Thiên Thánh điện trang nghiêm, đái đao thị vệ uy vũ, còn có Long Ngọc Nhị quân đoàn trưởng gợi cảm xinh đẹp cùng với Long Ngọc Nhất biến thành Đại Thanh Thiên vương. Quân vương, nữ tướng cùng thị vệ, đại điện hùng vĩ, cấu thành một bộ hình ảnh khác biệt.
Ngồi trên hoàng kim bảo tọa, từ trên cao nhìn xuống một đám người quỳ trước mặt, ánh mắt của Long Ngọc Nhất ngưng lại trên người Phó Thư Bảo. Trong nội tâm nàng thầm cảm thấy kỳ quái.
Tên quản gia này, nhìn như tướng mạo bình thường nhưng đem lại cho người khác một loại cảm giác xuất trần thoát tục, làn da cũng khí chất đều phi thường tốt, mà ngay cả tuyệt thế mỹ nam A Long bên cạnh hắn cũng không thể bằng được, đây là chuyện gì xảy ra đây này?
Không chỉ có Long Ngọc Nhất cảm thấy kỳ quái như vậy mà ngay cả muội muội của nàng, Long Ngọc Nhị cũng có cảm giác như vậy. Chỉ là, loại cảm giác này Long Ngọc Nhị lúc ở ngay ngoài quảng trường đã cảm nhận được rồi.
- Đem tất cả gia nô dẫn đi, trông coi cẩn thận lấy, cho bọn hắn đồ ăn cùng chỗ nghỉ, nhưng không thể ly khai khỏi đây được.
Long Ngọc Nhất hạ lệnh. Lập tức, có thị vệ tiến lên, áp giải những gia nô kia đi.
Trong đại điện chỉ còn lại Phó Thư Bảo cùng hai người A Long đang quỳ gối. Phó Thư Bảo cúi đầu, khóe mắt quét qua nhìn đi nhìn lại hai người Long Ngọc Nhất cùng Long Ngọc Nhị. Thời điểm hai Thất thải nữ thần long quan sát hắn, kỳ thật hắn cũng vụng trộm quan sát hai Thất thải nữ thần long này. Trong lòng hắn thầm nói.
Kỳ quái, không chỉ có trên người Long Ngọc Nhị nữ tướng quân cảm nhận được khí tức đặc biệt của Long tộc mà ngay cả trên người Đại Thanh Thiên vương này cũng có, chẳng lẽ hai người đều là Long tộc sao? Điều này sao có thể đây này?
Thời gian đi vào Thánh đảo tuy rằng không dài nhưng Phó Thư Bảo vẫn nắm giữ được một ít tình huống cơ bản. Hắn đã sớm hiểu, Đại Thanh Thiên vương của Tân Luyện quốc gia chỉ là một cái nhân loại điển hình, sinh ra lúc nào, lúc nào đăng cơ hắn đều biết. Thậm chí, hắn còn biết Đại Thanh Thiên là kẻ yêu thích nam nhân, là một cái yêu nhân.
Nhưng hiện tại xem ra, Đại Thanh Thiên vương trước mắt tuy rằng có tướng mạo xinh đẹp, có một chút hương vị yêu nam, nhưng mà ánh mắt cùng khí chất tựa hồ không phải như vậy. Đây là chuyện gì xảy ra đây này?
Quan sát lẫn nhau, phỏng đoán lẫn nhau.
- Bệ hạ, ta vừa rồi không có vi phạm vương pháp, vì sao đem ta mang tới nơi này?
Dưới ám chỉ của Phó Thư Bảo, A Long phá vỡ bầu không khí trầm mặc, nghĩ chính ngôn từ mà nói ra.
Long Ngọc Nhất cười nói.
- Ngươi tại quảng trường tổ chức tụ tập, trước đó không có xin phép qua, Long Ngọc Nhị quân đoàn trưởng sau khi chỉ ra chỗ sai trong thiên văn chương của ngươi xong ngươi lại không có thực hiện trao thưởng, với tư cách là quốc vương Tân Luyện quốc, sự tình như vậy phát sinh dưới mi mắt ta, bổn vương nếu mặc kệ mà nói... đây còn cái thể thống gì nữa đây này?
- Cái này... rõ ràng là cưỡng từ đoạt lý!
- Làm càn!
Long Ngọc Nhất kêu khẽ một tiếng, đầu ngón tay vung lên, một đầu dây xích màu trắng mơ hồ lập tức đem A Long trói lại.
Đó cũng không phải là lực lượng thuần túy mà là một loại năng lực nhân loại không cách nào bắt chước được, long tức. Long tức, có thể là Hỏa thuộc tính, cũng có thể là Thủy thuộc tính. Mà long tức Long Ngọc Nhất chém ra kia lại là Khí vụ long tức, phải cần tu vi cùng năng lực rất cao mới thi triển được. Thần long, không hổ là tồn tại cao cấp nhất trong Long tộc, vượt trên Địa Long cùng Thiên long.
- Sĩ khả sát, bất khả nhục!
A Long ngóc đầu lên, một bộ hung hãn không sợ chết.
Mẹ nó, cho ngươi đọc sách, ngươi xem ngươi giờ thành một con mọt sách rồi! Chúng ta tới đây là diễn kịch, ngươi ngược lại thì tốt rồi, thân lâm kỳ cảnh rồi...
Phó Thư Bảo thầm mắng một tiếng trong lòng, ngoài mặt lại làm ra vẻ mặt sợ hãi, khuyên bảo một câu.
- Thiếu gia, người hay vẫn nên là... tuân theo đi à nha, xưa nay trứng không thể đấu được với đá, chỉ cần bệ hạ cùng quân đoàn trưởng có thể thả chúng ta ra, điều kiện gì chúng ta cũng đều phải đáp ứng a.
A Long sửng sốt một chút, lúc này mới tỉnh ngộ lại. Hắn nhập vai có vẻ quá mức rồi. Hắn có thể bỏ qua uy nghiêm của Đại Thanh Thiên vương được, cũng có thể bỏ qua Long Ngọc Nhị quân đoàn trường cường hãn được, nhưng mà lại không thể cúi đầu nghe lệnh Phó Thư Bảo. Một câu nhắc nhở này của Phó Thư Bảo khiến hắn phải cuống quít cúi cái đầu người đọc sách cao ngạo xuống, vừa nói.
- Chuyện này, chuyện này... Quốc vương bệ hạ muốn như thế nào mới thả chúng ta đây?
Tuy trong lòng biết rõ, nhưng mà phối hợp của hắn vẫn là phi thường xuất sắc.
- Như thế nào, chủ nhân như ngươi còn phải nghe lời quản gia sao?
Long Ngọc Nhất là bực nào khôn khéo, liếc mắt liền nhìn ra được. Vốn nàng luôn nhìn kỹ hai người A Long cùng Phó Thư Bảo, quan sát tới một tia biến hóa rất nhỏ của hai người.
Long Ngọc Nhị ở bên cất tới một bước, trường kiếm bên hông choang một tiếng mà rời vỏ, lóe lên, đặt lên đầu vai của Phó Thư Bảo.
- Đừng thương tổn hắn!
A Long hét lớn, bộ dáng hoảng sợ.
Kỳ thật, từ lúc Long Ngọc Nhị rút kiếm và đặt lên đầu vai của hắn, Phó Thư Bảo đều nhìn rõ ở trong mắt, cũng có được phản ứng cùng xử lý thích đáng. Nếu như động tác của Long Ngọc Nhị có sát khí, muốn lấy tính mạng của hắn mà nói, hắn tuyệt sẽ không cứ như vậy quỳ trên mặt đất chờ chết, nhất định sẽ liều mạng chiến một trận. Nhưng mà, thời điểm Long Ngọc Nhị bắt đầu rút kiếm hắn lại không cảm ứng được sát khí trên người nàng. Động tác này, bất quá chỉ là động tác hù người khác, bức hiếp hắn cùng A Long đi vào khuôn khổ mà thôi.
Mà cái này, lại đúng là mục đích tới nơi này của hắn và A Long.
- Nói ra chân tướng, các ngươi quan hệ như thế nào? Một người là chủ nhân, rõ ràng lại đi nghe lời một tên quản gia!? Các ngươi có hay không có cái bí mật gì không thể tiết lộ sao? Nói mau! Không nói, ta một kiếm cắt lấy cái đầu của tên quản gia này!
Long Ngọc Nhị làm ra một bộ hung ác.
- Hắn, hắn, hắn là...
A Long nhất thời bối rối.
Phó Thư Bảo cơ linh khẽ động, bật thốt lên.
- Chúng ta kỳ thật... là tình lữ!
- Gì?
Long Ngọc Nhị hai vai thoáng run rẩy một cái, tay cầm kiếm cũng phi tốc rút lại, bộ dạng như vậy trông giống như gặp phải loại ôn dịch nào đó, sợ nó làm ô nhiễm kiếm của mình vậy.
Dù sao, ở cái thế giới này, đồng tính luyến ái là thứ đáng khinh thường. Thế giới này, đồng tính luyến ái chính là so với quái vật còn muốn khó tiếp nhận hơn. Vô luận là ai, nếu bị người khác phát hiện ra bản thân đồng tính luyến ái, cuộc đời khi đó sẽ bị phá hủy. Vô tận bạch nhãn, trào phúng cùng căm thù sẽ nương theo cuộc đời của hắn.
Lời lẽ kinh người đột nhiên tuôn ra khiến cho Đại Thanh Thiên vương Long Ngọc Nhất cũng khiếp sợ tại chỗ.
Hào khí trong Thiên Thánh điện lập tức trở nên kỳ quái, tất cả mọi người đều đem ánh mắt tập trung lên người A Long cùng Phó Thư Bảo, có xem thường, có đồng tình, có trào phúng, không ai giống ai.
A Long cũng kinh ngạc mà nhìn Phó Thư Bảo, hắn nghĩ mãi không rõ vì cái gì đã không có đề cập tới, hết lần này tới lần khác lại phát huy một cách đột ngột, thừa nhận chính mình là đồng tính luyến ái đây này? Hơn nữa, quan hệ còn là tình lữ!
Sự tình thương lượng tốt lúc trước chỉ là quan hệ kiểu ân nhân. Phó Thư Bảo giả thành Phú Đại Quý đã từng cứu hắn một mạng, cho nên rất nhiều sự tình đều nghe theo Phú Đại Quý. Đột nhiên biến thành tình lữ, loại biến hóa này cũng quá đột ngột đi!
Bất quá, không thể phủ nhận là chủ ý đột nhiên cải biến của hắn, biến thành đồng tính luyến ái, còn là tình lữ của A Long thu được hiệu quả so với kế hoạch ban đầu còn muốn tốt hơn. Hơn nữa, trong lúc này hắn cũng có được kế hoạch mới! Đó chính là, hắn phải nghĩ biện pháp ở lại bên trong Thiên Thánh cung, tìm cơ hội dò xét thân phận của Đại Thanh Thiên vương Long Ngọc Nhất! Còn có động cơ cùng mục đích của các nàng!
Tự nhận là tình lữ của A Long, thiết phu tương thống, là canh bài tốt nhất để Long Ngọc Nhị cùng Long Ngọc Nhất áp giải A Long đi gặp Luyện Thánh Y. Tuy nhiên, cái này cơ bản là giống mục đích của hắn cùng A Long, cũng là làm tới không lưu lại dấu vết, muốn lộ ra vẻ bị ép buộc mới được. Như vậy, với tư cách là con tin đi ép buộc A Long, Long Ngọc Nhị cùng Đại Thanh Thiên vương khẳng định sẽ không thả hắn ra, hơn nữa, còn là đích thân canh giữ.
Quả nhiên, đúng như dự đoán của hắn, Long Ngọc Nhất cùng Long Ngọc Nhị cười cười, ánh mắt cả hai ngầm hiểu với nhau. Lập tức, Long Ngọc Nhất nói ra.
- Người trong đại điện, ngoại trừ Long Ngọc Nhị quân đoàn trưởng ra, đều lui xuống đi, giữ vững đại môn, không có lệnh của bổn vương không ai được phép tới gần đại điện!
- Tuân mệnh!
Một mảnh thanh âm đáp lại chỉnh tề, tất cả đái đao thị vệ trong đại điện liền đi ra ngoài. Ở trong đó, cũng có Lam Điền cùng Thanh Giới hai người, chỉ là bọn hắn cũng không biết, Phó Thư Bảo quỳ gối trong điện kia đã sớm theo dõi bọn hắn qua, biết rõ bí mật bọn hắn vì Đại Thanh Thiên vương mà hiến thân rồi.
Đại môn đại điện trầm trọng đóng lại, ánh sáng trong đại điện lập tức ảm đạm xuống. Theo cửa trời ánh sáng thành cột chiếu xuống, vừa vặn rơi lên người Phó Thư Bảo. Tư thế quỳ của hắn miễn miễn cưỡng cưỡng. Cặp mắt của hắn, giảo hoạt mà lướt qua cơ thể hai người Long Ngọc Nhất. Cho tới giờ, hắn đã cảm ứng được khí tức đặc biệt của Long tộc trên người hai nàng, về phần thân phận nữ nhi của Long Ngọc Nhất hắn lại không có phát giác ra được. Bởi vì, vô luận là tướng mạo hay dáng người, Long Ngọc Nhất đều là một nam nhân, mà không phải là nữ nhân.
- Các ngươi đều đứng lên đi.
Long Ngọc Nhất nói ra.
Phó Thư Bảo cùng A Long liếc nhau một cái, trong nội tâm tuy rằng một mảnh mê hoặc nhưng mà vẫn tuân lệnh đứng lên.
Ngay khi đứng dậy, Long Ngọc Nhất cùng Long Ngọc Nhị liền vây quanh lấy hai người, đem thân thể hai người nhìn qua tỉ mỉ một lần. Loại cảm giác này, giống như hai quý tộc phu nhân trong tiệm trang sức bắt bẻ đủ loại, có một điểm khuyết điểm nho nhặt cũng sẽ không đồng ý vậy.
Mẹ nó, là chọn lang quân như ý hay sao?
Phó Thư Bảo bị hai người Long Ngọc Nhất nhìn tới phát khó chịu rồi, trong nội tâm thầm mắng một câu.
Xem đã đủ rồi, Long Ngọc Nhất lại trở lại phía trên hoàng kim vương tọa, ha hả mà cười lên.
- Đây quả thực là thiên ý a! Ta nguyên lai còn tưởng rằng còn phải phí một phen công phu mới đem A Long ngươi dạy dỗ một phen, lại không nghĩ ra bản thân ngươi lại chính là loại người như vậy, chuyện này quả thực là quá tốt rồi! Bổn vương muốn đem ngươi đưa cho một người, ngươi đi cùng hắn một thời gian ngắn, cũng từ trong hắn đoạt được một quyển luyện chi lực sĩ bí tịch tên là Thiên Long Bí Luyện thuật. Về sau, ngươi liền tự do, bổn vương cũng sẽ cho ngươi phần thưởng phong phú!
- Chuyện này sao có thể? Ta... ta thề sống chết không theo!
Phần diễn của A Long cuối cùng cũng đã đến rồi.
Long Ngọc Nhị lạnh giọng nói ra.
- Nếu như ngươi không nghe lời mà nói... ta liền giết tình lữ của ngươi, chính là quản gia của ngươi!
- Các ngươi...
A Long làm ra bộ dáng bi phẫn gần chết.
- Nói mau, có đáp ứng hay không đáp ứng!?
Trường kiếm của Long Ngọc Nhị lần nữa rời vỏ, lần nữa khoác lên đầu Phó Thư Bảo, một bên lạnh lùng nói ra.
- Tình lữ của ngươi tuy rằng là một lực sĩ cấp Vĩnh Hằng chi lực, nhưng mà ta còn chưa có để vào mắt, giết hắn, giống như giết một con kiến vậy.
- A Long, ngươi vạn lần không được đáp ứng nàng a! Giết ta đi!
Phần diễn của Phó Thư Bảo cuối cùng cũng đến.
- Hừ, nhiều chuyện!
Môi đôi bàn tay trắng như phấn hời hợt mà đánh lên gương mặt của Phó Thư Bảo, lập tức gương mặt hắn sưng lớn một mảnh, mũi cũng chảy ra hai cỗ máu tươi.
Máu mũi này, kỳ thật vốn không thể nào xuất hiện được, là Phó Thư Bảo dùng sức ép ra đấy. Hết thảy đều vì đại cục, hết thảy đều vì diễn cho thật.
- Các ngươi không nên tổn thương hắn, ta đáp ứng các ngươi!
A Long vội vàng nói.
Đầu của Phó Thư Bảo cúi xuống.
Tất cả phần diễn, đến đây là kết thúc.
Hai Thất thải nữ thần long ha hả cười lên. Các nàng hồn nhiên không biết, với tư cách là người xem, các nàng kỳ thật chỉ đóng một trong các vai quần chúng mà thôi.
Ngồi trên hoàng kim bảo tọa, từ trên cao nhìn xuống một đám người quỳ trước mặt, ánh mắt của Long Ngọc Nhất ngưng lại trên người Phó Thư Bảo. Trong nội tâm nàng thầm cảm thấy kỳ quái.
Tên quản gia này, nhìn như tướng mạo bình thường nhưng đem lại cho người khác một loại cảm giác xuất trần thoát tục, làn da cũng khí chất đều phi thường tốt, mà ngay cả tuyệt thế mỹ nam A Long bên cạnh hắn cũng không thể bằng được, đây là chuyện gì xảy ra đây này?
Không chỉ có Long Ngọc Nhất cảm thấy kỳ quái như vậy mà ngay cả muội muội của nàng, Long Ngọc Nhị cũng có cảm giác như vậy. Chỉ là, loại cảm giác này Long Ngọc Nhị lúc ở ngay ngoài quảng trường đã cảm nhận được rồi.
- Đem tất cả gia nô dẫn đi, trông coi cẩn thận lấy, cho bọn hắn đồ ăn cùng chỗ nghỉ, nhưng không thể ly khai khỏi đây được.
Long Ngọc Nhất hạ lệnh. Lập tức, có thị vệ tiến lên, áp giải những gia nô kia đi.
Trong đại điện chỉ còn lại Phó Thư Bảo cùng hai người A Long đang quỳ gối. Phó Thư Bảo cúi đầu, khóe mắt quét qua nhìn đi nhìn lại hai người Long Ngọc Nhất cùng Long Ngọc Nhị. Thời điểm hai Thất thải nữ thần long quan sát hắn, kỳ thật hắn cũng vụng trộm quan sát hai Thất thải nữ thần long này. Trong lòng hắn thầm nói.
Kỳ quái, không chỉ có trên người Long Ngọc Nhị nữ tướng quân cảm nhận được khí tức đặc biệt của Long tộc mà ngay cả trên người Đại Thanh Thiên vương này cũng có, chẳng lẽ hai người đều là Long tộc sao? Điều này sao có thể đây này?
Thời gian đi vào Thánh đảo tuy rằng không dài nhưng Phó Thư Bảo vẫn nắm giữ được một ít tình huống cơ bản. Hắn đã sớm hiểu, Đại Thanh Thiên vương của Tân Luyện quốc gia chỉ là một cái nhân loại điển hình, sinh ra lúc nào, lúc nào đăng cơ hắn đều biết. Thậm chí, hắn còn biết Đại Thanh Thiên là kẻ yêu thích nam nhân, là một cái yêu nhân.
Nhưng hiện tại xem ra, Đại Thanh Thiên vương trước mắt tuy rằng có tướng mạo xinh đẹp, có một chút hương vị yêu nam, nhưng mà ánh mắt cùng khí chất tựa hồ không phải như vậy. Đây là chuyện gì xảy ra đây này?
Quan sát lẫn nhau, phỏng đoán lẫn nhau.
- Bệ hạ, ta vừa rồi không có vi phạm vương pháp, vì sao đem ta mang tới nơi này?
Dưới ám chỉ của Phó Thư Bảo, A Long phá vỡ bầu không khí trầm mặc, nghĩ chính ngôn từ mà nói ra.
Long Ngọc Nhất cười nói.
- Ngươi tại quảng trường tổ chức tụ tập, trước đó không có xin phép qua, Long Ngọc Nhị quân đoàn trưởng sau khi chỉ ra chỗ sai trong thiên văn chương của ngươi xong ngươi lại không có thực hiện trao thưởng, với tư cách là quốc vương Tân Luyện quốc, sự tình như vậy phát sinh dưới mi mắt ta, bổn vương nếu mặc kệ mà nói... đây còn cái thể thống gì nữa đây này?
- Cái này... rõ ràng là cưỡng từ đoạt lý!
- Làm càn!
Long Ngọc Nhất kêu khẽ một tiếng, đầu ngón tay vung lên, một đầu dây xích màu trắng mơ hồ lập tức đem A Long trói lại.
Đó cũng không phải là lực lượng thuần túy mà là một loại năng lực nhân loại không cách nào bắt chước được, long tức. Long tức, có thể là Hỏa thuộc tính, cũng có thể là Thủy thuộc tính. Mà long tức Long Ngọc Nhất chém ra kia lại là Khí vụ long tức, phải cần tu vi cùng năng lực rất cao mới thi triển được. Thần long, không hổ là tồn tại cao cấp nhất trong Long tộc, vượt trên Địa Long cùng Thiên long.
- Sĩ khả sát, bất khả nhục!
A Long ngóc đầu lên, một bộ hung hãn không sợ chết.
Mẹ nó, cho ngươi đọc sách, ngươi xem ngươi giờ thành một con mọt sách rồi! Chúng ta tới đây là diễn kịch, ngươi ngược lại thì tốt rồi, thân lâm kỳ cảnh rồi...
Phó Thư Bảo thầm mắng một tiếng trong lòng, ngoài mặt lại làm ra vẻ mặt sợ hãi, khuyên bảo một câu.
- Thiếu gia, người hay vẫn nên là... tuân theo đi à nha, xưa nay trứng không thể đấu được với đá, chỉ cần bệ hạ cùng quân đoàn trưởng có thể thả chúng ta ra, điều kiện gì chúng ta cũng đều phải đáp ứng a.
A Long sửng sốt một chút, lúc này mới tỉnh ngộ lại. Hắn nhập vai có vẻ quá mức rồi. Hắn có thể bỏ qua uy nghiêm của Đại Thanh Thiên vương được, cũng có thể bỏ qua Long Ngọc Nhị quân đoàn trường cường hãn được, nhưng mà lại không thể cúi đầu nghe lệnh Phó Thư Bảo. Một câu nhắc nhở này của Phó Thư Bảo khiến hắn phải cuống quít cúi cái đầu người đọc sách cao ngạo xuống, vừa nói.
- Chuyện này, chuyện này... Quốc vương bệ hạ muốn như thế nào mới thả chúng ta đây?
Tuy trong lòng biết rõ, nhưng mà phối hợp của hắn vẫn là phi thường xuất sắc.
- Như thế nào, chủ nhân như ngươi còn phải nghe lời quản gia sao?
Long Ngọc Nhất là bực nào khôn khéo, liếc mắt liền nhìn ra được. Vốn nàng luôn nhìn kỹ hai người A Long cùng Phó Thư Bảo, quan sát tới một tia biến hóa rất nhỏ của hai người.
Long Ngọc Nhị ở bên cất tới một bước, trường kiếm bên hông choang một tiếng mà rời vỏ, lóe lên, đặt lên đầu vai của Phó Thư Bảo.
- Đừng thương tổn hắn!
A Long hét lớn, bộ dáng hoảng sợ.
Kỳ thật, từ lúc Long Ngọc Nhị rút kiếm và đặt lên đầu vai của hắn, Phó Thư Bảo đều nhìn rõ ở trong mắt, cũng có được phản ứng cùng xử lý thích đáng. Nếu như động tác của Long Ngọc Nhị có sát khí, muốn lấy tính mạng của hắn mà nói, hắn tuyệt sẽ không cứ như vậy quỳ trên mặt đất chờ chết, nhất định sẽ liều mạng chiến một trận. Nhưng mà, thời điểm Long Ngọc Nhị bắt đầu rút kiếm hắn lại không cảm ứng được sát khí trên người nàng. Động tác này, bất quá chỉ là động tác hù người khác, bức hiếp hắn cùng A Long đi vào khuôn khổ mà thôi.
Mà cái này, lại đúng là mục đích tới nơi này của hắn và A Long.
- Nói ra chân tướng, các ngươi quan hệ như thế nào? Một người là chủ nhân, rõ ràng lại đi nghe lời một tên quản gia!? Các ngươi có hay không có cái bí mật gì không thể tiết lộ sao? Nói mau! Không nói, ta một kiếm cắt lấy cái đầu của tên quản gia này!
Long Ngọc Nhị làm ra một bộ hung ác.
- Hắn, hắn, hắn là...
A Long nhất thời bối rối.
Phó Thư Bảo cơ linh khẽ động, bật thốt lên.
- Chúng ta kỳ thật... là tình lữ!
- Gì?
Long Ngọc Nhị hai vai thoáng run rẩy một cái, tay cầm kiếm cũng phi tốc rút lại, bộ dạng như vậy trông giống như gặp phải loại ôn dịch nào đó, sợ nó làm ô nhiễm kiếm của mình vậy.
Dù sao, ở cái thế giới này, đồng tính luyến ái là thứ đáng khinh thường. Thế giới này, đồng tính luyến ái chính là so với quái vật còn muốn khó tiếp nhận hơn. Vô luận là ai, nếu bị người khác phát hiện ra bản thân đồng tính luyến ái, cuộc đời khi đó sẽ bị phá hủy. Vô tận bạch nhãn, trào phúng cùng căm thù sẽ nương theo cuộc đời của hắn.
Lời lẽ kinh người đột nhiên tuôn ra khiến cho Đại Thanh Thiên vương Long Ngọc Nhất cũng khiếp sợ tại chỗ.
Hào khí trong Thiên Thánh điện lập tức trở nên kỳ quái, tất cả mọi người đều đem ánh mắt tập trung lên người A Long cùng Phó Thư Bảo, có xem thường, có đồng tình, có trào phúng, không ai giống ai.
A Long cũng kinh ngạc mà nhìn Phó Thư Bảo, hắn nghĩ mãi không rõ vì cái gì đã không có đề cập tới, hết lần này tới lần khác lại phát huy một cách đột ngột, thừa nhận chính mình là đồng tính luyến ái đây này? Hơn nữa, quan hệ còn là tình lữ!
Sự tình thương lượng tốt lúc trước chỉ là quan hệ kiểu ân nhân. Phó Thư Bảo giả thành Phú Đại Quý đã từng cứu hắn một mạng, cho nên rất nhiều sự tình đều nghe theo Phú Đại Quý. Đột nhiên biến thành tình lữ, loại biến hóa này cũng quá đột ngột đi!
Bất quá, không thể phủ nhận là chủ ý đột nhiên cải biến của hắn, biến thành đồng tính luyến ái, còn là tình lữ của A Long thu được hiệu quả so với kế hoạch ban đầu còn muốn tốt hơn. Hơn nữa, trong lúc này hắn cũng có được kế hoạch mới! Đó chính là, hắn phải nghĩ biện pháp ở lại bên trong Thiên Thánh cung, tìm cơ hội dò xét thân phận của Đại Thanh Thiên vương Long Ngọc Nhất! Còn có động cơ cùng mục đích của các nàng!
Tự nhận là tình lữ của A Long, thiết phu tương thống, là canh bài tốt nhất để Long Ngọc Nhị cùng Long Ngọc Nhất áp giải A Long đi gặp Luyện Thánh Y. Tuy nhiên, cái này cơ bản là giống mục đích của hắn cùng A Long, cũng là làm tới không lưu lại dấu vết, muốn lộ ra vẻ bị ép buộc mới được. Như vậy, với tư cách là con tin đi ép buộc A Long, Long Ngọc Nhị cùng Đại Thanh Thiên vương khẳng định sẽ không thả hắn ra, hơn nữa, còn là đích thân canh giữ.
Quả nhiên, đúng như dự đoán của hắn, Long Ngọc Nhất cùng Long Ngọc Nhị cười cười, ánh mắt cả hai ngầm hiểu với nhau. Lập tức, Long Ngọc Nhất nói ra.
- Người trong đại điện, ngoại trừ Long Ngọc Nhị quân đoàn trưởng ra, đều lui xuống đi, giữ vững đại môn, không có lệnh của bổn vương không ai được phép tới gần đại điện!
- Tuân mệnh!
Một mảnh thanh âm đáp lại chỉnh tề, tất cả đái đao thị vệ trong đại điện liền đi ra ngoài. Ở trong đó, cũng có Lam Điền cùng Thanh Giới hai người, chỉ là bọn hắn cũng không biết, Phó Thư Bảo quỳ gối trong điện kia đã sớm theo dõi bọn hắn qua, biết rõ bí mật bọn hắn vì Đại Thanh Thiên vương mà hiến thân rồi.
Đại môn đại điện trầm trọng đóng lại, ánh sáng trong đại điện lập tức ảm đạm xuống. Theo cửa trời ánh sáng thành cột chiếu xuống, vừa vặn rơi lên người Phó Thư Bảo. Tư thế quỳ của hắn miễn miễn cưỡng cưỡng. Cặp mắt của hắn, giảo hoạt mà lướt qua cơ thể hai người Long Ngọc Nhất. Cho tới giờ, hắn đã cảm ứng được khí tức đặc biệt của Long tộc trên người hai nàng, về phần thân phận nữ nhi của Long Ngọc Nhất hắn lại không có phát giác ra được. Bởi vì, vô luận là tướng mạo hay dáng người, Long Ngọc Nhất đều là một nam nhân, mà không phải là nữ nhân.
- Các ngươi đều đứng lên đi.
Long Ngọc Nhất nói ra.
Phó Thư Bảo cùng A Long liếc nhau một cái, trong nội tâm tuy rằng một mảnh mê hoặc nhưng mà vẫn tuân lệnh đứng lên.
Ngay khi đứng dậy, Long Ngọc Nhất cùng Long Ngọc Nhị liền vây quanh lấy hai người, đem thân thể hai người nhìn qua tỉ mỉ một lần. Loại cảm giác này, giống như hai quý tộc phu nhân trong tiệm trang sức bắt bẻ đủ loại, có một điểm khuyết điểm nho nhặt cũng sẽ không đồng ý vậy.
Mẹ nó, là chọn lang quân như ý hay sao?
Phó Thư Bảo bị hai người Long Ngọc Nhất nhìn tới phát khó chịu rồi, trong nội tâm thầm mắng một câu.
Xem đã đủ rồi, Long Ngọc Nhất lại trở lại phía trên hoàng kim vương tọa, ha hả mà cười lên.
- Đây quả thực là thiên ý a! Ta nguyên lai còn tưởng rằng còn phải phí một phen công phu mới đem A Long ngươi dạy dỗ một phen, lại không nghĩ ra bản thân ngươi lại chính là loại người như vậy, chuyện này quả thực là quá tốt rồi! Bổn vương muốn đem ngươi đưa cho một người, ngươi đi cùng hắn một thời gian ngắn, cũng từ trong hắn đoạt được một quyển luyện chi lực sĩ bí tịch tên là Thiên Long Bí Luyện thuật. Về sau, ngươi liền tự do, bổn vương cũng sẽ cho ngươi phần thưởng phong phú!
- Chuyện này sao có thể? Ta... ta thề sống chết không theo!
Phần diễn của A Long cuối cùng cũng đã đến rồi.
Long Ngọc Nhị lạnh giọng nói ra.
- Nếu như ngươi không nghe lời mà nói... ta liền giết tình lữ của ngươi, chính là quản gia của ngươi!
- Các ngươi...
A Long làm ra bộ dáng bi phẫn gần chết.
- Nói mau, có đáp ứng hay không đáp ứng!?
Trường kiếm của Long Ngọc Nhị lần nữa rời vỏ, lần nữa khoác lên đầu Phó Thư Bảo, một bên lạnh lùng nói ra.
- Tình lữ của ngươi tuy rằng là một lực sĩ cấp Vĩnh Hằng chi lực, nhưng mà ta còn chưa có để vào mắt, giết hắn, giống như giết một con kiến vậy.
- A Long, ngươi vạn lần không được đáp ứng nàng a! Giết ta đi!
Phần diễn của Phó Thư Bảo cuối cùng cũng đến.
- Hừ, nhiều chuyện!
Môi đôi bàn tay trắng như phấn hời hợt mà đánh lên gương mặt của Phó Thư Bảo, lập tức gương mặt hắn sưng lớn một mảnh, mũi cũng chảy ra hai cỗ máu tươi.
Máu mũi này, kỳ thật vốn không thể nào xuất hiện được, là Phó Thư Bảo dùng sức ép ra đấy. Hết thảy đều vì đại cục, hết thảy đều vì diễn cho thật.
- Các ngươi không nên tổn thương hắn, ta đáp ứng các ngươi!
A Long vội vàng nói.
Đầu của Phó Thư Bảo cúi xuống.
Tất cả phần diễn, đến đây là kết thúc.
Hai Thất thải nữ thần long ha hả cười lên. Các nàng hồn nhiên không biết, với tư cách là người xem, các nàng kỳ thật chỉ đóng một trong các vai quần chúng mà thôi.
/693
|