Những lời nói của Long Ngọc Nhất nhất thời khiến cho trong lòng mọi người một mảnh trầm trọng. Từ trong miệng của Phó Thư Bảo, các nàng Độc Âm Nhi đã biết được sự tồn tại của đám dư nghiệt Thời đại Hắc Ám, cũng biết được đó là đám địch nhân cường đại nhất của bọn họ. Nếu như chiến bại, không chỉ có các nàng cùng với Phó Thư Bảo, mà thậm chí ngay cả Thế giới Lực Lượng cũng sẽ lâm vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục. Địch nhân khủng bố như vậy đã xuất hiện tung tích, mang theo Quân đoàn Luyện nô cương thi, mà bên ta lại còn chưa có chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, cái này làm sao mà không khiến người ta phải lo lắng sợ hãi đây?
- Hắc ám hàng lâm? Đã tới thời điểm quyết chiến cuối cùng rồi sao?
Độc Âm Nhi than thở nói:
- Thời điểm quan trọng như thế, cái tên gia hỏa họ Phó kia đã chạy đi đâu mất rồi?
Từ lão công biến thành tên gia hỏa họ Phó, bởi vậy có thể thấy được hiện tại Độc Âm Nhi đã rất bất mãn.
- Hiện tại nói mấy cái này cũng còn quá sớm! Dư nghiệt của Thời đại Hắc Ám căn bản là không thể nào sinh tồn được trong cái Thế giới Lực Lượng này, bọn chúng đến nơi này khẳng định là thông qua một vài thủ đoạn gì đó. Tràng huyết án trước mắt này hơn phân nửa là bọn chúng thử một tràng công kích nhỏ, tin tưởng là bọn chúng đã đạt được kết luận là bọn chúng muốn tìm! Mục tiêu kế tiếp chính là Hậu Thổ Thành rồi! Chúng ta hãy mau trở về chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu đi!
Long Ngọc Nhất nói.
Hắc ám hàng lâm, quyết chiến có thể nổ ra bất cứ lúc nào, chuẩn bị chiến đấu là đương nhiên rồi.
Trong lúc nói chuyện, sự u ám bên trên thiên không có chút quái dị đột nhiên trở nên dày đặc hơn. Tầng tầng những đám mây đen trùng trùng điệp điệp chồng chất ở bên trong thiên không, phảng phất như chỉ một chút nữa sẽ đem cả màn trời đè cho đổ sụp xuống. Gió thổi bên trong sa mạc vốn dĩ là nóng bức, nhưng thời điểm này, những luồng gió thổi tới lại mang theo luồng khí tức rét lạnh. Rất nhiều các chiến sĩ đều không tự chủ được mà đưa tay kéo cao cổ áo, ngăn chặn những luồng gió lạnh như băng chui vào trong cổ áo mình.
Thời tiết bên trong sa mạc rất hiếm khi nào đổ mưa, nhưng một khi đổ mưa xuống, thì nhiệt độ không khí cũng sẽ không đột nhiên giảm xuống mạnh như vậy, đây lại là một cái dấu hiệu quỷ dị không thể nào hiểu nổi.
- Thời tiết thay đổi, sắp đổ mưa to rồi sao?
Chi Ni Nhã ngẩng đầu lên, vẻ mặt có chút kinh ngạc.
Ầm ầm ầm!
Thanh âm của nàng vừa dứt, một đạo tia chớp chói mắt đột nhiên từ trên mây đen giáng xuống. Toàn bộ màn trời u ám nhất thời trong nháy mắt bị chiếu sáng rực. Lập tức thanh âm tiếng sấm như vạn mã bôn đằng chợt từ trên không trung nghiền áp mà qua. Những hạt mưa to như hạt đậu rốt cuộc từ trên thiên không hạ xuống, ầm ầm đổ thẳng lên trên đầu của mọi người.
Những hạt mưa to đổ xuống, che lấp bớt tầm mắt của mọi người, làm ướt mặt đất khô ráo. Cơn mưa như vậy, nếu như là rơi xuống bình thường, thì tất cả những dân chúng bên trong sa mạc nhất định sẽ ca hát nhảy múa, xuất ra những loại rượu ngon tốt nhất mà tiến hành chúc mừng. Nhưng mà, cơn mưa trước mắt này, lại khiến cho các chiến sĩ đến từ Hậu Thổ Thành cảm thấy khẩn trương khó hiểu.
- Tất cả mọi người lui lại phía sau! Chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu!
Hồ Nguyệt Thiền đột nhiên rống to một tiếng.
- Như thế nào? Có địch nhân đến đánh sao?
Chi Ni Nhã khẩn trương hỏi.
Hồ Nguyệt Thiền nói:
- Địch nhân ở gần đây! Ta đã ngửi được khí tức của tử vong!
Đám chiến sĩ đến từ Hậu Thổ Thành ầm ầm lui về phía sau, xuất ra đao kiếm. Trang bị hoàn mỹ nhất tự nhiên chính là Bách chiến đội của Hồ Tộc. Mỗi một chiến sĩ Hồ Tộc cũng đều sử dụng các loại Luyện Lực Khí trang bị đến tận nanh rắng. Thời điểm này bọn họ tự nhiên cũng đảm đương luôn trách nhiệm tiên phong.
Trước khi địch nhân xuất hiện, bọn họ đã sớm đem những Thư Chi Luyện Lực Khí Nỗ gắn trên đầu vai gõ xuống, đem nỗ tiễn cài lên dây, chờ đợi khi mục tiêu xuất hiện liền lập tức bắn chết. Ngay sau lưng Bách nhân đội Hồ Tộc, theo thứ tự là Bách nhân đội Độc Lang Tộc, Đại đội thị vệ nữ tử Hồng giáp của Chi Ni Nhã, cuối cùng mới tới đại đội công tượng của Lưu Chuẩn. Những người này tuy rằng là công tượng, nhưng mà ở trên chiến trường cũng không hề biểu hiện ra chút sợ hãi nào cả, không mất đi sự uy nghiêm của một chiến sĩ.
Cho dù là đối mặt với thiên quân vạn mã, những gã chiến sĩ trang bị hoàn mỹ của Hậu Thổ Thành này cũng không có chút sợ hãi. Nhưng mà, thời điểm này, tâm hồn bọn họ lại đang sợ hãi. Nếu như những địch nhân sắp xuất hiện chính là Luyện nô cương thi mà nói, thì nỗ tiễn có bắn thủng trái tim bọn chúng, bọn chúng cũng sẽ xung phong liều chết đi tới. Dùng chiến đao chém đứt đầu cùng với tứ chi của bọn chúng, bọn chúng cũng sẽ tiếp tục công kích! Tưởng tượng đến một địch nhân như vậy, bất luận là ai cũng sẽ sợ hãi!
Ầm ầm ầm!
Lại là một chuỗi tiếng sấm vang vọng trên thiên không. Từng đám từng đám sấm chớp đen thiên không xé loạn ra, khiến cho đại địa cũng phải vang rền không ngừng. Mưa càng ngày càng lớn, nhưng mà trên sa mạc lại vẫn duy trì sự khô mát nhiệt độ thấp. Những hạt mưa vừa rơi xuống đất liền bị tầng cát hấp thu, đưa vào trong lòng đất. Trên mặt đất căn bản là không lưu lại bất cứ một chút nước đọng nào cả.
Một mảnh hắc vụ đột nhiên từ trên mặt đất của phế tích bộ lạc bốc cao lên. Một trận thanh âm cước bộ phóng chạy hỗn độn cũng từ bên trong đám hắc vụ kia truyền lại, không đếm được có tổng cộng bao nhiêu cặp chân đang phóng chạy trong đó. Thanh âm gầm gừ giống hệt như dã thú điên cuồng cũng từ bên trong hắc vụ truyền ra, giống như quỷ quái khóc thảm vậy.
- Ha ha ha…
Một tràng cười khiến người ta sợ hãi đột nhiên từ bên trong hắc vụ truyền ra:
- Chỉ với đội hình như các ngươi vậy, cũng muốn đánh một trận chiến, sau đó chiến thắng trở về hay sao?
Tràng thanh âm từ bên trong hắc vụ truyền ra kia, nghe vào tai có mấy phần cảm giác quen thuộc. Hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long thoáng suy nghĩ một chút, đột nhiên sắc mặt liền đại biến. Long Ngọc Nhất cùng với Long Ngọc Nhị cơ hồ đồng thời lên tiếng:
- Các chiến sĩ Hậu Thổ Thành nhanh chóng rời khởi nơi này! Các ngươi không phải đối thủ của hắn!
- Còn muốn chạy? Ha ha ha… Các ngươi không phát giác ra, các ngươi đã bị bao vây rồi sao?
Cái thanh âm quen thuộc kia lại truyền đến.
Bỗng nhiên quay đầu lại, ngay cả phương hướng bọn họ đi đến cũng xuất hiện một mảnh hắc vụ, hướng về phía này nhanh chóng vây quanh tới. Bên trong phiến hắc vụ kia đồng dạng cũng có thanh âm cước bộ phóng chạy rầm rập hỗn độn, cùng thanh âm dã thú rống giận!
Có muốn lui lại, cũng đã muộn rồi!
- Hắc ám hàng lâm? Đã tới thời điểm quyết chiến cuối cùng rồi sao?
Độc Âm Nhi than thở nói:
- Thời điểm quan trọng như thế, cái tên gia hỏa họ Phó kia đã chạy đi đâu mất rồi?
Từ lão công biến thành tên gia hỏa họ Phó, bởi vậy có thể thấy được hiện tại Độc Âm Nhi đã rất bất mãn.
- Hiện tại nói mấy cái này cũng còn quá sớm! Dư nghiệt của Thời đại Hắc Ám căn bản là không thể nào sinh tồn được trong cái Thế giới Lực Lượng này, bọn chúng đến nơi này khẳng định là thông qua một vài thủ đoạn gì đó. Tràng huyết án trước mắt này hơn phân nửa là bọn chúng thử một tràng công kích nhỏ, tin tưởng là bọn chúng đã đạt được kết luận là bọn chúng muốn tìm! Mục tiêu kế tiếp chính là Hậu Thổ Thành rồi! Chúng ta hãy mau trở về chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu đi!
Long Ngọc Nhất nói.
Hắc ám hàng lâm, quyết chiến có thể nổ ra bất cứ lúc nào, chuẩn bị chiến đấu là đương nhiên rồi.
Trong lúc nói chuyện, sự u ám bên trên thiên không có chút quái dị đột nhiên trở nên dày đặc hơn. Tầng tầng những đám mây đen trùng trùng điệp điệp chồng chất ở bên trong thiên không, phảng phất như chỉ một chút nữa sẽ đem cả màn trời đè cho đổ sụp xuống. Gió thổi bên trong sa mạc vốn dĩ là nóng bức, nhưng thời điểm này, những luồng gió thổi tới lại mang theo luồng khí tức rét lạnh. Rất nhiều các chiến sĩ đều không tự chủ được mà đưa tay kéo cao cổ áo, ngăn chặn những luồng gió lạnh như băng chui vào trong cổ áo mình.
Thời tiết bên trong sa mạc rất hiếm khi nào đổ mưa, nhưng một khi đổ mưa xuống, thì nhiệt độ không khí cũng sẽ không đột nhiên giảm xuống mạnh như vậy, đây lại là một cái dấu hiệu quỷ dị không thể nào hiểu nổi.
- Thời tiết thay đổi, sắp đổ mưa to rồi sao?
Chi Ni Nhã ngẩng đầu lên, vẻ mặt có chút kinh ngạc.
Ầm ầm ầm!
Thanh âm của nàng vừa dứt, một đạo tia chớp chói mắt đột nhiên từ trên mây đen giáng xuống. Toàn bộ màn trời u ám nhất thời trong nháy mắt bị chiếu sáng rực. Lập tức thanh âm tiếng sấm như vạn mã bôn đằng chợt từ trên không trung nghiền áp mà qua. Những hạt mưa to như hạt đậu rốt cuộc từ trên thiên không hạ xuống, ầm ầm đổ thẳng lên trên đầu của mọi người.
Những hạt mưa to đổ xuống, che lấp bớt tầm mắt của mọi người, làm ướt mặt đất khô ráo. Cơn mưa như vậy, nếu như là rơi xuống bình thường, thì tất cả những dân chúng bên trong sa mạc nhất định sẽ ca hát nhảy múa, xuất ra những loại rượu ngon tốt nhất mà tiến hành chúc mừng. Nhưng mà, cơn mưa trước mắt này, lại khiến cho các chiến sĩ đến từ Hậu Thổ Thành cảm thấy khẩn trương khó hiểu.
- Tất cả mọi người lui lại phía sau! Chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu!
Hồ Nguyệt Thiền đột nhiên rống to một tiếng.
- Như thế nào? Có địch nhân đến đánh sao?
Chi Ni Nhã khẩn trương hỏi.
Hồ Nguyệt Thiền nói:
- Địch nhân ở gần đây! Ta đã ngửi được khí tức của tử vong!
Đám chiến sĩ đến từ Hậu Thổ Thành ầm ầm lui về phía sau, xuất ra đao kiếm. Trang bị hoàn mỹ nhất tự nhiên chính là Bách chiến đội của Hồ Tộc. Mỗi một chiến sĩ Hồ Tộc cũng đều sử dụng các loại Luyện Lực Khí trang bị đến tận nanh rắng. Thời điểm này bọn họ tự nhiên cũng đảm đương luôn trách nhiệm tiên phong.
Trước khi địch nhân xuất hiện, bọn họ đã sớm đem những Thư Chi Luyện Lực Khí Nỗ gắn trên đầu vai gõ xuống, đem nỗ tiễn cài lên dây, chờ đợi khi mục tiêu xuất hiện liền lập tức bắn chết. Ngay sau lưng Bách nhân đội Hồ Tộc, theo thứ tự là Bách nhân đội Độc Lang Tộc, Đại đội thị vệ nữ tử Hồng giáp của Chi Ni Nhã, cuối cùng mới tới đại đội công tượng của Lưu Chuẩn. Những người này tuy rằng là công tượng, nhưng mà ở trên chiến trường cũng không hề biểu hiện ra chút sợ hãi nào cả, không mất đi sự uy nghiêm của một chiến sĩ.
Cho dù là đối mặt với thiên quân vạn mã, những gã chiến sĩ trang bị hoàn mỹ của Hậu Thổ Thành này cũng không có chút sợ hãi. Nhưng mà, thời điểm này, tâm hồn bọn họ lại đang sợ hãi. Nếu như những địch nhân sắp xuất hiện chính là Luyện nô cương thi mà nói, thì nỗ tiễn có bắn thủng trái tim bọn chúng, bọn chúng cũng sẽ xung phong liều chết đi tới. Dùng chiến đao chém đứt đầu cùng với tứ chi của bọn chúng, bọn chúng cũng sẽ tiếp tục công kích! Tưởng tượng đến một địch nhân như vậy, bất luận là ai cũng sẽ sợ hãi!
Ầm ầm ầm!
Lại là một chuỗi tiếng sấm vang vọng trên thiên không. Từng đám từng đám sấm chớp đen thiên không xé loạn ra, khiến cho đại địa cũng phải vang rền không ngừng. Mưa càng ngày càng lớn, nhưng mà trên sa mạc lại vẫn duy trì sự khô mát nhiệt độ thấp. Những hạt mưa vừa rơi xuống đất liền bị tầng cát hấp thu, đưa vào trong lòng đất. Trên mặt đất căn bản là không lưu lại bất cứ một chút nước đọng nào cả.
Một mảnh hắc vụ đột nhiên từ trên mặt đất của phế tích bộ lạc bốc cao lên. Một trận thanh âm cước bộ phóng chạy hỗn độn cũng từ bên trong đám hắc vụ kia truyền lại, không đếm được có tổng cộng bao nhiêu cặp chân đang phóng chạy trong đó. Thanh âm gầm gừ giống hệt như dã thú điên cuồng cũng từ bên trong hắc vụ truyền ra, giống như quỷ quái khóc thảm vậy.
- Ha ha ha…
Một tràng cười khiến người ta sợ hãi đột nhiên từ bên trong hắc vụ truyền ra:
- Chỉ với đội hình như các ngươi vậy, cũng muốn đánh một trận chiến, sau đó chiến thắng trở về hay sao?
Tràng thanh âm từ bên trong hắc vụ truyền ra kia, nghe vào tai có mấy phần cảm giác quen thuộc. Hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long thoáng suy nghĩ một chút, đột nhiên sắc mặt liền đại biến. Long Ngọc Nhất cùng với Long Ngọc Nhị cơ hồ đồng thời lên tiếng:
- Các chiến sĩ Hậu Thổ Thành nhanh chóng rời khởi nơi này! Các ngươi không phải đối thủ của hắn!
- Còn muốn chạy? Ha ha ha… Các ngươi không phát giác ra, các ngươi đã bị bao vây rồi sao?
Cái thanh âm quen thuộc kia lại truyền đến.
Bỗng nhiên quay đầu lại, ngay cả phương hướng bọn họ đi đến cũng xuất hiện một mảnh hắc vụ, hướng về phía này nhanh chóng vây quanh tới. Bên trong phiến hắc vụ kia đồng dạng cũng có thanh âm cước bộ phóng chạy rầm rập hỗn độn, cùng thanh âm dã thú rống giận!
Có muốn lui lại, cũng đã muộn rồi!
/693
|