Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Q.4 - Chương 109 - Nhất Kiến Như Cố (Mới Quen Mà Như Đã Thân)

/732


Thanh âm của Tiểu Bạch, phá vỡ một màn giương cung bạt kiếm.

Long Vương kịp thời thu tay lại, kinh ngạc nhìn về phía đối phương, nhìn kỹ lại, quả nhiên nam tử kia dung mạo cùng Tiểu Mặc có bảy tám phần tương tự. Nguyên lai là nước lớn trôi Long Vương miếu, người một nhà không biết người một nhà.

Kinh ngạc hơn là Long Thiên Tuyệt cùng Vân Khê.

Nhìn thất thân ảnh của Tiểu Bạch phá cửa sổ nhảy ra, còn có thanh âm non nớt, đều quen thuộc vô cùng………… Đây không phải là Tiểu Bạch, còn có thể là ai?

Chẳng qua là, nó xưng hô nam tử trước mắt là phụ thân? Chẳng lẽ.....

Hai vợ chồng liếc nhau một cái, ngây ngốc nhìn.

Chẳng lẽ, người đứng trước mặt bọn họ là Long Vương? Cho nên hắn mới có thể không chế được tất cả Thần Long ở đây, mới tức giận như thế?

Vân Khê khó có thể tin được lấy tay che miệng mình lại, mới vừa rồi nàng còn nói đối phương là ngoại nhân, không có tư cách nhúng tay vào chuyện Long Vương cốc, đây không phải là đơn thuần tìm chết sao? Người ta chính là Long Vương, vì sao không thể để ý đến chuyện Long Vương cốc được?

Đang phân tâm suy nghĩ, đột nhiên phía trước truyền đến một tiếng kêu sợ hãi: “ A a a, Tiểu Bạch quên biến thân rồi”

Tiểu Bạch cái đứa ngốc lại quên mất tình cảnh hiện tại của mình, cho là vừa ra khỏi cửa sổ chính là một mảnh đất bằng phẳng, nên thân thể nhỏ bé mới rơi xuống.

Cái này giống như một người không cẩn thận đi lên vách núi đen, hắn nghĩ đến phía trước là đất bằng phẳng, kết quả lại đi trên không. Chờ hắn kịp phản ứng, cả người đã rơi xuống dưới, quên mất bản năng phản ứng.

Tiểu Bạch chính là như thế, trong nháy mắt, nó đều quên mình là có thể tùy thời biến thân, hoặc là có thể bay lên.

Chỉ một thoáng, có mấy người động, phi thân hướng về phía Tiểu Bạch mà bay, trong đó có Long Vương, Long Hậu, còn có Long Thiên Tuyệt cùng Vân Khê. Bốn người nhất tề bay về phía Tiểu Bạch, mặc dù tốc độ có nhanh có chậm, khoảng cách có gần có xa, nhưng bốn người cũng là phản ứng cùng một lúc.

Một khắc thời gian đều dừng ở đây.

Không đợi một trong bất kì bốn người cứu giúp, Tiểu Bạch ở giữa không trung thân thể nho nhỏ chuyển động, ngưng không rơi xuống dưới nữa, hưu một tiếng, nó lướt qua đầu vai của Long Vương, hướng Vân Khê bay tới.

Trong lòng ngực Vân Khê trầm xuống, cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy Tiểu Bạch đã chui đầu vài ngực của nàng, thân mật cọ cọ, rất là vui thích.

“Nữ ma đầu! Nữ ma đầu!”

Nhìn một màn này, tất cả mọi người vây xem ở cửa thành biểu hiện như Thiên lôi đánh xuống.

Vốn là còn trông mong có một trận đại chiến, ai biết thế nhưng bởi vì một câu nói của thú cưng có hình dạng tròn tròn nhỏ nhỏ, một cuộc đại chiến coi như tiêu tan, điều này không khỏi quá mức trẻ con đi.

Mấy đệ tử của Bạch Hổ học viện không khỏi cuối đầu giậm chân, than thở đáng tiếc, thật là một cơ hội tốt! Bọn họ có thể mượn cơ hội này để xem thực lực của Vạn Hoàng học viện, còn có thể mượn cường giả thần bí này ra tay làm suy yếu thực lực của Vạn Hoàng học viện, kể tử đó, bọn họ có thể tránh các lo âu về sau.

Ai ngờ mọi chuyện lại chuyển biến như thế, nguồn gốc chính là bởi vì con thú sủng nho nhỏ thôi, đây cũng quá buồn cười rồi!

Vân Khê ôm Tiểu Bạch, rơi xuống đất, cúi đầu nhìn nó, cũng là một phen tâm tình kích động: “Tiểu Bạch, Tiểu Mặc đâu? Hắn làm sao không có ở chung một chỗ với ngươi?”

“Tiểu Mặc Mặc đi tham gia khảo hạch luyện khí sư rồi.” Tiểu Bạch nói.

“ Hắn không có chuyện gì là tốt rồi, vậy chúng ta lập tức đi tìm Tiểu Mặc đi.” Biết được Tiểu Mặc bình an vô sự, Vân Khê thở phào nhẹ nhõm một hơi, cử chỉ ôn nhu vuốt ve bộ lông của Tiểu Bạch, làm cho Tiểu Bạch thụ sủng nhược kinh.

Lúc này, Long Thiên Tuyệt đã đi đến phía sau của nàng, còn có mấy người đồng hành cùng với họ cũng mới vừa đi xuống. Thần Long sợ hãi sự uy hiếp của Long Vương, bọn nó còn lơ lửng ở giữa không trung, động cũng không dám động, thậm chí hơi thở cũng nhỏ tới cực hạn.

“Tiểu Long Long, nàng chính là nữ ma đầu mà con nói đó hả?” Long Hậu đi lại gần Vân Khê, ánh mắt tìm tòi nghiên cứu nhìn Vân Khê, mang theo vài phần sắc bén, quanh thân trên dưới ghen tuông tràn lan.

Mới vừa bốn người đồng thời phi thân cứu nó, Tiểu Long Long của nàng lại lựa chọn những người khác, không chọn mẹ ruột của mình, nàng thật là thương tâm.

“Dạ, nàng chính là nữ ma đầu!” Tiểu Bạch bật thốt lên sau, mới bắt đầu sợ, nó lại làm trò trước mặt kêu nàng nữ ma đầu, cảnh ngộ của nó thực bất hạnh mà......

Vân Khê khóe miệng run run, âm thầm ở dưới bộ lông của nó nhéo một cái, sau đó mới ngẩng đầu nhìn về phía Long Hậu.

Liếc mắt một cái, làm cho Vân Khê thật sâu kinh diễm.

Long Hậu thật là đẹp, không phải là vẻ đẹp tục trần, mà nó có một khí chất cao hoa, mang theo vài phần của sắc thái thần tiên, làm cho người ta không cách nào không than thở cùng yêu quý. Chẳng qua là, nàng xem trong ánh mắt của Long Hậu nhìn mình không thiện cảm lắm, nói không rõ ý vị.

Khi Vân Khê đánh giá Long Hậu, thì Long Hậu cũng đang nhìn về phía Vân Khê, không thể phủ nhận là nàng rất thưởng thức khí chất của Vân Khê, nghĩ rằng nàng sống mấy ngàn năm rồi, gặp qua vô số người, nhưng cũng là lần đầu tiên nhìn thấy một cô gái có khí chất tuyệt luân bất phàm như thế, song thưởng thức cũng chỉ là thưởng thức, cũng không làm giảm bớt cơn ghen của mình, ăn một bình dấm chua.

Tiểu Long Long nhà mình lại cùng Vân Khê thân thiết còn hơn cả mẹ ruột của nó, đây thật sự là một đả kích quá lớn cho nàng!

Hai nữ nhân nhìn châm chú lẫn nhau, đều có tâm tư.

“ Mẫu thân, bọn họ là người nhà của Tiểu Mặc Mặc, các người không nên thương tổn bọn họ.” Tiểu Bạch khờ dại nói.

Mẫu thân? Vân Khê lông mày nhíu lại, bừng tỉnh đại ngộ, thì ra là nhanh như vậy Tiểu Bạch đã tìm được cha mẹ của mình, cùng cha mẹ đoàn tụ rồi? Nữ tử trước mắt, lại chính là mẫu thân của Tiểu Bạch?

Mẫu thân của Tiểu Bạch, đó chính là Long Hậu. Thì ra là Long Tộc cũng có thể thành nhân a?

Miệng của nàng khẽ nhếch, ánh mắt nhìn Long Hậu hơn kinh ngạc.

“Tiểu Bạch, ngươi rốt cuộc cũng tìm được người nhà, vậy thì tốt quá!” Vân Khê kích động nhìn về phía Long Hậu, “Tiểu Bạch cùng Tiểu Mặc nhà ta từ nhỏ đã cùng nhau lớn lên, tình cảm tốt vô cùng, trong lòng ta, Tiểu Bạch cùng Tiểu Mặc cũng là giống nhau, cũng là hài tử của ta. Hiện tại Tiểu Bạch rốt cuộc tìm được người nhà của nó, ta cảm thấy cao hứng cho nó, cũng vì người một nhà các ngươi cảm thấy cao hứng.”

Nàng vuốt ve bộ lông Tiểu Bạch, đem nó trả lại trong tay của Long Hậu, nói: “Tiểu Bạch, sau này ngươi cùng phụ thân và mẫu thân ở chung một chỗ, phải ngoan ngoãn nghe lời cha mẹ, không được nghịch ngợm gây sự nữa.”

Tiểu Bạch ô ô gật đầu, một bộ dáng thật nhu thuận.

“ Còn nữa, phải hiếu thuận với cha mẹ, biết không? Vĩnh viễn trong lòng của cha mẹ hài tử luôn là người họ nhớ thương nhất, bọn họ mất ngươi lâu như vậy, hiện tại hy vọng nhất chính là cùng với ngươi thời thời khắc khắc ở cùng nhau. Ngươi nhất định phải đi theo bọn họ, không nên quá tham chơi, tùy hứng…….”

Vân Khê không nhịn được đối với nó lải nhải hoài, nàng sợ lúc này không lải nhải, sau này cũng không có cơ hội rồi. Bởi vì nàng biết, một khi Tiểu Bạch tìm được cha mẹ rồi, nhất định là nó muốn rời đi. Nàng mặc dù vô cùng không muốn, nhưng suy bụng ta ra bụng người, mình nhớ Tiểu Mặc bao nhiêu, Long Vương cùng Long Hậu cũng nhớ Tiểu Bạch bấy nhiêu. Nàng không thể ích kỷ như vậy, vì để cho con của mình vui vẻ, phải chia rẽ người một nhà người ta.

Tiểu Bạch vừa ô ô gật đầu, vừa đang suy nghĩ, nữ ma đầu làm sao trở nên càng ngày càng dài dòng thế.Long Hậu nghe đến đó, cũng kìm lòng không được mà đỏ vành mắt, trong cổ tắc nghẹn. Nghĩ đến mẫu tử chia lìa nhiều năm như vậy, nghĩ về nhi tử, lòng đau điếng người, cũng chỉ có chính nàng mới có thể nhận thức được.

Vân Khê nhìn nàng, cũng liên tưởng đến mình và Tiểu Mặc chia lìa mà đau, kìm lòng không được, nàng tiến lên một bước, ôm Long Hậu.

Long Hậu vốn đang đè nén tâm tình của mình, một cái ôm này của Vân Khê, Long Hậu nội tâm cảm xúc ngăn không được vỡ đê. Tâm tình là biết lây bệnh rồi, Vân Khê cảm động lây, cũng đi theo đau khóc thành tiếng.

Hai nữ nhân, ở con mắt nhìn trừng trừng của mọi người, lại cứ như vậy ôm nhau khóc rống lên.

Mọi người mắt đều choáng váng rồi, đây rốt cuộc là chuyện gì a?

Tiểu Bạch bị hai người kẹp ở giữa, khó chịu muốn chết, léo nhéo muốn đi ra ngoài, nhảy tới đầu vai của Vân Khê. Nhìn hai bên xem hai người, lệ rơi từng giọt, vẻ mặt mê mang.

Long Vương cùng Long Thiên Tuyệt nhìn thấy nữ nhân của mình khóc đến như thế thương tâm, đau lòng không dứt, tiến về phía thê tử của mình, đứng ở phía sau các nàng, không tiếng động an ủi.

Kể từ khi Tiểu Bạch nhảy lên đầu vai của Vân Khê, đến lúc này nó mới phát hiện, nơi này hình như có chút chật a, có một con thú cưng kỳ quái chiếm chỗ.

“ Di? Đây là cái gì thế?” Tiểu Bạch tò mò đánh giá con Tiểu Phượng hoàng đang lim dim ngủ, trên lưng của nó như cũ nằm úp sấp một đoàn màu xanh nhục cầu, nhìn thoáng qua, hai người phảng phất như là một thể, Tiểu Phượng Hoàng cũng không đơn thuần là Tiểu Phượng hoàng, mà là một con Tiểu Phượng hoàng ở phía sau lưng có cái túi dài thật kỳ quái.

Tò mò, Tiểu Bạch đưa ra móng vuốt của nó, đâm mấy cái trên mặt của con Tiểu Phượng hoàngđang nằm ngủ.

Mông mông lung lung ở bên trong, Tiểu Phượng hoàng bị chọc tỉnh lại. Tính tình của nó không tốt lắm, từ trước đến giờ khi ngủ dậy nó đều rất buồn bực, hơn nữa gần đây bởi vì chuyện của thần thú Kỳ Lân, tâm tình của nó đã kém lắm rồi. Đột nhiên, bị người chọc tỉnh, nó tức giận nhảy lên, nói: “ Đáng ghét! Đáng ghét! Ai dám chọc ta thức dậy?”

Tiểu Bạch rụt cổ lại, nhìn đối phương, nháy mắt mấy cái, bộ dáng vừa đáng yêu lại vừa vô tội.

Đợi nhìn thấy được một quả cầu màu trắng tròn tròn, Tiểu Phượng hoàng đang tức giận la lớn bỗng nhiên dừng lại, nhìn thấy Tiểu Bạch, nháy mắt mấy cái. Không biết trôi qua bao lâu, Tiểu Phượng hoang đột nhiên hắng giọng nói: “ Tiểu thú cưng thật là đáng yêu!”

Lông tơ cả người Tiểu Bạch dựng đứng lên, ở trong gió bay tán loạn.

Từ trong miệng của một con thú khác, nghe được nó ca ngợi mình là một con thú con đáng yêu, Tiểu Bạch thật không chịu được.

Tâm tình của Tiểu Phượng hoàng nhất thời tốt lên, đôi cánh màu vàng giương lên, tung người đánh về phía Tiểu Bạch.

Con ngươi Tiểu Bạch lay động, lòng bàn chân lập tức chạy, chui vào trong ngực của Long Vương. Vào lúc này, trong ngực của phụ thân là an toàn nhất.

Tiểu phượng hoàng kêu lên vui mừng, muốn đi tới nó, nhưng mà nhìn thấy ánh mắt nhìn chằm chằm của Long Vương, nó không thể làm gì khác hơn là lui bước trở về, chán nản trở lại đầu vai của Vân Khê. Cái lão thú thú này thật là đáng sợ, hay là nó không nên trêu chọc tiểu thú thú thì tốt hơn. Một đôi ánh mắt lanh lợi không khỏi liếc về phía Tiểu Bạch, nó dưới đáy lòng mình hoa si không thôi, thật sự là một con tiểu thú đáng yêu, thật là muốn bổ nhào về phía nó......

Tiểu Bạch bị nó nhìn cả người không được tự nhiên, nhắm chỗ sâu trong ngực Long Vương chui vào.

Sau một trận hồ nháo của hai con thú cưng, rốt cuộc tâm tình Long Hậu cùng Vân Khê cũng ổn định trở lại, tự mình tách ra, đôi mắt long lanh, nhìn nhau cười, đột nhiên trong lúc đó có một loại cảm giác mới quen đã thân, hận không thể sớm biết nhau.

Long Thiên Tuyệt vừa an ủi Vân Khê, vừa cung kính thân mật nhìn về phía Long Vương, chắp tay nói: “Thì ra là các hạ chính là cha ruột của Tiểu Bạch, ngưỡng mộ đã lâu! Ngưỡng mộ đã lâu! Mới vừa rồi nói năng mạo phạm, xin hãy thứ lỗi.”

Long Thiên Tuyệt không có trực tiếp chỉ ra thân phận của hắn, Long Vương khẽ gật đầu, tỏ vẻ tán thành. Một lần nữa, hắn xem kỹ đối phương, thực lực của đối phương so với hắn thật là quá mức nhỏ yếu, căn bản không thể ngăn nối ột kích của hắn, song đối phương cũng không có lùi bước hay sợ hãi, ngược lại, trước tiên lại ra tay bảo vệ cho thê tử của mình, không thể không thừa nhận, Long Vương rất thưởng thức hắn. Hơn nữa, đối phương còn là phụ thân của Tiểu Mặc, bởi vì Tiểu Long Long cùng với Tiểu Mặc có quan hệ rất thân thiết, hắn cũng là yêu ai yêu cả đường đi, chẳng những thích Tiểu Mặc, ngay cả thân nhân của Tiểu Mặc, hắn cũng rất có hảo cảm.

“Tiểu Long Long nhờ các ngươi chiếu cố.”

Long Vương đang nói chuyện, không biết là vô tình hay là cố ý tầm mắt hướng về phía các Thần Long đang bay lơ lửng ở phía trên, tựa như không biết xử lý đám Thần Long này như thế nào. Long Thiên Tuyệt quan sát biến hóa trong ánh mắt của Long Vương, lập tức lĩnh ngộ, dùng bí âm truyền lời: “ Long Vương, chúng ta là đến từ Ngạo Thiên đại lục, mới tới Long tường đại lục, không biết được quy củ của Long Vương cốc, nhưng nếu Long Vương muốn đem tất cả Thần Long triệu hồi trở về Long Vương cốc, tuyệt đối tại hạ không có bất kì ý kiến nào.”

Long Thiên Tuyệt thấu hiểu tôn nghiêm của Long tộc, cũng biết tổ tiên của Long gia cùng Long tộc rất xâu xa, cho nên hắn tôn trong Long tộc, tôn trọng quyết định của Long Vương.

Long Vương trầm mặc, suy nghĩ.

“ Đại vương, bọn họ là ân nhân của Tiểu Long Long, chúng ta nên tìm cơ hội báo đáp ân tình này mới phải.” Long Hậu nhìn thấy thần sắc của Long Vương, cũng đoán được mấy phần, dùng bí âm truyền lời.

Hai vợ chồng liếc mắt nhìn nhau, rất nhanh có quyết định.

“ Được rồi, ta liền phá lệ một lần, không truy cứu chuyện này nữa. Nhưng ngươi phải đảm bào với ta không được nô dịch bọn hắn, dùng lời nói của ngươi, hứa coi bọn họ là chiến hữu thân thiết nhất. Long tộc của chúng ta có thể tiếp nhận bằng hữu, không thể chấp nhận tôn nghiêm của mình bị người khác khiêu khích hay làm tổn thương………”

“ Yên tâm đi! Ta tuyệt đối không cho phép những chuyện như bậy xảy ra.” Long Thiên Tuyệt mừng rỡ, không nghĩ tới Long Vương có thể sáng suốt như vậy, kể từ đó, cả nhà của bọn họ trở thành người đầu tiên ở Long Tường đại lục có tư cách có được Thần Long, cái này rất là vinh quang a!

Long Vương gật gật đầu, hướng về phía Thần Long triển đại thần uy, sau đó mới thu hồi tầm mắt. Chiến đội Thần Long được đặt xá, mọi người tinh thần phấn khích, tự mình tản đi.

Chỉ trong chớp mắt một đội Thần Long che kín bầu trời làm tối đen một mảnh, tự nhiên lại biến mất.

“ Tỷ tỷ, chúng ta trước đi đến học viện Thiên Long thăm Tiểu Mặc đi, sau đó cũng nhau hàn huyên thật lâu.”

“Đi đi, sau đó quay về gặp chúng ta.”

Hiểu lầm đã được giải khai, Vân Khê khẩn cấp muốn đi tìm Tiểu Mặc của nàng, cho nên nói lời từ biệt cùng Long Vương với Long Hậu, hướng về phía học viện Thiên Long đi đến.

Mọi người vây xem ở cửa thành không biết đứng ngây ngốc bao lâu, rốt cuộc mới hồi phục tinh thần được, chờ bọn họ tìm kiếm mấy người đó, thì họ đã đi mất không thấy bóng dáng nào.

Ngày hôm nay, quá nhiều chuyện phát sinh, mang lại chấn động cho bọn họ.

Chiến đội Thần Long, Vạn Hoàng học viện, thú cưng màu trắng, cao thủ thần bí,………. Hết thảy đều làm cho mọi người say mê, làm cho người ta phải suy nghĩ.

“ A, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao càng xem lại càng mơ hồ?” Lâm sư đệ của Bạch Hổ học viện không nhịn được kêu lên, những chuyện mới phát sinh vừa rồi hết thảy đều quá mức quỷ dị, hắn từ đầu cho đến cuối không hiểu được gì hết.

Cao thủ thần bí kia là ai? Tại sao có một con thú cưng màu trắng đó lại kêu hắn là phụ thân?

Trong lúc hắn và cao thủ của Vạn Hoàng học viện vốn là giương cung bạt kiếm, sắp xảy ra một trận huyết chiến, đột nhiên từ đâu một con thú sủng hô lên một tiếng thì ngừng lại?

Này hết thảy tất cả mọi sự việc, làm đầu óc của hắn muốn ngất đi, mơ hồ không biết gì hết.

“ Đừng suy nghĩ nữa, vẫn là nắm chắc thời gian chuẩn bị chiến đấu đi! Lần này tham gia tỷ thí, nói không chừng Vạn Hoàng học viện mới thật sự là thực lực cường đại.” Hàn sư huynh lạnh lùng nói, trong mắt băng lãnh thể hiện ý chí hiếu chiến thật rõ ràng.

/732

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status