Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Q.8 - Chương 20 - Uy Lực Của Lá Bùa!

/732


Edit: Mị Beta: Sakura Minh trưởng lão nhắm mắt lại, không còn mong đợi gì ở công tử nhà mình nữa rồi.Đến lúc này rồi, hắn ta còn không có mắt như vậy, chẳng lẽ hắn ta không nhìn thấy bốn phía có tình huống như thế nào sao? Người ở đây cũng đã hơn 80% đứng về phía Vân Khê, 20% còn lại cho dù không cam tâm khuất phục thì cũng đi theo nàng vì đan dược.

Thời điểm này rồi mà công tử còn không sợ chết đi khiêu khích đối phương, quả thật là chẳng khác gì đầu bị kẹp trong khe cửa a!

Vân Khê không có lập tức lấy ra đan dược để chứng minh cái gì mà mỉm cười nói:” Các ngươi ở đây có rất nhiều người không biết thân phận chân thật của ta, các ngươi không tin ta, ta có thể lý giải. Song, xưa nay ta coi trọng nhất là thân nhân và bằng hữu, hiện tại có người ăn gan báo, nói lời sỉ nhục bằng hữu của ta, còn vọng tưởng đòi cưới muội muội của bằng hữu ta. Đối với loại người này, ta căm thù đến tận xương tuỷ! Nếu như ai có thể thay ta giáo huấn hắn, ta sẽ đổi Tuỷ Nguyên đan thành Tử Tình đan đưa cho người đó!”

Chấn Thiên Dực đứng dậy, tiếp theo lời của nàng nói:” Muội muội ta nói không sai, có người là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, chỉ bằng cái thứ ngu xuẩn như hắn cũng dám mưu toan lấy A Lý muội muội ta, quả thực là si tâm vọng tưởng!”

” Tử Tình Đan so với Tuỷ Nguyên Đan cao hơn một cấp, nếu là ta, ta nhất định sẽ hung hăng đánh chết con cóc này!” Con ngươi Bách Lý Băng Tuyền nhẹ đảo một vòng, ”Nhưng mà, ta là phụ nhân đã có chồng, không tiện cho việc chém chém giết giết, đành phải để cơ hội này lại cho người khác thôi.”

Mọi người nghe đến đó, không khỏi im lặng.

Có người nào không biết vợ chồng Chiến trưởng lão của Học Viện Vạn Hoàng vô cùng dũng mãnh, mới vừa rồi người giết mãnh thú nhiều nhất cũng là bọn hắn, như thế nào còn nói là phụ nhân đã có chồng, không tiện chém chém giết giết?

Song, khi nghe tới Tử Tình Đan còn cao hơn Tuỷ Nguyên Đan một cấp, mắt nguyên một đám đều sáng lên.

Lôi Chấn Thanh nôn nóng, xông lên trước mặt bọn họ gào lên:” Mọi người đừng tin nàng ta, căn bản nàng ta không có đan dược nên mới không đem ra! Các ngươi có biết ta là ai không? Ta chính là đại công tử Lôi Chấn Thanh của Lôi Gia, Lôi gia ta rất có quyền thế, nếu các ngươi nghe lời ta, Tuỷ Nguyên Đan ta không có nhưng đan dược nhị phẩm, tam phẩm ta vẫn đem ra được.”

Hắn vừa nói xong, xung quanh lập tức vang lên một số âm thanh xì xào.

Chiến Thiên Lâm cao giọng nói:” Lôi gia thì tính là cái gì? Ngươi có biết nàng ấy là ai không? Nói ra chỉ sợ ngươi sẽ bị hù chết!”

Hắn cố ý làm ra vẻ huyền bí, những cao thủ của Học Viện Vạn Hoàng đi theo cũng nhao nhao tạo ra những âm thanh giỡn cợt.

Chuyện cười, Viện trưởng của Học viện bọn họ, há có thể để cho một tiểu nhân vật như hắn ta tới chửi bới hay sao?

”Nàng… nàng ta là ai?” Lôi Chấn Thanh cảm giác không khí xung quanh có chút không đúng, quay đầu lại thấy Minh trưởng lão và mọi người trong nhà đều nháy mắt ra hiệu cho hắn, trong lòng của hắn càng thêm không nắm chắc ” Ta không tin, chỉ là một con đàn bà sao hù doạ được lão tử!” Sức lực trong giọng nói rõ ràng không đủ.

Chiến Thiên Lâm nghênh ngang cười to:” Họ Lôi kia, vậy ngươi dựng thẳng tai lên mà nghe cho rõ đây, nàng ấy chính là Viện trưởng của Học Viện Vạn Hoàng chúng ta, Vân viện trưởng!”

Nội tâm Lôi Chấn Thanh thoáng cái rơi lộp bộp, Vân viện trưởng, sao nghe quen tai thế nhỉ?

” Nàng còn là một trong những nguyên lão của Đan Minh, ngay cả Minh chủ Đan Minh cũng phải kính nàng ấyba phần!”

Chân Lôi Chấn Thanh mềm nhũn, có chút đứng thẳng không nổi, khó trách hắn nghe quen tai như thế, nguyên lai là thật sự rất có địa vị. Hắn nhớ rõ thân phận của nàng hình như không chỉ có vậy, mà giống như còn có..

” Những cái này đều không coi vào đâu, lợi hại nhất chính là, cao thủ đệ nhất thiên hạ Tử Yêu cũng bị lão nhân gia nàng đánh bại, có thể luyện chế ra Tru tiên đan, còn là lãnh tụ cao nhất của đại tộc đệ nhất thiên hạ – Vân Tộc.!”

”Phanh!” Lôi Chấn Thanh ngã ngồi trên mặt đất, cảm thấy toàn thân nóng rát như bị lửa thiêu đốt. Rốt cuộc hắn cũng ý thức được, mình đã đắc tội với người nào. Thế lực như thế, bối cảnh như thế, giơ tay cũng có thể đem toàn bộ già trẻ Lôi gia tiêu diệt, nguyên một đám tiểu nhân vật như hắn, cùng đánh nhau với cao nhân như vậy, không phải là lấy trứng chọi đá sao?

” Phụ thân và ca ca của ta cũng rất lợi hại nhé!” Giọng nói trẻ con vang lên, tràn đầy tự hào.

Lôi Chấn Thanh nghe tiếng nhìn qua, liền nhìn thấy một em bé đang được Long Thiên Tuyệt ôm trong ngực, lòng hắn khẽ động, dù sao hôm nay hắn cũng khó thoát khỏi cái chết, không bằng kéo theo đệm lưng cho mình, cũng coi như không lỗ.

”Đi chết đi”

Phi tiêu được phóng ra từ trong tay áo của hắn, mục tiêu đúng là hướng của Tiểu Nguyệt Nha.

Vốn Vân Khê chỉ muốn hù doạ hắn một chút, dù sao thì tội hắn cũng không đáng chết, chỉ là nàng nhìn hắn không thuận mắt mà thôi, còn chưa tới mức không giết không thôi, nhưng mà tình huống trước mắt không giống như trước nữa. Hắn rõ ràng dám đánh lén nữ nhi của nàng, không phải là tự tìm đường chết sao?

”Đại công tử, đừng!” Minh trưởng lão muốn ngăn cản, đáng tiếc đã quá muộn.

Hai vợ chồng Vân Khê và Long Thiên Tuyệt đồng thời ra tay.

“Lâm, binh, đấu,giả, giai, trận, liệt, tại, tiền!”

Một lá bùa từ trong tay của Tiểu Nguyệt Nha bay ra ngoài, ánh lửa xẹt qua, lập tức đem lá bùa biến thành tro tàn.

Chỉ nghe oanh một tiếng nổ, khí hơi nổ mạnh hiện lên hình cầu, như núi lửa phun trào, một phát không thể cứu vãn!

Hai người Vân Khê và Long Thiên Tuyệt đều bị chấn lui một bước nhỏ, mắt nhìn thấy đoàn khí hơi kia đem Lôi Chấn Thanh tươi sống nuốt trọn, trong mắt bọn hắn chỉ thấy một biển lửa hừng hực thiêu đốt, trong tai là tiếng kêu hét thê thảm của Lôi Chấn Thanh…

”Mọi người nhanh tản ra!” Minh trưởng lão nhanh chóng mang người Lôi gia thối lui, đúng lúc này, bọn hắn cũng bất chấp tất cả để cứu lấy công tử nhà mình.

” oa — phụ thân, thật đáng sợ!” Tiểu Nguyệt Nha bị sợ hãi, nhào vào trong ngực phụ thân khóc nỉ non, cái nàng vừa ném ra ngoài chính là lá bùa mà vị Adi mặc đồ đỏ đưa cho nàng đấy. Vị adi kia nói, thời điểm bé gặp phải nguy hiểm, liền đọc chú ngữ, có thể bảo vệ mạng sống cho bé. Bé làm theo, chỉ là không nghĩ sẽ nhìn thấy một màn đáng sợ như vậy, bé thật sự bị sợ hãi.

Long Thiên Tuyệt bị chấn kinh một lát, không biết tại sao con gái mình lại đọc lên mấy chữ như vậy, không kịp để hắn nghĩ nhiều, ôm chặt thân hình nhỏ bé của con gái đang run rẩy mà vô cùng đau lòng.

”Không có việc gì rồi, không có việc gì rồi, vừa rồi là do phụ thân không tốt, không nên thi triển thần công trước mặt con, về sau phụ thân sẽ không dùng tới thần công như vậy nữa.”

Một bên dụ dỗ con gái, một bên nhìn về phía ngọn lửa không tên sau khi tắt để lại một đám tro tàn, cho dù hắn hành tẩu giang hồ đã nhiều năm, nội tâm cũng không nhịn được than thở một tiếng.

Thật là đáng sợ!

Đây rốt cuộc là lực lượng gì?

Vân Khê so với hắn càng thêm kinh sợ, bởi vì nàng biết rõ lá bùa trong tay Tiểu Nguyệt Nha là từ đâu đến. Nữ nhân kia… đến cùng nàng ta là ai? Chỉ là một lá bùa đã có uy lực cường đại như vậy, nếu như nàng biến ra một nghìn, một vạn lá bùa như vậy, tới lúc đó còn chịu nổi sao?

Đúng rồi, nữ nhân kia đâu nhỉ?

”Đại ca, chuyện ở đây giao cho ngươi xử lý, ta đi tìm người!” Vân Khê đem một lọ đan dược ném cho Chiến Thiên Dực, kéo theo Long Thiên Tuyệt đi ra khỏi hiện trường.

Tại một chỗ khác của sơn cốc, Bắc Đường Tiên Dao và Hồng Vũ men theo ám hiệu lưu lại của Bắc Đường Tuấn một mạch tìm kiếm.

Càng đi sâu vào trong, thi thể ngổn ngang trên mặt đất càng nhiều, Bắc Đường Tiên Dao nhận ra mấy người trong số đó, đúng là thuộc hạ của đại ca.

Nguy rồi, đại ca có thể hay không…

Bắc Đường Tiên Dao không dám suy nghĩ tiếp.

”Hồng Vũ, chúng ta làm sao bây giờ? Ta sợ, đại ca có thể hay không đã…”

Hồng Vũ liếc mắt thấy vành mắt của Bắc Đường Tiên Dao đỏ bừng, an ủi:” Ngươi đừng có tự mình doạ mình, ta thấy đại ca của ngươi rất thông minh đấy, chắc sẽ không toi mạng đâu. Trên đường chúng ta đi vào, không phải là không nhìn thấy thi thể của hắn ư, chuyện này nói lên tỷ lệ hắn còn sống rất cao. Ngươi cẩn thận nghĩ lại đi, giữa ngươi và ca ca ngươi có ám hiệu khác để liên lạc hay không?

Sau khi Bắc Đường Tiên Dao bình ổn hỗn loạn suy nghĩ lại, mắt nàng sáng lên:”Có rồi! trên người của ta có một khoả đạn tín hiệu ca ca để lại, ca ca nói chỉ tại lúc ta gặp nguy hiểm đến tính mạng mới có thể sử dụng.”

Hồng Vũ tiếp nhận đạn tín hiệu nàng đưa qua, nghĩ nghĩ, rất nhanh bác bỏ:”Không được, đạn tín hiệu của ngươi cũng sẽ làm người khác chú ý mà tới đây.”

”Vì sao không được? Có thêm người tới cứu ca ca của ta, không phải là càng nắm chắc phần thắng sao?” Bắc Đường Tiên Dao khó hiểu.

Hồng Vũ bất đắc dĩ thở dài:”Ngươi ngốc à? Thân phận của ca ca ngươi là gì? Nếu hắn có thể quang minh chính đại xuất hiện ở đây, hắn còn cần phải lén lút như thế này sao?”

Bắc Đường Tiên Dao bừng tỉnh đại ngộ, ca ca thân là hoàng tộc tiền triều, vốn dĩ phải ở lại hoàng thành, hắn chưa được hoàng thượng cho phép, tự ý ly khai hoàng thành, đây chính là tử tội a!

”Ngươi nói rất đúng, ta không thể hại đại ca, chúng ta còn biện pháp khác không?”

Hồng Vũ yên lặng suy nghĩ, đúng lúc này, xa xa trên bầu trời, một đoàn yêu khí màu tím phóng lên.

” Đúng là nó.. thật tốt quá!” nàng vừa lộ ra thần sắc mừng rỡ, sau một khắc sắc mặt liền thay đổi, bởi vì nàng thấy đoàn yêu khí màu tím kia bị đóng băng, tiếp theo là bị thu vào một kim tháp.

Đáng tiếc! Nếu như nàng có được con yêu thú kia, có thể qua luyện hoá nó mà khôi phục thực lực.. đúng rồi! Lúc nàng thoát khỏi Diễm cung, không cẩn thận để thoát một đám thú sủng của Cữu nhãn Thần quân , tuy chúng đã thay đổi hình dạng, nhưng nàng không có nhìn nhầm, mới vừa rồi nhìn thấy đúng là nó, có lẽ nó là một con trong đám thú sủng đó.

Thật tốt quá!

Nếu bọn chúng thường lui tới ở gần đây, thì nàng nhất định có thể tìm được càng nhiều yêu thú nữa!

” Tiên Dao, ngươi tới hộ pháp cho ta, ta có biện pháp tìm được ca ca của ngươi.”

Bắc Đường Tiên Dao nửa tin nửa ngờ, nhưng tình hình bây giờ ngoại trừ tin tưởng nàng ấy hình như cũng không có biện pháp khác.

Hồng Vũ khoanh chân ngồi xuống đất, trong miệng lặng im đọc chú ngữ, nàng đã từng theo Cửu Nhãn Thần Quân học hỏi, cho nên đối với thú sủng hắn nuôi dưỡng cũng cực kỳ hiểu rõ, nàng biết rõ chú ngữ của Cửu Nhãn Thần Quân khi triệu hoán thú sủng.

”Hồng Vũ, ngươi niệm cái gì trong miệng vậy?” Bắc Đường Tiên Dao kỳ quái, thấy nàng không trả lời, cũng không dám quấy rầy nữa.

Cũng không biết qua bao lâu, Bắc Đường Tiên Dao gần như tuyệt vọng, đột nhiên Hồng Vũ từ trên mặt đất đứng dậy, chỉ một ngón tay về hướng xa, ánh mắt nhấp nháy:” Ở đằng kia! Đi theo ta!”

Cổ thụ cành lá đan chen khó gỡ, không khí màu tím bao quanh.

Bắc Đường Tuấn và bốn gã thuộc hạ cuối cùng của hắn bị nhốt bên trong, còn bị cây mây quấn thân, đang giãy dụa trong đau khổ.

Bắc Đường Tuấn nhìn lướt qua xung quanh, có bốn con yêu thú đang nghỉ ngơi, ngay cả hít thở như bình thường hắn cũng không dám. Bốn con yêu thú này vừa mới nuốt chửng hết mười mấy thuộc hạ của hắn, còn có những nhóm tán tu vào trong sơn cốc lịch lãm rèn luyện cũng bị ăn sạch, không biết là vì ăn uống no rồi, hay là vì mệt mỏi mà ngủ, miễn cưỡng ngồi chồm hổm tại đó, ăn cũng không ăn, đi cũng không đi. Không biết đến khi nào mới tới phiên bọn hắn tiếp nhận hình phạt, đây mới chính là cách tra tấn người đáng sợ nhất a!

”Ca ca! ca ca!” Tiếng gọi của Bắc Đường Tiên Dao, đã phá vỡ sự yên lặng đáng sợ này.

Trong lòng Bắc Đường Tuấn thất kinh, làm sao nha đầu này lại tới đây? Không phải là đi tìm chết sao?

”Tiên Dao! Đi mau! Không được qua đây!”

”Không, ca ca, ta muốn cứu ca!”

Đúng lúc này thì bốn yêu thú đang ngồi đó bỗng có động tĩnh, sương mù màu tím chậm rãi tán đi, tại phía đông của cánh rừng, dần dần lộ ra thân ảnh của hai nữ tử.

Đáy lòng Bắc Đường Tuấn tức giận, hắn biết rõ, với tính tình nhát gan của muội muội hắn, không thể nào một mình một người tìm được tới tận đây.

”Hồng Vũ! Ngươi mau dẫn Tiên Dao rời khỏi chỗ này! Ở đây rất nguy hiểm! Tiên Dao không hiểu chuyện, chẳng lẽ ngươi cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra sao? Đi mau!”

Hồng Vũ không để ý đến hắn, tất cả lực chú ý của nàng đều đổ dồn về bốn con yêu thú, , đôi mắt xinh đẹp sáng rỡ, người không biết còn tưởng nàng bị điên rồi.

”Các ngươi còn nhớ ta không? Nếu như không có ta, cả đời này của các ngươi cũng không có được cuộc sống tự do vui sướng như thời gian qua.”

Rõ ràng là nàng đang nói chuyện cùng với bốn con yêu thú kia!

Bắc Đường Tuấn và nhóm thuộc hạ của hắn thấy vậy đều sợ ngây người.

Bắc Đường Tiên Dao nhìn thấy cảnh bốn con yêu thú đồng loạt quay đầu, nhìn về phía các nàng, sức lực một chút cũng không còn, nói cũng không nói nổi câu nào, cả người liền ngất đi.

Hồng Vũ không để ý đến phản ứng của những người khác, vẫn cứ nhìn bốn con yêu thú nói tiếp:” Các ngươi nên biết năng lực của ta, cũng phải hiểu rõ tình cảnh hiện tại của các ngươi. Ngay lúc nãy, một đồng bọn của các ngươi, đã bị người ta đóng băng thu đi. Nếu lát nữa bọn hắn tìm ra được nhóm các ngươi, kết quả của các ngươi cũng không khác gì tên đồng bọn kia. Hiện tại ta có biện pháp cứu các ngươi, chỉ cần các ngươi hợp tác với ta, giúp ta khôi phục thực lực, ta đồng ý giúp các ngươi biến thành hình người, cho các ngươi ở đây lạc địa sinh căn*(rơi xuống đất rồi cắm rễ ở đó ý chỉ sẽ sinh sống ở nơi đó suốt đời), cũng sẽ không còn bị Cửu Nhãn Thần Quân khống chế. Như thế nào? Điều kiện của ta đủ mê người a?”

Bắc Đường Tuấn dùng sức chớp chớp mắt, nghĩ là mình nghe nhầm, đến cùng nữ nhân này đang muốn nói cái gì? Cái gì mà Cửu Nhãn Thần Quân?

Ngoài dự liệu của hắn, bốn con yêu thú chẳng những không phát động công kích về phía hắn, còn ngược lại, chúng chậm rãi đi về phía nàng, tuy không nhìn thấy được vẻ mặt của bọn nó, nhưng lực lượng trói buộc trên người hắn càng ngày càng yếu bớt, hắn có thể cảm nhận được chúng đang ôn hoà lại. Chúng khuất phục rồi, Chúng khuất phục Hồng Vũ rồi!

Rốt cuốc nàng ấy là ai?

Chí ít có một điều hắn không nhìn lầm, từ lần đầu tiên gặp nàng, là hắn biết nàng ấy không phải người bình thường.

Hồng Vũ thuận lợi thu phục được bốn con yêu thú, yêu khí màu tím xung quanh đột nhiên biến mất, dây mây quấn quanh trên đám người Bắc Đường Tuấn cũng từ từ buông lỏng ra.

”Hồng Vũ, rốt cuộc ngươi là ai?” Bắc Đường Tuấn nghi hoặc nhìn chằm chằm nàng.

”Ngươi còn đứng đó hỏi ta là ai, không biết tranh thủ thời gian mang theo muội muội và thuộc hạ của ngươi rời khỏi đây. Những cao thủ kia rất nhanh sẽ truy đuổi đến, ta không đảm bảo bọn hắn có thể hay không phát giác ra cái gì…”

Tuy Bắc Đường Tuấn không cách nào cởi bỏ nghi hoặc trong lòng, nhưng chỉ cần vừa nghĩ tới thân phận của mình không thể lộ ra ánh sáng, hắn đành phải nghe theo đề nghị của Hồng Vũ, ôm lấy muội muội, mang theo thuộc hạ nhanh chóng rút lui.

Sau khi bọn hắn rời đi không lâu, Vân Khê truy đuổi đến nơi này.

”Ở đây vừa mới có lực lượng kỳ quái chấn động, nhất định là từ người nữ nhân kia truyền ra.”

”Nàng ta là ai?” Long Thiên Tuyệt không hiểu hỏi.

” Vừa lúc ngươi rời đi bố trí trận pháp, ta và Tiểu Nguyệt Nha gặp nữ nhân này, trên người nàng có tổn thương, thương thế của nàng ta rất kỳ quái, ta không thể hiểu rõ. Nhưng mà ta thấy nàng ta thuận mắt, nên đưa cho nàng mấy khoả đan dược, giúp nàng ta trị thương. Nàng cho Tiểu Nguyệt Nha ba lá bùa giấy coi như hoàn lễ cho ta.” Nói đến đây, Long Thiên Tuyệt xấu hổ ho khan mấy tiếng, coi như muốn bưng bít chuyện lúc trước, Vân Khê tức giận liếc hắn, không có ý định tiếp tục so đo với hắn, nói tiếp:” Ta không tin lá bùa của nàng có thể hộ thân cứu mạng, nên cũng không đem nó để trong lòng, mãi cho đến khi Tiểu Nguyệt Nha đem ra sử dụng, uy lực của một lá bùa đó … ta dám khẳng định, lai lịch người này nhất định kỳ quặc, mặc kệ là địch hay bạn, ta đều phải tìm được nàng ấy!’

”May mà ta đã có chuẩn bị sớm, vì phòng ngừa yêu thú trốn thoát khỏi sơn cốc, nên xung quanh sơn cốc ta đều thiết hạ trận pháp. Một khi có người chạm đến trận pháp, chúng ta sẽ tìm được bọn hắn!”

Suy nghĩ của Long Thiên Tuyệt quả là rất chính xác.

Thời điểm đoàn người Hồng Vũ rời đi sơn cốc, chạm đến trận pháp, chỉ một thoáng, cao thủ của cả sơn đều bị động tĩnh của bọn hắn hấp dẫn.

”Chết tiệt, lại có thể bố trí trận pháp” Bắc Đường Tuấn không tự giác được quay đầu nhìn Hồng Vũ, thấy nàng không có biểu hiện bối rối, có lẽ nàng đã có biện pháp giải quyết.

”Hồng Vũ cô nương, ngươi có chủ ý gì không?” Thái độ của Bắc Đường Tuấn đối với nàng thay đổi rõ rệt.

Hồng Vũ suy nghĩ một phen, nói:” Trước mắt chỉ có một biện pháp thôi, chúng ta chia ra bốn hướng, hai người một nhóm, đợi đến lúc ra khỏi cốc này sẽ tìm nơi hội họp, cứ để Tiên Dao đi với ta!”

Bắc Đường Tuấn chần chừ nhìn về phía muội muội đang bị hôn mê, có chút không yên lòng.

”Bọn hắn đã gặp ta và Tiên Dao rồi, nếu như ta và nàng tách ra, bọn hắn sẽ nghi ngờ ngay.” Hồng Vũ giải thích.

”Vậy nhờ ngươi chiếu cố Tiên Dao” Bắc Đường Tuấn hạ quyết tâm, đem muội muội giao cho nàng.

Bốn nhóm người, hướng về mỗi phương hướng khác nhau mà đi.

Vân Khê và Long Thiên Tuyệt lại tới chậm một bước.

”Thú vị” trên mặt Vân Khê hiện lên vẻ tươi cười, đã bao lâu rồi, không có cảm nhận được loại cảm giác kích thích nhiệt huyết sôi trào như thế này nhỉ?

”Thiên Tuyệt, ngươi trông coi trận pháp, mọi việc còn lại để ta xử lý!”

Long Thiên Tuyệt nhìn nàng, đáy mắt thâm tình:” Khê Nhi, đừng khinh thường. Người này lai lịch không rõ, cẩn thận vẫn hơn.”

”Yên tâm đi, ta cũng không phải dễ chọc!” Mang theo nụ cười tự tin, Vân Khê nghênh ngang rời đi.

Long Thiên Tuyệt đưa mắt nhìn thân ảnh nàng nhanh nhẹn ly khai, cúi đầu nhìn con gái nói:” Tiểu Nguyệt Nha, sau này con lớn lên đừng hiếu thắng như mẫu thân a, con gái quá ưu tú, con trai sao còn dám theo đuổi chứ? Con nói có phải không?”

Tiểu Nguyệt Nha ngây thơ chớp mắt mấy cái, căn bản là không hiểu hắn đang nói cái gì.


/732

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status