Sáng sớm, trước cửa 11A1... Oáp, buồn ngủ chết con thôi. Sao mình hôm nay ngu văn si , đi học sớm thế này. Hoáp , đằng nào nhỏ đó chẳng đến lớp , đi muộn có chết ai đâu. Trời ạ, ngủ tạm vậy Một tư thế rất không đẹp được triển khai : đầu tựa vào cặp sách , cặp sách áp trên tường. Dưới sức nặng, chiếc cặp sách tuột xuống , kéo theo cả con người kia nằm xuống đất , nhìn như một tên đầu đường xó chợ. Theo đánh giá khách quan, mặt hắn rất ngáo vậy nên , chúng ta sẽ coi hắn là một bang chủ cái bang .
Lóc cóc, lóc cóc. Trời ạ, hôm nay nó trực nhật, phải đi học sớm . Một sự thật quá phũ phàng. Zời ạ, còn cả cái tên Long hắc ám kia nữa , thế nào cũng " teo tùng " rồi... Cả trường vắng tanh vắng ngắt, nó xị mặt nhìn sắc trời u ám. Qua phòng bảo vệ lấy chìa khóa, nó cố hết sức bày ra bộ mặt hớn hở , nhảy chân sao lên lớp. Ố là là , vật thể kì dị mới được phát hiện trước cửa lớp. Chân tay dài thòng lòng. Quái vật ngoài hành tinh sao ?!!! Rón rén lại gần vật thể ấy, nó bịt mồm lại, ,không cho tiếng cười phát ra ngoài. Đây chẳng phải sếp sòng " Long đại ca " hay sao ? Tách , tách. 3 pô ảnh trong máy, kiểu này để xem hắn làm gì được mình.
Hửm ? Mình đang ở đâu đây nhỉ , một nơi tối om . hế , có con đường sáng nè , đi , đi thôi. Cộp,,, cộp,,,, " Thằng kia, mày sao có thể thích con bé đó, một con bé tầm thường ,gia cảnh chẳng ra sao , lại xấu xi , mày làm mất mặt tập đoàn quá." Ông già nào lại thù lù ra chắn đường mình này ??? Giọng nói nghe quen quen, ô hô, ông già nhà mình ! Sao ông già cũng ở đây nhỉ ? Ớ , mà mình quen con bé nào ? Tầm thường ? Xấu xí ? " Này, bố , con quen con bé nào ? "-" Hay nhỉ , còn chối sao ? Nhìn đi, nhìn cho rõ đi " Ảnh ai thế này, nhìn quen thật đấy nhưng mà mờ mờ, cứ như hiệu ứng che mấy đoạn không hay trên ti vi ấy. " Nhìn không rõ, bố lấy tấm khác đi"- " Giỏi lắm, còn dám trêu tao à ? Được, tao sẽ nhét mày vào căn phòng chỉ có hình ảnh con bé đó cho mày phát chán mỗi khi nhìn thấy mặt nó luông". Hấp.Ông già uống Sting sao mà khỏe thế hả trời, hất veo mình vào căn phòng khác. Chán thật, ở đây tối om, toàn ảnh là ảnh thôi. Con bé nào thật hả ? Nhưng mà mờ quá, mờ kinh khủng. Lách cách. Chết tiệt, ông ta nhốt mình trong căn phòng toàn ảnh mờ này sao ? Không , phải chui ra thôi. Dù trong này mình cảm giác rất ấm áp an toàn , nhưng .... mình thấy mất sức quá, yếu đuối quá, mình muốn ra ngoài... Bộp .... Ya, đấm nhiêu quả vậy rồi mà sao không có tác dụng, mệt quá, khó thở thật rồi, AAAAA..... < cứ coi là A x n , ok ? >
Thật thoải mái, không khí trong lành thật. Long dáo dác nhìn xung quanh. 11A1 đã mở cửa , trong lớp có bóng người. Đẩy cửa đi vào, mặt Long nhếch lên. Hô hô hô, đây không phải nhỏ sao chổi sao ? Tuyệt, giờ không có người ở trường ,có thể xử cô ta ngon rồi. Hải Anh quay ra, nhe răng với Long :
- Chào buổi sáng , cậu bạn đến từ 11A4
- Ha, tâm tình cô cũng tốt nhỉ , còn tưởng cô không dám.
- Sao lại không ?
- Này , lại quên vụ hôm quả hả ?
- No no no, chỉ là có thứ thú vị cho anh xem thôi
- Hmm, rất vui được thấy thứ thú vị ấy
- Không được mất bình tĩnh nhé
- Đến vậy cơ à ?!!
- Dĩ nhiên, nhìn nè 1...2...3
- .....
- Bất ngờ quá hả , góc cạnh rất sắc sảo
- Cô dám chụp lén tôi ?
- Là anh nằm chình ình trước cửa lớp tôi cản đường trước
- Cô... cô... đứng lại con nhỏ kia.....
Tình hình là rất tình hình .trong máy nó là hình ảnh một thằng ất ơ nằm trên sàn , trước cửa lớp, quần áo xộc xệch, mồm dễu nước, tư thế nhìn hệt giống cái bang . Ngủ rất ngon lành :D < phát này có người chết >. Không ra dáng một vị đại ca hay một công tử chút nào......
- Ho ho ho, tôi sẽ xóa đi 1 tấm và hiện tại chưa công bố 2 tấm còn lại nếu anh chấp nhận một điều kiện
- Hmm, thương lượng với tôi ?
- Dĩ nhiên , cha anh là thương gia mà
- Ha, cô nhắc nhở rằng tôi là một công tử ?!! Và nếu ảnh này lan ra thì ......
- Yam , thông minh quá. Tôi cho anh một phút suy nghĩ, tôi còn đi trực nhật
- .....
- ......
- 25..24...23...
-......
-10..9...8...
- Tôi đồng ý . Ông già mà bắt được thì mình teo tùng , hết đi ra luôn, trời đất ạ, nhưng mà nhỏ này cũng nguy hiểm, 1 điều kiện này có chết người không đây ?.......
- Tốt , giờ xí xóa chuyện hôm qua, tôi xóa ảnh , ok ?
- .............
- Này tên kia, không được sao. Con trai gì mà nhỏ mọn thù giai thế hả trời ?
- Không , tôi không nghĩ cô lại dễ dàng như vậy
- hơ hơ, đồ hồn nhiên , còn 2 tấm nữa cơ mà
- Trời ạ, sao tôi có thể quên mất điều này ?!!!
- Rồi, giờ bắt tay hợp tác nhé
- Ok
- Tớ xóa ảnh rồi, còn hai tấm nữa, lúc nào có trò gì hay , nói tiếp nhé
- Nói hay đấy, tôi về lớp
- Ờ, khỏi gặp lại nha
.......
Giờ vào lớp , cô chủ nhiệm vào . Cả lớp đang ngô ngô chẳng hiểu gì vội đứng bật dậy. Cô phất tay cho chúng ngồi xuống. Đảo mắt qua lớp một loạt, cô nghiêm giọng nói :
- Cô nghe nói lớp ta có bạn đánh nhau ?!!!
Xào xào xào. Ồn ào nhí nhố. Bọn họ bắt đầu bàn tán, đổ dồn mắt nhìn Minh Minh. Cậu ta trưng ra bộ mặt ngây thơ ( vô ) số tội, nhún vai, tỏ ra chẳng biết gì. Cái này cũng đúng, cậu ta thường ra ngoài đánh nhau ngoài giờ, với trường khác chứ ít trong trường lắm. Tuy có tính công tử nhưng không đến nỗi bắt nạt cả học sinh " cùng nhà". Nhưng đấy là nếu không đụng cậu ta. Thử đụng vào xem, nhừ xương. Còn chưa kể sự nghêệp gia đình không biết có ảnh hưởng gì không nữa chứ.... Lúc đó chỉ mình Hạ Huyền nhìn nó chằm chằm . Nó coi như không thấy ánh tò mò ấy mà ngồi lơ đễnh. Cô giáo nhìn qua tất cả biểu hiện trên khuôn mặt cả lớp , rồi hai tay đang đan vào nhau, cô buông ra , nhấc cặp lên nói :
- Tạm thời không truy cứu , chúng ta sẽ bàn việc này sau.
Cả lớp đứng lên, nghiêng đầu nhìn cô rồi giữ nguyên tư thế nhìn giáo viên bộ môn lướt vào... Ra chơi, nó chụp mũ vào, thong thả lôi điện thoại ra , cắm tai nghe vào, hai tay đút túi , ung dung đi ra sau trường. Nhảy lên cành cây, nó rúc vào mấy tán lá, vắt vẻo trên đó. Nằm ở trong bóng mát, gió hiu hiu thổi < ê, cái này là mùa hè mà !!!!!!!! Nhưng phải thông cảm nha mọi người , trái đất đang nóng lên >, nó không sao thoát khỏi cảm giác buồn ngủ...
- Này, cậu định bùng thêm tiết học nữa hả ? Ở trên đầu nó có tiếng vọng xuống
- Chắc thế. Nó chẳng buồn mở mắt, mấp máy miệng đáp lại
- Ha, dạo này cậu hư ghê đấy .Tiếng cười lan ra không gian, đập vào tai nó. Nó làu bàu
- Rốt cục tên khùng nào phá người khác ngủ đấy
- Tớ nè. Nó giật mình mở mắt, đập vào mắt nó là khuôn mặt to đùng của Minh Minh đang cười sáng lạn. Soạt...soạt soạt. Nó giờ lơ lửng giữa không trung, tay đau ê ẩm. Tên Minh Minh đó thì đang túm chặt tay nó , gồng sức trên cành cây. Aizzz, thật không thoải mái à nha . Nó chán cái tư thế này rồi :
- Thả ra Minh Minh, chán quá
- Không , tớ không buông
- Sao câu này quen thế nhỉ ? < mọi người có biết đã gặp ở đâu k ? >
Kệ cậu ta, thích thì cứ việc không buông, còn nó, nó muốn xuống đất rồi, chưa muốn thành gorilla tay dài đu từ cành này sang cành khác đâu. Phịch...Phịch ...Phịch.... Hơ hơ hơ
- Hải Anh , cậu đâu rồi. Minh Minh làm động tác giống Tôn Ngộ Không, nhòm khắp tứ phương tám hướng, chợt có giọng nói như Quỷ Vô Thường thều thào:
- T.ớ.đ.â.y.n.è
Minh lập tức quay phắt xuống dưới, hê, không hay cho lắm. Nó nằm úp mặt xuống đất, tên kia đang lồm cồm trên lưng nó. Lẽ ra, nó đã định tư thế lúc này là ngồi xổm chạm đất rồi đứng dậy, nào ngờ tên kia lại túm chặt nó quá, bị nó lôi tuột xuống, trong lúc rơi mới thả tay nó ra. Lúc nó vừa ngồi xổm dưới đất, cậu ta đã đáp ngay lưng nó, làm nó có tư thế chổng mông lên trời rồi lập tức thành bình địa thế này đây. Minh vội vàng đứng dậy, ngơ ngơ đứng một bên nhìn nó đang lồm cồm vật vã bò dậy. Trời đất ạ, khó chịu quá. Nó lãnh đạm quay sang Minh, mắt vô hồn hỏi :
- Thằng kia, bao nhiêu cân ?
- Đại ca, em 58 cân
- Ọ , chết tôi rồi, cậu nặng hơn tôi mà đè bẹp tôi như vậy .... không thể tha thứ. Nói rồ, nó lao vào Minh Minh, đánh đập hành hung cậu ta không thương tiếc
- huhuhu, mình biết lỗi rồi, Trần tiểu thư, tha tội
- Gọi tớ là tiểu thư sao ? Giọng nó chợt trở nên khó phân tích
- Hở ? phải phải. Minh Minh gật đầu lia lịa, chắc nó thích nghe vậy
- Vậy tôi càng xử cậu. Nó lao tới điên cuồng hơn. Minh Minh ôm đầu, chạy bán sống bán chết. Cứ như thế, họ diễu hành qua hành lang trường. Vì đội mũ lưỡi trai hơi chệch, lại cuốn tóc lên, đeo thêm cặp kính , nó vừa boy vừa ngáo. Mặt nó giờ nhìn thật muốn ném dép mà. Minh Minh chạy tới lui, chui vào lớp. Nghe Minh Minh kêu, cả lớp ngoảnh ra nhìn tập một, thấy nó lại quay vào làm việc tiếp cùng lúc. Minh Minh đau khổ nhìn cả lớp bơ mình , chạy tiếp... Mấy chục vòng quanh lớp, nó và Minh Minh mệt bã người , ngồi xổm xuống. Minh giơ tay lên :
- Đầu hàng vô điệu kiện
- Không chấp nhận thắng vô điều kiện. Nó cũng giơ tay phản bác.
- Nhưng mà mệt lắm rồi. Minh nhìn nó, vẻ mặt thảm khốc.
- Ai bảo cậu phá tớ ngủ, rồi cho tớ lơ lửng giữa trời , cuối là ép như một cái bánh, còn gọi tớ là ....... Không phải muốn bức người ?!!
- hơ hơ, tại cậu nằm ở đó , lại còn định ,,,,,,
- Im ngay, rồi tớ bỏ qua.
- Ưm.................
- A , xin lỗi.
- Tớ không thích bị bịt mồm đâu, cậu phải trả giá
- AAAAAAAAAAAAAAAAAAA
- ĐỨNG LẠI CHO TỚ TRẦN NGUYỄN HẢI ANH
Giờ là tình hình ngược lại, Hải Anh bị Minh Minh đuổi chạy bán sống bán chết trên hành lang. Cả hành lang nhìn bọn họ , chằm chằm nhìn, vừa nãy " thằng này " đuổi thằng này, giờ thằng này đuổi " thằng này", thật lung tung mà. Nhưng biết sao được, đó chính là Trần Nguyễn Hải Anh....................
Lóc cóc, lóc cóc. Trời ạ, hôm nay nó trực nhật, phải đi học sớm . Một sự thật quá phũ phàng. Zời ạ, còn cả cái tên Long hắc ám kia nữa , thế nào cũng " teo tùng " rồi... Cả trường vắng tanh vắng ngắt, nó xị mặt nhìn sắc trời u ám. Qua phòng bảo vệ lấy chìa khóa, nó cố hết sức bày ra bộ mặt hớn hở , nhảy chân sao lên lớp. Ố là là , vật thể kì dị mới được phát hiện trước cửa lớp. Chân tay dài thòng lòng. Quái vật ngoài hành tinh sao ?!!! Rón rén lại gần vật thể ấy, nó bịt mồm lại, ,không cho tiếng cười phát ra ngoài. Đây chẳng phải sếp sòng " Long đại ca " hay sao ? Tách , tách. 3 pô ảnh trong máy, kiểu này để xem hắn làm gì được mình.
Hửm ? Mình đang ở đâu đây nhỉ , một nơi tối om . hế , có con đường sáng nè , đi , đi thôi. Cộp,,, cộp,,,, " Thằng kia, mày sao có thể thích con bé đó, một con bé tầm thường ,gia cảnh chẳng ra sao , lại xấu xi , mày làm mất mặt tập đoàn quá." Ông già nào lại thù lù ra chắn đường mình này ??? Giọng nói nghe quen quen, ô hô, ông già nhà mình ! Sao ông già cũng ở đây nhỉ ? Ớ , mà mình quen con bé nào ? Tầm thường ? Xấu xí ? " Này, bố , con quen con bé nào ? "-" Hay nhỉ , còn chối sao ? Nhìn đi, nhìn cho rõ đi " Ảnh ai thế này, nhìn quen thật đấy nhưng mà mờ mờ, cứ như hiệu ứng che mấy đoạn không hay trên ti vi ấy. " Nhìn không rõ, bố lấy tấm khác đi"- " Giỏi lắm, còn dám trêu tao à ? Được, tao sẽ nhét mày vào căn phòng chỉ có hình ảnh con bé đó cho mày phát chán mỗi khi nhìn thấy mặt nó luông". Hấp.Ông già uống Sting sao mà khỏe thế hả trời, hất veo mình vào căn phòng khác. Chán thật, ở đây tối om, toàn ảnh là ảnh thôi. Con bé nào thật hả ? Nhưng mà mờ quá, mờ kinh khủng. Lách cách. Chết tiệt, ông ta nhốt mình trong căn phòng toàn ảnh mờ này sao ? Không , phải chui ra thôi. Dù trong này mình cảm giác rất ấm áp an toàn , nhưng .... mình thấy mất sức quá, yếu đuối quá, mình muốn ra ngoài... Bộp .... Ya, đấm nhiêu quả vậy rồi mà sao không có tác dụng, mệt quá, khó thở thật rồi, AAAAA..... < cứ coi là A x n , ok ? >
Thật thoải mái, không khí trong lành thật. Long dáo dác nhìn xung quanh. 11A1 đã mở cửa , trong lớp có bóng người. Đẩy cửa đi vào, mặt Long nhếch lên. Hô hô hô, đây không phải nhỏ sao chổi sao ? Tuyệt, giờ không có người ở trường ,có thể xử cô ta ngon rồi. Hải Anh quay ra, nhe răng với Long :
- Chào buổi sáng , cậu bạn đến từ 11A4
- Ha, tâm tình cô cũng tốt nhỉ , còn tưởng cô không dám.
- Sao lại không ?
- Này , lại quên vụ hôm quả hả ?
- No no no, chỉ là có thứ thú vị cho anh xem thôi
- Hmm, rất vui được thấy thứ thú vị ấy
- Không được mất bình tĩnh nhé
- Đến vậy cơ à ?!!
- Dĩ nhiên, nhìn nè 1...2...3
- .....
- Bất ngờ quá hả , góc cạnh rất sắc sảo
- Cô dám chụp lén tôi ?
- Là anh nằm chình ình trước cửa lớp tôi cản đường trước
- Cô... cô... đứng lại con nhỏ kia.....
Tình hình là rất tình hình .trong máy nó là hình ảnh một thằng ất ơ nằm trên sàn , trước cửa lớp, quần áo xộc xệch, mồm dễu nước, tư thế nhìn hệt giống cái bang . Ngủ rất ngon lành :D < phát này có người chết >. Không ra dáng một vị đại ca hay một công tử chút nào......
- Ho ho ho, tôi sẽ xóa đi 1 tấm và hiện tại chưa công bố 2 tấm còn lại nếu anh chấp nhận một điều kiện
- Hmm, thương lượng với tôi ?
- Dĩ nhiên , cha anh là thương gia mà
- Ha, cô nhắc nhở rằng tôi là một công tử ?!! Và nếu ảnh này lan ra thì ......
- Yam , thông minh quá. Tôi cho anh một phút suy nghĩ, tôi còn đi trực nhật
- .....
- ......
- 25..24...23...
-......
-10..9...8...
- Tôi đồng ý . Ông già mà bắt được thì mình teo tùng , hết đi ra luôn, trời đất ạ, nhưng mà nhỏ này cũng nguy hiểm, 1 điều kiện này có chết người không đây ?.......
- Tốt , giờ xí xóa chuyện hôm qua, tôi xóa ảnh , ok ?
- .............
- Này tên kia, không được sao. Con trai gì mà nhỏ mọn thù giai thế hả trời ?
- Không , tôi không nghĩ cô lại dễ dàng như vậy
- hơ hơ, đồ hồn nhiên , còn 2 tấm nữa cơ mà
- Trời ạ, sao tôi có thể quên mất điều này ?!!!
- Rồi, giờ bắt tay hợp tác nhé
- Ok
- Tớ xóa ảnh rồi, còn hai tấm nữa, lúc nào có trò gì hay , nói tiếp nhé
- Nói hay đấy, tôi về lớp
- Ờ, khỏi gặp lại nha
.......
Giờ vào lớp , cô chủ nhiệm vào . Cả lớp đang ngô ngô chẳng hiểu gì vội đứng bật dậy. Cô phất tay cho chúng ngồi xuống. Đảo mắt qua lớp một loạt, cô nghiêm giọng nói :
- Cô nghe nói lớp ta có bạn đánh nhau ?!!!
Xào xào xào. Ồn ào nhí nhố. Bọn họ bắt đầu bàn tán, đổ dồn mắt nhìn Minh Minh. Cậu ta trưng ra bộ mặt ngây thơ ( vô ) số tội, nhún vai, tỏ ra chẳng biết gì. Cái này cũng đúng, cậu ta thường ra ngoài đánh nhau ngoài giờ, với trường khác chứ ít trong trường lắm. Tuy có tính công tử nhưng không đến nỗi bắt nạt cả học sinh " cùng nhà". Nhưng đấy là nếu không đụng cậu ta. Thử đụng vào xem, nhừ xương. Còn chưa kể sự nghêệp gia đình không biết có ảnh hưởng gì không nữa chứ.... Lúc đó chỉ mình Hạ Huyền nhìn nó chằm chằm . Nó coi như không thấy ánh tò mò ấy mà ngồi lơ đễnh. Cô giáo nhìn qua tất cả biểu hiện trên khuôn mặt cả lớp , rồi hai tay đang đan vào nhau, cô buông ra , nhấc cặp lên nói :
- Tạm thời không truy cứu , chúng ta sẽ bàn việc này sau.
Cả lớp đứng lên, nghiêng đầu nhìn cô rồi giữ nguyên tư thế nhìn giáo viên bộ môn lướt vào... Ra chơi, nó chụp mũ vào, thong thả lôi điện thoại ra , cắm tai nghe vào, hai tay đút túi , ung dung đi ra sau trường. Nhảy lên cành cây, nó rúc vào mấy tán lá, vắt vẻo trên đó. Nằm ở trong bóng mát, gió hiu hiu thổi < ê, cái này là mùa hè mà !!!!!!!! Nhưng phải thông cảm nha mọi người , trái đất đang nóng lên >, nó không sao thoát khỏi cảm giác buồn ngủ...
- Này, cậu định bùng thêm tiết học nữa hả ? Ở trên đầu nó có tiếng vọng xuống
- Chắc thế. Nó chẳng buồn mở mắt, mấp máy miệng đáp lại
- Ha, dạo này cậu hư ghê đấy .Tiếng cười lan ra không gian, đập vào tai nó. Nó làu bàu
- Rốt cục tên khùng nào phá người khác ngủ đấy
- Tớ nè. Nó giật mình mở mắt, đập vào mắt nó là khuôn mặt to đùng của Minh Minh đang cười sáng lạn. Soạt...soạt soạt. Nó giờ lơ lửng giữa không trung, tay đau ê ẩm. Tên Minh Minh đó thì đang túm chặt tay nó , gồng sức trên cành cây. Aizzz, thật không thoải mái à nha . Nó chán cái tư thế này rồi :
- Thả ra Minh Minh, chán quá
- Không , tớ không buông
- Sao câu này quen thế nhỉ ? < mọi người có biết đã gặp ở đâu k ? >
Kệ cậu ta, thích thì cứ việc không buông, còn nó, nó muốn xuống đất rồi, chưa muốn thành gorilla tay dài đu từ cành này sang cành khác đâu. Phịch...Phịch ...Phịch.... Hơ hơ hơ
- Hải Anh , cậu đâu rồi. Minh Minh làm động tác giống Tôn Ngộ Không, nhòm khắp tứ phương tám hướng, chợt có giọng nói như Quỷ Vô Thường thều thào:
- T.ớ.đ.â.y.n.è
Minh lập tức quay phắt xuống dưới, hê, không hay cho lắm. Nó nằm úp mặt xuống đất, tên kia đang lồm cồm trên lưng nó. Lẽ ra, nó đã định tư thế lúc này là ngồi xổm chạm đất rồi đứng dậy, nào ngờ tên kia lại túm chặt nó quá, bị nó lôi tuột xuống, trong lúc rơi mới thả tay nó ra. Lúc nó vừa ngồi xổm dưới đất, cậu ta đã đáp ngay lưng nó, làm nó có tư thế chổng mông lên trời rồi lập tức thành bình địa thế này đây. Minh vội vàng đứng dậy, ngơ ngơ đứng một bên nhìn nó đang lồm cồm vật vã bò dậy. Trời đất ạ, khó chịu quá. Nó lãnh đạm quay sang Minh, mắt vô hồn hỏi :
- Thằng kia, bao nhiêu cân ?
- Đại ca, em 58 cân
- Ọ , chết tôi rồi, cậu nặng hơn tôi mà đè bẹp tôi như vậy .... không thể tha thứ. Nói rồ, nó lao vào Minh Minh, đánh đập hành hung cậu ta không thương tiếc
- huhuhu, mình biết lỗi rồi, Trần tiểu thư, tha tội
- Gọi tớ là tiểu thư sao ? Giọng nó chợt trở nên khó phân tích
- Hở ? phải phải. Minh Minh gật đầu lia lịa, chắc nó thích nghe vậy
- Vậy tôi càng xử cậu. Nó lao tới điên cuồng hơn. Minh Minh ôm đầu, chạy bán sống bán chết. Cứ như thế, họ diễu hành qua hành lang trường. Vì đội mũ lưỡi trai hơi chệch, lại cuốn tóc lên, đeo thêm cặp kính , nó vừa boy vừa ngáo. Mặt nó giờ nhìn thật muốn ném dép mà. Minh Minh chạy tới lui, chui vào lớp. Nghe Minh Minh kêu, cả lớp ngoảnh ra nhìn tập một, thấy nó lại quay vào làm việc tiếp cùng lúc. Minh Minh đau khổ nhìn cả lớp bơ mình , chạy tiếp... Mấy chục vòng quanh lớp, nó và Minh Minh mệt bã người , ngồi xổm xuống. Minh giơ tay lên :
- Đầu hàng vô điệu kiện
- Không chấp nhận thắng vô điều kiện. Nó cũng giơ tay phản bác.
- Nhưng mà mệt lắm rồi. Minh nhìn nó, vẻ mặt thảm khốc.
- Ai bảo cậu phá tớ ngủ, rồi cho tớ lơ lửng giữa trời , cuối là ép như một cái bánh, còn gọi tớ là ....... Không phải muốn bức người ?!!
- hơ hơ, tại cậu nằm ở đó , lại còn định ,,,,,,
- Im ngay, rồi tớ bỏ qua.
- Ưm.................
- A , xin lỗi.
- Tớ không thích bị bịt mồm đâu, cậu phải trả giá
- AAAAAAAAAAAAAAAAAAA
- ĐỨNG LẠI CHO TỚ TRẦN NGUYỄN HẢI ANH
Giờ là tình hình ngược lại, Hải Anh bị Minh Minh đuổi chạy bán sống bán chết trên hành lang. Cả hành lang nhìn bọn họ , chằm chằm nhìn, vừa nãy " thằng này " đuổi thằng này, giờ thằng này đuổi " thằng này", thật lung tung mà. Nhưng biết sao được, đó chính là Trần Nguyễn Hải Anh....................
/29
|