳng nơi đâu có được. Và để có được một môi trường như vậy, một phần không nhỏ nhờ vào triết lý kinh doanh của John Pan.
Sasano Yuki cũng là một trong số những người vì ái mộ thứ triết lý đó mà tìm tới Sa Li Khan. Tại quê nhà Phú Sơn, bà cũng có một sản nghiệp không nhỏ. Tuy chẳng thể nào đứng chung mâm cùng với Tập đoàn Fuji Entertainment của dòng họ Kumo, nhưng doanh nghiệp của Yuki cũng có tầm vóc đủ để ảnh hưởng tới một vùng đất.
Phú Sơn Đảo dù chỉ là một phần nổi lên từ lục địa Phú Sơn đã chìm xuống đại dương, nhưng diện tích cũng không phải là nhỏ bé. Ít nhất nó cũng to bằng 1/4 đất Đại Nam. Phú Sơn Đảo chia làm 10 phiên, mỗi phiên có trung bình 6 – 7 tỉnh thành. Mỗi một phiên được trao quyền kiểm soát cho một Daimyo. Dưới các Daimyo, là các Samurai theo hầu. Mỗi một Samurai đều là một quý tộc lớn, được sở hữu đất đai, có quyền chi phối các hoạt động kinh doanh trong vùng đất do họ quản lý.
Shimizu cũng là một dòng họ Samurai, theo hầu Nagata Daimyo, thuộc phiên Chousetsu, một phiên nằm về hướng Tây Nam của Phú Sơn Đảo, cách Kinh thành Futou khá xa. Shimizu Yuki, năm 16 tuổi, được mai mối rồi gả cho một Samurai thuộc phiên kế cận Chousen, gia tộc Sasano. Đây là một cuộc hôn nhân thuần túy chính trị, nhằm tăng sự thân hữu giữa 2 phiên láng giềng. Chồng của cô hơn cô tới 30 tuổi, và cả 2 còn chưa từng gặp mặt.
Sasano Yuki chung sống với chồng mình suốt 30 năm trời, lại cho thấy khả năng kinh doanh trời phú từ rất sớm. Chẳng mấy chốc, cô đã đứng ra đại diện quản lý sản nghiệp kinh doanh của gia tộc Sasano, trở thành bà chủ lớn của trên dưới mười mấy công ty lớn nhỏ trải khắp phiên, thành nhân vật có tầm ảnh hưởng không thể coi thường.
Tới Kỉ lịch 6002, năm Yuki 48 tuổi, thì chồng bà qua đời. Cũng không còn quá nhiều lưu luyến với mảnh đất Chousen, lại âm ỉ những hoài bão dang dở của thời con gái, bà gói ghém công việc kinh doanh giao lại cho người nhà, rồi lên tàu thẳng hướng tới Sa Li Khan.
15 lại trôi qua. Cho tới giờ, Sasano Yuki đã làm bà chủ Tập đoàn Moo chễm chệ ở Tầng 23 của Đệ Nhị Tháp. Một thành tựu mà rất rất nhiều người nằm mơ cũng không dám mơ tới, đang mơ còn tự tát cho mình tỉnh lại vì giấc mơ quá hoang đường, thì bà lại làm được. Dù rằng cũng có phần may mắn, dù rằng cũng có một xuất phát điểm không phải thấp, nhưng để vươn lên giữa vùng đất khắc nghiệt này, chính bản thân bà nghĩ lại cũng rùng mình.
Cũng giống như mọi người, tới thời điểm này, Yuki cũng khá thận trọng và dè chừng. Kì thực, khi đã lên tới Hắc Tháp, người ta không còn phải lo cảnh giật gấu vá vai trầy da xước vảy như hồi còn ngụp lặn phía dưới, nhưng tâm lí đề phòng đã ăn sâu vào bản năng. Đặc biệt là khi những sự quan tâm của các thế lực lớn trên Đế quốc đang dần hướng về phía Sa Li Khan, ai nấy cũng không giấu nổi sự hồi hộp âu lo.
Hôm nay Yuki không ở lại Hắc Tháp để làm thêm giờ. Bà bảo tài xế chở mình tới Sàn giao dịch đặt ở trung tâm Quận, cách km 130 của đường Thồ Lợn không xa.
Sàn giao dịch vốn là nơi đông đúc nhất của Quận 2, lúc nào cũng tấp nập người ra vào. Nơi này là một tòa nhà rộng bằng mấy cái sân vận động, và nổi tiếng vì có 5 tấm bảng điện tử lớn cập nhật liên tục mức gia trị của các công ty được dựng xung quanh tòa nhà. 5 tấm bảng này mang 5 màu sắc: trắng, xanh, tím, vàng, đen. Đây là 5 cấp bậc để phân loại một cách tương đối.
Trắng, là top 5000.
Xanh, là top 2000.
Tím, là top 1000.
Vàng, là top 500.
Và đen, là top 100 công ty đứng đầu, cũng là 100 công ty được phép đặt trụ sở bên trong Hắc Tháp và sử dụng nguồn tài nguyên từ nó.
Xung quanh tòa nhà, có một quảng trường rộng lớn, cũng là không gian sinh hoạt chung lớn nhất của Quận 2. Nơi này có công viên, hồ nước, khu vui chơi, …, nhưng chủ yếu, vẫn là khoảng sân rộng lớn nơi mọi người thường tụ tập với nhau để “hóng” những diễn biến mới nhất trên các bảng điện tử.
Đương nhiên, từ bên ngoài này, chỉ thấy được không quá chi tiết cụ thể. Nếu thực sự muốn tìm hiểu rõ ràng về tình hình chứng khoán, cần bước vào bên trong. Xem xét từ phía ngoài, vốn chỉ là một loại thú vui dần trở thành truyền thống của người dân Quận 2, bất kể là doanh nhân, giám đốc, nhân viên quèn, hay chỉ là công dân lao động.
Yuki không vào thẳng bên trong. Bà xuống xe, dạo một vòng quanh quảng trường đông đúc. Hiện tại là lúc tan tầm, và rất nhiều người lựa chọn tụ tập ở nơi này để tụ tập nhậu nhẹt, hóng hớt bàn luận về những diễn biến trong ngày. Người ta dùng cả ô tô để vác tới những két bia, những thùng mực khô, vừa nướng ăn vừa cụng lon để giải tỏa sau một ngày làm việc. Trẻ con chạy nhảy khắp nơi, thả diều đá bóng, hoặc vác theo máy chơi game chụm đầu với nhau hò hét. Các cặp đôi dắt tay nhau đi dạo quanh đài phun nước. Hàng rong chạy ngang chạy dọc.
Yuki sải bước tới một đám đông phụ nữ đang ngồi quây quần. Vài người nhìn thấy bà bước tới, bèn vẫy tay chào. Bà cũng mỉm cười đáp lại.
Những người này cũng chỉ là một “hội chị em” chơi với nhau đã lâu. Phần lớn mọi người đều là doanh nhân, hoặc không cũng là chuyên viên ở một lĩnh vực nào đó. Do thời thế mỗi lúc một khác, có người thành công, có người không thành công, cũng có người đã rời bỏ nơi này mà đi, nhưng những người ở lại đều đối xử với nhau thân thiện và bình đẳng. Cuối ngày tụ tập, tâm sự, chia sẻ buồn vui, rồi tới ngày hôm sau lại ai làm việc nấy.
Tới hiện tại, Sasano Yuki đã là người thành công nhất hội, nhưng bà cũng không vì thế mà bỏ bê nhóm bạn này. Một phần lớn cũng bởi bà xưa nay vốn luôn dễ gần như vậy. Đối với những người còn lại, cũng chẳng ai dại gì lại không giữ mối quan hệ với một bà chủ lớn.
-Hôm nay có gì mới không? – Yuki vừa cười vừa đón lấy lon bia từ tay một cô bạn, chọn chỗ ngồi xuống, vừa hỏi.
-Vẫn như thường ngày thôi. À nhưng mà, cái công ty F.A.K.E đó được lắm nhé! Ngày hôm nay thậm chí còn leo mạnh hơn hôm qua, đã lên tới top 612 rồi! – Người bạn cũng tầm hơn 50 tuổi, mặc đồ công sở lịch sự, liến thoắng kể chuyện.
-Kinh khủng tởm phết đấy! – Một người khác xen vào – Em làm thống kê dữ liệu bao năm rồi, trường hợp giao dịch chuẩn tới hơn 85% như vậy, hình như là chưa từng có trong lịch sử!
-Thuế quan cũng đã vào cuộc rồi mà. Cử hẳn những tinh anh giỏi nhất trong ngành thống kê, rồi luật sư rồi đủ mọi loại nhân sự với siêu máy tính nhảy vào cuộc, cũng không thể tìm ra sự gian dối. Thậm chí… nhục hơn là, đến cả địa chỉ của công ty đó cũng không thể tìm được!
-Chẳng phải đã xác định được danh tính pháp nhân sở hữu là Liễu Thanh Chân gì đó sao? Cứ tưởng chúng ta vốn đã bị Hắc Tháp nắm hết mọi loại thông tin rồi chứ nhỉ? Hóa ra vẫn có lỗ hổng à?
-Thì đó. Toàn bộ hệ thống ở Sa Li Khan đều vận hành dựa trên Hắc Tháp mà. Nếu có kẻ nào đủ sức khai thác lỗ hổng của Hắc Tháp thì chắc chắn sẽ qua mặt được tất cả chúng ta mà thôi. Nhưng chuyện đó cũng hi hữu lắm. Hắc Tháp, Hắc Tháp đó! Tới cả Kumo Sasaki còn bó tay nữa mà?!
Việc Kumo Sasaki từng tới nơi này, cũng chẳng có gì là bí mật. Suốt bao năm qua, việc các Chí Tôn Cường giả để mắt tới 3 tòa tháp ở Sa Li Khan cũng chẳng ai là không biết. Ấy vậy mà 3 tòa tháp này vẫn trơ trơ ra đó, bí hiểm thách thức cả nhân loại, đủ để hiểu tìm ra bí mật của nó chẳng dễ dàng gì.
Yuki vừa nhấp một ngụm bia, vừa lặng yên nghe những người bạn của mình bàn luận. Bọn họ đều có những chuyên môn nhất định trong ngành, hiển nhiên sẽ biết nhiều thứ mà bà không biết. Nhưng có một điều mà bà chưa từng kể với họ, cách đây 2 tháng, một xưởng sản xuất thuộc Tập đoàn của bà đã bị mua lại bởi chính công ty F.A.K.E bí hiểm này. Xưởng sản xuất đó chẳng có gì giá trị, nhưng cách thức nó bị mua lại thì hoàn toàn khó hiểu, chẳng cách nào lần theo. Và Maj Petyr, chủ xưởng đó đã gọi điện gào khóc mếu máo rằng hắn hoàn toàn không hiểu vì sao mình bị mất trắng. Yuki lúc đó đã nghĩ, có lẽ do một sai sót nào đó của nhân viên mà giao dịch này mới xảy ra. Tiền bà cũng đã nhận được. Rồi chỉ trong vòng 1 tuần sau đó, một xưởng sản xuất vốn có giá trị không quá 700 bit tím lại được định giá lên tới 6 bit vàng trên thị trường.
Hồi 5 năm trước, cũng đã có một trường hợp tương tự như vậy. Kẻ gây nên sóng gió hồi đó, hình như cũng tên là Liễu Thanh Chân…
-Ố ồ?!! – Một người trong nhóm bỗng kêu lên thất thanh.
-Sao thế?
-Cái công ty đó, lại nhảy bậc rồi!!! – Người này vừa lướt điện thoại vừa trố mắt – Đăng ầm trên mạng đó. Đã lọt top 500 rồi, mà phiên giao dịch chỉ còn lại 12 phút!
Ngay lập tức, tất cả mọi người đều đồng loạt hướng mắt nhìn lên.
Khắp cả quảng trường, số người để ý đã không còn ít. Chẳng mất bao lâu, tiếng xôn xao vang lên khắp nơi.
-328! Còn 10 phút nữa! Ồ 275?! Tốc độ leo hạng kiểu gì khủng khiếp vậy?!
-6 bit đen?! Chỉ trong vài phút, từ 1 bit đen, lên thành 6 bit đen?! Lạy Chúa cái gì đang xảy ra thế này?
Đám đông kích động hò hét. Mọi người đều căng thẳng nhìn đồng hồ. Còn 8 phút cho tới khi phiên giao dịch cuối ngày kết thúc.
-Top 215 rồi! 12 bit đen! Cứ thế này mà tiến thẳng lên Hắc Tháp à?
-Đừng đùa chứ? Công ty ở tầng thấp nhất của Hắc Tháp đang sở hữu tới 135 bit đen đó!
Bảng điện tử lại tiếp tục thay đổi. Cái tên F.A.K.E ngay lập tức nhảy lên vị trí 113.
-60 bit đen…
Tiếng thở gấp bắt đầu tăng dần. Tiếng xôn xao lắng xuống. Ai nấy đều rơi vào trạng thái hồi hộp căng thẳng.
-Giờ vị trí không còn quan trọng nữa rồi. Quan trọng vẫn là mốc 135 bit đen kia…
Cái tên F.A.K.E lại tiếp tục nhảy.
100 bit đen tròn. Chễm chệ ở vị trí thứ 101, đứng đầu bảng xếp hạng Vàng.
Mọi người lại liếc mắt về phía bảng Đen. Công ty đứng dưới cùng nơi đó, A.B.x, vẫn đang giữ con số 135 bit đen.
Còn 3 phút 22 giây.
Số bit của F.A.K.E lại tiếp tục nhảy.
123.
125.
128.
134…
Ngay tới khoảnh khắc này, tất cả đều đang đặt toàn tâm toàn ý theo dõi cuộc đua. Họ chẳng cần quan tâm F.A.K.E là cái gì, A.B.x kia ra sao, họ chỉ đang mong đợi một khoảnh khắc lịch sử chưa bao giờ xuất hiện, một phép màu trên vùng đất này.
Bất chợt, có người hô lên.
-Bên A.B.x… đang chơi lớn!!!!
Tất cả lại dồn mắt về phía màn hình Đen. Số lượng bit vàng và bit tím của A.B.x, vốn có giá trị lên tới hàng triệu tỉ hào, nay đột nhiên giảm không phanh.
Rõ ràng, bọn họ đang đốt hết toàn bộ số bit dự trữ của mình để kiếm bit đen, hòng giữ vững vị trí top 100 này. Không ai muốn mất vị trí trong Hắc Tháp ngay trước khi Dooms Day bắt đầu cả. Nó là ranh giới giữa thiên đường và địa ngục.
Thời gian kết thúc phiên giao dịch, chỉ còn 47 giây. Đây cũng là lúc, số bit đen của A.B.x đột ngột nhảy lên con số 136.
Cùng lúc đó, F.A.K.E cũng đã đuổi lên con số 135.
Còn 30 giây.
Đúng lúc này, A.B.x lại tiếp tục đốt tiền. Đốt tới đồng bit trắng cuối cùng. Ngoại trừ số bit đen của họ ra, mọi thứ còn lại đều đang sụt giảm kinh khủng khiếp. Ước chừng, chỉ trong vài chục giây ngắn ngủn, họ đã vứt một khoản gia tài ngang với ngân sách của hàng chục quốc gia, khiến ai nấy đều xót xa không thôi.
Tài lực tích lũy bao nhiêu năm, cũng chỉ vì một bit đen phân thắng thua trong khoảnh khắc này.
Còn 10 giây.
F.A.K.E đột ngột chững lại. Nó vẫn dừng ở con số 135.
Còn A.B.x thì bỗng nhiên nhảy lên con số 137. Ở cái thời điểm mà mọi tài lực của họ gần như kiệt quệ tới cùng.
Tất cả đều ồ lên kinh ngạc. Và pha chút nuối tiếc. 1 bit này có xác suất quá hi hữu, quá mức kì diệu, nhưng cũng là dấu chấm hết cho câu chuyện cổ tích vừa suýt xuất hiện.
Tất cả ngao ngán nhìn đồng hồ đếm ngược. Lòng vẫn mong đợi vào một kì tích nhỏ nhoi.
5. 4.
3.
2.
Con số của F.A.K.E vẫn dừng ở 135. Tất cả đều biết, đã quá muộn.
1.
0.
F.A.K.E vẫn hoàn toàn không thể tăng thêm 1 bit nào.
Ngay khi tiếng còi cất lên điểm đúng 6 giờ tối, chấm dứt phiên giao dịch cuối cùng trước Dooms Day, thì bảng xếp hạng màu Đen, top 100 công ty của Quận 2 lần đầu tiên xuất hiện sự thay đổi sau nhiều năm trời ổn định.
F.A.K.E, đứng ở vị trí thứ 100, với 136 bit đen!
Tất cả ồ lên như không tin vào mắt mình. Sasano Yuki cũng bóp chặt lon bia tới trào bọt. Không một ai hiểu chuyện gì vừa diễn ra.
Tất cả đều nhìn về phía công ty A.B.x, vừa bị đẩy văng ra khỏi bảng xếp hạng Đen. Rõ ràng bọn họ đang có 137…
Không!
Lần đầu tiên trong lịch sử, số lượng bit đen sở hữu bởi một công ty giảm. Giảm! Một giá trị vĩnh hằng không thể phá hủy, cứ thế giảm!
A.B.x, 136 bit đen. Xét về giá trị các bit còn lại, hầu như là con số 0, nên chắc chắn về mặt định giá, nó thua so với F.A.K.E.
-Sao có thể…
Sasano Yuki há hốc mồm như nhận ra điều gì.
Vào khoảnh khắc cuối cùng đó, bằng một phương thức nào đó, F.A.K.E đã tiến hành một giao dịch đổi lấy 1 bit đen của A.B.x.
Và thứ mà họ đổi lấy ư? Nếu dựa trên con số các bit hiện tại họ sở hữu so với 1 khoảnh khắc trước đó.
1 bit trắng.
Họ đã đổi 1 bit trắng, để mua lấy 1 bit đen của đối thủ!
5 giờ 32 phút chiều. Gần chốt phiên giao dịch tháng của Sa Li Khan. Sau phiên giao dịch này sẽ là một đợt nghỉ lớn để bắt đầu Dooms Day.
Càng gần tới Dooms Day, tình hình giao dịch càng yên ắng đến lạ. Ai ai cũng đang nghe ngóng dè chừng xem sự kiện được John Pan hứa hẹn từ lâu này sẽ mang lại sự khác biệt thế nào đối với Quận 2 nói riêng và cả thung lũng Sa Li Khan nói chung.
John Pan trước giờ vẫn có nhiều ý tưởng lạ. Mỗi một lần ông ta khởi xướng điều gì, đều ít nhiều mang lại sự khác biệt đối với nơi đây, thỉnh thoảng còn làm đảo lộn cả thói quen sinh hoạt và kinh doanh của cả Thung lũng.
Dooms Day sắp tới, được hứa hẹn là một “Cuộc cải cách vĩ đại” không chỉ đối với Sa Li Khan, mà còn tới cả thế giới.
Rất nhiều người tìm tới Sa Li Khan, chưa hề có nhiều định hướng rõ rệt, chẳng quan tâm Quận 1, 2 hay 3, chỉ cần kiếm được một tấm thẻ căn cước là đã mừng như bắt được vàng, rồi sau đó thuận theo dòng đời xô đẩy. Phần đông khác, lại là những kẻ có sẵn năng lực tài chính, chủ động tìm tới Sa Li Khan để đầu tư. Đối với những người chủ động chọn lựa Quận 2 như họ, tuy cơ hội bứt phá không nhiều như Quận 1, không an toàn và trật tự như Quận 3, nhưng lại có một môi trường sáng tạo mới lạ mà chẳng nơi đâu có được. Và để có được một môi trường như vậy, một phần không nhỏ nhờ vào triết lý kinh doanh của John Pan.
Sasano Yuki cũng là một trong số những người vì ái mộ thứ triết lý đó mà tìm tới Sa Li Khan. Tại quê nhà Phú Sơn, bà cũng có một sản nghiệp không nhỏ. Tuy chẳng thể nào đứng chung mâm cùng với Tập đoàn Fuji Entertainment của dòng họ Kumo, nhưng doanh nghiệp của Yuki cũng có tầm vóc đủ để ảnh hưởng tới một vùng đất.
Phú Sơn Đảo dù chỉ là một phần nổi lên từ lục địa Phú Sơn đã chìm xuống đại dương, nhưng diện tích cũng không phải là nhỏ bé. Ít nhất nó cũng to bằng 1/4 đất Đại Nam. Phú Sơn Đảo chia làm 10 phiên, mỗi phiên có trung bình 6 – 7 tỉnh thành. Mỗi một phiên được trao quyền kiểm soát cho một Daimyo. Dưới các Daimyo, là các Samurai theo hầu. Mỗi một Samurai đều là một quý tộc lớn, được sở hữu đất đai, có quyền chi phối các hoạt động kinh doanh trong vùng đất do họ quản lý.
Shimizu cũng là một dòng họ Samurai, theo hầu Nagata Daimyo, thuộc phiên Chousetsu, một phiên nằm về hướng Tây Nam của Phú Sơn Đảo, cách Kinh thành Futou khá xa. Shimizu Yuki, năm 16 tuổi, được mai mối rồi gả cho một Samurai thuộc phiên kế cận Chousen, gia tộc Sasano. Đây là một cuộc hôn nhân thuần túy chính trị, nhằm tăng sự thân hữu giữa 2 phiên láng giềng. Chồng của cô hơn cô tới 30 tuổi, và cả 2 còn chưa từng gặp mặt.
Sasano Yuki chung sống với chồng mình suốt 30 năm trời, lại cho thấy khả năng kinh doanh trời phú từ rất sớm. Chẳng mấy chốc, cô đã đứng ra đại diện quản lý sản nghiệp kinh doanh của gia tộc Sasano, trở thành bà chủ lớn của trên dưới mười mấy công ty lớn nhỏ trải khắp phiên, thành nhân vật có tầm ảnh hưởng không thể coi thường.
Tới Kỉ lịch 6002, năm Yuki 48 tuổi, thì chồng bà qua đời. Cũng không còn quá nhiều lưu luyến với mảnh đất Chousen, lại âm ỉ những hoài bão dang dở của thời con gái, bà gói ghém công việc kinh doanh giao lại cho người nhà, rồi lên tàu thẳng hướng tới Sa Li Khan.
15 lại trôi qua. Cho tới giờ, Sasano Yuki đã làm bà chủ Tập đoàn Moo chễm chệ ở Tầng 23 của Đệ Nhị Tháp. Một thành tựu mà rất rất nhiều người nằm mơ cũng không dám mơ tới, đang mơ còn tự tát cho mình tỉnh lại vì giấc mơ quá hoang đường, thì bà lại làm được. Dù rằng cũng có phần may mắn, dù rằng cũng có một xuất phát điểm không phải thấp, nhưng để vươn lên giữa vùng đất khắc nghiệt này, chính bản thân bà nghĩ lại cũng rùng mình.
Cũng giống như mọi người, tới thời điểm này, Yuki cũng khá thận trọng và dè chừng. Kì thực, khi đã lên tới Hắc Tháp, người ta không còn phải lo cảnh giật gấu vá vai trầy da xước vảy như hồi còn ngụp lặn phía dưới, nhưng tâm lí đề phòng đã ăn sâu vào bản năng. Đặc biệt là khi những sự quan tâm của các thế lực lớn trên Đế quốc đang dần hướng về phía Sa Li Khan, ai nấy cũng không giấu nổi sự hồi hộp âu lo.
Hôm nay Yuki không ở lại Hắc Tháp để làm thêm giờ. Bà bảo tài xế chở mình tới Sàn giao dịch đặt ở trung tâm Quận, cách km 130 của đường Thồ Lợn không xa.
Sàn giao dịch vốn là nơi đông đúc nhất của Quận 2, lúc nào cũng tấp nập người ra vào. Nơi này là một tòa nhà rộng bằng mấy cái sân vận động, và nổi tiếng vì có 5 tấm bảng điện tử lớn cập nhật liên tục mức gia trị của các công ty được dựng xung quanh tòa nhà. 5 tấm bảng này mang 5 màu sắc: trắng, xanh, tím, vàng, đen. Đây là 5 cấp bậc để phân loại một cách tương đối.
Trắng, là top 5000.
Xanh, là top 2000.
Tím, là top 1000.
Vàng, là top 500.
Và đen, là top 100 công ty đứng đầu, cũng là 100 công ty được phép đặt trụ sở bên trong Hắc Tháp và sử dụng nguồn tài nguyên từ nó.
Xung quanh tòa nhà, có một quảng trường rộng lớn, cũng là không gian sinh hoạt chung lớn nhất của Quận 2. Nơi này có công viên, hồ nước, khu vui chơi, …, nhưng chủ yếu, vẫn là khoảng sân rộng lớn nơi mọi người thường tụ tập với nhau để “hóng” những diễn biến mới nhất trên các bảng điện tử.
Đương nhiên, từ bên ngoài này, chỉ thấy được không quá chi tiết cụ thể. Nếu thực sự muốn tìm hiểu rõ ràng về tình hình chứng khoán, cần bước vào bên trong. Xem xét từ phía ngoài, vốn chỉ là một loại thú vui dần trở thành truyền thống của người dân Quận 2, bất kể là doanh nhân, giám đốc, nhân viên quèn, hay chỉ là công dân lao động.
Yuki không vào thẳng bên trong. Bà xuống xe, dạo một vòng quanh quảng trường đông đúc. Hiện tại là lúc tan tầm, và rất nhiều người lựa chọn tụ tập ở nơi này để tụ tập nhậu nhẹt, hóng hớt bàn luận về những diễn biến trong ngày. Người ta dùng cả ô tô để vác tới những két bia, những thùng mực khô, vừa nướng ăn vừa cụng lon để giải tỏa sau một ngày làm việc. Trẻ con chạy nhảy khắp nơi, thả diều đá bóng, hoặc vác theo máy chơi game chụm đầu với nhau hò hét. Các cặp đôi dắt tay nhau đi dạo quanh đài phun nước. Hàng rong chạy ngang chạy dọc.
Yuki sải bước tới một đám đông phụ nữ đang ngồi quây quần. Vài người nhìn thấy bà bước tới, bèn vẫy tay chào. Bà cũng mỉm cười đáp lại.
Những người này cũng chỉ là một “hội chị em” chơi với nhau đã lâu. Phần lớn mọi người đều là doanh nhân, hoặc không cũng là chuyên viên ở một lĩnh vực nào đó. Do thời thế mỗi lúc một khác, có người thành công, có người không thành công, cũng có người đã rời bỏ nơi này mà đi, nhưng những người ở lại đều đối xử với nhau thân thiện và bình đẳng. Cuối ngày tụ tập, tâm sự, chia sẻ buồn vui, rồi tới ngày hôm sau lại ai làm việc nấy.
Tới hiện tại, Sasano Yuki đã là người thành công nhất hội, nhưng bà cũng không vì thế mà bỏ bê nhóm bạn này. Một phần lớn cũng bởi bà xưa nay vốn luôn dễ gần như vậy. Đối với những người còn lại, cũng chẳng ai dại gì lại không giữ mối quan hệ với một bà chủ lớn.
-Hôm nay có gì mới không? – Yuki vừa cười vừa đón lấy lon bia từ tay một cô bạn, chọn chỗ ngồi xuống, vừa hỏi.
-Vẫn như thường ngày thôi. À nhưng mà, cái công ty F.A.K.E đó được lắm nhé! Ngày hôm nay thậm chí còn leo mạnh hơn hôm qua, đã lên tới top 612 rồi! – Người bạn cũng tầm hơn 50 tuổi, mặc đồ công sở lịch sự, liến thoắng kể chuyện.
-Kinh khủng tởm phết đấy! – Một người khác xen vào – Em làm thống kê dữ liệu bao năm rồi, trường hợp giao dịch chuẩn tới hơn 85% như vậy, hình như là chưa từng có trong lịch sử!
-Thuế quan cũng đã vào cuộc rồi mà. Cử hẳn những tinh anh giỏi nhất trong ngành thống kê, rồi luật sư rồi đủ mọi loại nhân sự với siêu máy tính nhảy vào cuộc, cũng không thể tìm ra sự gian dối. Thậm chí… nhục hơn là, đến cả địa chỉ của công ty đó cũng không thể tìm được!
-Chẳng phải đã xác định được danh tính pháp nhân sở hữu là Liễu Thanh Chân gì đó sao? Cứ tưởng chúng ta vốn đã bị Hắc Tháp nắm hết mọi loại thông tin rồi chứ nhỉ? Hóa ra vẫn có lỗ hổng à?
-Thì đó. Toàn bộ hệ thống ở Sa Li Khan đều vận hành dựa trên Hắc Tháp mà. Nếu có kẻ nào đủ sức khai thác lỗ hổng của Hắc Tháp thì chắc chắn sẽ qua mặt được tất cả chúng ta mà thôi. Nhưng chuyện đó cũng hi hữu lắm. Hắc Tháp, Hắc Tháp đó! Tới cả Kumo Sasaki còn bó tay nữa mà?!
Việc Kumo Sasaki từng tới nơi này, cũng chẳng có gì là bí mật. Suốt bao năm qua, việc các Chí Tôn Cường giả để mắt tới 3 tòa tháp ở Sa Li Khan cũng chẳng ai là không biết. Ấy vậy mà 3 tòa tháp này vẫn trơ trơ ra đó, bí hiểm thách thức cả nhân loại, đủ để hiểu tìm ra bí mật của nó chẳng dễ dàng gì.
Yuki vừa nhấp một ngụm bia, vừa lặng yên nghe những người bạn của mình bàn luận. Bọn họ đều có những chuyên môn nhất định trong ngành, hiển nhiên sẽ biết nhiều thứ mà bà không biết. Nhưng có một điều mà bà chưa từng kể với họ, cách đây 2 tháng, một xưởng sản xuất thuộc Tập đoàn của bà đã bị mua lại bởi chính công ty F.A.K.E bí hiểm này. Xưởng sản xuất đó chẳng có gì giá trị, nhưng cách thức nó bị mua lại thì hoàn toàn khó hiểu, chẳng cách nào lần theo. Và Maj Petyr, chủ xưởng đó đã gọi điện gào khóc mếu máo rằng hắn hoàn toàn không hiểu vì sao mình bị mất trắng. Yuki lúc đó đã nghĩ, có lẽ do một sai sót nào đó của nhân viên mà giao dịch này mới xảy ra. Tiền bà cũng đã nhận được. Rồi chỉ trong vòng 1 tuần sau đó, một xưởng sản xuất vốn có giá trị không quá 700 bit tím lại được định giá lên tới 6 bit vàng trên thị trường.
Hồi 5 năm trước, cũng đã có một trường hợp tương tự như vậy. Kẻ gây nên sóng gió hồi đó, hình như cũng tên là Liễu Thanh Chân…
-Ố ồ?!! – Một người trong nhóm bỗng kêu lên thất thanh.
-Sao thế?
-Cái công ty đó, lại nhảy bậc rồi!!! – Người này vừa lướt điện thoại vừa trố mắt – Đăng ầm trên mạng đó. Đã lọt top 500 rồi, mà phiên giao dịch chỉ còn lại 12 phút!
Ngay lập tức, tất cả mọi người đều đồng loạt hướng mắt nhìn lên.
Khắp cả quảng trường, số người để ý đã không còn ít. Chẳng mất bao lâu, tiếng xôn xao vang lên khắp nơi.
-328! Còn 10 phút nữa! Ồ 275?! Tốc độ leo hạng kiểu gì khủng khiếp vậy?!
-6 bit đen?! Chỉ trong vài phút, từ 1 bit đen, lên thành 6 bit đen?! Lạy Chúa cái gì đang xảy ra thế này?
Đám đông kích động hò hét. Mọi người đều căng thẳng nhìn đồng hồ. Còn 8 phút cho tới khi phiên giao dịch cuối ngày kết thúc.
-Top 215 rồi! 12 bit đen! Cứ thế này mà tiến thẳng lên Hắc Tháp à?
-Đừng đùa chứ? Công ty ở tầng thấp nhất của Hắc Tháp đang sở hữu tới 135 bit đen đó!
Bảng điện tử lại tiếp tục thay đổi. Cái tên F.A.K.E ngay lập tức nhảy lên vị trí 113.
-60 bit đen…
Tiếng thở gấp bắt đầu tăng dần. Tiếng xôn xao lắng xuống. Ai nấy đều rơi vào trạng thái hồi hộp căng thẳng.
-Giờ vị trí không còn quan trọng nữa rồi. Quan trọng vẫn là mốc 135 bit đen kia…
Cái tên F.A.K.E lại tiếp tục nhảy.
100 bit đen tròn. Chễm chệ ở vị trí thứ 101, đứng đầu bảng xếp hạng Vàng.
Mọi người lại liếc mắt về phía bảng Đen. Công ty đứng dưới cùng nơi đó, A.B.x, vẫn đang giữ con số 135 bit đen.
Còn 3 phút 22 giây.
Số bit của F.A.K.E lại tiếp tục nhảy.
123.
125.
128.
134…
Ngay tới khoảnh khắc này, tất cả đều đang đặt toàn tâm toàn ý theo dõi cuộc đua. Họ chẳng cần quan tâm F.A.K.E là cái gì, A.B.x kia ra sao, họ chỉ đang mong đợi một khoảnh khắc lịch sử chưa bao giờ xuất hiện, một phép màu trên vùng đất này.
Bất chợt, có người hô lên.
-Bên A.B.x… đang chơi lớn!!!!
Tất cả lại dồn mắt về phía màn hình Đen. Số lượng bit vàng và bit tím của A.B.x, vốn có giá trị lên tới hàng triệu tỉ hào, nay đột nhiên giảm không phanh.
Rõ ràng, bọn họ đang đốt hết toàn bộ số bit dự trữ của mình để kiếm bit đen, hòng giữ vững vị trí top 100 này. Không ai muốn mất vị trí trong Hắc Tháp ngay trước khi Dooms Day bắt đầu cả. Nó là ranh giới giữa thiên đường và địa ngục.
Thời gian kết thúc phiên giao dịch, chỉ còn 47 giây. Đây cũng là lúc, số bit đen của A.B.x đột ngột nhảy lên con số 136.
Cùng lúc đó, F.A.K.E cũng đã đuổi lên con số 135.
Còn 30 giây.
Đúng lúc này, A.B.x lại tiếp tục đốt tiền. Đốt tới đồng bit trắng cuối cùng. Ngoại trừ số bit đen của họ ra, mọi thứ còn lại đều đang sụt giảm kinh khủng khiếp. Ước chừng, chỉ trong vài chục giây ngắn ngủn, họ đã vứt một khoản gia tài ngang với ngân sách của hàng chục quốc gia, khiến ai nấy đều xót xa không thôi.
Tài lực tích lũy bao nhiêu năm, cũng chỉ vì một bit đen phân thắng thua trong khoảnh khắc này.
Còn 10 giây.
F.A.K.E đột ngột chững lại. Nó vẫn dừng ở con số 135.
Còn A.B.x thì bỗng nhiên nhảy lên con số 137. Ở cái thời điểm mà mọi tài lực của họ gần như kiệt quệ tới cùng.
Tất cả đều ồ lên kinh ngạc. Và pha chút nuối tiếc. 1 bit này có xác suất quá hi hữu, quá mức kì diệu, nhưng cũng là dấu chấm hết cho câu chuyện cổ tích vừa suýt xuất hiện.
Tất cả ngao ngán nhìn đồng hồ đếm ngược. Lòng vẫn mong đợi vào một kì tích nhỏ nhoi.
5. 4.
3.
2.
Con số của F.A.K.E vẫn dừng ở 135. Tất cả đều biết, đã quá muộn.
1.
0.
F.A.K.E vẫn hoàn toàn không thể tăng thêm 1 bit nào.
Ngay khi tiếng còi cất lên điểm đúng 6 giờ tối, chấm dứt phiên giao dịch cuối cùng trước Dooms Day, thì bảng xếp hạng màu Đen, top 100 công ty của Quận 2 lần đầu tiên xuất hiện sự thay đổi sau nhiều năm trời ổn định.
F.A.K.E, đứng ở vị trí thứ 100, với 136 bit đen!
Tất cả ồ lên như không tin vào mắt mình. Sasano Yuki cũng bóp chặt lon bia tới trào bọt. Không một ai hiểu chuyện gì vừa diễn ra.
Tất cả đều nhìn về phía công ty A.B.x, vừa bị đẩy văng ra khỏi bảng xếp hạng Đen. Rõ ràng bọn họ đang có 137…
Không!
Lần đầu tiên trong lịch sử, số lượng bit đen sở hữu bởi một công ty giảm. Giảm! Một giá trị vĩnh hằng không thể phá hủy, cứ thế giảm!
A.B.x, 136 bit đen. Xét về giá trị các bit còn lại, hầu như là con số 0, nên chắc chắn về mặt định giá, nó thua so với F.A.K.E.
-Sao có thể…
Sasano Yuki há hốc mồm như nhận ra điều gì.
Vào khoảnh khắc cuối cùng đó, bằng một phương thức nào đó, F.A.K.E đã tiến hành một giao dịch đổi lấy 1 bit đen của A.B.x.
Và thứ mà họ đổi lấy ư? Nếu dựa trên con số các bit hiện tại họ sở hữu so với 1 khoảnh khắc trước đó.
1 bit trắng.
Họ đã đổi 1 bit trắng, để mua lấy 1 bit đen của đối thủ!
Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com
/802
|